strong yù hǎo hàn liǔ lín zàn bì huò strong
遇好漢柳林暫避禍
xú kè zhǎn duàn wén jīng zhāng jūn dé liú fèng sì rén, shā sàn dà míng fǔ de guān bīng, chèn bàn yè tiān hēi, lòu wǎng tuō táo, xiàng xī nán ér zǒu. lí dà míng fǔ pǎo chū yǒu jiǔ shí lǐ, yǎn kàn tiān guāng wēi liàng, sì rén zhèng chóu wú chù cáng shēn, měng jiàn yī piàn liǔ lín, bù yóu xīn zhōng huān xǐ. duàn wén jīng kàn bà, xiàng xú liú zhāng sān rén jiǎng huà, shuō: sān wèi lǎo dì, rú lìng nǐ wǒ hún shēn shì xuè, yǎn kàn tiān míng, nán yǐ xíng zǒu. zán hé bù zài liǔ lín zhī zhōng, zàn qiě cáng shēn, děng zhì yè jìng gēng shēn, zài zuò zhǔ yì, zán huò bēn nà yī fāng miàn zǒu.
徐克展、段文經、張君德、劉奉四人,殺散大名府的官兵,趁半夜天黑,漏網脫逃,向西南而走。離大名府跑出有九十里,眼看天光微亮,四人正愁無處藏身,猛見一片柳林,不由心中歡喜。段文經看罷,向徐、劉、張三人講話,說:「三位老弟,如令你我渾身是血,眼看天明,難以行走。咱何不在柳林之中,暫且藏身,等至夜靜更深,再作主意,咱或奔那一方面走。」
xú liú zhāng sān rén, wén tīng zào tóu duàn wén jīng zhī yán, qí shuō: dà gē yán zhī yǒu lǐ! sì rén shuō bà, yī zhí jìn le liǔ lín ér qù. yuè wǎng lǐ zǒu, shù mù yuè chóu, zé jiàn nà xī nán jiǎo shàng, yǒu yī zuò miào yǔ, sì rén yòu zǐ xì yī kàn, zhè zuò chán lín bù xiǎo, jiù shì sǔn huài dé bù kān.
徐、劉、張三人,聞聽皂頭段文經之言,齊說:「大哥言之有理!」四人說罷,一直進了柳林而去。越往裡走,樹木越稠,則見那西南角上,有一座廟宇,四人又仔細一看,這座禪林不小,就是損壞得不堪。
sì rén qiáo bà qí mài bù, jìng bēn pò miào pǎo yòu diān. bù duō shí, lái zhì miào qián qí zhàn zhù, sì zéi liú shén miào lǐ guān: yuán lái shì zuò yù huáng miào, nián shēn rì jiǔ duàn xiāng yān. liǎng biān zūn shén bù qí zhěng, quē tuǐ wú jiān shǎo zhuāng yán. qiáo guāng jǐng, wèi bì yǒu zhù chí sēng hé dào, zéi men yī jiàn xīn nèi huān. tā men qí bǎ tái jiē shàng, chuān guò dà diàn dào hòu biān. yuán lái hái yǒu èr céng diàn, dōng xī pèi diàn quán lù tiān. zhèng zhōng jiān, gōng de yù huáng zhāng dà dì, fēng yǔ sǔn huài shèng róng yán. gōng quán huī chén wú rén sǎo, zūn shén tǎng zài dì píng chuān. wén jīng kàn bà máng xià cuì, bù yóu yī zhèn hǎo xīn suān: shén xiān shàng yǒu zāo bài yùn, hé kuàng wén jīng cǎo mìng nán! shuō dào shì: dì zǐ wén jīng běn xìng duàn, dà míng fǔ nèi yǒu jiā yuán. dào yá yīng yì èr shí zài, ér jīn bù xìng yù tān guān. gǒu guān míng jiào xióng ēn shòu, zòng róng gǒu zǐ mèi xīn tián. yǐ guān qiáng bà yǒu fū nǚ, mǎi dào tōng zéi bǎ wǒ pān. bù róng fēn biàn sān jiā gùn, qiā zài nán láo dǎ zài jiān. duō kuī le, liú fèng jūn dé xú kè zhǎn, xīn huái bù píng shā gǒu guān. rán hòu jié láo yòu fǎn yù, shā chū dà míng nán zhèng guān. chèn hēi táo chū lái zhì cǐ, dì zǐ jiàn xiàng bǐng xīn qián. bìng fēi shì, dì zǐ qíng yuàn xíng cǐ shì, jiē yīn wèi, gǒu guān xiāng bī wú nài jiān. bǎo yòu dì zǐ tuō zāi nán, xīn sù shén xiàng miào zhòng fān. wén jīng zhù gào hái wèi jǐn, shén xiàng hòu, pǎo chū jǐ rén bǎ huà yún.
四人瞧罷齊邁步,徑奔破廟跑又顛。不多時,來至廟前齊站住,四賊留神廟裡觀:原來是座玉皇廟,年深日久斷香煙。兩邊尊神不齊整,缺腿無肩少莊嚴。瞧光景,未必有住持僧和道,賊們一見心內歡。他們齊把台階上,穿過大殿到後邊。原來還有二層殿,東西配殿全露天。正中間,供的玉皇張大帝,風雨損壞聖容顏。供泉灰塵無人掃,尊神躺在地平川。文經看罷忙下脆,不由一陣好心酸:神仙尚有遭敗運,何況文經草命男!說道是:「弟子文經本姓段,大名府內有家園。到衙應役二十載,而今不幸遇貪官。狗官名叫熊恩綬,縱容狗子昧心田。倚官強霸有夫女,買盜通賊把我攀。不容分辯三夾棍,掐在南牢打在監。多虧了,劉奉、君德、徐克展,心懷不平殺狗官。然後劫牢又反獄,殺出大名南正關。趁黑逃出來至此,弟子見像秉心虔。並非是,弟子情願行此事,皆因為,狗官相逼無奈間。保佑弟子脫災難,新塑神像廟重翻。」文經祝告還未盡,神像後,跑出幾人把話雲。
duàn wén jīng zhèng zì zhù gào wèi jǐn, hū jiàn nà shén xiàng hòu biān, pǎo chū yǒu qī tiáo biāo xíng dà hàn, yī shēng hǎn jiào, shuō: duàn wén jīng! nǐ men zài dà míng fǔ, shā fù yòu jié láo fǎn yù, pǎo zài zhè lǐ zhù gào, wǒ men kě yào ná nǐ bào guān qǐng gōng liě! duàn wén jīng yī jiàn, huāng máng zhàn qǐ, shǒu qíng yāo dāo, liú shén guān kàn: zhè jǐ gè rén shǒu zhōng bìng wú bīng qì.
段文經正自祝告未盡,忽見那神像後邊,跑出有七條彪形大漢,一聲喊叫,說:「段文經!你們在大名府,殺富又劫牢反獄,跑在這裡祝告,我們可要拿你報官請功咧!」段文經一見,慌忙站起,手擎腰刀,留神觀看:這幾個人手中並無兵器。
xú kè zhǎn zhāng jūn dé liú fèng tā sān rén wén tīng zhè jǐ gè dà hàn zhī yán, jiù yào dòng shǒu.
徐克展、張君德、劉奉他三人聞聽這幾個大漢之言,就要動手。
duàn wén jīng huāng máng lán zhù, shuō: sān wèi lǎo dì tíng shǒu, yú xiōng hái yǒu huà xiàng tā men shuō míng, zài dòng shǒu yě bù chí. sān rén wén tīng duàn wén jīng zhī yán, zhè cái tíng shēn qíng dāo, yǐ fáng bù rán. duàn wén jīng yǎn wàng nà qī rén jiǎng huà.
段文經慌忙攔住,說:「三位老弟停手,愚兄還有話向他們說明,再動手也不遲。」三人聞聽段文經之言,這才停身擎刀,以防不然。段文經眼望那七人講話。
duàn wén jīng, yǎn wàng qī rén lái jiǎng huà: liè wèi liú shén zǐ xì tīng: yī wǒ qiáo, zūn jià jǐ wèi zhè guāng jǐng, bù xiàng gōng mén yīng yì rén, yòu fēi bīng dīng yǔ guān zhǎng, wèi hé yào ná wǒ wén jīng? duàn mǒu sù rì duō zhàng yì, bìng fēi huài chù luò wū míng.
段文經,眼望七人來講話:「列位留神仔細聽:依我瞧,尊駕幾位這光景,不像公門應役人,又非兵丁與官長,為何要拿我文經?段某素日多仗義,並非壞處落污名。」
zào tóu yán cí hái wèi jǐn, qī rén nèi, yī rén dài xiào bǎ huà yún: gāo jiào duàn yé nǐ kě hǎo? rú hé bù rèn wǒ liǔ lóng? wǒ jiā yě zài dà míng fǔ, zài xià tōu dào zuò jīng yíng. jiē yīn wǒ, tōu le dāng pù yín gòng liǎng, shí gè yuán bǎo yī dìng jīn. jiào wǒ xiōng dì ná qù huàn, yù jiàn gōng mén yīng yì rén, ná jìn dào tái yán xíng shěn, liǔ mǒu wén zhī zěn gǎn tíng? zì jǐ tóu dào dào yá qù, dāng táng rèn, tōu yín jiù shì wǒ liǔ lóng.
皂頭言詞還未盡,七人內,一人帶笑把話云:高叫「段爺你可好?如何不認我柳龍?我家也在大名府,在下偷盜作經營。皆因我,偷了當鋪銀共兩,十個元寶一錠金。叫我兄弟拿去換,遇見公門應役人,拿進道台嚴刑審,柳某聞知怎敢停?自己投到道衙去,當堂認,偷銀就是我柳龍。
nà shí jié, dào tái bú shì xióng ēn shòu, hé nán rén shì jiào zhào zōng. duō méng zào tóu duàn yé nǐ, lǐ wài shū tōng bǎ zuì qīng. zì cóng nà nián lí bié hòu, wǒ jiù zài, cǐ miào zhī nèi yǐn shēn xíng. hái yǒu jǐ wèi xiōng hé dì, yě shì tóng háng yī dào rén. bù liào ēn gōng jīn zhì cǐ, gǔ miào xiāng féng zhēn shuǎng shén! duàn wén jīng, wén tīng liǔ lóng qián hòu huà, xiǎng qǐ dāng nián nà shì qíng.
那時節,道台不是熊恩綬,河南人氏叫趙宗。多蒙皂頭段爺你,里外疏通把罪輕。自從那年離別後,我就在,此廟之內隱身形。還有幾位兄和弟,也是同行一道人。不料恩公今至此,古廟相逢真爽神!」段文經,聞聽柳龍前後話,想起當年那事情。
duàn wén jīng wén tīng liǔ lóng zi zhī yán, hū rán xiǎng qǐ, shuō: nǐ jiù shì dāng chū zài zhào dào tái shǒu lǐ fàn de guān sī liǔ xián dì me? liǔ lóng zi shuō: bú shì wǒ shì shuí ne?
段文經聞聽柳龍子之言,忽然想起,說:「你就是當初在趙道台手裡犯的官司柳賢弟麼?」柳龍子說:「不是我是誰呢?」
duàn wén jīng fù yòu kāi yán, shuō: jì rán rú cǐ, wǒ zhè lǐ hái yǒu sān wèi huàn nán de xiōng dì, guò lái, dà jiā jiàn jiàn. liǔ lóng zi shuō: cǐ dì fēi jiǎng huà zhī suǒ, wàn yī bèi rén kàn jiàn, fǎn dào bù biàn. zàn qǐng dào lǐ biān zuò xià, yǒu huà zài jiǎng bù chí. shuō bà, liǔ lóng zi zài qián yǐn lù, qí dǎ fó xiàng de shēn hòu, nà lǐ yǒu yī gè kū lóng, kū lóng lǐ tóu yǒu mù tī zi. liǔ lóng zi shuō: zhè dé wǒ xiān zǒu. shuō bà, tā jiù wǎng xià miàn qù, jiǎo dēng lǐ biān de tī zi, yī dēng yī dēng dì wǎng xià ér zǒu. zhòng rén yě shì rú cǐ ér xià.
段文經復又開言,說:「既然如此,我這裡還有三位患難的兄弟,過來,大家見見。」柳龍子說:「此地非講話之所,萬一被人看見,反倒不便。暫請到裡邊坐下,有話再講不遲。」說罷,柳龍子在前引路,齊打佛像的身後,那裡有一個窟窿,窟窿裡頭有木梯子。柳龍子說:「這得我先走。」說罷,他就往下面去,腳登裡邊的梯子,一蹬一蹬地往下而走。眾人也是如此而下。
tā sì gè, gēn suí qí bǎ dì jiào zi jìn, jiǎo cǎi mù tī xiàng xià xíng. lǐ biān dào yǒu píng chuān dì, sān jiān wū kuān hái yǒu líng. sì wài quán dōu yǒu qì yǎn, suī rán liàng, bái zhòu xū de yào diǎn dēng. wén jīng sì rén liú shén kàn: yuán lái hái yǒu shí jǐ rén, bìng wú chuáng kàng jiù dì zuò, liǔ lóng kāi yán bǎ huà míng: gāo jiào liè wèi xiōng hé dì, kuài guò lái, jiàn jiàn dà míng duàn zhǎng xiōng. qià sì liáng shān jí shí yǔ, zhè jiù shì, liǔ mǒu cháng tí de duàn wén jīng! zhòng zéi wén tīng qí zhàn qǐ, gè tōng míng xìng bǎ lǐ xíng. hòu yòu jiàn jūn dé liú fèng xú kè zhǎn, bǐ cǐ lā shǒu yòu xiāng qīn. xù lǐ yǐ bì qí zuò xià, liǔ lóng zi, huāng máng bèi jiǔ bù xiāo tíng. dà jiā xiāo yǐn dì jiào nèi, zéi rén yī huǒ shí jiǔ míng. yòu tiān shàng, duàn xú liú zhāng sì nì fěi, gǔ miào xiāng féng qǐ huò xīng. yě shì dà shù gāi rú cǐ, suǒ yǐ cái, huà yǐng tú xíng ná è rén.
他四個,跟隨齊把地窖子進,腳踩木梯向下行。裡邊倒有平川地,三間屋寬還有零。四外全都有氣眼,雖然亮,白晝須得要點燈。文經四人留神看:原來還有十幾人,並無床炕就地坐,柳龍開言把話明:高叫「列位兄和弟,快過來,見見大名段長兄。恰似粱山及時雨,這就是,柳某常提的段文經!」眾賊聞聽齊站起,各通名姓把禮行。後又見君德、劉奉、徐克展,彼此拉手又相親。敘禮已畢齊坐下,柳龍子,慌忙備酒不消停。大家消飲地窖內,賊人一夥十九名。又添上,段、徐、劉、張四逆匪,古廟相逢起禍星。也是大數該如此,所以才,畫影圖形拿惡人。
liè gōng, zhè jiàn shì yě shì gè dìng shù nán táo. duàn wén jīng děng shā guān, jié láo fǎn yù, shā sàn dà míng fǔ de guān bīng, bàn yè dài yǔ tuō táo zhì cǐ, yào bú shì yù jiàn zhè huǒ qiáng zéi, jiāng tā men cáng zài dì jiào zi lǐ biān, zǎo bǎ zhè nì fěi qín ná zhù liě! zài zhě ne, zhè zuò yù huáng miào, nián shēn rì jiǔ, bèi fēng yǔ sǔn huài, bìng wú zhù chí, lí cūn zi yòu yuǎn, yòu zài gè kuàng yě zhī chù, gōng mén zhōng de yé men, zài xiǎng bú dào cǐ chù wō cáng zéi dào.
列公,這件事也是個定數難逃。段文經等殺官,劫牢反獄,殺散大名府的官兵,半夜帶雨脫逃至此,要不是遇見這伙強賊,將他們藏在地窖子裡邊,早把這逆匪擒拿住咧!再者呢,這座玉皇廟,年深日久,被風雨損壞,並無住持,離村子又遠,又在個曠野之處,公門中的爺們,再想不到此處窩藏賊盜。
bié shuō zhè yī àn, jiù shì qián lóng sān shí sì nián, hú běi dé ān fǔ guǎn suí zhōu cǐ zhōu lí dé ān fǔ shì yī bǎi bā shí lǐ, qí zhōu shén dà, chéng chí què zài shān pō zhī xià.
別說這一案,就是乾隆三十四年,湖北德安府管隨州——此州離德安府是一百八十里,其州甚大,城池卻在山坡之下。
shān shàng miàn, jiē jiē lián lián, yǒu èr bǎi yú lǐ gāo ǎi bù děng, dào lù qí qū. cǐ shān yǒu gū lóng zhī xiāng, shān hòu néng gòu zàng rén, xiāng lián tōng dào sì chuān de miáo jiè. cǐ dì chū shuǐ yín zhū shā suō yī cǎo dà bái cài. qí mín zuì diāo, hǎo dǎ guān sī, bù ān běn fèn. yīn wèi lián hàn le èr nián, jiāo bù shàng qián liáng, zhōu guān chāi yá yì xià xiāng qù cuī, cuī yě bù shàng.
山上面,接接連連,有二百餘里高矮不等,道路崎嶇。此山有孤龍之相,山後能夠藏人,相連通到四川的苗界。此地出水銀、硃砂、蓑衣草、大白菜。其民最刁,好打官司,不安本分。因為連旱了二年,交不上錢糧,州官差衙役下鄉去催,催也不上。
zhōu guān wú nài hé, cái lìng rén jiāng bù jiāo qián liáng de bǎi xìng ná dào dāng táng bǐ dǎ. zhōu guān yě wú nài zhī jí, bù rán zhǔ zi de guó kè zěn me jiāo? lí suí zhōu èr shí wǔ lǐ, yǒu yī cūn, míng jiào yán jiā bǎo. cǐ cūn yǒu gè wǔ xiù cái, xìng yán, míng jīn lóng. yīn tā mǔ shēng tā zhī shí, yè mèng jīn lóng yī tiáo, gù cǐ qǐ míng jiào yán jīn lóng. jiā zhōng háo fù, shuǐ tián èr shí duō dān, shān chǎng sì kuài. suí zhōu de chāi yì dào tā jiā cuī qián liáng, yě zhào zhe cuī bié de bǎi xìng nà me yī yàng, xià lái liě, chuī hú zi dèng yǎn jīng de, zhèn hǔ wǔ xiù cái. yán jīn lóng yòu bù chī mà, ōu dǎ gōng chāi, gōng chāi yě jiù hái shǒu xiàng dǎ. zhòng páng rén jiāng tā men quàn kāi.
州官無奈何,才令人將不交錢糧的百姓拿到當堂比打。州官也無奈之極,不然主子的國課怎麼交?離隨州二十五里,有一村,名叫閻家堡。此村有個武秀才,姓閻,名金龍。因他母生他之時,夜夢金龍一條,故此起名叫閻金龍。家中豪富,水田二十多擔,山場四塊。隨州的差役到他家催錢糧,也照着催別的百姓那麼一樣,下來咧,吹鬍子瞪眼睛的,鎮唬武秀才。閻金龍又不吃罵,毆打公差,公差也就還手相打。眾旁人將他們勸開。
chāi rén jí kè huí dào zhōu yá bǐng bào zhī zhōu, jiāng wú zuò yǒu, shuō: yán jīn lóng yǐ zhàng shì xiù cái, bù zūn guó fǎ, miǎo shì zhōu zūn, jù bǔ dǎ chāi rén. zhī zhōu wén tīng, qì wǎng shàng chōng, lì kè jiù chū qiān chuán wǔ xiù cái yán jīn lóng. chuán dào dāng táng, zé wèn shuō: kuáng shēng, guó fǎ bù bì, qián liáng bù jiāo, fǎn dǎ gōng chāi, qí qíng kě nǎo! lì kè jiào shū lì zuò wén shū yī tào, yào dēng dào zhōu xué, jiāng tā yī jīn gé tuì. yán jīn lóng wén tīng zhōu zūn zhī yán, huāng máng guì zài gōng àn yǐ qián qiú gào: zhōu zūn bú yào xíng wén, shēng yuán zhī guò bì gǎi, yǐ hòu zài bù gǎn rú cǐ! zhī zhōu yī jiàn, hè lìng qīng yī: fàng xià qù, xiū yào jiào tā wāi chán! shū lì kuài zuò wén shū! wǔ xiù cái zháo jí, kòu shǒu bù qǐ, shǒu lā wéi zhuō, wú xīn zhōng jiāng gōng àn lā dòng. zhī zhōu dà nù, shuō: kuáng shēng, páo xiào gōng táng, zuì dāng yīng fā! fēn fù yī miàn xíng wén, yī miàn jiāng yī jīn gé tuì, dòng xíng wèn chéng páo xiào gōng táng zhī zuì, lì kè qiā jiān. cǐ xìn chuán dào yán jiā, hé zhái wú bù jīng pà. zhèng wú jì kě jiù, hū rán mén wài lái le yī gè sēng rén, zhí rù qí jiā, duì tā jiā rén shuō: nǐ jiā yán xiàng gōng gāi yǒu qī tiān zhī zāi, yǐ hòu shén hǎo. fù yòu duì tā mǔ qīn yán jiǎng: kě jì dé yǎng tā zhī shí, yè mèng jīn lóng? nà jiù shì xiān zhào. pín sēng cǐ qù, děng shí tiān zhī hòu, hái lái bāng zhù yú tā. nǐ men yǎn xià jí sù pài rén, àn jìn suí zhōu, děng zhì bàn yè, jìn jiān jiāng nǐ jiā yán xiàng gōng qiǎng chū láo yù, fāng bǎo wú shì. bù rán yǒu biàn, huǐ zhī wǎn yǐ.
差人即刻回到州衙稟報知州,將無作有,說:「閻金龍倚仗是秀才,不遵國法,藐視州尊,拒捕打差人。」知州聞聽,氣往上沖,立刻就出簽傳武秀才閻金龍。傳到當堂,責問說:「狂生,國法不避,錢糧不交,反打公差,其情可惱!」立刻叫書吏作文書一套,要登到州學,將他衣巾革退。閻金龍聞聽州尊之言,慌忙跪在公案以前求告:「州尊不要行文,生員知過必改,以後再不敢如此!」知州一見,喝令青衣:「放下去,休要叫他歪纏!書吏快作文書!」武秀才着急,叩首不起,手拉圍桌,無心中將公案拉動。知州大怒,說:「狂生,咆哮公堂,罪當應發!」吩咐一面行文,一面將衣巾革退,動刑問成咆哮公堂之罪,立刻掐監。此信傳到閻家,合宅無不驚怕。正無計可救,忽然門外來了一個僧人,直入其家,對他家人說:「你家閻相公該有七天之災,以後甚好。」復又對他母親言講:「可記得養他之時,夜夢金龍?那就是先兆。貧僧此去,等十天之後,還來幫助於他。你們眼下急速派人,暗進隨州,等至半夜,進監將你家閻相公搶出牢獄,方保無事。不然有變,悔之晚矣。」
shuō bà, liú xià yī fēng zì tiè, jiào yán jīn lóng zì kàn, yán bà ér qù. zhè jiàn shì, yīn cǐ hòu lái suí zhōu shāng guān fǎn yù, yán jīn lóng jìng chéng nì fěi, nào le yǒu èr nián duō, cái bǎ tā men píng fú liě! cǐ shì jiù hé duàn wén jīng yù jiàn liǔ lóng zi zhè huǒ rén yī yàng, bù rán, yān néng fèi xǔ duō de zhōu zhé? qiáo qǐ zhè yě shì qián shù zào dìng.
說罷,留下一封字帖,叫閻金龍自看,言罷而去。這件事,因此後來隨州傷官反獄,閻金龍竟成逆匪,鬧了有二年多,才把他們平伏咧!此事就和段文經遇見柳龍子這夥人一樣,不然,焉能費許多的周折?瞧起這也是前數造定。
xián yán shǎo xù. qiě shuō duàn wén jīng děng zài yù huáng miào dì jiào zhī zhōng, yǐn jiǔ zhī chù, yǎn wàng zhòng zéi dào jiǎng huà.
閒言少敘。且說段文經等在玉皇廟地窖之中,飲酒之處,眼望眾賊盜講話。
duàn wén jīng, yǎn wàng zhòng dào zūn hǎo hàn, liè wèi liú shén zǐ xì tīng: nǐ men suī rán cáng zài cǐ, bù guò hēi yè zuò jīng yíng, yào chéng dà shì bù néng gòu, zhòng wèi xiǎng, qǐ bù mái méi zhòng yīng xióng? liè wèi kě jì wáng lún de shì? jiā zhù shòu zhāng zài shān dōng.
段文經,眼望眾盜尊「好漢,列位留神仔細聽:你們雖然藏在此,不過黑夜做經營,要成大事不能夠,眾位想,豈不埋沒眾英雄?列位可記王倫的事?家住壽張在山東。
tā běn shì xiàn yá yī mǎ kuài, yīn wèi tā, chí wù wén shū shòu guān xíng. dǎ le hái rù jiān láo yù, hǎo yī sì, duàn mǒu zāo féng zhè shì qíng. zhòng rén bù píng jiāng tā jiù, shā le nà, shòu zhāng zhī xiàn fǎn chū chéng. yòu yǒu gè hé shàng jiāng tā bǎo, qí míng jiào zuò lùn wèi sēng. wáng lún yī dàn chēng guó zhǔ, zhǐ shā dào, lín qīng zhōu nèi ān xià yíng. lí jīng cái shèng gè shù lǐ, yīn wèi nà, wáng lún dòng sè yào shōu yíng. yán yàn bǎi jiǔ yòu chàng xì, dān wù lín qīng lái dòng bīng. shū dà rén, fèng zhǐ dài lǐng jīng bīng qù, yíng dào lín qīng nà zuò chéng. bā qí bīng dīng běn lái yǒng, yào bǐ lǜ yíng dà bù tóng. shū dà rén, wèi cóng dǎ zhàng xiān chuán lìng, xiǎo yù qiāng jiàn zhòng yīng xióng: niǎo qiāng nèi, bù xǔ zhuāng shàng qián liáng yào, guāng ān hōng yào jiā huǒ shéng, qí míng jiào zuò kōng qiāng jì, wáng lún bù zhī jiù lǐ qíng. zhǐ jiàn lǒu huǒ qiāng bù xiǎng, wáng lún wén tīng zhǎng xiào róng. tā zhǐ shuō, tiān yì gāi dāng wǒ xìng yè! tā zhè cái, dǎn dà lín qīng jiàn shū yíng. qí bīng zhè cái qiāng zhuāng yào, yī zhèn chéng gōng bǎ rén píng. zán rú jīn, hé bù jìng àn tā xíng shì, xiān qiǎng dà míng zhè zuò chéng! zhòng zéi wén tīng shuō yǒu lǐ! qí zhàn qǐ, shuō wǒ men zǎo yǒu zhè fān qíng! zhǐ gù wén jīng shuō cǐ huà, yǎn rán jiān, dà míng fǔ bǎi xìng zāo zāi tǔ biàn hóng!
他本是縣衙一馬快,因為他,遲誤文書受官刑。打了還入監牢獄,好一似,段某遭逢這事情。眾人不平將他救,殺了那,壽張知縣反出城。又有個和尚將他保,其名叫作論為僧。王倫一旦稱國主,只殺到,臨清州內安下營。離京才剩個數里,因為那,王倫動色要收營。筵宴擺酒又唱戲,耽誤臨清來動兵。舒大人,奉旨帶領京兵去,迎到臨清那座城。八旗兵丁本來勇,要比綠營大不同。舒大人,未從打仗先傳令,曉諭槍箭眾英雄:鳥槍內,不許裝上錢糧藥,光安烘藥加火繩,其名叫作空槍計,王倫不知就裡情。只見摟火槍不響,王倫聞聽長笑容。他只說,『天意該當我興業!』他這才,膽大臨清見輸贏。旗兵這才槍裝藥,一陣成功把人平。咱如今,何不竟按他行事,先搶大名這座城!」眾賊聞聽說「有理!」齊站起,說「我們早有這番情!」只顧文經說此話,眼然間,大名府百姓遭災土變紅!