shǐ xǔ fàn míng yǒu nú chén jiāo cuī hán liǔ cháng liú kǎi shí hán zhōng rén dù xī jiā bì hàn gōng rén lǐ é
史姁 范明友奴 陳焦 崔涵 柳萇 劉凱 石函中人 杜錫家婢 漢宮人 李俄
hé jiān nǚ zǐ xú xuán fāng nǚ cài zhī qī chén lǎng bì yú bǎo jiā nú wéi fěng nǚ nú yè zhōng fù rén lǐ zhòng tōng bì
河間女子 徐玄方女 蔡支妻 陳朗婢 於寶家奴 韋諷女奴 鄴中婦人 李仲通婢
cuī shēng qī dōng lái rén nǚ
崔生妻 東萊人女
shǐ xǔ
史姁
hàn chén liú kǎo chéng shǐ xǔ, zì wēi míng. nián shào shí, cháng bìng, lín sǐ wèi mǔ yuē: wǒ sǐ dāng fù shēng, mái wǒ, yǐ zhú zhàng zhù yú yì shàng, ruò zhàng zhé, jué chū wǒ. jí sǐ mái zhī, zhù rú qí yán. qī rì wǎng shì, zhàng guǒ zhé. jí jué chū zhī, yǐ huó, zǒu zhì jǐng shàng yù, píng fù rú gù. hòu yǔ lín chuán zhì xià pī mài chú, bù shí shòu. yún yù guī. rén bù xìn zhī. yuē: hé yǒu qiān lǐ zàn dé guī yé? dá yuē: yī xiǔ biàn hái. jí bù xiāng xìn, zuò shū qǔ bào, yǐ wèi yàn shí. yī xiǔ biàn hái, guǒ dé bào. kǎo chéng lìng jiāng xià táng míng chāo běn táng zuò zhèng. jiǎ hé zǐ zǐ zì yuán kōng què, jù míng chāo běn bǔ. bìng zài xiāng xiāng yuán zuò lín, jù míng chāo běn gǎi. lǐ, yù jí zhī xiāo xī, qǐng wǎng shěng zhī. lù yáo sān qiān, zài sù hái bào. chū sōu shén jí
漢陳留考城史姁,字威明。年少時,嘗病,臨死謂母曰:「我死當復生,埋我,以竹杖柱於瘞上,若杖折,掘出我。」及死埋之,柱如其言。七日往視,杖果折。即掘出之,已活,走至井上浴,平復如故。後與鄰船至下邳賣鋤,不時售。雲欲歸。人不信之。曰:「何有千里暫得歸耶?」答曰:「一宿便還。即不相信,作書取報,以為驗實。」一宿便還,果得報。考城令江夏鄌(明抄本「鄌」作「鄭」。)賈和姊(「姊」字原空闕,據明抄本補。)病在鄉(「鄉」原作「鄰」,據明抄本改。)里,欲急知消息,請往省之。路遙三千,再宿還報。(出《搜神集》)
fàn míng yǒu nú
范明友奴
hàn mò rén fā fā zì yuán quē, jù xǔ běn bǔ. fàn míng yǒu zhǒng. zhǒng zì yuán quē, jù xǔ běn bǔ. jiā nú sǐ ér zài sǐ ér zài sān zì yuán zuò yóu. jù míng chāo běn gǎi. huó. míng yǒu shì huò guāng nǚ xù, shuō guāng jiā shì, fèi lì zhī jì, duō yǔ hàn shū xiāng yīng. cǐ nú cháng yóu zǒu mín jiān, wú zhǐ zhù chù, jìng bù rú suǒ zài. chū bó wù zhì
漢末人發(「發」字原缺,據許本補。)范明友冢。(「冢」字原缺,據許本補。)家奴死而再(「死而再」三字原作「猶」。據明抄本改。)活。明友是霍光女婿,說光家事,廢立之際,多與漢書相應。此奴常遊走民間,無止住處,竟不如所在。(出《博物志》)
chén jiāo
陳焦
sūn xiū yǒng ān sì nián, wú mín chén jiāo sǐ, mái zhī liù rì gēng shēng, chuān tǔ ér chū. chū wǔ xíng jì
孫休永安四年,吳民陳焦死,埋之六日更生,穿土而出。(出《五行記》)
cuī hán
崔涵
hòu wèi pú tí sì, xī yù rén suǒ lì yě, zài mù yì. shā mén dá duō, fā mù qǔ zhuān, dé yī rén yǐ sòng. shí tài hòu yǔ xiào míng dì zài huá lín táng, yǐ wèi yāo yì. wèi huáng mén láng xú hé yuē: shàng gǔ yǐ lái, pō yǒu cǐ shì bù? hé yuē: xī wèi shí fā zhǒng, dé huò guāng nǚ xù fàn míng yǒu jiā nú, shuō hàn cháo fèi lì, yú shǐ shū xiāng fú. cǐ bù zú wèi yì yě. hòu lìng hé wèn qí xìng míng, sǐ lái jǐ nián, hé suǒ yǐn shí. dá yuē: chén xìng cuī míng hán, zì zi hóng, bó líng ān píng rén. fù míng chàng, mǔ xìng wèi. jiā zài chéng xī fù cái lǐ. sǐ shí nián shí wǔ. nǎi èr shí qī, zài dì xià shí èr nián. cháng shì zuì wò, wú suǒ shí. shí fù yóu xíng, huò yù yǐn shí, rú mèng zhōng. bù shèn biàn le. hòu jí qiǎn mén xià lù shì zhāng juàn. yì fù cái lǐ, fǎng hán fù mǔ. guǒ yǒu cuī chàng, qí qī wèi. juàn wèn chàng yuē: qīng yǒu ér sǐ bù? chàng yuē: yǒu xī zǐ hán, nián shí wǔ ér wáng. juàn yuē: wèi rén suǒ fā, jīn rì sū huó. zhǔ shàng zài huá lín yuán, qiǎn wǒ lái wèn. chàng wén jīng bù, yuē: shí wú cǐ ér, xiàng zhě miù yán. juàn jù yǐ shí wén. hòu qiǎn sòng hán xiàng jiā. chàng wén hán zhì, mén qián qǐ huǒ, shǒu chí dāo, wèi shì bǎ táo zhàng jù zhī. yuē: rǔ bù xū lái, wú fēi rǔ fù, rǔ fēi wǒ zi, jí sù qù, kě dé wú yāng, hán suì shě qù, yóu yú jīng shī, cháng sù sì mén xià. rǔ nán wáng cì huáng yī yī tòng. xìng wèi rì, bù yǎng shì tiān. yòu wèi shuǐ huǒ jí bīng rèn zhī shǔ. cháng zǒu yú lù, pí zé zhǐ, bù xú xíng yě. shí rén yóu wèi shì guǐ. luò yáng dà shì běi yǒu fèng zhōng lǐ, lǐ nèi zhī rén, duō mài sòng sǐ zhī jù jí zhū guān guǒ. hán wèi yuē: bǎi guān wù yǐ sāng mù wèi cuī. rén wèn qí gù. hán yuē: wú zài dì xià, jiàn fā guǐ bīng. yǒu yī guǐ chēng zhī bǎi guān, yīng miǎn bīng. lì yuē: ěr suī bǎi guān, sāng mù wèi cuī. suì bù miǎn bīng. jīng shī wén cǐ, bǎi mù yǒng guì. rén yí mài guān zhě huò huò yuán zuò huà. jù míng chāo běn gǎi. hán, gù fā cǐ yán. chū tǎ sì. míng chāo běn chū jiā lán jì
後魏菩提寺,西域人所立也,在慕義。沙門達多,發墓取磚,得一人以送。時太后與孝明帝在華林堂,以為妖異。謂黃門郎徐紇曰:「上古以來,頗有此事不?」紇曰:「昔魏時發冢,得霍光女婿范明友家奴,說漢朝廢立,於史書相符。此不足為異也。」後令紇問其姓名,死來幾年,何所飲食。答曰:「臣姓崔名涵,字子洪,博陵安平人。父名暢,母姓魏。家在城西阜財里。死時年十五。乃二十七,在地下十二年。常似醉臥,無所食。時復遊行,或遇飲食,如夢中。不甚辨了。」後即遣門下錄事張雋。詣阜財里,訪涵父母。果有崔暢,其妻魏。雋問暢曰:「卿有兒死不?」暢曰:「有息子涵,年十五而亡。」雋曰:「為人所發,今日蘇活。主上在華林園,遣我來問。」暢聞驚怖,曰:「實無此兒,向者謬言。」雋具以實聞。後遣送涵向家。暢聞涵至,門前起火,手持刀,魏氏把桃杖拒之。曰:「汝不須來,吾非汝父,汝非我子,急速去,可得無殃,」涵遂捨去,游於京師,常宿寺門下。汝南王賜黃衣一通。性畏日,不仰視天。又畏水火及兵刃之屬。常走於路,疲則止,不徐行也。時人猶謂是鬼。洛陽大市北有奉終里,里內之人,多賣送死之具及諸棺槨。涵謂曰:「柏棺勿以桑木為榱。」人問其故。涵曰:「吾在地下,見發鬼兵。」有一鬼稱之柏棺,應免兵。吏曰:『爾雖柏棺,桑木為榱。』遂不免兵。」京師聞此,柏木涌貴。人疑賣棺者貨(「貨」原作「化」。據明抄本改。)涵,故發此言。(出《塔寺》。明抄本出《伽藍記》)
liǔ cháng
柳萇
liáng chéng shèng èr nián èr yuè shí rì, sī tú fǔ zhǔ bù liǔ cháng zú, zi bāo zàng yú jiǔ jiāng. sān nián, yīn dà yǔ zhǒng huài, yí zàng huàn guān. jiàn fù guān zhōng mù kāi, xīn yǒu nuǎn qì. liáng jiǔ, nǎi wèi bāo yuē: wǒ shēng yǐ yī suì, wú yīn lìng rǔ zhī. jiǔ jiāng shén zhī wǒ héng sǐ, qiǎn dì shén yǐ rǔ sì wǒ, gù bù sǐ. jīn yǔ huài wǒ zhǒng, yì jiāng shén zhī suǒ wèi yě. fú chū, gēng shēng sān shí nián zú. chū qióng shén mì yuàn
梁承聖二年二月十日,司徒府主簿柳萇卒,子褒葬於九江。三年,因大雨冢壞,移葬換棺。見父棺中目開,心有暖氣。良久,乃謂褒曰:「我生已一歲,無因令汝知。九江神知我橫死,遣地神以乳飼我,故不死。今雨壞我冢,亦江神之所為也。」扶出,更生三十年卒。(出《窮神秘苑》)
liú kǎi
劉凱
táng zhēn guān èr nián, chén liú xiàn wèi liú quán sù, jiā yú sòng zhōu. fù kǎi, céng rèn wèi xiàn lìng, zú yú guān, zàng yú jiāo sān shí yú nián. quán sù dīng mǔ yōu, hù sàng guī wèi, jiāng hé zàng. jì zhì, qǐ fā, qí shī yǎn rán rú shēng. shāo shāo ér huó, qí zi yǒng yuè jǔ fú. jiāng xī néng yán yuē: bié jiǔ jiā fǒu? quán sù qì ér xù shì. nǎi yuē: wù yán, wú jǐn zhī zhī. sù mìng dōng liú shuǐ wèi tāng. jì zhì, mù yù yì yī, yǐn yǐ mí zhōu, zhōu zì yuán kòng quē, jù míng chāo běn bǔ. shén qì shǔ. nǎi yuē: wú zài yōu tú, méng shǔ wèi běi fēng zhǔ zhě sān shí nián. kǎo zhì yōu zhì, yǐ gōng yè dé zài shēng. kǒng rǔ yǒu yí, gù cū yán zhī. réng jiè quán sù bù dé xiè yú rén. quán sù suì hū wèi jì fù. hòu bàn nián, zhī shǔ bù hái, bù zhī suǒ zhōng. chū tōng yōu jì
唐貞觀二年,陳留縣尉劉全素,家於宋州。父凱,曾任衛縣令,卒於官,葬於郊三十餘年。全素丁母憂,護喪歸衛,將合葬。既至,啟發,其屍儼然如生。稍稍而活,其子踴躍舉扶。將夕能言曰:「別久佳否?」全素泣而敘事。乃曰:「勿言,吾盡知之。」速命東流水為湯。既至,沐浴易衣,飲以糜粥,(「粥」字原空缺,據明抄本補。)神氣屬。乃曰:「吾在幽途,蒙署為北酆主者三十年。考治幽滯,以功業得再生。恐汝有疑,故粗言之。」仍戒全素不得泄於人。全素遂呼為季父。後半年,之蜀不還,不知所終。(出《通幽記》)
shí hán zhōng rén
石函中人
shàng dōu wù běn fāng, zhēn yuán zhōng, yǒu yī rén jiā, yīn dǎ qiáng jué dì, yù yī shí hán. fā zhī, jiàn wù rú sī mǎn hán, fēi chū yú wài. shì zhī cì, hū yǒu yī rén, qǐ yú hán zhōng, pī fà zhǎng zhàng yú, zhèn yī ér qǐ, chū mén shī suǒ zài. qí jiā yì wú tā. qián jì zhōng duō yán cǐ shì, gài dào tài yīn liàn xíng, rì jiāng mǎn, rén bì lù zhī. chū yǒu yáng zá zǔ
上都務本坊,貞元中,有一人家,因打牆掘地,遇一石函。發之,見物如絲滿函,飛出於外。視之次,忽有一人,起於函中,披髮長丈余,振衣而起,出門失所在。其家亦無他。前記中多言此事,蓋道太陰鍊形,日將滿,人必露之。(出《酉陽雜俎》)
dù xī jiā bì
杜錫家婢
hàn dù xī jiā zàng, ér bì wù bù dé chū. hòu shí yú nián, kāi zhǒng fù zàng, ér bì shàng shēng. wèn zhī, yuē: qí shǐ rú míng mù, zì wèi dāng yī zài sù ěr. chū bì mái shí, nián shí wǔ liù. jí kāi zhǒng hòu, zī zhì rú gù. gēng shēng shí wǔ liù nián. jià zhī yǒu zi. chū sōu shén jì
漢杜錫家葬,而婢誤不得出。後十餘年,開冢祔葬,而婢尚生。問之,曰:「其始如瞑目,自謂當一再宿耳。」初婢埋時,年十五六。及開冢後,資質如故。更生十五六年。嫁之有子。(出《搜神記》)
hàn gōng rén
漢宮人
hàn mò, guān zhōng dà luàn. yǒu fā qián hàn shí gōng rén zhǒng zhě, rén yóu huó. jì chū, píng fù rú jiù. wèi guō hòu ài niàn zhī, lù zhì gōng zhōng, cháng zài zuǒ yòu. wèn hàn shí gōng nèi shì, shuō zhī liǎo liǎo, jiē yǒu cì xù. guō bēng, kū qì guò lǐ, suì sǐ. chū bó wù jì
漢末,關中大亂。有發前漢時宮人冢者,人猶活。既出,平復如舊。魏郭后愛念之,錄置宮中,常在左右。問漢時宮內事,說之了了,皆有次敘。郭崩,哭泣過禮,遂死。(出《博物記》)
lǐ é
李俄
hàn mò, wǔ líng fù rén lǐ é, nián liù shí suì, bìng zú, mái yú chéng wài, yǐ bàn yuè. é lín shě yǒu cài zhòng, wén é fù, nǎi fā zhǒng qiú jīn. yǐ fǔ pōu guān, é hū guān zhōng hū yuē: cài zhòng hù wǒ tóu. zhòng jīng zǒu, zǒu yuán zuò biàn. jù míng chāo běn gǎi. wèi xiàn lì suǒ shōu, dāng qì shì. é ér wén mǔ huó, lái yíng chū zhī. tài shǒu zhào é wèn zhuàng, é duì yuē: wù wèi sī mìng suǒ zhào, dào shí dé qiǎn. chū mén wài, jiàn nèi xiōng liú wén bó, jīng xiāng duì qì. é yuē: wǒ wù wèi suǒ zhào, jīn fù dé guī. jì bù zhī dào, yòu bù néng dú xíng, wèi wǒ qiú yī bàn. wǒ zài cǐ yǐ shí yú rì, yǐ wèi jiā rén suǒ zàng, nà de zì guī yě. wén bó jí qiǎn mén zú yǔ hù cáo xiāng wén. dá yuē: jīn wǔ líng xī jiè. yǒu nán zǐ lǐ hēi, yì dé hái, biàn kě wèi bàn, jiān chì hēi guò é lín shě, lìng cài zhòng fā chū, yú shì wén bó zuò shū yǔ ér, é suì yǔ hēi tóng guī. tài shǒu wén zhī, jí shè cài zhòng. réng qiǎn mǎ lì, yú xī jiè tuī wèn lǐ hēi, rú é suǒ shù. wén bó suǒ jì shū yǔ zi, zi shí qí zhǐ, shì fù wáng shí suǒ sòng xiāng zhōng zhī shū yǐ. chū qióng shén mì yuàn
漢末,武陵婦人李俄,年六十歲,病卒,埋於城外,已半月。俄鄰舍有蔡仲,聞俄富,乃發冢求金。以斧剖棺,俄忽棺中呼曰:「蔡仲護我頭。」仲驚走,(「走」原作「便」。據明抄本改。)為縣吏所收,當棄市。俄兒聞母活,來迎出之。太守召俄問狀,俄對曰:「誤為司命所召,到時得遣。出門外,見內兄劉文伯,驚相對泣。俄曰:『我誤為所召,今復得歸。既不知道,又不能獨行,為我求一伴。我在此已十餘日,已為家人所葬,那得自歸也。』文伯即遣門卒與戶曹相聞。答曰:『今武陵西界。有男子李黑,亦得還,便可為伴,兼敕黑過俄鄰舍,令蔡仲發出,於是文伯作書與兒,俄遂與黑同歸。」太守聞之,即赦蔡仲。仍遣馬吏,於西界推問李黑,如俄所述。文伯所寄書與子,子識其紙,是父亡時所送箱中之書矣。(出《窮神秘苑》)
hé jiān nǚ zǐ
河間女子
jìn wǔ dì shí, hé jiān yǒu nán nǚ xiāng yuè, xǔ xiāng pèi shì. ér nán cóng jūn, jī nián bù guī. nǚ jiā gèng yǐ shì rén. nǚ bù yuàn xíng, fù mǔ bī zhī ér qù. xún bìng sǐ. qí fū shù hái, wèn nǚ suǒ zài. qí jiā jù shuō zhī. nǎi zhì zhǒng, yù kū zhī xù āi, ér bù shèng qíng. suì fā zhǒng kāi guān, nǚ jí sū huó. yīn fù hái jiā, jiāng yǎng píng fù. hòu fū wén, nǎi yì guān zhēng zhī. jùn xiàn bù néng jué, yǐ yàn tíng wèi. zòu yǐ jīng chéng zhī zhì, gǎn yú tiān dì, gù sǐ ér gēng shēng. shì fēi cháng shì, bù dé yǐ cháng lǐ duàn, qǐng hái kāi guān zhě. chū sōu shén jì
晉武帝時,河間有男女相悅,許相配適。而男從軍,積年不歸。女家更以適人。女不願行,父母逼之而去。尋病死。其夫戍還,問女所在。其家具說之。乃至冢,欲哭之敘哀,而不勝情。遂發冢開棺,女即蘇活。因負還家,將養平復。後夫聞,乃詣官爭之。郡縣不能決,以讞廷尉。奏以精誠之至,感於天地,故死而更生。是非常事,不得以常理斷,請還開棺者。(出《搜神記》)
xú xuán fāng nǚ
徐玄方女
jìn shí dōng píng shí zì píng zì yuán quē, jù fǎ yuàn zhū lín qī wǔ bǔ. féng xiào jiāng, guǎng zhōu tài shǒu, ér míng mǎ zi, nián èr shí suì yú. dú wò jiù zhōng, yè mèng jiàn nǚ zǐ, nián shí bā jiǔ. yán wǒ shì tài shǒu běi hǎi xú xuán fāng nǚ, bù xìng zǎo wáng. wáng lái chū rù sì nián, wèi guǐ suǒ wǎng shā. àn shēng lù, dāng nián bā shí yú. tīng wǒ gēng shēng. yào dāng yǒu yī píng, nǎi dé huó, yòu yīng wèi jūn qī. néng cóng suǒ wěi jiàn jiù huó bù? mǎ zi dá yuē: kě ěr. yǔ mǎ zi kè qī dāng chū. zhì qī rì, chuáng qián yǒu tóu fà, zhèng yǔ dì píng. lìng rén sǎo qù, yù fēn míng. shǐ wù suǒ mèng zhě, suì píng zuǒ yòu. biàn jiàn é miàn chū, cì tóu xíng tǐ dùn dùn yuán zuò é, jù míng chāo běn gǎi. chū. mǎ zi biàn lìng zuò duì tà shàng, chén shuō yǔ yán, qí miào fēi cháng. suì yǔ mǎ zi qǐn xī. měi jiè yún: wǒ shàng xū. jiè wèn hé shí dé chū, dá yuē: chū dāng dài, běn shēng shēng rì, shàng wèi zhì. suì wǎng jiù zhōng. yán yǔ shēng yīn, rén jiē wén zhī. nǚ jì shēng zhì, jù jiào mǎ zi chū jǐ yǎng zhī fāng fǎ, yǔ bì bài qù. mǎ zi cóng qí yán, zhì rì, yǐ dān xióng jī yī zhī, shǔ fàn yī pán, qīng jiǔ yī shēng, zhuì qí sàng qián, qù jiù shí yú bù. jì qì, jué guān chū. kāi shì, nǚ shēn tǐ wán quán rú gù. xú xú bào chū, zhe zhān zhàng zhōng, wéi xīn xià wēi nuǎn, kǒu yǒu qì. lìng bì sì shǒu yǎng hù zhī. cháng yǐ qīng yáng rǔ zhī lì qí liǎng yǎn. shǐ kāi kǒu, néng yàn zhōu, jī jiàn néng yǔ, èr bǎi rì chí zhàng qǐ xíng. yī qī zhī hòu, yán sè jī fū qì lì xī fù cháng. nǎi qiǎn bào xú shì, shàng xià jǐn lái, xuǎn jí rì xià lǐ, pìn wèi fū fù. shēng èr nán, zhǎng nán zì yuán qìng, yǒng jiā yuán wú yǒng zì, jiā xià kòng quē yī zì, jù fǎ yuàn zhū lín qī wǔ gǎi. chū, wèi mì shū láng xiǎo nán jìng dù, zuò tài fù yuàn. nǚ shì jì nán liú zi yàn, zhēng shì yán shì zhī sūn. chū fǎ yuàn zhū lín
晉時東平(「時」字「平」字原缺,據《法苑珠林》七五補。)馮孝將,廣州太守,兒名馬子,年二十歲余。獨臥廄中,夜夢見女子,年十八九。言我是太守北海徐玄方女,不幸早亡。亡來出入四年,為鬼所枉殺。案生錄,當年八十餘。聽我更生。要當有依憑,乃得活,又應為君妻。能從所委見救活不?」馬子答曰:「可爾。」與馬子剋期當出。至期日,床前有頭髮,正與地平。令人掃去,愈分明。始悟所夢者,遂屏左右。便漸額面出,次頭形體頓(「頓」原作「額」,據明抄本改。)出。馬子便令坐對榻上,陳說語言,奇妙非常。遂與馬子寢息。每戒云:「我尚虛。」借問何時得出,答曰:「出當待,本生生日,尚未至。」遂往廄中。言語聲音,人皆聞之。女計生至,具教馬子出己養之方法,語畢拜去。馬子從其言,至日,以丹雄雞一隻,黍飯一盤,清酒一升,醊其喪前,去廄十餘步。祭訖,掘棺出。開視,女身體完全如故。徐徐抱出,着氈帳中,唯心下微暖,口有氣。令婢四守養護之。常以青羊乳汁瀝其兩眼。始開口,能咽粥,積漸能語,二百日持杖起行。一期之後,顏色肌膚氣力悉復常。乃遣報徐氏,上下盡來,選吉日下禮,聘為夫婦。生二男,長男字元慶,永嘉(原無「永」字,「嘉」下空缺一字,據《法苑珠林》七五改。)初,為秘書郎;小男敬度,作太傅掾。女適濟南劉子彥,徵士延世之孫。(出《法苑珠林》)
cài zhī qī
蔡支妻
lín zī cài zhī zhě, wèi xiàn lì. céng fèng shū yè tài shǒu. hū mí lù, zhì dài zōng shān xià, jiàn rú chéng guō, suì rù zhì shū. jiàn yī guān, yí wèi shén yán, jù rú tài shǒu. nǎi shèng shè jiǔ yáo, bì fù yī shū. wèi yuē: yuàn wèi wǒ zhì cǐ shū yǔ wài sūn yě. lì dá yuē: míng fǔ wài sūn wèi shuí? dá yuē: wú tài shān shén yě, wài sūn tiān dì yě. lì fāng jīng, nǎi zhī suǒ zhì fēi rén jiān ěr. yuàn chū mén, chéng mǎ suǒ zhī. yǒu qǐng, hū dá tiān dì zuò tài wēi gōng diàn. zuǒ yòu shì chén, jù rú tiān zǐ. zhī zhì shū qì, dì mìng zuò, cì jiǔ shí. réng láo wèn zhī yuē: yuàn jiā shǔ jǐ rén. duì fù mǔ qī jiē yǐ wù gù, shàng wèi zài qǔ. dì yuē: jūn qī zú jīng jǐ nián yǐ? lì yuē: sān nián. dì yuē: jūn yù jiàn zhī fǒu? zhī yuē: ēn wéi tiān dì. dì jí mìng hù cáo shàng shū, chì sī mìng chuò cài zhī fù jí yú shēng lù zhōng, suì mìng yǔ zhī xiāng suí ér qù. nǎi sū guī jiā, yīn fà qī zhǒng, shì qí xíng hái, guǒ yǒu shēng yàn, xū yú qǐ zuò, yǔ suì rú jiù. chū liè yì chuán
臨淄蔡支者,為縣吏。曾奉書謁太守。忽迷路,至岱宗山下,見如城郭,遂入致書。見一官,儀衛甚嚴,具如太守。乃盛設酒肴,畢付一書。謂曰:「掾為我致此書與外孫也。」吏答曰:「明府外孫為誰?」答曰:「吾太山神也,外孫天帝也。」吏方驚,乃知所至非人間耳。掾出門,乘馬所之。有頃,忽達天帝座太微宮殿。左右侍臣,具如天子。支致書訖,帝命坐,賜酒食。仍勞問之曰:「掾家屬幾人。」對父母妻皆已物故,尚未再娶。帝曰:「君妻卒經幾年矣?」吏曰:「三年。」帝曰:「君欲見之否?」支曰:「恩唯天帝。」帝即命戶曹尚書,敕司命輟蔡支婦籍於生錄中,遂命與支相隨而去。乃蘇歸家,因髮妻冢,視其形骸,果有生驗,須臾起坐,語遂如舊。(出《列異傳》)
chén lǎng bì
陳朗婢
yì xī sì nián, láng yá rén chén lǎng bì sǐ, yǐ zàng. fǔ shǐ xià jiǎ guī, xíng zhǒng qián, wén tǔ zhōng yǒu rén shēng, guài shì zhī. bì yuē: wǒ jīn gèng huó, wèi wǒ bào jiā. qí rì yǐ mù, dàn fāng kāi tǔ qǔ zhī, qiáng jiàn rú cháng. chū wǔ xíng jì
義熙四年,琅邪人陳朗婢死,已葬。府史夏假歸,行冢前,聞土中有人聲,怪視之。婢曰:「我今更活,為我報家。」其日已暮,旦方開土取之,強健如常。(出《五行記》)
yú bǎo jiā nú
於寶家奴
yú bǎo zì lìng shēng, fù yíng, wèi dān yáng chéng. yǒu chǒng bì, mǔ shén dù zhī. jí yíng wáng, zàng zhī, suì shēng tuī tuī yuán zuò chí. jù míng chāo běn gǎi. bì yú mù. yú bǎo xiōng dì shàng yòu, bù zhī shěn yě. hòu shí yú nián, mǔ sàng kāi mù, ér bì fú guān rú shēng. zài hái, jīng rì nǎi sū. yán qí fù ēn qíng rú jiù, dì zhōng yì bù jué wèi è. jì ér jià zhī, shēng zǐ. chū wǔ xíng jì
於寶字令升,父瑩,為丹陽丞。有寵婢,母甚妒之。及瑩亡,葬之,遂生推(「推」原作「持」。據明抄本改。)婢於墓。於寶兄弟尚幼,不之審也。後十餘年,母喪開墓,而婢伏棺如生。載還,經日乃蘇。言其父恩情如舊,地中亦不覺為惡。既而嫁之,生子。(出《五行記》)
wéi fěng nǚ nú
韋諷女奴
táng wéi fěng jiā yú rǔ yǐng, cháng xū mò, bù wù jiāo péng. sòng xí shí xiá, jī yuán lín, qīn jià zhí. xiǎo tóng tì cǎo chú dì, jiàn rén fā, chú jiàn shēn, jiàn duō ér bù luàn, ruò xīn shū lǐ zhī zhuàng. fěng yì zhī, jí jué shēn chǐ yú. jiàn fù rén tóu, qí jī fū róng sè, yǎn rán rú shēng. gèng jiā qiāo chā, lián shēn bèi quán, wéi yī fú suí shǒu rú fěn. qí xíng qì jiàn shèng, qǐng néng qǐ, biàn qián zài bài. yán shì láng jūn zǔ zhī nǚ nú yě, míng lì róng, chū yǒu guò, niáng zǐ duō dù. láng bù zài, biàn shēng mái yú yuán zhōng. tuō yǐ tā shì wáng qù, gèng wú wài rén zhī. mǒu chū sǐ, bèi èr hēi yī rén yǐn qù. zhì yī chù, tài què guǎng diàn. bì yǒng shén yán. bài qí wáng, lüè wèn shì gù. hēi yī rén jù shù duān ní, mǒu yì bù gǎn sù niáng zǐ. xū yú, yǐn zhì yī cáo sī. jiàn wén àn jī wū, lì rén huò èr huò wǔ, jiǎn xún shén nào. mǒu chū yī lì zhí àn ér wèn, jiǎn àn, yán mǒu mìng wèi hé sǐ, yǐ niáng zǐ yīn dù, yīn dù wèi jù dù. jù míng chāo běn gǎi. fēi lǐ qiáng shā. qí duàn jiǎn niáng zǐ shí yī nián lù yǐ yǔ mǒu. yòu jīng yī pàn guān àn wèn. qí shì yì míng. qí shì yì míng yuán zuò yì jiàn niáng zǐ, jù míng chāo běn gǎi. pàn guān xún bié yǒu gù, bèi fá qù zhí, mǒu àn biàn bèi qǐn jué. jiǔ shí yú nián yǐ, bǐ cǐ sàn xíng. zuó hū yǒu tiān guān lái sōu qiú yōu xì míng sī jī zhì zhě, jiē jué qiǎn, mǒu fāng dé chù fēn. rú mǒu zhī liú, yì shén duō shù, gài yǐ xià jiàn zhī rén, míng guān bù jí gù yě, tiān guān yī rú jīn zhī dào shì, jiàng fú zhū guān. yǔ qí suí cóng. fāng jué yōu zhì. lìng mǒu zhòng shēng, yì bù shī shí yī nián lù. fěng wèn yuē: hún jì yǒu suǒ yì. xíng hé bù huài? dá yuē: fán shì wèi liǎo zhī rén, jiē dì jiè zhǔ zhě yǐ yào fù zhī, suì bù zhì huài. fěng jīng yì zhī, nǎi wèi mù yù yì yī, mào rú èr shí xǔ lái. qí hòu qián dào yōu míng zhōng shì, wú suǒ bù zhì, fěng yì dòng xiǎo zhī. cháng yuē: xiū shēn lèi dé, wú bào yǐ fú. shén xiān zhī dào, yí qín qiú zhī. shù nián hòu, shī fěng jí bì suǒ zài, qīn zú yǔ qí jiā dé yí wén, jì zài shēng zhī shì. shí wǔ dé èr nián bā yuè yě. chū tōng yōu jì
唐韋諷家於汝穎,常虛默,不務交朋。誦習時暇,緝園林,親稼植。小童薙草鋤地,見人發,鋤漸深,漸多而不亂,若新梳理之狀。諷異之,即掘深尺余。見婦人頭,其肌膚容色,儼然如生。更加鍬鍤,連身背全,唯衣服隨手如粉。其形氣漸盛,頃能起,便前再拜。言是郎君祖之女奴也,名麗容,初有過,娘子多妒。郎不在,便生埋於園中。托以他事亡去,更無外人知。某初死,被二黑衣人引去。至一處,太闕廣殿。賁勇甚嚴。拜其王,略問事故。黑衣人具述端倪,某亦不敢訴娘子。須臾,引至一曹司。見文案積屋,吏人或二或五,檢尋甚鬧。某初一吏執案而問,檢案,言某命未合死,以娘子因妒,(「因妒」為「巨蠹」。據明抄本改。)非理強殺。其斷減娘子十一年祿以與某。又經一判官按問。其事亦明。(「其事亦明」原作「亦見娘子」,據明抄本改。)判官尋別有故,被罰去職,某案便被寢絕。九十餘年矣,彼此散行。昨忽有天官來搜求幽系冥司積滯者,皆決遣,某方得處分。如某之流,亦甚多數,蓋以下賤之人,冥官不急故也,天官一如今之道士,絳服朱冠。羽騎隨從。方決幽滯。令某重生,亦不失十一年祿。諷問曰:「魂既有所詣。形何不壞?」答曰:「凡事未了之人,皆地界主者以藥傅之,遂不至壞。」諷驚異之,乃為沐浴易衣,貌如二十許來。其後潛道幽冥中事,無所不至,諷亦洞曉之。常曰:「修身累德,無報以福。神仙之道,宜勤求之。」數年後,失諷及婢所在,親族與其家得遺文,記再生之事。時武德二年八月也。(出《通幽記》)
yè zhōng fù rén
鄴中婦人
dòu jiàn dé, cháng fā yè zhōng yī mù, wú tā wù. kāi guān, jiàn fù rén, yán sè rú shēng, zī róng jué lì, kě nián èr shí yú. yī wù xíng zhì, fēi jìn shì zhě. hòu zhī, shì yǒu qì xī. nǎi shōu hái jūn yǎng zhī, sān rì ér shēng, néng yán. yún: wǒ wèi wén dì gōng rén, suí zhēn huáng hòu zài yè, sǐ zàng yú cǐ. mìng dāng gēng shēng, ér wǒ wú jiā shǔ kě yǐ shēn sù, suì zhì yōu gé. bù zhī jīn nǎi hé shí yě. shuō zhēn hòu jiàn hài, liǎo liǎo fēn míng. jiàn dé shén chǒng ài zhī. qí hòu jiàn dé wèi tài zōng suǒ miè, dì jiāng nà zhī. nǎi jù yǐ shì bái, qiě cí yuē: qiè yōu bì huáng rǎng, yǐ sān bǎi nián, fēi dòu gōng hé yǐ dé jiàn jīn rì, sǐ nǎi qiè zhī fēn yě. suì yǐn hèn ér zú, dì shén shāng zhī. chū shén yì lù
竇建德,常發鄴中一墓,無他物。開棺,見婦人,顏色如生,姿容絕麗,可年二十餘。衣物形制,非近世者。候之,似有氣息。乃收還軍養之,三日而生,能言。云:「我魏文帝宮人,隨甄皇后在鄴,死葬於此。命當更生,而我無家屬可以申訴,遂至幽隔。不知今乃何時也。」說甄后見害,了了分明。建德甚寵愛之。其後建德為太宗所滅,帝將納之。乃具以事白,且辭曰:「妾幽閉黃壤,已三百年,非竇公何以得見今日,死乃妾之分也。」遂飲恨而卒,帝甚傷之。(出《神異錄》)
lǐ zhòng tōng bì
李仲通婢
kāi yuán zhōng, lǐ zhòng tōng zhě, rèn yān líng xiàn lìng. bì sǐ, mái yú yān líng. jīng sān nián, qiān shǔ pí xiàn zǎi. jiā rén sǎo dì, jiàn fā chū tǔ zhōng, pín sǎo bù qù, yīn yǐ shǒu bá zhī. yān líng bì suí shǒu ér chū, hūn hūn rú zuì. jiā rén wèn bì hé yǐ zhì cǐ. nǎi yuē: shì rú shuì jué. zhòng tōng yǐ wèi guǐ, nǎi yǐ táo tāng guàn xǐ, shū fú yù zhī, bì shū bù jù, xǐ xiào rú gù. nǎi bì yú bié shì, yǐ bǐng bǔ zhī, cān dàn rú cháng. jīng yuè yú chū zhī. qū shǐ rú jiù. biàn pèi yǔ nú qī, shēng yī nán èr nǚ, gèng shí qī nián ér zú. chū jīng tīng lù
開元中,李仲通者,任鄢陵縣令。婢死,埋於鄢陵。經三年,遷蜀郫縣宰。家人掃地,見發出土中,頻掃不去,因以手拔之。鄢陵婢隨手而出,昏昏如醉。家人問婢何以至此。乃曰:「適如睡覺。」仲通以為鬼,乃以桃湯灌洗,書符御之,婢殊不懼,喜笑如故。乃閉於別室,以餅哺之,餐啖如常。經月余出之。驅使如舊。便配與奴妻,生一男二女,更十七年而卒。(出《驚聽錄》)
cuī shēng qī
崔生妻
yuán hé jiān, yǒu cuī shēng zhě, qián hūn xiāo shì, yù yī ér zú, hòu hūn zhèng shì. xiāo zú shí èr nián, tuō mèng yú zǐ yuē: wú yǐ dé què shēng yú yáng jiān, wèi wú gào rǔ mǔ, néng fā wú qiū hū? zi suī mèng, bù néng yán. yán zì yuán kōng què, jù míng chāo běn bǔ. hòu sān rì, yòu mèng rú cǐ, zi zhōng bù néng yán. zhèng shì yǒu xián dé, xiāo nǎi xià yǔ yú lǎo jiā rén yún: wèi wú bào zhèng fū rén, sù chū wú, gèng liǎng rì, jí bù jí yǐ. lǎo rén jiā jiào yuē: niáng zǐ què huó yě. fū rén bo zhī yuē: wú shēng xiàng. jí bà. lái rì jiā rén yòu yuē: niáng zǐ què huó yě. zhèng fū rén zài zhàn, bo rén yuē: yǒu shēng xiàng. jí kāi fén, guǒ huó dòng yǐ. yú guī, zhèng fū rén yǐ zhōu yǐn zhī, qì tōng néng yán. qí shuō yōu tú zhī fǔ yù xián dé zhī ēn. yòu shuō: chū yǒu yī guī, huán rào mǒu yí hái ér qù. shù rì, yòu lái huán ráo. jiāng qù fù lái, niè mǒu zú zhǐ. zé zhī qián bo wú shēng xiàng zhě, guī zhǐ huán ráo ér yǐ hòu yún yǒu shēng xiàng zhě, shì guī yǎo zú zhǐ yě. xiāo shì yǔ zhèng shì wèi zǐ mèi gòng jū, qíng ruò gǔ ròu. dé shí nián ér zhōng. chū zhī tián lù
元和間,有崔生者,前婚蕭氏,育一兒卒,後婚鄭氏。蕭卒十二年,託夢於子曰:「吾已得卻生於陽間,為吾告汝母,能發吾丘乎?」子雖夢,不能言。(「言」字原空闕,據明抄本補。)後三日,又夢如此,子終不能言。鄭氏有賢德,蕭乃下語於老家人云:「為吾報鄭夫人,速出吾,更兩日,即不及矣。」老人家叫曰:「娘子卻活也。」夫人卜之曰:「無生象。」即罷。來日家人又曰:「娘子卻活也。」鄭夫人再占,卜人曰:「有生象。」即開墳,果活動矣。舁歸,鄭夫人以粥飲之,氣通能言。其說幽途知撫育賢德之恩。又說:「初有一龜,環繞某遺骸而去。數日,又來環饒。將去復來,齧某足指。」則知前卜無生象者,龜止環饒而已;後雲有生象者,是龜咬足指也。蕭氏與鄭氏為姊妹共居,情若骨肉。得十年而終。(出《芝田錄》)
dōng lái rén nǚ
東萊人女
dōng lái rén yǒu nǚ sǐ, yǐ zàng. nǚ zhì míng sī, yǐ wǎng jiàn bǔ dé hái, nǎi chì liǎng lì sòng zhī. guǐ sòng mù zhōng, suī huó ér wú cóng chū. guǐ yì huàn zhī, nǎi wèn nǚ yuē: jiā zhōng fù mǔ zhī wài, shuí zuì niàn rǔ? nǚ yuē: dú jì fù ěr. yī guǐ yuē: wú néng shǐ lái jié mù, jì fù jiàn rǔ huó, zé suì shēng yě. nǚ yuē: jì fù rén cè, wèi cháng yǒu guò, qǐ néng fā wú zhǒng yé? guǐ yuē: wú yì qí xīn yě. liú guǐ shǒu zhī, yī guǐ qù. é ér jì fù yǔ zhū jié zéi, fā yì kāi guān, nǚ hū cóng guān zhōng qǐ, jì fù jīng wèn zhī, jù yǐ qián bái jì fù. jì fù jì fù yuán zuò mǔ, jù míng chāo běn gǎi. dà jiā cán hèn, zhū zéi yù suì shā zhī. ér jì fù hào qì āi qiú dé miǎn, fù zhī ér guī. chū guǎng yì jì
東萊人有女死,已葬。女至冥司,以枉見捕得還,乃敕兩吏送之。鬼送墓中,雖活而無從出。鬼亦患之,乃問女曰:「家中父母之外,誰最念汝?」女曰:「獨季父耳。」一鬼曰:「吾能使來劫墓,季父見汝活,則遂生也。」女曰:「季父仁惻,未嘗有過,豈能發吾冢耶?」鬼曰:「吾易其心也。」留鬼守之,一鬼去。俄而季父與諸劫賊,發意開棺,女忽從棺中起,季父驚問之,具以前白季父。季父(季父原作「母」,據明抄本改。)大加慚恨,諸賊欲遂殺之。而季父號泣哀求得免,負之而歸。(出《廣異記》)