strong yáng ǒu yīn qí cān dà dào nán huān nǚ yuè zhèng chū chán strong
陽偶陰奇參大道 男歡女悅證初禪
què shuō dé fū rén yīn ài xī yì yún, yǒu shōu zuò gè piān fáng de yì sī, yǔ huán cuì shāng liáng. nǎ zhī huán cuì kàn jiàn yì yún, bǐ nà sòng shǎo yé xiǎng jìng yún hái yào rè shàng jǐ fēn. zhèng suàn jì míng tiān fèn shǒu, bù zhī hé shí fāng néng zài jiàn, hū tīng dé fū rén zhè fān huà, yǐ wèi rú cǐ biàn kě yǐ cháng cháng xiāng jiàn, suǒ yǐ huān xǐ de liǎo bù dé, jǐ hū zhēn yào kē xià tóu qù, bèi dé fū rén shuō yào shì shì kǒu qì, yì zài bù zhī yì yún kěn shì bù kěn, xīn xiǎng dào yě bù cuò, bù jué yòu lěng le yī duàn. shuō shí, kàn yì yún dài zhe diàn jiā pó zǐ bǎi zhuō zi, bān yǐ zi, ān bēi zhù, máng le gè gòu, yòu bāng zhe bǎi dié zǐ. bǎi hǎo, zhēn shàng jiǔ shuō: qǐng tài tài men lǎo yé men zuò bà, jīn ér yì tiān fá le, zǎo diǎn chī fàn, zǎo diǎn ān xiē. dà jiā zǒu chū lái shuō: shān dǐng shàng nà lái zhè xiē dié zǐ? yì yún xiào shuō: bù zhōng chī, shì ǎn shī fù sòng lái de. dé fū rén shuō: zhè kě tài fèi shì le.
卻說德夫人因愛惜逸雲,有收做個偏房的意思,與環翠商量。那知環翠看見逸雲,比那宋少爺想靚雲還要熱上幾分。正算計明天分手,不知何時方能再見,忽聽德夫人這番話,以為如此便可以常常相見,所以歡喜的了不得,幾乎真要磕下頭去,被德夫人說要試試口氣,意在不知逸雲肯是不肯,心想倒也不錯,不覺又冷了一段。說時,看逸雲帶着店家婆子擺桌子,搬椅子,安杯箸,忙了個夠,又幫着擺碟子。擺好,斟上酒說:「請太太們老爺們坐罷,今兒一天乏了,早點吃飯,早點安歇。」大家走出來說:「山頂上那來這些碟子?」逸雲笑說:「不中吃,是俺師父送來的。」德夫人說:「這可太費事了。」
xián huà xiū tí, wǎn fàn zhī hòu, gè rén guī fáng. yì yún shǎo zuò yī kè, shuō: èr wèi dà tài zǎo diǎn ān zhì, wǒ shī péi le. dé fū rén shuō: nǐ shàng nà ér qù? bú shì zán sān rén yī wū zi shuì ma? yì yún shuō: wǒ yǒu dì fāng shuì, nín fàng xīn bà. zhè jiā yuán bǎo diàn, jiù shì pó xí liǎng gè, hěn dà de kàng, wǒ tóng tā men pó xí yī kuài ér shuì, shū fú zhe ne. dé fū rén shuō: bù hǎo, wǒ yào tóng nǐ jiǎng huà ne. zhè lǐ kàng yě hěn dà, nǐ pà wǒ men sān gè rén tóng shuì bù nuǎn huo, nǐ jiù bào fù pù zi lǐ yù bèi xiāng kè de pù gài, lái zhè ér shuì bà. nǐ bù zài zhè ér, wǒ hài pà, wǒ bù gǎn shuì. huán cuì yě shuō: nǐ ruò bù lái, jiù shì è xián zán niáng ér men, nǐ kuài diǎn lái bà. yì yún xiǎng le xiǎng, xiào dào: bù xián zāng, wǒ jiù lái. wǒ yǒu zì jǐ dài lái de pù gài, wǒ qù qǔ lái.
閒話休提,晚飯之後,各人歸房。逸雲少坐一刻,說:「二位大太早點安置,我失陪了。」德夫人說:「你上那兒去?不是咱三人一屋子睡嗎?」逸雲說:「我有地方睡,您放心罷。這家元寶店,就是婆媳兩個,很大的炕,我同他們婆媳一塊兒睡,舒服着呢。」德夫人說:「不好,我要同你講話呢。這裡炕也很大,你怕我們三個人同睡不暖和,你就抱副鋪子裡預備香客的鋪蓋,來這兒睡罷。你不在這兒,我害怕,我不敢睡。」環翠也說:「你若不來,就是惡嫌咱娘兒們,你快點來罷。」逸雲想了想,笑道:「不嫌髒,我就來。我有自己帶來的鋪蓋,我去取來。」
shuō zhe, biàn zǒu chū qù, qǔ jìn yī gè xiǎo bāo fú lái, yǒu chǐ bàn zhǎng, wǔ liù cùn kuān, sān sì cùn gāo. huán cuì jí máng dǎ kāi yī kàn, bù guò yī tiáo báo yáng máo tǎn zi, yī gè huó jiǎo zhú zhěn ér yǐ. kàn guān, zěn yàng jiào huó jiǎo zhú zhěn? nǎi shì yī piàn dà máo zhú, liǎng tóu ān liǎng piàn duǎn máo zhú, yǒu shū zhóu, zhī qǐ lái xiàng gè xiǎo jǐ, fàng xià lái zhǐ shì liǎng piàn máo zhú, bù zhàn dì fang: běi fāng rén xíng lù cháng yòng de, qǔ qí biàn dāng. qiě shuō dé fū rén kàn le shuō: nuǎn ya! zhè bù lěng ma? yì yún dào: bú yào tā yě bù lěng, bù guò shuì jué bù gài diǎn bù xiàng gè yàng zi kuàng qiě zhè kàng zài qiáng hòu tóu ráo zháo huǒ ne, yī diǎn yě bù lěng. dé fū rén qǔ biǎo yī kàn, shuō: cái jiǔ diǎn zhōng hái bù céng dào, zǎo de hěn ne, nǐ yào bù kùn, wǒ men suí biàn hú shuō luàn dào hǎo bù hǎo ne? yì yún dào: jí biàn yī xiǔ bù shuì, wǒ yě bù kùn, tán tán zuì hǎo. dé fū rén jiào huán cuì: láo jià nín bǎ mén guān shàng, zán men sān rén shàng kàng tán xīn qù, zhè dǐ xià zuò zhe guài lěng de.
說着,便走出去,取進一個小包袱來,有尺半長,五六寸寬,三四寸高。環翠急忙打開一看,不過一條薄羊毛毯子,一個活腳竹枕而已。看官,怎樣叫活腳竹枕?乃是一片大毛竹,兩頭安兩片短毛竹,有樞軸,支起來像個小几,放下來只是兩片毛竹,不占地方:北方人行路常用的,取其便當。且說德夫人看了說:「暖呀!這不冷嗎?」逸雲道:「不要他也不冷,不過睡覺不蓋點不像個樣子;況且這炕在牆後頭饒着火呢,一點也不冷。」德夫人取表一看,說:「才九點鐘還不曾到,早的很呢,你要不困,我們隨便胡說亂道好不好呢?」逸雲道:「即便一宿不睡,我也不困,談談最好。」德夫人叫環翠:「勞駕您把門關上,咱們三人上炕談心去,這底下坐着怪冷的。」
shuō zhe sān rén guān mén shàng kàng, kàng shàng yǒu gè xiǎo kàng jǐ ér, dé fū rén tóng huán cuì duì miàn zuò, lā yì yún tóng zì jǐ bìng pái zuò, xiǎo xiǎo shēng yīn wèn dào: zhè ér shuō huà, tā men yé ér men tīng bù zháo, zán men hú shuō xíng bù xíng? yì yún dào: yǒu shén me bù xíng de? nín ài zěn me shuō dōu xíng. dé fū rén dào: nǐ bié guài wǒ, wǒ kàn qīng yún zǐ yún tā men jiě mèi sān, tóng nǐ bù yī yàng, dà yuē tā men dōu cháng liú kè bà? yì yún shuō: liú kè shì yǒu de, yě bù néng cháng liú, jiū jìng miào lǐ bǐ bù dé zhù jiā, zǒng yǒu diǎn jì huì. dé fū rén yòu wèn: wǒ qiáo nín méi yǒu liú guò kè, shì bà? yì yún xiào shuō: nín hé yǐ jiàn dé wǒ méi yǒu liú guò kè ne? dé fū rén shuō: wǒ nà me xiǎng, rán zé nǐ liú guò kè ma? yì yún dào: què zhēn méi liú guò kè. dé fū rén shuō: nǐ jiàn le biāo zhì de yé men, nǐ ài bù ài ne? yì yún shuō: nà yǒu bù ài de ne! dé fū rén shuō: jì ài zěn me bù tóng tā qīn jìn ne? yì yún xiào yín yín de shuō dào: zhè huà shuō qǐ lái hěn zhǎng. nín xiǎng yī gè nǚ hái ér jiā zhǎng dào shí liù qī suì de shí hòu, shén me dōu zhī dào le, yòu zài wǒ men zhè gè miào lǐ, dāng de shì yīng chóu kè rén de chāi shǐ. ruò shì bā má wāi zuǐ ne, zì bù bì shuō dàn shì yǒu yī èr fēn zī sè, chá fěn mǒ yān zhī, chuān liǎng jiàn xīn yī shang, kè rén jiàn le zì rán rén rén xǐ huān, shǎo bu dé tián yán mì yǔ de guàn liǎng jù. wǒ men yě shǎo bu dé duì rén jiā qiáo qiáo, cháo rén jiā xiào xiào, rén jiā jiù shuō wǒ men fēi yǎn chuán qíng le, shǎo bu dé gèng qīn jìn diǎn, zhè shí hòu nín xiǎng, tǎng ruò shì gè píng cháng rén dào yě méi shà, tǎng ruò shì gè pǐn mào yòu hǎo, yán yǔ yòu yǒu qíng yì de rén, nǐ yī jù wǒ yī jù, zì rán ér rán de nà gè xīn jiù dào le zhè rén shēn shàng le. kě shì zán men jiū jìng shì nǚ hái ér jiā, yī bàn shì hài xiū, yī bàn shì hài pà, duàn bù néng xiàng nà tiān jīn rén de huà, sān yán liǎng yǔ chéng fū qī, bì jìng dé bì jì diǎn ér.
說着三人關門上炕,炕上有個小炕幾兒,德夫人同環翠對面坐,拉逸雲同自己並排坐,小小聲音問道:「這兒說話,他們爺兒們聽不着,咱們胡說行不行?」逸雲道:「有什麼不行的?您愛怎麼說都行。」德夫人道:「你別怪我,我看青雲、紫雲他們姐妹三,同你不一樣,大約他們都常留客罷?」逸雲說:「留客是有的,也不能常留,究竟廟裡比不得住家,總有點忌諱。」德夫人又問:「我瞧您沒有留過客,是罷?」逸雲笑說:「您何以見得我沒有留過客呢?」德夫人說:「我那麼想,然則你留過客嗎?」逸雲道:「卻真沒留過客。」德夫人說:「你見了標緻的爺們,你愛不愛呢?」逸雲說:「那有不愛的呢!」德夫人說:「既愛怎麼不同他親近呢?」逸雲笑吟吟的說道:「這話說起來很長。您想一個女孩兒家長到十六七歲的時候,什麼都知道了,又在我們這個廟裡,當的是應酬客人的差使。若是疤麻歪嘴呢,自不必說;但是有一二分姿色,搽粉抹胭脂,穿兩件新衣裳,客人見了自然人人喜歡,少不得甜言蜜語的灌兩句。我們也少不得對人家瞧瞧,朝人家笑笑,人家就說我們飛眼傳情了,少不得更親近點,這時候您想,倘若是個平常人倒也沒啥,倘若是個品貌又好,言語又有情意的人,你一句我一句,自然而然的那個心就到了這人身上了。可是咱們究竟是女孩兒家,一半是害羞,一半是害怕,斷不能像那天津人的話,『三言兩語成夫妻』,畢竟得避忌點兒。
jì dé nà nián yǒu gè rèn sān yé, yī jiàn jiù tóu yuán, liǎng sān miàn hòu bié tí duō hǎo. nà tiān wǎn shàng shuì le jué, zhè kě jiù hú sī luàn xiǎng kāi le. chū qǐ xiǎng zhè gè rén gēn wǒ zěn me zhè me hǎo, jiù qǐ le gè gǎn jī tā de xīn, bù néng bù tóng tā qīn jìn zài xiǎng tā nà mó yàng, yuè xiǎng yuè hǎo kàn zài xiǎng tā nà yán tán, yuè xiǎng yuè yǒu wèi. bì shàng yǎn jiù kàn jiàn tā, zhēng kāi yǎn hái shì xiǎng zhe tā, zhè jiù zhe shàng le mó, zhè yè jué kě jiù bié xiǎng shuì dé hǎo le! dào le sì wǔ gēng de shí hòu, liǎn shàng gēn huǒ shāo de yī yàng, fēi rè qǐ lái. yòng gè jìng zi zhào zhào, zhēn shì miàn rú táo huā. nà gè yàng zi, bié shuō yé men kàn le yào dòng xīn, lián wǒ zì jǐ kàn le dōu dòng xīn. nà shuāng yǎn zhū zi, bù zhī wèi le shén me, jiù xiàng yǒu shuǐ pào shì de, ná gè shǒu juàn cā cā, yě zhēn yǒu diǎn shī lù lù de. qí guài! dào tiān míng, tóu yě hūn le, yǎn yě sè le, miǎn qiáng shuì yī shà ér. gāng shuì bù dà gōng fū, tīng jiàn yǒu rén shuō huà, yī gū lù jiù zuò qǐ lái le. xīn lǐ shuō: shì wǒ nà sān yé lái le bà? zài dìng shén tīng tīng, yuán lái shì dǎ cū de huǒ gōng qīng chén sǎo dì ne. wāi xià tóu qù zài shuì, zhè yī jué kě jiù dào le xiǎng wǔ le. děng dào qǐ lái, chú le zhè gè rén méi dì èr jiàn shì tīng jiàn, rén shuō shén me mǎ guà zi yán sè hǎo, huā yàng xīn xiān, mào mào shī shī de jiù wèn: kě shì shuō sān yé de nà jiàn mǎ guà bú shì? bèi rén jiā chǒu yī yǎn xiào liǎng xiào, zì jǐ yě jué dé shī yán, sāo dé liǎn tōng hóng de. tíng bù duō dà huì ér, tīng rén jiā shuō, shuí jiā xiōng dì zhōng le jǔ le. yòu mào shī wèn: shì sān yé jiā de wǔ yé bú shì? bèi rén jiā shuō: nǐ gǎn shì mí le bà. yòu sāo dé pǎo kāi qù, děng dào sān yé dāng zhēn lái le, jiù tóng kàn jiàn zì jǐ de hún líng shì de, nà yī qīn rè, jiù bù yòng wèn le. kě shì guī nǚ jiā tóu yī huí de dà shì, nà ér nà me róng yì ne? zì jǐ gù rán bù néng qǐ kǒu, rén jiā yě bù gǎn qīng yì qǐ kǒu, bù guò yú qīn rè qīn rè bà lī!
「記得那年有個任三爺,一見就投緣,兩三面後別提多好。那天晚上睡了覺,這可就胡思亂想開了。初起想這個人跟我怎麼這麼好,就起了個感激他的心,不能不同他親近;再想他那模樣,越想越好看;再想他那言談,越想越有味。閉上眼就看見他,睜開眼還是想着他,這就着上了魔,這夜覺可就別想睡得好了!到了四五更的時候,臉上跟火燒的一樣,飛熱起來。用個鏡子照照,真是面如桃花。那個樣子,別說爺們看了要動心,連我自己看了都動心。那雙眼珠子,不知為了什麼,就像有水泡似的,拿個手絹擦擦,也真有點濕淥淥的。奇怪!到天明,頭也昏了,眼也澀了,勉強睡一霎兒。剛睡不大工夫,聽見有人說話,一骨碌就坐起來了。心裡說:『是我那三爺來了罷?」再定神聽聽,原來是打粗的火工清晨掃地呢。歪下頭去再睡,這一覺可就到了響午了。等到起來,除了這個人沒第二件事聽見,人說什麼馬褂子顏色好,花樣新鮮,冒冒失失的就問:『可是說三爺的那件馬褂不是?」被人家瞅一眼笑兩笑,自己也覺得失言,臊得臉通紅的。停不多大會兒,聽人家說,誰家兄弟中了舉了。又冒失問:『是三爺家的五爺不是?』被人家說:『你敢是迷了罷。』又臊得跑開去,等到三爺當真來了,就同看見自己的魂靈似的,那一親熱,就不用問了。可是閨女家頭一回的大事,那兒那麼容易呢?自己固然不能啟口,人家也不敢輕易啟口,不過於親熱親熱罷哩!
dào le jǐ tiān hòu, zhè mó zhe de gēng shēn le, yè yè suàn jì, bù zhī jǐ shí kě yǐ tóng tā qīn jìn. yòu xiǎng tā yào zhù xià zhè yī yè, yǒu duō shǎo huà dōu shuō dé le yòu xiǎng zài diē mā yǎn qián shuō bù dé de huà, duì tā dōu kě yǐ shuō dé. xiǎng dào zhè lǐ, bù zhī dào yǒu duō huān xǐ. hòu lái yòu xiǎng: wǒ yào tā tì wǒ zuò shén me yī shang wǒ yào tā tì wǒ zuò shén me zhàng màn zǐ wǒ yào tā tì wǒ zuò shén me bèi rù: wǒ yào tā mǎi shén me mù qì wǒ yào wèn shī fù yào nà nán yuàn lǐ nà sān jiān běi wū, zhè wū zi wǒ yào tā zěn me shōu shí, gè shì zhǎng zhuō fāng zhuō, shàng tóu yào tā tì wǒ bàn shén me bǎi shì, dāng zhōng zhuō shàng páng biān qiáng shàng yào tā tì wǒ bàn zuò zhōng guà zhōng wǒ dà jīn shàng yào tā tì wǒ mǎi gè xiǎo jīn biǎo wǒ men suī bù yòng shǒu shì, zhè shǒu gē bó shàng shí jīn zhuó zi shì yí dìng yào de, wàn bù néng shǎo shèn zhì zhuāng tái fěn hé, méi yǒu yī yàng bù céng xiǎng dào. zhè yī yè yòu shuì bù zháo le. yòu xiǎng zhī dào tā néng zhào wǒ zhè yàng bàn bù néng? yòu xiǎng rèn sān yé zuó rì qīn kǒu duì wǒ shuō: wǒ zhēn ài nǐ, ài jí le, tǎng ruò néng chéng jiù zán liǎ rén hǎo shì, wǒ jiù pò le jiā, wǒ yě qíng yuàn wǒ jiù sòng le mìng, wǒ yě yuàn yì, gǔ rén shuō dé hǎo: mǔ dān huā xià sǐ, zuò guǐ yě fēng liú. zhǐ shì bù zhī nǐ xīn lǐ yǒu wǒ méi yǒu? wǒ dāng shí guài sāo de, zhǐ shuō le yī jù: wǒ xīn tóng nǐ xīn yī yàng. wǒ cǐ kè xiǎng lái yào tā mǎi zhè xiē wù jiàn, tā yí dìng kěn de. yòu xiǎng wǒ yī jiàn yī fú, chuān jiǔ le guài nì de, wǒ yào dà máo zuò liǎng tào, shì shén me yán sè, shén me cái liào: zhōng máo yào liǎng tào xiǎo máo yào liǎng tào mián jiā dān shā yào duō shǎo tào, yán sè huā wén bú yào yǒu fàn zhòng de. xiǎng dào zhè shí hòu, fǎng fú zhè wú xiàn ruò gān de shì wù, dōu yǐ jīng dào wǒ shǒu lǐ shì de. yòu xiǎng zhēng yuè xiāng shì, chū yī wǒ chuān shén me yī shang, shí wǔ wǒ chuān shén me yī shang èr yuè èr lóng tái tóu, wǒ chuān shén me yī shang qīng míng wǒ chuān shén me yī shang sì yuè chū bā fú yé shēng rì, gè miào xiāng huǒ dōu shèng, wǒ yīng gāi chuān shén me yī shang wǔ yuè jié, qī yuè bàn, bā yuè zhōng qiū, jiǔ yuè zhòng yáng, shí yuè cháo, shí yī yuè dōng zhì, shí èr yuè là, wǒ chuān shén me yī shang: mǒu chù dà huì, wǒ dé qù kàn, zěn me dǎ bàn mǒu chù xiǎo huì, wǒ yě de qù, yòu yīng gāi zěn yàng dǎ bàn. qīng yún zǐ yún tā men méi yǒu zhè xiē hǎo zhuāng shì, duō hán chǔn, wǒ duō wēi wǔ. yòu xiǎng wǒ shī fù cóng qī bā suì fǔ yǎng wǒ zhè me dà, wǒ gāi zuò jiàn shén me yī fú chóu xiè tā wǒ xiāng xià fù mǔ wǒ gāi mǎi shén me dōng xī jiào tā èr lǎo huān xǐ huān xǐ, tā bì jiào zhe wǒ de míng ér shuō: dà niū ér, nǐ jīn ér zěn me chuān dé zhè me huā shào? zhēn hǎo kàn shā rén! yòu xiǎng èr yí niáng dà gū gū, wǒ yě de mǎi diǎn shà sòng tā, hái méi yǒu pán suàn de wán, nà sì miàn dí jī zi, jiāo jiāo jiǎo jiǎo, jiào gè bú zhù. wǒ xīn lǐ shuō zhè jī zhēn zhèng hún dàn, tiān hái zǎo zhe ne! zài tái tóu kàn, chuāng hù shàng yǐ jīng bái yáng yáng de le, zhè suàn wǒ dǐng dé yì de yī yè.
「到了幾天後,這魔着的更深了,夜夜算計,不知幾時可以同他親近。又想他要住下這一夜,有多少話都說得了;又想在爹媽眼前說不得的話,對他都可以說得。想到這裡,不知道有多歡喜。後來又想:我要他替我做什麼衣裳;我要他替我做什麼帳幔子;我要他替我做什麼被褥:我要他買什麼木器;我要問師父要那南院裡那三間北屋,這屋子我要他怎麼收拾,各式長桌、方桌,上頭要他替我辦什麼擺飾,當中桌上、旁邊牆上要他替我辦坐鐘、掛鍾;我大襟上要他替我買個小金表;我們雖不用首飾,這手肐膊上實金鐲子是一定要的,萬不能少;甚至妝檯、粉盒,沒有一樣不曾想到。這一夜又睡不着了。又想知道他能照我這樣辦不能?又想任三爺昨日親口對我說:『我真愛你,愛極了,倘若能成就咱倆人好事,我就破了家,我也情願;我就送了命,我也願意,古人說得好:牡丹花下死,做鬼也風流。只是不知你心裡有我沒有?』我當時怪臊的,只說了一句:『我心同你心一樣。』我此刻想來要他買這些物件,他一定肯的。又想我一件衣服,穿久了怪膩的,我要大毛做兩套,是什麼顏色,什麼材料:中毛要兩套;小毛要兩套;棉、夾、單、紗要多少套,顏色花紋不要有犯重的。想到這時候,仿佛這無限若干的事物,都已經到我手裡似的。又想正月香市,初一我穿什麼衣裳,十五我穿什麼衣裳;二月二龍抬頭,我穿什麼衣裳;清明我穿什麼衣裳;四月初八佛爺生日,各廟香火都盛,我應該穿什麼衣裳;五月節,七月半,八月中秋,九月重陽,十月朝,十一月冬至,十二月臘,我穿什麼衣裳:某處大會,我得去看,怎麼打扮;某處小會,我也得去,又應該怎樣打扮。青雲、紫雲他們沒有這些好裝飾,多寒蠢,我多威武。又想我師父從七八歲撫養我這麼大,我該做件什麼衣服酬謝他;我鄉下父母我該買什麼東西叫他二老歡喜歡喜,他必叫着我的名兒說:『大妞兒,你今兒怎麼穿得這麼花紹?真好看煞人!』又想二姨娘、大姑姑,我也得買點啥送他,還沒有盤算得完,那四面的雞子,膠膠角角,叫個不住。我心裡說這雞真正渾蛋,天還早着呢!再抬頭看,窗戶上已經白洋洋的了,這算我頂得意的一夜。
guò le yì tiān, rèn sān yé yòu dào miào lǐ lái la, wǒ chōu le gè kōng ér, bǎ sān yé chě dào yī gè xiǎo wū zi lǐ, wǒ shuō: zán liǎ shuō liǎng jù huà. dào le nà wū zi lǐ, wǒ tóng sān yé bìng jiān zuò zài kàng yán shàng, zāi shuō: sān yé wǒ duì nǐ shuō zhè jù cái tǔ chū kǒu, wǒ xiǎng nà yǒu zhè me bù hài sào de rén ne? rén jiā méi yǒu lù kǒu qì, zán men nǚ hái ér jiā dào xiān kāi kǒu le. zhè yī xiǎng bǎ wǒ sāo dí zhēn méi yǒu dì dòng hǎo zuān xià qù, nà liǎn dēng shí fēi hóng, zhèn kāi tuǐ jiù wǎng wài pǎo. sān yé yī jiàn, xīn lǐ yě jiù míng bái yī dà bàn le, shàng qián yī bǎ bǎ wǒ zhuā guò lái wàng huái lǐ yī bào, shuō: xīn gān bǎo bèi, nǐ bié pǎo, nǐ de huà wǒ zhī dào yī bàn la, zhè yǒu shén me hài sào ne? rén rén dōu yǒu zhè yī huí de, zhè shì gāi zěn me bàn fǎ? nǐ yào shén me wù jiàn? wǒ dōu mǎi gěi nǐ, nǐ lǎo lǎo shí shí shuō bà!
「過了一天,任三爺又到廟裡來啦,我抽了個空兒,把三爺扯到一個小屋子裡,我說:『咱倆說兩句話。』到了那屋子裡,我同三爺並肩坐在炕沿上,栽說:『三爺我對你說……』這句才吐出口,我想那有這麼不害臊的人呢?人家沒有露口氣,咱們女孩兒家倒先開口了。這一想把我臊的真沒有地洞好鑽下去,那臉登時飛紅,振開腿就往外跑。三爺一見,心裡也就明白一大半了,上前一把把我抓過來望懷裡一抱,說:『心肝寶貝,你別跑,你的話我知道一半啦,這有什麼害臊呢?人人都有這一回的,這事該怎麼辦法?你要什麼物件?我都買給你,你老老實實說罷!』」
yì yún shuō: wǒ nà xīn bó téng bó téng de luàn tiào, tiào le huì zi, wǒ jiù bǎ qián ér yè lǐ xiǎng de shì dōu shuō chū lái le. shuō le yī biàn, sān yé chén yín le yī chén yín shuō: hǎo bàn, wǒ jīn ér huí qù jiù bǐng zhī lǎo tài tài shāng liáng, lǎo tài tài zuì téng ài wǒ de, méi nà gè bù yī. ǎn sān nǎi nǎi zàn shí bù gào sù tā, niáng men méi yǒu bù chī cù de, kǒng pà zài lǎo tài tài yǎn qián chū huài. jiù shì zhè me bàn, tuǒ dāng, tuǒ dāng. huà shuō wán le, kǒng pà bié rén jiàn yí, jiù zǒu chū lái le. wǒ yòu dī dī zhǔ fù yī jù: yuè kuài yuè hǎo, wǒ tīng nín de xìn ér. sān yé shuō: nà hái yòng shuō. yě jiù cōng cōng máng máng xià shān huí jiā qù le. wǒ sòng tā dào dà mén kǒu, tā hái zhàn zhù duì wǒ shuō: tǎng ruò lǎo tài tài yǔn xǔ le, wǒ zhè liǎng tiān jiù bù lái, wǒ tuō péng yǒu lái xiān bǎ nǐ shī fù de pán zi jiǎng hǎo le, wǒ zì jǐ qù tì nǐ zhì bàn dōng xī. wǒ shuō: hěn hǎo, hěn hǎo. pàn wàng zhe lǐ!
逸雲說:「我那心勃騰勃騰的亂跳,跳了會子,我就把前兒夜裡想的事都說出來了。說了一遍,三爺沉吟了一沉吟說:『好辦,我今兒回去就稟知老太太商量,老太太最疼愛我的,沒那個不依。俺三奶奶暫時不告訴他,娘們沒有不吃醋的,恐怕在老太太眼前出壞。就是這麼辦,妥當,妥當。』話說完了,恐怕別人見疑,就走出來了。我又低低囑咐一句:『越快越好,我聽您的信兒。』三爺說:『那還用說。』也就匆匆忙忙下山回家去了。我送他到大門口,他還站住對我說:『倘若老太太允許了,我這兩天就不來,我托朋友來先把你師父的盤子講好了,我自己去替你置辦東西。』我說:『很好,很好。盼望着哩!』
cóng cǐ, yǒu liǎng sān yè yě méi shuì hǎo jué, kě méi yǒu qián ér yè lǐ kuài huó, yīn wèi qián ér yè lǐ zhǐ xiǎng hǎo de yī miàn. zhè liǎng yè, què shì xiǎng dào hǎo de shí hòu, jiù shàng le huǒ yàn shān xiǎng dào bù hǎo de shí hòu. jiù xià le běi bīng yáng: yī shà rè, yī shà liáng, fǎng fú fā lián huán nüè zi shì de. yì tiān liǎng tiān hái hǎo shòu, děng dào dì sān tiān, zhēn shòu bù dé le! zěn me hái méi yǒu xìn ne? sú yǔ shuō de hǎo, zhēn shì qī qiào lǐ mào huǒ, wǔ zàng lǐ shēng yān yòu xiǎng tā yí dìng shì màn màn de zhì mǎi wù jiàn, tóng zuò yī shang qù le. xīn lǐ mán yuàn tā: nǐ mǎi dōng xī máng shén me ne? xiān lái gěi wǒ sòng gè xìn ér duō bú shì hǎo, jiào rén jiā pàn wàng de bù sǐ bù huó de gàn me ne? dào le dì sì tiān, yī huì ér dào dà mén shǎng qù kàn kàn, méi yǒu rén lái zài yī huì ér yòu dào dà mén kǒu zhe kàn, hái méi yǒu rén lái! tuǐ yǐ pǎo suān la, yǎn yě wàng chuān la. dào de sān diǎn duō zhōng, zhǐ jiàn dà nán biān lǎo yuǎn de yī jiān shān jiào lái le, qí shí hái gé zhe wǔ liù lǐ dì ne, bù zhī dào wǒ yǎn zěn me nà me jiān, yī jiàn jiù rèn zhǔn le yī diǎn yě bù cuò, zhè yī xǐ huān kě jiù bú yào shuō le! kě shì zhè sì wǔ lǐ wài de jiào zi, zǒu dào bú shì hái dé yī huì zi ma? hū rán xiǎng qǐ lái, tā shuō tǎng ruò lǎo tài tài yǔn xǔ, tā zì jǐ bù lái, xiān tuō gè péng yǒu lái gēn shī fù shuō tuǒ tā zài lái. jīn ér tā zì jǐ lái, yí dìng shì qíng yǒu biàn! zhè yī xiǎng, kě jiù shì fǎng fú kàn jiàn yán luó wáng de gōu sǐ guǐ shì de, liǎng zhī jiǎo lì kè jiù fā ruǎn, tóu jiù fā hūn, wàn zhàn bú zhù, fēi pǎo jìn le zì jǐ wū zi, wǔ shàng liǎn jiù kū. kū le yī xiǎo huì, zhǐ tīng wài biān dǎ cū de xiǎo gū zǐ hǎn dào: huá yún, sān yé lái la! kuài qù bà! èr wèi tài tài, nín zhī dào wèi shén me jiào huá yún ne, tuán wèi zhè yì yún shì jìn nián gǎi de, dāng nián wǒ běn jiào huá yún. wǒ tīng dǎ cū de gū zǐ hǎn, gǎn máng qǐ lái, cā cā yǎn, yún yún fěn, zì jǐ guài zì jǐ: zhè bú shì fēng le ma? shuí duì nǐ shuō bù chéng ne? zì yán zì yǔ de, yòu xiào qǐ lái le! liǎn hái méi yún wán, shuí zhī sān yé yǐ jīng zǒu dào wǒ wū zi mén kǒu, jiē qǐ mén lián shuō: nǐ gàn shén me ne? wǒ shuō: fēng chuī shā zǐ mí le yǎn la! wǒ xǐ liǎn de.
「從此,有兩三夜也沒睡好覺,可沒有前兒夜裡快活,因為前兒夜裡只想好的一面。這兩夜,卻是想到好的時候,就上了火焰山;想到不好的時候。就下了北冰洋:一霎熱,一霎涼,仿佛發連環瘧子似的。一天兩天還好受,等到第三天,真受不得了!怎麼還沒有信呢?俗語說的好,真是七竅里冒火,五臟里生煙;又想他一定是慢慢的制買物件,同作衣裳去了。心裡埋怨他:『你買東西忙什麼呢?先來給我送個信兒多不是好,叫人家盼望的不死不活的幹麼呢?』到了第四天,一會兒到大門上去看看,沒有人來;再一會兒又到大門口着看,還沒有人來!腿已跑酸啦,眼也望穿啦。到得三點多鐘,只見大南邊老遠的一肩山轎來了,其實還隔着五六里地呢,不知道我眼怎麼那麼尖,一見就認準了一點也不錯,這一喜歡可就不要說了!可是這四五里外的轎子,走到不是還得一會子嗎?忽然想起來,他說倘若老太太允許,他自己不來,先托個朋友來跟師父說妥他再來。今兒他自己來,一定事情有變!這一想,可就是仿佛看見閻羅王的勾死鬼似的,兩隻腳立刻就發軟,頭就發昏,萬站不住,飛跑進了自己屋子,捂上臉就哭。哭了一小會,只聽外邊打粗的小姑子喊道:『華雲,三爺來啦!快去罷!』二位太太,您知道為什麼叫華雲呢,團為這逸雲是近年改的,當年我本叫華雲。我聽打粗的姑子喊,趕忙起來,擦擦眼,勻勻粉,自己怪自己:這不是瘋了嗎?誰對你說不成呢?自言自語的,又笑起來了!臉還沒勻完,誰知三爺已經走到我屋子門口,揭起門帘說:『你幹什麼呢?』我說:『風吹砂子迷了眼啦!我洗臉的。』
wǒ yī miàn shuō huà, tōu kàn sān yé liǎn shén, suī rán dài zhe xiào, què qì xiàng bīng lěng, gēn nà dòng le bīng de huáng hé yī yàng. wǒ shuō: sān yé qǐng zuò. sān yé zài kàng yán shàng zuò xià, wǒ zài xiǎo tiáo zhuō páng biān xiǎo yǐ shàng zuò xià, xiǎo gū zǐ jiē zhe mén lián, zhàn zhe zhī zhe yá zài nà lǐ chǒu. wǒ shuō: nǐ hái bù pào chá qù! xiǎo gū zǐ qù le. wǒ tóng sān yé liǎng gè rén liǎn duì liǎn, bái dèng le yǒu bàn gè shí chén, yī jù huà yě méi yǒu shuō. děng dào xiǎo gū zǐ sòng jìn chá lái, chī le liǎng wǎn, hái shì wú yán xiāng duì. wǒ nài bú zhù le, wǒ shuō: sān yé, jīn ér zěn me zhe la, yī jù huà yě méi yǒu? sān yé zhǎng tàn yī kǒu qì, shuō: zhēn jí sǐ rén, wǒ duì nǐ shuō bà! qián ér bú shì wǒ cóng nǐ zhè lǐ huí qù ma? dāng wǎn dé kōng, wǒ jiù duì lǎo tài tài shuō le gè dà gài. lǎo tài tài wèn dé duō shǎo dōng xī, wǒ hái méi gǎn quán shuō, zhǐ shuō le yī bàn de guāng jǐng, lǎo tài tài ná suàn pán yī suàn, shuō: zhè bù dé shàng qiān de yín zi ma? wǒ jiù bù gǎn yán yǔ le. lǎo tài tài shuō: nǐ zhè hái zi, nǐ lǎo zi qiān xīn wàn kǔ zhēng xià zhè gè jiā yè, suàn qǐ lái bù guò sì wǔ wàn yín zi jiā dāng, nǐ men gē ér wǔ gè, yī nián dé duō shǎo yòng xiàng. nǐ wǔ dì hái méi yǒu chéng jiā, nǐ píng cháng xǐ huān zài shān shàng pǎo pǎo, wǒ yě bù jīn zhǐ. nǐ jīn ér xiǎng dào zhè zhǒng xīn sī, yī xià zǐ jiù de yòng shàng qiān de yín zi, hái yǒu jiāng lái ne? jiù bù huā qián le ma? kuàng qiě nǐ de xí fù mó yàng yě bù hán chǔn, nǐ qù nián cái chéng de jiā, nǐ men liǎng kǒu zi yě guài hǎo de. qù nián wǒ kàn nǐ xiǎo fū fù hěn rè, jīn nián jiù lěng le hǎo xiē, bú yào shuō shì wèi zhè huá yún, suǒ yǐ biàn le xīn le. wǒ zuò pó pó de wèi téng ài ér zi, ná shàng qiān de yín zi gěi nǐ gàn zhè shì, nǐ xí fù bù gǎn shuō shén me, tā tǎng ruò shuō: péi jià de yī fú bù shí yàng le. yào wǒ gěi tā zuò sān èr bǎi yín zi yī fú, míng míng shì jǐ wǒ zhè gè duǎn ér, wǒ zěn me fā fù tā ne? nǐ dà sǎo zi èr sǎo zǐ dōu lái gǎn luó wǒ, wǒ yòu zěn me yàng? wǒ bù gěi tā men zuò, tā men dāng miàn bù shuō, bèi hòu shuō: wǒ men zhì mǎi diǎn wù jiàn, xìng rèn de mǎi de, hái zài xìng rèn de jiā lǐ, lǎo tài tài jiù bù yuàn yì le lǎo sān huā shàng qiān de yín zi, gěi bié rén jiā mǎi dōng xī, sān tiān hòu jiù bù xìng rèn le, lǎo tài tài dào yuàn yì. yě bù zhī dào shì hù duǎn ne, shì lǎo hūn le! zhè huà yào chuán dào wǒ ěr duǒ lǐ, wǒ shòu dé shòu bù dé ne? nǐ shì wǒ xīn téng de ér zi, nǐ tì wǒ xiǎng xiǎng, nǐ zài wài biān kuài lè, wǒ zài jiā lǐ shòu qì, nǐ xīn lǐ ān bù ān ne? tǎng ruò nǐ xí fù shì bù xián huì de, tóng nǐ chǎo yī huí, nào yī huí, yě hái bà le tǎng ruò jìng réng jiù de tóng nǐ hǎo, gé wài de zhào yīng nǐ, nǐ jiù guò yì de qù ma? tǎng ruò yī nǐ zuò le qù, hái shì yǒng yuǎn jiù zhù zài shān shàng, bù huí jiā ne? hái shì yī biān zhù xiē rì zi ne? tǎng ruò nǐ jiǔ zài shān shàng, nǐ bú yào xí fù, nǐ lián lǎo niáng dōu bú yào le, nǐ chéng shén me rén ne? nǐ yí dìng zài shān shàng zhù xiē shí, hái dé zài jiā lǐ zhù xiē shí, shì bù yòng shuō de le. nǐ zài jiā lǐ zhù de shí hòu, rén jiā shān shàng yòu lái le bié de kè, shǎo bu dé yě yào liú rén jiā zhù. nǐ huā qián mǎi de yī shang zhēn hǎo kàn, chuān qǐ lái gěi bié rén kàn nǐ mǎi de qì mǐn, gěi bié rén yòng nǐ mǎi de zhàng màn, gěi bié rén zhē xiū nǐ mǎi de bèi rù, gěi rén jiā gài nǐ xīn téng xīn ài xīn lǐ lián xī de rén, péi bié rén shuì bié rén pí qì wèi bì yǒu nǐ hǎo, dà gài hái yào nào pí qì shuì de bù lè yì hái yào mà nǐ xīn ài de rén, dǎ nǐ xīn ài de rén, nǐ gāi zěn me yàng ne, hǎo hái zi! nǐ shì gè cōng míng hái zi, bǎ nǐ niáng de huà, zǐ xì xiǎng xiǎng, cuò shì bù cuò? yī wǒ kàn, nǐ jì ài tā, wǒ yě bù lán nǐ, nǐ bǎ zhè dì yī gè shǎ zi ràng gěi bié rén zuò, nǐ zuò dì èr gè rén qù, yī yàng de chēng xīn, yī yàng de kuài lè, què bù yòng huā zhè me duō de yuān qián: zhè shì dì yī gè bàn fǎ. nǐ ruò bù yǐ wèi rán, hái yǒu dì èr gè bàn fǎ: nǐ shuō huá yún mó yàng zhǎng dé shí fēn hǎo, xīn dì yòu shí fēn cōng míng, duì nǐ yòu shì shí èr fēn de ēn ài, nǐ qiě wèn tā shì wèi ài nǐ de dōng xī, shì wèi ài nǐ de rén? ruò shì wèi ài nǐ de dōng xī, jiù shì wèi nǐ de qián cái le, nǐ de qián cái jǐ shí wán, nǐ de ēn ài jiù jǐ shí duàn jué nǐ suàn huā qián zū ēn ài, nǐ suàn suàn nǐ de jiā dāng, gòu zū jǐ nián de ēn ài, tǎng ruò shì ài nǐ de rén, yí dìng yào zhè xiē dōng xī ma? nǐ zhèng kě yǐ ná zhè gè shì shì tā de xīn, ruò bú yào dōng xī, zhēn shì ài nǐ yào dōng xī, jiù shì jiǎ ài nǐ. rén jiā jiǎ ài nǐ, nǐ zhēn ài rén jiā, bù chéng le tiān jīn de huà: tì tóu tiāo zi yī tóu xiǎng ma? wǒ gòng zǒng gěi nǐ yī bǎi yín zi, gòu bù gòu nǐ zì jǐ zhēn zhuó bàn lǐ qù bà!
「我一面說話,偷看三爺臉神,雖然帶着笑,卻氣像冰冷,跟那凍了冰的黃河一樣。我說:『三爺請坐。』三爺在炕沿上坐下,我在小條桌旁邊小椅上坐下,小姑子揭着門帘,站着支着牙在那裡瞅。我說:『你還不泡茶去!』小姑子去了。我同三爺兩個人臉對臉,白瞪了有半個時辰,一句話也沒有說。等到小姑子送進茶來,吃了兩碗,還是無言相對。我耐不住了,我說:『三爺,今兒怎麼着啦,一句話也沒有?』三爺長嘆一口氣,說:『真急死人,我對你說罷!前兒不是我從你這裡回去嗎?當晚得空,我就對老太太說了個大概。老太太問得多少東西,我還沒敢全說,只說了一半的光景,老太太拿算盤一算,說:「這不得上千的銀子嗎?」我就不敢言語了。老太太說:「你這孩子,你老子千辛萬苦掙下這個家業,算起來不過四五萬銀子家當,你們哥兒五個,一年得多少用項。你五弟還沒有成家,你平常喜歡在山上跑跑,我也不禁止。你今兒想到這種心思,一下子就得用上千的銀子,還有將來呢?就不花錢了嗎?況且你的媳婦模樣也不寒蠢,你去年才成的家,你們兩口子也怪好的。去年我看你小夫婦很熱,今年就冷了好些,不要說是為這華雲,所以變了心了。我做婆婆的為疼愛兒子,拿上千的銀子給你幹這事,你媳婦不敢說什麼,他倘若說:『賠嫁的衣服不時樣了。』要我給他做三二百銀子衣服,明明是擠我這個短兒,我怎麼發付他呢?你大嫂子、二嫂子都來趕羅我,我又怎麼樣?我不給他們做,他們當面不說,背後說:『我們制買點物件,姓任的買的,還在姓任的家裡,老太太就不願意了;老三花上千的銀子,給別人家買東西,三天後就不姓任了,老太太倒願意。也不知道是護短呢,是老昏了!』這話要傳到我耳朵里,我受得受不得呢?你是我心疼的兒子,你替我想想,你在外邊快樂,我在家裡受氣,你心裡安不安呢?倘若你媳婦是不賢慧的,同你吵一回,鬧一回,也還罷了;倘若竟仍舊的同你好,格外的照應你,你就過意得去嗎?倘若依你做了去,還是永遠就住在山上,不回家呢?還是一邊住些日子呢?倘若你久在山上,你不要媳婦,你連老娘都不要了,你成什麼人呢?你一定在山上住些時,還得在家裡住些時,是不用說的了。你在家裡住的時候,人家山上又來了別的客,少不得也要留人家住。你花錢買的衣裳真好看,穿起來給別人看;你買的器皿,給別人用;你買的帳幔,給別人遮羞;你買的被褥,給人家蓋;你心疼心愛心裡憐惜的人,陪別人睡;別人脾氣未必有你好,大概還要鬧脾氣;睡的不樂意還要罵你心愛的人,打你心愛的人,你該怎麼樣呢,好孩子!你是個聰明孩子,把你娘的話,仔細想想,錯是不錯?依我看,你既愛他,我也不攔你,你把這第一個傻子讓給別人做,你做第二個人去,一樣的稱心,一樣的快樂,卻不用花這麼多的冤錢:這是第一個辦法。你若不以為然,還有第二個辦法:你說華雲模樣長得十分好,心地又十分聰明,對你又是十二分的恩愛,你且問他是為愛你的東西,是為愛你的人?若是為愛你的東西,就是為你的錢財了,你的錢財幾時完,你的恩愛就幾時斷絕;你算花錢租恩愛,你算算你的家當,夠租幾年的恩愛,倘若是愛你的人,一定要這些東西嗎?你正可以拿這個試試他的心,若不要東西,真是愛你;要東西,就是假愛你。人家假愛你,你真愛人家,不成了天津的話:『剃頭挑子一頭想』嗎?我共總給你一百銀子,夠不夠你自己斟酌辦理去罷!」」
yì yún zhuī shù rèn sān yé dāng rì xù tā lǎo tài tài de huà dào cǐ yǐ zhǐ, dé fū rén duì zhe huán cuì shēn le yī shēn shé tóu shuō: hǎo gè lì hài de rèn tài tài, zhēn huì guǎn jiào ér zi! huán cuì shuō: zhè shí hòu suī shì yì yún shī xiōng, yě yī diǎn fǎ zǐ méi yǒu ba! dé fū rén xiàng yì yún dào: nǐ zhè yī fān huà, zhēn dǐ dé shàng yī juàn shū ne! rèn sān yé shuō wán zhè huà, nín zěn me yàng ne? yì yún shuō: wǒ zěn me ne? kū bà liě! kū le huì zi, wǒ jiù fā qǐ hěn lái le. wǒ shuō: yī fú wǒ yě bú yào le! dōng xī wǒ yě bú yào le! rèn me wǒ dōu bú yào le! nín gēn shī fù shāng yì qù bà! rèn sān yé shuō: zhè huà zhēn nán chū kǒu, wǒ shì pà nǐ zháo jí, suǒ yǐ xiān lái gào sù nǐ, wǒ hái dé xiǎng fǎ zǐ, jiù zhè yàng shì wàn bù xíng! nín bié nán shòu. huǎn liǎng tiān wǒ zài xiàng péng yǒu xiǎng fǎ zǐ qù. wǒ shuō: nín bié zhǎo péng yǒu xiǎng fǎ zǐ le, jiè xià qián lái, bù hái shì lǎo tài tài gěi ma? dào chéng le gè piàn shàng rén de shì, gèng bù tuǒ le, wǒ gèng duì bú zhù nín lǎo tài tài le! nà yì tiān jiù zhè me, wǒ men liǎ rén jiù fēn shǒu le!
逸雲追述任三爺當日敘他老太太的話到此已止,德夫人對着環翠伸了一伸舌頭說:「好個利害的任太太,真會管教兒子!」環翠說:「這時候雖是逸雲師兄,也一點法子沒有吧!」德夫人向逸雲道:「你這一番話,真抵得上一卷書呢!任三爺說完這話,您怎麼樣呢?」逸雲說:「我怎麼呢?哭罷咧!哭了會子,我就發起狠來了。我說:『衣服我也不要了!東西我也不要了!任麼我都不要了!您跟師父商議去罷!』任三爺說:『這話真難出口,我是怕你着急,所以先來告訴你,我還得想法子,就這樣是萬不行!您別難受。緩兩天我再向朋友想法子去。』我說:『您別找朋友想法子了,借下錢來,不還是老太太給嗎?倒成了個騙上人的事,更不妥了,我更對不住您老太太了!』那一天就這麼,我們倆人就分手了!」
yì yún biàn xiàng èr rén dào: èr wèi tài tài rú guǒ bù xián xù fán, yuàn yì tīng, huà hái zhǎng zhe ne! dé fū rén dào: yuàn yì tīng, yuàn yì tīng, nǐ shuō xià qù bà, qiě tīng xià huí fēn jiě.
逸雲便向二人道:「二位太太如果不嫌絮煩,願意聽,話還長着呢!」德夫人道:「願意聽,願意聽,你說下去罷,」且聽下回分解。