qīng tài zhǔ pú shè bēi lǐ yǒng zi qiào yì jùn liú qiào yuán zhōu fù lǎo zhū tíng yǔ sēng dé lín sī mǎ zhèng yí
清泰主 僕射陂 李泳子 譙乂俊 劉峭 袁州父老 朱廷禹 僧德林 司馬正彝
liú xuān huáng lǔ zhāng chán guō hòu xún yáng xiàn lì zhū yuán jí gū jiǔ wáng shì bào huí liú hào cuī liàn shī
劉宣 黃魯 張鋋 郭厚 潯陽縣吏 朱元吉 沽酒王氏 鮑回 劉皞 崔練師
qīng tài zhǔ
清泰主
táng qīng tài zhǔ, nǎi jìn gāo zǔ zhī fù xiōng yě. míng zōng shǐ wèi tài yuán jiāng shuài, èr zhǔ jūn zhí wèi gāo. yīn jī jū, rù zhào xiāng zi miào, jù jiàn tǔ ǒu bì wèi ér lì, shén yà zhī, qián yì zì fù. jí míng zōng gōng gāo, cháng wēi jù. èr zhǔ yuē: zhào xiāng zi zhōng néng zhì fú xié? ěr hòu èr zhǔ dié xiǎng dà wèi. chū běi mèng suǒ yán
唐清泰主,乃晉高祖之婦兄也。明宗始為太原將帥,二主軍職未高。因擊鞠,入趙襄子廟,俱見土偶避位而立,甚訝之,潛亦自負。及明宗功高,常危懼。二主曰:趙襄子終能致福邪?爾後二主迭享大位。(出《北夢瑣言》)
pú shè bēi
僕射陂
yǐ wèi suì, qì dān jù hé shuò, jìn shī jù yú chán yuān. tiān xià sāo rán, pí yú zhàn fá. hàn lín xué shì wáng rén yù, fèng shǐ féng yì, lù yóu yú zhèng, guò pú shè bēi. jiàn zhōu mín jí jūn yíng fù nǚ, tián yàn yú dào lù, jiē zhí cuò cǎi xiǎo qí zi, chā yú bēi zhōng, bù zhī qí shù. xún qí jū rén, jiē yuē: zhèng rén bǐ jiā mèng lǐ wèi gōng yún:' qǐng duō zào qí fān, zhì yú bēi zhōng. wǒ jiàn jí dé wú shù bīng, wèi zhōng yuán jiǎn chú róng kòu, suǒ fá zhě jīng qí ěr.' shì yǐ jiā bié xiàn cǐ fān qí. chū wèi zhī xìn, yǐ wèi yāo yán, guǒ xún yuè zhī jiān, jī bài hú lǔ. jí shǐ huí, guò qí bēi, shǐ pū zhě xià lù, fǎng yú cǎo jì, cún zhě shàng duō. chū yù táng xián huà
乙未歲,契丹據河朔,晉師拒於澶淵。天下騷然,疲於戰伐。翰林學士王仁裕,奉使馮翊,路由於鄭,過僕射陂。見州民及軍營婦女,填咽於道路,皆執錯彩小旗子,插於陂中,不知其數。詢其居人,皆曰:鄭人比家夢李衛公云:'請多造旗幡,置於陂中。我見集得無數兵,為中原剪除戎寇,所乏者旌旗耳。'是以家別獻此幡旗。初未之信,以為妖言,果旬月之間,擊敗胡虜。及使回,過其陂,使仆者下路,訪於草際,存者尚多。(出《玉堂閒話》)
lǐ yǒng zi
李泳子
shǔ dà lǐ shǎo qīng lǐ yǒng, cháng guī pí chéng bié shù. guò qiáo, jiàn yī yīng ér, yǐ jiāo yè jiàn zhī, yǒng lián qí xíng xiàng mào yì, bǔ yǎng wèi zi. liù qī nián, néng shū, shàn dú xiào, fù mǔ zhōng ài zhī, guò yú qīn zi. zhì shí èr suì, jīng shǐ wèi jiàn zhě, jiē lǎn zhī rú sù xí, rén jiē wèi zhī shén zhì. cháng dú jū yī shì zhōng yuè shū, fù mǔ ǒu qián kuī zhī, jiàn yī rén chí bù shū, fù yǒu èr tóng zǐ jiē yǐn chéng guò, qí zi biàn dà shū shù xíng, què shòu zhī qù. fù mǔ yì zhī, lái rì, yīn dài lì, yǒng yí qū wèi zhī yuē: wú yè lái qiè yǒu suǒ dǔ, rǔ dé fēi pàn yīn fǔ shì hū? yuē: rán. zhòng wèn zé wéi bài bù duì. yǒng yuē: yīn fǔ rén jiān, shì yì bù tóng, wú bù yù kǔ wèn, rǔ yí shàn bǎo. zi yòu bài. què hòu liù nián, yī dàn bái yú fù mǔ: ér zhǐ hé yǔ shǎo qīng fū rén wèi ér yī shí bā nián, jīn zé shì bì. lái rì shēn shí, què guī míng sī. yīn qì xià jiǔ zhī, fù mǔ yì wèi zhī chū tì. yǒng wèn yuē: wú guān zhì hé? dá yuē: zhī zài dà lǐ shǎo qīng. guǒ lái rì shēn shí, qí zi zú, gù yǒng yǒu tuì xián zhī zhì. wèi jiǔ, zuò shì suì bà. chū yě rén xián huà
蜀大理少卿李泳,嘗歸郫城別墅。過橋,見一嬰兒,以蕉葉薦之,泳憐其形相貌異,哺養為子。六七年,能書,善讀笑,父母鍾愛之,過於親子。至十二歲,經史未見者,皆覽之如夙習,人皆謂之神智。嘗獨居一室中閱書,父母偶潛窺之,見一人持簿書,復有二童子接引呈過,其子便大書數行,卻授之去。父母異之,來日,因待立,泳疑曲謂之曰:吾夜來竊有所睹,汝得非判陰府事乎?曰:然。重問則唯拜不對。泳曰:陰府人間,事意不同,吾不欲苦問,汝宜善保。子又拜。卻後六年,一旦白於父母:兒只合與少卿夫人為兒一十八年,今則事畢。來日申時,卻歸冥司。因泣下久之,父母亦為之出涕。泳問曰:吾官至何?答曰:只在大理少卿。果來日申時,其子卒,故泳有退閒之志。未久,坐事遂罷。(出《野人閒話》)
qiào yì jùn
譙乂俊
luó jiāng xiàn dào shì qiào yì jùn, zhuàng nián. hū mèng tài shān fǔ jūn zhuī zhī, cì yǐ huáng chì, bǔ wèi zhàng zhí. zhòu guī yīn jiān, yè fù míng fǔ, rú cǐ èr shí yú nián. cháng shuō rén jiān yǒu mìng wèi zhōng wèi è zhě, zhuī shēng hún chī zhī, qí rén zài yáng jiān zhī bìng huò pín qǐ shì yě. wǎng jiàn qīn qī jí lǐ rén bèi chī zhě, míng dàn wǎng shì zhī, jiē yàn, rán héng yuàn dé miǎn. hū yú míng jiān yù dào shì, bù yán xìng míng, wèi yuē: ěr hé bù zhì míng xiāng? zhòu xiāng zhòu yuán zuò zhě jǐn, jù míng chāo běn gǎi. yú yáng jiān shàng gào nán chén běi jí, bì děi miǎn. yì jùn yī cǐ qián gào. hū ěr tài shān fǔ jūn què zhuī huáng chì, zì shì suì miǎn. yīn rù dào gōng yì, nián bā shí yú. chū yě rén xián huà
羅江縣道士譙乂俊,壯年。忽夢太山府君追之,賜以黃敕,補為杖直。晝歸陰間,夜赴冥府,如此二十餘年。常說人間有命未終為惡者,追生魂笞之,其人在陽間之病或貧乞是也。往見親戚及里人被笞者,明旦往視之,皆驗,然恆願得免。忽於冥間遇道士,不言姓名,謂曰:爾何不致名香?晝(香晝原作者盡,據明抄本改。)於陽間上告南辰北極,必得免。乂俊依此虔告。忽爾太山府君卻追黃敕,自是遂免。因入道攻易,年八十餘。(出《野人閒話》)
liú qiào
劉峭
xīn yǒu suì, jīn shuǐ zhǔ bù liú qiào, yīn yóu yún dǐng shān, dǔ shān miào shèng shì yī táng, yǒu tǔ ǒu, zhū yī jù ān. qiào yà zhī, jié yú shān zhǔ zhāo nè, zhāo nè yuē: yú sān xī lián mèng jiàn wáng, yǔ jìn pì yī pàn guān, yí shè táng yǔ, sù zhū yī yī guān ér sì zhī. gù yǒu cǐ zuò. qiào bù zhī xìn. míng nián zhì mǎn, hái chéng dū, yù dōu guān yuán wài sūn féng jí. yán qí shì, féng jí yuē: qǐng wèi ān zhòng gǔ mí liú zhī jì, yǔ zhǎng yòu yún:' dǐng shān wáng yǐ jù shū mǎ pìn lǐ, pì wú zuò pàn guān.' yán jué, yǎn rán duān zuò zhǎng shì. chū sā chéng lù
辛酉歲,金水主簿劉峭,因游雲頂山,睹山廟盛飾一堂,有土偶,朱衣據鞍。峭訝之,詰於山主昭訥,昭訥曰:餘三夕連夢見王,語近辟一判官,宜設堂宇,塑朱衣一官而祀之。故有此作。峭不之信。明年秩滿,還成都,遇都官員外孫逢吉。言其事,逢吉曰:頃為安仲古彌留之際,語長幼云:'頂山王已具書馬聘禮,辟吾作判官。'言絕,儼然端坐長逝。(出《撒誠錄》)
yuán zhōu fù lǎo
袁州父老
yuán zhōu chéng zhōng yǒu lǎo fù, xìng jǐn hòu, wèi xiāng lǐ suǒ tuī, jiā yì shén fù. yī rì yǒu zǐ yī shào nián, chē pū shén shèng, yì qí jiā qiú shí. lǎo fù jí yán rù, shè shí shèn zhì, biàn jí pū zhě. lǎo fù shì shí yú qián, yīn sī zhǎng lì cháo shǐ xíng xiàn, dāng yǒu dùn dì, cǐ hé rén zāi? yì sè shén yí. shào nián jué zhī, wèi yuē: jūn yí wǒ, wǒ bù néng fù wèi jūn yǐn. yǎng shān shén yě. fù sǒng rán zài bài, yuē: yǎng shān rì yàn yú jì sì, nài hé qiú shí hū? shén yuē: fán rén zhī sì wǒ, jiē cóng wǒ qiú fú. wǒ yǒu lì bù néng zhì zhě, huò fēi qí rén bù dāng shòu fú zhě, wǒ jiē bù gǎn xiǎng zhī. yǐ jūn zhǎng zhě, gù cóng jūn qiú shí ěr. shí qì, cí ràng ér qù, suì bù jiàn. chū jī shén lù
袁州城中有老父,性謹厚,為鄉里所推,家亦甚富。一日有紫衣少年,車仆甚盛,詣其家求食。老父即延入,設食甚至,徧及仆者。老父侍食於前,因思長吏朝使行縣,當有頓地,此何人哉?意色甚疑。少年覺之,謂曰:君疑我,我不能復為君隱。仰山神也。父悚然再拜,曰:仰山日厭於祭祀,奈何求食乎?神曰:凡人之祀我,皆從我求福。我有力不能致者,或非其人不當受福者,我皆不敢享之。以君長者,故從君求食耳。食訖,辭讓而去,遂不見。(出《稽神錄》)
zhū tíng yǔ
朱廷禹
jiāng nán nèi chén zhū tíng yǔ, yán qí suǒ qīn fàn hǎi yù fēng, zhōu jiāng fù zhě shù yǐ. hǎi shī yún: cǐ hǎi shén yǒu suǒ qiú. kě jí qǔ zhōu zhōng suǒ zài, qì zhī shuǐ zhōng. wù jiāng jǐn, yǒu yī huáng yī fù rén, róng sè jué shì, chéng zhōu ér lái, sì qīng yī zú cì chuán, jiē zhū fā shǐ yá, mào shén kě wèi. fù rén jìng shàng chuán, wèn yǒu hǎo fā dí, kě yǐ jiàn yǔ. qí rén máng bù, bù fù jì, dàn yún: wù yǐ jǐn yǐ. fù rén yún: zài chuán hòu guà bì bì yuán zuò bì, jù jī shén lù gǎi. qiè zhōng. rú yán ér dé zhī. chuán wū shàng yǒu pú là, fù rén qǔ yǐ shí sì zú. shì qí shǒu, wū zhǎo yě. chí dí ér qù, zhōu nǎi dá. tíng yǔ yòu yán, qí zhū qīn zì jiāng xī rú guǎng líng, xié shí yī suì ér, xíng zhì mǎ dāng pō, dēng àn wǎn wàng. jí hái chuán, shī qí ér. biàn xún zhī, dé yú mào lín zhōng, yǐ rú chī yǐ. yì rì, nǎi néng yán. yún: wèi rén zhào qù, yǒu suǒ jiào wǒ. nǎi chuī zhǐ zhǎng xiào, yǒu shān qín shù shí bǎi zhī, yīng shēng ér zhì, máo cǎi guài yì, rén mò néng shí. zì ěr dōng xià, shí shí chuī xiào, zhòng qín bì zhì. zhì bái shā, bù gǎn fù rù. bó fǎng yī wū zhì zhī, jiǔ nǎi yù. chū jī shén lù
江南內臣朱廷禹,言其所親泛海遇風,舟將復者數矣。海師云:此海神有所求。可即取舟中所載,棄之水中。物將盡,有一黃衣婦人,容色絕世,乘舟而來,四青衣卒刺船,皆朱發豕牙,貌甚可畏。婦人竟上船,問有好發髢,可以見與。其人忙怖,不復記,但云:物已盡矣。婦人云:在船後掛壁(壁原作璧,據《稽神錄》改。)篋中。如言而得之。船屋上有脯臘,婦人取以食四卒。視其手,烏爪也。持髢而去,舟乃達。廷禹又言,其諸親自江西如廣陵,攜十一歲兒,行至馬當泊,登岸晚望。及還船,失其兒。遍尋之,得於茂林中,已如痴矣。翌日,乃能言。云:為人召去,有所教我。乃吹指長嘯,有山禽數十百隻,應聲而至,毛彩怪異,人莫能識。自爾東下,時時吹嘯,眾禽必至。至白沙,不敢復入。博訪醫巫治之,久乃愈。(出《稽神錄》)
sēng dé lín
僧德林
zhè xī sēng dé lín, shǎo shí yóu shū zhōu, lù zuǒ jiàn yī fū, hé chú zhì fāng zhàng zhī dì. zuǒ yòu shù shí lǐ bù jiàn jū rén, wèn zhī, duì yún: qǐng shí zì shū zhì tóng chéng. zhì cǐ bào dé shān jí, bù néng qù, yīn wò cǎo zhōng. jí shāo xǐng, yǐ hūn yǐ. sì wàng wú rén yān, wéi hǔ bào hǒu jiào, zì fēn bì sǐ. é yǒu yī rén, bù cóng rú dà jiāng, zhì cǐ xià mǎ. jù hú chuáng zuò. liáng jiǔ, zhào èr zú yuē:' shàn shǒu cǐ rén, míng rì sòng zhì tóng chéng xiàn xià.' suì shàng mǎ qù, shū hū bù jiàn, wéi èr zú zài yān. mǒu jí qiáng qǐ wèn zhī, dá:' cǐ máo jiāng jūn yě, cháng yè chū liè hǔ, yōu rǔ bèi shāng, gù shǐ hù rǔ.' yù gèng wèn zhī, kùn ér fù wò. jí jué, yǐ rì chū. bù fù jiàn èr zú, jí qǐ ér xíng, yì shén qīng jiàn, ruò wú jí zhě. zhì tóng chéng, qǐng zhī jí yù. gù yǐ suǒ jiàn zhī chù, lì cí sì zhī. dé lín shàng shū zhōu shí nián, jí huí, zé cūn luò jiē lì máo jiāng jūn cí yǐ. chū jī shén lù
浙西僧德林,少時游舒州,路左見一夫,荷鋤治方丈之地。左右數十里不見居人,問之,對云:頃時自舒至桐城。至此暴得痁疾,不能去,因臥草中。及稍醒,已昏矣。四望無人煙,唯虎豹吼叫,自分必死。俄有一人,部從如大將,至此下馬。據胡床坐。良久,召二卒曰:'善守此人,明日送至桐城縣下。'遂上馬去,倏忽不見,唯二卒在焉。某即強起問之,答:'此茅將軍也,常夜出獵虎,憂汝被傷,故使護汝。'欲更問之,困而復臥。及覺,已日出。不復見二卒,即起而行,意甚輕健,若無疾者。至桐城,頃之疾愈。故以所見之處,立祠祀之。德林上舒州十年,及回,則村落皆立茅將軍祠矣。(出《稽神錄》)
sī mǎ zhèng yí
司馬正彝
sī mǎ zhèng yí zhě, shǐ wèi xiǎo lì. xíng lì shuǐ dào zhōng, qù qián diàn shàng yuǎn, ér jī kě shén, yì pō yōu zhī. é ér yù yī xīn cǎo diàn shù jiān, dú yī fù rén yíng kè, wèi shè yǐn shí, shén fēng jié. tiān yí xiè zhī, fù rén yún: zhì dōu, yǒu hǎo fěn yān zhī, yí yǐ wèi huì. zhèng yí xǔ nuò. zhì jiàn yè, yù qí suǒ zhī wǎng lì shuǐ, yīn shì fěn zhī yì yí zhī. jù gào qí chù, jì zhì, bù fù jiàn diàn, dàn yī shén nǚ miào, yīn zhì suǒ yí ér qù. zhèng yí hòu wèi lì shuǐ lìng, xiāng chuán yún, wǎng wǎng yǒu yù zhī zhě, wèi zhī qí shěn. chū jī shén lù
司馬正彝者,始為小吏。行溧水道中,去前店尚遠,而饑渴甚,意頗憂之。俄而遇一新草店數間,獨一婦人迎客,為設飲食,甚豐潔。天彝謝之,婦人云:至都,有好粉胭脂,宜以為惠。正彝許諾。至建業,遇其所知往溧水,因市粉脂詣遺之。具告其處,既至,不復見店,但一神女廟,因置所遺而去。正彝後為溧水令,相傳雲,往往有遇之者,未知其審。(出《稽神錄》)
liú xuān
劉宣
wù yín suì, wú shī zhēng yuè, bài yú lín ān. bì jiāng liú xuān shāng zhòng, wò yú sǐ rén zhōng. zhì yè, yǒu guān lì shù rén, chí bù shū zhì, biàn yuè sǐ zhě. zhì xuān, nǎi fú qǐ shì zhī yuē: cǐ hàn fēi shì. yǐn chū shí yú bù, zhì lù zuǒ ér qù. míng rì zéi tuì, xuān nǎi dé guī. xuān féi bái rú hù, chū fú yú dì, yuè rén gē qí kāo ròu, xuān bù gǎn dòng. hòu chuāng yù, ròu bù fù shēng, tún jìng xiǎo piān. shí yú nián nǎi zú. chū jī shén lù
戊寅歲,吳師征越,敗於臨安。裨將劉宣傷重,臥於死人中。至夜,有官吏數人,持簿書至,遍閱死者。至宣,乃扶起視之曰:此漢非是。引出十餘步,置路左而去。明日賊退,宣乃得歸。宣肥白如瓠,初伏於地,越人割其尻肉,宣不敢動。後瘡愈,肉不復生,臀竟小偏。十餘年乃卒。(出《稽神錄》)
huáng lǔ
黃魯
xú sān huì wèi fǔ zhōu lù shì cān jūn, qí xià gàn lì huáng lǔ zhě, jùn zhī lǐ rén. nián shào, pō bái xī, yǒu fù mǔ zài xiāng zhōng, shù yuè yī gào guī, guī xún rì fù lái. yī dàn, guī yuè yú bù zhì, sān huì yí lì zhì qí jiā zhào zhī. jiā rén yún: jiǔ bù guī yǐ. yú shì sàn xún zhī. yòu yuè yú, nǎi jiàn zài shēn shān zhōng, huáng yī xǐ lǚ, xié dàn ér yóu. yǔ tā shào nián shù rén, jiē yī fú xiāng lèi. bǔ zhī bù huò. lǔ jiā fù, nǎi duō mù rén, fú cǎo jiān yǐ cì zhī. shù rì, guǒ qín zhī, ér zhū shào nián jiē zǒu. jì guī, wèn qí gù, yuē: shān zhōng yǒu shí shì zhě, qí jiā rú wáng gōng. nà wǒ wèi xù. tā wú suǒ yán. liú shù rì, fù shī qù, yòu yú shān zhōng qiú dé zhī, rú shì zhě sān. hòu yī rì jìng qù, suì bù fù jiàn. xún shí shì zhī jū, yì bù néng dé. cǐ shān nǎi lín chuān rén cǎi shí zhī suǒ, gài shí zhī shén yě. chū jī shén lù
徐三誨為撫州錄事參軍,其下干力黃魯者,郡之俚人。年少,頗白皙,有父母在鄉中,數月一告歸,歸旬日復來。一旦,歸月余不至,三誨遺吏至其家召之。家人云:久不歸矣。於是散尋之。又月余,乃見在深山中,黃衣屣履,挾彈而游。與他少年數人,皆衣服相類。捕之不獲。魯家富,乃多募人,伏草間以伺之。數日,果擒之,而諸少年皆走。既歸,問其故,曰:山中有石氏者,其家如王公。納我為婿。他無所言。留數日,復失去,又於山中求得之,如是者三。後一日竟去,遂不復見。尋石氏之居,亦不能得。此山乃臨川人採石之所,蓋石之神也。(出《稽神錄》)
zhāng chán
張鋋
zhāng chán zhě, rèn yì zǎi, yǐ lián zhí chēng. hòu wèi péng zé lìng, shǐ zhì xiàn zhái. táng hòu yǒu shén cí, cí qián jù mù chéng lín, wū yuān wū yuān yuán zuò wèi yān, jù míng chāo běn gǎi. yě qín, qún cháo qí shàng, fèn huì jī yú táng zhōng. rén wèi qí shén, gù mò gǎn fàn. fàn yuán zuò yú, jù míng chāo běn gǎi. chán dà dà yuán zuò yǐ, jù míng chāo běn gǎi. è zhī, shǐ wū qí yú shén yuē: suǒ wèi tǔ dì zhī shén. dāng jié qīng xiàn shǔ, yǐ fèng jū rén, nài hé xīng huì rú shì xié? ěr sān rì zhōng, dāng jǐn zhú zhòng qín. bù rán, wú jiāng fén miào ér fá shù yǐ! jū èr rì, yǒu shù dà è, fèn jī ér zhì, jǐn huài qún cháo, yòu yī rì dà yǔ. fèn huì jiē jìng. zì cǐ zhái jū qīng jié yǐ. chū jī shén lù
張鋋者,任邑宰,以廉直稱。後為彭澤令,使至縣宅。堂後有神祠,祠前巨木成林,烏鳶(烏鳶原作為焉,據明抄本改。)野禽,群巢其上,糞穢積於堂中。人畏其神,故莫敢犯。(犯原作於,據明鈔本改。)鋋大(大原作矣,據明鈔本改。)惡之,使巫祈於神曰:所為土地之神。當潔清縣署,以奉居人,奈何腥穢如是邪?爾三日中,當盡逐眾禽。不然,吾將焚廟而伐樹矣!居二日,有數大鶚,奮擊而至,盡壞群巢,又一日大雨。糞穢皆淨。自此宅居清潔矣。(出《稽神錄》)
guō hòu
郭厚
lǐ zōng wèi shū zhōu cì shǐ, chóng zào kāi yuán sì. gōng tú shǐ jí, jiāng jùn yī fèi jǐng. jǐng jǐng xià yuán yǒu zhōng rú yán ér dé zhī chuán wū shàng yǒu pú là fù rén qǔ yǐ shí sì zú shì qí shǒu èr shí èr zì, xì běn juǎn zhū tíng yǔ tiáo nèi wén, wù yǎn yú cǐ, jīn shān. jīn běn jī shén lù wú guō hòu tiáo. míng chāo běn yú cǐ chù kōng yī xíng jì èr shí èr zì tǔ kòu fàn què, tiān xià luàn. sēng bèi lì wú xíng zī, shā wǒ tóu cǐ jǐng zhōng, jīn hái gǔ zài shì. wèi wǒ bái lǐ gōng, xìng zàng wǒ, wú jiàn qì yě. zhǔ zhě yǐ gào zōng, yì rì qīn zhì jǐng shàng, shǐ fā zhī, guǒ dé hái gǔ. jí wèi jù yī qīn guān guǒ, shè jì ér zàng zhī. zàng rì, wǔ bó fù pū dì. guǐ gào gào yuán zuò rú, jù míng chāo běn gǎi. yuē: wèi wǒ xiè lǐ gōng, yōu hún chù cǐ, yǐ sān shí nián, jí gōng zhī huì, jīn jiǔ zhōu shè lìng, yǐ bǔ wǒ wèi tǔ dì zhī shén, pèi shí yú cǐ yǐ. sì zhōng zhì jīn sì zhī. chū jī shén lù
李宗為舒州刺史,重造開元寺。工徒始集,將浚一廢井。井(井下原有中如言而得之船屋上有脯臘婦人取以食四卒視其手二十二字,系本卷朱廷禹條內文,誤衍於此,今刪。今本《稽神錄》無郭厚條。明抄本於此處空一行計二十二字)土寇犯闕,天下亂。僧輩利吾行資,殺我投此井中,今骸骨在是。為我白李公,幸葬我,無見棄也。主者以告宗,翌日親至井上,使發之,果得骸骨。即為具衣衾棺槨,設祭而葬之。葬日,伍伯復仆地。鬼告(告原作如,據明抄本改。)曰:為我謝李公,幽魂處此,已三十年,籍公之惠,今九州社令,已補我為土地之神,配食於此矣。寺中至今祀之。(出《稽神錄》)
xún yáng xiàn lì
潯陽縣吏
gēng yín suì, jiāng xī jié dù shǐ xú zhī jiàn, yǐ qián bǎi wàn shī lú shān shǐ zhě miào. xún yáng lìng qiǎn yī lì diǎn qí shì. cǐ lì cháng rù chéng, zhào yī huà gōng jù wǎng, huà gōng fù hé dān cǎi zá wù cóng zhī. shǐ chū chéng, lì hūn rán ruò zuì, zì jiě yāo dài tóu dì. huà gōng yǐ wèi zuì, zuì xià míng chāo běn yǒu qǔ zì, shǔ xià. ér suí zhī. xū yú, fù tuō yī qì mào, bǐ zhì shān zhōng, dài zhì luǒ shēn. jìn miào jiàn shuǐ zhōng, yǒu yī zú, qīng yī, bái wéi bì xī. lì zhì. nǎi zhí zhī. huà gōng jiù zhī yuē: cǐ zuì rén yě. zú nù yuē: jiāo jiāo jiā jiā, shuí néng dé huì. jìng qín zhī, zuò yú shuǐ zhōng. gōng zhī qí fēi rén yě, zǒu wǎng miào zhōng gào rén. jìng wǎng shì zhī, yǐ bù jiàn, qí lì yóu zuò shuǐ zhōng, yǐ sǐ yǐ. nǎi yuè qí chū gěi zhī jí, zé yǐ gān méi guò bàn. jìn shì xiè yuè qīn jiàn zhī. chū jī shén lù
庚寅歲,江西節度使徐知諫,以錢百萬施廬山使者廟。潯陽令遣一吏典其事。此吏嘗入城,召一畫工俱往,畫工負荷丹彩雜物從之。始出城,吏昏然若醉,自解腰帶投地。畫工以為醉,(醉下明抄本有取字,屬下。)而隨之。須臾,復脫衣棄帽,比至山中,殆至裸身。近廟澗水中,有一卒,青衣,白韋蔽膝。吏至。乃執之。畫工救之曰:此醉人也。卒怒曰:交交加加,誰能得會。竟擒之,坐於水中。工知其非人也,走往廟中告人。競往視之,已不見,其吏猶坐水中,已死矣。乃閱其出給之籍,則已乾沒過半。進士謝岳親見之。(出《稽神錄》)
zhū yuán jí
朱元吉
wū jiāng xiàn lìng zhū yuán jí, yán qí suǒ zhī fàn zhōu zhì cǎi shí, yù fēng. tóng háng zhě shù zhōu jiē méi, mǒu jì nì, bù fù jiàn shuǐ, dào lù rú rén jiān. qí rén qū zhī dōng xíng, kě zài dōng àn shān xià, yǒu dà fǔ shǔ, mén wài duī huài chuán bǎn mù rú qiū líng, fù yǒu rén yùn zhū nì zhě cái wù rù kù zhōng shén zhòng. rù mén, táng shàng yǒu guān rén, biàn zhào nì zhě, yuè jí shěn zhī. zhì mǒu dú yuē: cǐ rén bù hé lái, kě lìng sòng chū. lì jí yǐn qù, fù zhì zhōu suǒ. zhōu zhōng cái wù, yì jiē hái zhī. huǎng rán bù zì zhī, chū shuǐ, yǐ zài xī àn shā shàng yǐ. jǔ chuán yǎn rán, yì wú zhān shī. chū jī shén lù
烏江縣令朱元吉,言其所知泛舟至採石,遇風。同行者數舟皆沒,某既溺,不復見水,道路如人間。其人驅之東行,可在東岸山下,有大府署,門外堆壞船板木如丘陵,復有人運諸溺者財物入庫中甚眾。入門,堂上有官人,遍召溺者,閱籍審之。至某獨曰:此人不合來,可令送出。吏即引去,復至舟所。舟中財物,亦皆還之。恍然不自知,出水,已在西岸沙上矣。舉船儼然,亦無沾濕。(出《稽神錄》)
gū jiǔ wáng shì
沽酒王氏
jiàn kāng jiāng níng xiàn xiè zhī hòu, yǒu gū jiǔ wáng shì, yǐ píng zhí chēng. guǐ mǎo suì, èr yuè jì wàng yè, diàn rén jiāng bì wài hù, hū yǒu zhū yī shù rén, pū mǎ shén shèng, yǎn zhì hù qián, chì yuē: kāi mén, wú jiāng zàn qì yú cǐ. diàn rén bēn zǒu gào qí zhǔ. qí zhǔ yuē chū yíng, zé yǐ rù zuò yǐ. zhǔ rén yīn shè jiǔ shí shèn bèi, yòu kào zhū cóng zhě, kè shén xiè yān. qǐng zhī, yǒu pú fū zhí kǔn shéng bǎi qiān zhàng, yòu yī rén zhí jué yì shù bǎi méi, qián bái: qǐng bù wéi. zǐ yī kě zhī. jí chū, yǐ dīng dì, xì shéng qí shàng, wéi fāng qū rén jiā shǐ biàn. liáng jiǔ bái shì qì, zǐ yī qǐ zhì hù wài. cóng zhě yuē: cǐ diàn yì zài wéi zhōng yǐ. zǐ yī xiāng wèi yuē: zhǔ rén xiāng dài shén hòu, miǎn cǐ yī diàn kě hū? jiē yuē: yī jiā ěr, hé wèi bù kě? jí mìng yí yì, chū diàn yú wéi wài. gù zhǔ rén yuē: yǐ cǐ xiāng bào. suì qù, shū hū bù jiàn? gù shì shéng yì, yǐ wáng yǐ. é ér xún shǐ ōu yáng jìn luó xún yè, zhì diàn qián, wèn hé gù shēn yè kāi mén, yòu bù miè dēng zhú hé yě. zhǔ rén jù gào suǒ jiàn, jìn bù xìn. zhí zhī xià yù, jiāng yǐ yāo yán zuì zhī. jū èr rì, jiàn kāng dà huǒ, zì zhū cuī qiáo xī zhì fèng tái shān, jū rén fén zhī dài jǐn. cǐ diàn sì lín jiē wèi wēi jìn, ér wáng shì dú miǎn. chū jī shén lù
建康江寧縣廨之後,有沽酒王氏,以平直稱。癸卯歲,二月既望夜,店人將閉外戶,忽有朱衣數人,仆馬甚盛,奄至戶前,叱曰:開門,吾將暫憩於此。店人奔走告其主。其主曰出迎,則已入坐矣。主人因設酒食甚備,又犒諸從者,客甚謝焉。頃之,有僕夫執捆繩百千丈,又一人執橛杙數百枚,前白:請布圍。紫衣可之。即出,以釘地,繫繩其上,圍坊曲人家使遍。良久白事訖,紫衣起至戶外。從者曰:此店亦在圍中矣。紫衣相謂曰:主人相待甚厚,免此一店可乎?皆曰:一家爾,何為不可?即命移杙,出店於圍外。顧主人曰:以此相報。遂去,倏忽不見?顧視繩杙,已亡矣。俄而巡使歐陽進邏巡夜,至店前,問何故深夜開門,又不滅燈燭何也。主人具告所見,進不信。執之下獄,將以妖言罪之。居二日,建康大火,自朱崔橋西至鳳台山,居人焚之殆盡。此店四鄰皆為煨燼,而王氏獨免。(出《稽神錄》)
bào huí
鮑回
bào huí zhě, cháng rù shēn shān bǔ liè, jiàn yī shào nián, luǒ wò dà shù xià, máo fà wěi dì. huí yù shè zhī, shào nián yuē: wǒ shān shén yě, bì jūn bù jí. wù shā wǒ, fù guì kě zhì. huí yǐ rèn cì qí kǒu, xuè jiē nì liú, suì shā zhī. wú hé huí zú. chū jī shén lù
鮑回者,嘗入深山捕獵,見一少年,裸臥大樹下,毛髮委地。回欲射之,少年曰:我山神也,避君不及。勿殺我,富貴可致。回以刃刺其口,血皆逆流,遂殺之。無何回卒。(出《稽神錄》)
liú hào
劉皞
hàn zōng zhèng qīng liú hào, hū mèng yī rén, shǒu zhí wén bù, dài shì míng lì, yì qí zhī rén mìng lù, nǎi jié zhī, réng xī yuè jǐ jiāng lái qióng dá. lì yuē: zuò qí wáng pàn guān, hòu wèi sī tú zōng zhèng qīng. hào zì yǐ cháo jí yǐ gāo, bù lè què wèi wáng fǔ guān zhí. mèng jué, lì lì jì zhī, yì yán yú qīn yǒu. hòu xián mìng shǐ wú yuè, lù yóu yùn zhōu, hū yú gōng guǎn rǎn jí. huǎng hū yì qí céng mèng wèi qí wáng pàn guān, kǒng shì tài shān tài shān yuán zuò dà sì, jù míng chāo běn gǎi. shén tiān qí wáng yě. nǎi lìng qīn shì jiù miào, chén suǒ mèng, zhù xiāng zhì jiāo yǐ zhì zhī. yī zhì guǒ yīng, zōng qīng yǐ jiā shì wèi liǎo, gèng jiāng míng kěn shén qí, qí guò hǎi huí, dé yǐ cóng mìng. pín zhì bù yǔn, é zú yú yóu tíng. yuán quē chū chù. míng chāo běn zuò chū yù táng xián huà
漢宗正卿劉皞,忽夢一人,手執文簿,殆似冥吏,意其知人命祿,乃詰之,仍希閱己將來窮達。吏曰:作齊王判官,後為司徒宗正卿。皞自以朝籍已高,不樂卻為王府官職。夢覺,歷歷記之,亦言於親友。後銜命使吳越,路由鄆州,忽於公館染疾。恍惚意其曾夢為齊王判官,恐是太山(太山原作大四,據明抄本改。)神天齊王也。乃令親侍就廟,陳所夢,炷香擲茭以質之。一擲果應,宗卿以家事未了,更將明懇神祈,俟過海回,得以從命。頻擲不允,俄卒於郵亭。(原缺出處。明抄本作出《玉堂閒話》)
cuī liàn shī
崔練師
jìn zhōu nǚ dào shì cuī liàn shī, wàng qí míng, mò zhī suǒ zào hé dào. zhì zī chē yī chéng, yōng ér zì gěi. huò lì xiǎo xiǎo yīn gōng, rén yì bù jué. yī dàn, dàn yuán zuò èr, jù míng chāo běn gǎi. chē yú lù zhǎn shā yī xiǎo ér, qí fù mǔ sù guān, zhuī shè jià chē zhī fū, xiè zhī. yù yǐ qí niú chē cháng sǐ ér zhī jiā, qí rén yuē: cǐ wù shì cuī liàn shī chù zū lái. guān sī zhào liàn shī, bìng zhí zhī. tài shǒu luán yuán fú, yè mèng míng sī cuī pàn guān wèi yuē: cuī liàn shī wǒ zhī zhí nǚ, hé zuì ér zhí zhī? mèng jué, zhào liàn shī, yǐ mèng zhōng zhī yán gào zhī. liàn shī duì yuē: mǒu suī xìng cuī, mò zhī shì hé zhǎng xíng. é ěr sǐ ér fù huó. zhōu gāo zǔ wén ér yì zhī, zhào cuī liàn shī rù jīng, réng zé dào shì, wǎng jìn zhōu zǐ jí gōng xiū zhāi yān. chū yù táng xián huà
晉州女道士崔練師,忘其名,莫知所造何道。置輜車一乘,傭而自給。或立小小陰功,人亦不覺。一旦,(旦原作二,據明鈔本改。)車於路輾殺一小兒,其父母訴官,追攝駕車之夫,械之。欲以其牛車償死兒之家,其人曰:此物是崔練師處租來。官司召練師,並縶之。太守欒元福,夜夢冥司崔判官謂曰:崔練師我之侄女,何罪而縶之?夢覺,召練師,以夢中之言告之。練師對曰:某雖姓崔,莫知是何長行。俄爾死兒復活。周高祖聞而異之,召崔練師入京,仍擇道士,往晉州紫極宮修齋焉。(出《玉堂閒話》)