zhī fǎ héng chéng dào huì sēng shàn dào lǐ dàn liáng jiǎ rèn yì fāng qí shì wàng yáng shī cāo péi zé zi hé nán fǔ shǐ zhōu sòng lú biàn
支法衡 程道惠 僧善道 李旦 梁甲 任義方 齊士望 楊師操 裴則子 河南府史 周頌 盧弁
zhī fǎ héng
支法衡
jìn shā mén zhī fǎ héng, dé bìng xún rì, wáng jīng sān rì ér sū. shuō sǐ shí, yǒu rén jiāng qù. jiàn rú guān cáo shě zhě shù chù, bù kěn shòu zhī. é jiàn yǒu tiě lún, lún shàng yǒu zhǎo, cóng xī zhuǎn lái, wú chí yǐn zhě, ér zhuǎn shǐ rú fēng. yǒu yī lì hū zuì rén dāng lún lì, lún zhuǎn lái lì zhī. fān hái. rú cǐ shù, rén suì làn. lì hū héng dào rén lái dāng lún lì. héng kǒng bù zì zé, huǐ bù jīng jìn, jīn dāng cǐ lún hū? yǔ bì, lì wèi héng yuē: dào rén kě qù. yú shì yǎng shǒu, jiàn tiān yǒu kǒng, bù jué shū ěr shàng shēng, yǐ tóu chuān zhōng, liǎng shǒu bó liǎng biān, sì xiàng gù shì. jiàn qī bǎo guān chuán jí zhū tiān rén. héng shén yǒng yuè, bù néng dé shàng, pí ér fù xià. suǒ jiāng héng qù rén xiào yuē: jiàn hé wù, bù néng shàng hū? nǎi yǐ héng fù chuán guān, chuán guān xíng chuán, shǐ wèi duò gōng. héng yuē: wǒ bù néng chí duò. qiáng zhī. yǒu chuán shù bǎi, jiē suí héng hòu. héng bù xiǎo zhuō duò, qiāng shā zhōu shàng. lì sī tuī héng, yǐ fǎ yīng zhǎn. yǐn héng shàng àn, léi gǔ jiāng zhǎn. hū yǒu wǔ sè èr lóng, tuī chuán hái fú, lì nǎi yuán zhī, héng dà kǒng jù. wàng jiàn xī běi yǒu jiǎng táng, shàng yǒu shā mén shén zhòng. wén jīng bei zhī shēng, héng jù zǒu qù zhī. táng yǒu shí èr jiē, shǐ niè yī jiē, jiàn wáng shī fǎ zhù, jù hú chuáng zuò. jiàn héng yuē: wǒ dì zǐ yě, hé yǐ ér lái? yīn qǐ lín jiē, yǐ shǒu jīn dǎ héng miàn yuē: mò lái. héng shén yù shàng, fù jǔ bù dēng jiē, zhù fù tuī lìng xià. zhì sān nǎi shàng. jiàn píng dì yǒu yī jǐng, shēn sān sì zhàng, zhuān wú xì jì, héng xīn niàn yán, cǐ jǐng zì rán. jǐng biān yǒu rén wèi yuē: bù zì rán zhě, hé dé chéng jǐng? suī jiàn fǎ zhù gù yǐ wàng zhī, wèi héng: kě fù dào hái qù, gǒu bù niè rǔ. héng hái shuǐ biān, yì bù jiàn xiàng lái chuán yě. héng kě, yù yǐn shuǐ, nǎi duò shuǐ zhōng, yīn biàn dé sū. yú shì chū jiā, chí jiè cài shí, jǐn yè jīng sī, wèi zhì xíng shā mén. bǐ qiū fǎ qiáo, héng dì zǐ yě. chū míng xiáng jì
晉沙門支法衡,得病旬日,亡經三日而蘇。說死時,有人將去。見如官曹舍者數處,不肯受之。俄見有鐵輪,輪上有爪,從西轉來,無持引者,而轉駛如風。有一吏呼罪人當輪立,輪轉來轢之。翻還。如此數,人碎爛。吏呼衡道人來當輪立。衡恐怖自責,悔不精進,今當此輪乎?語畢,吏謂衡曰:「道人可去。」於是仰首,見天有孔,不覺倏爾上升,以頭穿中,兩手搏兩邊,四向顧視。見七寶官船及諸天人。衡甚踴躍,不能得上,疲而復下。所將衡去人笑曰:「見何物,不能上乎?」乃以衡付船官,船官行船,使為舵工。衡曰:「我不能持舵。」強之。有船數百,皆隨衡後。衡不曉捉舵,蹌沙洲上。吏司推衡,以法應斬。引衡上岸,雷鼓將斬。忽有五色二龍,推船還浮,吏乃原之,衡大恐懼。望見西北有講堂,上有沙門甚眾。聞經唄之聲,衡遽走趣之。堂有十二階,始躡一階,見亡師法柱,踞胡床坐。見衡曰:「我弟子也,何以而來?」因起臨階,以手巾打衡面曰:「莫來。」衡甚欲上,復舉步登階,柱復推令下。至三乃上。見平地有一井,深三四丈,磚無隙際,衡心念言,此井自然。井邊有人謂曰:「不自然者,何得成井?」雖見法柱故倚望之,謂衡:「可復道還去,狗不齧汝。」衡還水邊,亦不見向來船也。衡渴,欲飲水,乃墮水中,因便得蘇。於是出家,持戒菜食,盡夜精思,為至行沙門。比丘法橋,衡弟子也。(出《冥祥記》)
chéng dào huì
程道惠
chéng dào huì, zì wén hé, wǔ chāng rén yě. shì fèng wǔ dǒu mǐ dào, bù xìn yǒu fú. cháng yún: gǔ lái zhèng dào, mò yú lǐ lǎo, hé nǎi xìn huò hú yán, yǐ wèi shèng jiào. tài yuán shí wǔ nián, bìng sǐ, xīn xià shàng nuǎn. jiā bù bìn liàn, shù rì dé sū. shuō chū sǐ shí, jiàn shí xǔ rén, fù lù jiāng qù. féng yī bǐ qiū yún: cǐ rén sù fú, wèi kě fù yě. nǎi jiě qí fù, sàn qū ér qù. dào lù xiū píng, ér liǎng biān jí cì sēn rán, lüè bù róng zú. qū zhū zuì rén, chí zǒu qí zhōng, shēn suí zhe cì, hào shēn guā ěr. jiàn dào huì xíng zài píng lù, jiē tàn xiàn yuē: fú dì zǐ xíng lù, fù shèng rén yě. dào huì yuē: wǒ bù fèng fǎ. qí rén xiào yuē: jūn wàng zhī ěr. dào huì yīn zì yì xiān shēn fèng fú, yǐ jīng wǔ shēng wǔ sǐ. wàng shī běn zhì, jīn shēng zài shì. yòu yù è rén, wèi dá xié zhèng, nǎi huò xié dào. jì zhì dài chéng, jìng jìn tīng shì. jiàn yī rén, nián kě sì wǔ shí, nán miàn ér zuò. jiàn dào huì jīng yuē: jūn bù yīng lái. yǒu yī rén zhe dān yī zé, chí bù shū, duì yuē: cǐ rén fá shè shā rén, zuì yīng lái cǐ. xiàng féng bǐ qiū, yì suí dào huì rù, shēn lǐ shèn zhì, yún: fá shè fēi zuì yě, cǐ rén sù fú shén duō, shā rén suī zhòng, bào wèi zhì yě. nán miàn zuò zhě yuē: kě fá suǒ lù rén. mìng dào huì jiù zuò, xiè yuē: xiǎo guǐ miù làn, wǎng xiāng lù lái, yì yóu jūn wàng shī sù mìng, bù zhī fèng zhèng fǎ gù yě. jiāng qiǎn dào huì hái, nǎi shǐ zàn jiān fù xiào jiāng jūn, lì guān dì yù. dào huì xīn rán cí chū, dǎo cóng ér xíng. xíng zhì zhū chéng, jiē shì dì yù, rén zhòng jù yì, xī shòu zuì bào. jiàn yǒu zhì gǒu, niè rén bǎi jié, jī ròu sàn luò, liú xiě bì dì. yòu yǒu qún niǎo, qí zuǐ rú fēng, fēi lái shén sù, rù rén kǒu zhōng, biǎo lǐ guàn dòng. qí rén wǎn zhuǎn hū jiào, jīn gǔ suì luò. guān lì jì biàn, nǎi qiǎn dào huì hái. fù jiàn xiàng suǒ féng bǐ qiū, yǔ dào huì yī tóng wù, xíng rú xiǎo líng. yuē: jūn hái zhì jiā, kě qì cǐ mén wài, wù yǐ rù shì. mǒu nián yuè rì, jūn dāng yǒu è. jiè shèn guò cǐ, shòu yán jiǔ shí. shí dào huì jiā yú jīng shī dà héng nán, zì hái, dá zào jiá qiáo, jiàn qīn biǎo sān rén, zhù chē gòng yǔ, dào dào huì zhī wáng. zhì mén, jiàn bì xíng kū ér shì. bǐ rén jí bì, xián fú jiàn yě. dào huì jiāng rù mén, zhì xiàng tóng wù mén wài shù shàng, guāng míng shū sàn, liú fēi shǔ tiān, liáng jiǔ hái xiǎo, yǎn ěr ér miè. zhì hù, wén shī chòu, chóu chàng è zhī. shí bīn qīn bēn diào, kū dào huì zhě duō. bù dé pái huái, yīn jìn rù shī, hū rán ér sū. shuō suǒ féng chē rén jí shì bì, xián jiē fú tóng. dào huì hòu wèi tíng wèi, yù xī táng tīng sòng, wèi jí jiù liè, chuā rán dùn mèn, bù shí rén. bàn rì nǎi yù. jì qí shí rì. jí dào rén suǒ jiè zhī qī. qǐng zhī. qiān wèi guǎng zhōu cì shǐ. yuán jiā liù nián zú, bā shí jiǔ yǐ. chū guǎng yì jì
程道惠,字文和,武昌人也。世奉五斗米道,不信有佛。常云:「古來正道,莫逾李老,何乃信惑胡言,以為勝教。」太元十五年,病死,心下尚暖。家不殯殮,數日得蘇。說初死時,見十許人,縛錄將去。逢一比丘云:「此人宿福,未可縛也。」乃解其縛,散驅而去。道路修平,而兩邊棘刺森然,略不容足。驅諸罪人,馳走其中,身隨著刺,號呻聒耳。見道惠行在平路,皆嘆羨曰:「佛弟子行路,復勝人也。」道惠曰:「我不奉法。」其人笑曰:「君忘之耳。」道惠因自憶先身奉佛,已經五生五死。忘失本志,今生在世。幼遇惡人,未達邪正,乃惑邪道。既至大城,徑進廳事。見一人,年可四五十,南面而坐。見道惠驚曰:「君不應來。」有一人著單衣幘,持簿書,對曰:「此人伐社殺人,罪應來此。」向逢比丘,亦隨道惠入,申理甚至,云:「伐社非罪也,此人宿福甚多,殺人雖重,報未至也。」南面坐者曰:「可罰所錄人。」命道惠就坐,謝曰:「小鬼謬濫,枉相錄來,亦由君忘失宿命,不知奉正法故也。」將遣道惠還,乃使暫兼覆校將軍,歷觀地獄。道惠欣然辭出,導從而行。行至諸城,皆是地獄,人眾巨億,悉受罪報。見有猘狗,齧人百節,肌肉散落,流血蔽地。又有群鳥,其嘴如鋒,飛來甚速,入人口中,表里貫洞。其人宛轉呼叫,筋骨碎落。觀歷既遍,乃遣道惠還。復見向所逢比丘,與道惠一銅物,形如小鈴。曰:「君還至家,可棄此門外,勿以入室。某年月日,君當有厄。誡慎過此,壽延九十。」時道惠家於京師大桁南,自還,達皂莢橋,見親表三人,駐車共語,悼道惠之亡。至門,見婢行哭而市。彼人及婢,咸弗見也。道惠將入門,置向銅物門外樹上,光明舒散,流飛屬天,良久還小,奄爾而滅。至戶,聞屍臭,惆悵惡之。時賓親奔吊,哭道惠者多。不得徘徊,因進入屍,忽然而蘇。說所逢車人及市婢,咸皆符同。道惠後為廷尉,預西堂聽誦,未及就列,欻然頓悶,不識人。半日乃愈。計其時日。即道人所戒之期。頃之。遷為廣州刺史。元嘉六年卒,八十九矣。(出《廣異記》)
sēng shàn dào
僧善道
sēng shàn dào zhě, zài xīn yě shí, jiàn yǒu yī rén lái sì zhōng huì, chā shǒu gōng jìng, jīng jìn guò cháng. shàn dào wèn: xián zhě hé nǎi yòng xīn rú cǐ? qí rén yuē: wǒ céng sǐ sān rì. jiàn yǒu shí yú jiān wǎ wū, xià yǒu shù lì. yǒu yī lún, rú zuò wèng jūn, jìng guǎng èr zhàng yú. yǒu tiě chā, yòu zhe jūn shàng, jūn zhuǎn rú fēng. qiú sǐ bù dé, yī xiǔ èr rì, yǎn xuàn xīn mèn. yǒu chì zé lì lái, zhuō shù méi jiǎn jí yī bǐ, wèn cǐ shì hé rén, jūn biān rén yuē: fú dì zǐ, shí bù jīng jìn, dàn chí shēng lǐ xíng jiù rén, wú yǒu cí xīn. lì wèn yuē: cǐ rén zuì lüè dāng bì, qiǎn guī. yú shì de qù, nǎi huó. dì zǐ wèi gèng cǐ yī sǐ, shí xǐ yǐ shēng lǐ xíng jiù rén. jià nǚ qǔ fù jiā, héng wǔ shēng miàn èr shuāng jī, lǐ shì dài fū. jīn rì chā shǒu hū fú, shǒu shì xiāng lí, yǐ hòu kǒng duò jūn shàng. chū shén guǐ chuán
僧善道者,在新野時,見有一人來寺中會,叉手恭敬,精進過常。善道問:「賢者何乃用心如此?」其人曰:「我曾死三日。見有十餘間瓦屋,下有數吏。有一輪,如作瓮均,徑廣二丈余。有鐵叉,又著均上,均轉如風。求死不得,一宿二日,眼眩心悶。有赤幘吏來,捉數枚簡及一筆,問此是何人,均邊人曰:『佛弟子,時不精進,但持生禮行就人,無有慈心。』吏問曰:『此人罪略當畢,遣歸。』於是得去,乃活。弟子未更此一死,實喜以生禮行就人。嫁女取婦家,恆五升面二雙雞,禮士大夫。今日叉手呼佛,手適相離,已後恐墮均上。」(出《神鬼傳》)
lǐ dàn
李旦
sòng lǐ dàn, zì shì zé, guǎng líng rén yě, yǐ xiào jǐn zhì sù, zhe chēng xiāng lǐ. yuán jiā sān nián, zhēng yuè shí sì rì, bào bìng, xīn bù bù yuán zuò xià, jù míng chāo běn gǎi lěng, qī rì ér sū. hán yǐ yǐn zhōu, sù xī fù cháng. yún, yǒu yī rén, jiāng xìn fān lái zhì chuáng tóu. chēng fǔ jūn jiào huàn, dàn biàn suí qù. zhí xiàng běi xíng, dào shén píng jìng. jì zhì, chéng què gāo lì, shì jīn gōng què. qiǎn chuán jiào wèi láo, hū dàn kě qián. zhì dà tīng shàng, jiàn yǒu sān shí rén, dān yī qīng zé, liè zuò sēn rán. yī rén dōng zuò, bèi páo yǐn jǐ, zuǒ yòu shì wèi, kě yǒu bǎi yú. shì dàn ér yǔ zuò rén yún: dāng shì yǐ zhū yù, lìng shì zhī yě. dàn wén yán yǐ, jǔ tóu sì shì, dōu shī xiàng chù, nǎi shì dì yù zhōng. jiàn qún zuì rén, shòu zhū kǔ bào, shēn yín hào hū, bù kě rěn shì. xún yǒu chuán jiào chēng: fǔ jūn fàng jūn hái qù, dāng gèng xiāng yíng. yīn cǐ ér hái. zhì liù nián zhēng yuè fù sǐ, qī rì yòu huó. shù suǒ jiàn shì, jiào lüè rú xiān. huò yǒu zuì rén jì yǔ bào jiā, dào shēng shí fàn zuì, shǐ wèi zuò fú. shāo shuō xìng zì qīn shí xiāng wǔ, dàn yī yán xún qiú, jiē dé zhī. yòu yún, jiǎ shēn nián dāng xíng jí lì, shā zhū è rén. fó jiā dì zǐ, zuò bā guān zhāi, xiū xīn shàn xíng, kě dé miǎn yě. dàn běn zuò dào jiā jì sǎ, jí yù qì lù běn fǎ, dào mín jiàn zhì, gù suì liǎng shì, ér cháng quàn huà zuò bā guān zhāi. chū míng bào jì
宋李旦,字世則,廣陵人也,以孝謹質素,著稱鄉里。元嘉三年,正月十四日,暴病,心不(「不」原作「下」,據明抄本改)冷,七日而蘇。唅以飲粥,宿昔復常。雲,有一人,將信幡來至床頭。稱府君教喚,旦便隨去。直向北行,道甚平淨。既至,城闕高麗,似今宮闕。遣傳教慰勞,呼旦可前。至大廳上,見有三十人,單衣青幘,列坐森然。一人東坐,被袍隱几,左右侍衛,可有百餘。視旦而語坐人云:「當示以諸獄,令世知也。」旦聞言已,舉頭四視,都失向處,乃是地獄中。見群罪人,受諸苦報,呻吟號呼,不可忍視。尋有傳教稱:「府君放君還去,當更相迎。」因此而還。」至六年正月復死,七日又活。述所見事,較略如先。或有罪人寄語報家,道生時犯罪,使為作福。稍說姓字親識鄉伍,旦依言尋求,皆得之。又雲,甲申年當行疾癘,殺諸惡人。佛家弟子,作八關齋,修心善行,可得免也。旦本作道家祭灑,即欲棄錄本法,道民諫制,故遂兩事,而常勸化作八關齋。(出《冥報記》)
liáng jiǎ
梁甲
běi qí shí, yǒu shì rén xìng liáng, shén háo fù. jiāng sǐ, wèi qí qī zǐ yuē: wú píng shēng suǒ ài nú mǎ, shǐ yòng rì jiǔ, chēng rén yì. wú sǐ, kě yǐ wèi xùn. bù rán, wú wú yuán zuò wú, jù míng chāo běn gǎi suǒ qì yě. jí sǐ, jiā rén náng shèng tǔ, yā nú shā zhī, mǎ yóu wèi shā. nú sǐ sì rì ér sū, shuō yún, chū bù jué qù, hū zhì guān fǔ, liú zhǐ zài mén. jīng sù, jiàn wáng zhǔ bèi suǒ, bīng wèi yǐn rù. jiàn nú wèi yuē: wǒ wèi sǐ rén de shǐ nú bì, gù yí yán huàn rǔ. jīn gè zì shòu qí kǔ, quán bù xiāng guān. jīn dāng bái guān fàng rǔ. yán bì ér rù. nú cóng píng wài kuī zhī, jiàn guān wèn shǒu wèi rén yuē: zuó rì yā zhī duō shǎo hū? duì yuē: dé bā dǒu. guān yuē: gèng jiāng qù, yā qǔ yī hú liù dòu. zhǔ zé bèi qiān chū, jìng bù dé yán. míng dàn yòu lái, yǒu xǐ sè. wèi nú yuē: jīn dāng wèi rǔ bái yě. yòu rù. guān wèn dé zhī hū, duì yuē: bù dé. guān wèn hé yǐ, lì yuē: cǐ rén sǐ sān rì, jiā rén wèi qǐng sēng shè huì, měi wén jīng bei shēng, tiě liáng zhé zhé, gù bù de yě. guān yuē: qiě jiāng qù. lì bái guān: qǐng fàng nú. guān jí lìng fàng. yǔ zhǔ jù chū mén, zhǔ qiǎn chuán yǔ qī zǐ yuē: lài rǔ zhuī fú, huò miǎn dà kǔ. rán yóu wèi tuō, gèng néng zào jīng xiàng yǐ xiāng jiù, jì yīn dé miǎn. zì jīn wú shè jì, jì bù dé shí, ér yì wú zuì. yán bì ér bié, nú suì zhòng shēng, ér jù yán zhī. jiā zhōng guǒ yǐ qí rì shè huì, yú shì qīng jiā zhuī fú, hé mén liàn xíng. chū fǎ yuàn zhū lín
北齊時,有仕人姓梁,甚豪富。將死,謂其妻子曰:「吾平生所愛奴馬,使用日久,稱人意。吾死,可以為殉。不然,吾(「吾」原作「無」,據明抄本改)所棄也。」及死,家人囊盛土,壓奴殺之,馬猶未殺。奴死四日而蘇,說雲,初不覺去,忽至官府,留止在門。經宿,見亡主被鎖,兵衛引入。見奴謂曰:「我謂死人得使奴婢,故遺言喚汝。今各自受其苦,全不相關。今當白官放汝。」言畢而入。奴從屏外窺之,見官問守衛人曰:「昨日壓脂多少乎?」對曰:「得八斗。」官曰:「更將去,壓取一斛六斗。」主則被牽出,竟不得言。明旦又來,有喜色。謂奴曰:「今當為汝白也。」又入。官問得脂乎,對曰:「不得。」官問何以,吏曰:「此人死三日,家人為請僧設會,每聞經唄聲,鐵梁輒折,故不得也。」官曰:「且將去。」吏白官:「請放奴。」官即令放。與主俱出門,主遣傳語妻子曰:「賴汝追福,獲免大苦。然猶未脫,更能造經像以相救,冀因得免。自今無設祭,既不得食,而益無罪。」言畢而別,奴遂重生,而具言之。家中果以其日設會,於是傾家追福,合門練行。(出《法苑珠林》)
rèn yì fāng
任義方
táng kuò zhōu cì shǐ lè ān rèn yì fāng, wǔ dé nián zhōng, sǐ jīng shù rì ér sū. zì yún, bèi yǐn jiàn yán luó wáng. wáng lìng rén yǐn shì dì yù zhī chù, suǒ shuō yǔ fú jīng bù shū. yòu yún, dì xià zhòu rì hūn àn, rú wù zhōng xíng. shí qí jiā yǐ yì fāng xīn shàng shǎo yǒu wēn qì, suì jí qǐng sēng háng dào, yì fāng nǎi yú dì xià wén qí zàn bei zhī shēng. wáng jiǎn qí àn, wèi lì yuē: wèi hé jí sǐ, hé yīn cuò zhuī? suì fàng lìng guī. yì fāng chū, dù sān guān. guān lì jiē shuì. sòng rén yún, dàn xún bei shēng, dāng jí dào shě. jiàn yī kēng dāng dào, yì yù tiào guò, suì luò kēng zhōng, yīng shí jí qǐ. lùn shuō dì yù, huà dì chéng tú. qí shuō dé fèng lù, jiē zào jīng xiàng, céng xiě jīn gāng bō rě qiān yú bù. yì fāng zì shuō. chū fǎ yuàn zhū lín
唐括州刺史樂安任義方,武德年中,死經數日而蘇。自雲,被引見閻羅王。王令人引示地獄之處,所說與佛經不殊。又雲,地下晝日昏暗,如霧中行。時其家以義方心上少有溫氣,遂即請僧行道,義方乃於地下聞其讚唄之聲。王檢其案,謂吏曰:「未合即死,何因錯追?」遂放令歸。義方出,度三關。關吏皆睡。送人云,但尋唄聲,當即到舍。見一坑當道,意欲跳過,遂落坑中,應時即起。論說地獄,畫地成圖。其說得奉祿,皆造經像,曾寫《金剛般若》千餘部。義方自說。(出《法苑珠林》)
qí shì wàng
齊士望
wèi zhōu wǔ qiáng rén qí shì wàng, zhēn guān èr shí yī nián, sǐ jīng qī rì ér sū. zì yún, chū sǐ zhī hòu, bèi yǐn jiàn wáng, jí fù cáo sī, bié qiǎn kān dāng. jīng sì wǔ rì, kān bù yún: yǔ hé sǐ zhě tóng xìng zì, rán wèi hé jí sǐ. pàn guān yǔ shì wàng yuē: rǔ shēng píng hǎo shāo jī zi, yí shòu zuì ér guī. jí mìng rén sòng qí chū mén. qù cáo sī yī èr lǐ, jí jiàn yī chéng mén, chéng zhōng yǒu gǔ chuī zhī shēng, shì wàng xīn rán qū zǒu ér rù zhī. rù hòu, chéng mén yǐ bì, qí zhōng gèng wú wū yǔ, biàn dì jiē shì rè huī. shì wàng zhōu zhāng bù zhī suǒ jì, shāo zhuó qí zú, shū cháng tòng kǔ. shì wàng sì gù, chéng mén bìng kāi, jí zǒu xiàng mén, qí fēi jí yǎn. fán jīng yī rì, yǒu rén mìng mén zhě yuē: kāi mén, fàng zuó rì zuì rén chū. jí mìng rén sòng guī. shǐ zhě cí yǐ lù yáo, qiān yán bù sòng zhī. shǐ qiú yǐ qián juàn, shì wàng xǔ nuò. suì jīng lì chuān tú, jiàn lǚ jīng jí. xíng zhì yī chù, yǒu rú huán dǔ, qí zhōng yǒu kēng, shēn hēi. shì wàng jù zhī, shǐ zhě tuī zhī, suì rù kēng nèi, bù jué jiàn sū. xún nǎi zào zhǐ qián děng dài yān, shǐ zhě yī qī hái dào, shì wàng qī yì tóng jiàn zhī. chū fǎ yuàn zhū lín
魏州武強人齊士望,貞觀二十一年,死經七日而蘇。自雲,初死之後,被引見王,即付曹司,別遣勘當。經四五日,勘簿云:「與合死者同姓字,然未合即死。」判官語士望曰:「汝生平好燒雞子,宜受罪而歸。」即命人送其出門。去曹司一二里,即見一城門,城中有鼓吹之聲,士望忻然趨走而入之。入後,城門已閉,其中更無屋宇,遍地皆是熱灰。士望周章不知所計,燒灼其足,殊常痛苦。士望四顧,城門並開,及走向門,其扉即掩。凡經一日,有人命門者曰:「開門,放昨日罪人出。」即命人送歸。使者辭以路遙,遷延不送之。始求以錢絹,士望許諾。遂經歷川塗,踐履荊棘。行至一處,有如環堵,其中有坑,深黑。士望懼之,使者推之,遂入坑內,不覺漸蘇。尋乃造紙錢等待焉,使者依期還到,士望妻亦同見之。(出《法苑珠林》)
yáng shī cāo
楊師操
yōng zhōu lǐ quán xiàn rén yáng shī cāo, zhēn guān zhōng, rèn lán tián xiàn wèi. wèi hòu yǐ shēn lǎo hái jiā, gōng gēng wèi yè. rán lì xìng dú è, xǐ jiàn rén guò. měi xiāng rén yǒu shì, wú wèn dà xiǎo, jí lù gào guān. xiàn lìng zhuāng qú tán, yòng wèi fán suì, chū bù yǔ lǐ. shī cāo huò shàng biǎo wén tiān, rén jiē bù xǐ. měi wèi rén yuē: wú xìng suī jí bào, cóng wǔ dé yǐ lái, sì dù shòu jiè, rì sòng jīng lùn. rán yǒu rén qīn jǐ, zé bù néng rěn. dào yǒng huī yuán nián, sì yuè qī rì yè, jiàn zhe qīng yī rén, qí bái mǎ cóng dōng lái, yún, dōng yáng dà jiān zhuī rǔ, xū yú bù jiàn. shī cāo shēn hū dào. yǐ dào dōng yáng dōu lù chù. yú shí fǔ jūn dà yá wèi sàn, shī cāo suì sī xíng cáo sī, jiē yǒu jī àn chuáng xí. jiàn qiú rén, huò zhe jiā suǒ, lù tóu sàn yāo, huò zuò lì xíng zhù. rú shì bù kě suàn shù. shī cāo xiàng dōng xíng, dào yī chù, yǒu kǒng jí xiǎo, wéi jiàn xiǎo xīng liú chū, chòu yān péng bó. yǒu liǎng rén shǒu bà tiě bàng, xiū lǐ mén shǒu. shī cāo wèn: cǐ shì hé cáo sī? dá yún: shì měng huǒ dì yù, nǐ zhe chí jiè bù quán rén. wén yǒu yáng shī cāo, yī shēng xǐ lùn rén guò, féng rén zhà yán cán kuì, yǒu piàn yán qīn líng, shí bù néng rěn. yù qiǎn rù cǐ, gù xiū lǐ zhī. jīn rì shì sì yuè bā rì, qí jiā wèi shī cāo shēn sǐ, bù shī zhāi gōng, cáo sī píng zhāng yù fàng guī, wèi dé jìn zhǐ. wǒ zài cǐ dài. shī cāo biàn kòu tóu lǐ xiè yún: yáng shī cāo zhě, dì zǐ shēn shì. yuàn zuò fāng biàn. dá yún: ěr dàn zhì lǐ shí wàn fú, qín qín yuán zuò dòng, jù míng chāo běn gǎi xīn chàn huǐ, gǎi què dú xīn, jí wǎng shēng lè lè yuán zuò dì, jù míng chāo běn gǎi chù. shī cāo yī yǔ shēng fā yuàn, suì méng fàng hái, jīng sān rì què huó. cāo jù shù yú huì jìng chán shī, gǎi guò chàn huǐ. jīn jiàn nián qī shí wǔ, měi yī shí zhǎng zhāi, liù shí lǐ niàn. hòu mèng qián zhuī shǐ zhě yún: ěr jì zhǐ è, gèng bù lái zhuī. dàn qín chéng xiū shàn ér yǐ. chū míng xiáng jì
雍州醴泉縣人楊師操,貞觀中,任藍田縣尉。尉後以身老還家,躬耕為業。然立性毒惡,喜見人過。每鄉人有事,無問大小,即錄告官。縣令裝瞿曇,用為煩碎,初不與理。師操或上表聞天,人皆不喜。每謂人曰:「吾性雖急暴,從武德已來,四度受戒,日誦經論。然有人侵己,則不能忍。」到永徽元年,四月七日夜,見著青衣人,騎白馬從東來,雲,東陽大監追汝,須臾不見。師操身忽倒。已到東陽都錄處。於時府君大衙未散,師操遂私行曹司,皆有几案床蓆。見囚人,或著枷鎖,露頭散腰,或坐立行住。如是不可算數。師操向東行,到一處,有孔極小,唯見小星流出,臭煙蓬勃。有兩人手把鐵棒,修理門首。師操問:「此是何曹司?」答云:「是猛火地獄,擬著持戒不全人。聞有楊師操,一生喜論人過,逢人詐言慚愧,有片言侵凌,實不能忍。欲遣入此,故修理之。今日是四月八日,其家為師操身死,布施齋供,曹司平章欲放歸,未得進止。我在此待。」師操便叩頭禮謝云:「楊師操者,弟子身是。願作方便。」答云:「爾但志禮十萬佛,勤(「勤」原作「動」,據明抄本改)心懺悔,改卻毒心,即往生樂(「樂」原作「地」,據明抄本改)處。」師操依語聲發願,遂蒙放還,經三日卻活。操具述于慧靖禪師,改過懺悔。今見年七十五,每一食長齋,六時禮念。後夢前追使者云:「爾既止惡,更不來追。但勤誠修善而已。」(出《冥祥記》)
péi zé zi
裴則子
táng cáo zhōu lí hú rén péi zé nán, zhēn guān mò, nián èr shí, sǐ jīng sān rì ér sū. zì yún, chū sǐ, bèi yī rén jiāng zhì wáng suǒ, wáng qiǎn jiāng niú gēng dì. sù yún: xiōng dì yòu xiǎo, wú rén fú shì èr qīn. wáng jí mǐn zhī, nǎi qiǎn shǐ jiāng xiàng nán. zhì dì sān chóng mén, rù jiàn huò tāng jí dāo shān jiàn shù, shù qiān rén tóu jiē bèi zhǎn, bù liè dì shàng, cǐ tóu bìng kǒu yún dà jī. dāng cūn yǒu yī lǎo mǔ, nián xiàng qī shí, shí yǒu wèi sǐ, jiàn zài huò tāng qián rán huǒ. guān wàng qì qì yuán zuò qǐ, jù míng chāo běn gǎi, hái zhì wáng qián, jiàn tóng cūn rén zhāng chéng, yì wèi sǐ. yǒu yī rén sù chéng yún: huǐ pò mǒu wū. wáng qiǎn shǐ jiǎn zhī, bào yún: shì shí. chéng yuē: lí dì, bù jué lí pò qí zhǒng, fēi gù rán yě. wáng yuē: rǔ suī fēi gù xīn, zhōng wèi bù jǐn. qiě suì lìng rén zhàng qí yāo qī xià. yǒu qǐng, wáng yuē: rǔ gèng wú shì, fàng rǔ zǎo hái. nǎi shǐ rén sòng qù, qiǎn běi chū yú qiáng, jí dēng qiáng, wàng jiàn jǐ jǐ yuán zuò wáng, jù míng chāo běn gǎi shě, suì wén kū shēng, nǎi tiào xià qiáng, hū jué qǐ zuò. jì sū zhī hòu, jù wèi xiāng qū yán zhī. yì rén shì zhāng chéng, yāo shàng yǒu zhàng jī, jī jí qīng hēi. wèn qí huǐ mù, dá yún, bù xū. lǎo mǔ xún bìng, wèi jǐ ér sǐ. chū míng bào shí yí
唐曹州離狐人裴則男,貞觀末,年二十,死經三日而蘇。自雲,初死,被一人將至王所,王遣將牛耕地。訴云:「兄弟幼小,無人扶侍二親。」王即愍之,乃遣使將向南。至第三重門,入見鑊湯及刀山劍樹,數千人頭皆被斬,布列地上,此頭並口雲大飢。當村有一老母,年向七十,時有未死,見在鑊湯前燃火。觀望訖(「訖」原作「乞」,據明抄本改),還至王前,見同村人張成,亦未死。有一人訴成云:「毀破某屋。」王遣使檢之,報云:「是實。」成曰:「犁地,不覺犁破其冢,非故然也。」王曰:「汝雖非故心,終為不謹。」且遂令人杖其腰七下。有頃,王曰:「汝更無事,放汝早還。」乃使人送去,遣北出逾牆,及登牆,望見己(「己」原作「王」,據明抄本改)舍,遂聞哭聲,乃跳下牆,忽覺起坐。既蘇之後,具為鄉曲言之。邑人視張成,腰上有杖跡,跡極青黑。問其毀墓,答雲,不虛。老母尋病,未幾而死。(出《冥報拾遺》)
hé nán fǔ shǐ
河南府史
luò yáng guō dà niáng zhě, jū yù cái lǐ, yǐ dāng lú wèi yè, tiān bǎo chū wù gù. qí fū xìng wáng, zuò hé nán fǔ shǐ. jīng yī nián, bào zú, shù rì fù huó. zì shuō, chū bèi zhuī jiàn wáng, wáng yún: cǐ rén suī hǎo jiǔ, qiě wú kuáng luàn, yì bù gū fù tā rén, suàn yòu wèi jǐn, yí fàng zhī qù. chù fēn qì, lìng suǒ zhuī rén yǐn rù dì yù, shì yǐ zuì bào. chū zhì fèn chí yù, cóng guǎng shù qǐng, xī shì rén fèn. jiàn qí qī fèn chí zhōng shòu huì è, chū méi shù sì. mǒu bēi tì liáng jiǔ. hū jiàn yī rén tóu, cóng kōng zhōng luò, duò chí cè, liú xiě pāng tuó. mǒu wèn cǐ shì hé rén tóu yě, shǐ zhě yún, shì qín jiāng bái qǐ tóu. mǒu yuē: bái qǐ sǐ lái yǐ qiān yú zài, nà de fù xīn yù hài? dá yuē: bái qǐ yǐ zhà kēng zhǎng píng zú sì shí wàn zhòng, tiān dì fá zhī, měi sān shí nián yī zhǎn qí tóu. dài yī jié fāng yǐ. yòu qù yī chéng zhōng, xī shì táng wēi huǒ. yǒu shù qiān rén, bēn zǒu qí jiān. yáo wàng chéng jiān chí yù chū, zhì zhé yǐ bì. pán huí qí jiān, kǔ tòng bèi jí. shì le bié wáng, wáng yán rǔ hǎo yǐn jiǔ, yì shì zuì. zhōng xū yǔ yī jí, bù rán, wú jiè jiāng lái. lìng zuǒ yòu yǐ zhú zhàng rǎn shuǐ, diǎn qí zú shàng. yīn tuī kēng zhōng, suì huó. jiǎo shàng diǎn chù, chéng yī dīng chuāng, tòng bù kě rěn. què hòu qī nián fāng sǐ. chū guǎng yì jì
洛陽郭大娘者,居毓財里,以當壚為業,天寶初物故。其夫姓王,作河南府史。經一年,暴卒,數日復活。自說,初被追見王,王云:「此人雖好酒,且無狂亂,亦不孤負他人,算又未盡,宜放之去。」處分訖,令所追人引入地獄,示以罪報。初至糞池獄,從廣數頃,悉是人糞。見其妻糞池中受穢惡,出沒數四。某悲涕良久。忽見一人頭,從空中落,墮池側,流血滂沱。某問此是何人頭也,使者雲,是秦將白起頭。某曰:「白起死來已千餘載,那得復新遇害?」答曰:「白起以詐坑長平卒四十萬眾,天帝罰之,每三十年一斬其頭。迨一劫方已。又去一城中,悉是煻煨火。有數千人,奔走其間。遙望城間馳欲出,至輒已閉。盤迴其間,苦痛備急。事了別王,王言汝好飲酒,亦是罪。終須與一疾,不然,無誡將來。令左右以竹杖染水,點其足上。因推坑中,遂活。腳上點處,成一釘瘡,痛不可忍。卻後七年方死。(出《廣異記》)
zhōu sòng
周頌
zhōu sòng zhě, tiān bǎo zhōng, jìn shì dēng kē. yǒng tài zhōng, shòu cí xī lìng. zài guān, yè bào zú, wèi dì xià yǒu sī suǒ zhuī. zhì yī chéng, qí rén jiāng sòng jiàn yuán běn jiàn xià yǒu wài zì, jù míng chāo běn shān wáng. mén wài hū féng jí zhōu cì shǐ liáng chéng, wèn sòng hé yǐ zhì cǐ dì yù yé? chū sòng suī sǐ, yì yóu wèi wù. wén dào dì yù, xīn shén qī rán. yīn gěng yè bēi tì, xiàng chéng yún: mǔ lǎo zi yòu, piào jì yì chéng, nài hé ér sǐ. qiú jiàn xiū lǐ. chéng yán dāng xiāng wèi bái. jūn dì liú cǐ. rù mén, wén hē chì yún, pàn guān jiàn wáng, jiǔ zhī nǎi chū. wèi sòng yuē: yǐ lùn qiǎn, jūn yí zàn jiàn wáng, wú kǔ yě. yǒu qǐng, shǐ zhě yǐn sòng rù jiàn wáng, wáng xíng mào shén wěi. tóu yǒu liǎng jiǎo. wèn sòng yuē: gōng zuò guān, bù héng qǔ rén cái fǒu? sòng yún: shēn shì píng shí jìn shì chū shēn, guān zhì cí xī xiàn lìng, jiē shì lèi lì, wèi cháng fēi lǐ shòu cái. wáng lìng jiǎn bù, jiǎn qì, yún: shén shàn shén shàn, jì wú gōu dāng, jí yí hái jiā. yī shang dé wú huī huài yé. sòng yì wèi yī shang shì xíng hái. biàn dá yún: shì ěr cí jiā, yī shang gù dāng wèi sǔn. zài bài cí chū. chéng shén xǐ yún: wáng yǐ xiāng shì, lǐ kě zǎo qù. sòng yún: dào lù máng mèi, hé ěr guī qù? chéng lìng zhuī rén sòng sòng. xíng shù lǐ, qí rén dà mà yún: hé wù děng liú, shǐ wǒ lái qù yíng sòng rú shì. dú bù jiě yī yán xiāng shí, gū ēn ruò shì. rú dé wǔ qiān guàn, dāng sòng rǔ hái. sòng yún: zhǐ qián wǔ qiān guàn, lǐ yì bàn. yīn biàn xǔ zhī. shǐ zhě nǎi xíng shí yú lǐ, zhì yī shí jǐng, zuò qí cè, fù qiú qù. rén yán rù jǐng jí huó, gèng hé suǒ zhī. suì tuī sòng luò jǐng ér huó. chū guǎng yì jì míng chāo běn zuò chū yì wén lù
周頌者,天寶中,進士登科。永泰中,授慈谿令。在官,夜暴卒,為地下有司所追。至一城,其人將頌見(原本「見」下有「外」字,據明抄本刪)王。門外忽逢吉州刺史梁乘,問頌何以至此地獄耶?」初頌雖死,意猶未悟。聞道地獄,心甚悽然。因哽咽悲涕,向乘云:「母老子幼,漂寄異城,奈何而死。求見修理。」乘言當相為白。君第留此。入門,聞呵叱雲,判官見王,久之乃出。謂頌曰:「已論遣,君宜暫見王,無苦也。」有頃,使者引頌入見王,王形貌甚偉。頭有兩角。問頌曰:「公作官,不橫取人財否?」頌云:「身是平時進士出身,官至慈谿縣令,皆是累歷,未常非理受財。」王令檢簿,檢訖,云:「甚善甚善,既無勾當,即宜還家。衣裳得無隳壞耶。」頌意謂衣裳是形骸。便答云:「適爾辭家,衣裳故當未損。」再拜辭出。乘甚喜云:「王已相釋,理可早去。」頌云:「道路茫昧,何爾歸去?」乘令追人送頌。行數里,其人大罵云:「何物等流,使我來去迎送如是。獨不解一言相識,孤恩若是。如得五千貫,當送汝還。」頌云:「紙錢五千貫,理易辦。」因便許之。使者乃行十餘里,至一石井,坐其側,復求去。人言入井即活,更何所之。遂推頌落井而活。(出《廣異記》明抄本作出《異聞錄》)
lú biàn
盧弁
lú biàn zhě, qí bó rèn hú chéng lìng. biàn zì dōng dōu jiù shěng, yè sù dì èr gǔ. mèng zhōng jiàn èr huáng yī lì lái zhuī, xíng zhì yī suǒ, yǒu chéng bì. rù chéng zhī hòu, yù guò pàn guān. shǔ yǒu shǐ zhì, pàn guān chū yíng. lì lǐng zhù yī shè xià, qí wū shàng yǒu gài, xià wú liáng. zhù xià yǒu dà mó shí méi, mó biān yǒu fù nǚ shù bǎi, mó héng zì zhuǎn. niú tóu zú shí yú, yǐ dà jī chāo fù rén, zhì mó kǒng zhōng, suí mó ér chū, gǔ ròu fěn suì. tòng kǔ zhī shēng, suǒ bù rěn wén. biàn yú zhòng zhōng, jiàn qí bó mǔ, jí hú chéng zhī qī yě, xiāng jiàn bēi xǐ, gè wèn qí lái yóu. biàn yuē: cǐ děng shòu zuì yún hé? yuē: zuò dù jì, yǐ zhì yú cǐ. biàn yuē: wèi zhī nài hé? bó mǔ yuē: rǔ sù chí jīn gāng jīng, shì wèi wǒ sòng, huò dāng jiǎn zuì. biàn yīn chí jīng, mó suì bù zhuǎn, shòu zuì zhě xiǎo xī. niú tóu zú chí chā lái biàn suǒ, nù yuē: hé wù láng jūn, lái cǐ sòng jīng, dù rén zuò shì. biàn duì yuē: bó mǔ zài cǐ. zú yún: ruò xī bó mǔ, kě yǔ jù qù. biàn suì jiāng bó mǔ bēn zǒu chū chéng, gè guī jiù huó. chū, biàn wéi yī xiǎo nú tóng háng, sǐ yǐ bàn rì, qí nú fāng yù hái bào, huì biàn yǐ sū. hòu shù rì, zhì hú chéng, rù mén, yù bó shè zhāi. jiā rén jiàn biàn, jīng xǐ hái bào. bó mǔ yíng zhí qí shǒu yuē: bù yù rǔ, dāng rù mó zhōng. jīn dé zhòng shēng, rǔ zhī lì yě. chū guǎng yì jì
盧弁者,其伯任湖城令。弁自東都就省,夜宿第二谷。夢中見二黃衣吏來追,行至一所,有城壁。入城之後,欲過判官。屬有使至,判官出迎。吏領住一舍下,其屋上有蓋,下無梁。柱下有大磨十枚,磨邊有婦女數百,磨恆自轉。牛頭卒十餘,以大箕抄婦人,置磨孔中,隨磨而出,骨肉粉碎。痛苦之聲,所不忍聞。弁於眾中,見其伯母,即湖城之妻也,相見悲喜,各問其來由。弁曰:「此等受罪云何?」曰:「坐妒忌,以至於此。」弁曰:「為之奈何?」伯母曰:「汝素持《金剛經》,試為我誦,或當減罪。」弁因持經,磨遂不轉,受罪者小息。牛頭卒持叉來弁所,怒曰:「何物郎君,來此誦經,度人作事。」弁對曰:「伯母在此。」卒云:「若惜伯母,可與俱去。」弁遂將伯母奔走出城,各歸就活。初,弁唯一小奴同行,死已半日,其奴方欲還報,會弁已蘇。後數日,至湖城,入門,遇伯設齋。家人見弁,驚喜還報。伯母迎執其手曰:「不遇汝,當入磨中。今得重生,汝之力也。」(出《廣異記》)