strong kuí xīng zhào mèng zhōng liáng jiàng shēng léi bù xuān wēi hú lí bì nán strong
奎星兆夢忠良降生 雷部宣威狐狸避難
qiě shuō bāo yuán wài zhōng rì mèn mèn, zhè rì dú zuò shū zhāi, zhèng chóu chú cǐ shì, bù jué shuāng mù kùn juàn, fú jǐ ér wò. méng lóng zhī jì, zhǐ jiàn bàn kōng zhōng xiáng yún liáo rào, ruì qì yīn yūn měng rán hóng guāng yī shǎn, miàn qián là xià gè guài wù lái, tóu shēng shuāng jiǎo, qīng miàn hóng fà, jù kǒu liāo yá, zuǒ shǒu ná yī yín dìng, yòu shǒu zhí yī zhū bǐ, tiào wǔ zhe bēn luò qián lái. yuán wài dà jiào yī shēng, xǐng lái què shì yī mèng, xīn zhōng shàng jué luàn tiào. zhèng zì chū shén, hū jiàn yā huán xiān lián ér rù, bào dào: yuán wài, dà xǐ le! fāng cái ān rén chǎn shēng yī wèi gōng zǐ, nú bì tè lái bǐng zhī. yuán wài wén tīng, chōu le yī kǒu liáng qì, zhǐ xià dé jīng yí bù zhǐ zhēng le duō shí, yín le yī shēng, dào: bà le, bà le! jiā mén bù xìng, shēng cǐ yāo xié. jí máng lì qǐ shēn lái, yī bù yī hāi, lái zhì hòu yuàn kàn jiàn, xìng ān rén wú yàng, lüè wèn le jǐ jù huà, lián xiǎo hái yě bù qiáo, huí shēn réng wǎng shū fáng lái le. zhè lǐ fú shì ān rén de, bāo guǒ xiǎo hái de, yīn shí zhī jiā zì rán jù shì biàn dāng de, bù bì xì biǎo.
且說包員外終日悶悶,這日獨坐書齋,正躊躇此事,不覺雙目睏倦,伏几而臥。朦朧之際,只見半空中祥雲繚繞,瑞氣氤氳;猛然紅光一閃,面前落下個怪物來,頭生雙角,青面紅髮,巨口撩牙,左手拿一銀錠,右手執一硃筆,跳舞着奔落前來。員外大叫一聲,醒來卻是一夢,心中尚覺亂跳。正自出神,忽見丫鬟掀簾而入,報道:「員外,大喜了!方才安人產生一位公子,奴婢特來稟知。」員外聞聽,抽了一口涼氣,只嚇得驚疑不止;怔了多時,吟了一聲,道:「罷了,罷了!家門不幸,生此妖邪。」急忙立起身來,一步一咳,來至後院看見,幸安人無恙,略問了幾句話,連小孩也不瞧,回身仍往書房來了。這裡服侍安人的,包裹小孩的,殷實之家自然俱是便當的,不必細表。
dān shuō bāo hǎi zhī qī lǐ shì chōu kōng ér huí dào zì jǐ fáng zhōng, zhǐ jiàn bāo hǎi zuò zài nà lǐ fā dāi. lǐ shì dào: hǎo hǎo ér de èr yī tiān zuò wǔ de jiā dāng, rú jīn nòng chéng sān yī sān shí yī liǎo. nǐ dào dǐ xiǎng gè zhǔ yì ya. bāo hǎi dá dào: wǒ zhèng wèi cǐ shì fā chóu. fāng duì lǎo dāng jiā de jiāng wǒ jiào dào shū fáng, gào sù wǒ mèng jiàn, yī gè qīng liǎn hóng fà de guài wù, cóng kōng zhōng diào jiāng xià lái, bǎ lǎo dāng jiā de xià xǐng le, shuí zhī jiù shēng cǐ zi. wǒ xì xì xiǎng lái, bì shì zán men dōng dì lǐ liǎng guā chéng le jīng le. lǐ shì wén tīng, biàn cuān duō dào: zhè hái liǎo de! ruò shì liú zài jiā nèi, tā bì zuò hào. zì gǔ shū shàng shuō, yāo jīng rù mén, jiā bài rén wáng de duō zhe ne. rú jīn hé bù chèn zǎo ér gào sù lǎo dāng jiā de, jiāng tā pāo qì zài huāng jiāo yě wài, qǐ bù xǐng le dān zhe xīn, jiù shì jiā sī yě shěng le, sān yī sān shí yī liǎo. yī jǔ liǎng dé, nǐ xiǎng hǎo bù hǎo? zhè fù rén yī tào huà, shuō dé bāo hǎi rú mèng chū xǐng, lián máng qǐ shēn lái dào shū fáng, yī jiàn yuán wài, biàn cóng tóu zhì wěi de bǎ huà shuō le yī biàn, dàn bù tí qǐ jiā sī yī shì. shuí zhī yuán wài zhèng yīn cǐ fán nǎo, yī wén bāo hǎi zhī yán, qià hé le niàn tóu, lián shēng shuō hǎo: cǐ shì jiù jiāo fù yú nǐ, kuài kuài bàn qù. jiāng lái nǐ mǔ qīn ruò wèn shí, jiù shuō luò cǎo bù duō shí jiù sǐ le. bāo hǎi lǐng mìng, huí shēn lái zhì wò qióng, tuō yán gōng zǐ yǐ sǐ, jí máng bào chū, yòng chá yè lǒu zi zhuāng hǎo, xié zhì jǐn píng shān hòu, jiàn yī kēng shēn cǎo, biàn jiāng lǒu zi fàng xià. gāng yào liào chū xiǎo ér. zhǐ jiàn cǎo cóng lǐ yǒu lǜ guāng yī shǎn, yuán lái shì yī zhī měng hǔ yǎn guāng shè jiāng chū lái. bāo hǎi yī jiàn, zhǐ xià dé hún bù fù tǐ, lián niào dōu xià chū lái le, lián lǒu dài xiǎo hái yī tóng pāo qì, chōu shēn pǎo jiāng huí lái, qì chuǎn xū xū, bù gù huí bǐng yuán wài, pǎo dào zì jǐ fáng zhōng, dào zài kàng shàng, lián shēng shuō dào: xià shā wǒ yě! xià shā wǒ yě! lǐ shì máng wèn dào: nǐ zhè děng jiàn shén jiàn guǐ de, bú shì yāo jīng zuò le hào le? bāo hǎi dìng le dìng shén, dá dào: lì hài! lì hài! yī wǔ yī shí, shuō yǔ lǐ shì dào: nǐ shuō kě pà bù kě pà? zhǐ shì nà chá yè lǒu zi méi yǒu ná huí lái. lǐ shì xiào dào: nǐ zhēn shì zhěng lǒu sǎ yóu, mǎn dì jiǎn zhī má,, dà chù bù suàn xiǎo chù suàn liě! yī gè lǒu néng zhí jǐ hé? yī fēn jiā sī shěng le, qǐ bù lè ma! bāo hǎi xiào xī kā dào: guǒ rán shì biǎo zhuàng bù rú lǐ zhuàng, zhè shì duō kuī xián qī nǐ qiǎo liě. zhè hái zi zhè shí hòu guǎn bǎo jiào hǔ bā dā liě!
單說包海之妻李氏抽空兒回到自己房中,只見包海坐在那裡發呆。李氏道:「好好兒的『二一添作五』的家當,如今弄成『三一三十一』了。你到底想個主意呀。」包海答道:「我正為此事發愁。方對老當家的將我叫到書房,告訴我夢見,一個青臉紅髮的怪物,從空中掉將下來,把老當家的嚇醒了,誰知就生此子。我細細想來,必是咱們東地里兩瓜成了精了。」李氏聞聽,便攛掇道:「這還了得!若是留在家內,他必做耗。自古書上說,妖精入門,家敗人亡的多着呢。如今何不趁早兒告訴老當家的,將他拋棄在荒郊野外,豈不省了擔着心,就是家私也省了,『三一三十一』了。一舉兩得,你想好不好?」這婦人一套話,說得包海如夢初醒,連忙起身來到書房,一見員外,便從頭至尾的把話說了一遍,但不提起家私一事。誰知員外正因此煩惱,一聞包海之言,恰合了念頭,連聲說好:「此事就交付於你,快快辦去。將來你母親若問時,就說落草不多時就死了。」包海領命,回身來至臥窮,託言公子已死,急忙抱出,用茶葉簍子裝好,攜至錦屏山後,見一坑深草,便將簍子放下。剛要撂出小兒。只見草叢裡有綠光一閃,原來是一隻猛虎眼光射將出來。包海一見,只嚇得魂不附體,連尿都嚇出來了,連簍帶小孩一同拋棄,抽身跑將回來,氣喘吁吁,不顧回稟員外,跑到自己房中,倒在炕上,連聲說道:「嚇殺我也!嚇殺我也!」李氏忙問道:「你這等見神見鬼的,不是妖精作了耗了?」包海定了定神,答道:「利害!利害!」一五一十,說與李氏道:「你說可怕不可怕?只是那茶葉簍子沒有拿回來。」李氏笑道:「你真是『整簍灑油,滿地撿芝麻,,大處不算小處算咧!一個簍能值幾何?一分家私省了,豈不樂嗎!」包海笑嘻喀道:「果然是『表壯不如里壯』,這事多虧賢妻你巧咧。這孩子這時候管保叫虎吧嗒咧!」
shuí zhī tā: èr rén zài wū nèi shuō huà, bù fáng chuāng wài yǒu ěr. qià yù xián rén wáng shì cóng cǐ jīng guò, yī yī tīng qù, jí máng huí zhì wū zhōng, xì xiǎng cǐ shì hǎo shēng cán rěn, yòu zháo jí, yòu xīn téng, xià jué là xià lèi lái. zhèng zì bēi qì, dà yé bāo shān cóng wài biān jìn lái, jiàn cǐ guāng jǐng, biàn wèn qíng yóu. wáng shì jiāng cǐ shì yī yī shuō zhī. bāo shān dào: yuán lái yǒu zhè děng shì! bú yào jǐn, jǐn píng shān bù guò wǔ liù lǐ dì, dài wǒ qián qù kàn kàn, zài zuò dào lǐ. shuō bà, lì kè chū fáng qù le. wáng shì zì zhàng fū qù hòu, dān jīng hài pà, wéi kǒng měng hǔ shāng rén, yòu kǒng zhǎo bu zháo sān dì, xīn zhōng hǎo shēng wěi jué bù xià.
誰知他:二人在屋內說話,不防窗外有耳。恰遇賢人王氏從此經過,一一聽去,急忙回至屋中,細想此事好生殘忍,又着急,又心疼,下覺落下淚來。正自悲泣,大爺包山從外邊進來,見此光景,便問情由。王氏將此事一一說知。包山道:「原來有這等事!不要緊,錦屏山不過五六里地,待我前去看看,再做道理。」說罷,立刻出房去了。王氏自丈夫去後,擔驚害怕,惟恐猛虎傷人,又恐找不着三弟,心中好生委決不下。
qiě yán bāo shān jí jí máng máng bēn dào jǐn píng shān hòu, guǒ jiàn yī piàn shēn cǎo, sì xià zhǎo xún, zhǐ jiàn chá yè lǒu zi héng tǎng zài dì, què wú sān dì. dà yé zháo máng, lián shuō: bù hǎo! dà yuē shì bèi hǔ chī le. yòu wǎng qián zǒu le shù bù, zhǐ jiàn yī piàn cǎo jù gè dào wò zài dì, zú yǒu yī chǐ duō hòu, shàng pá zhe gè hēi qī qī liàng yóu yóu chì tiáo tiáo de xiǎo ér. dà yé yī jiàn, mǎn xīn huān xǐ, jí máng dǎ kāi yī fú, jiāng xiǎo ér bào qǐ, chuāi zài huái nèi, zhuǎn shēn jìng bēn jiā lái, qiāo qiāo dì guī dào zì jǐ wū nèi.
且言包山急急忙忙奔到錦屏山後,果見一片深草,四下找尋,只見茶葉簍子橫躺在地,卻無三弟。大爺着忙,連說:「不好!大約是被虎吃了。」又往前走了數步,只見一片草俱各倒臥在地,足有一尺多厚,上爬着個黑漆漆、亮油油、赤條條的小兒。大爺一見,滿心歡喜,急忙打開衣服,將小兒抱起,揣在懷內,轉身竟奔家來,悄悄地歸到自己屋內。
wáng shì zhèng zài pàn wàng zhī jì, yī jiàn zhàng fū huí lái, jiāng xīn fàng xià yòu jiàn bào le sān dì huí lái, xǐ bù zì shèng, lián máng jiāng zì jǐ yī jīn jiě kāi, jiē guò bāo gōng, yǐ xiōng táng wēi bào, shuí zhī bāo gōng dào le xián rén huái nèi, tiān shēng de cōng jùn, jiāng tóu luàn gǒng, fǎng fú yào rǔ shí chī de yì bān xián rén jí jiāng rǔ tóu fàng zài bāo gōng kǒu nèi, màn màn de wèi bǔ. bāo shān zài páng, biàn yǔ xián rén shāng yì: rú jīn suī jiāng sān dì jiù huí, dàn wǒ fáng zhōng hū rán yǒu le liǎng gè xiǎo hái, bié rén kàn jiàn, qǐ bù shēng yí? xián rén wén tīng, dào: mò ruò jiāng zì jǐ cái mǎn yuè de ér zi, lìng jì bié chù, xún rén fǔ yǎng, qiè shēn dān dān rǔ bǔ sān dì, qǐ bù liǎng quán ne. bāo shān wén tīng dà xǐ, biàn jiāng zì jǐ hái ér tōu tōu bào chū, jì yú tā chù sī yǎng. kě qiǎo jiù yǒu běn cūn de xiāng mín zhāng dé lù, yīn qī zǐ gāng shēng yī zi, wèi mǎn yuè yǐ jīng sǐ le, zhèng zài rǔ wàng zhī shí, rú jīn dé le bāo shān zhī zǐ, hǎo shēng huān xǐ.
王氏正在盼望之際,一見丈夫回來,將心放下;又見抱了三弟回來,喜不自勝,連忙將自己衣襟解開,接過包公,以胸膛偎抱,誰知包公到了賢人懷內,天生的聰俊,將頭亂拱,仿佛要乳食吃的一般;賢人即將乳頭放在包公口內,慢慢的餵哺。包山在旁,便與賢人商議:「如今雖將三弟救回,但我房中忽然有了兩個小孩,別人看見,豈不生疑?」賢人聞聽,道:「莫若將自己才滿月的兒子,另寄別處,尋人撫養,妾身單單乳哺三弟,豈不兩全呢。」包山聞聽大喜,便將自己孩兒偷偷抱出,寄於他處廝養。可巧就有本村的鄉民張得祿,因妻子剛生一子,未滿月已經死了,正在乳旺之時,如今得了包山之子,好生歡喜。
yī rì, qū zhú niú yáng lái zhì jǐn píng shān é tóu fēng xià, jiàn yī piàn qīng cǎo, jiāng niú yáng jiù zài cǐ chù mù fàng. xiāng zhōng mù tóng bǐ cǐ wán shuǎ. dú yǒu bāo gōng yī rén huò guān shān shuǐ, huò zài lín mù zhī xià xí dì ér zuò, huò zài shān huán zhī zhōng zhěn shí ér mián, què shì wú jīng dǎ cǎi, fǎng fó xīn yǒu suǒ sī de yì bān. zhèng zài shān huán zhī zhōng shí shàng xiē xī, zhǐ jiàn yīn yún sì hé, léi shǎn jiāo jiā, zhī dào bì yǒu dà yǔ, jí máng lì qǐ shēn lái, pǎo zhì shān wō gǔ miào zhī zhōng. cái zǒu zhì diàn nèi, zhǐ tīng dé hū lǎ lǎ pī lì yī shēng, fēng yǔ zhòu zhì. bāo gōng zài gòng zhuō qián pán xī duān zuò, hū jué bèi hòu yǒu rén yī lǒu, jiāng yāo bào zhù, bāo gōng huí tóu kàn shí, què shì yī gè nǚ zǐ, xiū róng mǎn miàn, qí jīng pà zhī tài lìng rén kě lián. bāo gōng àn zì xiǎng dào: bù zhī shuí jiā nǚ zǐ cóng cǐ jīng guò, yù cǐ dà yǔ, kàn tā guāng jǐng xiǎng lái shì pà léi. màn shuō cǐ róu ruò nǚ zǐ, jiù shì wǒ sān hēi wén cǐ léi shēng, yě jué dǎn hán. yīn cǐ suǒ xìng jiāng yī fú zhǎn kāi, zhē hù nǚ zǐ. wài biān léi shēng yù jí, bù lí dǐng mén. yuē yǒu liǎng sān kè de gōng fū, yǔ shēng jiàn xiǎo, léi shǐ zhǐ shēng.
一日,驅逐牛羊來至錦屏山鵝頭峰下,見一片青草,將牛羊就在此處牧放。鄉中牧童彼此頑耍。獨有包公一人或觀山水,或在林木之下席地而坐,或在山環之中枕石而眠,卻是無精打彩,仿佛心有所思的一般。正在山環之中石上歇息,只見陰雲四合,雷閃交加,知道必有大雨,急忙立起身來,跑至山窩古廟之中。才走至殿內,只聽得忽喇喇霹靂一聲,風雨驟至。包公在供桌前盤膝端坐,忽覺背後有人一摟,將腰抱住,包公回頭看時,卻是一個女子,羞容滿面,其驚怕之態令人可憐。包公暗自想道:「不知誰家女子從此經過,遇此大雨,看她光景想來是怕雷。慢說此柔弱女子,就是我三黑聞此雷聲,也覺膽寒。」因此索性將衣服展開,遮護女子。外邊雷聲愈急,不離頂門。約有兩三刻的工夫,雨聲漸小,雷始止聲。
bù duō shí, yún sàn tiān qíng, rì yǐ xī huī, huí tóu kàn shí, bù jiàn le nà nǚ zǐ. xīn zhōng nà mèn, zǒu chū miào lái, zhǎo zháo zhǎng bǎo, qū gǎn niú yáng. gāng cái dào cūn tóu, zhǐ jiàn fú shì èr sǎo sǎo de yā huán qiū xiāng shǒu tuō yī dié yóu bǐng, shuō dào: zhè shì èr nǎi nǎi gěi sān guān rén zuò diǎn xīn chī de. bāo gōng yī jiàn, biàn shuō dào: huí qù tì wǒ gěi sǎo sǎo dào xiè. shuō zhe, ná qǐ yào chī, bù jué shǒu zhǐ yī má, jiāng bǐng luò zài dì xià. cái dài yào jiǎn, cóng hòu lái le yī zhī diān quǎn, jìng zì xián bǐng qù le. zhǎng bǎo zài páng, biàn shuō: kě xī yī zhāng yóu bǐng, què bèi tā chī le. zhè shì wǒ jiā là quǎn, děng wǒ qù gǎn huí lái. bāo gōng lán zhù, dào: tā jì xián qù, zòng rán ná huí, yě chī bù dé le. zán men qiě jiāo dài niú yáng yào jǐn. shuō zhe shuō zhe, lái dào lǎo zhōu wū nèi. zhǎng bǎo jiāng niú yáng gǎn rù quān zhōng, zhǐ tīng tā zài yuàn nèi rǎng dào: bù hǎo le! zěn me là gǒu qī kǒng liú xiě le? lǎo zhōu wén tīng, tóng bāo gōng chū dé yuàn lái, zhǐ jiàn quǎn dào zài dì, qī qiào liú xiě. lǎo zhōu kàn le chà yì, dào: cǐ quǎn nǎi fú dú ér sǐ de. bù zhī tā chī le shén me le? zhǎng bǎo zài páng chā yán: gāng cái èr nǎi nǎi jiào qiū xiāng sòng bǐng yǔ sān guān rén chī, shī shǒu luò dì, bèi zán men de diān gǒu chī le. lǎo zhōu wén tīng, xīn xià míng bái, qǐng sān guān rén lái zhì wū nèi, àn àn de zhǔ fù: yǐ hòu èr nǎi nǎi gěi de chī shí, wù yào liú shén, bù kě duò rù shù zhōng. bāo gōng wén tīng, bù dàn bù xìn, fǎn dào chēn guài tā lí jiān shū sǎo bù hé, dǔ qì bié lǎo zhōu huí jiā, hǎo shēng qì mèn.
不多時,雲散天晴,日已夕暉,回頭看時,不見了那女子。心中納悶,走出廟來,找着長保,驅趕牛羊。剛才到村頭,只見服侍二嫂嫂的丫鬟秋香手托一碟油餅,說道:「這是二奶奶給三官人做點心吃的。」包公一見,便說道:「回去替我給嫂嫂道謝。」說着,拿起要吃,不覺手指一麻,將餅落在地下。才待要撿,從後來了一隻癲犬,竟自銜餅去了。長保在旁,便說:「可惜一張油餅,卻被它吃了。這是我家瘌犬,等我去趕回來。「包公攔住,道:「它既銜去,縱然拿回,也吃不得了。咱們且交代牛羊要緊。」說着說着,來到老周屋內。長保將牛羊趕入圈中,只聽他在院內嚷道:「不好了!怎麼瘌狗七孔流血了?」老周聞聽,同包公出得院來,只見犬倒在地,七竅流血。老周看了詫異,道:「此犬乃服毒而死的。不知他吃了什麼了?」長保在旁插言:「剛才二奶奶叫秋香送餅與三官人吃,失手落地,被咱們的癲狗吃了。」老周聞聽,心下明白,請三官人來至屋內,暗暗的囑咐:「以後二奶奶給的吃食,務要留神,不可墮入術中。」包公聞聽,不但不信,反倒嗔怪他離間叔嫂不和,賭氣別老周回家,好生氣悶。
guò le jǐ tiān, zhǐ jiàn qiū xiāng lái qǐng, shuō èr nǎi nǎi yǒu yào jǐn de shì. bāo gōng zhǐ de suí tā lái zhì èr sǎo wū nèi. lǐ shì yī jiàn, mǎn miàn xiào róng, shuō: qiū xiāng zuó rì dào hòu yuán, hū tīng kū jǐng nèi yǒu rén shuō huà, yīn zài jǐng kǒu wǎng xià yī kàn, bù xiǎng bǎ jīn juàn diào luò jǐng zhōng, kǒng pà ān rén jiàn guài ruò jiào bié rén dǎ lāo, jǐng kǒu yòu xiǎo, xià bù qù, yòu kǒng shēng zhāng chū lái. méi nài hé, gù cǐ jiào tā jí qǐng sān guān rén lái. wèn bāo gōng dào: sān shū, yīn nǐ shēn liàng yòu xiǎo, xià jǐng jiāng jīn zān mō chū, yǐ miǎn sǎo sǎo shòu zé. bù zhī sān shū nǐ kěn xià jǐng qù me? bāo gōng dào: zhè bù dǎ jǐn! dài wǒ xià qù, gěi sǎo sǎo mō chū lái jiù shì le. yú shì lǐ shì hū qiū xiāng ná shéng zi, tóng bāo gōng lái dào hòu yuán jǐng biān. bāo gōng jiāng shéng shuān zài yāo jiān, shǒu fú jǐng kǒu, jiào lǐ shì tóng qiū xiāng màn màn de fàng sōng. gāng cái xì dào duō yī bàn, zhǐ tīng shàng miàn shuō: bù hǎo! jiū bú zhù le! bāo gōng jué dé shéng zi yī sōng, shēn rú bài xù yì bān, pū tōng yī shēng, jìng zì luò zài jǐng dǐ. qiě xǐ shì kū jǐng wú shuǐ, què wèi shuāi zhe. xīn zhōng fāng cái míng bái, àn àn sī dào: guài bù dé lǎo zhōu jiào wǒ liú shén, yuán lái èr sǎo sǎo guǒ yǒu hài wǒ zhī xīn. zhǐ shì rú jīn jì luò jǐng zhōng, bié rén yòu bù zhī dào, wǒ què rú hé chū dé qù ne?
過了幾天,只見秋香來請,說二奶奶有要緊的事。包公只得隨她來至二嫂屋內。李氏一見,滿面笑容,說:「秋香昨日到後園,忽聽枯井內有人說話,因在井口往下一看,不想把金眷掉落井中,恐怕安人見怪;若叫別人打撈,井口又小,下不去,又恐聲張出來。沒奈何,故此叫她急請三官人來。」問包公道:「三叔,因你身量又小,下井將金簪摸出,以免嫂嫂受責。不知三叔你肯下井去麼?」包公道:「這不打緊!待我下去,給嫂嫂摸出來就是了。」於是李氏呼秋香拿繩子,同包公來到後園井邊。包公將繩拴在腰間,手扶井口,叫李氏同秋香慢慢的放鬆。剛才繫到多一半,只聽上面說:「不好!揪不住了!」包公覺得繩子一松,身如敗絮一般,撲通一聲,竟自落在井底。且喜是枯井無水,卻未摔着。心中方才明白,暗暗思道:「怪不得老周叫我留神,原來二嫂嫂果有害我之心。只是如今既落井中,別人又不知道,我卻如何出得去呢?」
zhèng zài mèn mèn zhī jì, zhǐ jiàn qián miàn hū yǒu guāng míng yī shǎn. bāo gōng bù zhī hé wù, àn cǔn dào mò fēi guǒ yǒu jīn chāi fàng guāng me? xiàng qián yòng shǒu yī pū, bìng wèi pū zhe, guāng míng yòu wǎng qián qù. bāo gōng chà yì, yòu wǎng qián gǎn, yuè pū yuè yuǎn, zài yě pū tā bù zháo. xīn zhōng jiāo zào, mǎn miàn hàn liú, lián shuō: guài shì, guài shì! jǐng nèi rú hé yǒu xǔ duō lù jìng ne? bù miǎn jǐn lì zhuī qù, kàn shì hé wù. yīn cǐ pū gǎn yǒu yī lǐ zhī yáo, hū rán guāng ér bù dòng. bāo gōng jí máng xiàng qián pū zhù, kàn shí què shì gǔ jìng yī miàn. fān zhuǎn xì kàn, hēi àn zhī chù zài yě qiáo bù chū lái. zhǐ jué dé lěng qì sēn sēn, tòu rén xīn dǎn. zhèng kàn zhī jiān, hū jiàn qián miàn míng liàng, máng jiāng gǔ jìng chuāi qǐ, pá jiāng chū lái. kàn shí nǎi shì chǎng yuàn hòu qiáng yǐ wài dì gōu, xīn nèi zì sī dào: yuán lái wǒ men hòu yuán kū jǐng jìng yǔ cǐ dào xiāng tōng. bú yào guǎn tā. xìng xǐ tuō chū le kū jǐng zhī nèi, qiě zì huí jiā biàn liǎo.
正在悶悶之際,只見前面忽有光明一閃。包公不知何物,暗忖道「莫非果有金釵放光麼?」向前用手一撲,並未撲着,光明又往前去。包公詫異,又往前趕,越撲越遠,再也撲他不着。心中焦躁,滿面汗流,連說:「怪事,怪事!井內如何有許多路徑呢?」不免盡力追去,看是何物。因此撲趕有一里之遙,忽然光兒不動。包公急忙向前撲住,看時卻是古鏡一面。翻轉細看,黑暗之處再也瞧不出來。只覺得冷氣森森,透人心膽。正看之間,忽見前面明亮,忙將古鏡揣起,爬將出來。看時乃是場院後牆以外地溝,心內自思道:「原來我們後園枯井竟與此道相通。不要管他。幸喜脫出了枯井之內,且自回家便了。」
zǒu dào jiā zhōng, hǎo shēng qì mèn. zì jǐ zuò zhe, wú chù fā xiè zhè kǒu mèn qì, zǒu dào wáng shì xián rén wū nèi, juē zhe zuǐ fā zhēng. xián rén jiān dào: lǎo sān, nǐ cóng hé chù ér lái? wèi zhe hé shì, zhè děng méi hǎo qì? mò bù yǒu rén qī fù nǐ le? bāo gōng shuō: wǒ gào sù sǎo sǎo, bìng wú bié rén qī wǒ. jiē yīn qiū xiāng shuō èr sǎo sǎo jiào wǒ, gǎn zhe qù jiàn, shuí zhī tā jiào wǒ mō zān yú shì jiāng zhuàn rù kū jǐng zhī shì, yī yī shuō le yī huí. wáng shì wén tīng, xīn zhōng hǎo shēng bù píng, yòu shì nán shòu, yòu wú kě nài hé, zhǐ de jiě quàn ān wèi, zhǔ fù yǐ hòu yào chù chù liú shén. bāo gōng lián lián chēng shì. shuō huà jiān, cóng huái zhōng tāo chū gǔ jìng jiāo yǔ wáng shì, biàn shuō: shì cóng àn zhōng de lái de, sǎo sǎo hǎo hǎo shōu cáng, bù kě shī luò.
走到家中,好生氣悶。自己坐着,無處發泄這口悶氣,走到王氏賢人屋內,撅着嘴發怔。賢人間道:「老三,你從何處而來?為着何事,這等沒好氣?莫不有人欺負你了?」包公說:「我告訴嫂嫂,並無別人欺我。皆因秋香說二嫂嫂叫我,趕着去見,誰知她叫我摸簪……」於是將賺入枯井之事,一一說了一回。王氏聞聽,心中好生不平,又是難受,又無可奈何,只得解勸安慰,囑咐以後要處處留神。包公連連稱「是」。說話間,從懷中掏出古鏡交與王氏,便說:「是從暗中得來的,嫂嫂好好收藏,不可失落。」
bāo gōng qù hòu, xián rén dú zuò fáng zhōng, xīn lǐ àn xiǎng: shū shū shěn shěn suǒ zuò zhī shì, shēn móu mì lüè, mò shuō sān dì hái tí zhī rén nán yǐ chuǎi duó, jiù shì wǒ fū qī èr rén yě nán cè qí yīn móu. jiāng lái tǎng ruò nòng chū shì duān, rú hé shì hǎo! kě xiào tā èr rén zhǐ wèi jiā sī, què wàng lún lǐ. zhèng zài jiē tàn, zhǐ jiàn dà yé bāo shān cóng wài ér rù, xián rén biàn jiāng fāng cái zhī huà, shuō le yī biàn. dà yé wén tīng, lián lián yáo shǒu, dào: qǐ yǒu cǐ lǐ! zhè bì shì sān dì táo qì, wù diào rén kū jǐng zhī zhōng, zì jǐ kǒng pà shòu zé, gù cǐ niē zào chū zhè yī piàn huǎng yán, bù kě tīng tā. rì hòu zǒng jiào tā shí shí zài zhè lǐ jiù shì le, kě yě miǎn xǔ duō kǒu shé.
包公去後,賢人獨坐房中,心裡暗想:「叔叔嬸嬸所做之事,深謀密略,莫說三弟孩提之人難以揣度,就是我夫妻二人也難測其陰謀。將來倘若弄出事端,如何是好!可笑他二人只為家私,卻忘倫理。」正在嗟嘆,只見大爺包山從外而入,賢人便將方才之話,說了一遍。大爺聞聽,連連搖首,道:「豈有此理!這必是三弟淘氣,誤掉人枯井之中,自己恐怕受責,故此捏造出這一片謊言,不可聽他。日後總叫他時時在這裡就是了,可也免許多口舌。」
dà yé kǒu suī rú cǐ shuō, xīn zhōng wàn fēn nán shòu, àn zì sī dào: èr dì cóng qián zuò de shì tǐ wǒ qǐ bù zhī, zhǐ shì wǒ zuò gē ge de yān néng rèn zhēn, zhǐ hǎo hán hu bà le. cǐ shì ruò shì míng yán, yī lái shāng le shǒu zú de hé qì, èr lái tiān zhóu lǐ yí jì. chén yín bàn shǎng, bù jué zhǎng tàn yī shēng, biàn wèn wáng shì shuō: wǒ kàn sān dì qì yǔ bù fán, xíng shì qí yì, jiāng lái bì bù kě xiàn liàng. wǒ yǔ èr dì yǐ rán dān gē, zì yòu bù céng dú shū, rú jīn hé bù yán shī jiào xùn sān dì. tǎng shàng tiān lián niàn, dé gè yī guān bàn zhí, yī lái gǎi huàn mén tíng, èr lái shěng shòu nà zāng guān wū lì de mèn qì, nǐ dào hǎo yě bù hǎo? xián rén wén tīng, diǎn tóu lián lián chēng shì, yòu dào: gōng gōng zhī qián xū shàn wèi shuō cí fāng hǎo. dà yé shuō: wú fáng, wǒ zì yǒu dào li.
大爺口雖如此說,心中萬分難受,暗自思道:「二弟從前做的事體我豈不知,只是我做哥哥的焉能認真,只好含糊罷了。此事若是明言,一來傷了手足的和氣,二來添妯娌疑忌。」沉吟半晌,不覺長嘆一聲,便問王氏說:「我看三弟氣宇不凡,行事奇異,將來必不可限量。我與二弟已然耽擱,自幼不曾讀書,如今何不延師教訓三弟。倘上天憐念,得個一官半職,一來改換門庭,二來省受那贓官污吏的悶氣,你道好也不好?」賢人聞聽,點頭連連稱「是」,又道:「公公之前須善為說詞方好。」大爺說:「無妨,我自有道理。」
cì rì, dà yé liào lǐ jiā wù yǐ bì, lái jiàn yuán wài, biàn dào: hái ér miàn jiàn diē diē, yǒu yī shì yào bǐng. yuán wài wèn dào: hé shì? dà yé shuō: zhǐ yīn sān hēi bìng wú yíng shēng, yǔ qí jiào tā zhōng rì mù yáng, zài wài yóu dàng, yě xué bù chū hǎo lái, hé bù qǐng gè xiān shēng jiào xùn jiào xùn ne? jiù shì hái ér děng zì yòu shī xué, suī rán hòu lái bǔ xué yī èr, yù jiàn wèi nán de zhàng mù, hái yǒu niàn bù xià qù de, bèi rén qī hǒng. rú jīn qǐng gè xiān shēng, yī lái jiào sān hēi xiē shū jí èr lái yǒu wèi nán de zì tiè, yì kě xiàng xiān shēng qǐng jiào zài zhě sān hēi xué huì le, yě kě yǐ guǎn xiē chū rù zhàng mù. yuán wài wén tīng kě guǎn xiē zhàng mù zhī shuō, biàn shuō: shǐ de. dàn shì yī jiàn, bù bì qǐng bǎo xué xiān shēng, zhǐ yào bǐ zán men qiáng xiē de jiù shì le, jiào gè sān nián liǎng zài, rèn dé zì jiù shì le. dà yé wén tīng yuán wài yǔn le, xīn zhōng dà xǐ, jí tuì chū lái, biàn tuō xiāng lín yán qǐng bǎo xué xiān shēng, shì bì yào jiào sān dì yī jǔ chéng míng.
次日,大爺料理家務已畢,來見員外,便道:「孩兒面見爹爹,有一事要稟。」員外問道:「何事?」大爺說:「只因三黑並無營生,與其叫他終日牧羊,在外遊蕩,也學不出好來,何不請個先生教訓教訓呢?就是孩兒等自幼失學,雖然後來補學一二,遇見為難的帳目,還有念不下去的,被人欺哄。如今請個先生,一來教三黑些書籍;二來有為難的字帖,亦可向先生請教;再者三黑學會了,也可以管些出入帳目。」員外聞聽可管些帳目之說,便說:「使得。但是一件,不必請飽學先生,只要比咱們強些的就是了,教個三年兩載,認得字就是了。」大爺聞聽員外允了,心中大喜,即退出來,便托鄉鄰延請飽學先生,是必要叫三弟一舉成名。
qiě biǎo zhòng xiāng lín wén dé bāo bǎi wàn jiā yào qǐng xiān shēng, shuí bù xiàn qín, zhè gè yě lái shuō, nà gè yě lái jiàn. shuí zhī dà yé fēi míng rú bù qǐng. kě qiǎo gé cūn yǒu yī níng lǎo xiān shēng, cǐ rén pǐn xíng duān zhèng, xué wèn yuān shēn, jiān yǒu yī gè gǔ guài pí qì, jiào tú dì yǒu sān bù jiào, bèn liǎo bù jiào dào guǎn zhōng zhǐ yào shū tóng yī gè, bù xǔ xián rén chū rù shí nián zhī nèi zhǐ xǔ xiān shēng cí guǎn, bù xǔ dōng jiā cí xiān shēng. yǒu cǐ sān bù jiào, shù xiū bù jū duō shǎo, gù cǐ wú rén gǎn qǐng.
且表眾鄉鄰聞得「包百萬」家要請先生,誰不獻勤,這個也來說,那個也來薦。誰知大爺非名儒不請。可巧隔村有一寧老先生,此人品行端正,學問淵深,兼有一個古怪脾氣,教徒弟有三不教,笨了不教;到館中只要書童一個,不許閒人出入;十年之內只許先生辭館,不許東家辭先生。有此三不教,束修不拘多少,故此無人敢請。
yī rì, bāo shān fǎng tīng míng bái, jí qīn shēn wǎng yè, jiàn miàn xù lǐ. bāo shān yī jiàn, zhēn shì hǎo yī wèi lǎo xiān shēng, mǎn miàn dào dé, pǐn gé duān fāng, jí jiāng yán qǐng zhī shì shuō míng, bìng shuō: lǎo fū zǐ sān yàng guī jǔ, qí èr qí sān, xiǎo zi jù shì gǎn yīng de. zhǐ shì kǒng sān dì bèn xiē, wàng xiān shēng shàn dǎo wèi xìng. dāng xià yán míng, jí zé rì shàng guǎn. shì rì bèi xí yán qǐng, dì zhì jìng shù xiū, yī qiè lǐ yì zì bù bì shuō. jí lǐng le bāo gōng, lái zhì shū fáng, bài le shèng rén, bài le lǎo shī, shī tú yī jiàn, bǐ cǐ duì kàn, ài mù fēi cháng. bìng pài yǒu bàn tóng bāo xìng, yǔ bāo gōng tóng suì, yī lái cì hou shū fáng chá shuǐ, èr lái yě jiào tā xué jǐ gè zì ér. zhè zhèng shì yīng cái dé yù chūn fēng rén, jùn jié lái cǐ xǐ qì shēng.
一日,包山訪聽明白,急親身往謁,見面敘禮。包山一見,真是好一位老先生,滿面道德,品格端方,即將延請之事說明,並說:「老夫子三樣規矩,其二其三,小子俱是敢應的。只是恐三弟笨些,望先生善導為幸。」當下言明,即擇日上館。是日備席延請,遞贄敬束修,一切禮義自不必說。即領了包公,來至書房,拜了聖人,拜了老師,師徒一見,彼此對看,愛慕非常。並派有伴童包興,與包公同歲,一來伺候書房茶水,二來也叫他學幾個字兒。這正是英才得遇春風人,俊傑來此喜氣生。
wèi shěn hòu shì rú hé, xià huí fēn xiǎo.
未審後事如何,下回分曉。