xíng qún lǐ zhòng wáng kūn sū tài xuán fáng qiān lǐ wéi shì zi lǐ xún duàn chéng shì guǐ zàng dǒng hàn xūn
邢群 李重 王坤 苏太玄 房千里 韦氏子 李浔 段成式 鬼葬 董汉勋
xíng qún
邢群
xíng bù yuán wài xíng qún, dà zhōng èr nián, yǐ qián shè zhōu cì shǐ jū luò zhōng, jí shén. qún sù yǔ yù shǐ zhū guǎn shàn. shí guǎn zì huái hé cóng shì bà jū yī luò, bìng zú, ér qún wèi zhī. cháng zhòu wò, hū wén kòu mén zhě. lìng shì zhī, jiàn guǎn qí ér lái, qún jí yán rù zuò. xiān shì qún wén guǎn bìng, jí jiàn lái, shén xǐ, yuē: xiàng wén jūn jí, yì wú zú yōu. guǎn yuē: mǒu cháng bìng, jīn zé yù yǐ. rán jūn zhī jí, yì wú zú yōu, bù yī èr rì, dāng wén ěr. yán xiào jiǔ zhī, fāng qù. guǎn fǎng qún zhī shí, nǎi guǎn zú yě. chū xuān shì zhì
刑部员外邢群,大中二年,以前歙州刺史居洛中,疾甚。群素与御史朱琯善。时琯自淮河从事罢居伊洛,病卒,而群未知。尝昼卧,忽闻扣门者。令视之,见琯骑而来,群即延入坐。先是群闻琯病,及见来,甚喜,曰:向闻君疾,亦无足忧。琯曰:某尝病,今则愈矣。然君之疾,亦无足忧,不一二日,当闻耳。言笑久之,方去。琯访群之时,乃琯卒也。(出《宣室志》)
lǐ zhòng
李重
dà zhōng wǔ nián, jiǎn jiào láng zhōng zhī yán tiě hé yīn yuàn shì lǐ zhòng bà zhí, jū hé dōng jùn. bèi jí, xún rì yì shén, shěn rán zài tà. yī xī, gào qí pū yuē: wǒ bìng bù néng qǐ yǐ. jí lìng jiōng jiàn qí mén. hū wén tíng zhōng sū rán yǒu shēng, zhòng shì zhī, jiàn yī rén yī fēi, nǎi hé xī lìng cài xíng jǐ yě. yòu yǒu yī rén, yī bái dié yī, zài qí hòu. zhòng yǔ xíng jǐ shàn, jí jīng yuē: cài shì yù lái. yīn mìng yán shàng, yǔ bái yī zhě jù zuò. qǐng zhī, jiàn xíng jǐ shēn jiàn zhǎng, shǒu zú kǒu bí, yì suí ér dà yān. xì shì zhī, nǎi fēi xíng jǐ yě. zhòng xīn yì yě, rán yīn yǐ shì yù hū yān, zhòng suì jué shēn shāo kě jǔ, jí fù bì ér zuò, wèn yuē: mǒu bìng xún yuè yǐ, jīn yù shén. dé bù zhōng yú cǐ hū? qí rén yuē: jūn zhī jí dāng jiān yǐ. jí zhǐ bái yī zhě: wú zhī jì dì, shàn bo. nǎi mìng bo zhòng. bái yī zhě yú xiù zhōng chū yī xiǎo mù yuán, zhì tà shàng. jì ér qí yuán zuǒ yòu tiào zhí, shù sì ér dìng. bái yī zhě yuē: guà chéng yǐ, láng zhōng zhī bìng, gù wú zú yōu. dāng zhì liù shí èr, rán yì yǒu zāi. zhòng yuē: shì yù yǐn jiǔ hū? yuē: ān gǎn bù yǐn. zhòng suì mìng jiǔ, yǐ bēi zhì yú qián. zhū yī zhě yuē: wú zì yǒu yǐn qì. nǎi yú yī zhōng chū yī bēi, chū shì yín, jí jì zhuó, ér qí bēi fān fān bù dìng. xì shì, nǎi zhǐ wèi zhě. èr gè gè jǐn èr bēi, yǐ ér shōu qí bēi yú yī zhōng. jiāng qù, yòu jiè zhòng yuē: jūn yù zhī hòu, shèn wú yǐn jiǔ, huò qiě jí yǐ. zhòng xiè ér nuò zhī, liáng jiǔ suì qù. zhì tíng zhōng, nǎi wú suǒ jiàn, shì qí wài mén, jiōng jiàn rú jiù. yòu jiàn qí tà qián, jiǔ zài dì, gài èr guǐ suǒ yǐn yě. zhòng zì shì bìng yù, jì ér yǐn jiǔ rú chū, qí nián, zhé wèi háng zhōu sī mǎ. chū xuān shì zhì
大中五年,检校郎中知盐铁河阴院事李重罢职,居河东郡。被疾,旬日益甚,沈然在榻。一夕,告其仆曰:我病不能起矣。即令扃键其门。忽闻庭中窣然有声,重视之,见一人衣绯,乃河西令蔡行己也。又有一人,衣白叠衣,在其后。重与行己善,即惊曰:蔡侍御来。因命延上,与白衣者俱坐。顷之,见行己身渐长,手足口鼻,亦随而大焉。细视之,乃非行己也。重心异也,然因以侍御呼焉,重遂觉身稍可举,即负壁而坐,问曰:某病旬月矣,今愈甚。得不中于此乎?其人曰:君之疾当间矣。即指白衣者:吾之季弟,善卜。乃命卜重。白衣者于袖中出一小木猿,置榻上。既而其猿左右跳踯,数四而定。白衣者曰:卦成矣,郎中之病,固无足忧。当至六十二,然亦有灾。重曰:侍御饮酒乎?曰:安敢不饮。重遂命酒,以杯置于前。朱衣者曰:吾自有饮器。乃于衣中出一杯,初似银,及既酌,而其杯翻翻不定。细视,乃纸为者。二个各尽二杯,已而收其杯于衣中。将去,又诫重曰:君愈之后,慎无饮酒,祸且及矣。重谢而诺之,良久遂去。至庭中,乃无所见,视其外门,扃键如旧。又见其榻前,酒在地,盖二鬼所饮也。重自是病愈,既而饮酒如初,其年,谪为杭州司马。(出《宣室志》)
wáng kūn
王坤
tài yuán wáng kūn, dà zhōng sì nián chūn wèi guó zǐ bó shì. yǒu bì qīng yún, zú shù nián yǐ. yī xī, hū mèng qīng yún zhì tà qián. kūn shén jù, qǐ ér xùn zhī, qīng yún yuē: mǒu zì bù wéi rén shù nián yǐ, cháng niàn píng shēng shí, ruò zhí ér bù wàng jiě yě. jīn xī dé fèng zuǒ yòu, yì xìng huì ěr. kūn měng rán ruò zuì. bù wù wèi guǐ yě. qīng yún jí yǐn kūn chū mén, mén yǐ jiōng jué, xì zhōng dǎo kūn ér guò, céng wú ài. xíng zhì qú zhōng, bù yuè pái huái, jiǔ zhī, kūn hū jī, yǔ yú qīng yún, qīng yún yuē: lǐ zhōng rén yǒu yǔ láng shàn zhě hū? kě yǐ yì ér qiú shí yě. kūn sù yǔ tài xué bó shì shí guàn shàn, yòu tóng lǐ jū, kūn yīn yǔ xié xíng. zhì guàn mén, ér mén yǐ jiàn bì, qīng yún kòu zhī. yǒu qǐng, hūn zhě qǐ fēi yuē: xiàng wén kòu mén, jīn jì wú dǔ, hé yě? yīn hé fēi, qīng yún yòu kòu zhī, rú shì zhě sān, hūn zhě nù yuē: lì guǐ ān dé zhé kòu wú mén! qiě tuò qiě mà zhī. qīng bái kūn yún: shí shēng yǐ qǐn, gù bù kě yì yǐ. yuàn láng gèng yì tā suǒ. shí yǒu guó zǐ jiàn xiǎo lì, yì tóng lǐ, měi chū, cháng jīng qí mén. lì yǔ zhǔ yuè fèng jí tiáo bào chú shòu, kūn shén wěi xìn zhī, yīn yǔ jù zhì qí jiā. fāng jiàn qǐ fēi, yǒu yī rén chí shuǐ fǒu, zhù rù qú zhōng. qīng yún yuē: kě xié rù. jì rù, jiàn xiǎo lì yǔ shù rén huì shí. chū, kūn lì yú tíng, yǐ wéi xiǎo lì bì jiàng jiē yíng bài. jì ér xiǎo lì bù lǐ, é jiàn yī bì pěng tāng bǐng dēng jiē, qīng yún jí ōu bì bèi, jù pū yú jiē, tāng bǐng jǐn fù. xiǎo lì yǔ qī nú jù qǐ, jīng yuē: zhōng è. jí jí zhào wū zhě, wū yuē: yǒu yī rén, zhū fú yín yìn, lì yú tíng qián. yīn jì zhī, kūn yǔ qīng yún jù jiù zuò, shí yǐ ér xié qù. nǚ wū sòng dào mén, fén zhǐ qián yú mén cè. qīng yún wèi kūn yuē: láng kě xié mǒu ér xíng. kūn jí suí chū lǐ zhōng, wàng qǐ xià ér qù. zhì jiāo yě shù shí lǐ, jiàn yī mù, qīng yún yuē: cǐ qiè suǒ jū, láng kě suí ér rù yān. kūn jí fǔ shǒu qū gōng ér rù, mù kǒu xūn hēi bù kě biàn. hū jì rán jīng wù, bèi hàn gǔ lì. shí tiān yǐ xiǎo, xīn è qí mèng, bù gǎn yǔ yú rén. shì rì, yīn zhào míng chāo běn zhào zuò fǎng. shí guàn. jì zuò, guàn yuē: zuó xī yǒu guǐ kòu wú mén zhě sān, qiǎn shì zhī, jì wú suǒ dǔ. zhì xiǎo, guò xiǎo lì, zé yǒu fén zhǐ qián jī, jí lì zhào xiǎo lì, xùn qí shì. xiǎo lì yuē: mǒu zuó xī fāng huì shí, hū yǒu bì zhōng è. wū yún, guǐ wèi suì. yóu shì shè jì yú tíng, fén zhǐ yú cǐ. jǐn yǔ kūn mèng tóng. kūn yì jù, yīn gào qī nú. shì suì dōng, guǒ zú. chū xuān shì zhì
太原王坤,大中四年春为国子博士。有婢轻云,卒数年矣。一夕,忽梦轻云至榻前。坤甚惧,起而讯之,轻云曰:某自不为人数年矣,尝念平生时,若絷而不忘解也。今夕得奉左右,亦幸会耳。坤懵然若醉。不寤为鬼也。轻云即引坤出门,门已扃鐍,隙中导坤而过,曾无碍。行至衢中,步月徘徊,久之,坤忽饥,语于轻云,轻云曰:里中人有与郎善者乎?可以诣而求食也。坤素与太学博士石贯善,又同里居,坤因与偕行。至贯门,而门已键闭,轻云叩之。有顷,阍者启扉曰:向闻叩门,今寂无覩,何也?因阖扉,轻云又扣之,如是者三,阍者怒曰:厉鬼安得辄扣吾门!且唾且骂之。轻白坤云:石生已寝,固不可诣矣。愿郎更诣他所。时有国子监小吏,亦同里,每出,常经其门。吏与主月俸及条报除授,坤甚委信之,因与俱至其家。方见启扉,有一人持水缶,注入衢中。轻云曰:可偕入。既入,见小吏与数人会食。初,坤立于庭,以为小吏必降阶迎拜。既而小吏不礼,俄见一婢捧汤饼登阶,轻云即殴婢背,遽仆于阶,汤饼尽覆。小吏与妻奴俱起,惊曰:中恶。即急召巫者,巫曰:有一人,朱祓银印,立于庭前。因祭之,坤与轻云俱就坐,食已而偕去。女巫送到门,焚纸钱于门侧。轻云谓坤曰:郎可偕某而行。坤即随出里中,望启夏而去。至郊野数十里,见一墓,轻云曰:此妾所居,郎可随而入焉。坤即俯首曲躬而入,墓口曛黑不可辨。忽悸然惊寤,背汗股栗。时天已晓,心恶其梦,不敢语于人。是日,因召(明钞本召作访。)石贯。既坐,贯曰:昨夕有鬼扣吾门者三,遣视之,寂无所覩。至晓,过小吏,则有焚纸钱迹,即立召小吏,讯其事。小吏曰:某昨夕方会食,忽有婢中恶。巫云,鬼为祟。由是设祭于庭,焚纸于此。尽与坤梦同。坤益惧,因告妻孥。是岁冬,果卒。(出《宣室志》)
sū tài xuán
苏太玄
yáng shuò rén sū tài xuán, nóng fū yě, qí qī xú shì, shēng sān zi ér zú. jì zàng, hū yī rì huán jiā, dàn wén yǔ ér bú jiàn xíng, yún: mìng wèi hé zhōng, míng sī wèi lù. měi zhì, bì lián fǔ qí zi, wèi zhī rèn bǔ. jīng xún yuè, lín wǔ nǎi zhī, huò zhān bǔ jí xiōng, shù shàn è, yī yī fú yàn, yǒu xiāng rén zài fǔ chōng zhí, bèi jí, qí jiā qǐng bo zhī. é qǐng yún: zhì liáng fēng guǎn nán, dì míng zhè mù lín. yù hǔ dāng dào, bù gǎn guò, suì què huí. bo zhě qǐng bī, yīn qǐng zài wǎng. é qǐng yuē: zhì fǔ, jiàn suǒ jí yǐ yù. yí qí bù shí, suì wèn qí suǒ jū fāng qū, bìng rén xíng mào. xú shì xiān bù céng zhì fǔ, yòu wèi shí bìng zhě, yī yī yán zhī, wú chā yì. yòu yǒu rén lái bo, xiè wú wù fèng chóu, shēn wèi bù zú. xú shì yuē: gōng jiā sān dòu sù zài xī fáng, hé dé chēng wú? bo zhě qǐng qǔ zhī. qūn xún, fù zhì qí qián, zhòng jiē è rán. rú cǐ bù yī. hū yī dàn, yán dì shùn fā bīng tǎo mán, yǒu rén qiú zhì yì, zhù qíng shú shí, gèng yī liǎng rì dāng yuǎn. rú qī ér guī. jiāng yī fēn xì shí, zhì fū qián yuē: cǐ fàn hé ruò rén jiān guò jūn zhě. fū cháng zhī, bèi zhēn yú tā shí. yòu yī dàn qì gào yuē: wú duān xiè yīn shì, huò zuì bèi zhuī. cǐ qù nán zài hái, hǎo kàn ér nǚ. qì bié suì jué. chū guì lín fēng tǔ jì
阳朔人苏太玄,农夫也,其妻徐氏,生三子而卒。既葬,忽一日还家,但闻语而不见形,云:命未合终,冥司未录。每至,必怜抚其子,为之纫补。经旬月,邻仵乃知,或占卜吉凶,述善恶,一一符验,有乡人在府充职,被疾,其家请卜之。俄顷云:至凉风馆南,地名柘木林。遇虎当道,不敢过,遂却回。卜者请逼,因请再往。俄顷曰:至府,见所疾已愈。疑其不实,遂问其所居坊曲,病人形貌。徐氏先不曾至府,又未识病者,一一言之,无差异。又有人来卜,谢无物奉酬,深为不足。徐氏曰:公家三斗粟在西房,何得称无?卜者请取之。逡巡,负致其前,众皆愕然。如此不一。忽一旦,言帝舜发兵讨蛮,有人求至驿,助擎熟食,更一两日当远。如期而归。将一分细食,致夫前曰:此饭曷若人间过军者。夫尝之,倍珍于他食。又一旦泣告曰:无端泄阴事,获罪被追。此去难再还,好看儿女。泣别遂绝。(出《桂林风土记》)
fáng qiān lǐ
房千里
chūn zhōu nán mén wài yǒu xiān shǔ guǎn, guǎn zhōng yǒu lú gōng tíng. fáng qiān lǐ biǎn guān, xún yī yú sī zhōu, tài shǒu guǎn zhī yú shì. dōng xiāng yǒu nèi shì, pū fū jiǎ mèi, hū yǒu zhū yī rén, shén kuí wěi, zhí lái qí qián. pū bèi jīng zǒu, gào qiān lǐ. jì yī èr xī, yòu rán. qiān lǐ bù xìn, rán bù fù zhì yú shì nèi. hòu lěi yuè, tú jū xī tíng. fù yǒu jiǎ yuàn lì jì yú dōng shì, zhòu rì, jiàn yī nán zǐ pī shā shang, xǐ lǚ ér lái, yuē: ruò wú jiǔ zhù cǐ. yuàn jīng chū hù, jù yǐ zhuàng bái yú liáo lì. yǒu lǎo yá mén jiāng lù jiàn zōng yuē: yuán hé zhōng, zhū lǐ shī dào, qí cóng shì lù xíng jiǎn liú yú shì zhōu, cì sǐ yú shì. yuàn suǒ bái zhī zhuàng, zhuàng yuán zuò jiāng, jù míng chāo běn gǎi. guǒ shěng bù miù. chū tóu huāng zá lù
春州南门外有仙署馆,馆中有卢公亭。房千里贬官,寻医于斯州,太守馆之于是。东厢有内室,仆夫假寐,忽有朱衣人,甚魁伟,直来其前。仆辈惊走,告千里。既一二夕,又然。千里不信,然不复置于室内。后累月,徒居溪亭。复有假掾吏寄与东室,昼日,见一男子披纱裳,屣履而来,曰:若无久驻此。掾惊出户,俱以状白于僚吏。有老牙门将陆建宗曰:元和中,诛李师道,其从事陆行俭流于是州,赐死于是。掾所白之状,(状原作将,据明抄本改。)果省不谬。(出《投荒杂录》)
wéi shì zi
韦氏子
jīng zhào wéi shì zi, jǔ jìn shì, mén yuè shén shèng. cháng nà jì yú luò, yán sè míng xiù, yóu shàn yīn lǜ. wéi céng lìng xiě dù gōng bù shī, dé běn shén chuǎn, jì suí bǐ gǎi zhèng, wén lǐ xiǎo rán. shì yǐ wéi pō huò zhī. nián èr shí yī ér zú, wéi dào tòng zhī, shèn wéi léi jí. qì shì ér mèi, yì qí mèng jiàn. yī rì, jiā tóng yǒu yán sōng shān rèn chǔ shì zhě, dé fǎn hún zhī shù. wéi zhào ér qiú qí shù, rèn mìng zé rì zhāi jiè, chú yī shì, shū wéi yú shì, fén xiāng. réng xū yī jīng shēn yī yǐ dǎo qí hún, wéi sōu yī sì, jǐn shī sēng yǐ. wéi yú yī jīn lǚ qún, rèn yuē: shì jì yǐ. shì xī, jué rén píng shì, qiě yǐ nì jìn bēi qì wèi jiè. rán là jù yú xiāng qián, yuē: dǔ zhú rán cùn, jí fù qù yǐ. wéi jié fú liǎn xī, yī bǐng qí huì. shì yè, wàn lài jù zhǐ, hé hàn chéng míng. rèn hū cháng tàn, chí qún miàn wéi ér zhāo. rú shì zhě sān, hū wén xū tàn zhī shēng. é qǐng, qí wéi wēi chū, xié dì ér lì, yōu fāng yuàn tài, ruò bù zì shèng. wéi jīng qǐ qì, rèn yuē: wú yōng kǒng pò, yǐ zhì shū huí. shēng rěn lèi yī zhī, wú yì píng shēng. huò yǔ zhī yán, hàn shǒu ér yǐ. yú kè, zhú jǐn jí qī. chuā yù bī zhī, fēn rán ér miè. shēng nǎi pěng wéi zhǎng tòng, jì jué ér sū. rèn shēng yuē: mǒu fēi liè shí zhě, āi jūn qíng qiē, gù lái fèng jiù. ōu mò jǐn yàn, bù bì zhì huái. wéi yù chóu zhī, bù gù ér bié. wéi cháng fù shī yuē: chóu chàng jīn ní cù dié qún, chūn lái yóu jiàn bàn xíng yún. bù jiào bù shī gāng liú dé, hún sì chū féng lǐ shǎo jūn. dào wáng shén duō, bù bèi lù. wéi zì cǐ yù yù bù yì, yú nián ér mò. chū táng quē shǐ
京兆韦氏子,举进士,门阅甚盛。尝纳妓于洛,颜色明秀,尤善音律。韦曾令写杜工部诗,得本甚舛,妓随笔改正,文理晓然。是以韦颇惑之。年二十一而卒,韦悼痛之,甚为羸瘠。弃事而寐,意其梦见。一日,家僮有言嵩山任处士者,得返魂之术。韦召而求其术,任命择日斋戒,除一室,舒帏于室,焚香。仍须一经身衣以导其魂,韦搜衣笥,尽施僧矣。惟余一金缕裙,任曰:事济矣。是夕,绝人屏事,且以暱近悲泣为诫。燃蜡炬于香前,曰:覩烛燃寸,即复去矣。韦洁服敛息,一禀其诲。是夜,万籁俱止,河汉澄明。任忽长叹,持裙面帏而招。如是者三,忽闻吁叹之声。俄顷,蚑帏微出,斜睇而立,幽芳怨态,若不自胜。韦惊起泣,任曰:无庸恐迫,以致倏回。生忍泪揖之,无异平生。或与之言,颔首而已。逾刻,烛尽及期。欻欲逼之,纷然而灭。生乃捧帏长恸,既绝而苏。任生曰:某非猎食者,哀君情切,故来奉救。沤沫槿艳,不必置怀。韦欲酬之,不顾而别。韦尝赋诗曰:惆怅金泥簇蝶裙,春来犹见伴行云。不教布施刚留得,浑似初逢李少君。悼亡甚多,不备录。韦自此郁郁不怿,逾年而殁。(出《唐阙史》)
lǐ xún
李浔
xián tōng zhōng, zhōng mù wèi lǐ xún, yù jū pǔ tián bié shù. xìng gāng lì, bù yǐ guǐ shén wèi yì. měi jiàn rén lèi jiǔ, bì nù ér zhǐ zhī. yī dàn, bào dé fēng xuàn, fāng wò yú wǔ xià, hū yǒu tián fù lì yú tà qián, yún: lín wǔ jiān yù lái shěng jí. jiàn shù rén, xíng mào wāng liè, fú shì huò zǐ huò qīng. yǒu ǎi pū, tí jiǔ liǎng hú, lì jiē ér shàng. zuǒ yòu qī zǐ, xī wú suǒ dǔ. wèi xún yuē: ěr cháng rì fù qì, hū yú wǒ cáo. láo lǐ zhī jiān, bì wèi tā rén ài xī. jīn yǒu chún zhòu shù dòu, zhòng yù wèi jūn yī zuì. é yǐ jù bēi, mǎn zhuó yǐn xún, liǎng hú jù jǐn, yú lì mǎn xí. wèi xún yuē: hé yǐ cháng shí xī jiǔ yě yé? zì ěr bǎi hái hūn cuì, rú sù sù chéng chuò rán, shù yuè fāng yù. chū jù tán lù
咸通中,中牟尉李浔,寓居圃田别墅。性刚戾,不以鬼神为意。每见人酹酒,必怒而止之。一旦,暴得风眩,方卧于庑下,忽有田父立于榻前,云:邻伍间欲来省疾。见数人,形貌尪劣,服饰或紫或青。有矮仆,提酒两壶,历阶而上。左右妻子,悉无所睹。谓浔曰:尔常日负气,忽于我曹。醪醴之间,必为他人爱惜。今有醇酎数斗,众欲为君一醉。俄以巨杯,满酌饮浔,两壶俱尽,余沥满席。谓浔曰:何以常时惜酒也耶?自尔百骸昏悴,如宿宿酲惙然,数月方愈。(出《剧谈录》)
duàn chéng shì
段成式
tài cháng qīng duàn chéng shì, xiàng guó wén chāng zi yě, yǔ jǔ zǐ wēn tíng yún qīn shàn. xián tōng sì nián liù yuè zú. tíng yún jū xián niǎn xià, shì suì shí yī yuè shí sān rì dōng zhì, dà xuě, líng chén yǒu kòu mén zhě. pū fū shì zhī nǎi gé fēi shòu yī zhú tǒng, yún: duàn shǎo cháng sòng shū lái. tíng yún chū wèi wù, fā tǒng huò shū, qí shàng wú zì. kāi zhī, nǎi chéng shì shǒu zhá yě. tíng yún dà jīng, chí chū hù, qí rén yǐ miè yǐ. nǎi fén xiāng zài bài ér dú, dàn bù yù qí lǐ, cí yuē: tòng fā yōu mén, āi guī duǎn shù. píng shēng yǐ yǐ, hòu shì hé yún. kuàng fù nán zǐ bēi huáng, nǚ qīng jù lǜ. dù líng fēn jué, wǔ zi chéng jūn. zì shì jǐng zhàng liú yīng, tíng zhōng wǔ gǔ. jiāo kūn zhī gù, yǒng duàn sī qíng. kāng kǎi suǒ shēn, lì zhàn nán jǐn. bù jù. jīng zhōu mù duàn chéng shì dùn shǒu. zì hòu jì wú suǒ wén. shū yún jūn zì, zì shū suǒ wú, yǐ yì dú zhī, dàng zuò qún zì ěr. wēn duàn èr jiā, jiē chuán qí běn. zǐ ān jié, qián yí wáng fù, nǎi tíng yún xù yě, zì shuō zhī. chū nán chǔ xīn wén
太常卿段成式,相国文昌子也,与举子温庭筠亲善。咸通四年六月卒。庭筠居闲辇下,是岁十一月十三日冬至,大雪,凌晨有扣门者。仆夫视之;乃隔扉授一竹筒,云:段少常送书来。庭筠初谓误,发筒获书,其上无字。开之,乃成式手札也。庭筠大惊,驰出户,其人已灭矣。乃焚香再拜而读,但不谕其理,辞曰:恸发幽门,哀归短数。平生已矣,后世何云。况复男紫悲黄,女青惧绿。杜陵分绝,武子成覠。自是井障流鹦,庭钟舞鹄。交昆之故,永断私情。慷慨所深,力占难尽。不具。荆州牧段成式顿首。自后寂无所闻。书云覠字,字书所无,以意读之,当作群字耳。温段二家,皆传其本。子安节,前沂王傅,乃庭筠婿也,自说之。(出《南楚新闻》)
guǐ zàng
鬼葬
chén zhōu xù pǔ xiàn xī sì shí lǐ, yǒu guǐ zàng shān. huáng mǐn yuán chuān jì yún, qí zhōng yán yǒu guān mù, yáo wàng kě zhǎng shí yú zhàng, wèi guǐ zàng zhī xū. gù lǎo yún, guǐ zào cǐ guān, qī rì zhòu hūn, wéi wén fǔ záo shēng. rén jiā bù jué shī qì wù dāo fǔ, qī rì jì, suǒ shī zhī wù, xī hái qí zhǔ, dāng fǔ jiē yǒu féi nì xīng sāo. jiàn cǐ guān yǎn rán, héng jù àn pàn. chū qià wén jì
辰州溆浦县西四十里,有鬼葬山。黄闵《沅川记》云,其中岩有棺木,遥望可长十余丈,谓鬼葬之墟。故老云,鬼造此棺,七日昼昏,唯闻斧凿声。人家不觉失器物刀斧,七日霁,所失之物,悉还其主,铛斧皆有肥腻腥臊。见此棺俨然,横据岸畔。(出《洽闻记》)
dǒng hàn xūn
董汉勋
rǔ fén bù jiàng dǒng hàn xūn, shàn qí shè, lì jiān shù rén, jiǎo jié néng dòu. lèi shù yú xī běi biān, qiāng rén dàn zhī. gān fú bǐng shēn suì, wèi rǔ zhī lóng xīng zhèn jiāng. hū yī rì, wèi qí qī yuē: lái rì yǒu shí yú gù rén xiāng fǎng, kě fēng bèi jiǔ shí. qí jiā yǐ wéi cháng kè yě, yì rì, shèng shè tīng shì. zhì chén sì jiān, hàn xūn shù dài, chū zhèn mén, xiàng kōng lián bài, huò hū xíng dì, huò hū zì, yán xiào yī ràng ér dēng tīng. qí jiā dà è, jù jiǔ shí, ruò chén jì yān. jì bà, qí qī jí zhī, hàn xūn yuē: jiē nǎng rì biān shàng zhèn méi tóng chái yě, jiǔ bié yī lái ěr, hé yì zhī yǒu? hòu hàn xūn zhōng yì wú yàng. zhì míng nián qiū bā yuè huì, qīng tǔ zéi wáng xiān zhī shù wàn rén yǎn zhì. shí chéng píng zhī dài, jùn guó xī wú wǔ bèi. shì rì, jùn xuǎn ruì zú wǔ bǎi rén, lìng yǒng jiāng cuàn hóng zhǔ zhī. chū jùn dōng èr shí lǐ kǔ mù diàn, jǐn wèi zéi suǒ qín, wéi yī qí zǒu zhì jùn. jùn rén dà jīng, suì bì mén dēng pí, bù fèn gù shǒu. hàn xūn yǐ wǔ bǎi rén jù cǐ mén. jiǔ yuè shuò dàn, zéi zhì hé wéi, yī gǔ ér xiàn nán mén, zhí tài shǒu wáng liào. hàn xūn yú běi mén, chéng chéng kǔ zhàn. zhōng shǐ zhě jiē yīng xián yǐn yǔ, suǒ shā shù shí rén, shǐ jǐn, zéi yǐ rù. hàn xūn yùn jiàn, fù shā shù shí rén. jiàn jì zhé, nǎi chōu wū chuán jī zhī, yòu shā shù shí rén. rì shàng jī pí, wèi bīng suǒ yì, zéi shuài yì jiē yì yān. chū sān shuǐ xiǎo dú
汝坟部将董汉勋,善骑射,力兼数人,矫捷能斗。累戍于西北边,羌人惮之。乾符丙申岁,为汝之龙兴镇将。忽一日,谓其妻曰:来日有十余故人相访,可丰备酒食。其家以为常客也,翌日,盛设厅事。至辰巳间,汉勋束带,出镇门,向空连拜,或呼行第,或呼字,言笑揖让而登厅。其家大愕,具酒食,若陈祭焉。既罢,其妻诘之,汉勋曰:皆曩日边上阵没同侪也,久别一来耳,何异之有?后汉勋终亦无恙。至明年秋八月晦,青土贼王仙芝数万人奄至。时承平之代,郡国悉无武备。是日,郡选锐卒五百人,令勇将爨洪主之。出郡东二十里苦慕店,尽为贼所擒,唯一骑走至郡。郡人大惊,遂闭门登陴,部分固守。汉勋以五百人据此门。九月朔旦,贼至合围,一鼓而陷南门,执太守王镣。汉勋于北门,乘城苦战。中矢者皆应弦饮羽,所杀数十人,矢尽,贼已入。汉勋运剑,复杀数十人。剑既折,乃抽屋椽击之,又杀数十人。日上饥疲,为兵所殪,贼帅亦嗟异焉。(出《三水小牍》)