cài dàn xū màn qīng mǎ tài shǒu yè chéng rén hé gàn hú wěi lǐ héng huì fàn shǐ chóng xuán lǐng nán yín sì hè xuán jǐng
蔡誕 須曼卿 馬太守 鄴城人 紇干狐尾 李恆 惠范 史崇玄 嶺南淫祀 賀玄景
yíng zhōu fù rén xuē huái yì hú sēng bǎo yán hú chāo sēng diào māo ér yīng wǔ luò bīn wáng féng qī yí jiāng fǔ xiān shēng
瀛州婦人 薛懷義 胡僧寶嚴 胡超僧 調貓兒鸚鵡 駱賓王 馮七姨 姜撫先生
cài dàn
蔡誕
cài dàn hǎo dào, fèi jiā yè, zhòu yè sòng huáng tíng tài qīng zhōng jīng guān tiān tiān zì yuán quē. jù míng chāo běn bǔ. jié jiě zhī shǔ, wèi dào jǐn yú cǐ yǐ. jiā huàn zhī, jǐ yì cán huǐ. hū qì jiā, yán: wǒ xiān dào chéng yǐ. yīn zǒu rù shēn shān, mài xīn yǐ yì yī. sān nián bù kān kǔ ér hái jiā, hēi shòu gǔ lì, qī jiā yún: wú dàn wèi dì xiān, wèi bēi, wèi lǎo jūn mù shù shí lóng. yǒu yī bān lóng wǔ sè, lǎo jūn cháng yǔ wú, hòu yǔ xiān rén bó xì, shū cǐ lóng. wèi cǐ jiàn zhé, sòng wú fù kūn lún xià yún chú zhī cǎo sān sì qǐng, jiē shēng xì shí zhōng, duō mǎng huì, shén kǔ. dāng shí nián nǎi dé yuán. huì wò quán zi qiáo lái àn xíng, wú shǒu sù zhī, bìng wèi wú zuò lì, dé miǎn yě. chū bào piáo zi
蔡誕好道,廢家業,晝夜誦《黃庭》、《太清》、《中經》、《觀天》、(天字原缺。據明抄本補。)《節解》之屬,謂道盡於此矣。家患之,己亦慚悔。忽棄家,言:我仙道成矣。因走入深山,賣薪以易衣。三年不堪苦而還家,黑瘦骨立,欺家云:吾但為地仙,位卑,為老君牧數十龍。有一斑龍五色,老君嘗與吾,後與仙人博戲,輸此龍。為此見謫,送吾付崑崙下芸鋤芝草三四頃,皆生細石中,多莽穢,甚苦。當十年乃得原。會偓佺、子喬來案行,吾首訴之,並為吾作力,得免也。(出《抱朴子》)
juàn dì èr bǎi bā shí bā
卷第二百八十八
cài dàn zǒng xiǎng dé dào chéng xiān, lián jiā yè dōu fèi qì le, yè yǐ jì rì dì yán dú huáng tíng tài qīng zhōng jīng guān tiān jié jiě děng zhù zuò, shuō: dào, quán dōu zài zhè lǐ ne! tā de jiā rén gēn zhe shòu zuì, tā zì jǐ yě jué dé cán kuì hé ào huǐ. yì tiān, tā hū rán lí kāi le jiā, bìng shuō dào: wǒ de chéng xiān zhī dào yǒu wàng le! yú shì, tā zǒu jìn shēn shān, píng shí yòng mài chái de qián mǎi yī fú chuān. sān nián lǐ kǔ bù kān yán, zhōng yú yòu huí dào jiā zhōng. tā yòu hēi yòu shòu, shòu gǔ lín xún, hái qī piàn jiā rén shuō: wǒ xiàn zài zhǐ shì gè dì xiān, dì wèi bēi wēi, wèi tài shàng lǎo jūn guǎn lǐ jǐ shí tiáo lóng. qí zhōng yǒu yī tiáo wǔ sè de bān lóng, lǎo jūn céng sòng gěi le wǒ, hòu lái wǒ yǔ xiān rén men dǔ bó wán, yòu bǎ tā shū diào le. jié guǒ, wǒ biàn shòu dào le biǎn zhé, bèi liú fàng dào kūn lún shān xià guǎn lǐ sān sì qǐng dì de líng zhī cǎo. zhè xiē líng zhī cǎo dōu shēng zhǎng zài xì suì de shí tóu lǐ, qiě duō lín mù huāng cǎo, hěn kǔ, àn guī dìng dé shí nián zhī hòu cái néng huí lái. yì tiān, zhèng gǎn shàng wò quán zi qiáo děng dà xiān lái cǐ xún chá, wǒ xiān xiàng tā men sù shuō le zì jǐ de qíng kuàng, tā men gòng tóng wèi wǒ chū lì, wǒ cái miǎn zāo nà me dà de kǔ nán.
蔡誕總想得道成仙,連家業都廢棄了,夜以繼日地研讀《黃庭》、《太清》、《中經》、《觀天》、《節解》等著作,說:道,全都在這裡呢!他的家人跟着受罪,他自己也覺得慚愧和懊悔。一天,他忽然離開了家,並說道:我的成仙之道有望了!於是,他走進深山,平時用賣柴的錢買衣服穿。三年裡苦不堪言,終於又回到家中。他又黑又瘦,瘦骨嶙峋,還欺騙家人說:我現在只是個地仙,地位卑微,為太上老君管理幾十條龍。其中有一條五色的斑龍,老君曾送給了我,後來我與仙人們賭博玩,又把它輸掉了。結果,我便受到了貶謫,被流放到崑崙山下管理三四頃地的靈芝草。這些靈芝草都生長在細碎的石頭裡,且多林木荒草,很苦,按規定得十年之後才能回來。一天,正趕上偓佺、子喬等大仙來此巡察,我先向他們訴說了自己的情況,他們共同為我出力,我才免遭那麼大的苦難。
xū màn qīng
須曼卿
pú bǎn yǒu xū màn qīng zhě yuē: zài shān zhōng sān nián jīng sī, yǒu xiān rén lái yíng wǒ, chéng lóng shēng tiān. lóng xíng shén jí, tóu áng wěi dī, lìng rén zài shàng wēi bù. jí dào tiān shàng, xiān guò zǐ fǔ, jīn chuáng yù jǐ, huàng huǎng yù yù, zhēn guì chù yě. xiān rén yǐ liú xiá yī bēi yǐn wǒ, zhé bù jī kě. hū rán sī jiā, tiān dì qián yè bài shī yí, jiàn chì lái hái. lìng gèng zì xiū zé, nǎi kě gèng wǎng. xī huái nán wáng liú ān, shēng tiān jiàn shàng dì, ér jī zuò dà yán, zì chēng guǎ rén, suì jiàn zhé, shǒu tiān cè sān nián. wú hé rén zāi? hé dōng yīn hào màn qīng wèi chì xiān rén. chū bào piáo zi
蒲坂有須曼卿者曰:在山中三年精思,有仙人來迎我,乘龍升天。龍行甚疾,頭昂尾低,令人在上危怖。及到天上,先過紫府,金床玉幾,晃晃昱昱,真貴處也。仙人以流霞一杯飲我,輒不饑渴。忽然思家,天帝前謁拜失儀,見斥來還。令更自修責,乃可更往。昔淮南王劉安,升天見上帝,而箕坐大言,自稱寡人,遂見謫,守天廁三年。吾何人哉?河東因號曼卿為斥仙人。(出《抱朴子》)
mǎ tài shǒu
馬太守
xìng gǔ tài shǒu mǎ shì zài guān, yǒu qīn gù rén tóu zhī, qiú xù yān. mǎ nǎi lìng cǐ rén chū zhù wài, zhà yún: shì shén rén dào shì, zhì bìng wú bù shǒu xià lì yù. yòu lìng biàn shì yóu xíng, wèi zhī xū shēng, yún: néng lìng máng zhě míng, bì zhě jí xíng. yú shì sì fāng yún jí, fù zhī rú shì, ér qián bó gù yǐ shān jī yǐ. yòu chì zhū lái zhì bìng zhě: suī bù biàn yù, qí dāng gào rén yǐ yù yě, rú cǐ zé bì yù yě ruò gào rén yán wèi yù zhě, zé hòu zhōng bù yù yě. dào fǎ zhèng ěr, bù kě bù chéng xìn. yú shì hòu rén wèn qián lái zhě, zhé gào zhī yún yǐ yù, wú gǎn yán wèi yù zhě yě. xún yuè zhī jiān, nǎi zhì jù fù yān. chū bào piáo zi
興古太守馬氏在官,有親故人投之,求恤焉。馬乃令此人出住外,詐云:是神人道士,治病無不手下立愈。又令辯士遊行,為之虛聲,云:能令盲者明,躄者即行。於是四方雲集,赴之如市,而錢帛固已山積矣。又敕諸來治病者:雖不便愈,其當告人已愈也,如此則必愈也;若告人言未愈者,則後終不愈也。道法正爾,不可不承信。於是後人問前來者,輒告之雲已愈,無敢言未愈者也。旬月之間,乃致巨富焉。(出《抱朴子》)
yè chéng rén
鄴城人
běi qí hòu zhǔ wǔ píng zhōng, hé shì kāi fěng bǎi guān. zòu hú tài hòu lín cháo, suǒ zài jiē yán yǒu hú mèi, jié rén tóu fà. yè chéng běi liǎng sān fāng wú rén jū zhù, kōng qiáng. shí yǒu mǒu jiā bì zǐ, nián shí liù qī, dú xíng. hé yī dà huáng fú. fú nèi yǒu jǐn bèi. hū féng yī yù. nián kě wǔ shí yú, miàn zuò bái zhuāng, màn hú kě wèi, yǐ zào jīn mǒ tóu. sì gù wú rén, biàn zǒu zhú bì zǐ, tuō què zào jīn, tóu fà jǐn zuò qū jì shí yú dào, yán shù zhī, shǒu chí yī tì dāo. yún: wǒ shì hú mèi, rǔ jí shě fú fǎn zǒu. cǐ yù dé fú, qū zǒu rù dōng fāng. bì zǐ xíng tí, féng tóng zhōu rén chéng mǎ lái, jiè wèn hé wèi. yún: hú duó wǒ bèi fú, shǐ rù dōng fāng. rén chí mǎ wǎng, zhí dé zhī, gài shì rén yě. shù bǎi rén kàn zhī, mò bù jìng xiào, tiān xià yǒu rú cǐ zào yāo shì. jīng lüè cái huò, ōu jī chuí sǐ, xíng lù quàn fàng zhī. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
北齊後主武平中,和士開諷百官。奏胡太后臨朝,所在皆言有狐魅,截人頭髮。鄴城北兩三坊無人居住,空牆。時有某家婢子,年十六七,獨行。荷一大黃袱。袱內有錦被。忽逢一嫗。年可五十餘,面作白妝,漫糊可畏,以皂巾抹頭。四顧無人,便走逐婢子,脫卻皂巾,頭髮盡作屈髻十餘道,綖束之,手持一剃刀。云:我是狐魅,汝急舍袱反走。此嫗得袱,趨走入東坊。婢子行啼,逢同州人乘馬來,借問何為。云:狐奪我被袱,始入東坊。人馳馬往,執得之,蓋是人也。數百人看之,莫不競笑,天下有如此造妖事。經略財貨,毆擊垂死,行路勸放之。(出《廣古今五行記》)
hé gàn hú wěi
紇干狐尾
bīng zhōu yǒu rén xìng hé gàn, hǎo jù. chéng jiān zài wài yǒu hú mèi. suì dé yī hú wěi, zhuì zhuó yī hòu. zhì qī páng, cè zuò lù zhī. qí qī sī xīn yí shì hú mèi, suì mì chí fǔ, yù zhuó zhī. qí rén kòu tóu yún: wǒ bú shì mèi. qī bù xìn. zǒu suì zhì lín jiā, lín jiā yòu yǐ dāo zhàng zhú zhī. qí rén huáng jù gào yán: wǒ xì jù, bù yì zhuān yù shā wǒ. cǐ yì yāo yóu rén xìng yǐ. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
并州有人姓紇干,好劇。承間在外有狐魅。遂得一狐尾,綴着衣後。至妻旁,側坐露之。其妻私心疑是狐魅,遂密持斧,欲斫之。其人叩頭云:我不是魅。妻不信。走遂至鄰家,鄰家又以刀杖逐之。其人惶懼告言:我戲劇,不意專欲殺我。此亦妖由人興矣。(出《廣古今五行記》)
lǐ héng
李恆
chén liú nán zǐ lǐ héng jiā shì wū zhù, yì zhōng zhī rén, wǎng wǎng jí xiōng wèi yàn. chén liú xiàn wèi chén zēng qī zhāng shì, zhào lǐ héng. héng suǒ yú dà pén zhōng zhì shuǐ, yǐ bái zhǐ yī zhāng, chén yú shuǐ zhōng, shǐ zēng qī shì zhī. zēng qī zhèng jiàn zhǐ shàng yǒu yī fù rén, bèi guǐ bǎ tóu jì zhuāi, yòu yī guǐ, hòu bǎ bàng qū zhī. zēng qī huáng jù tì sì, qǔ qián shí qiān, bìng yán shēn yī fú yǔ héng, lìng zuò fǎ ráng zhī. zēng zhì, qí qī jù qí shì gào zēng. zēng míng zhào héng, hái yǐ dà pén shèng shuǐ, chén yī zhāng zhǐ, shǐ héng guān zhī. zhèng jiàn zhǐ shàng yǒu shí guǐ zhuāi tóu, bǎ bàng qū zhī, tí míng yún, cǐ lǐ héng yě. cán huáng zǒu, suì què hái zuó dé qián shí qiān jí yī fú wù. biàn qián cuàn chū jìng. zhòng yì ér wèn, zēng yuē: dàn yǐ bái fán huà zhǐ shàng, chén shuǐ zhōng, yǔ shuǐ tóng sè ér bái fán gàn. yàn zhī yì rán. chū biàn yí zhì
陳留男子李恆家事巫祝,邑中之人,往往吉凶為驗。陳留縣尉陳增妻張氏,召李恆。恆索於大盆中置水,以白紙一張,沉於水中,使增妻視之。增妻正見紙上有一婦人,被鬼把頭髻拽,又一鬼,後把棒驅之。增妻惶懼涕泗,取錢十千,並沿身衣服與恆,令作法禳之。增至,其妻具其事告增。增明召恆,還以大盆盛水,沉一張紙,使恆觀之。正見紙上有十鬼拽頭,把棒驅之,題名雲,此李恆也。慚惶走,遂卻還昨得錢十千及衣服物。便潛竄出境。眾異而問,增曰:但以白礬畫紙上,沉水中,與水同色而白礬干。驗之亦然。(出《辨疑志》)
huì fàn
惠范
zhōu yǒu pó luó mén sēng huì fàn, jiān jiǎo hú mèi, xié xié zuò zhōng, zī jū shǔ xiá, zuǒ dào nòng quán. zé tiān yǐ wèi shèng sēng, shǎng lài shén zhòng. tài píng yǐ wèi fàn wáng, jiē nà mí yōu, shēng qí yǔ yì, zhǎng qí guāng jià. xiào hé lín cháo, cháng chéng guān mǎ, wǎng hái gōng yē. tài shàng dēng jí, cóng yǐ gěi shǐ, chū rù jìn mén. měi rù, jí cì líng luó jīn yín qì wù. qì àn shén gāo, fēng shén ào dàn, nèi fǔ zhēn bǎo, jī zài sēng jiā. jiǎo shuō yāo xiáng, wàng chén huò fú. shén wǔ zhǎn zhī, jīng shī chēng kuài yě. chū cháo yě qiān zài
周有婆羅門僧惠范,奸矯狐魅,挾邪作盅,趑趄鼠黠,左道弄權。則天以為聖僧,賞賚甚重。太平以為梵王,接納彌優,生其羽翼,長其光價。孝和臨朝,常乘官馬,往還宮掖。太上登極,從以給使,出入禁門。每入,即賜綾羅金銀器物。氣岸甚高,風神傲誕,內府珍寶,積在僧家。矯說妖祥,妄陳禍福。神武斬之,京師稱快也。(出《朝野僉載》)
shǐ chóng xuán
史崇玄
táng dào shì shǐ chóng xuán, huái hé nèi xiàn fèng xuē rén yě, hòu dù wèi dào shì. jiǎo jiǎ rén yě, fù tài píng, wèi tài qīng guān zhǔ. jīn xiān yù zhēn chū sú, lì wèi zūn shī. měi rù nèi zòu qǐng, shǎng cì shén hòu, wú wù bù cì. sōu hóng lú qīng, yī zǐ luó qún pèi, wò xiàng hù, pèi yú fú. chū rù jìn wéi. gōng sī bì lù. shén wǔ zhǎn zhī, jīng shī zhōng shì nǚ xiāng hè. chū cháo yě qiān zài
唐道士史崇玄,懷河內縣縫靴人也,後度為道士。矯假人也,附太平,為太清觀主。金仙、玉真出俗,立為尊師。每入內奏請,賞賜甚厚,無物不賜。搜鴻臚卿,衣紫羅裙帔,握象笏,佩魚符。出入禁闈。公私避路。神武斬之,京師中士女相賀。(出《朝野僉載》)
lǐng nán yín sì
嶺南淫祀
lǐng nán fēng sú: jiā yǒu rén bìng, xiān shā jī é děng yǐ sì zhī, jiāng wèi xiū fú ruò bù chà, jí cì shā zhū gǒu yǐ lǐ zhī bù chà, jí cì shā tài láo yǐ dǎo zhī gèng bù chà, jí shì mìng yě. bù fù gèng qí. sǐ zé dǎ gǔ míng zhōng yú táng, bǐ zhì zàng qì. chū sǐ, dàn zǒu dà jiào ér kū. chū cháo yě qiān zài
嶺南風俗:家有人病,先殺雞鵝等以祀之,將為修福;若不差,即刺殺豬狗以禮之;不差,即次殺太牢以禱之;更不差,即是命也。不復更祈。死則打鼓鳴鐘於堂,比至葬訖。初死,但走大叫而哭。(出《朝野僉載》)
hè xuán jǐng
賀玄景
táng jǐng yún zhōng, yǒu zhǎng fā hè xuán jǐng, zì chēng wǔ jiè xián zhě. tóng wèi yāo zhě shí yú rén, lù hún shān zhōng jié cǎo shè, huàn huò yú rén zǐ nǚ, qīng jiā chǎn shì zhī. dài yún: zhì xīn qiú zhě, bì děi chéng fó. xuán jǐng wèi jīn báo jiā shā, dú zuò àn shì. lìng yú zhě qiè shì, yún fú fàng guāng, zhòng jiē shè fú. yuán yú xuán yá xià shāo huǒ, qiǎn shù rén yú bàn yá jiān, pī hóng bì shā wèi xiān yī, suí fēng xí yáng. lìng zhòng guān zhī, kuáng yuē: cǐ xiān yě. gè lìng zhe xiān yī, yǐ fēi jiù zhī, jí dé chéng dào. kè rì shè zhāi, yǐn zhōng zhì làng dàng zi, yǔ zhòng cān zhī. nǚ zǐ hǎo fā zhě jié qǔ, wèi tì tóu. chuàn xiān yī, lín yá xià shì, yǎn huā huǎng hū, tuī yá dǐ, yī shí shāo shā. méi qǔ zī cái. shì bài, guān sī lái jiǎn, huī zhōng de jiāo quán shī hái hái yuán zuò jiù. jù míng chāo běn gǎi. shù bǎi yú rén. chì jué shā xuán jǐng, xiàn guān zuǒ jiàng. chū cháo yě qiān zài
唐景雲中,有長發賀玄景,自稱五戒賢者。同為妖者十餘人,陸渾山中結草舍,幻惑愚人子女,傾家產事之。紿云:至心求者,必得成佛。玄景為金薄袈裟,獨坐暗室。令愚者竊視,雲佛放光,眾皆懾伏。緣於懸崖下燒火,遣數人於半崖間,披紅碧紗為仙衣,隨風習颺。令眾觀之,誑曰:此仙也。各令着仙衣,以飛就之,即得成道。克日設齋,飲中置莨菪子,與眾餐之。女子好發者截取,為剃頭。串仙衣,臨崖下視,眼花恍惚,推崖底,一時燒殺。沒取資財。事敗,官司來檢,灰中得焦拳屍骸(骸原作柩。據明抄本改。)數百餘人。敕決殺玄景,縣官左降。(出《朝野僉載》)
yíng zhōu fù rén
瀛州婦人
táng jǐng lóng zhōng, yíng zhōu jìn yī fù rén, shēn shàng yǐn qǐ fú tú tǎ miào zhū fú xíng xiàng. àn chá shǐ jìn zhī, shòu wǔ pǐn, qí nǚ fù liú nèi dào chǎng. nì wéi sǐ hòu, bù zhī qù chù. chū cháo yě qiān zài
唐景龍中,瀛州進一婦人,身上隱起浮圖塔廟諸佛形像。按察使進之,授五品,其女婦留內道場。逆韋死後,不知去處。(出《朝野僉載》)
xuē huái yì
薛懷義
zhōu zhèng shèng yuán nián, xuē shī míng huái yì, zào gōng dé táng yī qiān chǐ, yú míng táng běi. qí zhōng dà xiàng, gāo jiǔ bǎi chǐ, bí rú qiān hú chuán, xiǎo zhǐ zhōng róng shù shí rén bìng zuò. jiā zhù yǐ qī zhī. zhēng yuè shí wǔ, qǐ wú zhē dà huì yú cháo táng. jué dì wǔ zhàng shēn, yǐ luàn cǎi wèi gōng diàn tái gé, qū zhú wèi tāi, zhāng shī wèi zhēn gài. yòu wèi dà xiàng jīn gāng, bìng kēng zhōng yǐn shàng, zhà chēng cóng dì yǒng chū. yòu cì niú xuè, huà zuò dà xiàng tóu, tóu gāo èr bǎi chǐ, kuáng yán xuē shī xī shàng xuè zuò zhī. guān zhě tián chéng yì guō, shì nǚ yún huì. nèi zài qián pāo zhī, gèng xiāng dǎo jí, lǎo shào sǐ zhě fēi yī. zhì shí liù rì, zhāng xiàng yú tiān jīn qiáo nán, shè zhāi. èr gēng, gōng dé táng huǒ qǐ, yán jí míng táng, fēi yàn chōng tiān, luò chéng guāng rú zhòu rì. qí táng zuò réng wèi bàn, yǐ gāo qī shí yú chǐ. yòu yán shāo jīn yín kù, tiě zhī liú yè, píng dì chǐ yú. rén bù zhī cuò rù zhě, biàn jí jiāo làn. qí táng wēi jìn, chǐ mù wú yí. zhì xiǎo, nǎi gèng shè huì, bào fēng chuā qǐ, liè xuè xiàng wèi shù bǎi duàn. fú xiū zǐ yuē: liáng wǔ dì shě shēn tóng tài sì, bǎi guān qīng kù wù yǐ shú zhī. qí yè chuā diàn pī lì, fēng yǔ míng huì. sì fú tú fó diàn, yī shí dàng jǐn. fēi lǐ zhī shì, qǐ rú lái běn yì zāi? chū cháo yě qiān zài
周證聖元年,薛師名懷義,造功德堂一千尺,於明堂北。其中大像,高九百尺,鼻如千斛船,小指中容數十人並坐。夾紵以漆之。正月十五,起無遮大會於朝堂。掘地五丈深,以亂彩為宮殿台閣,屈竹為胎,張施為楨蓋。又為大像金剛,並坑中引上,詐稱從地湧出。又刺牛血,畫作大像頭,頭高二百尺,誑言薛師膝上血作之。觀者填城溢郭,士女雲會。內載錢拋之,更相蹈藉,老少死者非一。至十六日,張像於天津橋南,設齋。二更,功德堂火起,延及明堂,飛焰沖天,洛城光如晝日。其堂作仍未半,已高七十餘尺。又延燒金銀庫,鐵汁流液,平地尺余。人不知錯入者,便即焦爛。其堂煨燼,尺木無遺。至曉,乃更設會,暴風欻起,裂血像為數百段。浮休子曰:梁武帝捨身同泰寺,百官傾庫物以贖之。其夜欻電霹靂,風雨暝晦。寺浮圖佛殿,一時盪盡。非理之事,豈如來本意哉?(出《朝野僉載》)
hú sēng bǎo yán
胡僧寶嚴
táng jǐng yún zhōng, xī jīng lín yǔ liù shí yú rì. yǒu yī hú sēng, míng bǎo yán, zì yún yǒu shù fǎ, néng zhǐ yǔ, shè tán chǎng, dú jīng zhòu. qí shí jìn tú zǎi, bǎo yán yòng yáng èr shí kǒu, mǎ liǎng pǐ yǐ jì. qí qǐng jīng wǔ shí yú rì, qí yǔ gèng shèng. yú shì zhǎn zhú hú sēng, qí yǔ suì zhǐ. chū cháo yě qiān zài
唐景雲中,西京霖雨六十餘日。有一胡僧,名寶嚴,自雲有術法,能止雨,設壇場,讀經咒。其時禁屠宰,寶嚴用羊二十口,馬兩匹以祭。祈請經五十餘日,其雨更盛。於是斬逐胡僧,其雨遂止。(出《朝野僉載》)
hú chāo sēng
胡超僧
zhōu shèng lì nián zhōng, hóng zhōu yǒu hú chāo sēng, chū jiā xué dào, yǐn bái hè shān, wēi yǒu fǎ shù, zì yún shù bǎi suì. zé tiān shǐ hé zhǎng shēng yào, suǒ fèi jù wàn, sān nián nǎi chéng. zì jìn yào yú sān yáng gōng. zé tiān fú zhī, yǐ wèi shén miào, wàng yǔ péng zǔ tóng shòu, gǎi yuán wèi jiǔ shì yuán nián. fàng chāo hái shān, shǎng cì shén hòu. fú yào zhī hòu èr nián ér zé tiān bēng. chū cháo yě qiān zài
周聖歷年中,洪州有胡超僧,出家學道,隱白鶴山,微有法術,自雲數百歲。則天使合長生藥,所費巨萬,三年乃成。自進藥於三陽宮。則天服之,以為神妙,望與彭祖同壽,改元為久視元年。放超還山,賞賜甚厚。服藥之後二年而則天崩。(出《朝野僉載》)
diào māo ér yīng wǔ
調貓兒鸚鵡
zé tiān shí, diào māo ér yīng wǔ tóng qì shí, mìng yù shǐ péng xiān jué jiān, biàn shì bǎi guān jí tiān xià kǎo shǐ. chuán kàn wèi biàn, māo ér jī, suì yǎo shā yīng wǔ yǐ cān zhī. zé tiān shén kuì. wǔ zhě guó xìng, dài bù xiáng zhī zhēng yě. chū cháo yě qiān zài
則天時,調貓兒鸚鵡同器食,命御史彭先覺監,遍示百官及天下考使。傳看未遍,貓兒飢,遂咬殺鸚鵡以餐之。則天甚愧。武者國姓,殆不祥之徵也。(出《朝野僉載》)
wǔ zé tiān chēng dì shí, wèi le qǔ lè, gù yì ràng māo ér hé yīng wǔ tóng chī yī gè róng qì lǐ de shí, bìng mìng yù shǐ péng xiān jué jiān dū, ràng wén wǔ bǎi guān jí gè guó shǐ zhě lái kàn. chuán kàn dào zuì hòu yī biàn shí, māo ér è le, suí jí yǎo sǐ yīng wǔ bǎo cān yī dùn. jiàn zhuàng, wǔ zé tiān shí fēn nán wèi qíng. yào zhī dào, wǔ zhě wǔ yě, zhè shì guó zhī xìng, zhè kǒng pà shì bù xiáng zhī zhào ā. luò bīn wáng táng péi yán wèi zhōng shū lìng, shí xú jìng yè yù fǎn, lìng luò bīn wáng huà jì, qǔ péi yán tóng qǐ shì. bīn wáng zú tà bì, jìng sī shí qǐng, nǎi wèi yáo yuē: yī piàn huǒ, liǎng piàn huǒ, fēi yī xiǎo ér dāng diàn zuò. jiào yán zhuāng shàng xiǎo ér sòng zhī, bìng dū xià tóng zǐ jiē chàng. yán nǎi fǎng xué zhě lìng jiě zhī. zhào bīn wáng zhì, shù dàn yǐ bǎo wù jǐn qǐ, jiē bù yán. yòu lù yǐ yīn lè jì nǚ jùn mǎ, yì bù yǔ. nǎi jiāng gǔ zhōng chén liè shì tú gòng guān zhī, jiàn sī mǎ xuān wáng, bīn wáng chuā rán qǐ yuē: cǐ yīng xióng zhàng fū yě. jí shuō zì gǔ dà chén zhí zhèng, duō yí shè jì. yán dà xǐ, bīn wáng yuē: dàn bù zhī yáo chèn hé rú ěr? yán yǐ yáo yán piàn piàn huǒ fēi yī zhī shì bái. bīn wáng jí xià, běi miàn ér bài yuē: cǐ zhēn rén yǐ. suì yǔ jìng yè děng hé móu, yáng zhōu bīng qǐ, yán cóng nèi yīng. shū yǔ jìng yè děng, shū wéi yǒu qīng é zì. rén yǒu gào zhě, cháo chén mò zhī néng jiě. zé tiān yuē: cǐ qīng zì zhě, shí èr yuè. é zì zhě, wǒ zì yǔ yě. suì zhū yán, jìng yè děng xún bài. chū cháo yě qiān zài
武則天稱帝時,為了取樂,故意讓貓兒和鸚鵡同吃一個容器里的食,並命御史彭先覺監督,讓文武百官及各國使者來看。傳看到最後一遍時,貓兒餓了,隨即咬死鸚鵡飽餐一頓。見狀,武則天十分難為情。要知道,鵡者武也,這是國之姓,這恐怕是不祥之兆呵。駱賓王唐裴炎為中書令,時徐敬業欲反,令駱賓王畫計,取裴炎同起事。賓王足踏壁,靜思食頃,乃為謠曰:一片火,兩片火,緋衣小兒當殿坐。教炎莊上小兒誦之,並都下童子皆唱。炎乃訪學者令解之。召賓王至,數啖以寶物錦綺,皆不言。又賂以音樂妓女駿馬,亦不語。乃將古忠臣烈士圖共觀之,見司馬宣王,賓王歘然起曰:此英雄丈夫也。即說自古大臣執政,多移社稷。炎大喜,賓王曰:但不知謠讖何如耳?炎以謠言片片火緋衣之事白。賓王即下,北面而拜曰:此真人矣。遂與敬業等合謀,揚州兵起,炎從內應。書與敬業等,書唯有青鵝字。人有告者,朝臣莫之能解。則天曰:此青字者,十二月。鵝字者,我自與也。遂誅炎,敬業等尋敗。(出《朝野僉載》)
luò bīn wáng
駱賓王
táng péi yán wèi zhōng shū lìng, shí xú jìng yè yù fǎn, lìng luò bīn wáng huà jì, qǔ péi yán tóng qǐ shì. bīn wáng zú tà bì, jìng sī shí qǐng, nǎi wèi yáo yuē: yī piàn huǒ, liǎng piàn huǒ, fēi yī xiǎo ér dāng diàn zuò. jiào yán zhuāng shàng xiǎo ér sòng zhī, bìng dū xià tóng zǐ jiē chàng. yán nǎi fǎng xué zhě lìng jiě zhī. zhào bīn wáng zhì, shù dàn yǐ bǎo wù jǐn qǐ, jiē bù yán. yòu lù yǐ yīn lè jì nǚ jùn mǎ, yì bù yǔ. nǎi jiāng gǔ zhōng chén liè shì tú gòng guān zhī, jiàn sī mǎ xuān wáng, bīn wáng chuā rán qǐ yuē: cǐ yīng xióng zhàng fū yě. jí shuō zì gǔ dà chén zhí zhèng, duō yí shè jì. yán dà xǐ, bīn wáng yuē: dàn bù zhī yáo chèn hé rú ěr? yán yǐ yáo yán piàn piàn huǒ fēi yī zhī shì bái. bīn wáng jí xià, běi miàn ér bài yuē: cǐ zhēn rén yǐ. suì yǔ jìng yè děng hé móu, yáng zhōu bīng qǐ, yán cóng nèi yīng. shū yǔ jìng yè děng, shū wéi yǒu qīng é zì. rén yǒu gào zhě, cháo chén mò zhī néng jiě. zé tiān yuē: cǐ qīng zì zhě, shí èr yuè. é zì zhě, wǒ zì yǔ yě. suì zhū yán, jìng yè děng xún bài. chū cháo yě qiān zài
唐裴炎為中書令,時徐敬業欲反,令駱賓王畫計,取裴炎同起事。賓王足踏壁,靜思食頃,乃為謠曰:「一片火,兩片火,緋衣小兒當殿坐。」教炎莊上小兒誦之,並都下童子皆唱。炎乃訪學者令解之。召賓王至,數啖以寶物錦綺,皆不言。又賂以音樂妓女駿馬,亦不語。乃將古忠臣烈士圖共觀之,見司馬宣王,賓王歘然起曰:「此英雄丈夫也。」即說自古大臣執政,多移社稷。炎大喜,賓王曰:「但不知謠讖何如耳?」炎以謠言片片火緋衣之事白。賓王即下,北面而拜曰:「此真人矣。」遂與敬業等合謀,揚州兵起,炎從內應。書與敬業等,書唯有「青鵝」字。人有告者,朝臣莫之能解。則天曰:「此青字者,十二月。鵝字者,我自與也。」遂誅炎,敬業等尋敗。(出《朝野僉載》)
féng qī yí
馮七姨
táng nì wéi zhī mèi, féng tài hé zhī qī, hào qī yí. xìn xié jiàn, bào tóu zhěn yǐ bì xié, bái zé zhěn yǐ qù mèi, zuò fú xióng zhěn yǐ wèi yí nán. tài hé sǐ, sì guó wáng qǔ zhī. wéi zhī bài yě, guó wáng zhǎ qī yí tóu sòng cháo táng. jí zhī bì xié zhī zhěn shī xiào yǐ. chū cháo yě qiān zài
唐逆韋之妹,馮太和之妻,號七姨。信邪見,豹頭枕以辟邪,白澤枕以去魅,作伏熊枕以為宜男。太和死,嗣虢王娶之。韋之敗也,虢王砟七姨頭送朝堂。即知辟邪之枕失效矣。(出《朝野僉載》)
jiāng fǔ xiān shēng
姜撫先生
táng jiāng fǔ xiān shēng, bù zhī hé xǔ rén yě. cháng zhe dào shì yì guān, zì yún nián yǐ shù bǎi suì. chí fú, jiān yǒu zhǎng nián zhī yào, dù shì zhī shù, shí rén wèi zhī jiāng fǔ xiān shēng. xuán zōng huáng dì gāo gǒng mù qīng, qī shén wù biǎo, cháng yǒu shēng xiān zhī yán. jiāng fǔ gòng fèng, bié chéng ēn zé. yú zhū zhōu cǎi yào jí xiū gōng dé, zhōu xiàn mù zǎi, qū wàng fēng chén. xué dào zhě qǐ róng lì yú mén tíng, bù néng de yě. yǒu jīng yán zhě, yú tài xué sì shí nián bù dì, tuì jū sōng shǎo, zì chēng shān rén. pō tōng nán běi shǐ, zhī jìn dài rén wù. cháng yè fǔ, fǔ jiǎn jù bù wèi zhī dòng. jīng yán yīn jìn jìn yuán zuò guò. jù míng chāo běn gǎi. ér wèn yuē: xiān shēng nián jǐ hé? fǔ yuē: gōng fēi xìn shì, hé xiá wèn nián jǐ? yán yuē: xiān shēng jì bù néng yán jiǎ zǐ, xiān shēng hé cháo rén yě? fǔ yuē: liáng cháo rén yě. yán yuē: liáng cháo jué jìn, xiān shēng yì fēi zhǎng nián zhī rén. bù shěn xiān shēng, liáng cháo chū shì, wèi fù yǐn jū. fǔ yuē: wú wèi xī liáng zhōu jié dù. yán chì zhī yuē: hé dé kuáng wàng? shàng qī tiān zǐ. xià huò shì rén. liáng cháo zài jiāng nán, hé chù dé xī liáng zhōu? zhǐ yǒu sì píng sì ān sì zhèn sì zhēng jiāng jūn, hé chù dé jié dù shǐ? fǔ cán hèn, shù rì ér zú. chū biàn yí zhì
唐姜撫先生,不知何許人也。嘗著道士衣冠,自雲年已數百歲。持符,兼有長年之藥,度世之術,時人謂之姜撫先生。玄宗皇帝高拱穆清,棲神物表,常有升仙之言。姜撫供奉,別承恩澤。於諸州採藥及修功德,州縣牧宰,趨望風塵。學道者乞容立於門庭,不能得也。有荊岩者,於太學四十年不第,退居嵩少,自稱山人。頗通南北史,知近代人物。嘗謁撫,撫簡踞不為之動。荊岩因進(進原作過。據明抄本改。)而問曰:先生年幾何?撫曰:公非信士,何暇問年幾?岩曰:先生既不能言甲子,先生何朝人也?撫曰:梁朝人也。岩曰:梁朝絕近,先生亦非長年之人。不審先生,梁朝出仕,為復隱居。撫曰:吾為西梁州節度。岩叱之曰:何得誑妄?上欺天子。下惑世人。梁朝在江南,何處得西梁州?只有四平、四安、四鎮、四征將軍,何處得節度使?撫慚恨,數日而卒。(出《辯疑志》)