wèi wǔ yǒu yī jì, shēng zuì qīng gāo, ér qíng xìng kù è. yù shā zé ài cái, yù zhì zé bù kān. yú shì xuǎn bǎi rén yī shí jù jiào. shǎo shí, hái yǒu yī rén shēng jí zhī, biàn shā è xìng zhě.
魏武有一妓,聲最清高,而情性酷惡。欲殺則愛才,欲置則不堪。於是選百人一時俱教。少時,還有一人聲及之,便殺惡性者。
wáng lán tián xìng jí. cháng shí jī zi, yǐ zhù cì zhī, bù dé, biàn dà nù, jǔ yǐ zhì dì. jī zi yú dì yuán zhuǎn wèi zhǐ, réng xià dì yǐ jī chǐ niǎn zhī, yòu bù dé, chēn shén, fù yú dì qǔ nèi kǒu zhōng, niè pò jí tǔ zhī. wáng yòu jūn wén ér dà xiào yuē: shǐ ān qī yǒu cǐ xìng, yóu dāng wú yī háo kě lùn, kuàng lán tián xié?
王藍田性急。嘗食雞子,以箸刺之,不得,便大怒,舉以擲地。雞子於地圓轉未止,仍下地以屐齒蹍之,又不得,瞋甚,復於地取內口中,齧破即吐之。王右軍聞而大笑曰:「使安期有此性,猶當無一豪可論,況藍田邪?」
wáng sī zhōu cháng chéng xuě wǎng wáng chī xǔ. sī zhōu yán qì shǎo yǒu wǔ nì yú chī, biàn zuò sè bù yí. sī zhōu jué è, biàn yú chuáng jiù zhī, chí qí bì yuē: rǔ jù fù zú yǔ lǎo xiōng jì? chī bō qí shǒu yuē: lěng rú guǐ shǒu xīn, qiáng lái zhuō rén bì!
王司州嘗乘雪往王螭許。司州言氣少有牾逆於螭,便作色不夷。司州覺惡,便輿床就之,持其臂曰:「汝詎復足與老兄計?」螭撥其手曰:「冷如鬼手馨,強來捉人臂!」
huán xuān wǔ yǔ yuán yàn dào chū pú, yuán yàn dào chǐ bù hé, suì lì sè zhì qù wǔ mù. wēn tài zhēn yún: jiàn yuán shēng qiān nù, zhī yán zi wèi guì.
桓宣武與袁彥道樗蒱,袁彥道齒不合,遂厲色擲去五木。溫太真云:「見袁生遷怒,知顏子為貴。」
xiè wú yì xìng cū qiáng. yǐ shì bù xiāng de, zì wǎng shù wáng lán tián, sì yán jí mà. wáng zhèng sè miàn bì bù gǎn dòng, bàn rì. xiè qù liáng jiǔ, zhuǎn tóu wèn zuǒ yòu xiǎo lì yuē: qù wèi? dá yún: yǐ qù. rán hòu fù zuò. shí rén tàn qí xìng jí ér néng yǒu suǒ róng.
謝無奕性粗強。以事不相得,自往數王藍田,肆言極罵。王正色面壁不敢動,半日。謝去良久,轉頭問左右小吏曰:「去未?」答云:「已去。」然後復坐。時人嘆其性急而能有所容。
wáng lìng yì xiè gōng, zhí xí záo chǐ yǐ zài zuò, dāng yǔ bìng tà. wáng xǐ yǐ bù zuò, gōng yǐn zhī yǔ duì tà. qù hòu, yǔ hú ér yuē: zi jìng shí zì qīng lì, dàn rén wèi ěr duō jīn hāi, shū zú sǔn qí zì rán.
王令詣謝公,值習鑿齒已在坐,當與並榻。王徙倚不坐,公引之與對榻。去後,語胡兒曰:「子敬實自清立,但人為爾多矜咳,殊足損其自然。」
wáng dài wáng gōng cháng jù zài hé pú shè zuò. gōng shí wèi dān yáng yǐn, dà shǐ bài jīng zhōu. qì jiāng guāi zhī jì, dà quàn gōng jiǔ. gōng bù wèi yǐn, dà bī qiáng zhī, zhuǎn kǔ, biàn gè yǐ qún dài rào shǒu. gōng fǔ jìn qiān rén, xī hū rù zhāi, dà zuǒ yòu suī shǎo, yì mìng qián, yì biàn yù xiāng shā. shè wú jì, yīn qǐ pái zuò èr rén zhī xián, fāng dé fēn sǎn. suǒ wèi shì lì zhī jiāo, gǔ rén xiū zhī.
王大、王恭嘗俱在何僕射坐。恭時為丹陽尹,大始拜荊州。訖將乖之際,大勸恭酒。恭不為飲,大逼強之,轉苦,便各以裙帶繞手。恭府近千人,悉呼入齋,大左右雖少,亦命前,意便欲相殺。射無計,因起排坐二人之閒,方得分散。所謂勢利之交,古人羞之。
huán nán jùn xiǎo ér shí, yǔ zhū cóng xiōng dì gè yǎng é gòng dòu. nán jùn é měi bù rú, shén yǐ wèi fèn. nǎi yè wǎng é lán xián, qǔ zhū xiōng dì é xī shā zhī. jì xiǎo, jiā rén xián yǐ jīng hài, yún shì biàn guài, yǐ bái chē qí. chē qí yuē: wú suǒ zhì guài, dāng shì nán jùn xì ěr! wèn, guǒ rú zhī.
桓南郡小兒時,與諸從兄弟各養鵝共斗。南郡鵝每不如,甚以為忿。迺夜往鵝欄閒,取諸兄弟鵝悉殺之。既曉,家人咸以驚駭,雲是變怪,以白車騎。車騎曰:「無所致怪,當是南郡戲耳!」問,果如之。