jìng kāng zhōng zhì shí qī.
靖康中帙十七。
qǐ jìng kāng yuán nián èr yuè èr shí liù rì rén xū, jǐn sān yuè sān rì yǐ sì.
起靖康元年二月二十六日壬戌,盡三月三日已巳。
wú. ruò. yòu yǐ shū yí zhōng chéng xǔ hàn.
吳。若。又以書貽中丞許翰。
shū yuē: ruò wén jūn zǐ zhī ài rén yě. yǐ dé xì rén zhī ài rén yě. yǐ gū xī ài rén yǐ gū xī bì jìn tōu ān zhī yán ài rén yǐ dé bì jìn yào shí zhī lùn jìn shì gōng qīng xié chuān yú shòu shēn zhě duō yǐ. jì zì shòu qí shēn suì yǐ cǐ wàng rén gù shāo wén biàn bié shì fēi zhě jīng wèi cūn bǐ kuàng kěn shòu rén zhī jǐn yán hū! yào fēi zhuō rán tè lì zì bá yú liú sú zhī zhōng zhě wèi kě yǔ jìn yào shí zhī lùn yě. qiè wén zhōng chéng zhàng xī zài jìn yē yǐ dài yán bù guǐ suí huò zuì fù bài zhí qīng suǒ yǐ jiù sūn fù bèi chù qì jié rú cǐ bì néng shòu jǐn yán yǐ.. ruò gù yuàn xiào qí qū qū fū zhǔ shàng xīn jí wèi qiáng kòu fàn chéng shè jì zhèn dòng lài zǔ zōng tiān dì zhī líng jǐn miǎn qīng fù ér chéng jì gāng bài huài zhī yú rén cái diāo sàng zhī hòu wù guó zhī dǎng shàng liú miào táng zéi mín zhī guān yóu chōng jùn xiàn guó shì wěi mǐ fēng sú líng yí shì mín yóng yóng dú wàng yī xián xiāng chū fǔ shèng zhǔ yǐ zhí dào dìng guó shì yǐ gōng lùn jìn rén cái jǐn qù xiōng xié dà shōu wēi bǐng shèn xī míng qì píng yòng shǎng xíng yīn mín zhī nù yǐ chì bīng shùn mín zhī yù yǐ shī zhèng cháng dǎn niè zhǐ xuě shàng huáng xùn wèi zhī rǔ ér wú mǐn nǎi shǒu yǐ jiān jìn fù xià wǎng shàng yǒu mó fǎng cài jīng zhī zhì zhōng chéng zhī zhī ér wèi yán yé yì bù wù qí xīn yě. chóng níng yǐ lái tái jiàn jiē shú shì jiān xié xù suō bì kǒu jí qí bài lù yǐ zhèng diǎn xíng ér dàn zhāng shǐ zhì gù suī yǒu tái zhí wú jiù yú luàn dú chén níng yán cài jīng xì yú wēi quán zhī xiān zhì jīn tiān xià chēng sòng yǐ wèi zhī jǐ zhōng chéng píng xī zì fù bì bù kěn jū chén níng yǐ xià qí zǎo chá zhī wú mǐn jiàn qǐng shàng huáng xùn wèi suì shòu mén xià shì láng zhī chú jì qí qū cāo qǐ fù néng zì zhèn shì lùn xuān zào yīn zhǐ wèi cài yōu sǐ dǎng wèi cài shì fù zǐ tàn shàng huáng zhǐ yì lìng mǐn tóu xì wèi zhī, shù jǐ mǐn zài cháo tíng bì qí zōng huò huò guǒ rú cǐ mǐn tè rén yì yě. guǒ kě zài jù zhān zhī wèi hū! rán. ruò jiù qīn wú mǐn xué wèn shàng yí qí xú yǒu suǒ chù jí qí jiù lǐ bāng yàn zhā zi zé shǐ jīng yuē: mǐn zhēn miù yòng qí xīn yǐ. wú mǐn xiān yán jūn rén fú què shā nèi shì ōu zǎi xiàng jù zhì gāo huān kuī wèi zhī shì cǐ gài yù yǐ lì hài dòng rén zhǔ ér qián tiān xià zhī kǒu zhé cì yán lǐ bāng yàn fǔ zuǒ shàng huáng qián suì bà yì zǎi xiàng gèng gé zhèng shì dìng shān dōng hé běi zhī kòu jiē chū qí lì cǐ fēi tè qū jiù lǐ bāng yàn nǎi jiù cài yōu yě.. yòu jiàn yán qiǎn lǐ yè bèi shǐ jīn rén jūn zhōng zhōng lài qí lì cǐ gài mǐn tóng zhǔ hé yì zì jiǎo qí gōng yě. zú yán yì shí wáng fǔ jiān è ér bù jí cài jīng cǐ. yòu cài jīng chéng wú mǐn wáng fǔ zhú zhī cài yōu zhào zhī zhī sī yě. shì jiē bù xū yán shù kě fù xī hú hòu luàn cháo wèi zhèng bù jìng gù wèi shì yǐ sī fèn fén shā zhāng yí zhī jiā fēi wèi guó yě. gāo huān chù mǎ jī cái běn yǒu yì zhì yīn cǐ jié shì wú jì dàn zhī xīn zhì rú qián rì jūn.
《書》曰:若聞君子之愛人也。以德細人之愛人也。以姑息愛人以姑息必進偷安之言愛人以德必進藥石之論近世公卿挾穿窬售身者多矣。既自售其身遂以此望人故稍聞辯別是非者驚為村鄙況肯受人之盡言乎!要非卓然特立自拔於流俗之中者未可與進藥石之論也。竊聞中丞丈昔在禁掖以代言不詭隨獲罪復拜職青鎖以救孫傅被黜氣節如此必能受盡言矣。。若故願效其區區夫主上新即位強寇犯城社稷震動賴祖宗天地之靈僅免傾覆而承紀綱敗壞之餘人材凋喪之後誤國之黨尚留廟堂賊民之官猶充郡縣國勢委靡風俗陵夷士民顒顒獨望一賢相出輔聖主以直道定國是以公論進人材盡去凶邪大收威柄慎惜名器平用賞刑因民之怒以飭兵順民之欲以施政嘗膽齧指雪上皇遜位之辱而吳敏乃首以奸進附下罔上有摹仿蔡京之志中丞知之而未言耶抑不悟其心也。崇甯以來台諫皆熟視奸邪蓄縮閉口及其敗露已正典刑而彈章始至故雖有台職無救於亂獨陳甯言蔡京戲於威權之先至今天下稱誦以為知幾中丞平昔自負必不肯居陳甯以下其早察之吳敏建請上皇遜位遂受門下侍郎之除計其趨操豈復能自振士論喧噪因指為蔡攸死黨謂蔡氏父子探上皇旨意令敏投隙為之,庶幾敏在朝廷庇其宗禍或果如此敏特人役也。果可在具瞻之位乎!然。若舊欽吳敏學問尚疑其徐有所處及其救李邦彥劄子則始驚曰:敏真謬用其心矣。吳敏先言軍人伏闕殺內侍毆宰相懼致高歡窺魏之事此蓋欲以利害動人主而鉗天下之口輒次言李邦彥輔佐上皇前歲罷易宰相更革政事定山東河北之寇皆出其力此非特曲救李邦彥乃救蔡攸也。。又建言遣李鄴輩使金人軍中終賴其力此蓋敏同主和議自徼其功也。卒言異時王黼奸惡而不及蔡京此。又蔡京成吳敏王黼逐之蔡攸召之之私也。事皆不虛言庶可復昔胡後亂朝魏政不競故衛士以私憤焚殺張彝之家非為國也。高歡畜馬積財本有異志因此結士無忌憚之心至如前日軍。
mín shā nèi shì ōu zǎi xiàng qǐ wén yǒu sī yuàn hū! xīn dài zhǔ shàng zhī dé yù chú guó zéi zhāng cháo wēi ěr suī shǐ gāo huān fù shēng zhī mín zhī wèi wàng sòng yě. ér jiān xīn zì jǔ hé kuī cì zhī gǎn zāi! wú mǐn yǐ cǐ jié qún xià zhì bì yǒu suǒ zài yǐ. chū shàng huáng zhī xiāng cài jīng yě. jīng shǒu lì shàng shū péng cháng zhī fǎ cuàn zhú yì shì yóu cǐ suì chéng yōng bì zhī fēng qián rì fú què zhī shì nǎi èr shí yú nián fáng mín zhī shén bēn kuì rú cǐ jīn rén zhǔ jí wèi zhī chū wú mǐn dāng chén rén xīn kě wèi shǐ rén zhǔ qú rán zhī fù zhōu yù mǎ zhī jiè ér shǒu yòng gāo huān shì xūn zhī cǐ yǔ sāi yǐ. dù mù fù qín ē páng gōng yuē: shǐ tiān xià zhī rén bù gǎn yán ér gǎn nù fū jūn mín gǎn yán rú qián rì nǎi zhōng xìng zhī xiáng wàn yī yōng zhī shǐ zhì yú gǎn nù ér yǐ zé bǐ tǎn bì dà hū zhě qǐ fù yú què xià zāi! mǒu dāng wén shàng huáng shí yǒu zhēng dé shī zhí xiàn dù zhě zhé pī yuē: wǔ dài bá hù jūn ruò chén qiáng zhī fēng gù suī yǒu bì yù zhī yǒng zhě mò gǎn xuān tíng zhī nù jīn yǒu shǐ chén xià bì gāo huān zhī huò zé zhū yún wáng zhāng fù zuò yì bù kěn yì què xiàn yán yǐ. wú mǐn cǐ yán bù zhī zǎi xiàng zhī tǐ yě. fán wèi zǎi xiàng zhě jǔ cuò wèi tiān xià zhī wàng bǎi xìng jiāng yǐ shǒu jiā é wèi wén xiāo cáo bǐng wèi fáng dù yáo sòng jù rén ōu jī yú què tíng zhī xià yě. zhì yú lǐ bāng yàn zài wáng fǔ shí shì yǒu shì yù rán shēn jū zhèng fǔ zhī yàn yún zhī shì bì bài ér chí lù róng shēn sī zhí qīn sàng qú wén qǐ fù guǒ yǐ tiān xià yī rì huǎng kě wú lǐ bāng yàn hū! zé lì jiàn qióng bīng zì fén zhī miè shāo shēn qì qīn shì jūn zhī yì hé nǎi shēn xué jiǎo tù zhī kū qián wèi guǐ yù zhī móu jié cài yōu bà wáng fǔ shēn qǔ zǎi xiàng ér cài jīng fù chū cài jīng luàn cháng yóu yǎn rán bù cán lüè shì yào jūn zhī cí zhōng wú bì zé zhī shí qí wèi huàn shī yǔ wáng fǔ hé shū ér yù yǐ bà fǔ wèi gōng shì yóu cài jīng jiàn qǔ yàn yún cài yōu shēn wèi tǒng shuài fù yù miǎn bàng yú hòu zi yù yāo gōng yú qián rén chén níng yú bù shí jī xiàn yú wáng fǔ zhī cháng zuì zé zuì ěr zhì yú xīn zhī bù kě yì nǎi tāo míng shǒu shǔ yāo hú yú nòng tiān xià suī yǒu dāo jù, qǐ néng jǐn xíng.. ruò fú lǐ yè shǐ lǔ gǎi zuò jīn ér tóng xiào zhī xū zhāng dí shì zhèn dòng cháo yě shǐ dà chén dǎn luò bīng jiāng qì xiāo zuò shì zhǎng qū cùn cǎo bù jié. qiě wén tān jīn yāo dì lǔ gǎi zuò dí rén běn móu lǐ yè cū yǒu zhī shí zì kě zhé zhī yǐ jì ér nǎi mài guó móu shēn yǔ dí wèi shì jí lǐ zhuó yī chū sàng pò shī yán zhèng wàng zhī bèi. yòu suǒ gāo rén jiǎ yú běn cháo lún zhōng men yì yù wú mǐn jì zài shū fǔ liàng wú jiè kǒu yú jiāng lái suì zhǐ lǐ bāng yàn wèi yǒu yuán yú shì jī zhǐ lǐ yè wèi yǒu gōng yú guó qí yǔ fàn lǐ qǐng huì jī zhī zuì jiù fàn shù cóng wáng zhī qiān shí qù yì bù děng yǐ... ruò fú wáng fǔ jiān è nán zhuī xíng zhū rán bǐ cài jīng shí wú sì wǔ tóng guàn zhī néng qióng bīn bǐng cài jīng shí zòng zhī fāng tóng guàn zhī huò shàng huáng tú yōu jì qǐ yóu wáng fǔ fǔ tè yù fēn qí gōng qǔ zǎi xiàng ěr cài jīng guǒ yóu guó zhě hé bù sǐ zhēng yé jīn wú mǐn yòng zhào yòng rén cái guān zhī yè mèng dé qì yú rén lún jù diǎn míng jùn. yòu dāng guò què lù zǎo tān wū yǒu sù qǐ
民殺內侍毆宰相豈聞有私怨乎!欣戴主上之德欲除國賊張朝威耳雖使高歡復生知民之未忘宋也。而奸心自沮何窺伺之敢哉!吳敏以此刦群下志必有所在矣。初上皇之相蔡京也。京首立上書朋嘗之法竄逐義士由此遂成壅蔽之風前日伏闕之士乃二十餘年防民之甚奔潰如此今人主即位之初吳敏當陳人心可畏使人主瞿然知覆舟馭馬之戒而首用高歡事勛之此語塞矣。杜牧賦秦阿房宮曰:使天下之人不敢言而敢怒夫軍民敢言如前日乃中興之祥萬一壅之使至於敢怒而已則彼袒臂大呼者豈復於闕下哉!某當聞上皇時有爭得失執憲度者輒批曰:五代跋扈君弱臣強之風故雖有賁育之勇者莫敢軒霆之怒今有使臣下避高歡之禍則朱雲王章復作亦不肯詣闕獻言矣。吳敏此言不知宰相之體也。凡為宰相者舉措慰天下之望百姓將以手加額未聞蕭曹邴魏房杜姚宋懼人毆擊於闕庭之下也。至於李邦彥在王黼時似有士譽然身居政府知燕雲之事必敗而持祿容身糹執親喪籧聞起復果以天下一日晃可無李邦彥乎!則力諫窮兵自焚之滅稍申棄親事君之義何乃深穴狡兔之窟潛為鬼蜮之謀結蔡攸罷王黼身取宰相而蔡京復出蔡京亂常猶偃然不慚略餙要君之辭終無避責之實其為患失與王黼何殊而欲以罷黼為功是猶蔡京諫取燕雲蔡攸身為統帥父欲免謗於後子欲邀功於前人臣甯愚不識機陷於王黼之嘗罪則罪爾至於心知不可意乃饕名首鼠妖狐愚弄天下雖有刀鋸,豈能盡刑。。若夫李業使虜(改作金)兒童笑之虛張敵勢震動朝野使大臣膽落兵將氣消坐視長驅寸草不結。且聞貪金邀地虜(改作敵)人本謀李業粗有知識自可折之以計而乃賣國謀身與敵為市及李梲一出喪魄失言鄭望之輩。又索高亻賈於本朝輪忠們異域吳敏既在樞府諒無藉口於將來遂指李邦彥為有援於事機指李業為有功於國其與范蠡請會稽之罪舅犯數從亡之愆識趣亦不等矣。。。若夫王黼奸惡難追刑誅然比蔡京十無四五童貫之能窮賓柄蔡京實縱之方童貫之惑上皇圖幽薊豈由王黼黼特欲分奇功取宰相耳蔡京果尤國者何不死爭耶今吳敏用召用人材觀之葉夢得棄於人倫遽典名郡。又當過闕陸藻貪污有素起
shǒu nán mén rén zhǔ xīn jí zhèng zhī shí zhào yòng yī rén sì hǎi shì mù ér mǐn nǎi xiān cǐ èr rén hé zāi! wén mǐn yǔ yè mèng dé shēn jiāo zhī qí wú zuì fū bǎi xìng bù kě jiā zhì hù xiǎo mèng dé zhī shuō sì hǎi jù wén cài tiáo zhào zhī shàng huáng. qiě yǐ wèi hài fēng jiào yǐ. bù zhī wú mǐn hé yǐ bái zhī yú tiān xià rú yuē: liú sú bàng xiāo guī yú zhǔ shàng yǐ. shí yú nián lái jié rén gāo xuè pò rén gǔ ròu jī hān xīng bēn dào zéi wèi fèn shǐ mín fù shí qí zi fū mài qí qī sì hǎi qǐ fù yǒu yuán dài zhī xīn zāi! dú yǐ zhǔ shàng zhī jū chūn gōng rén jiǎn qīng xiū jī tiān xià wàng zhì cāng zú zhī biàn shàng huáng zhī néng chuán wèi suì shě shè wú mǐn bù shēn niàn cǐ. yòu yù lìng zhǔ shàng yì rén xīn wéi gōng lùn qì rén zhī wàng ér bù yòng shě zuì zhī kuí ér bù zhū zhǐ gāo huān yǐ xūn qún chén jiè yuán wèi ér fáng mín kǒu wàn yī shǐ zhǔ shàng jié yuàn yú mín jīn xìng zhī gōng bù yì nán hū! mǒu dāng lùn shàng huáng dà chén jiē yǒu zhǔ rǔ chén sǐ zhī zé bù dāng zài tíng ér wú mǐn zhī tú bù dāng zuò xiāng hé zé yuán lì zhī gōng rú zhōu gōng zhī yú chéng wáng huò guāng zhī yú dì nǎi dāng bǐng zhèng bù cí zhì yú jīn rì shàng huáng hái gōng yǐ jiù xiào yǎng wú mǐn děng zì yǒu jìn tuì gù bì zhī xián qún xià yì yǐ shēng jiān xī fáng guǎn dàn yī wèi sù zōng sòng bǎo cè ěr shēn dāng qīn rèn hè lán jìn míng suì dé yí zhī guǎn suī bù zhǎng yú bīng rán chén táo xié zhī huò wèi bì bù yǐ shàng xià yí zǔ ér zhì bài yě. xī zhōu wǔ yòng wén wáng zhī lǚ wàng hàn huì yòng gāo zǔ zhī xiāo cáo yīn mín zhī xīn suì chéng dà yè zhì yú hàn xuān dì xīn yí xuān dì xīn yí huò guāng ér jí yòng wèi xiāng táng tài zōng yù zhū péi jì ér qīn xìn wèi zhēng yòng shě zhī yí gù zì yǒu lǐ zhōng chéng zhàng qí wèi guó jiā fān sī zhī yì suǒ yǐ zhōng yú wú mǐn yě. mǒu. yòu wén zhōng chéng zhàng yǔ wú mǐn hòu guǒ ěr mǐn bù bà zhōng chéng bù dāng jū zhí. gài wén cài jīng wáng fǔ zhī xiāng yě. kāi fēng fǔ wèi duàn liàn zhī cǐ cài jīng wáng fǔ suǒ yǐ quán qīng tiān xià ér shàng huáng bù wù yě. jīn wú mǐn bù bì néng zhì cǐ dàn zhōng chéng zhàng shàn zì wèi móu kě yě. zhōng chéng zhàng rú wú qiàn yú xīn bù bì cǐ zhí jí yán wú mǐn nǎi kě miǎn bàng yú tiān xià ěr
守南門人主新即政之時召用一人四海拭目而敏乃先此二人何哉!聞敏與葉夢得深交知其無罪夫百姓不可家至戶曉夢得之說四海具聞蔡條召之上皇。且以為害風教矣。不知吳敏何以白之於天下如曰:流俗謗囂歸於主上矣。十餘年來竭人膏血破人骨肉箕歛星奔盜賊蝟奮使民父食其子夫賣其妻四海豈復有原戴之心哉!獨以主上之居春宮仁儉清修擊天下望至倉卒之變上皇知能傳位遂舍社吳敏不深念此。又欲令主上抑人心違公論棄人之望而不用舍罪之魁而不誅指高歡以勛群臣戒元魏而防民口萬一使主上結怨於民巾興之功不亦難乎!某當論上皇大臣皆有主辱臣死之責不當在廷而吳敏之徒不當作相何則援立之功如周公之於成王霍光之於帝乃當秉政不辭至於今日上皇還宮以就孝養吳敏等自有進退顧避之嫌群下易以生間昔房琯但一為肅宗送寶冊爾身當親任賀蘭進明遂得疑之琯雖不長於兵然陳陶斜之禍未必不以上下疑阻而致敗也。昔周武用文王之呂望漢惠用高祖之蕭曹因民之心遂成大業至於漢宣帝心疑宣帝心疑霍光而及用魏相唐太宗欲誅裴寂而親信魏徵用舍之宜固自有理中丞丈其為國家番思之亦所以忠於吳敏也。某。又聞中丞丈與吳敏厚果爾敏不罷中丞不當居職。蓋聞蔡京王黼之相也。開封府為鍛練之此蔡京王黼所以權傾天下而上皇不悟也。今吳敏不必能至此但中丞丈善自為謀可也。中丞丈如無歉於心不避此職及言吳敏乃可免謗於天下耳
wú. ruò zì xiù hǎi xiàng zhōu rén yǐ shàng shě shì hè guān xiū zhí láng wén xué yōu shàn yì lùn kāng kǎi qǔ zhāng bāng chāng yí nǚ cháng quàn bāng chāng jiàn shàng huáng huā shí shì bāng chāng bù tīng nǎi yán yú bāng chāng zhī qī qī hài rán yuē: wú láng fēng xié hé hū rú cǐ chú tài xué zhèng shàng shū wèi mǐn zhī jiù bāng yàn nǎi shì jiù cài yōu qí duān kě jiàn yǐ. shū kāi rén rén chuán guān shàng bù yù fú bāng yàn wú mǐn zhī yì gù chì wú. ruò yǔ hé rén chāi qiǎn jí rì chū chéng. ruò xīn rán ér qù pō wèi shì lín suǒ xī
吳。若字秀海相州人以上舍釋褐官修職郎文學優贍議論慷慨娶張邦昌姨女常勸邦昌諫上皇花石事邦昌不聽乃言於邦昌之妻妻駭然曰:吳郎風邪何忽如此除太學正上書謂敏之救邦彥乃是救蔡攸其端可見矣。書開人人傳觀上不欲拂邦彥吳敏之意故斥吳。若與合人差遣即日出城。若欣然而去頗為士林所惜
zhān hǎn gǎi zuò ní kān guò zé zhōu féng shǐ lù yǔn dí děng yán chéng xià jiǎng hé yǐ gē sān zhèn nǎi hái tài yuán
粘罕(改作尼堪)過澤州逢使路允迪等言城下講和已割三鎮乃還太原
zhān hǎn gǎi zuò ní kān tài yuán yú chéng wài jiù chéng zhú ér jū zhī hào yuē: yuán shuài fǔ jǐn xiàn shǔ xiàn biān chú sù wèi jiǔ jū zhī jì
粘罕(改作尼堪)太原於城外舊城築而居之號曰:元帥府盡陷屬縣邊芻粟為久居之計
yù shǐ zhōng chéng xǔ hàn shàng shū lùn jué zhàn yǒu wǔ lì.
御史中丞許翰上書論決戰有五利。
chén fú jiàn jīn dí gǎi zuò rén tuì shī yǐ lái cháo tíng jìn shēn shàng tián xià xī xìng yú wú shì shì yǐ wèi ān ér chén dú qiè zhōng yè bù mèi fāng yǐ wèi yōu fū yǐ yí dí zhī xìng tān lán wú yàn ér shān fū yǐ zhì cǐ shí yī zì wǒ jì shì zhī yǐ ruò kāi zhī yǐ lì bù guò yī èr suì shì bì fù lái zì suǒ gē sān zhèn jí chí sān rì zé tū qí fàn dōu fēi chén rù gōng què yǐ. dāng cǐ zhī shí jīn bó bù kě fù dé tǔ dì bù kě fù gē biān bǐ zhī shī bù kě fù zhào zhī néng zhī shì bù kě fù tú wàn shì zhī biàn kě shèng yán zāi! jīn wén yáo gǔ yǐn bīng sì cì guó jiāo qiè wèi bì xià kě yī yǐ kǔn wài zhī shì zhì yú jiāng shuài. ruò qiǎn yī jiè zhī shǐ kě xià xià zhī shǐ bù kě xià zé yòng bīng bù yí chén cháng shú jì wǒ zhàn ér shèng zé méng fú wú qióng zhàn ér bù shèng zé běi è jǐng xíng xī duàn tài xíng nèi shǒu dà hé guó gù wú huàn lǔ gǎi zuò dí yǐ cán bì jiāng guī zhī bīng lì bù néng fù qǔ sān zhèn gù wǒ shèng yì lì bù shèng yì lì cǐ kě jué zhàn yī yě. lǔ gǎi zuò bǐ yù jì yíng jiāng jiāo zú xiè shí yì xuān rè rén mǎ chuǎn hàn yǐ wǒ fāng ruì jī qí duò guī cǐ kě jué zhàn èr yě. wǒ zhòng bǐ guǎ yǐ shí dāng yī fǎn gù zhě zhū xuán zhǒng zhě zhǎn shǐ wēi lìng jì bì zé bài ruò zhě fèn kuàng yú què shǎn bǎi zhàn zhī shì wài yòu yú jīn zēng ér nèi jī yú fèn chǐ pò zéi bì yǐ. cǐ kě yǐ jué zhàn sān yě. zhǒng shī dào chí zhòng míng jiāng jīn suī lǎo jí zhì lüè zú shì yì zhě jiàn qí mù nà. ruò wú cè huà cǐ gài bù yǐ kǒu jī zéi zhě xī zhào kuò lùn bīng qí fù shē bù néng nán yě. ér shē wèi kuò jiāng bì bài zhào shī sòng wén dì zài jiāng zuǒ wén wáng yuán mó lùn bīng piāo piāo yǒu yī luò jiān yì jí shǐ zhī jiāng wàng fēng bēn kuì wén shī dào zì shǎo shěn yì gài qí tiān zī jiè zhòu zhī shì chēn mù yǔ nán zì gǔ ér rán wèi kě suì yí kuàng jīn jì yǐ yáo gǔ bì néng xiāng yǔ lì gōng cǐ kě jué zhàn sì yě. bì xià rén shèng chéng dòng wàn xìng yì gǎn sān jūn rén rén sī wèi guó sǐ yǐ dí zhōng yuán zhī chǐ ér fā qī miào zhī fèn fū tiān shí yì shī ér rén xīn nán shōu bì xià jīn bù chéng cǐ lì shì hòu bì huǐ zhī cǐ kě jué zhàn wǔ yě. jīn quán qū bǎo qī yǔ zhī chén wù zài zhāng lǔ gǎi zuò dí shì xū kài kǒng jié gǒu ān mù qián wèi huàn wàn shì qí yì yì wú tā bù guò wèi zhàn bù shèng zé jiù guī yì zhě shǐ shēn bù lì jīn yī zhǔ hé shēn bǎo wú huàn míng nián shèng qiū hú gǎi zuò dí qí fù lái zé bì wěi yuē: guó jiā shì dí gǎi zuò dí bù zhì bù dé guī jiù hé zhě jiān huí zì yíng shú biàn yú cǐ fēi fù yǒu wèi bì xià zōng miào shè jì zhǎng lǜ què gù fū yī shèng yī fù bīng jiā cháng shì yào guān dà jì rú hé ěr yì zhě yǐ yáo píng zhòng qián rì wàng dòng xiǎo nǜ yǐ wèi wáng shī bù kě fù yòng chuán yuē: fán cǐ cài gōng wéi duàn nǎi chéng gù yuàn bì xià duàn zhī ér sì.
臣伏見金狄(改作人)退師以來朝廷縉紳上恬下嬉幸於無事恃以為安而臣獨竊終夜不寐方以為憂夫以夷狄之性貪婪無厭而(刪夫以至此十一字)我既示之以弱開之以利不過一二歲勢必復來自所割三鎮疾馳三日則突騎犯都飛塵入宮闕矣。當此之時金帛不可復得土地不可復割邊鄙之師不可復召知能之士不可復圖萬世之變可勝言哉!今聞姚古引兵巳次國郊竊謂陛下可一以閫外之事制於將帥。若遣一介之使可下下之使不可下則用兵不疑臣嘗熟計我戰而勝則蒙福無窮戰而不勝則北阸井陘西斷太行內守大河國固無患虜(改作敵)以殘弊將歸之兵力不能復取三鎮故我勝亦利不勝亦利此可決戰一也。虜(改作彼)欲既盈將驕卒懈時益暄熱人馬喘汗以我方銳擊其惰歸此可決戰二也。我眾彼寡以十當一反顧者誅旋踵者斬使威令既必則敗弱者奮況於闕陝百戰之士外誘於金繒而內激於憤恥破賊必矣。此可以決戰三也。种師道持重名將今雖老疾智略足恃議者見其木納。若無策畫此蓋不以口擊賊者昔趙括論兵其父奢不能難也。而奢謂括將必敗趙師宋文帝在江左聞王元謨論兵飄飄有伊洛間意及使之將望風奔潰聞師道自少沈毅蓋其天姿介冑之士瞋目語難自古而然未可遂疑況今濟以姚古必能相與立功此可決戰四也。陛下仁聖誠動萬姓義感三軍人人思為國死以滌中原之恥而發七廟之憤夫天時易失而人心難收陛下今不乘此利勢後必悔之此可決戰五也。今全軀保妻予之臣務在張虜(改作敵)勢虛愒恐劫苟安目前為患萬世其意亦無他不過謂戰不勝則咎歸議者使身不利今一主和身保無患明年盛秋胡(改作敵)騎復來則必諉曰:國家事狄(改作敵)不至不得歸咎和者奸回自營孰便於此非復有為陛下宗廟社稷長慮卻顧夫一勝一負兵家常勢要觀大計如何耳議者以姚平仲前日妄動小衄以謂王師不可復用《傳》曰:凡此蔡功惟斷乃成故願陛下斷之而巳。
yòu shàng shū.
又上書。
chén fú jiàn wáng shī jì xíng miào suàn wèi dìng cǐ yí shì yě. jīn gǔ gài wèi yǒu yí shì chéng gōng zhě gù cháo tíng zhī yì huò zé jiāng shuài zhī xīn bù yī jiāng shuài zhī xīn bù yī zé shì zú zhī qì bù ruì duàn ér bì xíng guǐ shén bì zhī cǐ jīng shén zhī lì yě. bì xià yù duàn jīn rì zhī yì dāng jiū wèi hé wèi zhàn zú.
臣伏見王師既行廟算未定此疑事也。今古蓋未有疑事成功者故朝廷之意惑則將帥之心不一將帥之心不一則士卒之氣不銳斷而必行鬼神避之此精神之力也。陛下欲斷今日之議當究為和為戰卒。
dāng rú hé ér sì yǐ. qí zhōng xiǎo xiǎo lì dùn fēi dà jì zhī suǒ xì yě. xī hàn gāo dì shǔ xiān zhǔ jiē hào cōng míng shén wǔ wèi yī dài zhī yīng xióng kǎo qí yòng bīng bài běi wú shù rán qí zhì qì cuò ér yù lì yì ér gèng yáng zhě dà jì sì dìng yú zhōng cǐ qí suǒ yǐ wèi yīng xióng zhě yě. bì xià jué hé yì zé chén yù bì xià qǔ tài shǐ gōng shǐ jì yú qīng chuán lǎn qí fǎn fù cǐ wǎng gǔ zhī jiàn yě. fāng jīn. ruò shī sān zhèn èr shí zhōu zhī dì zé tiān xià zhī shì yǐ duàn liǎng hé zhī dì wú hé dōng zé shǎn bù kě shǒu wú hé shuò zé biàn bù kě dōu biàn bù kě dōu móu dù jiāng nán chén kǎo yǒng jiā dù jiāng néng wèi dōng jìn zhě nǎi wáng dǎo xiè ān yīng xián xiāng jì fú wēi jiù qīng jǐn néng lì guó ér zhōng yuán xià tiān suì zhì zì qiū xū suì xiàn hú mò shān cǐ sì zì hòu shì yǒu wáng dǎo xiè ān zhī cái zé dōng jìn zōng miào kě fù lì yě. shè jì kě fù jiàn yě. dào rù líng qǐn qǔ yī huài tǔ zé jiāng. ruò zhī hé yán ér zhì cǐ kě wèi liú tì bì xià yǒng niàn fāng lái zhī jiān zé jīn rì suī fù sāo dòng tiān xià yóu bù dé yǐ hé zhě zé huò mò ruò qīng yě. huò zhě yǐ wèi tài zǔ jí wèi wèi yǒu jiāng nán jìn shǔ ér zú néng hùn yī qū yǔ chén yǐ wèi bù móu yǐ. tài zǔ shēng zhǎng bīng jiān fēi. ruò bì xià jì tǐ shǒu wén jiàn lóng jiāng shì bǎi zhàn jīng ruì fēi. ruò fāng jīn jiāng bù sù yǎng bīng bù sù liàn yě. lǔ gǎi zuò dí zài zhǎng wò zòng ér bù qǔ shǐ zhī yì zhāng. ruò zhī hé ér yǐ tài zǔ wèi yán gù fán shǒu hé yì zhě yǐ guó yǔ rén zhě yě. bì xià yù jué zhàn yǔ hé zé chén zhī suǒ chén kě zhàn zhě wǔ sì jù qián zòu yǐ. jīn shǐ lǔ gǎi zuò dí bù shì hàn zé dù hé zhī shī dāng zhàn zhàn zé bì yǒu cáo yùn zhī yì yǒu yīng yuán zhī bīng yǒu tún jù zhī yào jiē dāng sù zhì bù jì xiǎo què zhuān zé chéng gōng ér hòu jiāng shuài zhì yī shì zú qì fèn sān zhèn zhī shǒu yǒu sǐ wú èr. ruò wǒ jiāng yǐ yí qiǎn shī yǐ gǒu xíng zé jīng ruì sì wáng hé yǐ qǔ shèng fán jīn wèi hé yì gǒu qǔ mù qián zhī shì wú shī rán yì bà wèi kě bì yě. chén wén xī běi zhī mín rén rén xiāng yǔ yuē: wú shǔ yǔ qí wèi lǔ zé gǎi zuò níng nán xiàng zuò zéi sǐ wèi zhōng yuán guǐ shǐ sān zhèn zhī zhòng fā fèn yuàn duì rén wèi kòu rǎng fēi xiǎo biàn yě. gū xī mù qián yì wèi yì bǎo kuàng. yòu fāng lái zhī huàn yì wèi zhī shuì jià zì gǔ yòng bīng bì yǒu yì yì chéng wáng zhī shí zhōu gōng dōng zhēng mín yǒu shí fū yǔ yì ér yǐ qí tā wǎng bù fǎn yuē: jiān dà jìn wǔ yǔ dù yù móu qǔ jiāng nán dà chén jiǎ chōng děng jiē lì zhēng zhī dú yī zhāng huá zàn dìng dà jì táng xiàn zōng yòng wǔ yuán héng péi dù móu tǎo huái xī dào shā zǎi xiàng cháo tíng zhèn kǒng qǐng bà péi dù yǐ ān zhū zhèn xiàn zōng dà nù tǎo cài yì jí táng zhī wēi lìng zì shì fù zhèn zhōu shì zōng jí wèi běi hàn yǐn qì dān rù kòu hé dōng shì zōng zì jiāng yù zhī zǎi xiàng féng dào gù zhēng bù dé zhōu zhī gōng liè zì shì suì xìng shū yuē: wéi kè guǒ duàn nǎi wǎng hòu jiān bì xià suǒ yǐ yí zhě dù zhòng rén bì yǐ yáo píng zhòng qián rì zhī qǔ zi bài zì chí qí shuō jìn zhǒng shī dào wèi chén yán píng zhòng suǒ yǐ bù lì zhě jié zhài zhī fǎ bù yòng dà bīng dāng shǎo rǎo zhī shǐ zì róu jí ér hòu kě chéng. yòu dì shì héng rù jiāng hé zhōng cǐ lì yòu shǐ zhàn bù lì yǐ bīng rù kòu yě. chén yǐ shì zhī shī dào yǒu móu gù qián rì zhī gōng zài bù yòng lǎo jiāng ér yòng xiāo jiāng bù shì móu jiāng.
當如何而巳矣。其中小小利鈍非大計之所系也。昔漢高帝蜀先主皆號聰明神武為一代之英雄考其用兵敗北無數然其志氣挫而愈勵抑而更揚者大計巳定於中此其所以為英雄者也。陛下決和議則臣欲陛下取太史公《史記》虞卿傳覽其反覆此往古之鑑也。方今。若失三鎮二十州之地則天下之勢已斷兩河之地無河東則陝不可守無河朔則汴不可都汴不可都謀渡江南臣考永嘉渡江能為東晉者乃王導謝安英賢相繼扶危救傾僅能立國而中原(下添遂至字)邱墟遂陷胡貊(刪此四字)後世有王導謝安之才則東晉宗廟可復立也。社稷可復建也。盜入陵寢取一壞土則將。若之何言而至此可為流涕陛下永念方來之艱則今日雖復騷動天下尤不得已何者擇禍莫若輕也。或者以為太祖即位未有江南晉蜀而卒能混一區宇臣以為不侔矣。太祖生長兵間非。若陛下繼體守文建隆將士百戰精銳非。若方今將不素養兵不素練也。虜(改作敵)在掌握縱而不取使之益張。若之何而以太祖為言故凡守和議者以國與人者也。陛下欲決戰與和則臣之所陳可戰者五巳具前奏矣。今使虜(改作敵)不釋憾則渡河之師當戰戰則必有漕運之役有應援之兵有屯據之要皆當素治不計小卻專責成功而後將帥志一士卒氣奮三鎮之守有死無二。若我將以疑遣師以苟行則精銳巳亡何以取勝凡今為和議苟取目前之事無失然亦霸未可必也。臣聞西北之民人人相語曰:吾屬與其為虜則(改作甯)南向作賊死為中原鬼使三鎮之眾發憤怨懟人為寇攘非小變也。姑息目前亦未易保況。又方來之患亦未知稅駕自古用兵必有異議成王之時周公東征民有十夫予翼而已其他罔不反曰:艱大晉武與杜預謀取江南大臣賈充等皆力爭之獨一張華贊定大計唐憲宗用武元衡裴度謀討淮西盜殺宰相朝廷震恐請罷裴度以安諸鎮憲宗大怒討蔡益急唐之威令自是復振周世宗即位北漢引契丹入寇河東世宗自將御之宰相馮道固爭不得周之功烈自是遂興《書》曰:惟克果斷乃罔後艱陛下所以疑者度眾人必以姚平仲前日之曲子敗自持其說近种師道為臣言平仲所以不利者劫寨之法不用大兵當少擾之使自蹂籍而後可乘。又地勢橫入江河中此利誘使戰不利以兵入寇也。臣以是知師道有謀故前日之功在不用老將而用驍將不恃謀將。
ér shì cí shuō fēi bīng bù kě yòng yě. xī shí jìn kāi yùn zhī biàn qì dān shǐ rù bài bù qióng zhuī jìn dōng fù lái xiàn dū chéng guó cháo jǐng dé qì dān rù kòu chán yuān zhī yì yì bù qióng zhuī ér yǔ lǔ gǎi zuò zhī hé qīn fū kāi yùn jǐng dé qū zhú zhī cè tóng ér chéng bài zhī gōng xiào yì zhě hé yě. kāi yùn zhī shí zhōng guó fāng ruò ér shì zhī yǐ wèi gù lǔ gǎi zuò dí fù lái jǐng dé zhī jiān zhōng guó zhèng qiáng shòu zhī yǐ hé gù lǔ gǎi zuò dí suì dìng jīn yì zhě bù jiàn kāi yùn zòng dí zhī huàn yù wèi jǐng dé zhī kuān dà zé kě wèi bù zhī shí yǐ. bì xià hé yǐ bù shì shǐ yì gē dì zhě shēn rèn shù nián lǔ gǎi zuò dí bù fù rù zé chén zhī yì zhě bì jiāng nán zhī fū guó bù bǎo shù nián ér yù dìng wàn shì zhī cè bì bù néng yǐ. qǐ xià chén zhāng shǐ yǒu sī dìng yì zhào yuē: shì shì shén dà kě lìng sān xǐng shū mì yuàn yì qǔ zhǎng cè yǐ fù zhū jiāng.
而恃詞說非兵不可用也。昔石晉開運之變契丹始入敗不窮追近冬復來陷都城國朝景德契丹入寇澶淵之役亦不窮追而與虜(改作之)和親夫開運景德驅逐之策同而成敗之功效異者何也。開運之時中國方弱而示之以畏故虜(改作敵)復來景德之間中國正強受之以和故虜(改作敵)遂定今議者不鑒開運縱敵之患欲為景德之寬大則可謂不知時矣。陛下何以不試使議割地者身任數年虜(改作敵)不復入則臣知議者必將難之夫國不保數年而欲定萬世之策必不能矣。乞下臣章使有司定議詔曰:是事甚大可令三省樞密院議取長策以付諸將。
gǎi jīn zì pái.
改金字牌。
rù nèi nèi shì shěng zhuàng bǐ yīn jīn rén rù kòu jié lán dì jiǎo nèi yǒu yù qián jīn zì pái zi qiè lǜ fǎng xiào zhì zào yù jiāng jiù fǎ yù qián zhā zi děng bù dé rù pù zhū hóng jīn zì pái zi gǎi yòng huáng qī zhū hóng zì pái zi fèng shèng zhǐ yī zòu.
入內內侍省狀比因金人入寇截攔遞角內有御前金字牌子竊慮仿效製造欲將舊法御前劄子等不得入鋪朱紅金字牌子改用黃漆朱紅字牌子奉聖旨依奏。
zhū liáng fāng píng.
誅梁方平。
chén liáo shàng yán jīn rén qīn fàn hé běi liáng fāng píng hé guàn gè tǒng jīng bīng kòng è hé jīn fāng píng bài nǜ qì hé bù shǒu guàn wàng fēng ér dùn jīn guàn yǐ zhòng shāng sǐ yú yǒu xià ér fāng píng wèi zhèng diǎn xíng fèng shèng zhǐ yī jūn fǎ chū jīn rén zài chéng xià liáng fāng píng shǒu jīng shī xī bì fāng píng mìng jūn shì shǐ wú xū fā hòu zéi jìn zé shè zhī bǎi xìng yǐ wèi fāng píng pàn lǜ zhòng shù qiān xuān xiāo zhí fāng píng kāi fēng fǔ qiú zhī wèi fāng píng jiā cáng jīn rén nǎi rù qí jiā bān qí jiā zī guān sī zhǎn shǒu luàn zhě shù rén nǎi dìng zhì shì lǐ gāng jiàn yì qǐng zhū fāng píng suì zhǎn yú shì.
臣寮上言金人侵犯河北梁方平何灌各統精兵控扼河津方平敗衄棄河不守灌望風而遁今灌以重傷死於牖下而方平未正典刑奉聖旨依軍法初金人在城下樑方平守京師西壁方平命軍士矢無墟發候賊近則射之百姓以為方平叛率眾數千喧囂執方平開封府囚之謂方平家藏金人乃入其家般其家貲官司斬首亂者數人乃定至是李綱建議請誅方平遂斬於市。
jìng kāng qián lù yuē: shì rì shōu liáng fāng píng xiè sòng kāi fēng fǔ zhì bù shǒu hé zhè zuì zhǎn yú máo zuò qiáo.
靖康前錄曰:是日收梁方平械送開封府治不守河這罪斬於茅座橋。
èr shí jiǔ rì yǐ chǒu lǐ bāng yàn qǐ chí fú yī zòu.
二十九日乙丑李邦彥乞持服依奏。
sān yuè yī rì dīng mǎo shuò shǎng gōng zhào shū.
三月一日丁卯朔賞功詔書。
zhào yuē: zhèn chū lì fú shì zāo jiān nán lài tiān zhī líng dí rén huǐ huò yǒng wéi shì dài fū huàn jiǎ zhòu mào shǐ shí hàn kòu qín wáng zú yòng yǒu jiù zhèn shén jiā zhī fū yǒu gōng bù shǎng yǒu zuì bù xíng suī yáo shùn bù néng yǐ huà tiān xià zhèn cāo wēi fú zhī bǐng yù shǎng fá zhī quán bù ài gāo jué zhòng shǎng yǐ dài zhàn shì qí lìng yǒu sī sù jù děng dì lì gōng jiāng shì zhī míng lái shàng mǔ yǐ ài zēng wèi gāo xià wù zài bì dāng, shù jǐ shǎng bù yú shí gǎn lì sī fèn xié tú kāng gōng jīn hòu fēi yǒu jūn gōng zhàn gōng shí yǒu láo jī zhī rén wài bìng wú ēn xìng fēi fàn zhuǎn guān shǎng cì bō gào yuǎn ěr míng zhī zhèn yì.
詔曰:朕初歷服適遭艱難賴天之靈敵人悔禍永惟士大夫擐甲冑冒矢石捍寇勤王卒用有就朕甚嘉之夫有功不賞有罪不刑雖堯舜不能以化天下朕操威福之柄馭賞罰之權不愛高爵重賞以待戰士其令有司速具等第立功將士之名來上母以愛憎為高下務在必當,庶幾賞不逾時感勵思奮協圖康功今後非有軍功戰功實有勞績之人外並無恩幸非泛轉官賞賜播告遠邇明知朕意。
èr rì wù chén zhào dé ān fǔ jìn shì zhāng bǐng tài xué shēng léi guān shàng shū lùn shì kě jiā bìng yǔ tóng jìn shì chū shēn bǔ dí gōng láng chú mì shū zhèng zì.
二日戊辰詔德安府進士張柄太學生雷觀上書論事可嘉並與同進士出身補迪功郎除秘書正字。
gào cí zhèn chū zhái pī zuò wù guǎng tīng nà shù lái yì tóng zhī lùn yǐ dí yōng.
誥詞朕初宅丕祚務廣聽納庶來異同之論以滌壅。
bì zhī jiān suī bù yī zhī shì yī yán zhī shàn yì jiān shōu bìng qǔ ér bù qiǎn kuàng ěr děng qì shí zhī měi shù yè zhī fù shàn dú lái shàng wén yì càn rán sì jiā bāo cǎi yǐ jiù guān shǐ fū bó shì shī rú zhí yě. ěr zì zhū shēng suì shēng cǐ xuǎn qí yì róng yǐ. dé zhī fēi jiān chí zhī wéi jiān wǎng zhī zhèn xùn yǐ kè yǒu zhōng kě yī qián jiàn.
蔽之奸雖布衣之士一言之善亦兼收並取而不遣況爾等器識之美術業之富剡牘來上文義燦然肆加褒采以就官使夫博士師儒職也。爾自諸生遂升此選其亦榮矣。得之非艱持之惟艱往祗朕訓以克有終可依前件。
jìng kāng lù yuē: shàng zì jí wèi yǐ lái chú ráo zhī yán fēng zhāng rì bù xià shù shí hán yǐ yè guān lǎn wèi cháng shāo yàn yǒu yī shàn wèi cháng bù zhī zhī zhī wèi cháng bù xíng yǔ dà chén yì lùn cháng chuò shí tǔ bǔ qián xí zī fǎng zhì zì dōng gōng shí xǐ gōng zhōng fú yù qì mǐn yǔ fū fǔ kù zhī jī wén jiān zī zhòng gòng bù jí bǎi dān ér tú shū jū qí bàn wéi zhàng wú wén xiù zhī lì jǐ tà wú dān qī zhī shì guī wèi sù pǔ tīng zhèng wèi yǒu yuè yú kāi gé bì zhèng fán yī bǎi wǔ shì shōu qí yíng zī yǔ qí xiàn zú zú shí zú bīng gù rǎng què yí dí shān cǐ wǔ zì ér liǎn bù jí yú tiān xià jiē shèn nǎi jiǎn dé zhī suǒ zhì fēi jiǎo fú suǒ néng wèi yě. liù zéi rú wáng fǔ liáng shī chéng lǐ bāng yàn tán zhěn huò cuàn huò jí zhì shì cài jīng fù zǐ tóng guàn zhū miǎn. yòu jiē zhèng qí zuì zhǎn fāng píng shǒu jiè hòu zhī lǐng jūn dòu liú ér guī zhě hé guàn zuì yǔ fāng píng děng suī sǐ bù shè duó guān jí qí zi sūn qǐ táng kè wèi shū mì xǔ hàn wèi zhōng chéng gōng zhí yáo gǔ zhǒng shī dào shī zhōng wèi zhì zhì shǐ féng xiè hé chén guò tíng méi zhí lǐ jiē bèi zhào xú chù rén yóu wèi shàng xīn juàn juàn sì qí zhì xū shàng zǎi wèi chú yú lùn kuài rán tài píng zhī qī qí zhǒng kě dài sān yuè èr rì tài xué shēng léi guān zhāng bǐng yǐ èr yuè wǔ rì shàng shū hé zhǐ cì jìn shì jí dì shì guān èr zì zhī shū lùn shì gè dé chén dōng shí yī ér yǐ dōng yǐ miǎn lù wèi xìng ér èr zi róng yù rú cǐ shǐ jīn rén bù qū ér sǐ rú láng guān fù chá zhě bù wén bāo chóng jǐn yán jí jiàn zhōng wèi shè jì bù yú jūn fù bù fù zǎi zhí rú wú. ruò zhě fǎn jiàn chì zhú tiān xià shì chū rù yì wài jǔ bù kě yǐ nì liào yě..
靖康錄曰:上自即位以來芻蕘之言封章日不下數十函乙夜觀覽未嘗稍厭有一善未嘗不知知之未嘗不行與大臣議論嘗輟食吐哺前席咨訪陟自東宮時徙宮中服御器皿與夫府庫之積聞兼輜重共不及百擔而圖書居其半幃帳無文繡之麗几榻無丹漆之飾規為素樸聽政未有月餘開革弊政凡一百五事收其贏資與其羨卒足食足兵故攘卻夷狄(刪此五字)而斂不及於天下皆慎乃儉德之所致非矯拂所能為也。六賊如王黼梁師成李邦彥譚稹或竄或殛至是蔡京父子童貫朱勔。又皆正其罪斬方平首戒後之領軍逗遛而歸者何灌罪與方平等雖死不赦奪官及其子孫起唐恪為樞密許翰為中丞供職姚古种師道師中為制置使馮澥何陳過庭梅執禮皆被召徐處仁尤為上心眷眷竢其至虛上宰未除輿論快然太平之期跂踵可待三月二日太學生雷觀張柄以二月五日上書合旨賜進士及第試觀二字之書論事各得陳東十一而已東以免戮為幸而二子榮遇如此使金人不屈而死如郎官傅察者不聞褒崇盡言極諫忠衛社稷不諛君父不附宰執如吳。若者反見斥逐天下事出入意外舉不可以逆料也。。
sān rì jǐ sì tài zǎi zhāng bāng chāng guān wén diàn dà xué shì zhōng tài yī gōng shǐ.
三日己巳太宰張邦昌觀文殿大學士中太一宮使。
mén xià nán jìn yì tuì yǔn gāo jūn zǐ zhī fēng chóng jiù yōu xián shí zhòng cháo tíng zhī tǐ juàn yǔ yuán bì wèi guó liáng chén yòng shě suī xì yú shí shǐ zhōng. qiě dǔ qí yì dàn fū míng mìng fū gào zhì cháo guāng lù dài fū tài zǎi jiān mén xià shì láng zhāng bāng chāng zhì shěn ér shí jīng qì bó ér yòng yuǎn zǎo dēng jìn lù tíng chén wú chū qí xiān jiǔ yù zhèng jī tiān xià shí shòu qí cì jiā yǒu gōng yú shè jì bǐ zhèng wèi yú tái héng bǐng jí yǒu shēng dú shàn biān shū zhī bèi wáng shāng duō zhì yǒu yán hàn xiāng zhī wēi niàn qí xíng lǐ zhī qín chù yǐ zhēn cí zhī yì shēng huá mì diàn shù shàng biàn yú zī xún péi fù yuán tián yòng zhāo xuān yú wù cǎi yú xì liú hóu zhī zú yuàn yí rén shì zhī láo nán zhòng jiāng guī mǔ dàn jiǎn shū zhī jí qí quán míng zhé yǐ bǎo gōng míng kě tè shòu guān wén diàn dà xué shì tài yī gōng shǐ yī qián guāng lù dài fū jiā shí yì qī bǎi hù.
門下難進易退允高君子之風崇舊優賢實重朝廷之體眷予元弼為國良臣用舍雖系於時始終。且篤其義誕敷明命敷告治朝光祿大夫太宰兼門下侍郎張邦昌智沈而識精氣博而用遠蚤登禁路廷臣無出其先久預政機天下實受其賜嘉有功於社稷俾正位於台衡丙吉有聲獨擅邊書之備王商多質有嚴漢相之威念其行李之勤處以真祠之逸升華秘殿庶尚便於諮詢陪賦爰田用昭宣於物采於戲留侯知足願遺人事之勞南仲將歸母憚簡書之急其全明哲以保功名可特授觀文殿大學士太一宮使依前光祿大夫加食邑七百戶。
cì jìn shì chū shēn tóu pǐn dǐng dài sì chuān děng chù chéng xuān bù zhèng shǐ sī bù zhèng shǐ qīng yuàn xǔ hán dù xiào kān.
賜進士出身頭品頂戴四川等處承宣布政使司布政使清苑許涵度校刊。
juǎn sì shí èr jiào kān jì.
※卷四十二校勘記。
yīn mín zhī yuàn yuàn wù zuò nù
因民之怨(怨誤作怒)
zé dāng lì jiàn qióng bīng zì fén zhī zāi tuō dāng zì cài yōu luàn cháng yōu wù zuò jīng dào zéi wèi jí jí wù zuò fèn shǐ wēi lìng jì xíng xíng wù zuò bì xū hē kǒng jié hē wù zuò kài gǎi jīn zì pái rù nèi rù nèi èr zì yīng zài cǐ tiáo wù rù xià wén wén gé bì zhèng wén wù zuò kāi.
則當力諫窮兵自焚之災(脫當字)蔡攸亂常(攸誤作京)盜賊蝟集(集誤作奮)使威令既行(行誤作必)虛喝恐劫(喝誤作愒)改金字牌入內(入內二字應在此條誤入下文)聞革弊政(聞誤作開)。