strong shèng shuǐ miào lǎo fù shī ài nǚ strong
圣水庙老妇失爱女
huà shuō liú dà rén, zhè yì tiān zhèng zuò táng, yào jiāng nà wèi jié de mín cí pàn duàn, hū jiàn yī fù rén guì jìn jiǎo mén, kǒu nèi rǎng:" yuān qū ya, yé ye!" zhòng qīng yī yī jiàn, gǎn shàng qián lái, yòng shǒu yī qí wǎng wài tuī sǎng, shuō:" bié rǎng, bié rǎng!" nà fù rén nà lǐ kěn tīng? zhǐ jí dé kǒu zhōng jiào dào:" yào bù jiào wǒ jiàn guān, wǒ jiù yào zhuàng sǐ zài zhè le!" liú dà rén yī jiàn, gōng wèi shàng fēn fù zuǒ yòu:" bù bì lán tā, jiào tā lái jiàn wǒ."" shì." zhòng qīng yī dā yìng, gè zì guī bān. nà fù rén zhè cái shàng táng, shuāng xī guì dǎo, zuò shàng de qīng guān liú shén guān kàn.
话说刘大人,这一天正坐堂,要将那未结的民词判断,忽见一妇人跪进角门,口内嚷:“冤屈呀,爷爷!”众青衣一见,赶上前来,用手一齐往外推搡,说:“别嚷,别嚷!”那妇人那里肯听?只急得口中叫道:“要不叫我见官,我就要撞死在这了!”刘大人一见,公位上吩咐左右:“不必拦她,叫她来见我。”“是。”众青衣答应,各自归班。那妇人这才上堂,双膝跪倒,座上的清官留神观看。
qīng guān zuò shàng liú shén kàn, mù shì shēn yuān gào zhuàng rén: yuán lái shì gè nián cán fù, nián jì dà gài yǒu qī xún. miàn pí cāng lǎo xiāng dài bìng, qiāng qiāng ké sòu guì āi chén. tóu shàng zhào dìng wū líng pà, lán bù jiá ǎo chuān zài shēn. yāo xì qīng bù qún yī jiàn, tā de nà, zhú zhī fàng zài yī páng cún. dà rén kàn bà kāi yán wèn:" nà fù rén, yǒu hé yuān wǎng duì wǒ yún." fù rén wén tīng pá bàn bù," qīng tiān" lián lián zūn yòu zūn:" ruò wèn mín fù yǒu hé shì, dà rén guì ěr qǐng tīng míng: mín fù zǔ jū jiāng níng fǔ, cuì huā xiàng nèi yǒu jiā mén. mín fù fū zhǔ míng lǐ guì, zǎo yǐ qù shì mìng guī yīn. xī xià jiù zhǐ yǒu yī nǚ, bìng wú fén qián bài xiào gēn. nǚ ér jīn nián shí jiǔ suì, kě xǐ tā, zài wǒ gēn qián jìn xiào xīn. bìng fēi mín fù kuā qí nǚ, yàng ér běn lái jiàn de rén. zhǐ yīn mín fù shēn dé bìng, yǎn kàn bù jiǔ jiàn yán jūn. mín nǚ duān jiě xíng xiào dào, tā duì mín fù bǎ huà yún: tā shuō nú tīng jiē fāng jiǎng, lí zá jiā, sān lǐ zhī yáo yǒu zuò miào mén, quán dōu shì, nǚ sēng fén xiū zài miào nèi,' shèng shuǐ gū gū' shuí bù wén? miào nèi chū le yī quán shuǐ, qí míng' shèng shuǐ' xiào rú shén, yuǎn nián jìn rì shēn dé bìng, yī hē jiù hǎo bù tóng xún. wèi ér jīn dào miào zhōng qù, bài qiú shèng shuǐ zhì niáng qīn. mín fù wén tīng shuō bù kě, yòu nǚ rú hé jìn miào mén? nǚ ér shuō:' cǐ miào bìng fēi nán sēng miào, dōu shì nǚ sēng bǎ xiāng fén.' mín fù yě shì pàn bìng hǎo, shuō dào shì:' kuài qù kuài lái zhuǎn jiā mén.' mín nǚ wén tīng jiāng yī huàn, tiān yǒu sì shí qù qiú shén. zhǐ děng dào, yì tiān yī yè wú yīn xìn, wǒ nǚ ér, xiǎng bì lù shàng yù qiǎng rén." liú dà rén, tīng dào cǐ chù máng chā huà shuō:" mín fù liú shén tīng wǒ yún."
清官座上留神看,目视伸冤告状人:原来是个年残妇,年纪大概有七旬。面皮苍老相带病,腔腔咳嗽跪埃尘。头上罩定乌绫帕,蓝布夹袄穿在身。腰系青布裙一件,她的那,竹枝放在一旁存。大人看罢开言问:“那妇人,有何冤枉对我云。”妇人闻听爬半步,“青天”连连尊又尊:“若问民妇有何事,大人贵耳请听明:民妇祖居江宁府,翠花巷内有家门。民妇夫主名李贵,早已去世命归阴。膝下就只有一女,并无坟前拜孝根。女儿今年十九岁,可喜他,在我跟前尽孝心。并非民妇夸其女,样儿本来见得人。只因民妇身得病,眼看不久见阎君。民女端姐行孝道,她对民妇把话云:她说奴听街坊讲,离咱家,三里之遥有座庙门,全都是,女僧焚修在庙内,‘圣水姑姑’谁不闻?庙内出了一泉水,其名‘圣水’效如神,远年近日身得病,一喝就好不同寻。为儿今到庙中去,拜求圣水治娘亲。民妇闻听说不可,幼女如何进庙门?女儿说:‘此庙并非男僧庙,都是女僧把香焚。’民妇也是盼病好,说道是:‘快去快来转家门。’民女闻听将衣换,天有巳时去求神。只等到,一天一夜无音信,我女儿,想必路上遇强人。”刘大人,听到此处忙插话说:“民妇留神听我云。”
liú dà rén wén tīng, zài shàng miàn shuō:" nà fù rén zhù kǒu. běn fǔ wèn nǐ: nǐ jì zhī dào yòu nǚ bù gāi dú zì shàng miào, jiù gāi qiú gè lǎo zhě jiē fāng tóng qù cái shì, wèi hé jiào nǐ nǚ ér dú zì chū mén? zhè jiù shì nǐ de bú shì le." mín fù shuō:" huí dà rén: wǒ nǚ ér yào qù de shí jié, xiǎo fù rén yě céng shuō guò:' nǐ qù qiú dōng biān de jiē fāng wáng lǎo bó yī tóng qù.' wǒ nǚ ér wén tīng, shuō:' mǔ qīn, rén jiā shuō shèng shuǐ miào shèng shuǐ gū gū yǒu yán zài xiān, ruò yǒu qiú shuǐ zhì bìng zhě, zhǐ xǔ qīn dīng qián lái, bù xǔ wài rén gēn suí. zài zhě, bù xǔ nán zǐ jìn miào.' yīn cǐ wǒ nǚ ér cái dú zì qù. yé ye ya, zhǐ dào rú jīn rì, zhěng zhěng sān tiān le, xiǎng bì shì lù shàng yù jiàn qiǎng rén, jiāng wǒ nǚ ér qiǎng le qù le. wàng dà rén yǔ mín zuò zhǔ." shuō bà, zhǐ shì kòu tóu.
刘大人闻听,在上面说:“那妇人住口。本府问你:你既知道幼女不该独自上庙,就该求个老者街坊同去才是,为何叫你女儿独自出门?这就是你的不是了。”民妇说:“回大人:我女儿要去的时节,小妇人也曾说过:‘你去求东边的街坊王老伯一同去。’我女儿闻听,说:‘母亲,人家说圣水庙圣水姑姑有言在先,若有求水治病者,只许亲丁前来,不许外人跟随。再者,不许男子进庙。’因此我女儿才独自去。爷爷呀,只到如今日,整整三天了,想必是路上遇见强人,将我女儿抢了去了。望大人与民做主。”说罢,只是叩头。
dà rén wén tīng, xīn zhōng àn zì chén yín, shuō:" miào zhōng mò fēi yǒu shén me yuán gù? bù rán, wèi shén me bù jiào nán zǐ rù miào? zài zhě, miào zhōng nǎi shì shí fāng zhī dì, dà yǒu yǐn qíng. cǐ shì bì xū rú cǐ zhè bān, fāng zhī qí qíng." dà rén xiǎng bì, yǎn wàng mín fù, kāi yán shuō:" dào hòu lái zěn me yàng?" liǎng páng qīng yī duàn hè yī shēng, shuō:" kuài jiǎng!"
大人闻听,心中暗自沉吟,说:“庙中莫非有什么缘故?不然,为什么不叫男子入庙?再者,庙中乃是十方之地,大有隐情。此事必须如此这般,方知其情。”大人想毕,眼望民妇,开言说:“到后来怎么样?”两旁青衣断喝一声,说:“快讲!”
liú dà rén shuō:" nǐ děng bù yòng wēi hè yú tā."" shì." qīng yī dā yìng, yī páng cì hou. qiě shuō nà fù rén wàng shàng kāi yán jiǎng huà.
刘大人说:“你等不用威吓于她。”“是。”青衣答应,一旁伺候。且说那妇人望上开言讲话。
zhǐ tīng lǎo fù kāi yán dào:" dà rén liú shén zài shàng tīng: xiǎo fù rén, kěn qiú lín jū āi lù zhǎo, yòu dào miào zhōng wèn yǐng xíng, huí lái jiē fāng gào sù wǒ, yí lù dào miào bìng wú zōng. wǒ nǚ ér, shī gǔ quán wú bù zhī qù xiàng, mín fù wú nài dào yá zhōng. wàng dà rén, kě lián guǎ fù wú yǐ kào, míng jìng gāo xuán zhào fēn míng." liú dà rén, yī jiàn mín fù zhè guāng jǐng, shuō dào shì:" bù bì zháo jí yào nǐ tīng, wǒ wèn nǐ: cǐ miào ní sēng yǒu duō shǎo? lái wǎng shī zhǔ yǒu jǐ míng? dāng jiā nǚ sēng zěn me yàng? huò shì nián lǎo huò nián qīng? nǐ ruò zhī dào cóng shí jiǎng, kuài xiē shuō lái mò xiāo tíng." mín fù jiàn wèn jiāng tóu kòu," dà rén" lián lián zūn yòu chēng:" mín fù yī gài bù zhī dào, cóng wú dào guò zhè miào zhōng." fù rén yán cí hái wèi jǐn, yǒu yī míng, qīng yī guì dǎo dì āi chén.
只听老妇开言道:“大人留神在上听:小妇人,恳求邻居挨路找,又到庙中问影形,回来街坊告诉我,一路到庙并无踪。我女儿,尸骨全无不知去向,民妇无奈到衙中。望大人,可怜寡妇无倚靠,明镜高悬照分明。”刘大人,一见民妇这光景,说道是:“不必着急要你听,我问你:此庙尼僧有多少?来往施主有几名?当家女僧怎么样?或是年老或年轻?你若知道从实讲,快些说来莫消停。”民妇见问将头叩,“大人”连连尊又称:“民妇一概不知道,从无到过这庙中。”妇人言词还未尽,有一名,青衣跪倒地埃尘。
zhī jiàn yǒu yī míng qīng yī, shàng qián dǎ qiān, shuō:" huí dà rén: xiǎo rén zhī dào zhè miào zhōng zhī shì. xiǎo rén de jiā lí cǐ miào bù yuǎn, zhè miào zài nán mén wài biān, xī běi jiǎo shàng, wáng jiā cūn běi biān, zuò běi xiàng nán. cǐ miào gòng shì wǔ céng, quán shì xīn jìn fān gài de: tóu céng diàn, gōng de shì yào wáng èr céng, gōng de shì sòng zi niáng niáng, kān qián xuán guà yí gè dà jīn qián, tīng jiàn shuō dǎ zhe jīn qián zhǒng zi sān céng diàn gōng de shì líng guān. dāng jiā de ní sēng, fǎ háo jiào wù qīng, nián yǒu sān shí duō suì, pàng pàng de, yīn tā néng jí shèng shuǐ zhì bìng, jūn mín yǔ tā sòng le gè hào, jiào' shèng shuǐ gū gū'. shǒu xià tú dì yǒu qī bā gè, nián jì ma, dōu bù guò zài èr shí shàng xià. hái yǒu sān ge ní sēng, nián yǒu wǔ shí duō suì, kě shì chú fáng zhī sēng. měi féng chū yī shí wǔ rì, cái jiào nán zǐ jìn miào shāo xiāng, bié de rì zi, zhǐ xǔ fù nǚ jìn miào. huí dà rén: běn lái miào zhōng de shèng shuǐ líng yìng, wú lùn shì shén me bìng zhèng, yī hē jiù hǎo. zài zhě, nèi xiē ní sēng, fó fǎ zuì yán, qīng yì lián shān mén yě bù chū."
只见有一名青衣,上前打千,说:“回大人:小人知道这庙中之事。小人的家离此庙不远,这庙在南门外边,西北角上,王家村北边,座北向南。此庙共是五层,全是新近翻盖的:头层殿,供的是药王;二层,供的是送子娘娘,龛前悬挂一个大金钱,听见说打着金钱种子;三层殿供的是灵官。当家的尼僧,法号叫悟清,年有三十多岁,胖胖的,因她能汲圣水治病,军民与她送了个号,叫‘圣水姑姑’。手下徒弟有七八个,年纪吗,都不过在二十上下。还有三个尼僧,年有五十多岁,可是厨房之僧。每逢初一、十五日,才叫男子进庙烧香,别的日子,只许妇女进庙。回大人:本来庙中的圣水灵应,无论是什么病症,一喝就好。再者,那些尼僧,佛法最严,轻易连山门也不出。”
liú dà rén wén tīng, xīn zhōng àn xiǎng, fù nèi shuō:" zhè jiàn shì, yī běn fǔ xiǎng lái, qí zhōng dìng yǒu yuán gù." dà rén xiǎng bà, jiāng shǒu yī bǎi, nà míng qīng yī tuì qù bù biǎo.
刘大人闻听,心中暗想,腹内说:“这件事,依本府想来,其中定有缘故。”大人想罢,将手一摆,那名青衣退去不表。
zhōng liáng yǎn wàng mín fù. kāi yán shuō:" yě bà, běn fǔ zàn qiě zhǔn nǐ chéng zhuàng, dài wǔ tiān hòu, tīng chuán yuán àn. wài miàn bù bì shēng yáng. kuài xiē qù bà."
忠良眼望民妇。开言说:“也罢,本府暂且准你呈状,待五天后,听传圆案。外面不必声扬。快些去罢。”
qīng guān zuò shàng kāi yán dào:" fù rén liú shén yào nǐ tīng: bù bì shēng yáng huí jiā qù, běn fǔ yǔ nǐ chá fǎng míng." mín fù wén tīng máng dā yìng, kòu tóu zhàn qǐ wǎng wài háng. zì qù guī jiā bù bì biǎo, dān yán zhōng liáng jiào liú yōng. dà rén yī jiàn mín fù qù, tuì táng fān shēn wǎng hòu xíng. yá yì sān bān jiāng táng sàn, gè guī jiā, yě yǒu cì hou zài yá zhōng. bù yán gōng chāi wài miàn huà, qiě shuō dà rén wǎng hòu xíng. dēng shí lái dào shū fáng nèi, lù ér huāng máng xiàn chá gēng, xián chén yǐn bà jiē qù zhǎn, fēn fù kàn fàn mò xiāo tíng.
清官座上开言道:“妇人留神要你听:不必声扬回家去,本府与你查访明。”民妇闻听忙答应,叩头站起往外行。自去归家不必表,单言忠良叫刘墉。大人一见民妇去,退堂翻身往后行。衙役三班将堂散,各归家,也有伺候在衙中。不言公差外面话,且说大人往后行。登时来到书房内,禄儿慌忙献茶羹,贤臣饮罢接去盏,吩咐看饭莫消停。
cháng suí dā yìng wǎng chú fáng qù, bù duō shí, pěng hé tuō lái shǒu zhōng qíng. yuán lái jīn zhāo shì rè miàn, yī wǎn dào yǒu bàn wǎn cōng. lián máng fàng zài zhuō ér shàng, dà rén yī jiàn nà xiāo tíng. sān wǎn rè miàn chī gè jìng, shèng xià diǎn tāng ér wǎn nèi shèng. lù ér yī jiàn xīn àn hèn, fù nèi shuō:" yào xiǎng shèng xià wàn bù néng!" dǔ qì jiāng wǎn chè le qù, huí lái yǔ dà rén xiàn chá gēng. dà rén yǎn wàng lù ér jiǎng:" nǐ chī fàn qù, huí lái wǒ hái yǒu shì qíng." nèi sī wén tīng shuō" fàn hái zǎo, wō wō tou er hái wèi zhēng. wáng néng nà lǐ cái zuò cài, bái shuǐ jiā yán zhǔ dà cōng."
长随答应往厨房去,不多时,捧盒托来手中擎。原来今朝是热面,一碗倒有半碗葱。连忙放在桌儿上,大人一见那消停。三碗热面吃个净,剩下点汤儿碗内盛。禄儿一见心暗恨,腹内说:“要想剩下万不能!”赌气将碗撤了去,回来与大人献茶羹。大人眼望禄儿讲:“你吃饭去,回来我还有事情。”内厮闻听说“饭还早,窝窝头儿还未蒸。王能那里才做菜,白水加盐煮大葱。”
dà rén wén tīng shuō:" jì rú cǐ, nǐ kuài qù, bǎ dà yǒng jiào lái wǒ yǒu shì qíng."
大人闻听说:“既如此,你快去,把大勇叫来我有事情。”
dà rén shuō:" lù ér, nǐ qù bǎ chén dà yǒng jiào jìn lái, wǒ yǒu huà duì tā jiǎng."" shì."
大人说:“禄儿,你去把陈大勇叫进来,我有话对他讲。”“是。”
cháng suí dā yìng, zhuǎn shēn ér qù. bù duō yī shí, zé jiàn zhāng lù zài qián, chén dà yǒng zài hòu, èr rén zǒu jìn shū fáng. lù ér yī páng zhàn lì. chén dà yǒng lái zhì dà rén de gēn qián, dǎ le qiān, shuō:" dà rén, jiào xiǎo de me?" zhōng liáng yī jiàn, shuō:" qǐ lái, qǐ lái."
长随答应,转身而去。不多一时,则见张禄在前,陈大勇在后,二人走进书房。禄儿一旁站立。陈大勇来至大人的跟前,打了千,说:“大人,叫小的么?”忠良一见,说:“起来,起来。”
hǎo hàn wén tīng, zhàn qǐ shēn lái, zài yī páng cì hou. dà rén niǔ xiàng shuō:" lù ér, shè yí gè zuò ér, jiào tā zuò xià. běn fǔ yǒu huà jiǎng."" shì." nèi sī dā yìng, huāng máng shè zuò. zhāng lù yǎn wàng dà yǒng, shuō:" dà rén jiào nǐ zuò xià ne." hǎo hàn yī jiàn, nǎ gǎn dài màn? shàng qián dǎ le gè qiān, shuō:" dà rén zài shàng, xiǎo de yān gǎn zuò?" zhōng liáng shuō:" wú fáng, zhǐ guǎn zuò xià."
好汉闻听,站起身来,在一旁伺候。大人扭项说:“禄儿,设一个座儿,叫他坐下。本府有话讲。”“是。”内厮答应,慌忙设座。张禄眼望大勇,说:“大人叫你坐下呢。”好汉一见,哪敢怠慢?上前打了个千,说:“大人在上,小的焉敢坐?”忠良说:“无妨,只管坐下。”
zhè hǎo hàn, wén tīng lián máng jiāng ēn xiè, zhè cái zuò xià zài xià biān cún. dà rén yǎn kàn yīng xióng bǎ huà jiǎng:" hǎo hàn liú shén yào nǐ tīng: běn fǔ chuán nǐ fēi bié gù, jiù shì fāng cái shì yī zōng. lǐ shì diū nǚ zhè yī àn, yī wǒ xiǎng, miào zhōng yí dìng yǒu yǐn qíng. bì děi běn fǔ qīn qù fǎng, guān qiáo miào zhōng zhòng nǚ sēng. hǎo hàn suí wǒ yī tóng qù, fāng néng wú shì bǎo ān níng. ruò shì fǎng zhe ná xiōng è, wǒ běn fǔ, tí bá hǎo hàn zhēng qián chéng. bié yào huī xīn cháo hòu tuì, jiāng lái yǒu rì dìng gāo shēng." dà yǒng wén tīng máng zhàn qǐ, shuō dào shì:" dà rén fēn fù gǎn bù zūn! fù tāng tóu huǒ yě yuàn yì, jiē yīn wèi, ēn guān tuō dài wǒ yǔ zhòng bù tóng." dà rén wén tīng xīn huān xǐ, mǎn miàn tiān huān cháng xiào róng.
这好汉,闻听连忙将恩谢,这才坐下在下边存。大人眼看英雄把话讲:“好汉留神要你听:本府传你非别故,就是方才事一宗。李氏丢女这一案,依我想,庙中一定有隐情。必得本府亲去访,观瞧庙中众女僧。好汉随我一同去,方能无事保安宁。若是访着拿凶恶,我本府,提拔好汉争前程。别要灰心朝后退,将来有日定高升。”大勇闻听忙站起,说道是:“大人吩咐敢不遵!赴汤投火也愿意,皆因为,恩官拖带我与众不同。”大人闻听心欢喜,满面添欢长笑容。
zhōng liáng yǔ dà yǒng shuō huà zhī jiān, tiān yǒu tài yáng píng xī. dà rén yǎn wàng zhāng lù, kāi yán shuō:" kàn fàn." zhāng lù dā yìng, zhuǎn shēn ér qù.
忠良与大勇说话之间,天有太阳平西。大人眼望张禄,开言说:“看饭。”张禄答应,转身而去。
zhòng gōng, wèi shén me dà rén zhè me zhòng dài chén dà yǒng? dāng miàn yòu shǎng tā zuò, yòu shǎng tā fàn chī, zhè shì shén me yuán gù ne? yǒu yí gè yuán gù zài nèi: chén dà yǒng yī lái shì kē jiǎ chū shēn, yòu shì gè wǔ jǔ de dǐ zi èr lái yòu yǒu běn shì zài zhě, liú dà rén suī rán shēn zuò sì pǐn huáng táng, tiān zǐ de mìng guān, lǐ xíng míng, duàn mín cí, bù guò shì zhàng zhe xiōng zhōng de cái xué, tuī qíng wèn shì, shè fǎ ná zéi, zhè shì tā lǎo rén jiā de běn děng. zài zhě, hái yǒu yī shuō, shè fǎ qín zéi, ruò bù néng ná, nán dào tā lǎo rén jiā hái qīn shēn qù ná zéi bù chéng? duàn wú cǐ lǐ. suǒ yǐ tā lǎo rén jiā cái zhòng dài chén dà yǒng, wèi de shì hǎo jiào tā jìn xīn bàn shì. jiǎng le gè" mǔ dān huā suī hǎo, hái dé lǜ yè fú chí". shū lǐ yán míng.
众公,为什么大人这么重待陈大勇?当面又赏他座,又赏他饭吃,这是什么缘故呢?有一个缘故在内:陈大勇一来是科甲出身,又是个武举的底子;二来又有本事;再者,刘大人虽然身做四品黄堂,天子的命官,理刑名,断民词,不过是仗着胸中的才学,推情问事,设法拿贼,这是他老人家的本等。再者,还有一说,设法擒贼,若不能拿,难道他老人家还亲身去拿贼不成?断无此理。所以他老人家才重待陈大勇,为的是好叫他尽心办事。讲了个“牡丹花虽好,还得绿叶扶持”。书里言明。
qiě shuō zhāng lù qù bù duō shí, zé jiàn tā shǒu tuō yóu pán, zǒu jìn wū nèi, fàng zài nà bā xiān zhuō shàng, yí yàng yí yàng dì bǎi kāi. dōu shì xiē shén me cài ne? jīn rì suàn shì dài rén, zì rán bǐ měi rì de cài fàn tǐ miàn xiē le: yī pán zi chǎo ròu sī, yī wǎn huáng yá cài, yī pán zi shēng jiàng bàn dà cōng, yī wǎn xiǎo dòu fǔ, nào le gè liǎng pán zi liǎng wǎn, hái yǒu zuó rì shèng xià de yìng miàn bō bō, liǎng wǎn xiǎo mǐ zhōu. liú dà rén kāi yán shuō:" chén dà yǒng, guò lái, zán liǎ chī fàn." hǎo hàn yī jiàn, yòu dǎ le qiān, shuō:" xiè dà rén de shǎng cì."
且说张禄去不多时,则见他手托油盘,走进屋内,放在那八仙桌上,一样一样地摆开。都是些什么菜呢?今日算是待人,自然比每日的菜饭体面些了:一盘子炒肉丝,一碗黄芽菜,一盘子生酱拌大葱,一碗小豆腐,闹了个两盘子两碗,还有昨日剩下的硬面饽饽,两碗小米粥。刘大人开言说:“陈大勇,过来,咱俩吃饭。”好汉一见,又打了千,说:“谢大人的赏赐。”
zhè cái zuò zài xià miàn, yī tóng qǐ zhù. bù duō yī shí, jiāng fàn yòng wán. zhāng lù jiāng jiā huo chè qù, xiàn shàng chá lái. liú dà rén shǒu qíng chá bēi, yǎn wàng hǎo hàn, kāi yán jiǎng huà.
这才坐在下面,一同起箸。不多一时,将饭用完。张禄将家伙撤去,献上茶来。刘大人手擎茶杯,眼望好汉,开言讲话。
qīng guān zuò shàng kāi yán dào:" dà yǒng liú shén nǐ shì tīng: yīn wèi qián táng yī jiàn shì, diū nǚ yī àn nán pàn míng. sú yán shuō, wèi guān bù yǔ mín zuò zhǔ, wǎng shòu huáng wáng jué lù fēng. kě qiǎo míng rì shì shí wǔ, zán yé liǎ, jiǎ bàn xiāng kè zǒu yī chéng.
清官座上开言道:“大勇留神你是听:因为前堂一件事,丢女一案难判明。俗言说,为官不与民做主,枉受皇王爵禄封。可巧明日是十五,咱爷俩,假扮香客走一程。
shèng shuǐ miào zhōng qiáo dòng jìng, yí dìng shì, yāo yán huò zhòng hōng yú méng. gǔ yǔ miào dà bì yǒu xiǎn, qí zhōng yí dìng yǒu yǐn qíng. dàn dé zhēn qíng huí jiā zhuǎn, dìng ná yāo yán huò zhòng rén!" hǎo hàn dā yìng shuō" zhèng shì, dà rén yán yǔ guǒ gāo míng." shuō huà zhī jiān tiān sè wǎn, zhāng lù huāng máng diǎn shàng dēng. qīng guān yé, fēn fù dà yǒng" xiē zhe qù, míng rì zǎo qǐ jìn yá zhōng." hǎo hàn dā yìng shuō" zhī dào", tuì bù fān shēn wǎng wài háng.
圣水庙中瞧动静,一定是,妖言惑众哄愚氓。古语庙大必有险,其中一定有隐情。但得真情回家转,定拿妖言惑众人!”好汉答应说“正是,大人言语果高明。”说话之间天色晚,张禄慌忙点上灯。清官爷,吩咐大勇“歇着去,明日早起进衙中。”好汉答应说“知道”,退步翻身往外行。
dà rén zhè cái ān qǐn le, yī yè wú cí dào zǎo chén. zhāng lù shuō:" qǐng qǐ dà rén jiāng miàn jìng." chī chá yǐ bì bǎ yī gèng. cǐ nǎi shì, shí yuè tiān qì bù suàn lěng, nán biān bù yǔ běi biān tóng. liú dà rén, hóng yīng mào ér tóu shàng dài, shān dōng zào xié zú xià dēng. shēn shàng chuān, jiǎn chóu báo mián páo yī jiàn, qīng bù jiā guà yǒu kū lóng. liú dà rén, gǎi bàn yǐ bì gāng zuò xià, hū tīng nà, dà yǒng xiān lián wǎng lǐ xíng. dàn jiàn tā cū bù xié wà zú xià dēng. lán bù ǎo páo chuān yī jiàn, qīng bù dā bāo xì yāo zhōng. yuán lái shì gè xiāng mín yàng, shǒu nèi hái bào xiāng yī fēng. qīng guān yī jiàn xīn dà yuè, yǎn wàng hǎo hàn bǎ huà yún.
大人这才安寝了,一夜无词到早晨。张禄说:“请起大人将面净。”吃茶已毕把衣更。此乃是,十月天气不算冷,南边不与北边同。刘大人,红缨帽儿头上戴,山东皂鞋足下登。身上穿,茧绸薄棉袍一件,青布夹褂有窟窿。刘大人,改扮已毕刚坐下,忽听那,大勇掀帘往里行。但见他粗布鞋袜足下登。蓝布袄袍穿一件,青布褡包系腰中。原来是个乡民样,手内还抱香一封。清官一见心大悦,眼望好汉把话云。
liú dà rén qiáo jiàn chén dà yǒng zǒu jìn mén lái, yī páng zhàn lì. zhōng liáng dài xiào shuō:" nǐ lái de zhèng hǎo." niǔ xiàng shuō:" lù ér, kàn fàn lái, chī le, wǒ men yé liǎ hǎo shāo xiāng qù."" shì." zhāng lù dā yìng, fān shēn ér qù. bù duō yī shí, quán dōu duān lái, bǎi zài zhuō shàng. dà rén yī tóng hào hàn chī wán, lù ér chè qù jiā huo, xiàn shàng chá lái. dà rén shù kǒu yǐ bì, zhàn qǐ shēn xíng, yǎn wàng dà yǒng shuō:" zán men zǒu bà."" shì." hǎo hàn dā yìng. zhōng liáng zài qián, dà yǒng zài hòu, zhāng lù àn zì bǎ tā men yé liǎ sòng chū jiàn dào de hòu mén. lù ér guān mén, bù bì xì biǎo.
刘大人瞧见陈大勇走进门来,一旁站立。忠良带笑说:“你来得正好。”扭项说:“禄儿,看饭来,吃了,我们爷俩好烧香去。”“是。”张禄答应,翻身而去。不多一时,全都端来,摆在桌上。大人一同好汉吃完,禄儿撤去家伙,献上茶来。大人漱口已毕,站起身形,眼望大勇说:“咱们走罢。”“是。”好汉答应。忠良在前,大勇在后,张禄暗自把他们爷俩送出箭道的后门。禄儿关门,不必细表。
qiě shuō dà rén yī tóng chén dà yǒng, dǎ bèi hú tòng rào chū jiāng níng fǔ de jù bǎo mén, jìng bēn shèng shuǐ miào dà lù ér xíng.
且说大人一同陈大勇,打背胡同绕出江宁府的聚宝门,径奔圣水庙大路而行。
dà rén zǒu zhe kāi yán jiào:" dà yǒng liú shén yào nǐ tīng: yào jù běn fǔ tuī qíng xiǎng, miào zhōng bì yǒu huài shì qíng. jì chū shèng shuǐ néng zhì bìng, wèi hé yòu, dān jiào fù rén jìn miào zhōng? měi féng chū yī shí wǔ rì, cái xǔ nán zǐ bǎ shàn xíng? qiú shèng shuǐ, wèi hé yòu fēn nán gòng nǚ? nán dào shuō, shén shèng xīn zhōng yǒu piān qíng? zài zhě hái yǒu lǐ shì nǚ, qǔ shuǐ bú jiàn yǐng gòng zōng? nǐ wǒ shǎo shí jiāng miào jìn, bì yào liú shén chá fǎng míng. dàn dé xiāo xī huí yá qù, běn fǔ dìng ná zuò è sēng. yǔ mín chú hài fāng wèi běn, bù rán wǎng shòu zhì dù qīng." hǎo hàn huí dá shuō" zhèng shì, dà rén yán cí guǒ gāo míng." dàn yǐ rén duō bù hěn shǎo, lǎo shào nán nǚ nào hōng hǒng. rén rén shǒu nèi jiāng xiāng pěng, shuō shuō xiào xiào wǎng qián xíng. zhè gè shuō:" shèng shuǐ gū gū duō líng yìng, jiāng níng yí dài jǐn wén míng." nà gè shuō:" dàn yào hē tā yī kǒu shuǐ, yī bèi zi bù néng bǎ bìng shēng." zhè gè shuō:" qián zhě zài xià zhǎng dá bèi, bàn zhōng shèng shuǐ jiù cháng píng."
大人走着开言叫:“大勇留神要你听:要据本府推情想,庙中必有坏事情。既出圣水能治病,为何又,单叫妇人进庙中?每逢初一、十五日,才许男子把善行?求圣水,为何又分男共女?难道说,神圣心中有偏情?再者还有李氏女,取水不见影共踪?你我少时将庙进,必要留神察访明。但得消息回衙去,本府定拿做恶僧。与民除害方为本,不然枉受制度卿。”好汉回答说“正是,大人言词果高明。”但已人多不很少,老少男女闹哄哄。人人手内将香捧,说说笑笑往前行。这个说:“圣水姑姑多灵应,江宁一带尽闻名。”那个说:“但要喝他一口水,一辈子不能把病生。”这个说:“前者在下长瘩背,半盅圣水就长平。”
nà gè shuō:" bù mán yé shàng bié jiàn xiào, zài xià pì gǔ zhǎng gè dīng, wèi cóng zǒu dào juē zhe zǒu, yào xiǎng jiàn wài wàn bù néng. hē le shèng shuǐ yǒu bàn wǎn, jiù hǎo liě, kù zi méi tuō jiù chū gōng." zhè gè shuō:" zài xià de le yáng wěi zhèng, yào xiǎng xíng fáng wàn bù néng, píng nǐ shén me zǒng bù qǐ, hǎo xiàng nà, zuì hàn wò dǎo yì bān tóng. wǒ qī zǐ, jīn nián dào yǒu sān shí èr, gēn qián bìng wú zi qīn shēng. wǒ men shāng liáng qǔ shèng shuǐ, dǎ fā zhuō jīng qù zhì miào zhōng. nǐ shuō shèng shuǐ zhēn líng yìng, bù duō shí, tā jiù yǒu yùn zài shēn zhōng. dà gài yě yǒu shí gè yuè, yǎng xià yī míng xiǎo ér tóng, yòu bái yòu pàng yòu hǎo kàn, sāo sǐ yóu rú shǎo tǔ xíng." zhòng rén wén tīng yī qí xiào, dà jiā mài bù wǎng qián xíng. zhèng zǒu zhe, sān lǐ zhī yáo lái de kuài, zé jiàn nà, gǔ miào shān lín yǎn xià héng.
那个说:“不瞒爷上别见笑,在下屁股长个疔,未从走道撅着走,要想见外万不能。喝了圣水有半碗,就好咧,裤子没脱就出恭。”这个说:“在下得了阳痿症,要想行房万不能,凭你什么总不起,好像那,醉汉卧倒一般同。我妻子,今年倒有三十二,跟前并无子亲生。我们商量取圣水,打发拙荆去至庙中。你说圣水真灵应,不多时,他就有孕在身中。大概也有十个月,养下一名小儿童,又白又胖又好看,臊死犹如少土形。”众人闻听一齐笑,大家迈步往前行。正走着,三里之遥来得快,则见那,古庙山林眼下横。