fū guó zhī jiāng xìng yě, cháo tíng bǎi lì, huò duǎn huò zhǎng, huò chǒu huò měi, huò yí huò lì, huò shì huò fēi. suī tīng qí yán, guān qí mào, yǒu shì bù tóng, rán chá qí zhì zhēng qí xīn, jǐn yú wèi guó, suǒ yǐ gāng jié bù yuàn, chù tuì bù è, dé qí zhōng wú wéi hū lǐ. gù tiān bù huò qí shí, zhuì bù fá qí lì, rén bù luàn qí shì, guǐ shén kāi zàn, mán yí róu tóng, bǎo hé tài hé, wàn wù huà yù. guó zhī jiāng wáng yě, cháo tíng bǎi lì zī mào duō měi, yán sè xié hé, cí qì huá róu, dòng zhǐ xiáng rùn, suī guān qí mào tīng qí yán, yǒu ruò huān qià, rán chá qí zhì zhēng qí xīn, jǐn zài jìng wèi. suǒ yǐ wén qí zé guài, jiàn yì bì è, jū jí xiāng méng, suì sàng qí dào. gù tiān gào zāi shí, zhuì shēng fǎn wù, rén zuò xiōng dé, guǐ shén jiān huò, róng dí jiāo qīn, sàng luàn hóng duō, wàn wù bù huà. fū bù shāng huò cái bù hài rén lì bù sǔn guān lì ér gōng chéng zhèng lì, xià fù bǎi xìng, shàng zī zhǔ dé, rú cǐ zhě zhōng xián zhī chén yě. ruò fèi cái fán rén, wēi guān gǒu xiào, yī shí gōng lì, guī shǎng yú zhǔ, bù gù guò hòu yí zāi yú guó, rú cǐ zhě jiān chén yě. zhì lǐ zhī shì, guān dé rén bù lǐ zhī shì, rén dé guān.
夫國之將興也,朝廷百吏,或短或長,或丑或美,或怡或厲,或是或非。雖聽其言,觀其貌,有似不同,然察其志、征其心,盡於為國,所以剛訐不怨,黜退不愕,得其中無違乎理。故天不惑其時,墜不乏其利,人不亂其事,鬼神開贊,蠻夷柔同,保合太和,萬物化育。國之將亡也,朝廷百吏姿貌多美,顏色諧和,詞氣華柔,動止詳潤,雖觀其貌、聽其言,有若歡洽,然察其志、征其心,盡在竟位。所以聞奇則怪,見異必愕,狙嫉相蒙,遂喪其道。故天告災時,墜生反物,人作凶德,鬼神間禍,戎狄交侵,喪亂弘多,萬物不化。夫不傷貨財、不妎人力、不損官吏而功成政立,下阜百姓,上滋主德,如此者忠賢之臣也。若費財煩人,危官苟效,一時功利,規賞於主,不顧過後貽災於國,如此者奸臣也。至理之世,官得人;不理之世,人得官。
zhū lóng qū wèn shì jūn, kàng cāng zǐ yuē: jì róng míng ér chén rén zhě, xīn mò ruò gōng, mào mò ruò hé, yán mò ruò zhèng. gōng bù yù lù, hé bù yù zá, zhèng bù yù fàn. gǔ zhī qīng qín wèi guó xiū zhèng, jīn zhī qīng qín wèi shēn xiū míng. fū wèi guó xiū zhèng zhě, qū chù tiáo bié, dòng dé qí yí, hé yú dà tǐ wèi shēn xiū míng zhě, qū chù tiáo bié, zhì yuǎn bù tōng, jū yú xiǎo jié. shì zhī xīn yǐ dào wèi zhǔ, dǐ shì dé qí suǒ xīn yǐ shì wèi zhǔ, dǐ wù shī qí suǒ. chén jū shàng wèi bù jiàn, xià wèi bù gōng, bù hé shàn qí lù. jūn bù yán jìng, dà chén bù zhāng xìn, xiǎo chén bù hé guān qí cháo. yǒu cái zhě bù bì zhōng, zhōng zhě bù bì yǒu cái. chén bù huàn bù zhōng, shì kǒng jǐn zhōng ér zhǔ mò zhī xìn zhǔ bù huàn bù xìn, shì kǒng xìn zhī ér mò néng shì. shì shàng děng zhī rén dé qí xìng, zé tiān xià lǐ zhōng děng zhī rén dé qí xìng, zé tiān xià luàn. míng zhǔ yòng shàng děng zhī rén, dāng wěi yǐ quán yí biàn shì, sì qí suǒ wèi yòng zhōng děng zhī rén, zé dāng chéng kè qí gōng, shì yǐ shǎng fá.
邾龍覰問事君,亢倉子曰:既榮名而臣人者,心莫若公,貌莫若和,言莫若正。公不欲露,和不欲雜,正不欲犯。古之清勤為國修政,今之清勤為身修名。夫為國修政者,區處條別,動得其宜,合於大體;為身修名者,區處條別,致遠不通,拘於小節。是知心以道為主,抵事得其所;心以事為主,抵物失其所。臣居上位不諫,下位不公,不合贍其祿。君不嚴敬,大臣不彰信,小臣不合官其朝。有才者不必忠,忠者不必有才。臣不患不忠,適恐盡忠而主莫之信;主不患不信,適恐信之而莫能事。事上等之人得其性,則天下理;中等之人得其性,則天下亂。明主用上等之人,當委以權宜便事,肆其所為;用中等之人,則當程課其功,示以賞罰。