jìn gōng zǐ zhòng ěr zì dí shì tā guó fán qī, wèi chéng gōng cáo gòng gōng zhèng wén gōng jiē bù lǐ yān, qí xǐng gōng qī yǐ nǚ, sòng xiāng gōng zèng yǐ mǎ, chǔ chéng wáng xiǎng zhī, qín mù gōng nà zhī, zú yǐ dé guó. wèi cáo zhèng jiē tóng xìng, liú sòng qín chǔ jiē yì xìng, fēi suǒ wèi qǐ wú tā rén, bù rú tóng xìng yě. jìn wén gōng zú wèi zàng, qín shī fá zhèng miè huá, wú yù jìn shì, jìn xiān zhěn yǐ wèi qín bù āi wú sàng, ér fá wú tóng xìng, bèi qín dà huì, shǐ xiāng gōng mò shuāi dié ér fá zhī. suī xìng shèng yú xiáo, zhōng qǐ fén zhōu zhī zhàn, liǎng guó jiāo bīng, bù fù xiū mù zhě shù bǎi nián. xiān zhěn shì nián sǐ yú dí, zhì sūn hú ér zhū miè, tiān yě.
晉公子重耳自狄適他國凡七,衛成公、曹共公、鄭文公皆不禮焉,齊醒公妻以女,宋襄公贈以馬,楚成王享之,秦穆公納之,卒以得國。衛、曹、鄭皆同姓,劉、宋、秦、楚皆異姓,非所謂「豈無他人,不如同姓」也。晉文公卒未葬,秦師伐鄭滅滑,無預晉事,晉先軫以為秦不哀吾喪,而伐吾同姓,背秦大惠,使襄公墨衰絰而伐之。雖幸勝於殽,終啟焚舟之戰,兩國交兵,不復修睦者數百年。先軫是年死於狄,至孫縠而誅滅,天也。