strong wáng měi rén yǒu yuán zhōng zuò hòu lì tài zǐ bèi fèi fù méng yuān strong
王美人有緣終作後 栗太子被廢復蒙冤
què shuō jǐng dì fēi pín, bù zhǐ lì jī yī rén, dāng shí hòu gōng lǐ miàn, shàng yǒu yī duì zǐ mèi huā, shēng zhǎng huái lǐ, xuǎn rù jiāo fáng, chū là dé pīng pīng tíng tíng, chéng jiù le ēn ēn ài ài. guī wá wáng shì, mǔ míng zāng ér, běn shì gù yàn wáng zāng tú sūn nǚ, jià wèi tóng lǐ wáng zhòng qī, shēng xià yī nán liǎng nǚ, nán míng wèi xìn, zhǎng nǚ míng zhì, yī míng shū ér. cì nǚ míng xī xǔ. wèi jǐ zhòng sǐ, zāng ér qiè le zǐ nǚ, zhuǎn jiào yǔ zhǎng líng tián jiā, yòu shēng èr zi, zhǎng míng fén, yòu míng shèng. zhì nián yǐ zhǎng, jià wèi jīn wáng sūn fù, yǐ shēng yī nǚ. zāng ér píng rì suàn mìng, shù shì shuō tā liǎng nǚ dāng guì, zāng ér shì xìn fēi xìn. shì zhí zhǎng nǚ guī níng, yǒu yī xiàng shì yáo wēng qū guò, yóu zāng ér yāo tā rù shì, lìng yǔ èr nǚ kàn xiàng. yáo wēng jiàn le zhǎng nǚ, bù jīn chēng mù dào: hǎo yī gè guì rén, jiāng lái dāng shēng tiān zǐ, mǔ yí tiān xià! jì xiāng cì nǚ, yì yún dāng guì, bù guò bǐ nǎi zǐ shāo xùn yī chóu. hàn jiā xiàng shì, suǒ yán duō yàn, xiǎng shì dú dé mì chuán. zāng ér tīng zhe, àn xiǎng zhǎng nǚ yǐ jià píng mín, rú hé néng shēng tiān zǐ? dé wèi guó mǔ? yīn cǐ xīn xià shàng shì huái yí. shì yǒu còu qiǎo, cháo tíng xuǎn qǔ liáng jiā zǐ nǚ, nà rù qīng gōng, zāng ér suì yǔ zhǎng nǚ mì shāng, nǐ bǎ tā sòng rù gōng zhōng, bó qǔ fù guì. zhǎng nǚ zhì suī yǐ yǒu fū, dàn wén zhe fù guì liǎng zì, dāng rán xīn xiàn, yě bù néng gù jí míng jié, qíng yuàn tā shì. zāng ér jí tuō rén xiàng jīn shì lí hūn, jīn shì rú hé kěn cóng, rǔ mà zāng ér. zāng ér bù guǎn tā kěn yǔ bù kěn, chèn zhe zhǎng nǚ guī níng wèi fǎn, jiù bǎ tā zhuāng shù qǐ lái, sòng jiāo yǒu sī, niǎn yùn rù gōng.
卻說景帝妃嬪,不止栗姬一人,當時後宮裡面,尚有一對姊妹花,生長槐里,選入椒房,出落得娉娉婷婷,成就了恩恩愛愛。閨娃王氏,母名臧兒,本是故燕王臧荼孫女,嫁為同里王仲妻,生下一男兩女,男名為信,長女名娡,一名姝兒。次女名息姁。未幾仲死,臧兒挈了子女,轉醮與長陵田家,又生二子,長名蚡,幼名勝。娡年已長,嫁為金王孫婦,已生一女。臧兒平日算命,術士說她兩女當貴,臧兒似信非信。適值長女歸寧,有一相士姚翁趨過,由臧兒邀他入室,令與二女看相。姚翁見了長女,不禁瞠目道:「好一個貴人,將來當生天子,母儀天下!」繼相次女,亦云當貴,不過比乃姊稍遜一籌。漢家相士,所言多驗,想是獨得秘傳。臧兒聽着,暗想長女已嫁平民,如何能生天子?得為國母?因此心下尚是懷疑。事有湊巧,朝廷選取良家子女,納入青宮,臧兒遂與長女密商,擬把她送入宮中,博取富貴。長女娡雖已有夫,但聞着富貴兩字,當然欣羨,也不能顧及名節,情願他適。臧兒即托人向金氏離婚,金氏如何肯從,辱罵臧兒。臧兒不管他肯與不肯,趁着長女歸寧未返,就把她裝束起來,送交有司,輦運入宮。
huái lǐ yǔ zhǎng ān xiāng jù, bù guò bǎi lǐ, cháo fā xī zhì. yī rù gōng mén, biàn bō lìng shì fèng tài zǐ, tài zǐ jiù shì wèi jí wèi de jǐng dì. zhuàng nián hào sè, xǐ de jiāo wá, zhì fù wèi xī chǒng qǐ jiàn, zhāo xī shì cè, gé wài bā jié, rě dé tài zǐ sè mó chán rǎo, qíng yì chán mián, nán tān nǚ ài, wǒ wǒ qīng qīng, yī duǒ cán huā, jū rán yā dào xiāng guó, bú dào yī nián, biàn yǐ huái tāi, kě xī shì nòng wǎ zhī xǐ, wèi jí nòng zhāng. dà qì xū yào wǎn chéng. wéi gōng zhōng yǐ hū tā wèi wáng měi rén, huò chēng wáng fū rén. měi rén xì hàn gōng fēi qiè zhī chēng, zhì shì èr qiān dàn. zhè wáng měi rén yì jí tóng bāo, yòu xiǎng dào nǚ dì shēn shàng, tì tā guān shuō. tài zǐ shì duō duō yì shàn, jiù pài le dōng gōng shì jiān, jī zhe jīn bó, zài xiàng zāng ér jiā pìn xuǎn cì nǚ, chōng zuò pín qiáng. zāng ér zì sòng zhǎng nǚ rù gōng hòu, shàng yǔ jīn shì zhēng zhí shù cì, jiū jìng jīn shì shì yī jiè píng mín, bù néng yǔ chǔ jūn gòu sòng, zhǐ hǎo hé píng jiě jué, bù fù yǔ zhēng. cǐ cì yóu gōng jiān dào lái, chuán shuō wáng měi rén rú hé dé chǒng, rú hé shēng nǚ, gèng lìng zāng ér shēng huān. jí tīng dào xù pìn cì nǚ yī shì, yě lè dé wéi mìng shì cóng, suí jí shòu le jīn bó, yòu bǎ cì nǚ gǎi zhuāng, dǎ bàn dé qí qí zhěng zhěng, gēn zhe gōng jiān, chū mén shàng chē.
槐里與長安相距,不過百里,朝發夕至。一入宮門,便撥令侍奉太子,太子就是未即位的景帝。壯年好色,喜得嬌娃,娡復為希寵起見,朝夕侍側,格外巴結,惹得太子色魔纏擾,情意纏綿,男貪女愛,我我卿卿,一朵殘花,居然壓倒香國,不到一年,便已懷胎,可惜是弄瓦之喜,未及弄璋。大器須要晚成。惟宮中已呼她為王美人,或稱王夫人。美人系漢宮妃妾之稱,秩視二千石。這王美人憶及同胞,又想到女弟身上,替她關說。太子是多多益善,就派了東宮侍監,齎着金帛,再向臧兒家聘選次女,充作嬪嬙。臧兒自送長女入宮後,尚與金氏爭執數次,究竟金氏是一介平民,不能與儲君構訟,只好和平解決,不復與爭。此次由宮監到來,傳說王美人如何得寵,如何生女,更令臧兒生歡。及聽到續聘次女一事,也樂得惟命是從,隨即受了金帛,又把次女改裝,打扮得齊齊整整,跟着宮監,出門上車。
hǎo róng yì chí rù dōng gōng, nǎi zǐ zǎo yǐ dài zhe, dīng zhǔ shù yǔ, biàn yǐn jiàn tài zǐ. tài zǐ jiàn tā tǐ tài qīng yíng, yǔ nǎi zǐ bù xiāng shàng xià, zì rán chēng xīn hé yì, xiāng de yì huān. dāng yè kāi yán yǔ yǐn, lìng zǐ mèi huā zuǒ yòu shì yàn, yuē mò yǐn le shí yú gōng, jiǔ hān xìng zhì, qíng bù zì chí, wáng měi rén zhī qíng shí qù, dāng jí cí qù. shén nǚ chū huì gāo táng, xiāng wáng hé dēng wū xiá, xíng yún bù yǔ, qí lè kě zhī. bǐ nǎi zǐ rú hé. shuō yě qí guài, yī diǎn líng xī, tòu rù zǐ gōng, jìng ěr yīn yūn huà yù, dé yùn lín ér.
好容易馳入東宮,乃姊早已待着,叮囑數語,便引見太子。太子見她體態輕盈,與乃姊不相上下,自然稱心合意,相得益歡。當夜開筵與飲,令姊妹花左右侍宴,約莫飲了十餘觥,酒酣興至,情不自持,王美人知情識趣,當即辭去。神女初會高唐,襄王合登巫峽,行雲布雨,其樂可知。比乃姊如何。說也奇怪,一點靈犀,透入子宮,竟爾絪縕化育,得孕麟兒。
shí yuè mǎn zú, chǎn le yī nán, qǔ míng wèi yuè, jiù shì jiāng lái de guǎng chuān wáng.
十月滿足,產了一男,取名為越,就是將來的廣川王。
nǎi zǐ yì suí shí jìn yù, jiē lián huái rèn, piān zhǐ shēng nǚ bù shēng nán, dào le jǐng dì jí wèi zhè yī nián, jǐng dì mèng jiàn yī gè chì zhì, cóng tiān kōng zhōng jiàng xià, yún wù mí lí, zhí rù chóng fāng gé zhōng, jí mèng jué hòu, qǐ yóu chóng fāng gé, shàng jué chì yún huán rào, fǎng fú lóng xíng, dāng xià zhào shù shì yáo wēng rù wèn, yáo wēng wèi zhào zhǔ jí xiáng, gé nèi bì shēng qí nán, dāng wèi hàn jiā shèng zhǔ. jǐng dì dà xǐ, guò le shù rì, jǐng dì yòu mèng jiàn shén nǚ pěng rì, shòu yǔ wáng měi rén, wáng měi rén tūn rù kǒu zhōng, xǐng hòu jí gào zhī wáng měi rén, piān wáng měi rén yě mèng rì rù huái, zhèng yǔ jǐng dì mèng zhào xiāng fú. jǐng dì liào wèi guì zhào, suì shǐ wáng měi rén yí jū chóng fāng gé, gǎi gé míng wèi qǐ lán diàn, píng zhe nà lóng mǎ jīng shén, yǔ wáng měi rén xié huān jìng xī, guǒ dé yīng le ruì zhēng. dài zhì qī xī jiā qī, tiān shàng niú nǚ xiāng huì, rén jiān lín zhǐ chéng xiáng, wáng měi rén dé shēng yī zi, yīng shēng chū shì, biàn shì bù fán. jǐng dì cháng mèng jiàn gāo zǔ, jiào tā shēng zǐ míng zhì, yòu yīn qián shí mèng zhì xià jiàng, suì qǔ wáng měi rén zǐ wèi zhì. sì yīn zhì zì qǔ míng, jiū shǔ bù yǎ, nǎi gǎi míng wèi chè. wáng měi rén shēng chè yǐ hòu, jìng bù fù yùn, nà mèi zǐ què dié shēng sì nán, chú zhǎng nán yuè wài, shàng yǒu jì chéng shùn sān rén, hòu jiē fēng wáng. shì qiě màn biǎo.
乃姊亦隨時進御,接連懷妊,偏只生女不生男,到了景帝即位這一年,景帝夢見一個赤彘,從天空中降下,雲霧迷離,直入崇芳閣中,及夢覺後,起游崇芳閣,尚覺赤雲環繞,仿佛龍形,當下召術士姚翁入問,姚翁謂兆主吉祥,閣內必生奇男,當為漢家盛主。景帝大喜,過了數日,景帝又夢見神女捧日,授與王美人,王美人吞入口中,醒後即告知王美人,偏王美人也夢日入懷,正與景帝夢兆相符。景帝料為貴兆,遂使王美人移居崇芳閣,改閣名為綺蘭殿,憑着那龍馬精神,與王美人諧歡竟夕,果得應了瑞徵。待至七夕佳期,天上牛女相會,人間麟趾呈祥,王美人得生一子,英聲初試,便是不凡。景帝嘗夢見高祖,叫他生子名彘,又因前時夢彘下降,遂取王美人子為彘。嗣因彘字取名,究屬不雅,乃改名為徹。王美人生徹以後,竟不復孕,那妹子卻迭生四男,除長男越外,尚有寄乘舜三人,後皆封王。事且慢表。
qiě shuō wáng měi rén shēng chè shí, jǐng dì yǐ yǒu shù nán, lì jī shēng zǐ zuì duō, mào yì kě rén, què shì wáng měi rén de qíng dí. jǐng dì běn ài liàn lì jī, yǔ dìng sī yuē, qí jī shēng yī zi, dāng lì wèi chǔ jūn. hòu lái lì jī lián shēng sān nán, zhǎng míng róng, cì míng dé, yòu cì míng è. dé yǐ fēng wèi hé jiān wáng, è yì fēng wèi lín jiāng wáng, jiàn wǔ shí sān huí. zhǐ yǒu róng wèi shòu fēng, míng míng shì wèi lì chǔ qǐ jiàn. piān jīng wáng jiā zǐ mèi, lián piān yǐn rù, yǔ lì jī zhēng chǒng dòu yán, lèi dé lì jī fēi cháng fèn hèn. wáng měi rén shēng xià yī chè, què yǒu xǔ duō ruì zhào xiāng yīng, lì jī kǒng tā lì wèi tài zǐ, fǎn zhì jǐ zi shī wèi, suǒ yǐ gé wài xiàn mèi, lì qiú jǐng dì jiàn yán. jǐng dì jì yù lì róng, yòu yù lì chè, qiān yán le liǎng sān nián, shàng nán jué dìng. wéi jīn bú zhù lì jī cuī cù, xù guā bù xiū, ér qiě shě zhǎng lì yòu, yě jué bù qíng, yīn cǐ jué yì lì róng, dàn fēng chè wèi jiāo dōng wáng. jiàn qián huí.
且說王美人生徹時,景帝已有數男,栗姬生子最多,貌亦可人,卻是王美人的情敵。景帝本愛戀栗姬,與訂私約,俟姬生一子,當立為儲君。後來栗姬連生三男,長名榮,次名德,又次名閼。德已封為河間王,閼亦封為臨江王,見五十三回。只有榮未受封,明明是為立儲起見。偏經王家姊妹,連翩引入,與栗姬爭寵斗妍,累得栗姬非常憤恨。王美人生下一徹,卻有許多瑞兆相應,栗姬恐他立為太子,反致己子失位,所以格外獻媚,力求景帝踐言。景帝既欲立榮,又欲立徹,遷延了兩三年,尚難決定。惟禁不住栗姬催促,絮聒不休,而且舍長立幼,也覺不情,因此決意立榮,但封徹為膠東王。見前回。
shì shí guǎn táo zhǎng gōng zhǔ piáo, wèi jǐng dì bāo zǐ, shì táng yì hóu chén wǔ wèi qī, shēng yǒu yī nǚ, fāng míng jiào zuò ā jiāo. zhǎng gōng zhǔ yù pèi zì tài zǐ, shǐ rén xiàng lì jī shì yì, zǒng dào shì bèi fēn xiàng dāng, kě yī shuō biàn chéng. piān piān lì jī bù yuàn lián yīn, jìng zhì fù jué. yuán lái zhǎng gōng zhǔ chū rù gōng wéi, yǔ jǐng dì yì shǔ tóng bāo, sù lái qīn nì, fán hòu gōng xǔ duō qiè yìng, dōu fèng chéng zhǎng gōng zhǔ, qiú tā xiān róng, zhǎng gōng zhǔ bù rěn què qíng, miǎn bù dé dài wèi jiàn yǐn. lè dé zuò rén qíng. dú lì jī sù lái dù jì, wén zhe zhǎng gōng zhǔ shí jìn měi rén, hěn wèi bù píng, suǒ yǐ zhǎng gōng zhǔ wèi nǚ yì hūn, biàn bù gù qíng yì, suí kǒu xiè jué. zhǎng gōng zhǔ nǎo xiū chéng nù, suì yǔ lì jī jié xià yuān chóu. tǒng shì fù rén yì jiàn. nà wáng měi rén què chèn cǐ jī huì, lián luò zhǎng gōng zhǔ, shí fēn bā jié. liǎng xià xiāng yù, wǎng wǎng xù tán jìng rì, wú yǔ bù xuān. zhǎng gōng zhǔ shuō jí yì hūn qíng shì, shàng yǒu hèn shēng, wáng měi rén lè dé còu fèng, zhǐ shuō zì jǐ méi fú, bù néng dé cǐ jiā fù. zhǎng gōng zhǔ suí kǒu jiē shuō, yuàn jiāng ài nǚ ā jiāo, yǔ chè xiāng pèi, wáng měi rén bā bù dé yǒu cǐ yī yǔ, dàn kǒu zhōng shàng qiān yán chè fēi tài zǐ, bù pèi gāo qīn. yǔ yǔ fǎn jī, cái qíng yuǎn guò lì jī. rě dé zhǎng gōng zhǔ sǒng méi zhāng mù, qiě xiào qiě hèn dào: fèi lì cháng qíng, huò fú nán liào, lì shì yǐ wèi jǐ zi lì chǔ, jiāng lái dìng dé wèi huáng tài hòu. qiān wěn wàn dāng, nǎ zhī hái yǒu wǒ zài, guǎn jiào tā ér zi lì chǔ bù chéng! wáng měi rén máng jiē rù dào: lì chǔ shì guó jiā dà diǎn, yīng gāi yī chéng bù biàn, qǐng zhǎng gōng zhǔ bù kě duō xīn! zài jī yī jù gèng è. zhǎng gōng zhǔ fèn rán dào: tā jì bù zhōng tái jǔ, wǒ yě wú xiá duō gù le! wáng měi rén àn àn xǐ huān, yòu yǔ zhǎng gōng zhǔ shēn dìng hūn yuē, zhǎng gōng zhǔ fāng cái cí qù. wáng měi rén jiàn le jǐng dì, jiù shuō qǐ zhǎng gōng zhǔ měi yì, yuàn jié ér nǚ yīn qīn. jǐng dì yǐ chè nián jiào yòu, yǔ ā jiāo xiāng chà shù suì, sì hū bù shèn xiāng hé, suǒ yǐ wèi kěn jù yǔn. wáng měi rén jí zhuǎn xǐ wèi yōu, yòu yǔ zhǎng gōng zhǔ shuō míng. zhǎng gōng zhǔ suǒ xìng dài tóng nǚ ér, xiāng jiāng rù gōng, shì jiāo dōng wáng chè, lì zài mǔ cè. hàn shí fēn fēng zhū wáng, nián yòu zhě duō wèi jiù guó. gù chè shàng zài gōng. zhǎng gōng zhǔ shùn shǒu xié zhù, yōng zhì xī shàng, jiù dǐng fǔ mó, xì yán xiāng wèn dào: ér yuàn qǔ fù fǒu? chè shēng xìng cōng míng, duì zhe zhǎng gōng zhǔ xī xiào wú yán. zhǎng gōng zhǔ gù yì zhǐ shì gōng nǚ, wèn tā kě fǒu hé yì? chè bìng jiē yáo shǒu. zhì zhǎng gōng zhǔ zhǐ jí jǐ nǚ dào: ā jiāo kě hǎo me? chè dú xiào zhe dào: ruò dé ā jiāo wèi fù, hé zhù jīn wū, shén hǎo! shén hǎo! xiǎo ér shēng jiù lǎo liǎn pí. zhǎng gōng zhǔ bù jīn dà xiào, jiù shì wáng měi rén yě xǐ dòng yán kāi. zhǎng gōng zhǔ suì jiāng chè bào dìng, qū jiàn jǐng dì, xiào shù chè yán. jǐng dì dāng miàn wèn chè, chè zì rèn bù huì. jǐng dì xiǎng tā xiǎo xiǎo nián jì, dú xǐ ā jiāo, dāng shì qián shēng zhù dìng yīn yuán, bù ruò jiù cǐ yǔn xǔ, chéng jiù ér nǚ zhōng shēn dà shì, yú shì rèn dìng hūn yuē, gè wú yì yán. zhǎng gōng zhǔ yǔ wáng měi rén, bǐ cǐ zuò le qīn mǔ, qíng hǎo yóu shēn, yī xiǎng bào hèn, yī xiǎng duó dí, liǎng tiáo xīn hé zuò yī tiáo xīn, dōu yào bǎ lì jī mǔ zǐ zuó qù. lì jī yě yǒu fēng wén, wéi wàng zì jǐ zuò le huáng hòu, biàn bù pà tā bō nòng. hǎo jǐ nián fèi jǐn xīn jī, cái bǎ báo huáng hòu jǐ luò tái xià, zhèng xiǎng zì jǐ dēng tái, piān yǒu liǎng wèi xīn qīn mǔ, cóng páng bǎi bù, bù shǐ rú yuàn. zhè yě shì yīn guǒ bào yīng, nòng qiǎo fǎn zhuō ne!
是時館陶長公主嫖,為景帝胞姊,適堂邑侯陳午為妻,生有一女,芳名叫做阿嬌。長公主欲配字太子,使人向栗姬示意,總道是輩分相當,可一說便成。偏偏栗姬不願聯姻,竟至復絕。原來長公主出入宮闈,與景帝誼屬同胞,素來親昵,凡後宮許多妾媵,都奉承長公主,求她先容,長公主不忍卻情,免不得代為薦引。樂得做人情。獨栗姬素來妒忌,聞着長公主時進美人,很為不平,所以長公主為女議婚,便不顧情誼,隨口謝絕。長公主惱羞成怒,遂與栗姬結下冤讎。統是婦人意見。那王美人卻趁此機會,聯絡長公主,十分巴結。兩下相遇,往往敘談竟日,無語不宣。長公主說及議婚情事,尚有恨聲,王美人樂得湊奉,只說自己沒福,不能得此佳婦。長公主隨口接說,願將愛女阿嬌,與徹相配,王美人巴不得有此一語,但口中尚謙言徹非太子,不配高親。語語反激,才情遠過栗姬。惹得長公主聳眉張目,且笑且恨道:「廢立常情,禍福難料,栗氏以為己子立儲,將來定得為皇太后。千穩萬當,那知還有我在,管教她兒子立儲不成!」王美人忙接入道:「立儲是國家大典,應該一成不變,請長公主不可多心!」再激一句更惡。長公主憤然道:「她既不中抬舉,我也無暇多顧了!」王美人暗暗喜歡,又與長公主申訂婚約,長公主方才辭去。王美人見了景帝,就說起長公主美意,願結兒女姻親。景帝以徹年較幼,與阿嬌相差數歲,似乎不甚相合,所以未肯遽允。王美人即轉喜為憂,又與長公主說明。長公主索性帶同女兒,相將入宮,適膠東王徹,立在母側。漢時分封諸王,年幼者多未就國。故徹尚在宮。長公主順手攜住,擁置膝上,就頂撫摩,戲言相問道:「兒願娶婦否?」徹生性聰明,對着長公主嬉笑無言。長公主故意指示宮女,問他可否合意?徹並皆搖首。至長公主指及己女道:「阿嬌可好麼?」徹獨笑着道:「若得阿嬌為婦,合貯金屋,甚好!甚好!」小兒生就老臉皮。長公主不禁大笑,就是王美人也喜動顏開。長公主遂將徹抱定,趨見景帝,笑述徹言。景帝當面問徹,徹自認不諱。景帝想他小小年紀,獨喜阿嬌,當是前生註定姻緣,不若就此允許,成就兒女終身大事,於是認定婚約,各無異言。長公主與王美人,彼此做了親母,情好尤深,一想報恨,一想奪嫡,兩條心合做一條心,都要把栗姬母子捽去。栗姬也有風聞,惟望自己做了皇后,便不怕他播弄。好幾年費盡心機,才把薄皇后擠落台下,正想自己登台,偏有兩位新親母,從旁擺布,不使如願。這也是因果報應,弄巧反拙呢!
jǐng dì fāng yù lì lì jī wèi hòu, jí dé zhǎng gōng zhǔ lián máng jìn chán, wū chēng lì jī chóng xìn xié shù, zǔ zhòu fēi qiáng, měi yǔ zhū fū rén xiāng huì, wǎng wǎng tuò jí bèi hòu. liàng zhǎi rú cǐ, kǒng yī de wèi hòu, yòu yào kàn jiàn rén zhì de cǎn huò le! jǐng dì tīng jí rén zhì èr zì, wèi miǎn dòng xīn, suì duó zhì lì jī gōng nèi, yòng yán tàn shì dào: wǒ bǎi nián hòu, hòu gōng zhū jī, yǐ dé shēng zǐ, rǔ yīng shàn wèi dài yù, xìng wù wàng huái. yī miàn shuō, yī miàn qiáo zhe lì jī róng yán, hū rán gǎi biàn, yòu zǐ yòu qīng, bàn shǎng bù fā yī yán. yī wèi jí dù, quán wú cái jù, zěn néng miǎn rén jǐ pái. dài le duō shí, réng rán wú yǔ, shèn qiě jiāng liǎn ér bèi zhuǎn, suì zhì jǐng dì rěn nài bú zhù, qǐ shēn biàn zǒu. fǔ chū gōng mén, dàn tīng lǐ miàn yǒu kū mà shēng, yǐn yuē yǒu lǎo gǒu èr zì. běn xiǎng huí shēn jié zé, yīn kǒng tú láo kǒu jué, fǎn shī zūn yán, bù dé yǐ rěn qì ér qù. zì shì xīn hèn lì jī, bù yuàn cè lì. zhǎng gōng zhǔ yòu rì lái zhēn cì, huò yǔ jǐng dì wù tán, zhé chēng jiāo dōng wáng rú hé cōng jùn, rú hé xiào shùn, jǐng dì yě yǐ wèi rán. bìng jì qǐ qián shí mèng zhào, duō zhǔ jí xiáng, rú huò lì wèi tài zǐ, bì néng zuǎn chéng dà tǒng. cǐ niàn yì qǐ, tài zǐ róng yǐ shì dòng yáo, zài jiā wáng měi rén gé wài qiān hé, yù mǎn liù gōng, yuè jué dé lì jī mǔ zǐ, xiāng xíng jiàn chù le.
景帝方欲立栗姬為後,急得長公主連忙進讒,誣稱栗姬崇信邪術,詛咒妃嬙,每與諸夫人相會,往往唾及背後。量窄如此,恐一得為後,又要看見人彘的慘禍了!景帝聽及人彘二字,未免動心,遂踱至栗姬宮內,用言探試道:「我百年後,後宮諸姬,已得生子,汝應善為待遇,幸勿忘懷。」一面說,一面瞧着栗姬容顏,忽然改變,又紫又青,半晌不發一言。一味嫉妒,全無才具,怎能免人擠排。待了多時,仍然無語,甚且將臉兒背轉,遂致景帝忍耐不住,起身便走。甫出宮門,但聽裡面有哭罵聲,隱約有老狗二字。本想回身詰責,因恐徒勞口角,反失尊嚴,不得已忍氣而去。自是心恨栗姬,不願冊立。長公主又日來偵伺,或與景帝晤談,輒稱膠東王如何聰俊,如何孝順,景帝也以為然。並記起前時夢兆,多主吉祥,如或立為太子,必能纘承大統。此念一起,太子榮已是動搖,再加王美人格外謙和,譽滿六宮,越覺得栗姬母子,相形見絀了。
liú guāng rú shǐ, yòu shì yī nián, dà xíng guān lǐ guān. hū lái zòu qǐng, shuō shì zi yǐ mǔ guì, mǔ yǐ zi guì, jīn tài zǐ mǔ shàng wú wèi hào, yīng jí cè wèi huáng hòu. jǐng dì qiáo zhe, bù jīn dà nù dào: zhè shì qǐ rǔ děng suǒ yí yán? shuō zhe, jí mìng jiāng dà xíng guān lùn zuì, jū xì yù zhōng, qiě jìng fèi tài zǐ róng wèi lín jiāng wáng. tiáo hóu zhōu yà fū, wèi qí hóu dòu yīng, xiān hòu jiàn zhèng, jiē bù jiàn cóng. yīng běn lái qì jí, xiè bìng guī yǐn, zhǐ zhōu yà fū réng rán zài cháo, xún qiě yīn chéng xiàng táo qīng bìng miǎn, jí lìng yà fū dài rèn, dàn lǐ mào fǎn bù jí nǎng shí, bù guò yuán lì chāo qiān bà le. kàn guān tīng shuō! jǐng dì jué rán fèi lì, shì wèi le dà xíng yī zòu, yí shì lì jī àn zhōng zhǔ shǐ, suǒ yǐ dòng nù. qí shí zhǔ shǐ de bú shì lì jī, què shì zhēng chǒng duó dí de wáng měi rén. wáng měi rén yǐ zhī jǐng dì yuàn hèn lì jī, tè zhǔ dà xíng zòu qǐng lì hòu, wèi fǎn jī jì, guǒ rán jǐng dì yī nù, lì fèi tài zǐ, zhǐ dà xíng guān wèi cǐ xià yù, wǎng shòu le shù xún kǔ chǔ. hòu lái wáng měi rén tì tā huǎn jiá, cái dé shì fàng, zǒng suàn jiǎo xìng miǎn xíng, nà lì jī cóng cǐ shī chǒng, bù dé zài jiàn jǐng dì yī miàn, shēn gōng jì jì, zhǎng yè màn màn, jiào tā rú hé bù fèn, rú hé bù bìng, wèi jǐ yòu lái le yī dào cuī mìng fú, dùn jiāng lì jī fāng hún, sòng rù míng fǔ! kàn guān bù bì xì cāi, biàn kě zhī chè wèi tài zǐ, wáng měi rén wèi huáng hòu, shì sòng sǐ lì jī de cuī mìng fú ne.
流光如駛,又是一年,大行官禮官。忽來奏請,說是子以母貴,母以子貴,今太子母尚無位號,應即冊為皇后。景帝瞧着,不禁大怒道:「這事豈汝等所宜言?」說着,即命將大行官論罪,拘系獄中,且竟廢太子榮為臨江王。條侯周亞夫,魏其侯竇嬰,先後諫諍,皆不見從。嬰本來氣急,謝病歸隱,只周亞夫仍然在朝,尋且因丞相陶青病免,即令亞夫代任,但禮貌反不及曩時,不過援例超遷罷了。看官聽說!景帝決然廢立,是為了大行一奏,疑是栗姬暗中主使,所以動怒。其實主使的不是栗姬,卻是爭寵奪嫡的王美人。王美人已知景帝怨恨栗姬,特囑大行奏請立後,為反激計,果然景帝一怒,立廢太子,只大行官為此下獄,枉受了數旬苦楚。後來王美人替他緩頰,才得釋放,總算僥倖免刑,那栗姬從此失寵,不得再見景帝一面,深宮寂寂,長夜漫漫,叫她如何不憤,如何不病,未幾又來了一道催命符,頓將栗姬芳魂,送入冥府!看官不必細猜,便可知徹為太子,王美人為皇后,是送死栗姬的催命符呢。
wéi zì tài zǐ róng bèi fèi, zhì jiāo dōng wáng chè dé wèi tài zǐ, zhōng jiān yě jīng guò liǎng yuè yǒu yú, shēng chū yī zhǒng bō zhé, jǐ hū bǎ liǎng qīn mǔ de mì móu, píng kōng dǎ duàn. hái kuī wáng shì mǔ zǐ, shēng jiù duō fú, rèn píng tā rén jì yú, jiū jìng bù wèi suǒ duó, réng dé àn dì wò xuán. kàn guān yù zhī jì yú chǔ wèi de rén wù, jiù shì jǐng dì bāo dì liáng wáng wǔ. liáng wáng wǔ qián cì rù cháo, jǐng dì céng yǒu jiāng lái chuán wèi de xì yán, bèi dòu yīng cóng páng jiàn zǔ, sǎo xìng hái liáng. jiàn wǔ shí sān huí. zhì qī guó píng dìng, liáng wáng wǔ gù shǒu yǒu gōng, dé cì tiān zǐ jīng qí, chū jǐng rù bì, kāi tà guó dōu suī yáng chéng, yuē qī shí lǐ, jiàn zhú dōng yuàn fāng sān bǎi yú lǐ, zhāo yán sì fāng bīn kè, rú qí rén yáng shèng gōng sūn guǐ zōu yáng, wú rén méi chéng yán jì, shǔ rén sī mǎ xiàng rú děng, lù xù qū jí, shì yàn dōng yuàn, chēng shèng yī shí. gōng sūn guǐ gèng duō guǐ jì, bù kuì dà míng. cháng wèi liáng wáng móu huà dì wèi, liáng wáng bèi jiā chǒng yù, rèn wèi zhōng wèi. jí lì tài zǐ fèi lì shí, liáng wáng shì yù dé fēng wén, xiān qī rù cháo, jìng chān nèi biàn, guǒ rán bú dào duō rì, chǔ jūn yì wèi. liáng wáng jìn yè dòu tài hòu, wǎn yán gàn qǐng, yì yù tài hòu tì tā zhǔ zhāng, dìng yī xiōng zhōng dì jí de xīn yuē, tài hòu ài lián shǎo zǐ, zì rán lè cóng, suì zhào rù jǐng dì, zài kāi jiā yàn, jiǔ guò shù xún, tài hòu gù zhe jǐng dì dào: wǒ yǐ lǎo le, néng yǒu jǐ duō nián dé shēng shì jiān, tā rì liáng wáng shēn shì, suǒ tuō wéi xiōng. jǐng dì wén yán bì xí, huāng máng xià guì dào: jǐn zūn cí mìng! tài hòu shén xǐ, jí mìng jǐng dì qǐ lái, réng fù huān yàn. zhí zhì sān rén gòng zuì, fāng bà xí ér sàn. jì ér jǐng dì jiǔ xǐng, zì sī tài hòu suǒ yán, yù yǒu shēn yì, mò fēi yīn wǒ fèi qù tài zǐ, jí jiāng liáng wáng jiē tì bù chéng. yīn tè zhào rù zhū dà chén, yǔ tā mì yì suǒ wén. tài cháng yuán àng shǒu dá dào: chén liào tài hòu yì sī, shí yù lì liáng wáng wèi chǔ jūn, dàn chén jué yǐ wèi bù kě xíng! jǐng dì fù wèn jí bù kě xíng de lǐ yóu, àng fù dá dào: bì xià bù wén sòng xuān gōng me? sòng xuān gōng jiàn chūn qiū shí dài. bù lì zi shāng gōng, dú lì dì mù gōng, hòu lái wǔ shì zhēng guó, huò luàn bù jué. xiǎo bù rěn bì luàn dà móu, gù chūn qiū yào yì, zài dà jū zhèng, chuán zi bù chuán dì, miǎn de luàn tǒng. shuō dào cǐ yǔ, qún chén bìng qí shēng zàn chéng. jǐng dì diǎn shǒu chēng shì, suì jiāng yuán àng suǒ shuō, zhuǎn bái tài hòu. tài hòu suī rán bù yuè, dàn yě wú cí kě bó, zhǐ de bà yì. liáng wáng wǔ bù dé chěng móu, hěn shì ào nǎo, fù shàng shū qǐ cì róng chē dì, yóu liáng guó zhí dá zhǎng lè gōng. dāng shǐ liáng mín zhú yī yǒng dào, bǐ cǐ xiāng jiē, kě yǐ suí shí tōng chē, rù jìn tài hòu, zhè shì yòu shì yī dà qí yì, zì gǔ hǎn wén. jǐng dì jiāng yuán shū bān shì qún chén, yòu yóu yuán àng shǒu xiān fǎn duì, lì wèi bó chì. jǐng dì yī yán, jù fù liáng wáng, qiě shǐ liáng wáng guī guó. liáng wáng wén dé liǎng fān jì cè, dōu bèi yuán àng dǎ xiāo, hèn bù dé shǒu rèn yuán àng, zhǐ yīn yǒu zhào qiǎn guī, bù biàn zài liú, fāng yàng yàng huí guó qù le.
惟自太子榮被廢,至膠東王徹得為太子,中間也經過兩月有餘,生出一種波折,幾乎把兩親母的秘謀,平空打斷。還虧王氏母子,生就多福,任憑他人覬覦,究竟不為所奪,仍得暗地斡旋。看官欲知覬覦儲位的人物,就是景帝胞弟梁王武。梁王武前次入朝,景帝曾有將來傳位的戲言,被竇嬰從旁諫阻,掃興還梁。見五十三回。至七國平定,梁王武固守有功,得賜天子旌旗,出警入蹕,開拓國都睢陽城,約七十里,建築東苑方三百餘里,招延四方賓客,如齊人羊勝公孫詭鄒陽,吳人枚乘嚴忌,蜀人司馬相如等,陸續趨集,侍宴東苑,稱盛一時。公孫詭更多詭計,不愧大名。常為梁王謀畫帝位,梁王倍加寵遇,任為中尉。及栗太子廢立時,梁王似預得風聞,先期入朝,靜覘內變,果然不到多日,儲君易位。梁王進謁竇太后,婉言干請,意欲太后替他主張,訂一兄終弟及的新約,太后愛憐少子,自然樂從,遂召入景帝,再開家宴,酒過數巡,太后顧着景帝道:「我已老了,能有幾多年得生世間,他日梁王身世,所託惟兄。」景帝聞言避席,慌忙下跪道:「謹遵慈命!」太后甚喜,即命景帝起來,仍復歡宴。直至三人共醉,方罷席而散。既而景帝酒醒,自思太后所言,寓有深意,莫非因我廢去太子,即將梁王接替不成。因特召入諸大臣,與他密議所聞。太常袁盎首答道:「臣料太后意思,實欲立梁王為儲君,但臣決以為不可行!」景帝復問及不可行的理由,盎復答道:「陛下不聞宋宣公麼?宋宣公見春秋時代。不立子殤公,獨立弟穆公,後來五世爭國,禍亂不絕。小不忍必亂大謀,故春秋要義,在大居正,傳子不傳弟,免得亂統。」說到此語,群臣並齊聲贊成。景帝點首稱是,遂將袁盎所說,轉白太后。太后雖然不悅,但也無詞可駁,只得罷議。梁王武不得逞謀,很是懊惱,復上書乞賜容車地,由梁國直達長樂宮。當使梁民築一甬道,彼此相接,可以隨時通車,入覲太后,這事又是一大奇議,自古罕聞。景帝將原書頒示群臣,又由袁盎首先反對,力為駁斥。景帝依言,拒復梁王,且使梁王歸國。梁王聞得兩番計策,都被袁盎打消,恨不得手刃袁盎,只因有詔遣歸,不便再留,方怏怏回國去了。
jǐng dì suì lì wáng měi rén wèi huáng hòu, jiāo dōng wáng chè wèi huáng tài zǐ, yī gè zài jiào de mín fù, jū rán dé rù zhǔ zhōng gōng, ruò fēi fú mìng shēng chéng, zěn yǒu zhè fān xìng yù! kě jiàn yáo wēng suǒ yán, què shì bù wū. hái yǒu xiǎo wáng měi rén xī xǔ, yì dé jìn wèi fū rén, suǒ shēng zhǎng zi yuè yǔ cì zǐ jì, yǐ yǒu qī líng, bìng wèi jǐng dì suǒ ài, nǐ jiē fēng wáng. dào le jǐng dì gǎi yuán de dì èr nián, jǐng dì sān cì gǎi yuán, dì yī cì jì qī nián, dì èr cì jì liù nián, dì sān cì jì sān nián, shǐ chēng dì èr cì wèi zhōng yuán nián, mò cì wèi hòu yuán nián. jí mìng yuè wáng guǎng chuān, jì wáng jiāo dōng, shàng yǒu chéng shùn èr yòu zǐ, hòu yì shòu fēng qīng hé cháng shān èr wáng. kě xī xī xǔ xiǎng nián bù yǒng, wèi jí nǎi zǐ fú shòu, dàn yě suàn shì yī gè guì mìng le. huà xiū xù fán.
景帝遂立王美人為皇后,膠東王徹為皇太子,一個再醮的民婦,居然得入主中宮,若非福命生成,怎有這番幸遇!可見姚翁所言,確是不誣。還有小王美人息姁,亦得進位夫人,所生長子越與次子寄,已有七齡,並為景帝所愛,擬皆封王。到了景帝改元的第二年,景帝三次改元,第一次計七年,第二次計六年,第三次計三年,史稱第二次為中元年,末次為後元年。即命越王廣川,寄王膠東,尚有乘舜二幼子,後亦授封清河常山二王。可惜息姁享年不永,未及乃姊福壽,但也算是一個貴命了。話休敘煩。
qiě shuō tài zǐ róng, jì shī chǔ wèi, yòu sàng shēng mǔ, méi nài hé cí xíng jiù guó, wǎng zhì jiāng líng. jiāng líng jiù shì lín jiāng guó dōu, běn shì lì jī shǎo zǐ è fēn fēng dì, jiàn qián wén. è yǐ yāo shì, róng shì bèi chù, suì jiāng lín jiāng fēng róng. róng dào guó fǔ jí nián yú, yīn wáng gōng bù shèn kuān chǎng, tè nǐ gū gōng zēng zhú. gōng wài kǔ wú xì dì, zhǐ yǒu tài zōng wén huáng dì miào yuán, yǔ gōng xiāng jìn, shàng yǒu yú dì kōng zhe, kě yǐ zào wū, róng bù gù hòu lǜ, chéng biàn gòu zào. piān bèi tā rén gào fā, shuō tā qīn zhàn zōng miào yú dì, wú fēi tóu jǐng xià shí. jǐng dì nǎi zhēng lìng rù dōu. róng bù dé bù xíng, jiù zài běi mén wài shè zhàng zǔ jì, jí rì dēng chéng. xiāng chuán huáng dì zi lèi zǔ, zhuàng nián hǎo yóu, zhì sǐ dào zhōng, hòu rén fèng wèi xíng shén. yī shuō xì gòng gōng shì zi xiū. měi yù chū xíng, bì xiān shè jì, yīn cǐ jiào zuò zǔ jì. róng yǐ jì bì, shàng chē jiù dào, mò tīng dé huō lǎ yī shēng, chē zhóu wú gù zì duàn, bù yóu de chī le yī jīng, zhǐ hǎo gǎi chéng tā chē. jiāng líng fù lǎo, yīn róng fǔ zhì nián yú, què hái rén hòu ài mín, gù duō lái xiāng sòng. jì jiàn róng chē duàn zhóu, liào zhī cǐ qù bù xiáng, xiāng shuài liú tì dào: wǒ wáng kǒng bù fù fǎn le! róng bié le jiāng líng bǎi xìng, chí rù dōu zhōng, dāng yǒu zhào zhǐ chuán jiāng chū lái, lìng róng zhì zhōng wèi chù dài zhì. yuān yuān xiāng còu, pèng zhe le zhōng wèi zhì dōu, nǎi shì zhù míng de kù lì, chuò hào cāng yīng, cháo chén duō bàn cè mù, dú jǐng dì shuō tā bù bì quán guì, tè jiā yǐ rèn. zhè dà yuē shì xiù wèi xiāng tóu, bié yǒu shǎng xīn ne! jù zhōng yǒu cì.
且說太子榮,既失儲位,又喪生母,沒奈何辭行就國,往至江陵。江陵就是臨江國都,本是栗姬少子閼分封地,見前文。閼已夭逝,榮適被黜,遂將臨江封榮。榮到國甫及年余,因王宮不甚寬敞,特擬估工增築。宮外苦無隙地,只有太宗文皇帝廟垣,與宮相近,尚有餘地空着,可以造屋,榮不顧後慮,乘便構造。偏被他人告發,說他侵占宗廟餘地,無非投阱下石。景帝乃徵令入都。榮不得不行,就在北門外設帳祖祭,即日登程。相傳黃帝子累祖,壯年好游,致死道中,後人奉為行神。一說系共工氏子修。每遇出行,必先設祭,因此叫作祖祭。榮已祭畢,上車就道,驀聽得豁喇一聲,車軸無故自斷,不由的吃了一驚,只好改乘他車。江陵父老,因榮撫治年余,卻還仁厚愛民,故多來相送。既見榮車斷軸,料知此去不祥,相率流涕道:「我王恐不復返了!」榮別了江陵百姓,馳入都中,當有詔旨傳將出來,令榮至中尉處待質。冤冤相湊,碰着了中尉郅都,乃是著名的酷吏,綽號蒼鷹,朝臣多半側目,獨景帝說他不避權貴,特加倚任。這大約是臭味相投,別有賞心呢!句中有刺。
xiān shì hòu gōng zhōng yǒu yī jiǎ jī, sè yì pō yōu, yě yāo zhǔ juàn. jǐng dì cháng dài tā tóng yóu shàng yuàn, shǎng wán duō shí, jiǎ jī yì yù xiǎo biàn, zì wǎng cè suǒ, tū yǒu yě zhì cóng shòu lán cuàn chū, xiàng cè chuǎng rù. jǐng dì qiáo zhe, bù jīn zháo máng, kǒng pà jiǎ jī shòu shāng, jí yù pài rén wǎng jiù. zhì dōu zhèng wèi zhōng láng jiāng, shì jià zài páng, jiàn jǐng dì gù shì zuǒ yòu, miàn sè cāng huáng, què gù yì bǎ tóu chuí xià, yáng zuò bù jiàn. jǐng dì jí bù xiá zé, jìng bá chū pèi jiàn, zì qù qiǎng jiù, zhì dōu piān qū qián shù bù, lán zhù jǐng dì, fú dì qǐ zòu dào: bì xià shī yī jī yòu yǒu yī jī, tiān xià qǐ shǎo měi fù rén? ruò bì xià zì qù mào xiǎn, kǒng duì bú zhù zōng miào tài hòu, nài hé wèi yī fù rén, bù gù qīng zhòng ne! jǐng dì nǎi zhǐ, é ér yě zhì tuì chū, jiǎ jī yě jí chū lái, xìng wèi shòu shāng, dāng yóu jǐng dì qiè tā dēng niǎn, yī tóng hái gōng. shì yǒu rén jiāng zhì dōu jiàn zhèng, rù bái tài hòu, tài hòu jiā tā zhī yì, shǎng cì huáng jīn bǎi jīn. jǐng dì yì yǐ dōu wèi zhōng, jiā cì bǎi jīn, sì shì zhì dōu chēng zhòng cháo tíng. yě kuī jiǎ jī bù jiā dù jì, cái dé hòu cì. jì ér jì nán yǒu yī jiàn shì dà zú, yuē sān bǎi yú jiā, héng xíng yì zhōng, yǒu sī bù gǎn guò wèn. jǐng dì wén zhī, tè mìng zhì dōu wèi jì nán shǒu, lìng tā wǎng zhì. dōu yí dào jì nán, lì jí pài bīng wǎng bǔ, dé jiàn shì shǒu è shù rén, zhǎn shǒu shì zhòng, yú jiē gǔ lì, bù gǎn wèi fēi. yuē mò guò le yī nián, dào bù shí yí, jì nán dà zhì, lián lín jùn dōu dàn tā shēng wēi, jǐng dì nǎi zhào wèi zhōng wèi.
先是後宮中有一賈姬,色藝頗優,也邀主眷。景帝嘗帶她同游上苑,賞玩多時,賈姬意欲小便,自往廁所,突有野彘從獸欄竄出,向廁闖入。景帝瞧着,不禁着忙,恐怕賈姬受傷,急欲派人往救。郅都正為中郎將,侍駕在旁,見景帝顧視左右,面色倉皇,卻故意把頭垂下,佯作不見。景帝急不暇擇,竟拔出佩劍,自去搶救,郅都偏趨前數步,攔住景帝,伏地啟奏道:「陛下失一姬又有一姬,天下豈少美婦人?若陛下自去冒險,恐對不住宗廟太后,奈何為一婦人,不顧輕重呢!」景帝乃止,俄而野彘退出,賈姬也即出來,幸未受傷,當由景帝挈她登輦,一同還宮。適有人將郅都諫諍,入白太后,太后嘉他知義,賞賜黃金百斤。景帝亦以都為忠,加賜百金,嗣是郅都稱重朝廷。也虧賈姬不加妒忌,才得厚賜。既而濟南有一瞷氏大族,約三百餘家,橫行邑中,有司不敢過問。景帝聞知,特命郅都為濟南守,令他往治。都一到濟南,立即派兵往捕,得瞷氏首惡數人,斬首示眾,余皆股慄,不敢為非。約莫過了一年,道不拾遺,濟南大治,連鄰郡都憚他聲威,景帝乃召為中尉。
dōu zài rù guó mén, fēng cái yuè jùn, jiù shì jiàn le chéng xiàng zhōu yà fū, yì zhǐ yī yī, yǔ tā kàng lǐ. yà fū què yě bù yǔ jì jiào. jí lín jiāng wáng róng, zhēng yì zhōng wèi, dōu gèng yù jí cǐ shēn wēi, zhào zhì duì bù, zhuāng qǐ yī zhāng hēi tiě miàn kǒng, hǎo sì yán luó wáng yì bān. róng jiū jìng shào nián, wèi jīng dà yù, jiàn zhe zhì dōu zhè fù miàn mù, yǐ xià dé hún dǎn fēi yáng, zhuǎn sī mǔ sǐ dì wáng, fù yǐ shī ài, yú shēng yě jué méi qù, hé kǔ xiàng kù lì qǐ lián, bù ruò zuò shū xiè guò, zì shā liǎo shì. zhǔ yì yǐ dìng, nǎi páng gù fǔ lì, yù jiè qǔ zhǐ bǐ yī yòng, nǎ zhī yòu bèi zhì dōu hē zǔ, jìng chì lìng zào yì, bǎ tā qiān huí yù zhōng. hái shì wèi qí hóu dòu yīng, wén xī qíng xíng, qǔ gěi zhǐ bǐ, róng xiě jiù yī fēng jué mìng shū, tuō yù lì zhuǎn dá jǐng dì, yī miàn jiě dài xuán liáng, zì yì ér wáng. què shì kě lián! yù lì bào zhī zhì dōu, dōu bìng bù jīng huáng, dàn qǔ róng yí shū chéng rù. jǐng dì lǎn shū, què yě méi yǒu shèn me āi qī, zhǐ mìng jiāng wáng lǐ liàn zàng, yǔ shì yuē mǐn, dài zhì chū zàng lán tián, piān yǒu xǔ duō yàn zi, tì tā xián ní, jiā zhì zhǒng shàng. tú rén jiàn zhī, wú bù jīng tàn, gòng wèi lín jiāng wáng hū yuān. xiǎo zi yǒu shī tàn dào:
都再入國門,豐裁越峻,就是見了丞相周亞夫,亦只一揖,與他抗禮。亞夫卻也不與計較。及臨江王榮,征詣中尉,都更欲藉此申威,召至對簿,裝起一張黑鐵面孔,好似閻羅王一般。榮究竟少年,未經大獄,見着郅都這副面目,已嚇得魂膽飛揚,轉思母死弟亡,父已失愛,餘生也覺沒趣,何苦向酷吏乞憐,不若作書謝過,自殺了事。主意已定,乃旁顧府吏,欲借取紙筆一用,那知又被郅都喝阻,竟叱令皂役,把他牽回獄中。還是魏其侯竇嬰,聞悉情形,取給紙筆,榮寫就一封絕命書,托獄吏轉達景帝,一面解帶懸樑,自縊而亡。卻是可憐!獄吏報知郅都,都並不驚惶,但取榮遺書呈入。景帝覽書,卻也沒有甚麼哀戚,只命將王禮殮葬,予諡曰閔,待至出葬藍田,偏有許多燕子,替他銜泥,加置冢上。途人見之,無不驚嘆,共為臨江王呼冤。小子有詩嘆道:
rù dōu pàn bǎ yī shēn juān, yù suì hé xīn wàng wǎ quán?
入都拚把一身捐,玉碎何心望瓦全?
dǐ shì cāng yīng xīn tài hěn, hé rú yàn zi shàng zhī lián!
底事蒼鷹心太狠,何如燕子尚知憐!
dòu yīng wén bào, dài wèi bù píng, biàn jí rù zòu tài hòu. yù zhī tài hòu céng fǒu jiā lián, dài xià huí xiáng xì shuō míng.
竇嬰聞報,代為不平,便即入奏太后。欲知太后曾否加憐,待下回詳細說明。
báo huáng hòu wèi lì jī suǒ pái, wú gū bèi fèi, ér wáng měi rén yòu cì lì jī zhī hòu, bìng lì tài zǐ ér zuó qù zhī, tiān dào hǎo hái, hé bào yīng zhī qiǎo yé? dú guài jǐng dì wèi shǒu chéng lìng zhǔ, nǎi wèi èr sān fù rén suǒ bō nòng, wú gù fèi hòu, shì wèi bù yì wú duān fèi zi, shì wèi bù cí. qiě wáng měi rén wèi zài jiào zhī fù, míng jié yǐ shī, yì bù yí zhèng wèi zhōng gōng, wèi tiān xià mǔ, jūn yī guò duō yǐ, kuàng zhì zài zhì sān píng! tài zǐ róng jì jiàng wèi lín jiāng wáng, yù qiú miǎn huò, wù zài xiǎo xīn, jiù yǒu wáng gōng, jū zhī kě yě, bì yù jiū gōng zēng zhú, zhì yǒu qīn jí zōng miào zhī xián, wèi miǎn zì yí yī qī. dàn cháo cuò chuān miào yuán ér yóu dé wú gū, lín jiāng wáng qīn miào dì ér jí zhì jiā zuì, shuí shǐ cāng yīng, pò zhū sǐ dì? wèi qí fēi yuān, bù kě de yě. fū yǒu lì tài zǐ zhī yuān sǐ, yì zú jiàn jǐng dì zhī rěn xīn, sū yǐng bīn wèi qí jì kè shǎo ēn, qǐ guò huǐ zāi!
薄皇后為栗姬所排,無辜被廢,而王美人又伺栗姬之後,並栗太子而捽去之,天道好還,何報應之巧耶?獨怪景帝為守成令主,乃為二三婦人所播弄,無故廢后,是為不義;無端廢子,是為不慈。且王美人為再醮之婦,名節已失,亦不宜正位中宮,為天下母,君一過多矣,況至再至三平!太子榮既降為臨江王,欲求免禍,務在小心,舊有王宮,居之可也,必欲鳩工增築,致有侵及宗廟之嫌,未免自貽伊戚。但鼌錯穿廟垣而猶得無辜,臨江王侵廟地而即致加罪,誰使蒼鷹,迫諸死地?謂其非冤,不可得也。夫有栗太子之冤死,益足見景帝之忍心,蘇穎濱謂其忌刻少恩,豈過毀哉!