lǐ nú mǎ zhěng zhāng shēng yáng zhēn wáng jū zhēn guī shēng zhèng sī yuǎn lǐ zuó qiào běn
李奴 馬拯 張升 楊真 王居貞 歸生 鄭思遠 李琢 譙本
lǐ nú
李奴
cí chén xiào běn cí shàng kòng quē yī zì. jǔ rén xìng lǐ bù dé míng, jì jū xuān zhōu shān zhōng. cháng shǐ yī nú. nú pō yōng duò, lǐ shù biān chī. duō yǒu fèn hèn. táng yuán hé jiǔ nián, lǐ yǔ èr yǒu rén huì yú bié shù, shí hū nú, nú yǐ shuì. lǐ dà nù, biān zhī shù shí. nú huái huì hèn, chū wèi tóng chái yuē: jīn shì rùn nián, rén chuán duō hǔ, hé bù shí wǒ? yán qì, chū mén. hū wén jiào shēng, nú bèi xún zhú, wú suǒ jiàn. xún hǔ jī, shí yú lǐ xī biān, nú yǐ shí qì yī bàn. qí yī fú jí jīn xié, jiē dié zhé zhì yú cǎo shàng. gài hǔ néng yì shǐ suǒ shā zhě hún shén suǒ wèi yě. chū yuán huà jì
詞(陳校本「詞」上空缺一字。)舉人姓李不得名,寄居宣州山中。常使一奴。奴頗慵惰,李數鞭笞。多有忿恨。唐元和九年,李與二友人會於別墅,時呼奴,奴已睡。李大怒,鞭之數十。奴懷恚恨,出謂同儕曰:「今是閏年,人傳多虎,何不食我?」言訖,出門。忽聞叫聲,奴輩尋逐,無所見。循虎跡,十餘里溪邊,奴已食訖一半。其衣服及巾鞋,皆疊摺置於草上。蓋虎能役使所殺者魂神所為也。(出《原化記》)
mǎ zhěng
馬拯
táng zhǎng qìng zhōng, yǒu chù shì mǎ zhěng xìng chōng dàn, hǎo xún shān shuǐ, bù zé xiǎn qiào, jǐn néng jī pān. yī rì jū xiāng zhōng, yīn zhī héng shān zhù róng fēng, yì fú hǔ shī. fú shì nèi dào chǎng yán jié, guǒ shí xīn xiāng, jiān liè bái jīn mǐn yú fú tà shàng. jiàn yī lǎo sēng méi háo xuě sè, pǔ yě kuí wú. shén xǐ zhěng lái, shǐ pū qiè náng. sēng yuē: jiǎ jūn pú shǐ, jìn xiàn shì shǎo yán lào. zhěng xǔ zhī. pū nǎi qiè jīn xià shān qù, sēng yì bù zhī qù xiàng. é yǒu yī mǎ zhǎo shān rén yì dú dēng cǐ lái, jiàn zhěng, shén xiāng wèi yuè. nǎi gào zhěng yuē: shì lái dào zhōng, yù yī hǔ shí yī rén, bù zhī shuí shì zhī zǐ. shuō qí fú shì, nǎi zhěng pú fū yě. zhěng dà hài. zhǎo yòu yún: yáo jiàn hǔ shí rén jǐn, nǎi tuō pí, gǎi fú chán yī, wèi yī lǎo sēng yě. zhěng shén bù jù, jí zhǎo jiàn sēng yuē: zhī cǐ shì yě. zhěng bái sēng yuē: mǎ shān rén lái yún, mǒu pú shǐ zhì bàn shān lù, yǐ bèi hǔ shāng, nài hé? sēng nù yuē: pín dào cǐ jìng, shān wú hǔ láng, cǎo wú dú shì, lù jué shé huī, lín jué chī xiāo. wú xìn wàng yǔ ěr. zhěng xì kuī sēng wěn, yóu dài yīn xuè. xiàng yè, èr rén sù qí shí táng, láo jiōng qí hù, míng zhú cì zhī. yè yǐ shēn, wén tíng zhōng yǒu hǔ, nù shǒu chù qí fēi zhě sān sì, lài hù zhuàng ér bù huī. èr zi jù ér fén xiāng, qián chéng kòu shǒu yú táng nèi tǔ ǒu bīn tóu lú zhě. liáng jiǔ, wén tǔ ǒu yín shī yuē: yín rén dàn nì lán zhōng shuǐ, wǔ zi xū fēn gěn pàn jīn. ruò jiào tè jìn zhòng zhāng nǔ, guò qù jiāng jūn bì sǔn xīn. èr zi líng zhī ér jiě qí yì, yuē: yín rén hǔ yě. lán zhōng jí jǐng. wǔ zi jí wǒ ěr. gěn pàn jīn jí yín mǐn ěr. qí xià liǎng jù wèi néng jiě. jí míng, sēng kòu mén yuē: láng jūn qǐ lái shí zhōu. èr zi fāng gǎn qǐ guān. shí zhōu bì, èr zi jì zhī yuē: cǐ sēng qiě zài, wǒ děng hé yóu xià shān? suì zhà sēng yún: jǐng zhōng yǒu yì. shǐ kuī zhī. xì kuī cì, èr zi tuī sēng duò jǐng, qí sēng jí shí huà wèi hǔ, èr zi yǐ jù shí zhèn zhī ér bì yǐ. èr zi suì qǔ yín mǐn xià shān. jìn hūn hēi, ér yù yī liè rén, yú dào páng zhāng gōng, shù shàng wèi péng ér jū. yǔ èr zǐ yuē: wú chù wǒ jī. jiān wèi èr zǐ yuē: qù shān xià yóu yuǎn, zhū hǔ fāng bào, hé bù qiě shàng péng lái? èr zi jì bù, suì pān yuán ér shàng. jiāng yù rén dìng, hū sān wǔ shí rén guò, huò sēng, huò dào, huò zhàng fū, huò fù nǚ, gē yín zhě, xì wǔ zhě, qián zhì gōng suǒ. zhòng nù yuē: cháo lái bèi èr zéi shā wǒ chán hé, fāng jīn zhuī bǔ zhī, yòu gǎn yǒu rén zhāng wǒ jiāng jūn. suì fā qí jī ér qù. èr zi bìng wén qí shuō, suì jié liè zhě. yuē: cǐ shì chāng guǐ, bèi hǔ suǒ shí zhī rén yě, wèi hǔ qián ā dào ěr. èr zi yīn zhēng liè zhě zhī xìng shì. yuē: míng jìn, xìng niú. èr zi dà xǐ yuē: tǔ ǒu shī xià jù yǒu yàn yǐ, tè jìn nǎi niú jìn yě, jiāng jūn jí cǐ hǔ yě. suì quàn liè zhě zhòng zhāng qí jiàn, liè zhě rán zhī. zhāng bì dēng péng, guǒ yǒu yī hǔ xiāo hǒu ér zhì, qián zú chù jī, jiàn nǎi zhōng qí sān bān, guàn xīn ér bó, qūn xún. zhū chāng bēn zǒu què huí, fú qí hǔ, kū shén āi yuē: shuí rén yòu shā wǒ jiāng jūn? èr zi nù ér chì zhī yuē: rǔ bèi wú zhī xià guǐ, zāo hǔ chǐ sǐ. wú jīn wèi rǔ bào chóu, bù néng bào xiè, yóu gǎn tòng kū. qǐ yǒu wèi guǐ, bù líng rú shì? suì qiǎo rán. hū yǒu yī guǐ dá yuē: dōu bù zhī jiāng jūn nǎi hǔ yě, líng láng jūn zhī shuō, fāng dà xǐng wù. jiù qí hǔ ér mà zhī, gǎn xiè ér qù. jí míng, èr zi fēn yín yǔ liè zhě ér guī ěr. chū chuán qí
唐長慶中,有處士馬拯性沖淡,好尋山水,不擇險峭,盡能躋攀。一日居湘中,因之衡山祝融峰,詣伏虎師。佛室內道場嚴潔,果食馨香,兼列白金皿於佛榻上。見一老僧眉毫雪色,樸野魁梧。甚喜拯來,使仆挈囊。僧曰:「假君僕使,近縣市少鹽酪。」拯許之。仆乃挈金下山去,僧亦不知去向。俄有一馬沼山人亦獨登此來,見拯,甚相慰悅。乃告拯曰:「適來道中,遇一虎食一人,不知誰氏之子。」說其服飾,乃拯僕夫也。拯大駭。沼又云:「遙見虎食人盡,乃脫皮,改服禪衣,為一老僧也。」拯甚怖懼,及沼見僧曰:「只此是也。」拯白僧曰:「馬山人來雲,某僕使至半山路,已被虎傷,奈何?」僧怒曰:「貧道此境,山無虎狼,草無毒螫,路絕蛇虺,林絕鴟鴞。無信妄語耳。」拯細窺僧吻,猶帶殷血。向夜,二人宿其食堂,牢扃其戶,明燭伺之。夜已深,聞庭中有虎,怒首觸其扉者三四,賴戶壯而不隳。二子懼而焚香,虔誠叩首於堂內土偶賓頭盧者。良久,聞土偶吟詩曰:「寅人但溺欄中水,午子須分艮畔金。若教特進重張弩,過去將軍必損心。」二子聆之而解其意,曰:「寅人虎也。欄中即井。午子即我耳。艮畔金即銀皿耳。」其下兩句未能解。及明,僧叩門曰:「郎君起來食粥。二子方敢啟關。食粥畢,二子計之曰:「此僧且在,我等何由下山?」遂詐僧云:「井中有異。」使窺之。細窺次,二子推僧墮井,其僧即時化為虎,二子以巨石鎮之而斃矣。二子遂取銀皿下山。近昏黑,而遇一獵人,於道旁張弓,樹上為棚而居。語二子曰:「無觸我機。」兼謂二子曰:「去山下猶遠,諸虎方暴,何不且上棚來?」二子悸怖,遂攀緣而上。將欲人定,忽三五十人過,或僧,或道,或丈夫,或婦女,歌吟者,戲舞者,前至弓所。眾怒曰:「朝來被二賊殺我禪和,方今追捕之,又敢有人張我將軍。」遂發其機而去。二子並聞其說,遂詰獵者。曰:「此是倀鬼,被虎所食之人也,為虎前呵道耳。」二子因徵獵者之姓氏。曰:「名進,姓牛。」二子大喜曰:「土偶詩下句有驗矣,特進乃牛進也,將軍即此虎也。」遂勸獵者重張其箭,獵者然之。張畢登棚,果有一虎哮吼而至,前足觸機,箭乃中其三班,貫心而踣,逡巡。諸倀奔走卻回,伏其虎,哭甚哀曰:「誰人又殺我將軍?」二子怒而叱之曰:「汝輩無知下鬼,遭虎齒死。吾今為汝報仇,不能報謝,猶敢慟哭。豈有為鬼,不靈如是?」遂悄然。忽有一鬼答曰:「都不知將軍乃虎也,聆郎君之說,方大醒悟。」就其虎而罵之,感謝而去。及明,二子分銀與獵者而歸耳。(出《傳奇》)
zhāng shēng
張升
táng gù lì bù yuán wài zhāng shēng suí xī zōng xìng shǔ, yǐ nián shào wèi jǔ, suì jiù shè fú zhōu yá tuī. zhōu sī chà lǐ zhèng yóu zhāng dāng zhí. tā rì, suì gào cí. wèn hé wǎng, zhāng bù dá, dàn yún: yǒu lǎo mǔ jí qī nán, qǐ shí wèi cún wèn. yán qì ér qù. suǒ jū jìn lín, yè wén zhāng jiā dà kū. yì rì, shǐ wèn qí yóu, yán zhāng yè cí qí jiā, rù shān biàn wèi hǔ yǐ. èr sān rì, yòu wén zhāng jiā dà jīng jiào. yì rì, yòu wèn qí gù. yuē: zhāng zuó yè sī jiā ér guī, zì shàng bàn shēn yǐ biàn, ér shàng néng yǔ. chū wén qí lù
唐故吏部員外張升隨僖宗幸蜀,以年少未舉,遂就攝涪州衙推。州司差里正游章當直。他日,遂告辭。問何往,章不答,但云:「有老母及妻男,乞時為存問。」言訖而去。所居近鄰,夜聞章家大哭。翌日,使問其由,言章夜辭其家,入山變為虎矣。二三日,又聞章家大驚叫。翼日,又問其故。曰:「章昨夜思家而歸,自上半身已變,而尚能語。」(出《聞奇錄》)
yáng zhēn
楊真
yè zhōng jū rén yáng zhēn zhě jiā fù. píng shēng pǐ hào huà hǔ, jiā yóu shén duō huà huà zì yuán quē. jù míng chāo běn bǔ. hǔ. měi zuò wò, bì yù jiàn zhī. hòu zhì lǎo nián, jǐn lìng jiā rén huǐ qù suǒ huà zhī hǔ. zhì nián jiǔ shí hū wò jí, zhào ér sūn wèi zhī yuē: wǒ píng shēng bù hé pǐ hào huà hǔ, wǒ hǎo zhī shí, jiàn huà hǔ zé xǐ, bù jiàn zé bù lè. wǒ měi mèng zhōng duō yǔ qún hǔ yóu. wǒ bù yù yán yú ér sūn bèi. zhì wǎn nián yóu shén. zhì yú zòng bù yóu shǎng zhī chù, wǎng wǎng jiàn hǔ. jí wèn tóng yóu rén. yòu bù jiàn, wǒ fāng kǒng jù. xún nǎi jǐn huǐ qù suǒ huà zhī hǔ. jīn wò jí hòu, yòu mèng huà shēn wèi hǔ ér. yòu mèng jué jì jiǔ, ér fāng fù rén shēn. wǒ sǐ zhī hòu, kǒng bì huà wèi hǔ, ér sūn bèi yù hǔ, shèn wù shā zhī. qí xī zú, jiā fāng móu zàng, qí shī hū huà wèi hǔ, tiào yuè ér chū. qí yī zi zhú chū guān zhī, qí hǔ huí gǎn qí zi, shí zhī ér qù. shù rì, hū jiā rén yè mèng zhēn guī wèi jiā rén yuē: wǒ yǐ wèi hǔ, shèn shì ān jiàn. dàn lí jiā shí, biàn dé yī rén shí zhī, zhì jīn yóu bù jī. zhì shǔ, jiā zhī rén yí bù shí qí zi ér shí zhī, shù yú lín lǐ. yǒu shí zhě yuē: jīn wèi rén, jí shí rén zhī fù zǐ. jì huà hǔ, yòu hé jì wèi rén zhī fù yě. fū rén yǔ shòu, qǐ bù shū yé? ruò wèi hǔ shàng jì qián shēng zhī shì, rén xī bì jì qián shēng zhī shì yě. rén shàng bù jì qián shēng, zú zhī shòu bù líng yú rén yě. chū xiāo xiāng jì
鄴中居人楊真者家富。平生癖好畫虎,家由甚多畫(「畫」字原缺。據明抄本補。)虎。每坐臥,必欲見之。後至老年,盡令家人毀去所畫之虎。至年九十忽臥疾,召兒孫謂之曰:「我平生不合癖好畫虎,我好之時,見畫虎則喜,不見則不樂。我每夢中多與群虎游。我不欲言於兒孫輩。至晚年尤甚。至於縱步游賞之處,往往見虎。及問同遊人。又不見,我方恐懼。尋乃盡毀去所畫之虎。今臥疾後,又夢化身為虎兒。又夢覺既久,而方復人身。我死之後,恐必化為虎,兒孫輩遇虎,慎勿殺之。」其夕卒,家方謀葬,其屍忽化為虎,跳躍而出。其一子逐出觀之,其虎回趕其子,食之而去。數日,忽家人夜夢真歸謂家人曰:「我已為虎,甚是安健。但離家時,便得一人食之,至今猶不飢。」至曙,家之人疑不識其子而食之,述於鄰里。有識者曰:「今為人,即識人之父子。既化虎,又何記為人之父也。夫人與獸,豈不殊耶?若為虎尚記前生之事,人奚必記前生之事也。人尚不記前生,足知獸不靈於人也。」(出《瀟湘記》)
wáng jū zhēn
王居貞
míng jīng wáng jū zhēn zhě xià dì, guī luò zhī yǐng yáng. chū jīng, yǔ yī dào shì tóng háng. dào shì jǐn rì bù shí. yún: wǒ yàn qì shù yě. měi zhì jū zhēn shuì hòu, dēng miè, miè yuán zuò dēng, jù míng chāo běn xǔ běn huáng běn gǎi. jí kāi yī bù náng, qǔ yī pí pī zhī ér qù, wǔ gēng fù lái. tā rì, jū zhēn yáng qǐn, jí duó qí náng, dào shì kòu tóu qǐ. jū zhēn yuē: yán zhī jí hái rǔ. suì yán wú fēi rén, yī zhě hǔ pí yě, yè jí qiú shí yú cūn bǐ zhōng, yī qí pí, jí yè kě chí wǔ bǎi lǐ. jū zhēn yǐ lí jiā duō shí, shén sī guī. yuē: wú kě pī hū? yuē: kě yě. jū zhēn qù jiā yóu bǎi yú lǐ, suì pī zhī zàn guī. yè shēn, bù kě rù qí mén, nǎi jiàn yī zhū lì yú mén wài, qín ér shí zhī. qūn xún huí, nǎi hái dào shì pí. jí zhì jiā, yún, jū zhēn zhī cì zǐ yè chū, wèi hǔ suǒ shí. wèn qí rì, nǎi jū zhēn huí rì. zì hòu yī liǎng rì shén bǎo, bìng bù shí tā wù. chū chuán qí
明經王居貞者下第,歸洛之潁陽。出京,與一道士同行。道士盡日不食。云:「我咽氣術也。」每至居貞睡後,燈滅,(「滅」原作「燈」,據明抄本、許本、黃本改。)即開一布囊,取一皮披之而去,五更復來。他日,居貞佯寢,急奪其囊,道士叩頭乞。居貞曰:「言之即還汝。」遂言吾非人,衣者虎皮也,夜即求食於村鄙中,衣其皮,即夜可馳五百里。居貞以離家多時,甚思歸。曰:「吾可披乎?」曰:「可也。」居真去家猶百餘里,遂披之暫歸。夜深,不可入其門,乃見一豬立於門外,擒而食之。逡巡迴,乃還道士皮。及至家,雲,居貞之次子夜出,為虎所食。問其日,乃居貞回日。自後一兩日甚飽,並不食他物。(出《傳奇》)
guī shēng
歸生
hóng wén xué shì guī shēng, luàn hòu jiā yù bā zhōu. qiǎn shǐ rù shǔ, zǎo xíng, yù hǔ yú dào. suì shēng mù yǐ bì. shù hǔ dié lái jué yuè, qǔ zhī bù jí. hǔ xiāng wèi yuē: wú guò bā xī xiàn huáng èr láng yě. yī hǔ nǎi qù. é yǒu bái lí zhě zhì, shì qí rén ér xiāo hǒu jué yuè, shǐ rén shēng mù yù gāo. jì jiē bù dé, huán ér shǒu zhī. yí shí, yǒu qún luó hàn líng shēng, suì gè sàn. shǐ rén zhì bā xī, guǒ yǒu huáng èr láng zhě nǎi bā xī lì rén, wèi hǔ suǒ shí yě. chū wén qí lù
弘文學士歸生,亂後家寓巴州。遣使入蜀,早行,遇虎於道。遂升木以避。數虎迭來攫躍,取之不及。虎相謂曰:「無過巴西縣黃二郎也。」一虎乃去。俄有白狸者至,視其人而哮吼攫躍,使人升木愈高。既皆不得,環而守之。移時,有群騾撼鈴聲,遂各散。使人至巴西,果有黃二郎者乃巴西吏人,為虎所食也。(出《聞奇錄》)
zhèng sī yuǎn
鄭思遠
hǔ jiāo ér yuè yūn. xiān rén zhèng sī yuǎn cháng qí hǔ, gù rén xǔ yǐn chǐ tòng qiú zhì. zhèng yuē: wéi dé hǔ xū, jí rè chā chǐ jiān jí yù. nǎi bá shù jīng yǔ zhī. yīn zhī hǔ xū zhì chǐ yě. hǔ shā rén, néng lìng shī qǐ zì jiě yī, fāng shí zhī. hǔ wēi rú yī zì. zhǎng yī cùn, zài xié liǎng bàng pí nèi, wěi duān wú zhī, wú zhī èr zì yuán quē, jù míng chāo běn chén xiào běn bǔ. pèi zhī zhě lín guān jiā jiā yuán zuò shǐ, jù míng chāo běn gǎi. wú guān, rén suǒ zēng jí. hǔ yè shì, yī mù fàng guāng, yī mù kàn wù. liè rén hòu ér shè zhī, guāng zhuì rù dì chéng bái shí. zhǔ xiǎo ér jīng. chū yǒu yáng zá zǔ
虎交而月暈。仙人鄭思遠嘗騎虎,故人許隱齒痛求治。鄭曰:「唯得虎鬚,及熱插齒間即愈。」乃拔數莖與之。因知虎鬚治齒也。虎殺人,能令屍起自解衣,方食之。虎威如「一」字。長一寸,在脅兩傍皮內,尾端無之,(「無之」二字原缺,據明抄本、陳校本補)。佩之者臨官佳(「佳」原作「使」,據明抄本改。);無官,人所憎疾。虎夜視,一目放光,一目看物。獵人候而射之,光墜入地成白石。主小兒驚。(出《酉陽雜俎》)
lǐ zuó
李琢
xǔ zhōu xī sān sì shí lǐ yǒu cí hǔ bào, sǔn rén bù yī. tǒng jūn lǐ zuó wén zhī jīng guài, qí shì shì rì, lì shēng yuē: zhōng wǔ jūn shí wàn, qǐ wú yǒng shì? yǒu zhuàng fū tiào yuè yuē: mǒu néng chú. zuó zhuàng qí yán, gěi lì qì. zhuàng fū qǐng bù yòng gōng dāo, zhǐ yào yī dà bái bàng. zhuàng fū jìng yì zhēn wù xún zhī, guǒ dé qí xué yě. qí hǔ yǐ chū, wéi sān zi, yǎn yù kāi. zhuàng fū chū bù jiàn qí mǔ, yù huí, dù zuó bì bù xìn, suì bào chí sān zi, zhì qí jiā cáng zhī. rù bái yú zuó, zuó jiàn kōng shǒu lái, yà zhī. yuē: yǐ qǔ de yī sān ér. zuó wén jīng yì, guǒ qǔ dào, dà shǎng lài zhī, gěi lǐn bó, jiā jūn zhí. yuē: cháng wén bù tàn hǔ xué, yān dé hǔ zǐ, cǐ fū shì yě. zhuàng fū jìng chú qí jù zhě, bù fù gèng yǒu hǔ bào. chū zhī tián lù
許州西三四十里有雌虎暴,損人不一。統軍李琢聞之驚怪,其視事日,厲聲曰:「忠武軍十萬,豈無勇士?」有壯夫跳躍曰:「某能除。」琢壯其言,給利器。壯夫請不用弓刀,只要一大白棒。壯夫徑詣榛塢尋之,果得其穴也。其虎已出,唯三子,眼欲開。壯夫初不見其母,欲回,度琢必不信,遂抱持三子,至其家藏之。入白於琢,琢見空手來,訝之。曰:「已取得伊三兒。」琢聞驚異,果取到,大賞賚之,給廩帛,加軍職。曰:「嘗聞不探虎穴,焉得虎子,此夫是也。壯夫竟除其巨者,不復更有虎暴。(出《芝田錄》)
qiào běn
譙本
wěi shǔ jiàn wǔ sì wǔ nián jiān, yǒu bǎi xìng qiào běn zhě, dōu shuài rén yě. bù xiào bù yì, lín lǐ zhòng jiē è zhī. shǎo wú fù, cháng huǐ mà mǔ, mǔ měi hán rěn. yī dàn, guī zì wǎn, qí mǔ yǐ mén ér yíng. běn yáo jiàn, biàn mà. mǔ yuē: wǒ zhǐ yǒu rǔ yī rén, yōu rǔ guī yè, rǔ fǎn mà wǒ yě. suì fǔ yīng dà kū, qiě tàn qiě yuàn. běn zài chéng xiàng zhù, cǐ shí biàn chū mén, jìn chéng yán lù shàng zuò. hū dà jiào yī shēng, tuō qí yī, biàn wèi yī chì hǔ, zhí shàng chéng qù. zhì lái rì, yóu zài chéng shàng. shǔ zhǔ mìng zhào tíng yǐn shè zhī, yī fā zhèng zhōng qí kǒu. zhòng fēn ér shí zhī. shǔ zhǔ chū bà yī fāng, tiān yù máo, rén biàn hǔ, dì zhèn zhě ěr. míng chāo běn chén xiào běn ěr zuò zài, chū yě rén xián huà
偽蜀建武四五年間,有百姓譙本者,兜率人也。不孝不義,鄰里眾皆惡之。少無父,常毀罵母,母每含忍。一旦,歸自晚,其母倚門而迎。本遙見,便罵。母曰:「我只有汝一人,憂汝歸夜,汝反罵我也。」遂撫膺大哭,且嘆且怨。本在城巷住,此時便出門,近城沿路上坐。忽大叫一聲,脫其衣,變為一赤虎,直上城去。至來日,猶在城上。蜀主命趙庭隱射之,一發正中其口。眾分而食之。蜀主初霸一方,天雨毛,人變虎,地震者耳。(明抄本、陳校本「耳」作「再」,出《野人閒話》)