gōng sūn píng jīn běn chuán chēng qí yì jì nèi shēn, shā zhǔ fù yǎn, xǐ dǒng zhòng shū, jiē qí lì. rán qí kě chēng zhě liǎng shì: wǔ dì zhì cāng hǎi shuò fāng zhī jùn, píng jīn shù jiàn, yǐ wèi bà bì zhōng guó yǐ fèng wú yòng zhī dì, yuàn bà zhī. shàng shǐ zhū mǎi chén děng nán zhī, nǎi xiè yuē: shān dōng bǐ rén, bù zhī qí biàn ruò shì, yuàn bà xī nán yí zhuān fèng shuò fāng. shàng nǎi xǔ zhī. bo shì shàng shū, yuàn shū jiā cái zhù biān, gài yíng hé zhǔ yì. shàng yǐ yǔ píng jīn, duì yuē: cǐ fēi rén qíng, bù guǐ zhī chén bù kě yǐ wèi xiū ér luàn fǎ, yuàn wù xǔ. nǎi bà shì. dāng wǔ dì hào dà xǐ gōng ér néng rú shì, gài zhī hòu shì, zú yǐ wèi xián xiāng yǐ! xī bù yǐ shì shì zài běn chuán zhōng.
公孫平津本傳稱其意忌內深,殺主父偃,徙董仲舒,皆其力。然其可稱者兩事:武帝置蒼海、朔方之郡,平津數諫,以為罷弊中國以奉無用之地,願罷之。上使朱買臣等難之,乃謝曰:「山東鄙人,不知其便若是,願罷西南夷專奉朔方。」上乃許之。卜式上書,願輸家財助邊,蓋迎合主意。上以語平津,對曰:「此非人情,不軌之臣不可以為休而亂法,願勿許。」乃罷式。當武帝好大喜功而能如是,概之後世,足以為賢相矣!惜不以式事載本傳中。