strong qǐng yōng yī wén kuí dú bìng fù suǒ mài qì shū nǚ rù qiú láo strong
请庸医文魁毒病父 索卖契淑女入囚牢
cí yuē:
词曰:
zhú yǐng yáo hóng bǐ mò táo, zài qián cháo. nì jiàn shā fù chū jīn xiāo, jí yī dāo.
烛影摇红笔莫逃,在前朝。逆见杀父出今宵,藉医刀。
liè nǚ jiù fū suǒ mài qì, xīn xiān suì. yīng xióng fǔ tīng yǔ shēng gāo, hèn nán xiāo.
烈女救夫索卖契,心先碎。英雄甫听语声高,恨难消。
yòu diào yáng liǔ zhī dì èr tǐ.
——右调《杨柳枝》第二体。
huà shuō yú bīng zhǎn le yāo yuán, zhè rì shāng kè sǐ wáng shòu jīng zhě shén duō. jiù zhōng dān biǎo yī rén, xìng zhū míng wén wěi, xì hé nán guī dé fǔ yú chéng xiàn rén, nián èr shí sān suì, zhù jū bǎi yè cūn.
话说于冰斩了妖鼋,这日商客死亡受惊者甚多。就中单表一人,姓朱名文炜,系河南归德府虞城县人,年二十三岁,住居柏叶村。
tā fù míng zhū yù, nián wǔ shí èr suì, yǒu èr qiān lái liǎng jiā sī, zhù fáng tián dì zài wài, cóng bù zhōng dǎ diǎn, bǔ shòu sì chuān jīn táng xiàn diǎn shǐ. tā zhǎng zǐ míng wén kuí, xì yǐ gù dí qī huáng shì suǒ chū. qǔ qī yīn shì, fū qī èr rén, jiē jué zhà cán rěn. wén kuí zuì shì jù nèi, yòu hǎo dǔ qián, měi féng dǔ chǎng, biàn xìng mìng bù gù. qí cì zǐ zhū wén wěi, xì yǐ gù cè shì zhāng shì suǒ shēng. wéi rén cōng míng rén cí, qǔ qī jiāng shì, yì shén chún liáng.
他父名朱昱,年五十二岁,有二千来两家私,住房田地在外,从部中打点,补授四川金堂县典史。他长子名文魁,系已故嫡妻黄氏所出。娶妻殷氏,夫妻二人,皆谲诈残忍。文魁最是惧内,又好赌钱,每逢赌场,便性命不顾。其次子朱文炜,系已故侧室张氏所生。为人聪明仁慈,娶妻姜氏,亦甚纯良。
tā jiā yǒu liǎng fáng jiā rén fū fù, yī míng duàn chéng, yī míng lǐ bì shòu, gè pèi yǒu qī shì.
他家有两房家人夫妇,一名段诚,一名李必寿,各配有妻室。
zhū yù zuì ài wén wěi, yīn zhǎng zǐ wén kuí hǎo dǔ, jiāng tián chǎn wén wěi zài jiā jīng lǐ, jiāng wén kuí dài zhì rèn suǒ, yě shì fáng xián tā de yì jiàn, shuō míng guò sān nián hòu, fāng zhe wén wěi lái tì huàn. zhū yù mǎn xīn lǐ yào qǔ gè qiè, yòu yīn wén kuí yě zài wài dú sù, bù hǎo yì sī jǔ xíng. xǐ de tā wéi rén huó dòng, yú běn dì shēn jīn pù hù, yìng chóu de qīng zhòng gè dé qí yí, shàng sī yě shèn shì xǐ tā, cháng yǒu shì jiàn pī fā. jiē lián zuò le sān nián, shǒu nèi yě nòng xià yǒu yī qiān sì wǔ bǎi liǎng, yòu bù gǎn zài yá mén zhōng cún fàng, kǒng wén kuí dào yòng, jiē àn xíng jì dùn.
朱昱最爱文炜,因长子文魁好赌,将田产文炜在家经理,将文魁带至任所,也是防闲他的意见,说明过三年后,方着文炜来替换。朱昱满心里要娶个妾,又因文魁也在外独宿,不好意思举行。喜得他为人活动,于本地绅衿铺户,应酬的轻重各得其宜,上司也甚是喜他,常有事件批发。接连做了三年,手内也弄下有一千四五百两,又不敢在衙门中存放,恐文魁盗用,皆暗行寄顿。
zhè nián yǐ dào sān nián, wén wěi sī niàn tā fù qīn, jiǔ yù lái sì chuān xǐng shì, yīn lǚ cì jiē tā fù qīn shū xìn, jǐ shí wén kuí huí le jiā, fāng zhǔn tā lái. tā gē ge wén kuí, yòu xiǎng jiā zhī zhì, cháng àn zhōng jì xìn zhe wén wěi sù lái, nòng de wén wěi dào méi le zhǔ yì. yòu jiān tā sǎo sǎo yīn shì, yīn wén wěi zhǔ chí jiā zhèng, qì fèn bù guò, zài tiān zhǐ zhū mà gǒu de tóng chǎo. wén wěi fū fù chǔ chù qiān ràng, cái qiáng zhī le zhè sān nián. zhè nián jué yì rù chuān kàn fù, jiāng dì tǔ jù xíng zū zhǒng yú rén, yòu jiāng jiā zhōng suǒ cún suǒ yòng, xiáng xì kāi xiě qīng zhàng, ān dùn xià yī nián guò dù, jiāo yǔ tā sǎo sǎo guǎn lǐ. yòu pà yīn shì yǔ jiāng shì kǒu jué, lín xíng zài sān zhǔ tuō duàn chéng nǚ rén ōu yáng shì, zhe tā liǎng xià tiáo hé, ōu yáng shì yī lì dān chéng. fāng tóng yīn chéng yī tóng qǐ shēn.
这年已到三年,文炜思念他父亲,久欲来四川省视,因屡次接他父亲书信,几时文魁回了家,方准他来。他哥哥文魁,又想家之至,常暗中寄信着文炜速来,弄的文炜到没了主意。又兼他嫂嫂殷氏,因文炜主持家政,气愤不过,在天指猪骂狗的同吵。文炜夫妇处处谦让,才强支了这三年。这年决意入川看父,将地土俱行租种与人,又将家中所存所用,详细开写清账,安顿下一年过度,交与他嫂嫂管理。又怕殷氏与姜氏口角,临行再三嘱托段诚女人欧阳氏,着他两下调和,欧阳氏一力担承。 方同殷诚一同起身。
zhè rì dào niè lóng tán, dǒu zāo fēng bō, chuán zhī jǐ fù. lái dào jīn táng xiàn, zhū yù dà xǐ, xì wèn le jiā zhōng bìng xiāng lǐ děng huà, zhe wén kuí yǔ wén wěi jiē fēng tòng yǐn. wén kuí jiàn xiōng dì lái, kě yǐ tì dé zǎo xíng huí jiā, bù yì guò le yuè yú, zhū yù yī zì bù tí. wén kuí zhe wén wěi dào dá, dàn fù zhī bù dá ér yǐ. wén kuí nǎo hèn zhī zhì, wài miàn suī bù gǎn fàng sì, xīn lǐ yě bù zhī xiōng mà le duō shǎo.
这日到孽龙潭,陡遭风波,船只几覆。来到金堂县,朱昱大喜,细问了家中并乡里等话,着文魁与文炜接风痛饮。文魁见兄弟来,可以替得早行回家,不意过了月余,朱昱一字不题。文魁着文炜道达,但付之不答而已。文魁恼恨之至,外面虽不敢放肆,心里也不知凶骂了多少。
yī rì, zhū yù qù shēn shì jiā kàn xì, zhì sān gǔ hòu fāng huí, zài mǎ shàng dǎ le jǐ gè hán zhàn, huí shǔ biàn hài tóu téng. cì rì qǐng yī kàn shì, shuō shì gǎn mào fēng hán, chī le liǎng jì yào, chū le diǎn hàn, jué de qīng shuǎng xiē. zhì bā tiān hòu, yòu fù biàn shēn téng tòng, hán rè jiāo zuò, yǒu shí kuáng jiào luàn dào, yǒu shí qīng bái. yī rì dào èr gēng yǐ hòu, zhū yù jiàn wén wěi yī rén zài cè, shuō dào:" běn chéng gòng shēng liú chóng yì, yǔ wǒ zhì hòu, tā jiā shōu cún wǒ yín yī qiān yī bǎi liǎng, yuè yī fēn háng lì, yǒu yuē qì, wǒ céng yǔ tā àn zhōng shuō míng, bù zháo nǐ gē zhī dào. xīn dū xiàn dūn xìn lǐ zhū gān, shì yǔ wǒ lián zōng xiōng dì, tā nà biān shōu cún wǒ yín sān bǎi liǎng, yě shì yuè yī fēn háng lì, cǐ zōng nǐ gē ge yǒu diǎn zhī dào. èr chù wǒ dōu xì àn tuō, shuō míng jiāng lái zuò nǐ de fàn gēn, wǒ ruò yǒu gè hǎo dǎi, nǐ xū shè fǎ nòng zài shǒu nèi, rì hòu nǐ gē ge jiāng jiā sī shū jǐn, nǐ jiù bāng zhù tā xiē, tā yě lǐng qíng. bú shì wǒ zuò fù mǔ de cún piān xīn, wǒ shēn zhì tā fū qī èr rén, jiē bù chéng xīn shù, jiǔ hòu nǐ bì dà shòu qí lèi. yuē qì shōu fàng zài yī pò hóng yóu guì zhōng jiù bài xiá nèi, nǐ kě sù sù jiǎn shōu zài shǒu. yī xiāng nèi xiàn cún yín bā shí yú liǎng, zhù fáng zhuō xià cún dà qián sān wàn yú wén, nǐ gē ge dōu zhī dào, mán bù dé tā. ruò jiāng yá mén zhōng qì wù děng xiàng biàn mài, bù dàn guān mù, jí huí qù jiǎo jià pán fèi, yì zú ér yòu zú. zhì yú běn xiāng zhù fáng bìng tián dì, wǒ guò rì zì yǒu dào li."
一日,朱昱去绅士家看戏,至三鼓后方回,在马上打了几个寒战,回署便害头疼。次日请医看视,说是感冒风寒,吃了两剂药,出了点汗,觉得清爽些。至八天后,又复遍身疼痛,寒热交作,有时狂叫乱道,有时清白。一日到二更以后,朱昱见文炜一人在侧,说道:“本城贡生刘崇义,与我至厚,他家收存我银一千一百两,月一分行利,有约契,我曾与他暗中说明,不着你哥知道。新都县敦信里朱乾,是与我连宗兄弟,他那边收存我银三百两,也是月一分行利,此宗你哥哥有点知道。二处我都系暗托,说明将来做你的饭根,我若有个好歹,你须设法弄在手内,日后你哥哥将家私输尽,你就帮助他些,他也领情。不是我做父母的存偏心,我深知他夫妻二人,皆不成心术,久后你必大受其累。约契收放在一破红油柜中旧拜匣内,你可速速拣收在手。衣箱内现存银八十余两,住房桌下存大钱三万余文,你哥哥都知道,瞒不得他。若将衙门中器物等项变卖,不但棺木,即回去脚价盘费,亦足而又足。至于本乡住房并田地,我过日自有道理。”
wén wěi qì shuō dào:" fù qīn bù guò shì shòu le hán, zǎo wǎn jí yù, hé zhòu chū cǐ yán. běn chéng bìng xīn dū liǎng chù shōu cún yín liǎng, yī rèn gē ge shōu qǔ, wǒ yī fēn yī lí yì bù jīng shǒu. fēi gǎn fù fù qīn téng ài zhì yì, dà dǐ rén shēng qióng tōng fù guì, zì shì mìng dìng, wǒ ruò qī le gē ge, tiān yì bù róng wǒ. fù qīn kě ān xīn yǎng bìng, duàn duàn bù bì guò lǜ."
文炜泣说道:“父亲不过是受了寒,早晚即愈,何骤出此言。本城并新都两处收存银两,一任哥哥收取,我一分一厘亦不经手。非敢负父亲疼爱至意,大抵人生穷通富贵,自是命定,我若欺了哥哥,天亦不容我。父亲可安心养病,断断不必过虑。”
zhū yù tīng le, cù méi dà hèn dào:" chī zǐ shēn fù wǒ xīn, nǐ dào hòu huǐ shí, fāng xìn wǒ yán, yóu nǐ qù bà."
朱昱听了,蹙眉大恨道:“痴子深负我心,你到后悔时,方信我言,由你去罢。”
yòu dào:" wǒ cǐ shí jué de zhuó shí qīng shuǎng, kě jiāng nǐ gē ge tóng yīn chéng jiào lái."
又道:“我此时觉得着实轻爽,可将你哥哥同殷诚叫来。”
wén wěi jiāng èr rén jiào dào. zhū yù xiàng wén kuí dào:" wǒ yī shēng qín jiǎn, nòng xià xiē xiǎo jiā sī, yòu dé zuò xiē wēi yuán, nián lái bù wú bǔ yì. wǒ zhè bìng kàn lái huán wú fáng, shè yǒu bù cè, shì shàng méi gè bù sàn de yán xí. fú wǒ líng jiù huí xiāng hòu, duàn bù bì láo qīn yǒu diào diàn, dào yào sù qǐng qīn yǒu, yǔ nǐ dì xiōng èr rén fēn jiā, duàn bù kě zài yī chù jū zhù. jiā zhōng zhù fáng, yuán jià shì sān bǎi sān shí liǎng, nǐ dì xiōng èr rén, shuí ài zhù cǐ fáng, jí zhào yuán jià guī jié, lìng xún zhù chù. jiāng lái bù dàn tián chǎn, jí cǐ bìng jiā zhōng suǒ yǒu qì wù yín qián yī bó děng lèi, suī cùn sī duàn xiàn, yì xū yǎn tóng qīn yǒu gōng fēn, yǐ miǎn gǔ ròu zhēng duān. ruò shuí cún sī háo zhàn pián yí zhī jiàn, biàn shì nì mìng zéi zǐ. duàn chéng yě zài cǐ, gòng jì wú yán. nǐ shì wǒ jiā sì shì jiā rén zhī hòu yì, tā èr rén yǒu bù hé dào lǐ chù, xū zhí kǒu kǔ quàn, wú dé zhān xùn. ruò tā men yǐ zhǔ rén qī yā nǐ, jiù hé qī yā wǒ yì bān. nǐ wéi rén zhōng zhí, jīn yǐ cǐ xiāng tuō, qiè mò fù wǒ." duàn chéng tīng le, lèi xià rú yǔ.
文炜将二人叫到。朱昱向文魁道:“我一生勤俭,弄下些小家私,又得做些微员,年来不无补益。我这病看来还无妨,设有不测,世上没个不散的筵席。扶我灵柩回乡后,断不必劳亲友吊奠,到要速请亲友,与你弟兄二人分家,断不可在一处居住。家中住房,原 价是三百三十两,你弟兄二人,谁爱住此房,即照原价归结,另寻住处。将来不但田产,即此并家中所有器物、银钱、衣帛等类,虽寸丝断线,亦须眼同亲友公分,以免骨肉争端。若谁存丝毫占便宜之见,便是逆命贼子。段诚也在此,共记吾言。你是我家四世家人之后裔,他二人有不合道理处,须直口苦劝,毋得瞻徇。若他们以主人欺压你,就和欺压我一般。你为人忠直,今以此相托,切莫负我。”段诚听了,泪下如雨。
yòu xiàng wén kuí dào:" nǐ chú le wán qián, wǒ xiǎng pǔ tiān xià yě zài méi dì èr ge rén néng zhàn le nǐ de pián yí, wǒ dào yě fàng xīn. nǐ xiōng dì rén zhōng hòu, nǐ yào bù bù téng lián tā, wǒ sǐ qù yì dé míng mù."
又向文魁道:“你除了顽钱,我想普天下也再没第二个人能占了你的便宜,我到也放心。你兄弟人忠厚,你要步步疼怜他,我死去亦得瞑目。”
shuō huà jiān, yòu fán zào qǐ lái, cì rì gèng shén.
说话间,又烦躁起来,次日更甚。
běn xiàn dōng mén wài yǒu gè jǔ rén, xìng qiáng míng bù xī, zhuān yǐ xíng yī yǎng jì jiā kǒu, shì gè xīn cū dǎn dà, hǎo zǒu xiǎn lù de rén. bèi tā zhì hǎo le de yě yǒu, dà yào zhì sǐ de jū duō, zǒng zài yī jì liǎng jì yào shàng dìng sǐ huó. měi yǐ guó shǒu zì rèn, dì fāng shàng sòng tā gè wài hào, jiào qiáng bù zhī. jí huò yǒu bèi tā zhì hǎo de, yòu suǒ xiè lǐ guò zhòng. yīn cǐ rén yòu jiào tā zuò qiáng dào. bǎ gè jǔ rén míng pǐn, dōu bèi tā xíng yī nòng huài le. zhū wén kuí mù tā zhì bìng yǒu jué duàn, liǎng sān cì dǎ fā yá yì qǐng lái, kàn le mài, wèn liǎo de bìng rì qī, yòu kàn le kàn shé tou, dào:" cǐ zhēn yīn zhèng shāng hán yě, kǒu kě fán zào, jiē jiǎ xiāng ěr, fēi yòng rén shēn wǔ qián fù zǐ bā qián, duàn wú shēng lǐ."
本县东门外有个举人,姓强名不息,专以行医养济家口,是个心粗胆大,好走险路的人。被他治好了的也有,大要治死的居多,总在一剂两剂药上定死活。每以国手自任,地方上送他个外号,叫强不知。即或有被他治好的,又索谢礼过重。因此人又叫他做强盗。把个举人名品,都被他行医弄坏了。朱文魁慕他治病有决断,两三次打发衙役请来,看了脉,问了得病日期,又看了看舌头,道:“此真阴症伤寒也,口渴烦躁,皆假相耳,非用人参五钱、附子八钱,断无生理。”
wén kuí mǎn kǒu yìng chéng. wén wěi dào:" yī lǐ wǒ yī zì bù zhī, zhǐ shì yīn yáng èr zhèng, tīng dé rén shuō, bì xū fēn biàn qīng chǔ, yào bú shì qīng yì yòng de."
文魁满口应承。文炜道:“医理我一字不知,只是阴阳二症,听得人说,必须分辨清楚,药不是轻易用的。”
wén kuí dào:" nǐ shǎo hú shuō, xiān shēng lái, zì dāng yǐ xiān shēng huà wéi zhǔ, zhǐ qiú kāi fāng zǎo jiù wéi shì. nǐ jiǎng dé shì shén me yīn yáng?"
文魁道:“你少胡说,先生来,自当以先生话为主,只求开方早救为是。你讲得是什么阴阳?”
qiáng bù zhī dào:" shì cǐ zhèng, wǒ yī nián nèi yě bù zhī zhì zhe duō shǎo. wǒ ruò xìn bù zhēn qiè, gǎn ná lǎo fù mǔ shì yào? bú shì xué shēng kuā kǒu shuō, chéng nèi wài háng cǐ dào zhě shù shí rén, xiào huà tā hái méi yí gè shí de cǐ zhèng."
强不知道:“似此症,我一年内也不知治着多少。我若信不真切,敢拿老父母试药?不是学生夸口说,城内外行此道者数十人,笑话他还没一个识得此症。”
wén wěi bù gǎn zhēng biàn. kāi le fāng ér. wén kuí biàn zhe duàn chéng tóng yá yì mǎi cān wō yào.
文炜不敢争辩。开了方儿。文魁便着段诚同衙役买参挝药。
qiáng bù zhī qù hòu, wén wěi fàng xīn bù xià, jiāng yào fāng qǐng jiào xiān zhì zhū rén, yě yǒu yī yán bù fā de, yě yǒu yáo tóu de, yě yǒu zhí shuō chī bù dé. wén wěi yǔ wén kuí dà zhēng lùn qǐ lái, wén kuí jí le, dà rǎng dào:" nǐ bù yuàn fù qīn sù hǎo me? dān gē le xìng mìng, wǒ hé nǐ shì bù tóng shēng."
强不知去后,文炜放心不下,将药方请教先治诸人,也有一言不发的,也有摇头的,也有直说吃不得。文炜与文魁大争论起来,文魁急了,大嚷道:“你不愿父亲速好么?耽搁了性命,我和你誓不同生。”
wén wěi yě méi fǎ, dàn yuàn fú yào lì yù. fú yào hòu, biàn kuáng jiào qǐ dào bù yǐ. tā yuán běn shì yáng zhèng, bù guò shí huǒ guò zhòng, hàn wèi fā tòu, xié qì yòu wèi xià, ruò bù chī yào, yì kě jiàn cì píng ān, tā nà lǐ shòu dé qǐ rén shēn fù zǐ dà jì. wén wěi qíng jí, yòu yǔ wén kuí zhēng lùn, wén kuí dào:" kuī nǐ hái shì gè xiù cái, lián' ruò yào bù míng xuàn, jué jí bù chōu' èr jù, dōu bù zhī dào."
文炜也没法,但愿服药立愈。服药后,便狂叫起倒不已。他原本是阳症,不过食火过重,汗未发透,邪气又未下,若不吃药,亦可渐次平安,他那里受得起人参附子大剂。文炜情急,又与文魁争论,文魁道:“亏你还是个秀才,连‘若药不瞑眩,厥疾不瘳’二句,都不知道。”
yòu dài le yī huì, zhū yù shēng xī jù wú, wén kuí dào:" nǐ kàn, ān jìng le méi yǒu."
又待了一会,朱昱声息俱无,文魁道:“你看,安静了没有。”
wén wěi zài zuǐ shàng yī mō, yǐ jīng sǐ le. wén wěi fǔ shī dà jiào, wén kuí yì dà jīng, yě bēi hào qǐ lái.
文炜在嘴上一摸,已经死了。文炜抚尸大叫,文魁亦大惊,也悲号起来。
kū le bàn shǎng, lǜ tóng yá yì, tíng shī zài zhōng táng, mǎi bàn guān mù. běn xiàn wén zhī, lì jí chāi rén sòng xià shí èr liǎng diàn yí. sān rì hòu, shǔ lǐ guān zǎo dào. zhì qī rì hòu, wén kuí tuō shū yì yú chéng nèi jiè le yī xiǎo fó diàn cí yuán sì, bān yí chū qù, rán hòu kāi diào.
哭了半晌,率同衙役,停尸在中堂,买办棺木。本县闻知,立即差人送下十二两奠仪。三日后,署理官早到。至七日后,文魁托书役于城内借了一小佛殿慈源寺,搬移出去,然后开吊。
yòu qǐng tā fù qīn xiāng hǎo de shēn shì jǐ rén, qiú le běn xiàn míng tiě, xiàng gè shēn jīn pù hù shàng juān, yě nòng yǒu yī bǎi qī bā shí liǎng. wén wěi jiāng liú gòng shēng děng jiè yuē èr zhāng jiǎn chū, jiāo fù wén kuí. wén kuí xǐ huān de xīn huā jù kāi, chū hū yì liào zhī wài, jí lì de jiāng wén wěi yù yáng xián xiào, zhèng dà bù qī.
又请他父亲相好的绅士几人,求了本县名帖,向各绅衿铺户上捐,也弄有一百七八十两。文炜将刘贡生等借约二张拣出,交付文魁。文魁喜欢的心花俱开,出乎意料之外,极力的将文炜誉扬贤孝,正大不欺。
yī rì, wén kuí wèn wén wěi dào:" liú gòng shēng suǒ jiè yín liǎng, wǒ qīn wèn guò tā sān sì cì, tā zǒng tuī shuō yī shí còu bù jí, xǔ zài yī yuè hòu, kàn lái lì qián shì wú wàng de le, xīn dū xiàn běn jiā zhū gān, jiè yín sān bǎi liǎng, tā zhù zài xiāng jiān dūn xìn lǐ, lí cǐ bā jiǔ shí lǐ lù, nǐ kě tóng duàn chéng zǒu zāo, bì xū àn yuē shàng nián yuè suàn míng lì qián, chú shōu guò wài, xià qiàn lì qián, yí gè yě ràng bù dé. wǒ men shì shén me shí hòu, jiǎng dào lián zōng, tā gāi pò jiā bāng zhù wǒ men, cái shì yǒu rén xīn de zhǎng zhě. míng zǎo jí qù. tā ruò tuī tuō shí rì, nǐ liǎng rén duàn duàn bù bì huí lái, tiān tiān shǒu zhe líng hé yì?"
一日,文魁问文炜道:“刘贡生所借银两,我亲问过他三四次,他总推说一时凑不及,许在一月后,看来利钱是无望的了,新都县本家朱乾,借银三百两,他住在乡间敦信里,离此八九十里路,你可同段诚走遭,必须按约上年月算明利钱,除收过外,下欠利钱,一个也让不得。我们是什么时候,讲到连宗,他该破家帮助我们,才是有人心的长者。明早即去。他若推托时日,你两人断断不必回来,天天守着灵何益?”
cì rì, wén wěi zūn xiōng mìng tóng duàn chéng qù le. dào zhū gān jiā, xiāng dài jí qí qīn hòu, zǎo wǎn zài nèi fáng yǐn shí, hé qīn zǐ zhí yí yàng. yín zi zǎo yǐ bèi bàn tíng tuǒ, yòu liú zhù le sì tiān, yǔ le běn yín sān bǎi liǎng, yòu zhǎo le lì yín shí qī liǎng, yú wài yòu sòng le shí liǎng, jù shì shí zú wén yín. zhǔ pú èr rén, qiān ēn wàn xiè, cí le shàng lù. yuē zǒu le èr shí duō lǐ, zhì xīn dū xiàn fàn pù nèi chī fàn, jiàn sān sān liǎng liǎng, chū lái rù qù, dōu shuō de shì lín xiù cái mài lǎo pó hái guān qiàn de huà, zī jiē tài xī de dào shí yǒu bā jiǔ. tīng le yī huì, yě méi shén me guān xīn chù.
次日,文炜遵兄命同段诚去了。到朱乾家,相待极其亲厚,早晚在内房饮食,和亲子侄一样。银子早已备办停妥,又留住了四天,与了本银三百两,又找了利银十七两,余外又送了十两,俱是十足纹银。主仆二人,千恩万谢,辞了上路。约走了二十多里,至新都县饭铺内吃饭,见三三两两,出来入去,都说的是林秀才卖老婆还官欠的话,咨嗟太息的到十有八九。听了一会,也没什么关心处。
yuán lái zhè lín xiù cái, shì běn shěng xīn dū xiàn rén. dān huì yí gè dài zì, hào qí fēng, nián sān shí yī suì. tā shēng de hàn zhàng xióng wěi, yǒng lì jué lún, suī shì gè wén xiù cái, què xué dé yī shēn hǎo wǔ yì, mǎ shàng bù xià, kě dí wàn rén. qǔ qī yán shì, pō yǒu cái sè, fū qī shén xiāng jìng ài. tā fù qīn lín kǎi, wéi rén zhèng zhí, zuò guò shǎn xī lǒng xiàn zhī xiàn, zhēn shì yī qián bù míng. hòu lái bìng gù zài rèn nèi, lín dài tóng tā mǔ qīn hé jiā rén lín chūn fú jiù huí jí, bù jǐ yuè tā mǔ qīn yě qù shì. qīng huàn zhī jiā, nà lǐ yǒu shén me sī náng. yòu yīn chóng xiū lǒng xiàn chéng chí, bù zhōng hé jiǎn xià lái, dào kuī kōng xià guó tǎng èr qiān qī bǎi yú liǎng, zhuó luò xīn dū xiàn chéng zhuī. qián rèn xiàn guān niàn tā shì jiù jiā zǐ dì, bù guò lüè wéi cuī qǔ, lín dài yě jiāo guò bā bǎi yú liǎng.
原来这林秀才,是本省新都县人。单讳一个岱字,号齐峰,年三十一岁。他生的汉仗雄伟,勇力绝伦,虽是个文秀才,却学得一身好武艺,马上步下,可敌万人。娶妻严氏,颇有才色,夫妻甚相敬爱。他父亲林楷,为人正直,做过陕西陇县知县,真是一钱不名。后来病故在任内,林 岱同他母亲和家人林春扶柩回籍,不几月他母亲也去世。清宦之家,那里有什么私囊。又因重修陇县城池,部中核减下来,到亏空下国帑二千七百余两,着落新都县承追。前任县官念他是旧家子弟,不过略为催取,林岱也交过八百余两。
xīn rèn zhī xiàn jiào féng jiā jū, wài hào yòu jiào féng bāo pí, wéi rén jí qí shì lì kè bó. tā céng zuò guò lǒng xī xiàn chéng, yǔ lín kǎi tóng yín jiān shèn shì bú duì, lǚ yīn bù gōng bù fǎ de shì, bèi lín kǎi dāng miàn chǐ rǔ. jīn rì lín dài yǒu zhè jiàn shì dào tā shǒu nèi, zhèng shì tā bào yuàn zhī qī. yí dào rèn, jiù jiāng lín dài jiā rén lín chūn ná qù, rì yè bǐ zé. lín dài pò chǎn wán le yī qiān yú liǎng, qiú tā kāi shì, tā fǎn shēn wén shàng xiàn, shuō lín dài kuī qiàn guó tǎng, shì fú kàng guān, bù kěn jiāo nà, jiāng xiù cái yě gé xià lái. lín dài yòu jiāng zhù fáng biàn mài jiāo guān, zū le yī chù tǔ fáng jū zhù.
新任知县叫冯家驹,外号又叫冯剥皮,为人极其势利刻薄。他曾做过陇西县丞,与林楷同寅间甚是不对,屡因不公不法的事,被林楷当面耻辱。今日林岱有这件事到他手内,正是他报怨之期。一到任,就将林岱家人林春拿去,日夜比责。林岱破产完了一千余两,求他开释,他反申文上宪,说林岱亏欠国帑,恃符抗官,不肯交纳,将秀才也革下来。林岱又将住房变卖交官,租了一处土房居住。
běn chéng de shēn jīn pù hù, niàn tā fù jū xiāng zhèng zhí, qián hòu juān zhù le sān bǎi liǎng, shàng qiàn sì bǎi wǔ shí liǎng wú chū, dà jiā tóng qù kěn féng bāo pí, dài tā bào jiā chǎn jǐn jué. féng bāo pí bù wéi bù tīng qíng miàn, qiě jiāng lín dài ná qù shōu jiān, jiāng lín chūn fù bǎo shì fàng. lín chūn bù jǐ rì yì bìng gù, zhǐ yǒu lín chūn de nǚ rén, tóng yán shì zuò xiē zhēn xiàn, huò mài dù rì, yòu yào jiē jì lín dài yī shí, bǎ yí gè xiǎo nǚ sī yě mài le zuò guò huó.
本城的绅衿铺户,念他父居乡正直,前后捐助了三百两,尚欠四百五十两无出,大家同去恳冯剥皮,代他报家产尽绝。冯剥皮不惟不听情面,且将林岱拿去收监,将林春付保释放。林春不几日亦病故,止有林春的女人,同严氏做些针线,货卖度日,又要接济 林岱衣食,把一个小女厮也卖了做过活。
hòu lái bāo pí jìng jiāng lín dài yě lì xiàn zhuī bǐ, yòu fēn fù yá yì zhuó shí zhòng zé, dà yǒu bù néng shēng quán de guāng jǐng. dì fāng shàng sāng zǐ yòu guò yì bù qù, juān le yī bǎi liǎng jiāo nà, fù kěn tā bào jiā chǎn jǐn jué de shēn wén. bāo pí mǎn kǒu yīng xǔ, jiāng yín zi shōu xià, réng shì zhào jiù bǐ zé, bǎn zi jiào qián yuè fā dǎ de zhòng le. cǐ hòu nèi wài yuán jué, kǔ dào jué dǐng.
后来剥皮竟将林岱也立限追比,又吩咐衙役着实重责,大有不能生全的光景。地方上桑梓又过意不去,捐了一百两交纳,复恳他报家产尽绝的申文。剥皮满口应许,将银子收下,仍是照旧比责,板子较前越发打的重了。此后内外援绝,苦到绝顶。
yán shì zài jiā zhōng, měi tiān bù guò chī yī dùn fàn, cháng yǒu zhěng tiān jiā shòu è, méi fàn chī de shí hòu.
严氏在家中,每天不过吃一顿饭,常有整天家受饿,没饭吃的时候。
běn chéng yǒu gè jiàn shēng jiào hú gòng, rén zhǐ jiào tā hú hùn, shì gè xīn dà dǎn xiǎo, zhuān hǎo yín bēn zhī rén. tā jiā lǐ yě yǒu jǐ qiān liǎng de yòng dù, yòu hǎo bēn zǒu yá mén, jí cǐ qī yā liáng shàn. tā lǚ cì kàn jiàn yán shì chū rù, zī sè dòng rén, yòu zhī lín dài zài jiān zhōng wú kě jiě jiù, biàn yǐn qǐ tā qǔ qiè zhī xīn. tuō yí gè shàn huì shuō huà, yǒu jī biàn de sòng méi pó, yǐ cǎi mǎi zhēn xiàn wèi yóu, cháng ná xiē chóu duàn suì wù zhe yán shì zuò, zuò wán, tā jiù jiāng shǒu gōng qián sòng lái, cóng wèi dān yán piàn kè, qí shǒu gōng qián dōu shì hú gòng àn chū. yīn cǐ lái wǎng de tòu shú, měi rì jiā yán lái yǔ qù, diǎn zhuì yán shì, zhe tā mài shēn jiù fū, yǔ fù guì rén jiā zuò gè cè shì, biàn kě míng lì liǎng shōu.
本城有个监生叫胡贡,人只叫他胡混,是个心大胆小,专好淫奔之人。他家里也有几千两的用度,又好奔走衙门,藉此欺压良善。他屡次看见严氏出入,姿色动人,又知林岱在监中无可解救,便引起他娶妾之心。托一个善会说话,有机变的宋媒婆,以采买针线为由,常拿些绸缎碎物着严氏做,做完,他就将手工钱送来,从未耽延片刻,其手工钱都是胡贡暗出。因此来往的透熟,每日家言来语去,点缀严氏,着他卖身救夫,与富贵人家做个侧室,便可名利两收。
yán shì shì gè cōng míng fù rén, zǎo yǐ míng bái tā de yì jiàn, zhǐ shì bù yìng chéng tā. hòu jiàn tā lǚ cì qiān yǐn, biàn yě dòng le gè niàn tou. xiàng sòng méi dào:" wǒ fēi wú cǐ yì, zhǐ shì shǎo gè tuǒ dàng rén jiā. nǐ jì zhè yàng guān qiè wǒ, xīn lǐ kě yǒu gè rén jiā me?"
严氏是个聪明妇人,早已明白他的意见,只是不应承他。后见他屡次迁引,便也动了个念头。向宋媒道:“我非无此意,只是少个妥当人家。你既这样关切我,心里可有个人家么?”
sòng méi jí jiāng hú jiàn shēng rén cái jiā dào nián jì, shuō le gè tiān huā luàn zhuì. yán shì dào:" wǒ jià rén, shì yào jiù fū chū jiān, zhǐ pà tā wèi bì kěn chū dà jià qián qǔ wǒ. zhì yú yú rén jiā zuò qiè, wǒ dào bù huí bì zhè shēng míng."
宋媒即将胡监生人才、家道、年纪,说了个天花乱坠。严氏道:“我嫁人,是要救夫出监,只怕他未必肯出大价钱娶我。至于与人家做妾,我到不回避这声名。”
sòng méi dào:" zhè hú dà yé yě céng shuō guò, zhǐ chū sān bǎi wǔ shí liǎng, cǐ wài yī liǎng yě bù duō chū."
宋媒道:“这胡大爷也曾说过,止出三百五十两,此外一两也不多出。”
yán shì xiào dào:" kě jiàn shì gè tiān yuán, tā chū de zhè yín shù, què yǔ wǒ fū zhǔ guān qiàn àn hé, jiù fán nǐ duō jiā měi yán, chéng jiù le wǒ bà."
严氏笑道:“可见是个天缘,他出的这银数,却与我夫主官欠暗合,就烦你多加美言,成就了我罢。”
sòng méi dào:" chéng jiù zuì shì róng yì, bì xū lín dà yé xiě yí gè wèi qiàn guān qián mài qī de qīn bǐ wén yuē, fāng néng tuǒ tiē de le."
宋媒道:“成就最是容易,必须林大爷写一个为欠官钱卖妻的亲笔文约,方能妥贴的了。”
yán shì yòu xiào dào:" zhè dōu róng yì, wǒ zǎo wǎn yǔ nǐ ná lái. zhǐ shì yī jiàn, zhǐ pà hú dà yé sān xīn liǎng yì, wàn yī fǎn huǐ, wǒ qǐ bù zài zhàng fū qián sàng pǐn diū rén. nǐ gǎn bāo bàn me?"
严氏又笑道:“这都容易,我早晚与你拿来。只是一件,只怕胡大爷三心两意,万一反悔,我岂不在丈夫前丧品丢人。你敢包办么?”
sòng méi dào:" ruò hú dà yé yǒu bàn jù fǎn fù huà, wǒ jiù yǒng duò xuè pén dì yù. wǒ ruò shì xì shuǎ le nǐ zhe nǐ zài zhàng fū qián diū rén, wǒ yǒu yí gè ér zi, liǎng gè nǚ ér, dōu jiào tā men sǐ le."
宋媒道:“若胡大爷有半句反覆话,我就永堕血盆地狱。我若是戏耍了你 、着你在丈夫前丢人,我有一个儿子,两个女儿,都教他们死了。”
yán shì dào:" jì rán hú dà yé yǒu shí xīn yú wǒ, wǒ jiù shì tā de rén le, tā hé kǔ jiào wǒ pāo tóu lòu miàn. jiāng lái píng jù dào shǒu, jiù láo dòng tā tì wǒ jiāo guān, fàng wǒ fū zhǔ huí jiā. hái yǒu yī jù huà nǐ yào jì qīng, ruò wǒ fū zhǔ wǔ shí bù huí jiā, biàn shì yī bǎi gè wèi shí, wǒ yě bù chū mén."
严氏道:“既然胡大爷有实心于我,我就是他的人了,他何苦教我抛头露面。将来凭据到手,就劳动他替我交官,放我夫主回家。还有一句话你要记清,若我夫主午时不回家,便是一百个未时,我也不出门。”
sòng méi dào:" zhè shì dōu jiāo zài wǒ shēn shàng. hú dà yé hé xiàn lǐ shì hǎo xiāng yǔ, pà fàng bù chū rén lái? zhǐ yào píng jù xiě de jiē shi míng bái fāng tuǒ, hú dà yé yě shì zuì jīng xì bù guò de rén."
宋媒道:“这事都交在我身上。胡大爷和县里是好相与,怕放不出人来?只要凭据写的结实明白方妥,胡大爷也是最精细不过的人。”
liǎng rén jiǎng shuō tíng dāng, sòng méi pó huān huān xǐ xǐ, rú fēi de qù le.
两人讲说停当,宋媒婆欢欢喜喜,如飞的去了。
cì rì yán shì gēn le lín chūn nǚ rén, zǒu zhì xīn dū xiàn jiān mén, xiàng guǎn jiān de āi kěn.
次日严氏跟了林春女人,走至新都县监门,向管监的 哀恳。
guǎn jiān de niàn lín dài kùn kǔ, suí jí tōng zhī, fàng yán shì rù lái. yán shì kàn jiàn zhàng fū péng tóu gòu miàn, mǎn tuǐ zhàng shāng. shàng qián bào tóu dà kū. lín dài yě luò le jǐ diǎn yǎn lèi. xuán jiào lín chūn nǚ rén ná guò jǐ yàng chī shí dōng xī, yī dà hú jiǔ, fàng zài miàn qián, yán shì yě zuò zài yī páng, shuō dào:" jiā zhōng wú qián, wǒ bù néng tiān tiān gōng jì nǐ de yǐn shí, nǐ kě suí yì chī xiē, yě shì wǒ dào jiān zhōng kàn nǐ yī fān."
管监的念林岱困苦,随即通知,放严氏入来。严氏看见丈夫蓬头垢面,满腿杖伤。上前抱头大哭。林岱也落了几点眼泪。旋教林春女人拿过几样吃食东西,一大壶酒,放在面前,严氏也坐在一旁,说道:“家中无钱,我不能天天供济你的饮食,你可随意吃些,也是我到监中看你一番。”
lín dài dào:" nǐ zhè yī lái, wǒ yuè fā bù néng xià yàn, dào shì jiǔ wǒ chī liǎng bēi bà."
林岱道:“你这一来,我越发不能下咽,到是酒我吃两杯罢。”
yán shì cóng lán nèi qǔ chū yí gè chá bēi lái, zhēn mǎn dì yǔ lín dài. lín dài chī le yī kǒu jiǔ, hái shì bàn lěng bàn rè de. wèn dào:" nǐ men jiā jiān, mǐ hái yǒu de chī me?"
严氏从篮内取出一个茶杯来,斟满递与林岱。林岱吃了一口酒,还是半冷半热的。问道:“你们家间,米还有得吃么?”
yán shì dào:" yǒu qián shí mǎi yī bàn shēng, wú qián shí yě jiù bù chī le."
严氏道:“有钱时买一半升,无钱时也就不吃了。”
lín dài biàn jiāng bēi fàng xià, cháng tàn dào:" wǒ zhè xìng mìng, zhī zài zǎo wǎn, bì sǐ yú féng bāo pí zhī shǒu. tā xié xiān rén chóu hèn, duàn bù xiāng ráo. zhǐ shì nǐ jiāng lái zuò hé guī jié?""
林岱便将杯放下,长叹道:“我这性命,只在早晚,必死于冯剥皮之手。他挟先人仇恨,断不相饶。只是你将来作何归结?“”
yán shì dào:" nǐ men nán rén jia, yào chéng xiān qǐ hòu, guān xì zhòng dà wǒ men fù rén jiā, yī sǐ yī shēng, yǒu hé zhòng qīng? jiāng lái shàng tiān kě lián. nǐ ruò yǒu chū jiān zhī rì, wǒ dào chóu nǐ méi gè guī jié."
严氏道:“你们男人家,要承先启后,关系重大;我们妇人家,一死一生,有何重轻?将来上天可怜。你若有出监之日,我到愁你没个归结。”
lín dài dào:" wǒ shí cháng hé nǐ shuō, yǒu yí gè zú bó lín guì fāng, xiàn zuò hú guǎng jīng zhōu zǒng bīng. zhǐ yīn zǔ gōng gōng lǎo dì xiōng men chéng le chóu yuàn, zhì lìng wǒ fù yǔ tā shēn shāng, èr shí nián lái yīn xìn bù tōng. cǐ wài wǒ yòu bié wú qīn yǒu, shè huò yǒu gè chū tóu rì zi, wǒ wéi tóu bèn tā qù le."
林岱道:“我时常和你说,有一个族伯林桂芳,现做湖广荆州总兵。只因祖公公老弟兄们成了仇怨,致令我父与他参商,二十年来音信不通。此外我又别无亲友,设或有个出头日子,我惟投奔他去了。”
yán shì diǎn tóu dào:" rèn tā zěn me shēn shāng, dào dǐ shì lín shì yī mài, nǐ yòu zài huàn nàn zhōng, shuí wú gè cè yǐn zhī xīn?"
严氏点头道:“任他怎么参商,到底是林氏一脉,你又在患难中,谁无个恻隐之心?”
lín dài dào:" zhè yě shì wǒ yǔ nǐ zhǐ shàng tán bīng, xiàn qiàn zhe sān bǎi wǔ shí liǎng guān yín wèi jiāo, zǒng chā chì yì nán fēi qù."
林岱道:“这也是我与你纸上谈兵,现欠着三百五十两官银未交,总插翅亦难飞去。”
yán shì dào:" sān bǎi wǔ shí liǎng guān yín, dào yǒu rén chū zài nà li, zhǐ yào nǐ lì yī zhǔ jiàn."
严氏道:“三百五十两官银,到有人出在那里,只要你立一主见。”
lín dài dà xǐ dào:" xì hé rén xiāng bāng, yǒu cǐ yì jǔ?"
林岱大喜道:“系何人相帮,有此义举?”
yán shì xiào dào:" bù dàn sān sì bǎi liǎng, jiù shì sān sì shí liǎng, xiāng bāng èr zì, cóng hé chǔ shuō qǐ?"
严氏笑道:“不但三四百两,就是三四十两,相帮二字,从何处说起?”
jiù jiāng hú jiàn shēng tuō méi pó shuō de huà, xiáng xì shuō le yī biàn.
就将胡监生托媒婆说的话,详细说了一遍。
lín dài dào:" nǐ de zhǔ yì ruò hé?"
林岱道:“你的主意若何?”
yán shì dào:" wǒ de zhǔ yì, yào shě jīng cóng quán, jiù nǐ de xìng mìng. zhǐ yòng nǐ xiě yī zhāng mài qī de wén yuē, míng hòu rì jí kě tuō lí kǔ hǎi."
严氏道:“我的主意,要舍经从权,救你的性命。只用你写一张卖妻的文约,明后日即可脱离苦海。”
lín dài tīng le, dào shù xū méi, mǎn shēn ròu tiào, dà xiào dào:" bù yì nǐ zài wài miàn, dào yǒu cǐ jì yù. hǎo, hǎo!" xiàng lín chūn nǚ rén dào:" nǐ kě āi gào láo tóu, tǎo yī fù zhǐ bǐ lái."
林岱听了,倒竖须眉,满身肉跳,大笑道:“不意你在外面,到有此际遇。好,好!”向林春女人道:“你可哀告牢头,讨一副纸笔来。”
shǎo kè, láo tóu jiāng zhǐ bǐ mò yàn jù sòng lái, lín dài tí bǐ, zhàn suō suō de xiě dào:
少刻,牢头将纸笔墨砚俱送来,林岱提笔,战缩缩的写道:
lì mài qì rén lín dài, xīn dū xiàn rén, yīn kuī qiàn guān xiàng yín sān bǎi wǔ shí liǎng, wú kě jiāo nà, qíng yuàn jiāng yuán pèi qī shì yán shì, chū mài yú běn chéng hú jiàn shēng.
〖立卖契人林岱,新都县人,因亏欠官项银三百五十两,无可交纳,情愿将原配妻室严氏,出卖于本城胡监生。〗
yòu wèn yán shì dào:" tā qǔ nǐ shì zuò qī zuò qiè?"
又问严氏道:“他娶你是做妻做妾?”
yán shì dào:" shì jiǎng míng zuò qiè."
严氏道:“是讲明做妾。”
lín dài dào:" gèng hǎo."
林岱道:“更好。”
míng xià wèi qiè, shēn jià wén yín sān bǎi wǔ shí liǎng, běn rì zài xīn dū xiàn dāng guān jiāo nà, bìng wú duǎn shǎo, rì hòu bù xǔ fǎn huǐ zhēng jìng, kǒng kǒu wú píng, lì mài yuē cún zhào.
〖名下为妾,身价纹银三百五十两,本日在新都县当官交纳,并无短少,日后不许反悔争竞,恐口无凭,立卖约存照。〗
yòu wèn dào:" nǐ shì cái shuō yǒu gè méi pó zǐ, xìng shén me?"
又问道:“你适才说有个媒婆子,姓什么?”
yán shì dào:" xìng sòng."
严氏道:“姓宋。”
lín dài yòu xiě: tóng zhōng nǚ méi sòng shì. mǒu nián yuè rì qīn bǐ lì.
林岱又写: 〖同中女媒宋氏。某年月日亲笔立。〗
xiě bì, jiāng ná lái de jiǔ cài, dà yǐn dà jué, chī le gè qìng jìng. chī bì, jiāng tóu xiàng lín qiáng shàng yī xié kào, jǐn bì shuāng jīng, yī jù huà bù shuō. yán shì dào:" nǐ chū jiān hòu, wù bì dào jiā zhōng zǒu zǒu, wǒ yǒu xǔ duō yào jǐn huà zhǔ fù nǐ. nǐ ruò shì dǔ qì bú dào jiā zhōng, wǒ jiù shì lái shēng lái shì jiàn nǐ le."
写毕,将拿来的酒菜,大饮大嚼,吃了个罄净。吃毕,将头向临墙上一斜靠,紧闭双睛,一句话不说。严氏道:“你出监后,务必到家中走走,我有许多要紧话嘱咐你。你若是赌气不到家中,我就是来生来世见你了。”
lín dài xiào dào:" nǐ qù bà." yán qì, bǎ shēn zi wǎng dì xià yī dào, biàn shuì qù le.
林岱笑道:“你去罢。”言讫,把身子往地下一倒,便睡去了。
yán shì shōu shí qǐ zhū wù, yòu kǒng lín dài tīng jiàn, yǎn zhōng liú lèi, xīn lǐ dà tòng, qiāo qiāo chū mén. huí dào jiā zhōng, sòng méi pó zǎo zài mén wài děng hòu. yán shì gǎi zuò mǎn miàn xiào róng, ràng sòng méi dào fáng nèi zuò xià. sòng méi dào:" nǎi nǎi de xǐ shì hé rú?"
严氏收拾起诸物,又恐林岱听见,眼中流泪,心里大痛,悄悄出门。回到家中,宋媒婆早在门外等候。严氏改做满面笑容,让宋媒到房内坐下。宋媒道:“奶奶的喜事何如?”
yán shì cóng xiù zhōng qǔ le mài qì, xiàng sòng méi dào:" shì yǐ zuò tuǒ, nǐ kě shù wǒ de huà: yín zi sān bǎi wǔ shí liǎng, yào hú dà yé dāng táng tì wǒ qián fū jiāo dài qīng chǔ. yá mén zhōng shàng xià jí huò yǒu xiē xū shǐ fèi, wǒ qián fū dōu bù guǎn. wǒ jǐ shí bú jiàn wǒ qián fū huí jiā, wǒ duàn duàn bù kěn dòng shēn, bú shì wǒ xīn liàn qián fū, qíng lǐ shàng gāi shì zhè yàng. cǐ xì guān yín, liàng yě bù gǎn chuǎn cuò, nǐ jiù jiāng yuē qì ná qù bà. zhè shì wǒ qián fū qīn bǐ xiě de, tā bù bì shēng yí."
严氏从袖中取了卖契,向宋媒道:“事已做妥,你可述我的话:银子三百五十两,要胡大爷当堂替我前夫交代清楚。衙门中上下即或有些须使费,我前夫都不管。我几时不见我前夫回家,我断断不肯动身,不是我心恋前夫,情理上该是这样。此系官银,谅也不敢舛错,你就将约契拿去罢。这是我前夫亲笔写的,他不必生疑。”
sòng méi jiàn le yuē qì, rú huò zhì bǎo, shuō le jǐ jù jí qìng huà, rú fēi de pǎo qù, dì yǔ hú jiàn shēng, jū le tiān zì hào dà gōng.
宋媒见了约契,如获至宝,说了几句吉庆话,如飞的跑去,递与胡监生,居了天字号大功。
hú gòng kàn le dà xǐ, cì rì yī zǎo, qīn zì sòng le féng bāo pí sì yàng zhòng lǐ. bāo pí shuō liǎo wú shù sòng qíng de huà, shǐ jiāng yín liǎng shōu duì rù kù. hú gòng yòu dào zhái mén bìng chéng bàn shū lì chù, shuō dìng shì wán xiāng xiè, lì bī zhe guǎn zhái mén jiā rén huí bǐng běn guān, jiāng lín dài dāng shí fàng chū jiān lái. rán hòu huí jiā, cuī zhe shōu shí xǐ jiào, chāi rén dào lín dài jiā qǔ qiè. sòng méi bào zhī yán shì, yán shì máng zhe lín chūn nǚ rén, dào xiàn qián yí lù yíng qǐng lín dài huí jiā.
胡贡看了大喜,次日一早,亲自送了冯剥皮四样重礼。剥皮说了无数送情的话,始将银两收兑入库。胡贡又到宅门并承办书吏处,说定事完相谢,立逼着管宅门家人回禀本官,将林岱当时放出监来。然后回家,催着收拾喜轿,差人到林岱家娶妾。宋媒报知严氏,严氏忙着林春女人,到县前一路迎请林岱回家。
zhèng shì:
正是:
zéi zǐ jiè dāo shā fù, shū nǚ mài shēn jiù fū.
贼子借刀杀父,淑女卖身救夫。
liǎng rén shì jī jiǒng yì, wèn xīn gè yǒu xuán shū.
两人事迹迥异,问心各有悬殊。