zhāng yú zhōu shēn tú chéng dīng yán wáng yòng zhāng féng
張魚舟 申屠澄 丁岩 王用 張逢
zhāng yú zhōu
張魚舟
táng jiàn zhōng chū, qīng zhōu běi hǎi xiàn běi yǒu qín shǐ huáng wàng hǎi tái, tái zhī cè yǒu bié jìn pō, pō biān yǒu qǔ yú rén zhāng yú zhōu jié cǎo ān zhǐ qí zhōng. cháng yǒu yī hǔ yè tū rù ān zhōng, zhí yú zhōu fāng shuì, zhì yù xiǎo, yú zhōu nǎi jué yǒu rén. chū bù zhī shì hǔ, zhì míng fāng jiàn zhī. yú zhōu jīng jù, fú bù gǎn dòng. hǔ xú yǐ zú mén yú zhōu, yú zhōu xīn yí yǒu gù, yīn qǐ zuò. hǔ jǔ qián zuǒ zú shì yú zhōu, yú zhōu shì zhī, jiàn zhǎng yǒu cì kě zhǎng wǔ liù cùn, nǎi wèi chú zhī. hǔ yuè rán chū ān, ruò bài fú zhī zhuàng, yīn yǐ shēn mó yú zhōu. liáng jiǔ, huí gù ér qù. zhì yè bàn, hū wén ān qián zhuì yī dà wù. yú zhōu zǒu chū, jiàn yī yě shǐ tú shén, jǐ sān bǎi jīn. zài ān qián, jiàn yú zhōu, fù yǐ shēn mó zhī. liáng jiǔ ér qù. zì hòu měi yè sòng wù lái, huò shǐ huò lù. cūn rén yǐ wèi yāo, sòng xiàn. yú zhōu chén shǐ mò, xiàn shǐ lì suí ér cì zhī. zhì èr gēng, yòu sòng mí lái, xiàn suì shì qí zuì. yú zhōu wèi hǔ shè yī bǎi yī zhāi gōng dé. qí yè, yòu xián juàn yī pǐ ér lái. yī rì, qí ān hū bèi hǔ chāi zhī, yì zhě bù yù yú zhōu jū cǐ. yú zhōu zhī yì, suì bié bǔ jū yān. zì hòu hǔ yì bù fù lái. chū guǎng yì jì
唐建中初,青州北海縣北有秦始皇望海台,台之側有別濜泊,泊邊有取魚人張魚舟結草庵止其中。常有一虎夜突入庵中,值魚舟方睡,至欲曉,魚舟乃覺有人。初不知是虎,至明方見之。魚舟驚懼,伏不敢動。虎徐以足捫魚舟,魚舟心疑有故,因起坐。虎舉前左足示魚舟,魚舟視之,見掌有刺可長五六寸,乃為除之。虎躍然出庵,若拜伏之狀,因以身劘魚舟。良久,回顧而去。至夜半,忽聞庵前墜一大物。魚舟走出,見一野豕腯甚,幾三百斤。在庵前,見魚舟,復以身劘之。良久而去。自後每夜送物來,或豕或鹿。村人以為妖,送縣。魚舟陳始末,縣使吏隨而伺之。至二更,又送麋來,縣遂釋其罪。魚舟為虎設一百一齋功德。其夜,又銜絹一匹而來。一日,其庵忽被虎拆之,意者不欲魚舟居此。魚舟知意,遂別卜居焉。自後虎亦不復來。(出《廣異記》)
shēn tú chéng
申屠澄
shēn tú chéng zhě, zhēn yuán jiǔ nián, zì bù yī diào bǔ pú míng chāo běn pú zuò hàn. zhōu shén bīn míng chāo běn bīn zuò fāng. wèi. zhī guān, zhì zhēn fú xiàn dōng shí lǐ xǔ yù fēng xuě dà hán, mǎ bù néng jìn. lù páng máo shè zhōng yǒu yān huǒ shén wēn xù, chéng wǎng jiù zhī, yǒu lǎo fù yù jí chù nǚ huán huǒ ér zuò. qí nǚ nián fāng shí sì wǔ, suī péng fà gòu yī, ér xuě fū huā liǎn, jǔ zhǐ yán mèi. fù yù jiàn chéng lái, jù qǐ yuē: kè chōng xuě hán shén, qǐng qián jiù huǒ. chéng zuò liáng jiǔ, tiān sè yǐ wǎn, fēng xuě bù zhǐ. chéng yuē: xī qù xiàn shàng yuǎn, qǐng sù yú cǐ. fù yù yuē: gǒu bù yǐ péng shì wèi lòu, gǎn bù chéng mìng. chéng suì jiě ān, shī qīn chóu yān. qí nǚ jiàn kè, gèng xiū róng jìng shì, zì wéi bó jiān fù chū, ér xián lì zhī tài, yóu bèi xī shí. yǒu qǐng, yù zì wài qiè jiǔ hú zhì, yú huǒ qián nuǎn yǐn. wèi chéng yuē: yǐ jūn mào hán, qiě jìn yī bēi, yǐ yù níng liè. yīn yī ràng yuē: shǐ zì zhǔ rén. wēng jí xún xíng, chéng dāng lán wěi. chéng yīn yuē: zuò shàng shàng qiàn xiǎo niáng zǐ. fù yù jiē xiào yuē: tián shè jiā suǒ yù, qǐ kě bèi bīn zhǔ? nǚ zǐ jí huí móu xié nì yuē: jiǔ qǐ zú guì? wèi rén bù yí yù yǐn yě. mǔ jí qiān qún, shǐ zuò yú cè. chéng shǐ yù tàn qí suǒ néng, nǎi jǔ lìng yǐ guān qí yì. chéng zhí zhǎn yuē: qǐng zhēng shū yǔ, yì shǔ mù qián shì. chéng yuē: yàn yàn yè yǐn, bù zuì wú guī. nǚ dī huán wēi xiào yuē: tiān sè rú cǐ, guī yì hé wǎng zāi? é rán xún zhì nǚ, nǚ fù lìng yuē: fēng yǔ rú huì, jī míng bù yǐ. chéng è rán tàn yuē xiǎo niáng zǐ míng huì ruò cǐ, mǒu xìng wèi hūn, gǎn qǐng zì méi rú hé? wēng yuē: mǒu suī hán jiàn, yì cháng jiāo bǎo zhī. pō yǒu guò kè, yǐ jīn bó wèi wèn. mǒu xiān bù rěn bié, wèi xǔ. bù qī guì kè yòu yù yuán shí, qǐ gǎn xī? jí yǐ wèi tuō. chéng suì xiū zǐ xù zhī lǐ, qū náng yǐ yí zhī. yù xī wú suǒ qǔ. yuē: dàn bù qì hán jiàn, yān shì zī huò? míng rì, yòu wèi chéng yuē: cǐ gū yuǎn wú lín, yòu fù jiǎo yì, bù zú yǐ jiǔ liú. nǚ jì shì rén, biàn kě xíng yǐ. yòu yī rì, zī jiē ér bié, chéng nǎi yǐ suǒ chéng mǎ zài zhī ér xíng. jì zhì guān, fèng lù shén báo, qī lì yǐ chéng qí jiā, jiāo jié bīn kè. xún rì zhī nèi, dà huò míng yù. ér fū qī qíng yì yì jiā. qí yú hòu qīn zú, fǔ shēng zhí, jì tóng pú sī yǎng, wú bù huān xīn. hòu zhì mǎn jiāng guī, yǐ shēng yī nán yī nǚ, yì shén míng huì, chéng yóu jiā jìng yān. cháng zuò zèng nèi shī yī piān yuē: yī guān cán méi fú, sān nián kuì mèng guāng. cǐ qíng hé suǒ yù? chuān shàng yǒu yuān yāng. qí qī zhōng rì yín fěng, shì mò yǒu hé zhě, rán wèi cháng chū kǒu. měi wèi chéng yuē: wèi fù zhī dào, bù kě bù zhī shū. tǎng gèng zuò shī, fǎn shì yù qiè ěr. chéng bà guān. jí qìng shì guī qín. guò lì zhōu, zhì jiā líng líng zì yuán quē. jù míng chāo běn bǔ. jiāng pàn, lín quán jí cǎo qì xī. qí qī hū chàng rán wèi chéng yuē: qián zhě jiàn zèng yī piān, xún jí yǒu hé, chū bù nǐ fèng shì, jīn yù cǐ jǐng wù, bù néng zhōng mò zhī. nǎi yín yuē: qín sè qíng suī zhòng, shān lín zhì zì shēn. cháng yōu shí jié biàn, gū fù bǎi nián xīn. yín bà, shān rán liáng jiǔ, ruò yǒu mù yān. chéng yuē: shī zé lì yǐ, rán shān lín fēi ruò zhì suǒ sī, tǎng yì xián zūn, jīn zé zhì yǐ. hé yòng bēi qì hū? rén shēng yīn yuán yè xiāng zhī shì, jiē yóu qián dìng. hòu èr shí yú rì, fù fù yuán zuò hòu, jù míng chāo běn gǎi zhì qī běn běn zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. jiā. cǎo shè yī rán, dàn bù fù yǒu rén yǐ. chéng yǔ qí qī jí zhǐ qí shě. qī sī mù zhī shēn, jǐn rì tì qì, yú bì jiǎo gù yī zhī xià, jiàn yī hǔ pí, chén āi jī mǎn. qī jiàn zhī, hū dà xiào yuē: bù zhī cǐ wù shàng zài yé. pī zhī, jí biàn wèi hǔ, xiāo hǒu ná yīng, tū mén ér qù, chéng jīng zǒu bì zhī, xié èr zi xún qí lù, wàng lín dà kū shù rì, jìng bù zhī suǒ zhī. chū hé dōng jì
申屠澄者,貞元九年,自布衣調補濮(明抄本「濮」作「漢」。)州什邠(明抄本「邠」作「邡」。)尉。之官,至真符縣東十里許遇風雪大寒,馬不能進。路旁茅舍中有煙火甚溫煦,澄往就之,有老父嫗及處女環火而坐。其女年方十四五,雖蓬髮垢衣,而雪膚花臉,舉止妍媚。父嫗見澄來,遽起曰:「客沖雪寒甚,請前就火。」澄坐良久,天色已晚,風雪不止。澄曰:「西去縣尚遠,請宿於此。」父嫗曰:「苟不以蓬室為陋,敢不承命。」澄遂解鞍,施衾幬焉。其女見客,更修容靚飾,自帷箔間復出,而閒麗之態,尤倍昔時。有頃,嫗自外挈酒壺至,於火前暖飲。謂澄曰:「以君冒寒,且進一杯,以御凝冽。」因揖讓曰:「始自主人。」翁即巡行,澄當婪尾。澄因曰:「座上尚欠小娘子。」父嫗皆笑曰:「田舍家所育,豈可備賓主?」女子即回眸斜睨曰:「酒豈足貴?謂人不宜預飲也。」母即牽裙,使坐於側。澄始欲探其所能,乃舉令以觀其意。澄執盞曰:「請徵書語,意屬目前事。」澄曰:「厭厭夜飲,不醉無歸。」女低鬟微笑曰:「天色如此,歸亦何往哉?」俄然巡至女,女復令曰:「風雨如晦,雞鳴不已。」澄愕然嘆曰;「小娘子明慧若此,某幸未昏,敢請自媒如何?」翁曰:「某雖寒賤,亦嘗嬌保之。頗有過客,以金帛為問。某先不忍別,未許。不期貴客又欲援拾,豈敢惜?」即以為托。澄遂修子婿之禮,祛囊以遺之。嫗悉無所取。曰:「但不棄寒賤,焉事資貨?」明日,又謂澄曰:「此孤遠無鄰,又復湫溢,不足以久留。女既事人,便可行矣。」又一日,咨嗟而別,澄乃以所乘馬載之而行。既至官,俸祿甚薄,妻力以成其家,交結賓客。旬日之內,大獲名譽。而夫妻情義益浹。其於厚親族,撫甥侄,洎僮僕廝養,無不歡心。後秩滿將歸,已生一男一女,亦甚明慧,澄尤加敬焉。常作《贈內詩》一篇曰:「一官慚梅福,三年愧孟光。此情何所喻?川上有鴛鴦。」其妻終日吟諷,似默有和者,然未嘗出口。每謂澄曰:「為婦之道,不可不知書。倘更作詩,反似嫗妾耳。澄罷官。」即罄室歸秦。過利州,至嘉陵(「陵」字原缺。據明抄本補。)江畔,臨泉藉草憩息。其妻忽悵然謂澄曰:「前者見贈一篇,尋即有和,初不擬奉示,今遇此景物,不能終默之。乃吟曰:「琴瑟情雖重,山林志自深。常憂時節變,辜負百年心。」吟罷,潸然良久,若有慕焉。澄曰:「詩則麗矣,然山林非弱質所思,倘憶賢尊,今則至矣。何用悲泣乎?」人生因緣業相之事,皆由前定。後二十餘日,復(「復」原作「後」,據明抄本改)至妻本(「本」字原缺,據明抄本補。)家。草舍依然,但不復有人矣。澄與其妻即止其舍。妻思慕之深,盡日涕泣,於壁角故衣之下,見一虎皮,塵埃積滿。妻見之,忽大笑曰:「不知此物尚在耶。」披之,即變為虎,哮吼拿攖,突門而去,澄驚走避之,攜二子尋其路,望林大哭數日,竟不知所之。(出《河東記》)
dīng yán
丁岩
zhēn yuán shí sì nián zhōng, duō hǔ bào, bái zhòu shì rén. shí huái shàng zǔ bīng, yīn yǐ wǔ jiāng wáng zhēng mù shēn zhōu yān. zhēng zhì, zé dà xiū qín hǔ jù, bīng zhàng kēng jǐng, mí bù bèi shè. yòu zhòng xuán gòu, dé yī hǔ ér chóu shí jiān yān. yǒu lǎo zú dīng yán zhě shàn wèi xiàn jǐng, suì liè yú tài shǒu, qǐng shān jiān zhì lù yú, zhāng shè yǐ tú zhī. zhēng jì xǔ, bù shù rì, ér huò yī hǔ yān. hǔ zài shēn kēng, wú shī yǒng lì. yán suì fǔ ér xià shì, jiā yǐ wǔ qiào, hǔ zé tiào yuè xiāo hǒu, nù shēng rú léi. ér jù guān zhī tú, qiān bǎi qí zhòng. yán xuàn qí jì dé, kuā xǐ yì cháng. shí fāng bèi jiǔ, yīn wèi yī jīn juàn guà shù gēn, ér zhuì jǐng zhōng. zhòng gòng jiē hài, wèi mí fěn yú bào hǔ zhī zhǎo yá yǐ. jí jiù kuī, yán nǎi duān zuò, ér hǔ dàn dèng shì ěr. yán zhī qīn ài yōu yán, nǎi gòng shè jì, yǐ lù lú xià jù suǒ. cì yán zì fù, dāng jù yǐn shàng, huò xī shí yī zhī quán. yán dé suǒ. zé chán fù yāo zhī, huī shǒu, wài rén zé gòng yǐn zhī. qù dì sān èr chǐ, qí hǔ zé yǐ qián zú zhuō qí suǒ ér liú yān. yì tài jí rén. rú cǐ shù sì. yán yīn ér wèi zhī yuē: ěr bèi zòng bào, rù guō fàn rén. shì xū jiǎn chú, lǐ yí jí cǐ. gù ěr zhī mìng, qiě zài qǐng kè. wú yīn chén zuì, wù luò cǐ zhōng. zhòng suǒ wèi biàn tú zhě, gài yǐ wǒ gù yě. ěr ruò sǔn wǒ, gù jī nù zhòng rén. wǒ qì wèi jué, jí dāng xīn huǒ luàn tóu, ěr wèi huī jìn yǐ. ěr bù ruò bù ruò èr zì yuán dào zhì, jù míng chāo běn gǎi. cóng wú, dāng qǐ bái tài shǒu, shě ěr zhī mìng. jì ěr lǜ lǐng qún bèi, yuǎn lí cǐ tǔ. sī yì dù hé tā shì, ěr suǒ zhī zhě yǐ. wǒ dāng zhì zhī tiān rì, bù yú cǐ yuē. qí hǔ dì tīng, ruò yǒu zhī jiě, yán zé yǐn shéng, zhòng gòng chū zhī. hǔ nǎi mǐ ěr zhǔ mù, bù fù liú. yán jì dé chū, suì yǐ qí shì bái yú bāng bó. yuē: jīn shā yī hǔ, bù zú ráng qún bèi zhī bào, kuàng yǔ shì yuē, qǐ shě zhī, jì qí lǜ lǚ sì chū, guǎn jiè huò níng ěr. zhēng xǔ zhī. yán suì yǐ tài shǒu zhī yì, dīng níng gào yù. hǔ yú xiàn zhōng. yǒng yuè pán xuán, rú hé ēn shī. yán jí jī tǔ kēng cè, shāo yì qiǎn, yóu shēn zhàng xǔ. hǔ nǎi yuè ér chū, fèn xùn zhí téng, xiào fēng ér shì. zì shì xún shuò zhī nèi, qún hǔ píng jī, ér shān yě yàn rán yǐ. xū! bǎo quán qū mìng zhī jì, suī zài yì lèi, yì yǒu kě guān zhě yān. ruò bào hǔ zhī měng hàn, kuàng è xiàn jǐng, dé rén gù dāng zì qí kuáng nù, jué liè shì niè, yǐ huō qí qíng. sī hǔ nǎi yīn yán yǐ tú quán, ér guǒ xié yān. hé qí zhì zāi! ér yán néng yǐ yán cí yòu yù, tōng yú qiáng lì, guǒ zhì zú xíng chū jìng zhī yì. kuàng miǎn guà juàn zhī hài, yòu hé zhì zāi! sī nǎi xìn chéng jiāo gǎn zhī zhì ěr. yú xì, xìn chéng zhī wèi wù yě, hé qí shén yú! chū jí yì jì
貞元十四年中,多虎暴,白晝噬人。時淮上阻兵,因以武將王徵牧申州焉。徵至,則大修擒虎具,兵仗坑阱,靡不備設。又重懸購,得一虎而酧十縑焉。有老卒丁岩者善為陷阱,遂列於太守,請山間至路隅,張設以圖之。徵既許,不數日,而獲一虎焉。虎在深坑,無施勇力。岩遂俯而下視,加以侮誚,虎則跳躍哮吼,怒聲如雷。而聚觀之徒,千百其眾。岩炫其計得,夸喜異常。時方被酒,因為衣襟罥掛樹根,而墜阱中。眾共嗟駭,謂靡粉於暴虎之爪牙矣。及就窺,岩乃端坐,而虎但瞪視耳。岩之親愛憂岩,乃共設計,以轆轤下巨索。伺岩自縛,當遽引上,或希十一之全。岩得索。則纏縛腰肢,揮手,外人則共引之。去地三二尺,其虎則以前足捉其索而留焉。意態極仁。如此數四。岩因而謂之曰:「爾輩縱暴,入郭犯人。事須剪除,理宜及此。顧爾之命,且在頃刻。吾因沉醉,誤落此中。眾所未便屠者,蓋以我故也。爾若損我,固激怒眾人。我氣未絕,即當薪火亂投,爾為灰燼矣。爾不若(「不若」二字原倒置,據明抄本改。)從吾,當啟白太守,舍爾之命。冀爾率領群輩,遠離此土。斯亦渡河他適,爾所知者矣。我當質之天日,不渝此約。」其虎諦聽,若有知解,岩則引繩,眾共出之。虎乃弭耳矚目,不復留。岩既得出,遂以其事白於邦伯。曰:「今殺一虎,不足禳群輩之暴,況與試約,乞舍之,冀其率侶四出,管界獲寧耳。」徵許之。岩遂以太守之意,丁寧告諭。虎於陷中。踴躍盤旋,如荷恩施。岩即積土坑側,稍益淺,猶深丈許。虎乃躍而出,奮迅躑騰,嘯風而逝。自是旬朔之內,群虎屏跡,而山野晏然矣。吁!保全軀命之計,雖在異類,亦有可觀者焉。若暴虎之猛悍,況厄陷阱,得人固當恣其狂怒,決裂噬齧,以豁其情。斯虎乃因岩以圖全,而果諧焉。何其智哉!而岩能以言詞誘諭,通於強戾,果致族行出境之異。況免掛罥之害,又何智哉!斯乃信誠交感之致耳。於戲,信誠之為物也,何其神歟!(出《集異記》)
wáng yòng
王用
guó guó yuán zuò mào. jù xǔ běn gǎi. zhōu wáng chéng xiàn hēi yú gǔ, zhēn yuán zhōng, bǎi xìng wáng yòng yè tàn yú gǔ zhōng. gǔ zhōng yǒu shuǐ fāng shù bù, cháng jiàn èr hēi yú zhǎng chǐ yú yóu shuǐ shàng. yòng fá mù jī kùn, suì shí yī yú. qí dì jīng yuē: cǐ yú huò shì gǔ zhōng líng wù, xiōng nài hé shā zhī? yǒu qǐng, qí qī xiǎng zhī. yòng yùn jīn bù yǐ, jiǔ nǎi zhuǎn miàn. qī jué zhuàng mào yǒu yì, hū qí dì shì zhī. hū tuō yī háo yuè, biàn wèi hǔ yān, jìng rù shān. shí shí shā zhāng lù lèi yǐ shí. rú cǐ sān nián. yī rì rì hūn, kòu mén zì míng yuē: wǒ yòng yě. dì yīng yuē: wǒ xiōng biàn wèi hǔ sān nián yǐ, hé guǐ jiǎ qí xìng míng? yòu yuē: wǒ wǎng nián shā hēi yú, míng zhé wèi hǔ. yòu yīn shā rén, míng guān chī yú yī bǎi. jīn fàng miǎn, shāng biàn tǐ, rǔ dì shì yú, wú yí yě. dì xǐ, suì kāi mén. jiàn yī rén, tóu yóu shì hǔ, yīn bù sǐ. jǔ jiā jiào hū bēn bì. jìng wèi cūn rén gé shā. yàn qí shēn yǒu hēi, xìn wáng yòng yě, dàn shǒu wèi biàn. yuán hé zhōng, chù shì zhào qí yuē cháng zhì gǔ zhōng, jiàn cūn rén shuō. chū yǒu yáng zá zǔ
虢(「虢」原作「貌」。據許本改。)州王成縣黑魚谷,貞元中,百姓王用業炭於谷中。谷中有水方數步,常見二黑魚長尺余游水上。用伐木飢困,遂食一魚。其弟驚曰:「此魚或是谷中靈物,兄奈何殺之?」有頃,其妻餉之。用運斤不已,久乃轉面。妻覺狀貌有異,呼其弟視之。忽脫衣嗥躍,變為虎焉,徑入山。時時殺獐鹿類以食。如此三年。一日日昏,叩門自名曰:「我用也。」弟應曰:「我兄變為虎三年矣,何鬼假其姓名?」又曰:「我往年殺黑魚,冥謫為虎。又因殺人,冥官笞餘一百。今放免,傷遍體,汝第視余,無疑也。」弟喜,遂開門。見一人,頭猶是虎,因怖死。舉家叫呼奔避。竟為村人格殺。驗其身有黑,信王用也,但首未變。元和中,處士趙齊約嘗至谷中,見村人說。(出《酉陽雜俎》)
zhāng féng
張逢
nán yáng zhāng féng, zhēn yuán mò, báo yóu lǐng biǎo. xíng cì fú zhōu fú táng xiàn héng shān diàn. shí chū jì, rì jiāng mù, shān sè xiān mèi. yān lán ǎi rán. cè zhàng xún shèng, bù jué jí yuǎn. hū yǒu yī duàn xì cǎo, zòng guǎng bǎi yú bù, bì ǎi kě ài. qí páng yǒu yī xiǎo shù, suì tuō yī guà shù, yǐ zhàng yǐ zhī, tóu shēn cǎo shàng, zuǒ yòu fān zhuǎn. jì ér hān shuì, ruò shòu niǎn rán. yì zú ér qǐ. qí shēn yǐ chéng hǔ yě. wén cǎi làn rán. zì shì qí zhǎo yá zhī lì, xiōng bó zhī lì, tiān xià wú dí. suì téng yuè ér qǐ, yuè shān chāo hè, qí jí rú diàn. yè jiǔ pō jī, yīn bàng cūn luò xú xíng, quǎn zhì jū dú zhī bèi, xī wú kě qǔ. yì zhōng huǎng hū, zì wèi dāng dé fú zhōu zhèng lù shì, nǎi páng dào qián fú. wèi jǐ, yǒu rén zì nán xíng, nǎi hòu lì yíng zhèng zhě. jiàn rén wèn yuē: fú zhōu zhèng lù shì míng fán, jì chéng dāng sù qián diàn, jiàn shuō hé shí fā? lái rén yuē: wú zhī zhǔ rén yě. wén qí shì zhuāng, dào yì fēi jiǔ. hòu lì yuē zhǐ yī rén lái, qiě fù yǒu tóng háng, wú dāng yíng bài shí, lǜ qí wù yě. yuē: sān rén zhī zhōng, cān lǜ zhě shì. qí shí féng fāng cì zhī, ér bǐ xiáng wèn, ruò wèi féng ér wèn zhě. féng jì zhī zhī, shou tì shēn yǐ qí zhī. cì zhī ér bǐ xiáng wèn zhì yǐ qí zhī èr shí sān zì yuán quē, jù míng chāo běn chén xiào běn bǔ. é ér zhèng dào, dǎo cóng shén zhòng, yī cān lǜ, shén féi, áng áng ér lái. shì dào, féng xián zhī, zǒu ér shàng shān. shí tiān wèi shǔ, rén suī duō, mò gǎn zhú. dé zì shí zhī. wéi yú cháng fā. jì ér xíng yú shān lín, jié rán wú lǚ. nǎi hū sī yuē: wǒ běn rén yě, hé lè wèi hǔ? zì qiú yú shēn shān, hé qiú chū huà zhī dì ér fù yān? nǎi bù bù xún qiú, rì mù fāng dào qí suǒ. yī fú yóu guà, zhàng yì zài, xì cǎo yī rán. fān fù zhuǎn shēn yú qí shàng, yì zú ér qǐ, jí fù rén xíng yǐ. yú shì yī yī cè zhàng ér guī. zuó wǎng jīn lái, yī fù shí yǐ. chū qí pú fū jīng shī hū féng yě, fǎng zhī yú lín, huò yún cè zhàng dēng shān. duō qí xún zhī, yǎo wú xíng jī. jí qí lái, jīng xǐ wèn qí gù. féng dài zhī yuē: ǒu xún shān quán, dào yī shān yuàn, gòng tán shì jiào. bù jué yí shí. pú fū yuē: jīn dàn cè jìn yǒu hǔ, shí fú zhōu zhèng lù shì, qiú yú bù dé. shān lín gù duō měng shòu, bù yì dú xíng, láng zhī wèi huí, yōu fù shí jí. qiě xǐ píng ān wú tā. féng suì xíng. yuán hé liù nián, lǚ cì huái yáng, shě yú gōng guǎn. guǎn lì yàn kè, zuò yǒu wèi lìng zhě yuē: xún ruò dào, gè yán jǐ zhī qí shì, shì bù qí zhě fá. xún dào féng, féng yán héng shān zhī shì. mò zuò yǒu jìn shì zhèng xiá zhě, nǎi zhèng jiǔ zhī zǐ yě, nù mù ér qǐ, chí dāo jiāng shā féng, yán fù fù chóu. zhòng gòng gé zhī. xiá nù bù yǐ, suì rù bái jùn jiāng. yú shì sòng xiá nán xíng, chì jīn lì wù fù dù. shǐ féng xī mài, qiě quàn gǎi míng yǐ bì zhī. huò yuē: wén fù zhī chóu, bù kě yǐ bù bào. rán cǐ chóu fēi gù shā, ruò bì sǐ shā féng, xiá yì dāng zuò. suì dùn qù ér bù fù qí chóu yān. xū! yì kě wèi yì yǐ. chū xù xuán guài lù
南陽張逢,貞元末,薄游嶺表。行次福州福唐縣橫山店。時初霽,日將暮,山色鮮媚。煙嵐靄然。策杖尋勝,不覺極遠。忽有一段細草,縱廣百餘步,碧藹可愛。其旁有一小樹,遂脫衣掛樹,以杖倚之,投身草上,左右翻轉。既而酣睡,若獸蹍然。意足而起。其身已成虎也。文彩爛然。自視其爪牙之利,胸膊之力,天下無敵。遂騰躍而起,越山超壑,其疾如電。夜久頗飢,因傍村落徐行,犬彘駒犢之輩,悉無可取。意中恍惚,自謂當得福州鄭錄事,乃旁道潛伏。未幾,有人自南行,乃候吏迎鄭者。見人問曰:「福州鄭錄事名璠,計程當宿前店,見說何時發?」來人曰:「吾之主人也。聞其飾裝,到亦非久。」候吏曰;「只一人來,且復有同行,吾當迎拜時,慮其誤也。」曰:「三人之中,參綠者是。」其時逢方伺之,而彼詳問,若為逢而問者。逢既知之,扌替身以俟之。(「伺之而彼詳問」至「以俟之」二十三字原缺,據明抄本、陳校本補。)俄而鄭到,導從甚眾,衣參綠,甚肥,昂昂而來。適到,逢銜之,走而上山。時天未曙,人雖多,莫敢逐。得恣食之。唯余腸發。既而行於山林,孑然無侶。乃忽思曰:「我本人也,何樂為虎?自囚於深山,盍求初化之地而復焉?」乃步步尋求,日暮方到其所。衣服猶掛,杖亦在,細草依然。翻復轉身於其上,意足而起,即復人形矣。於是衣衣策杖而歸。昨往今來,一復時矣。初其僕夫驚失乎逢也,訪之於鄰,或雲策杖登山。多岐尋之,杳無形跡。及其來,驚喜問其故。逢紿之曰:「偶尋山泉,到一山院,共談釋教。不覺移時。」僕夫曰:「今旦側近有虎,食福州鄭錄事,求余不得。」山林故多猛獸,不易獨行,郎之未回,憂負實極。且喜平安無他。」逢遂行。元和六年,旅次淮陽,舍於公館。館吏宴客,坐有為令者曰:「巡若到,各言己之奇事,事不奇者罰。」巡到逢,逢言橫山之事。末坐有進士鄭遐者,乃鄭乣之子也,怒目而起,持刀將殺逢,言復父仇。眾共隔之。遐怒不已,遂入白郡將。於是送遐南行,敕津吏勿復渡。使逢西邁,且勸改名以避之。或曰:「聞父之仇,不可以不報。然此仇非故殺,若必死殺逢,遐亦當坐。」遂遁去而不復其仇焉。吁!亦可謂異矣。(出《續玄怪錄》)