dà jué liǎn chán shī.
大觉琏禅师。
chán shī míng huái liǎn zì qì zhī zhāng zhōu chén shì zi yě.
禅师名怀琏、字器之、漳州陈氏子也。
chū qí mǔ dǎo yú sì zhōu sēng jiā xiàng qiú dé zhī. gù qí xiǎo zì sì zhōu.
初其母祷於泗州僧伽像、求得之。故其小字泗州。
yòu yǒu yuǎn yùn cōng huì jué rén. zhǎng wèi shā mén gōng hàn mò shēng chēng shén zhe. yóu fāng ài héng yuè shèng jué.
幼有远韵、聪慧绝人。长为沙门、工翰墨声称甚着。游方爱衡岳胜绝。
guǎn yú sān shēng cáng yǒu nián. cóng lín hào liǎn sān shēng.
馆于叁生藏有年。丛林号琏叁生。
wén nán chāng shí mén chéng chán shī zhě. wǔ zǔ jiè gōng zhī dí zǐ yě. wǎng bài yè shī shì zhī shí yú nián.
闻南昌石门澄禅师者。五祖戒公之嫡子也。往拜谒、师事之十馀年。
qù yóu lú shān yuán tōng. yòu zhǎng shū jì yú nè chán shī suǒ.
去游庐山圆通。又掌书记於讷禅师所。
huáng yòu èr nián zhēng yuè yǒu zhào. zhù jīng shī shí fāng jìng yīn chán yuàn. èr yuè shí jiǔ rì zhào duì huà chéng diàn.
皇佑二年正月、有诏。住京师十方净因禅院。二月十九日、召对化成殿。
wèn fó fǎ dà yì zòu duì chèn zhǐ. cì hào dà jué chán shī.
问佛法大意、奏对称旨。赐号大觉禅师。
zhāi bì chuán xuān xiào nán fāng chán lín yí fàn kāi táng yǎn fǎ. yòu xuān zuǒ jiē fù sēng lù.
斋毕传宣、效南方禅林仪范、开堂演法。又宣左街副僧录。
cí yún dà shī qīng mǎn qǐ bái chàng yuē. dì yuàn chūn huí huáng jiā huì qǐ.
慈云大师清满、启白倡曰。帝苑春回、皇家会启。
wàn shèng jì lín yú shùn diàn. liǎng jiē huò fèng yú yáo méi. yuán dāng hé xù zhī chén.
万乘既临於舜殿。两街获奉於尧眉。爰当和煦之辰。
zhèng shì chǎn yáng zhī rì. xuān tán zǔ dào shàng fù chén zhōng. wèn dá bà nǎi yuē.
正是阐扬之日。宣谈祖道、上副宸衷。问答罢乃曰。
gǔ fó táng zhōng céng wú yì shuō. liú tōng jù nèi chéng yǒu duō tán. dé zhī zhě miào yòng wú kuī.
古佛堂中曾无异说。流通句内诚有多谈。得之者妙用无亏。
shī zhī zhě chù tú chéng zhì. suǒ yǐ xī shān yún yuè chǔ chù tóng fēng.
失之者触途成滞。所以溪山云月、处处同风。
shuǐ niǎo shù lín tóu tóu xiǎn dào. ruò xiàng jiā yè mén xià. zhí de yáo fēng dàng dàng shùn rì gāo míng.
水鸟树林、头头显道。若向迦叶门下。直得尧风荡荡、舜日高明。
yě lǎo ōu yú rén gǔ wǔ. dāng cǐ zhī shí chún lè wú wéi zhī huà.
野老讴、渔人鼓舞。当此之时、纯乐无为之化。
yān zhī yǒu nèn mó shì. huáng qíng dà yuè yǔ liǎn wèn dá shī sòng.
焉知有恁麽事。皇情大悦、与琏问答诗颂。
shū yǐ cì zhī fán shí yǒu qī piān. zhì hé zhōng shàng shū xiàn jì qǐ guī lǎo shān zhōng.
书以赐之、凡十有七篇。至和中、上书献偈、乞归老山中。
jì yuē qiān cù yún shān wàn hè liú. guī xīn zhōng lǎo cǐ fēng tóu. yú shēng yuàn zhù wú jiāng shòu.
偈曰、千簇云山万壑流。归心终老此峰头。馀生愿祝无疆寿。
yī zhù qīng xiāng mǎn shí lóu. shàng yuē shān jí rú rú tǐ yě. jiāng ān guī hū bù xǔ.
一炷清香满石楼。上曰、山即如如体也。将安归乎、不许。
xiū zhuàn sūn jué shēn lǎo shū wèn zōng jiào. liǎn dá zhī shū. qí lüè yuē miào dào zhī yì.
修撰孙觉莘老、书问宗教。琏答之书。其略曰、妙道之意。
shèng rén cháng yù zhī yú yì. zhì zhōu shuāi xiān wáng zhī fǎ huài lǐ yì wáng.
圣人尝寓之於易。至周衰先王之法坏、礼义亡。
rán hòu qí yán yì shù jiān chū ér luàn sú. dài wǒ shì jiā rù zhōng tǔ.
然後奇言异术、间出而乱俗。迨我释迦入中土。
chún yǐ dì yī yì shì rén. ér shǐ mò shè wèi cí bēi. yǐ huà zhòng shēng yì suǒ yǐ qù shí yě.
醇以第一义示人。而始末设为慈悲。以化众生、亦所以趣时也。
zì shēng mín yǐ lái chún wèi sàn. zé sān huáng zhī jiào jiǎn ér sù chūn yě.
自生民以来、淳未散。则叁皇之教简而素春也。
jí qíng dòu rì záo. zé wǔ dì zhī jiào xiáng ér wén xià yě.
及情窦日凿。则五帝之教详而文夏也。
shí yǔ shì yì qíng suí rì qiān. gù sān wáng zhī jiào mì ér yán qiū yě. xī shāng zhōu zhī gào shì.
时与世异、情随日迁。故叁王之教密而严秋也。昔商周之诰誓。
hòu shì xué zhě yǒu suǒ nán xiǎo. bǐ dāng shí rén mín tīng zhī ér bù wéi.
後世学者、有所难晓。彼当时人民、听之而不违。
zé sú yǔ jīn rú hé yě. jí qí bì ér wèi qín hàn yě. zé wú suǒ bù zhì.
则俗与今如何也。及其弊而为秦汉也。则无所不至。
ér tiān xià yǒu bù rěn yuàn wén zhě. yú shì wǒ fú rú lái. yī tuī zhī yǐ xìng mìng zhī lǐ.
而天下有不忍愿闻者。於是我佛如来。一推之以性命之理。
jiào zhī yǐ cí bēi zhī xíng dōng yě. tiān yǒu sì shí xún huán yǐ shēng chéng wàn wù.
教之以慈悲之行冬也。天有四时循环、以生成万物。
ér shèng rén zhī jiào dié xiāng fú chí. yǐ huà chéng tiān xià. yì yóu shì ér sì yǐ.
而圣人之教、迭相扶持。以化成天下。亦犹是而巳矣。
zhì qí jí yě jiē bù néng wú bì. bì jī yě dào zé yī ěr.
至其极也、皆不能无弊。弊迹也、道则一耳。
yào dāng yǒu shèng xián zhě shì qǐ ér jiù zhī yě. zì qín hàn zhì jīn qiān yǒu yú suì.
要当有圣贤者、世起而救之也。自秦汉至今、千有馀岁。
fēng sú mǐ mǐ yù báo. shèng rén zhī jiào liè ér dǐng lì. hù xiāng dǐ zī bù zhī suǒ cóng.
风俗靡靡愈薄。圣人之教裂而鼎立。互相诋訾、不知所从。
dà dào liáo liáo mò zhī fǎn liáng kě tàn yě. liǎn suī yǐ chū shì fǎ dù rén.
大道寥寥莫知返、良可叹也。琏虽以出世法度人。
ér chí lǜ yán shén. shàng cháng cì yǐ lóng nǎo yú. liǎn duì shǐ zhě fén zhī yuē.
而持律严甚。上尝赐以龙脑盂。琏对使者焚之曰。
wú fǎ yǐ huài sè yī yǐ wǎ shí. cǐ fēi fǎ. shǐ zhě guī zòu shàng jiā tàn jiǔ zhī.
吾法以坏色衣、以瓦食。此非法。使者归奏、上嘉叹久之。
liǎn jū qián fú wán. kě yǐ huà bǎo fāng yě ér jiē bù wéi.
琏居虔服玩。可以化宝坊也、而皆不为。
dú yú dū chéng zhī xī wèi jīng shè. róng bǎi xǔ rén ér sì. yǒu xiǎo shùn chán shī zhù xián.
独於都城之西、为精舍。容百许人而巳。有晓舜禅师、住贤。
wèi jùn lì lín yǐ shì mín qí yī zǒu yī liǎn. liǎn guǎn yú zhèng qǐn ér chù piān shì.
为郡吏临以事民其衣、走依琏。琏馆于正寝、而处偏室。
zhí dì zǐ lǐ shén gōng. wáng gōng guì rén lái hòu zhě jiē guài zhī.
执弟子礼、甚恭。王公贵人来候者、皆怪之。
liǎn jù yǐ shí duì yuē. wú shǎo cháng wèn dào yú shùn. jīn qí bù xìng.
琏具以实对曰。吾少尝问道於舜。今其不幸。
qí kě yǐ xiàng fú èr wú xīn zāi. wén zhě tàn fú. rén miào zhī zhī cì shùn zài luò fà. réng jū qī xián sì.
其可以像服、二吾心哉。闻者叹服。仁庙知之、赐舜再落发。仍居栖贤寺。
zhì píng zhōng liǎn zài qǐ hái shān jiān shén. yīng zōng huáng dì liú zhī bù kě.
治平中、琏再乞还山坚甚。英宗皇帝留之不可。
zhào xǔ zì biàn. liǎn jì dù jiāng shǎo liú yú jīn shān xī hú.
诏许自便。琏既渡江、少留于金山西湖。
suì guī lǎo yú sì míng zhī yù wáng shān guǎng lì sì. sì míng zhī rén xiāng yǔ chū lì.
遂归老於四明之育王山广利寺。四明之人、相与出力。
jiàn dà gé cáng suǒ cì shī sòng. bǎng zhī yuē chén kuí.
建大阁藏所赐诗颂。榜之曰宸奎。
mìng hàn lín xué tǔ jiān shì dú duān míng diàn xué shì sū shì wèi zhī jì. shí jīng shī shǐ jiàn bǎo wén gé.
命翰林学土兼侍读端明殿学士苏轼、为之记。时京师始建宝文阁。
zhào qǔ qí fù běn cáng yān. liǎn guī shān èr shí yú nián. nián bā shí èr wú jí ér huà.
诏取其副本藏焉。琏归山二十馀年。年八十二、无疾而化。
zàn yuē liǎn gōng shēng zhǎng yú hán xiāng. qī chí yú huāng yuǎn.
赞曰、琏公生长於寒乡。栖迟於荒远。
fàn bù nà ruò jiāng zhōng shēn. yī dàn dào qì zhǔ shàng míng luò tiān xià.
饭布衲、若将终身。一旦道契主上、名落天下。
ér néng fén lóng nǎo ràng zhèng qǐn. fēi qí sù suǒ xù yǎng dà guò yú rén zhě. hé yǐ zhì shì zāi.
而能焚龙脑、让正寝。非其素所畜养、大过於人者。何以至是哉。
zhì yú yǔ shì dài fū lùn zōng jiào. zé zhǐ wù lián lèi.
至於与士大夫论宗教。则指物连类。
zhé zhī yǐ zhì lǐ shǐ qí pàn rán wú yí. zé yì zhī wèi bǐ qiū zhī dà tǐ zhě yú.
折之以至理、使其泮然无疑。则亦知为比丘之大体者欤。
xīng huà xǐ chán shī.
兴化铣禅师。
chán shī míng shào xǐ quán zhōu rén yě. zhù tán zhōu xīng huà chán sì.
禅师名绍铣、泉州人也。住潭州兴化禅寺。
kāi fǎ sì běi chán xián chán shī. xǐ yǒu dù liàng mù qiān zhòng rú shù yī èr sān sì.
开法嗣北禅贤禅师。铣有度量、牧千众、如数一二叁四。
cháng shā sú zhì chū wèi zhī fàn sēng gòng fó zhī lì. xǐ zuò dà huì yǐ yòu zhī.
长沙俗质、初未知饭僧供佛之利。铣作大会以诱之。
zì dào sú fù wèi zhī jié yuán zhāi. qí hòu xiào ér zuò zhě yuè yuè yǒu zhī.
恣道俗赴、谓之结缘斋。其後效而作者、月月有之。
dài jīn bù jué. jīng hú zhī mín xiàng yǎng zhī dǔ bō jí mán sú.
殆今不绝。荆湖之民、向仰之笃、波及蛮俗。
zhāng chéng xiàng dūn fèng shǐ jīng hú kāi méi shān. yǔ xǐ xié wǎng. mán fù lǎo wén xǐ míng.
章丞相敦、奉使荆湖、开梅山。与铣偕往。蛮父老闻铣名。
qīn zhòng ài liàn rén rén hé zhǎo. tīng qí yuē shù bù gǎn wéi. méi shān píng xǐ yǒu lì yān.
钦重爱恋、人人合爪。听其约束、不敢违。梅山平、铣有力焉。
xiāng nán bā zhōu zhī jìng suì dù sēng shù bǎi. kāi tán jù jí yǐ wèi wèi dà sēng.
湘南八州之境、岁度僧数百。开坛俱集、以未为大僧。
chán lín jiē tuī jǐ. xǐ qí mén yuē yīng shā mí jiē dé fù fàn.
禅林皆推挤。铣其门曰、应沙弥皆得赴饭。
zì qí shǐ zhì yǐ jí qí zhōng. sān shí yú nián bù yì. rén yǐ wéi nán.
自其始至、以及其终。叁十馀年不易。人以为难。
shí nán chán shī dào jià fāng zēng jīng hú. nà zǐ bēn qū rù jiāng nán zhě. chū cháng shā bǎi lǐ wú tuō sù suǒ.
时南禅师道价、方增荆湖。衲子奔趋、入江南者。出长沙百里、无托宿所。
duō wèi dào jié lüè lù yīn bù tōng. xǐ bàn wǔ shí wèi guǎn. qǐng sēng zhǔ zhī yǐ jiē nà.
多为盗劫掠、路因不通。铣半五十为馆。请僧主之以接纳。
shǐ de sù shí ér qù. zhū fāng gāo qí wéi rén.
使得宿食而去。诸方高其为人。
wǎn dé fēng bì jí zuǒ shǒu bù rén. rán yóu lǐng zhù chí shì. rì tóng sēng zhòng huì zhōu shí bù xiè.
晚得风痹疾、左手不仁。然犹领住持事。日同僧众、会粥食不懈。
xǐ yǐ jīng jìn wèi fó shì. gōng qīng lǐ jìng yǐ wéi gǔ fó.
铣以精进为佛事。公卿礼敬、以为古佛。
yuán fēng sān nián xīn yǒu jiǔ yuè èr shí yī rì. yòu lèi zú yǐ shǒu qū zhěn ér huà. wéi shōu shè lì.
元丰叁年辛酉九月二十一日。右累足、以手屈枕而化。维收舍利。
liǎng mù jīng bù huài cháng èr yì bù huài. yì yǐ yóu huǒ fén zhī.
两目睛不坏、肠二亦不坏。益以油火焚之。
rú tiě dài qū shé sè xiān míng bìng tǎ zhī. yuè shì qī shí èr zuò liù shí sì xià. hào chóng biàn dà shī.
如铁带屈折、色鲜明、并塔之。阅世七十二、坐六十四夏。号崇辩大师。
zàn yuē yún mén lín jì liǎng zōng. tè shèng yú tiān xià ér hú xiāng yóu duō.
赞曰、云门临济两宗。特盛于天下、而湖湘尤多。
yún mén zhī yì jiē yǐ zōng zhǐ zì fēng hù xiāng dǐ zī. běi chán xián gōng xǐ zhī shī yě.
云门之裔、皆以宗旨自封、互相诋訾。北禅贤公、铣之师也。
xián yú yún mén wèi sì shì sūn. ér xǐ dú néng yǐ gōng wèi xīn.
贤於云门为四世孙。而铣独能以公为心。
zhōng tú shè guǎn yǐ dài qiú dào. tā zōng zhī bèi. fēi tè zhǔ lǐ shén míng.
中涂设馆、以待求道。他宗之辈。非特瞩理甚明。
yì yì qí zhōng yǒu yì yú rén. gù qí huǒ huà zhī rì. èr cháng shuāng jīng jiē bù huài.
亦抑其中、有异於人。故其火化之日。二肠双睛、皆不坏。
cǐ qí yàn yě.
此其验也。