xíng qún lǐ zhòng wáng kūn sū tài xuán fáng qiān lǐ wéi shì zi lǐ xún duàn chéng shì guǐ zàng dǒng hàn xūn
邢群 李重 王坤 蘇太玄 房千里 韋氏子 李潯 段成式 鬼葬 董漢勛
xíng qún
邢群
xíng bù yuán wài xíng qún, dà zhōng èr nián, yǐ qián shè zhōu cì shǐ jū luò zhōng, jí shén. qún sù yǔ yù shǐ zhū guǎn shàn. shí guǎn zì huái hé cóng shì bà jū yī luò, bìng zú, ér qún wèi zhī. cháng zhòu wò, hū wén kòu mén zhě. lìng shì zhī, jiàn guǎn qí ér lái, qún jí yán rù zuò. xiān shì qún wén guǎn bìng, jí jiàn lái, shén xǐ, yuē: xiàng wén jūn jí, yì wú zú yōu. guǎn yuē: mǒu cháng bìng, jīn zé yù yǐ. rán jūn zhī jí, yì wú zú yōu, bù yī èr rì, dāng wén ěr. yán xiào jiǔ zhī, fāng qù. guǎn fǎng qún zhī shí, nǎi guǎn zú yě. chū xuān shì zhì
刑部員外邢群,大中二年,以前歙州刺史居洛中,疾甚。群素與御史朱琯善。時琯自淮河從事罷居伊洛,病卒,而群未知。嘗晝臥,忽聞扣門者。令視之,見琯騎而來,群即延入坐。先是群聞琯病,及見來,甚喜,曰:向聞君疾,亦無足憂。琯曰:某嘗病,今則愈矣。然君之疾,亦無足憂,不一二日,當聞耳。言笑久之,方去。琯訪群之時,乃琯卒也。(出《宣室志》)
lǐ zhòng
李重
dà zhōng wǔ nián, jiǎn xiào láng zhōng zhī yán tiě hé yīn yuàn shì lǐ zhòng bà zhí, jū hé dōng jùn. bèi jí, xún rì yì shén, shěn rán zài tà. yī xī, gào qí pū yuē: wǒ bìng bù néng qǐ yǐ. jí lìng jiōng jiàn qí mén. hū wén tíng zhōng sū rán yǒu shēng, zhòng shì zhī, jiàn yī rén yī fēi, nǎi hé xī lìng cài xíng jǐ yě. yòu yǒu yī rén, yī bái dié yī, zài qí hòu. zhòng yǔ xíng jǐ shàn, jí jīng yuē: cài shì yù lái. yīn mìng yán shàng, yǔ bái yī zhě jù zuò. qǐng zhī, jiàn xíng jǐ shēn jiàn zhǎng, shǒu zú kǒu bí, yì suí ér dà yān. xì shì zhī, nǎi fēi xíng jǐ yě. zhòng xīn yì yě, rán yīn yǐ shì yù hū yān, zhòng suì jué shēn shāo kě jǔ, jí fù bì ér zuò, wèn yuē: mǒu bìng xún yuè yǐ, jīn yù shén. dé bù zhōng yú cǐ hū? qí rén yuē: jūn zhī jí dāng jiān yǐ. jí zhǐ bái yī zhě: wú zhī jì dì, shàn bo. nǎi mìng bo zhòng. bái yī zhě yú xiù zhōng chū yī xiǎo mù yuán, zhì tà shàng. jì ér qí yuán zuǒ yòu tiào zhí, shù sì ér dìng. bái yī zhě yuē: guà chéng yǐ, láng zhōng zhī bìng, gù wú zú yōu. dāng zhì liù shí èr, rán yì yǒu zāi. zhòng yuē: shì yù yǐn jiǔ hū? yuē: ān gǎn bù yǐn. zhòng suì mìng jiǔ, yǐ bēi zhì yú qián. zhū yī zhě yuē: wú zì yǒu yǐn qì. nǎi yú yī zhōng chū yī bēi, chū shì yín, jí jì zhuó, ér qí bēi fān fān bù dìng. xì shì, nǎi zhǐ wèi zhě. èr gè gè jǐn èr bēi, yǐ ér shōu qí bēi yú yī zhōng. jiāng qù, yòu jiè zhòng yuē: jūn yù zhī hòu, shèn wú yǐn jiǔ, huò qiě jí yǐ. zhòng xiè ér nuò zhī, liáng jiǔ suì qù. zhì tíng zhōng, nǎi wú suǒ jiàn, shì qí wài mén, jiōng jiàn rú jiù. yòu jiàn qí tà qián, jiǔ zài dì, gài èr guǐ suǒ yǐn yě. zhòng zì shì bìng yù, jì ér yǐn jiǔ rú chū, qí nián, zhé wèi háng zhōu sī mǎ. chū xuān shì zhì
大中五年,檢校郎中知鹽鐵河陰院事李重罷職,居河東郡。被疾,旬日益甚,沈然在榻。一夕,告其仆曰:我病不能起矣。即令扃鍵其門。忽聞庭中窣然有聲,重視之,見一人衣緋,乃河西令蔡行己也。又有一人,衣白疊衣,在其後。重與行己善,即驚曰:蔡侍御來。因命延上,與白衣者俱坐。頃之,見行己身漸長,手足口鼻,亦隨而大焉。細視之,乃非行己也。重心異也,然因以侍御呼焉,重遂覺身稍可舉,即負壁而坐,問曰:某病旬月矣,今愈甚。得不中於此乎?其人曰:君之疾當間矣。即指白衣者:吾之季弟,善卜。乃命卜重。白衣者於袖中出一小木猿,置榻上。既而其猿左右跳躑,數四而定。白衣者曰:卦成矣,郎中之病,固無足憂。當至六十二,然亦有災。重曰:侍御飲酒乎?曰:安敢不飲。重遂命酒,以杯置於前。朱衣者曰:吾自有飲器。乃於衣中出一杯,初似銀,及既酌,而其杯翻翻不定。細視,乃紙為者。二個各盡二杯,已而收其杯於衣中。將去,又誡重曰:君愈之後,慎無飲酒,禍且及矣。重謝而諾之,良久遂去。至庭中,乃無所見,視其外門,扃鍵如舊。又見其榻前,酒在地,蓋二鬼所飲也。重自是病癒,既而飲酒如初,其年,謫為杭州司馬。(出《宣室志》)
wáng kūn
王坤
tài yuán wáng kūn, dà zhōng sì nián chūn wèi guó zi bó shì. yǒu bì qīng yún, zú shù nián yǐ. yī xī, hū mèng qīng yún zhì tà qián. kūn shén jù, qǐ ér xùn zhī, qīng yún yuē: mǒu zì bù wèi rén shù nián yǐ, cháng niàn píng shēng shí, ruò zhí ér bù wàng jiě yě. jīn xī dé fèng zuǒ yòu, yì xìng huì ěr. kūn měng rán ruò zuì. bù wù wèi guǐ yě. qīng yún jí yǐn kūn chū mén, mén yǐ jiōng jué, xì zhōng dǎo kūn ér guò, céng wú ài. xíng zhì qú zhōng, bù yuè pái huái, jiǔ zhī, kūn hū jī, yǔ yú qīng yún, qīng yún yuē: lǐ zhōng rén yǒu yǔ láng shàn zhě hū? kě yǐ yì ér qiú shí yě. kūn sù yǔ tài xué bó shì shí guàn shàn, yòu tóng lǐ jū, kūn yīn yǔ xié xíng. zhì guàn mén, ér mén yǐ jiàn bì, qīng yún kòu zhī. yǒu qǐng, hūn zhě qǐ fēi yuē: xiàng wén kòu mén, jīn jì wú dǔ, hé yě? yīn hé fēi, qīng yún yòu kòu zhī, rú shì zhě sān, hūn zhě nù yuē: lì guǐ ān dé zhé kòu wú mén! qiě tuò qiě mà zhī. qīng bái kūn yún: shí shēng yǐ qǐn, gù bù kě yì yǐ. yuàn láng gèng yì tā suǒ. shí yǒu guó zi jiān xiǎo lì, yì tóng lǐ, měi chū, cháng jīng qí mén. lì yǔ zhǔ yuè fèng jí tiáo bào chú shòu, kūn shén wěi xìn zhī, yīn yǔ jù zhì qí jiā. fāng jiàn qǐ fēi, yǒu yī rén chí shuǐ fǒu, zhù rù qú zhōng. qīng yún yuē: kě xié rù. jì rù, jiàn xiǎo lì yǔ shù rén huì shí. chū, kūn lì yú tíng, yǐ wèi xiǎo lì bì jiàng jiē yíng bài. jì ér xiǎo lì bù lǐ, é jiàn yī bì pěng tāng bǐng dēng jiē, qīng yún jí ōu bì bèi, jù pū yú jiē, tāng bǐng jǐn fù. xiǎo lì yǔ qī nú jù qǐ, jīng yuē: zhōng è. jí jí zhào wū zhě, wū yuē: yǒu yī rén, zhū fú yín yìn, lì yú tíng qián. yīn jì zhī, kūn yǔ qīng yún jù jiù zuò, shí yǐ ér xié qù. nǚ wū sòng dào mén, fén zhǐ qián yú mén cè. qīng yún wèi kūn yuē: láng kě xié mǒu ér xíng. kūn jí suí chū lǐ zhōng, wàng qǐ xià ér qù. zhì jiāo yě shù shí lǐ, jiàn yī mù, qīng yún yuē: cǐ qiè suǒ jū, láng kě suí ér rù yān. kūn jí fǔ shǒu qū gōng ér rù, mù kǒu xūn hēi bù kě biàn. hū jì rán jīng wù, bèi hàn gǔ lì. shí tiān yǐ xiǎo, xīn è qí mèng, bù gǎn yǔ yú rén. shì rì, yīn zhào míng chāo běn zhào zuò fǎng. shí guàn. jì zuò, guàn yuē: zuó xī yǒu guǐ kòu wú mén zhě sān, qiǎn shì zhī, jì wú suǒ dǔ. zhì xiǎo, guò xiǎo lì, zé yǒu fén zhǐ qián jī, jí lì zhào xiǎo lì, xùn qí shì. xiǎo lì yuē: mǒu zuó xī fāng huì shí, hū yǒu bì zhōng è. wū yún, guǐ wèi suì. yóu shì shè jì yú tíng, fén zhǐ yú cǐ. jǐn yǔ kūn mèng tóng. kūn yì jù, yīn gào qī nú. shì suì dōng, guǒ zú. chū xuān shì zhì
太原王坤,大中四年春為國子博士。有婢輕雲,卒數年矣。一夕,忽夢輕雲至榻前。坤甚懼,起而訊之,輕雲曰:某自不為人數年矣,嘗念平生時,若縶而不忘解也。今夕得奉左右,亦幸會耳。坤懵然若醉。不寤為鬼也。輕雲即引坤出門,門已扃鐍,隙中導坤而過,曾無礙。行至衢中,步月徘徊,久之,坤忽飢,語於輕雲,輕雲曰:里中人有與郎善者乎?可以詣而求食也。坤素與太學博士石貫善,又同里居,坤因與偕行。至貫門,而門已鍵閉,輕雲叩之。有頃,閽者啟扉曰:向聞叩門,今寂無覩,何也?因闔扉,輕雲又扣之,如是者三,閽者怒曰:厲鬼安得輒扣吾門!且唾且罵之。輕白坤云:石生已寢,固不可詣矣。願郎更詣他所。時有國子監小吏,亦同里,每出,常經其門。吏與主月俸及條報除授,坤甚委信之,因與俱至其家。方見啟扉,有一人持水缶,注入衢中。輕雲曰:可偕入。既入,見小吏與數人會食。初,坤立於庭,以為小吏必降階迎拜。既而小吏不禮,俄見一婢捧湯餅登階,輕雲即毆婢背,遽仆於階,湯餅盡覆。小吏與妻奴俱起,驚曰:中惡。即急召巫者,巫曰:有一人,朱祓銀印,立於庭前。因祭之,坤與輕雲俱就坐,食已而偕去。女巫送到門,焚紙錢於門側。輕雲謂坤曰:郎可偕某而行。坤即隨出里中,望啟夏而去。至郊野數十里,見一墓,輕雲曰:此妾所居,郎可隨而入焉。坤即俯首曲躬而入,墓口曛黑不可辨。忽悸然驚寤,背汗股慄。時天已曉,心惡其夢,不敢語於人。是日,因召(明鈔本召作訪。)石貫。既坐,貫曰:昨夕有鬼扣吾門者三,遣視之,寂無所覩。至曉,過小吏,則有焚紙錢跡,即立召小吏,訊其事。小吏曰:某昨夕方會食,忽有婢中惡。巫雲,鬼為祟。由是設祭於庭,焚紙於此。盡與坤夢同。坤益懼,因告妻孥。是歲冬,果卒。(出《宣室志》)
sū tài xuán
蘇太玄
yáng shuò rén sū tài xuán, nóng fū yě, qí qī xú shì, shēng sān zi ér zú. jì zàng, hū yī rì hái jiā, dàn wén yǔ ér bù jiàn xíng, yún: mìng wèi hé zhōng, míng sī wèi lù. měi zhì, bì lián fǔ qí zi, wèi zhī rèn bǔ. jīng xún yuè, lín wǔ nǎi zhī, huò zhān bǔ jí xiōng, shù shàn è, yī yī fú yàn, yǒu xiāng rén zài fǔ chōng zhí, bèi jí, qí jiā qǐng bo zhī. é qǐng yún: zhì liáng fēng guǎn nán, dì míng zhè mù lín. yù hǔ dāng dào, bù gǎn guò, suì què huí. bo zhě qǐng bī, yīn qǐng zài wǎng. é qǐng yuē: zhì fǔ, jiàn suǒ jí yǐ yù. yí qí bù shí, suì wèn qí suǒ jū fāng qū, bìng rén xíng mào. xú shì xiān bù céng zhì fǔ, yòu wèi shí bìng zhě, yī yī yán zhī, wú chà yì. yòu yǒu rén lái bo, xiè wú wù fèng chóu, shēn wèi bù zú. xú shì yuē: gōng jiā sān dòu sù zài xī fáng, hé dé chēng wú? bo zhě qǐng qǔ zhī. qūn xún, fù zhì qí qián, zhòng jiē è rán. rú cǐ bù yī. hū yī dàn, yán dì shùn fā bīng tǎo mán, yǒu rén qiú zhì yì, zhù qíng shú shí, gèng yī liǎng rì dāng yuǎn. rú qī ér guī. jiāng yī fēn xì shí, zhì fū qián yuē: cǐ fàn hé ruò rén jiān guò jūn zhě. fū cháng zhī, bèi zhēn yú tā shí. yòu yī dàn qì gào yuē: wú duān xiè yīn shì, huò zuì bèi zhuī. cǐ qù nán zài hái, hǎo kàn ér nǚ. qì bié suì jué. chū guì lín fēng tǔ jì
陽朔人蘇太玄,農夫也,其妻徐氏,生三子而卒。既葬,忽一日還家,但聞語而不見形,云:命未合終,冥司未錄。每至,必憐撫其子,為之紉補。經旬月,鄰仵乃知,或占卜吉凶,述善惡,一一符驗,有鄉人在府充職,被疾,其家請卜之。俄頃云:至涼風館南,地名柘木林。遇虎當道,不敢過,遂卻回。卜者請逼,因請再往。俄頃曰:至府,見所疾已愈。疑其不實,遂問其所居坊曲,病人形貌。徐氏先不曾至府,又未識病者,一一言之,無差異。又有人來卜,謝無物奉酬,深為不足。徐氏曰:公家三斗粟在西房,何得稱無?卜者請取之。逡巡,負致其前,眾皆愕然。如此不一。忽一旦,言帝舜發兵討蠻,有人求至驛,助擎熟食,更一兩日當遠。如期而歸。將一分細食,致夫前曰:此飯曷若人間過軍者。夫嘗之,倍珍於他食。又一旦泣告曰:無端泄陰事,獲罪被追。此去難再還,好看兒女。泣別遂絕。(出《桂林風土記》)
fáng qiān lǐ
房千里
chūn zhōu nán mén wài yǒu xiān shǔ guǎn, guǎn zhōng yǒu lú gōng tíng. fáng qiān lǐ biǎn guān, xún yī yú sī zhōu, tài shǒu guǎn zhī yú shì. dōng xiāng yǒu nèi shì, pú fū jiǎ mèi, hū yǒu zhū yī rén, shén kuí wěi, zhí lái qí qián. pū bèi jīng zǒu, gào qiān lǐ. jì yī èr xī, yòu rán. qiān lǐ bù xìn, rán bù fù zhì yú shì nèi. hòu lěi yuè, tú jū xī tíng. fù yǒu jiǎ yuàn lì jì yǔ dōng shì, zhòu rì, jiàn yī nán zǐ pī shā shang, xǐ lǚ ér lái, yuē: ruò wú jiǔ zhù cǐ. yuàn jīng chū hù, jù yǐ zhuàng bái yú liáo lì. yǒu lǎo yá mén jiāng lù jiàn zōng yuē: yuán hé zhōng, zhū lǐ shī dào, qí cóng shì lù xíng jiǎn liú yú shì zhōu, cì sǐ yú shì. yuàn suǒ bái zhī zhuàng, zhuàng yuán zuò jiāng, jù míng chāo běn gǎi. guǒ shěng bù miù. chū tóu huāng zá lù
春州南門外有仙署館,館中有盧公亭。房千里貶官,尋醫於斯州,太守館之於是。東廂有內室,僕夫假寐,忽有朱衣人,甚魁偉,直來其前。仆輩驚走,告千里。既一二夕,又然。千里不信,然不復置於室內。後累月,徒居溪亭。復有假掾吏寄與東室,晝日,見一男子披紗裳,屣履而來,曰:若無久駐此。掾驚出戶,俱以狀白於僚吏。有老牙門將陸建宗曰:元和中,誅李師道,其從事陸行儉流於是州,賜死於是。掾所白之狀,(狀原作將,據明抄本改。)果省不謬。(出《投荒雜錄》)
wéi shì zi
韋氏子
jīng zhào wéi shì zi, jǔ jìn shì, mén yuè shén shèng. cháng nà jì yú luò, yán sè míng xiù, yóu shàn yīn lǜ. wéi céng lìng xiě dù gōng bù shī, dé běn shén chuǎn, jì suí bǐ gǎi zhèng, wén lǐ xiǎo rán. shì yǐ wéi pō huò zhī. nián èr shí yī ér zú, wéi dào tòng zhī, shén wèi léi jí. qì shì ér mèi, yì qí mèng jiàn. yī rì, jiā tóng yǒu yán sōng shān rèn chù shì zhě, dé fǎn hún zhī shù. wéi zhào ér qiú qí shù, rèn mìng zé rì zhāi jiè, chú yī shì, shū wéi yú shì, fén xiāng. réng xū yī jīng shēn yī yǐ dǎo qí hún, wéi sōu yī sì, jǐn shī sēng yǐ. wéi yú yī jīn lǚ qún, rèn yuē: shì jì yǐ. shì xī, jué rén píng shì, qiě yǐ nì jìn bēi qì wèi jiè. rán là jù yú xiāng qián, yuē: dǔ zhú rán cùn, jí fù qù yǐ. wéi jié fú liǎn xī, yī bǐng qí huì. shì yè, wàn lài jù zhǐ, hé hàn chéng míng. rèn hū zhǎng tàn, chí qún miàn wéi ér zhāo. rú shì zhě sān, hū wén xū tàn zhī shēng. é qǐng, qí wéi wēi chū, xié dì ér lì, yōu fāng yuàn tài, ruò bù zì shèng. wéi jīng qǐ qì, rèn yuē: wú yōng kǒng pò, yǐ zhì shū huí. shēng rěn lèi yī zhī, wú yì píng shēng. huò yǔ zhī yán, hàn shǒu ér yǐ. yú kè, zhú jǐn jí qī. chuā yù bī zhī, fēn rán ér miè. shēng nǎi pěng wéi zhǎng tòng, jì jué ér sū. rèn shēng yuē: mǒu fēi liè shí zhě, āi jūn qíng qiē, gù lái fèng jiù. ōu mò jǐn yàn, bù bì zhì huái. wéi yù chóu zhī, bù gù ér bié. wéi cháng fù shī yuē: chóu chàng jīn ní cù dié qún, chūn lái yóu jiàn bàn xíng yún. bù jiào bù shī gāng liú dé, hún shì chū féng lǐ shǎo jūn. dào wáng shén duō, bù bèi lù. wéi zì cǐ yù yù bù yì, yú nián ér mò. chū táng què shǐ
京兆韋氏子,舉進士,門閱甚盛。嘗納妓於洛,顏色明秀,尤善音律。韋曾令寫杜工部詩,得本甚舛,妓隨筆改正,文理曉然。是以韋頗惑之。年二十一而卒,韋悼痛之,甚為羸瘠。棄事而寐,意其夢見。一日,家僮有言嵩山任處士者,得返魂之術。韋召而求其術,任命擇日齋戒,除一室,舒幃於室,焚香。仍須一經身衣以導其魂,韋搜衣笥,盡施僧矣。惟餘一金縷裙,任曰:事濟矣。是夕,絕人屏事,且以暱近悲泣為誡。燃蠟炬於香前,曰:覩燭燃寸,即復去矣。韋潔服斂息,一稟其誨。是夜,萬籟俱止,河漢澄明。任忽長嘆,持裙面幃而招。如是者三,忽聞吁嘆之聲。俄頃,蚑幃微出,斜睇而立,幽芳怨態,若不自勝。韋驚起泣,任曰:無庸恐迫,以致倏回。生忍淚揖之,無異平生。或與之言,頷首而已。逾刻,燭盡及期。欻欲逼之,紛然而滅。生乃捧幃長慟,既絕而蘇。任生曰:某非獵食者,哀君情切,故來奉救。漚沫槿艷,不必置懷。韋欲酬之,不顧而別。韋嘗賦詩曰:惆悵金泥簇蝶裙,春來猶見伴行雲。不教布施剛留得,渾似初逢李少君。悼亡甚多,不備錄。韋自此鬱郁不懌,逾年而歿。(出《唐闕史》)
lǐ xún
李潯
xián tōng zhōng, zhōng mù wèi lǐ xún, yù jū pǔ tián bié shù. xìng gāng lì, bù yǐ guǐ shén wèi yì. měi jiàn rén lèi jiǔ, bì nù ér zhǐ zhī. yī dàn, bào dé fēng xuàn, fāng wò yú wǔ xià, hū yǒu tián fù lì yú tà qián, yún: lín wǔ jiān yù lái shěng jí. jiàn shù rén, xíng mào wāng liè, fú shì huò zǐ huò qīng. yǒu ǎi pū, tí jiǔ liǎng hú, lì jiē ér shàng. zuǒ yòu qī zǐ, xī wú suǒ dǔ. wèi xún yuē: ěr cháng rì fù qì, hū yú wǒ cáo. láo lǐ zhī jiān, bì wèi tā rén ài xī. jīn yǒu chún zhòu shù dòu, zhòng yù wèi jūn yī zuì. é yǐ jù bēi, mǎn zhuó yǐn xún, liǎng hú jù jǐn, yú lì mǎn xí. wèi xún yuē: hé yǐ cháng shí xī jiǔ yě yé? zì ěr bǎi hái hūn cuì, rú sù sù chéng chuò rán, shù yuè fāng yù. chū jù tán lù
咸通中,中牟尉李潯,寓居圃田別墅。性剛戾,不以鬼神為意。每見人酹酒,必怒而止之。一旦,暴得風眩,方臥於廡下,忽有田父立於榻前,云:鄰伍間欲來省疾。見數人,形貌尪劣,服飾或紫或青。有矮仆,提酒兩壺,歷階而上。左右妻子,悉無所睹。謂潯曰:爾常日負氣,忽於我曹。醪醴之間,必為他人愛惜。今有醇酎數斗,眾欲為君一醉。俄以巨杯,滿酌飲潯,兩壺俱盡,餘瀝滿席。謂潯曰:何以常時惜酒也耶?自爾百骸昏悴,如宿宿酲惙然,數月方愈。(出《劇談錄》)
duàn chéng shì
段成式
tài cháng qīng duàn chéng shì, xiāng guó wén chāng zi yě, yǔ jǔ zi wēn tíng yún qīn shàn. xián tōng sì nián liù yuè zú. tíng yún jū xián niǎn xià, shì suì shí yī yuè shí sān rì dōng zhì, dà xuě, líng chén yǒu kòu mén zhě. pú fū shì zhī nǎi gé fēi shòu yī zhú tǒng, yún: duàn shǎo cháng sòng shū lái. tíng yún chū wèi wù, fā tǒng huò shū, qí shàng wú zì. kāi zhī, nǎi chéng shì shǒu zhá yě. tíng yún dà jīng, chí chū hù, qí rén yǐ miè yǐ. nǎi fén xiāng zài bài ér dú, dàn bù yù qí lǐ, cí yuē: tòng fā yōu mén, āi guī duǎn shù. píng shēng yǐ yǐ, hòu shì hé yún. kuàng fù nán zǐ bēi huáng, nǚ qīng jù lǜ. dù líng fēn jué, wǔ zi chéng jūn. zì shì jǐng zhàng liú yīng, tíng zhōng wǔ hú. jiāo kūn zhī gù, yǒng duàn sī qíng. kāng kǎi suǒ shēn, lì zhàn nán jǐn. bù jù. jīng zhōu mù duàn chéng shì dùn shǒu. zì hòu jì wú suǒ wén. shū yún jūn zì, zì shū suǒ wú, yǐ yì dú zhī, dāng zuò qún zì ěr. wēn duàn èr jiā, jiē chuán qí běn. zǐ ān jié, qián yí wáng fù, nǎi tíng yún xù yě, zì shuō zhī. chū nán chǔ xīn wén
太常卿段成式,相國文昌子也,與舉子溫庭筠親善。咸通四年六月卒。庭筠居閒輦下,是歲十一月十三日冬至,大雪,凌晨有扣門者。僕夫視之;乃隔扉授一竹筒,云:段少常送書來。庭筠初謂誤,發筒獲書,其上無字。開之,乃成式手札也。庭筠大驚,馳出戶,其人已滅矣。乃焚香再拜而讀,但不諭其理,辭曰:慟發幽門,哀歸短數。平生已矣,後世何雲。況復男紫悲黃,女青懼綠。杜陵分絕,武子成覠。自是井障流鸚,庭鍾舞鵠。交昆之故,永斷私情。慷慨所深,力占難盡。不具。荊州牧段成式頓首。自後寂無所聞。書雲覠字,字書所無,以意讀之,當作群字耳。溫段二家,皆傳其本。子安節,前沂王傅,乃庭筠婿也,自說之。(出《南楚新聞》)
guǐ zàng
鬼葬
chén zhōu xù pǔ xiàn xī sì shí lǐ, yǒu guǐ zàng shān. huáng mǐn yuán chuān jì yún, qí zhōng yán yǒu guān mù, yáo wàng kě zhǎng shí yú zhàng, wèi guǐ zàng zhī xū. gù lǎo yún, guǐ zào cǐ guān, qī rì zhòu hūn, wéi wén fǔ záo shēng. rén jiā bù jué shī qì wù dāo fǔ, qī rì jì, suǒ shī zhī wù, xī hái qí zhǔ, dāng fǔ jiē yǒu féi nì xīng sāo. jiàn cǐ guān yǎn rán, héng jù àn pàn. chū qià wén jì
辰州漵浦縣西四十里,有鬼葬山。黃閔《沅川記》雲,其中岩有棺木,遙望可長十餘丈,謂鬼葬之墟。故老雲,鬼造此棺,七日晝昏,唯聞斧鑿聲。人家不覺失器物刀斧,七日霽,所失之物,悉還其主,鐺斧皆有肥膩腥臊。見此棺儼然,橫據岸畔。(出《洽聞記》)
dǒng hàn xūn
董漢勛
rǔ fén bù jiāng dǒng hàn xūn, shàn qí shè, lì jiān shù rén, jiǎo jié néng dòu. lèi shù yú xī běi biān, qiāng rén dàn zhī. gān fú bǐng shēn suì, wèi rǔ zhī lóng xìng zhèn jiāng. hū yī rì, wèi qí qī yuē: lái rì yǒu shí yú gù rén xiāng fǎng, kě fēng bèi jiǔ shí. qí jiā yǐ wèi cháng kè yě, yì rì, shèng shè tīng shì. zhì chén sì jiān, hàn xūn shù dài, chū zhèn mén, xiàng kōng lián bài, huò hū xíng dì, huò hū zì, yán xiào yī ràng ér dēng tīng. qí jiā dà è, jù jiǔ shí, ruò chén jì yān. jì bà, qí qī jié zhī, hàn xūn yuē: jiē nǎng rì biān shàng zhèn méi tóng chái yě, jiǔ bié yī lái ěr, hé yì zhī yǒu? hòu hàn xūn zhōng yì wú yàng. zhì míng nián qiū bā yuè huì, qīng tǔ zéi wáng xiān zhī shù wàn rén yǎn zhì. shí chéng píng zhī dài, jùn guó xī wú wǔ bèi. shì rì, jùn xuǎn ruì zú wǔ bǎi rén, lìng yǒng jiāng cuàn hóng zhǔ zhī. chū jùn dōng èr shí lǐ kǔ mù diàn, jǐn wèi zéi suǒ qín, wéi yī qí zǒu zhì jùn. jùn rén dà jīng, suì bì mén dēng pí, bù fèn gù shǒu. hàn xūn yǐ wǔ bǎi rén jù cǐ mén. jiǔ yuè shuò dàn, zéi zhì hé wéi, yī gǔ ér xiàn nán mén, zhí tài shǒu wáng liáo. hàn xūn yú běi mén, chéng chéng kǔ zhàn. zhōng shǐ zhě jiē yīng xián yǐn yǔ, suǒ shā shù shí rén, shǐ jǐn, zéi yǐ rù. hàn xūn yùn jiàn, fù shā shù shí rén. jiàn jì zhé, nǎi chōu wū chuán jī zhī, yòu shā shù shí rén. rì shàng jī pí, wèi bīng suǒ yì, zéi shuài yì jiē yì yān. chū sān shuǐ xiǎo dú
汝墳部將董漢勛,善騎射,力兼數人,矯捷能斗。累戍於西北邊,羌人憚之。乾符丙申歲,為汝之龍興鎮將。忽一日,謂其妻曰:來日有十餘故人相訪,可豐備酒食。其家以為常客也,翌日,盛設廳事。至辰巳間,漢勛束帶,出鎮門,向空連拜,或呼行第,或呼字,言笑揖讓而登廳。其家大愕,具酒食,若陳祭焉。既罷,其妻詰之,漢勛曰:皆曩日邊上陣沒同儕也,久別一來耳,何異之有?後漢勛終亦無恙。至明年秋八月晦,青土賊王仙芝數萬人奄至。時承平之代,郡國悉無武備。是日,郡選銳卒五百人,令勇將爨洪主之。出郡東二十里苦慕店,盡為賊所擒,唯一騎走至郡。郡人大驚,遂閉門登陴,部分固守。漢勛以五百人據此門。九月朔旦,賊至合圍,一鼓而陷南門,執太守王鐐。漢勛於北門,乘城苦戰。中矢者皆應弦飲羽,所殺數十人,矢盡,賊已入。漢勛運劍,復殺數十人。劍既折,乃抽屋椽擊之,又殺數十人。日上飢疲,為兵所殪,賊帥亦嗟異焉。(出《三水小牘》)