tiān tāi sháo guó shī.
天台韶国师。
tiān tāi guó shī míng dé sháo. chù zhōu lóng quán rén shēng chén shì.
天台国师名德韶。处州龙泉人、生陈氏。
mǔ yè mèng bái guāng chù tǐ. jué ér shēn shēng ér jié yì. nián shí wǔ yǒu fàn sēng jiàn zhī.
母叶、梦白光触体。觉而娠、生而杰异。年十五、有梵僧见之。
fǔ qí bèi yuē rǔ dāng chū jiā. chén zhōng wú zhì rǔ suǒ yě. nǎi wǎng yī lóng guī sì tì fà.
拊其背曰、汝当出家。尘中无置汝所也。乃往依龙归寺剃发。
shí bā yì xìn zhōu kāi yuán sì shòu mǎn fēn jiè.
十八诣信州开元寺受满分戒。
hòu táng tóng guāng zhōng yè shū zhōu tóu zǐ ān zhǔ bù qì. zào lóng yá chán shī wèn.
後唐同光中、谒舒州投子庵主不契。造龙牙禅师问。
xióng xióng zhī zūn yīn shén mó qīn jìn bù dé. yuē rú huǒ yǔ huǒ. yuē hū yù shuǐ lái yòu zuò mó shēng.
雄雄之尊、因什麽亲近不得。曰、如火与火。曰忽遇水来、又作麽生。
yuē rǔ bú huì wǒ yǔ. yòu wèn tiān bù gài dì bù zài cǐ lǐ rú hé.
曰、汝不会我语。又问、天不盖、地不载、此理如何。
yuē hé rú shì. sháo wǎng rán gù yào wèi shuō. yuē dào zhě rǔ xiàng hòu zì huì qù.
曰、合如是。韶惘然、固要为说。曰、道者汝向後自会去。
shí shān yǒu ǎi shī shū zhě. jīng qiào hào néng zú jī.
时山有矮师叔者。精峭号能镞机。
sháo wèn bǎi zā qiān zhòng shì hé rén jìng jiè. ǎi yuē zuǒ cuō máng shéng fù guǐ zi.
韶问、百匝千重是何人境界。矮曰、左搓芒绳缚鬼子。
yuē bù là gǔ jīn qǐng shī shuō. ǎi yuē bù shuō. yuē wèi shén mó bù shuō.
曰不落古今请师说。矮曰不说。曰为什麽不说。
ǎi yuē zhōng bù biàn yǒu wú. sháo yuē shī jīn shàn shuō. ǎi hài zhī. jiǔ ér cí qù suǒ zhì shǎo liú.
矮曰、中不辨有无。韶曰师今善说。矮骇之。久而辞去、所至少留。
jiàn zhī shí wǔ shí sì rén kuò mó sōu bō. qióng jí yǐn mì bù zhī duān ní.
见知识五十四人、括磨搜剥。穷极隐秘、不知端倪。
xīn zhì jù pí zhì cáo shān. dàn suí zhòng ér sì wú suǒ zī cān.
心志俱疲、至曹山。但随众而巳、无所咨参。
yǒu sēng wèn fǎ yǎn chán shī yuē. shí èr shí zhōng rú hé dé dùn xī wàn yuán qù.
有僧问、法眼禅师曰。十二时中、如何得顿息万缘去。
fǎ yǎn yuē kōng yǔ rǔ wèi yuán yé. sè yǔ rǔ wèi yuán yé. yán kōng wèi yuán zé kōng běn wú yuán.
法眼曰、空与汝为缘耶。色与汝为缘耶。言空为缘、则空本无缘。
yán sè wèi yuán zé sè xīn bù èr. rì yòng guǒ hé wù wèi rǔ yuán hū.
言色为缘则色心不二。日用果何物为汝缘乎。
sháo wén sǒng rán yì zhī. yòu yǒu wèn zhě yuē rú hé shì cáo yuán yī dī shuǐ.
韶闻悚然异之。又有问者曰、如何是曹源一滴水。
fǎ yǎn yuē shì cáo yuán yī dī shuǐ. yú shì sháo dà wù yú zuò xià.
法眼曰、是曹源一滴水。於是韶大悟於座下。
píng shēng níng zhì huàn ruò bīng shì gǎn tì zhān yī. fǎ yǎn yuē rǔ dāng dà hóng wú zōng. xíng yǐ wú zì zhì yú shì.
平生凝滞、涣若冰释、感涕沾衣。法眼曰、汝当大宏吾宗。行矣、无自滞於是。
yóu tiān tāi guān zhì chán shī yí zōng rú gù jū. rán yǒu zhōng yān zhī xīn.
游天台、观智禅师遗踪、如故居。然有终焉之心。
chū yù zhǐ bái shā shí. wú yuè zhōng yì wáng yǐ guó zǐ cì tái zhōu.
初寓止白沙时。吴越忠懿王、以国子刺台州。
yǎ wén sháo míng qiǎn shǐ yíng zhī. shēn dì zǐ zhī lǐ rì xī wèn dào.
雅闻韶名、遣使迎之。申弟子之礼、日夕问道。
sháo yuē tā rì wèi bà zhǔ wú wàng fú ēn. hàn gān yòu yuán nián wù shēn wáng sì guó wèi.
韶曰、他日为霸主、无忘佛恩。汉乾佑元年戊申、王嗣国位。
qiǎn shǐ yíng zhì zūn shì zhī yǐ wéi guó shī yān. sháo shuō fǎ jiǎn ér yào bō qù zhī yè.
遣使迎至尊、事之以为国师焉。韶说法简而要、拨去枝叶。
yuē gǔ shèng fāng biàn yóu rú hé shā. liù zǔ yuē fēi fēng fān dòng rén zhě xīn dòng.
曰古圣方便、犹如河沙。六祖曰、非风幡动、仁者心动。
shì wèi wú shàng xīn yìn zhì miào fǎ mén. wǒ bèi chēng zǔ shī mén xià shì hé yǐ jiě zhī.
是为无上心印、至妙法门。我辈称祖师门下士、何以解之。
ruò yán fēng fān bù dòng rǔ xīn wàng dòng.
若言风幡不动、汝心妄动。
ruò yán bù bō fēng fān jiù fēng fān chù tōng qǔ. ruò yán fēng fān dòng chù shì shén mó. ruò yán fù wù míng xīn bù xū rèn wù.
若言不拨风幡、就风幡处通取。若言风幡动处、是什麽。若言附物明心不须认物。
ruò yán sè jí shì kōng ruò yán fēi fēng fān dòng.
若言色即是空、若言非风幡动。
yīng xū miào huì yǔ zǔ shī yì zhǐ le méi jiāo shè. jì fēi zhǒng zhǒng jiě huì hé rú hé zhī xī.
应须妙会、与祖师意旨了没交涉。既非种种解会、合如何知悉。
ruò zhēn jiàn qù hé fǎ mén bù míng. suī bǎi qiān zhū fú fāng biàn yī shí dòng le.
若真见去、何法门不明。虽百千诸佛方便、一时洞了。
huò wèn rú hé shì gǔ fó xīn. dá yuē cǐ wèn bù ruò. yòu wèn wáng sēng qiān huà xiàng hé chǔ qù.
或问如何是古佛心。答曰此问不弱。又问亡僧迁化、向何处去。
yuē zhōng bù xiàng rǔ dào. yuē wèi shén mó bù dào. yuē kǒng rǔ bú huì.
曰终不向汝道。曰为什麽不道。曰恐汝不会。
wèn nà zhā tài zǐ xī ròu hái mǔ xī gǔ hái fù.
问那吒太子、析肉还母、析骨还父。
rán hòu huà shēng yú lián huā zhī shàng wèi fù mǔ shuō fǎ. wèi shěn rú hé shì tài zǐ shēn. yuē dà jiā jiàn. shàng zuò wèn.
然後化生於莲花之上、为父母说法。未审如何是太子身。曰大家见。上座问。
gù měi yuē dà fán yán jù yīng xū jué shèn lòu nǎi kě.
故每曰、大凡言句、应须绝渗漏乃可。
sēng suí wèn rú hé shì jué shèn lòu jù. yuē rǔ kǒu shì bí kǒng. yòu yuē yǎn zhōng wú sè shí.
僧随问、如何是绝渗漏句。曰汝口似鼻孔。又曰、眼中无色识。
sè zhōng wú yǎn shí. yǎn shí èr jù kōng hé néng lìng jiàn sè.
色中无眼识。眼识二俱空、何能令见色。
shì yǎn zé bù néng zì jiàn qí sì tǐ. ruò bù néng zì jiàn yún hé jiàn yú wù. gǔ shèng fāng biàn jiē wèi shuō pò.
是眼则不能自见其巳体。若不能自见、云何见馀物。古圣方便、皆为说破。
ruò yú cǐ míng dé jì jìng fǎ bù jì jìng fǎ yě shōu jǐn.
若於此明得寂静法、不寂静法也收尽。
míng dé yuǎn lí fǎ bù yuǎn lí fǎ yì shōu jǐn. wèi lái xiàn zài yì wú yí yú.
明得远离法、不远离法亦收尽。未来现在、亦无遗馀。
míng yī fǎ jiè hé yǒu zhē zhàng gè zì xìn qǔ. sēng yì jì zhě wèi sháo yuē.
名一法界、何有遮障、各自信取。僧义寂者、谓韶曰。
zhì zhě zhī jiào nián sì yuǎn bì duō sàn shī. wéi xīn luó guó yǒu shàn běn.
智者之教、年祀远、必多散失。唯新罗国有善本。
yuàn jí chán shī cí lì zhì zhī shǐ zài kāi dōng tǔ rén tiān yǎn mù. yú shì sháo yǐ wén zhōng yì wáng.
愿藉禅师慈力、致之使再开、东土人天眼目。於是韶以闻忠懿王。
qiǎn shǐ háng hǎi chuán xiě yǐ huán. ér sháo shì yǔ zhì zhě tóng xìng yí qí hòu shēn yě.
遣使航海、传写以还。而韶适与智者同姓、疑其後身也。
kāi bǎo sì nián xīn wèi. huá dǐng xī fēng hū cuī shēng zhèn shān gǔ.
开宝四年辛未。华顶西峰忽摧、声震山谷。
liù yuè yǒu xīng yǔn yú fēng dǐng lín mù jiē bái. èr shí bā rì jí zhòng gào bié ér huà.
六月有星、陨于峰顶、林木皆白。二十八日集众告别而化。
yuè shì bā shí yǒu èr zuò liù shí yǒu wǔ xià.
阅世八十有二坐六十有五夏。
zàn yuē wén sēng wèn fǎ yǎn. rú hé shì cáo yuán yī dī shuǐ.
赞曰、闻僧问法眼。如何是曹源一滴水。
ér fǎ yǎn dàn yuē shì cáo yuán yī dī shuǐ. sháo nǎi kāi wù. fū wèn cí dá yǔ wú suǒ zēng sǔn.
而法眼但曰、是曹源一滴水。韶乃开悟。夫问词答语、无所增损。
suǒ wèi wù zhě hé zì ér fā zhī. jí guān sháo suǒ duì wèn zhě.
所谓悟者、何自而发之。及观韶所对问者。
rú wèn gǔ fó xīn duì yuē cǐ wèn bù ruò.
如问古佛心、对曰此问不弱。
rú wèn rú hé shì tài zǐ shēn duì yuē dà jiā jiàn shàng zuò wèn. zé wèn dá zhī jiān bù lìng yì gēn chūn lì.
如问如何是太子身、对曰大家见上座问。则问答之间、不令意根椿立。
gài cháng yuē dà fán yán jù xū jué shèn lòu. ér xué zhě fāng zhēng qū wēi miào zhī yù.
盖尝曰、大凡言句、须绝渗漏。而学者方争趋微妙之域。
yù jiàn zǔ shī zhī xīn pì rú qū yuè ér shǒu yàn yě yú.
欲见祖师之心、譬如趋越而首燕也欤。
yún zhōu jiǔ fēng xuán chán shī.
筠州九峰玄禅师。
chán shī míng tōng xuán shēng chéng shì. qí xiān yǐng zhōu cháng shòu rén yě.
禅师名通玄、生程氏。其先郢州长寿人也。
yòu yī yǐng zhī rén wáng sì shā mén huì chāo. chāo yīn chá zhī wài chún shēn zhōng yǐng wù.
幼依郢之仁王寺沙门惠超。超阴察之、外纯深、中颖悟。
chāo qí zhī wèi luò fà shòu jù. jí yóu luò zhōng tīng ní bù.
超奇之、为落发受具。即游洛中、听尼部。
qì qù zhì wǔ líng yè dé shān jiàn chán shī. jiàn shí sì là gāo mén fēng yì jùn. mén xià wèi yǒu gòu zhī zhě.
弃去至武陵、谒德山鉴禅师。鉴时巳腊高、门风益峻。门下未有遘之者。
ér jiàn dú yǐ xuán wèi qí. rán xuán bù dà chè tòu.
而鉴独以玄为奇。然玄不大彻透。
cí qù zhì gāo ān yè chán shī. yǔ yǔ xǐ fǔ zhī yuē. zhǎng yǒu shén zhū bái zhòu shì rén.
辞去至高安、谒禅师。与语喜、抚之曰。掌有神珠、白昼示人。
rén qiě àn jiàn kuàng xuán yè hū zi kě guì yě. xuán yuē dàn bù shí zhū zhě ěr.
人且按剑、况玄夜乎、子可贵也。玄曰、但不识珠者耳。
tǎng shí zhī yì wú zhòu yè. chēng zhī yǐ wéi jùn shì. mò lú yú tǎ páng sān nián.
倘识之亦无昼夜。称之以为俊士。殁庐于塔旁叁年。
ér xué zhě lái yī cóng rì shèng. xuán yuē dà píng shí shì.
而学者来、依从日盛。玄曰、大平时世。
cān kùn wò fù yǒu hé shì. wú běn wú shì rǔ yǔ mó lái xiāng xún. shì wú shì shēng shì wú shì shēng shì.
餐困卧复有何事。吾本无事、汝与麽来相寻。是无事生事、无事生事。
dào rén suǒ jì hé bù gè zì xiē qù. zhōng hé chū bài cí qí tǎ.
道人所忌、何不各自歇去。中和初、拜辞其塔。
běi yóu jiǔ zhī nán hái yù zhǐ yù zhāng. nán píng zhōng wáng zhí dì zǐ lǐ.
北游久之、南还寓止豫章。南平锺王执弟子礼。
běi miàn ér shī shì zhī. xuán yàn chéng jū sī chāo fàng shān lín. wáng wèi mǎi mò shān jiàn jīng shè.
北面而师事之。玄厌城居、思超放山林。王为买末山、建精舍。
hào lóng jì yǐ yán zhī. xué zhě fēng mǐ ér zhì. huò wèn zì xīn tā xīn dé xiāng jiàn fǒu.
号隆济、以延之。学者风靡而至。或问、自心他心、得相见否。
xuán yuē zì sì shàng bú jiàn tā rén hé kě guān. yòu wèn zuì fú zhī xìng.
玄曰、自巳尚不见、他人何可观。又问、罪福之性。
rú hé le dá dé wú tóng yì. xuán yuē bù yù hán.
如何了达、得无同异。玄曰、不御寒。
yòu cháng wèn sēng jìn zì hé chǔ lái. yuē mǐn lǐng. xuán yuē yuǎn shè bù yì. yuē bù nán dòng bù biàn dào.
又尝问僧、近自何处来。曰闽岭。玄曰远涉不易。曰不难、动步便到。
xuán yuē yǒu bù dòng bù zhě mó. sēng yún yǒu. xuán yuē zhēng de dào cǐ jiān.
玄曰、有不动步者麽。僧云有。玄曰争得到此间。
qí sēng bù néng duì. xuán yǐ zhàng zhú zhī. xuán wèi mén dì zǐ yuē. fú yì zǔ yì rú shǒu zhǎn wò.
其僧不能对。玄以杖逐之。玄谓门弟子曰。佛意祖意、如手展握。
xiān shī ān lì wǔ wèi fā míng yún zōng zhǐ. pì rú shén yī yě bìng.
先师安立五位、发明云宗旨。譬如神医冶病。
qí yào zhǐ shì xún cháng yòng zhě. yǔ jì shí chéng bù yù duàn jué.
其药只是寻常用者。语忌十成、不欲断绝。
jī jì chù fàn bù yù rǎn wū. dàn xué zhě jī sī bù miào. wéi xún jiǔ zhuàn líng dān yún néng qǐ sǐ.
机忌触犯、不欲染污。但学者机思不妙。唯寻九转灵丹、云能起死。
shì dà bù rán. fǎ huá jīng yǒu huà chéng yī pǐn. fó zǔ mì shuō shú dú fēn míng.
是大不然。法华经有化城一品。佛祖密说、熟读分明。
dà tōng zhì shèng fú. shòu wǔ bǎi sì shí wàn yì nà yóu tā jié.
大通智胜佛。寿五百四十万亿那由他劫。
qí zuò dào chǎng pò mó jūn sì. chuí dé ā nòu duō luó sān miǎo sān pú tí.
其坐道场、破魔军巳。垂得阿耨多罗叁藐叁菩提。
ér zhū fó fǎ bù xiàn zài qián. rú shì yī xiǎo jié nǎi zhì shí xiǎo jié. jié jiā fū zuò shēn xīn bù dòng.
而诸佛法不现在前。如是一小劫、乃至十小劫。结跏趺坐、身心不动。
ér zhū fó fǎ yóu bù zài qián. yán chuí chéng zhě yán yī xiǎo jié.
而诸佛法犹不在前。言垂成者、言一小劫。
yán shí xiǎo jié zhě shì rǎn wū shì duàn jué. yòu yuē ěr shí dāo lì zhū tiān.
言十小劫者、是染污是断绝。又曰、尔时忉利诸天。
xiān wèi bǐ fú yú pú tí shù xià. fū shī zi zuò gāo yī yóu xún.
先为彼佛、於菩提树下。敷师子座、高一由旬。
fú yú cǐ zuò dāng de ā nòu duō luó sān miǎo sān pú tí. shì zuò cǐ zuò shí. zhū fàn tiān wáng yǔ zhòng tiān huā.
佛於此座、当得阿耨多罗叁藐叁菩提。适坐此座时。诸梵天王、雨众天花。
miàn bǎi yóu xún xiāng fēng shí lái. chuī qù wēi huā gèng yǔ xīn zhě.
面百由旬、香风时来。吹去萎花、更雨新者。
rú shì bù jué mǎn shí xiǎo jié. gōng yǎng yú fú cháng jī tiān gǔ.
如是不绝、满十小劫。供养於佛、常击天鼓。
qí yú zhū tiān zuò tiān jì lè cháng yǔ cǐ huá. sì wáng zhū tiān wèi gōng yǎng fú cháng jī tiān gǔ.
其馀诸天、作天伎乐、常雨此华。四王诸天、为供养佛、常击天鼓。
qí yú zhū tiān zuò tiān jì lè mǎn shí xiǎo jié. zhì yú miè dù yì fù rú shì.
其馀诸天、作天伎乐、满十小劫。至於灭度、亦复如是。
zhū bǐ qiū dà tōng zhì shèng fú. guò shí xiǎo jié zhū fú zhī fǎ nǎi xiàn zài qián.
诸比丘、大通智胜佛。过十小劫、诸佛之法、乃现在前。
chéng ā nòu duō luó sān miǎo sān pú tí. yán guò shí xiǎo jié zhě. piān zhèng huí hù zhī zhǐ yě.
成阿耨多罗叁藐叁菩提。言过十小劫者。偏正回互之旨也。
zǔ shī yuē jí jiào wù zōng zhě. fū qǐ bù rán zāi.
祖师曰、藉教悟宗者。夫岂不然哉。
wěi táng gān níng sān nián èr yuè shí qī rì. chén xīng jiè qí tú yuē. wú xū dù guāng yīn wú xū xiāo xìn shī.
伪唐乾宁叁年二月十七日。晨兴诫其徒曰。无虚度光阴、无虚消信施。
jì sì chū jiā wéi dào shì lǚ míng dà zhàng fū. yú shì jì rán zài dìng.
既巳出家、唯道是履、名大丈夫。於是寂然在定。
zhì sān yuè èr shí rì nǎi huà. yuè shì liù shí yǒu sān zuò sì shí yǒu èr xià.
至叁月二十日乃化。阅世六十有叁、坐四十有二夏。
zàn yuē tóu yuē dàn shí gāng zōng běn wú fǎ. xuán yán yǔ jì shí chéng.
赞曰、头曰、但识纲宗、本无法。玄言语、忌十成。
bù yù duàn jué jī jì chù fàn. bù yù rǎn wū zhě gāng zōng.
不欲断绝、机忌触犯。不欲染污者纲宗。
yě zhì yǐn fǎ huá yǐ zhèng chéng. míng fó zǔ zhī mì shuō pàn rán wú yí.
也至引法华以证成。明佛祖之密说、泮然无疑。
jí jiào yǐ wù zōng fū qǐ xū yǔ zāi. yú zhì jiǔ fēng bài qí tǎ. bēi sì duàn huài bù kě shí.
藉教以悟宗、夫岂虚语哉。余至九峰、拜其塔。碑巳断坏、不可识。
yǒu mù bēi shū qí lüè rú cǐ ěr. jīn qí zōng zhī jiē bù jí xuán suǒ shì gāng zōng hé yě.
有木碑书、其略如此耳。今其宗枝、皆不及玄所示纲宗、何也。
nán kāng yún jū qí chán shī.
南康云居齐禅师。
chán shī míng dào qí shēng jīn shì nán chāng rén yě.
禅师名道齐、生金氏、南昌人也。
yòu yī bǎi zhàng míng zhào chán shī de dù. zhǒng xìng měng lì jīng xíng yàn zuò. yǐ wèi míng sì shì wèi yōu.
幼依百丈明照禅师得度。种性猛利、经行燕坐。以未明巳事为忧。
chí yī lì cóng lín xué xīn bù xī. shí fǎ dēng chán shī zhù nán chāng shàng lán.
持一历丛林、学心不息。时法灯禅师、住南昌上蓝。
qí wǎng yī zhī. fǎ dēng shǐ zhī cáng sī. fǎ dēng ǒu jiàn qí hū yuē.
齐往依之。法灯使知藏司。法灯偶见齐呼曰。
měi jiàn jǔ zǔ shī xī lái yì huà. cáng zhǔ rú hé shāng lüè. qí yuē bù dōng bù xī.
每见举祖师西来意话。藏主如何商略。齐曰、不东不西。
fǎ dēng yuē ruò yǔ mó huì liǎo wú jiāo shè. yuē wèi shěn zūn yì rú hé. fǎ dēng liáng jiǔ yuē.
法灯曰、若与麽会、了无交涉。曰未审尊意如何。法灯良久曰。
xī lái yǒu shèn yì biàn qù. qí yú shì dùn wù qí zhǐ. chū zhù gāo ān dà yú.
西来有甚意便去。齐於是顿悟其旨。初住高安大愚。
yǒu sōu xuán niān gǔ dài bié zhī yǔ. shèng xíng zhū fāng hào dōng chán.
有搜玄拈古代别之语。盛行诸方、号东禅。
cháng wèi mén dì zǐ yuē. dá mó yán cǐ fāng jīng wéi léng jiā kě yǐ yìn xīn. wú dú cǐ jīng jì yuē.
尝谓门弟子曰。达磨言、此方经唯楞伽、可以印心。吾读此经、偈曰。
zhū fǎ wú fǎ tǐ ér shuō wéi shì xīn. bú jiàn yú zì xīn ér qǐ yú fēn bié.
诸法无法体、而说唯是心。不见於自心、而起於分别。
kě wèi dà cí bēi fù rú shí jí tán.
可谓大慈悲父、如实极谈。
wǒ bèi zì bù lǐng shòu bēi fù ēn dé rú héng hé shā. huò wèn yuē rán zé jiàn zì xīn suì duàn fēn bié hū.
我辈自不领受、背负恩德、如恒河沙。或问曰、然则见自心、遂断分别乎。
qí yuē fēi rán yě. pì rú diào mǎ mǎ zì jiàn qí yǐng ér bù jīng.
齐曰非然也。譬如调马、马自见其影而不惊。
hé yǐ gù yǐ zì zhī qí yǐng cóng zì shēn chū gù. wú yǐ shì zhī bù duàn fēn bié yì shě xīn xiāng yě.
何以故、以自知其影、从自身出故。吾以是知、不断分别、亦舍心相也。
jīn mù qián rú shí ér guān bú jiàn xiān háo.
今目前、如实而观、不见纤毫。
zǔ shī yuē ruò jiàn xiàn zài guò qù wèi lái yì yīng jiàn. ruò bú jiàn guò qù wèi lái xiàn zài yì bù yīng jiàn.
祖师曰、若见现在、过去未来亦应见。若不见过去未来、现在亦不应见。
cǐ yǔ fēn míng rén zì mí mèi. huò yòu wèn lóng jì yuē. yī qiè zhōng gǔ běn wú shēng.
此语分明、人自迷昧。或又问龙济曰。一切钟鼓本无声。
rú hé xìn zhī wú shēng qí. yuē zǔ shī yuē rú gǔ shēng wú yǒu zuò zhě.
如何信之无声齐。曰祖师曰、如鼓声无有作者。
wú yǒu zhù chù. bì jìng kōng gù dàn kuáng fán fū ěr. ruò gǔ shēng shì shí yǒu.
无有住处。毕竟空故、但诳凡夫耳。若鼓声是实有。
zhōng shēng jù jī yīng bù xiāng cān. suǒ yǐ xuán shā yuē. zhōng zhōng wú gǔ xiǎng gǔ zhōng wú zhōng shēng.
钟声俱击、应不相参。所以玄沙曰。钟中无鼓响、鼓中无钟声。
zhōng gǔ bù jiāo cān jù jù wú qián hòu. ruò bù dàng tǐ jì miè.
钟鼓不交参、句句无前後。若不当体寂灭。
rú hé dé jù jù wú qián hòu yé. hòu yí zhù yōu gǔ shān shuāng lín chán yuàn.
如何得句句无前後耶。後移住幽谷山双林禅院。
yòu qiān zhù yún jū fán èr shí nián. zhì dào sān nián dīng yǒu jiǔ yuè shì jí.
又迁住云居、凡二十年。至道叁年丁酉九月示疾。
bā rì shēn shí lìng jī zhōng jí zhòng. wéi nà bái zhòng sì jí. qí xiào xù chū jiā běn mò.
八日申时令击钟集众。维那白众巳集。齐笑叙出家本末。
yī xiè fǔ bì cóng xí zhě yuē. jīn rì lǎo sēng yǐ fēng huǒ xiāng bī. tè yǔ zhū rén xiāng jiàn.
揖谢辅弼丛席者曰。今日老僧以风火相逼。特与诸人相见。
qiě xiàng shén mó chù jiàn. xiàng sì dà wǔ yīn chǔ jiàn yé. liù rù shí èr chù jiàn yé.
且向什麽处见。向四大五阴处见耶。六入十二处见耶。
shì zhǒng zhǒng chù bù kě jiàn. zé zhǐ jīn xiāng wèn zhě shì shuí.
是种种处不可见。则只今相问者是谁。
ruò zhēn jiàn de kě wèi hòu xué yǒu lài. liáng jiǔ yuē wú huà hòu dāng yǐ yuàn shì lèi qì guī nǎi huà.
若真见得可谓後学有赖。良久曰、吾化後、当以院事累契瑰、乃化。
yuè shì liù shí yǒu jiǔ. zuò sì shí yǒu bā xià.
阅世六十有九。坐四十有八夏。
zàn yuē yú zàn dà yú dōng chán bēi. bēi zài qí wù qì zhī yuán.
赞曰、余赞大愚东禅碑。碑载齐悟契之缘。
fǎ dēng yuē xī lái yǒu shèn yì. yǐ xiào chuán dēng yuē. tā jiā zì yǒu ér sūn zài zhī yǔ wù yě.
法灯曰、西来有甚意。以校传灯曰。他家自有儿孙在、之语误也。
xī yǒu sēng wèn zhào zhōu. rú hé shì zǔ shī xī lái yì.
昔有僧问赵州。如何是祖师西来意。
dá yuē tíng qián bǎi shù zǐ. yòu suí ér jiè zhī yuē. rǔ ruò kěn wǒ yǔ mó dào wǒ zé gū fù rǔ.
答曰庭前柏树子。又随而诫之曰。汝若肯我与麽道、我则辜负汝。
rǔ ruò bù kěn wǒ yǔ mó dào wǒ zé bù gū fù rǔ. ér mèi zhě zhī.
汝若不肯我与麽道、我则不辜负汝。而昧者之。
shǐ gǔ rén zhī yì bù wán wéi hài shén yǐ. gù bìng lù zhī.
使古人之意不完、为害甚矣。故并录之。
ruì lù xiān chán shī.
瑞鹿先禅师。
zǔ shī míng běn xiān shēng zhèng shì wēn zhōu yǒng jiā rén yě. ér zhì bù gān chù sú.
祖师名本先、生郑氏、温州永嘉人也。儿稚不甘处俗。
qù yī jí qìng yuàn shā mén mǒu. nián èr shí wǔ wèi shā mí.
去依集庆院沙门某。年二十五、为沙弥。
yì tiān tāi guó qīng sì shòu mǎn fēn jiè. jí zào sháo guó shī fú qín shí nián.
诣天台国清寺、受满分戒。即造韶国师、服勤十年。
zhù ruì lù sì zú bù lì chéng yì. shǒu bù dù cái bó. bù shè wò jù bù yī jiǎn sī.
住瑞鹿寺、足不历城邑。手不度财帛。不设卧具、不衣茧丝。
mǎo zhāi zhōng rì yàn zuò shēn dàn. huì yòu mén dì zǐ yú sān shí nián. qí zhì mí lì wèi zhòng yuē.
卯斋终日、宴坐申旦。诲诱门弟子、逾叁十年。其志弥厉、谓众曰。
wú chū jiàn tiān tāi yán xià biàn jiàn. rán qiān rì zhī nèi sì wēi yí zhī zhōng.
吾初见天台、言下便荐。然千日之内、四威仪之中。
shì wù ài yīng rú chóu tóng chǔ. yī rì hū rán měng shěng.
似物碍膺、如雠同处。一日忽然猛省。
pì rú xǐ miàn mō zhe bí kǒng. zuò jì sān shǒu yuē. fēi fēng fān dòng rén xīn dòng. zì gǔ xiāng chuán zhí zhì jīn.
譬如洗面摸着鼻孔。作偈叁首曰。非风幡动仁心动。自古相传直至今。
jīn hòu shuǐ yún rén yù xiǎo. zǔ shī zhēn shì hǎo zhī yīn.
今後水云人欲晓。祖师真是好知音。
yòu yuē ruò shì jiàn sè biàn jiàn xīn. rén lái wèn zhe fāng nán dá. ruò qiú dào lǐ shuō duō bān.
又曰、若是见色便见心。人来问着方难答。若求道理说多般。
gū fù píng shēng sān shì nà. yòu yuē kuàng dà jié lái zhī rú shì. rú shì tóng tiān yì tóng dì.
辜负平生叁事衲。又曰、旷大劫来只如是。如是同天亦同地。
tóng dì tóng tiān zuò mó xíng. zuò mó xíng xī wú bú shì. nǎi yòu yuē huá yán chēng.
同地同天作麽形。作麽形兮无不是。乃又曰、华严称。
fú shēn chōng mǎn yú fǎ jiè. shì zhēn yě wú.
佛身充满於法界。是真也无。
qiě rú fú shēn jì sì chōng mǎn fǎ jiè. pú sà jiè yuán jué shēng wén jiè. rén tiān xiū luó jiè.
且如佛身、既巳充满法界。菩萨界、缘觉声闻界。人天修罗界。
è guǐ chù shēng dì yù jiè. yīng wú chǔ dūn. rú shì lǐ lùn tài shā áo é.
饿鬼畜生地狱界。应无处蹲。如是理论、太煞聱讹。
xún cháng shuō zhū fǎ suǒ shēng wéi xīn suǒ xiàn. qiě dào jí jīn wǔ gēn suǒ duì liù jìng.
寻常说、诸法所生、唯心所现。且道即今五根、所对六境。
yǔ rǔ shì tóng yé shì bié yé. tóng zé hé bù zuò yí kuài. bié zé rú hé shuō wéi shì yī xīn.
与汝是同耶是别耶。同则何不作一块。别则如何说唯是一心。
dà xū zhe jīng cǎi. fó fǎ bú shì děng xián. dà zhōng xiáng fú yuán nián èr yuè.
大须着精彩。佛法不是等闲。大中祥符元年二月。
wèi mén dì zǐ rú zhòu yuē. wèi wǒ zào luǎn tǎ tǎ chéng wǒ xíng yǐ.
谓门弟子如昼曰。为我造卵塔、塔成我行矣。
bā yuè wàng rì bì gōng. yuǎn jìn dào sú zào shān wéi kǒng qí hòu. shì rì rú píng jū.
八月望日毕工。远近道俗造山、唯恐其後。是日如平居。
zhì wǔ shí ān zuò fāng zhàng shǒu jié bǎo yìn. wèi rú zhòu yuē gǔ rén yuē.
至午时、安坐方丈、手结宝印。谓如昼曰、古人曰。
qí hǔ tóu liāo hǔ wěi zhōng yāng shì zuò mó shēng. rú zhòu yuē yě shì rú zhòu. xiān yuē rǔ wèn wǒ.
骑虎头撩虎尾、中央事作麽生。如昼曰、也是如昼。先曰、汝问我。
rú zhòu nǎi wèn. qí hǔ tóu liāo hǔ wěi zhōng yāng shì zuò mó shēng.
如昼乃问。骑虎头撩虎尾、中央事作麽生。
xiān yuē wǒ yě nòng bù chū. yú shì yǎn rán kāi yī mù wēi shì ér jì.
先曰我也弄不出。於是奄然开一目、微视而寂。
yuè shì liù shí yǒu qī zuò sì shí yǒu èr xià. zhǎng lì yǐ qí shì wén. yǒu zhào běn zhōu cháng jiā jiǎn shì.
阅世六十有七、坐四十有二夏。长吏以其事闻。有诏本州常加检视。
rú zhòu nǎi fèng qí píng shēng suǒ zhe. zhú lín jí shí juǎn shī cí qiān yú shǒu.
如昼乃奉其平生所着。竹林集十卷、诗辞千馀首。
yì quē shàng jìn zhào cáng mì gé. rú zhòu tè cì zǐ yī.
诣阙上进、诏藏秘阁。如昼特赐紫衣。
zàn yuē dú xiān chuán. xiào chuán dēng yǔ jù xiáng lüè shǎo yì ěr.
赞曰、读先传。校传灯语句、详略少异耳。
fū zì xīn fēi wài yǒu wàng jǐn ér zì fǎn. zé yú shēng sǐ zhī jì chāo rán zì dé rú cǐ.
夫自心非外有、妄尽而自返。则於生死之际、超然自得如此。
rán yú měi guài. qián shèng píng rì jī biàn jiē bù kě fàn.
然余每怪。前圣平日机辩、皆不可犯。
zhì lín zhōng zhī rì jiē mǐ guāng mǐn qì. dòng shān yuē wú xián míng sì xiè. lín jì yuē shéi zhī wú zhèng fǎ yǎn cáng.
至临终之日、皆弭光泯气。洞山曰、吾闲名巳谢。临济曰、谁知吾正法眼藏。
xiàng zhè xiā lǘ biān miè. jīn xiān yòu yuē wǒ yě nòng bù chū.
向这瞎驴边灭。今先又曰、我也弄不出。
wū hū qí yǒu zhǐ yào hū.
呜呼其有旨要乎。