yáng yuè dī shāo gē xī yù dà yáng bīn qīng yáng qí sòng zhě liáng wén gù pèi pān guǒ lǐ shěn yán yáng shì
羊 月氐稍割 西域大羊 賓青羊 齊訟者 梁文 顧霈 潘果 李審言 楊氏
chén zhèng guān ān jiǎ
陳正觀 安甲
shǐ yàn xiāng dù yuàn dōu mò liú hú gěng fú shēng lǐ xiào wèi tāng yīng ān yáng shū shēng wú jùn shì rén
豕 燕相 杜願 都末 劉胡 耿伏生 李校尉 湯應 安陽書生 吳郡士人
jìn zhōu tú ér yuán jí cuī rì yòng lǐ fén xú zhōu jūn rén
晉州屠兒 元佶 崔日用 李汾 徐州軍人
yuè dī shāo gē
月氐稍割
yuè dī yǒu yáng dà wěi, shāo gē yǐ gōng bīn, yì shāo zì bǔ fù. yǒu dà qín guó, běi yǒu yáng zǐ, shēng yú tǔ zhōng. qín rén hòu qí yù méng, wèi yuán yǐ rào zhī. qí qí lián dì, bù kě yǐ dāo jié, jī gǔ jīng zhī ér jué. yīn tiào míng shí cǎo, yǐ yī èr bǎi kǒu wèi qún. chū yì wù zhì
月氐有羊大尾,稍割以供賓,亦稍自補復。有大秦國,北有羊子,生於土中。秦人候其欲萌,為垣以繞之。其臍連地,不可以刀截,擊鼓驚之而絕。因跳鳴食草,以一二百口為群。(出《異物志》)
xī yù dà yáng
西域大羊
sēng xuán zàng zhì xī yù, dà xuě shān gāo lǐng shàng yǒu yī cūn, yǎng yáng dà rú lǘ. chū yǒu yáng zá zǔ
僧玄奘至西域, 大雪山高嶺上有一村,養羊大如驢。(出《酉陽雜俎》)
bīn qīng yáng
賓青羊
bīn guó chū yě qīng yáng, wěi rú cuì sè, tǔ rén shí zhī. chū yǒu yáng zá zǔ
□賓國出野青羊,尾如翠色,土人食之。(出《酉陽雜俎》)
qí sòng zhě qí zhuāng gōng shí, yǒu lǐ zhēng zhě, sòng sān nián ér yù bù jué. gōng nǎi shǐ èr rén jù yī yáng, zhèng yú shè. èr zi jiāng yáng ér cì zhī, sǎ qí xuè, yáng qǐ chù èr zi, yì yú méng suǒ. chū dú yì zhì
齊訟者齊莊公時,有里徵者,訟三年而獄不決。公乃使二人具一羊,證於社。二子將羊而刺之,灑其血,羊起觸二子,殪於盟所。(出《獨異志》)
liáng wén
梁文
hàn qí rén liáng wén hǎo dào, qí jiā yǒu shén cí, jiàn shì sān sì jiān, zuò shàng shī zào zhàng, cháng zài qí zhōng. jī shí shù nián, hòu yīn sì shì, zhàng zhōng hū yǒu rén yǔ, zì hū gāo shān jūn. dà néng yǐn shí, zhì bìng yǒu yàn, wén fèng shì shén sù. jī shù nián, dé jìn qí zhàng zhōng. shén zuì, wén nǎi qǐ dé fèng jiàn yán sè. wèi wén yuē : shòu shǒu lái . wén nà shǒu, dé chí qí yí, rán xū shén zhǎng. wén jiàn rào shǒu, zú rán yǐn zhī, ér wén zuò shā yáng shēng. zuò zhōng jīng qǐ, zhù wén yǐn zhī, nǎi yuán gōng lù jiā yáng yě. shī zhī qī bā nián, bù zhī suǒ zài, shā zhī nǎi jué. chū sōu shén jì
漢齊人梁文好道,其家有神祠,建室三四間,座上施皂帳,常在其中。積十數年,後因祀事,帳中忽有人語,自呼高山君。大能飲食,治病有驗,文奉事甚肅。積數年,得進其帳中。神醉,文乃乞得奉見顏色。謂文曰 :「授手來 。」文納手,得持其頤,髯須甚長。文漸繞手,卒然引之,而聞作殺羊聲。座中驚起,助文引之,乃袁公路家羊也。失之七八年,不知所在,殺之乃絕。(出《搜神記》)
gù pèi
顧霈
gù pèi zhě, wú zhī háo shì yě, céng sòng kè yú shēng píng tíng. shí yǒu shā mén liú sú zhě zài zuò zhōng, zhǔ rén yù shā yī yáng, yáng jué shéng, yīn zǒu lái tóu cǐ dào rén, chuān tóu xiàng jiā shā xià. zhǔ rén mìng jiāng qù shā zhī, jí xíng zhì. xiān gē yǐ dàn dào rén, dào rén shí xià, jué zhì zǒu xíng pí zhōng, tòng dú bù kě rěn. hū yī lái zhēn zhī, yǐ shù zhēn guàn yān, zhì yóu dòng yáo. nǎi pò ròu shì zhī, gù shì yī luán ròu ěr. dào rén yú cǐ dé jí, zuò yáng míng, tù mò, hái sì shǎo shí ér zú. chū sōu shén jì
顧霈者,吳之豪士也,曾送客於昇平亭。時有沙門流俗者在座中,主人慾殺一羊,羊絕繩,因走來投此道人,穿頭向袈裟下。主人命將去殺之,即行炙。先割以啖道人,道人食下,覺炙走行皮中,痛毒不可忍。呼醫來針之,以數針貫焉,炙猶動搖。乃破肉視之,故是一臠肉耳。道人於此得疾,作羊鳴,吐沫,還寺少時而卒。(出《搜神記》)
pān guǒ
潘果
táng jīng shī rén xìng pān míng guǒ, nián wèi ruò guàn, yǐ wǔ dé shí, rèn dōu shuǐ xiǎo lì. guī jiā, yǔ shào nián shù rén chū tián yóu xì. guò yú zhǒng jiān, jiàn yī yáng wèi mù rén suǒ yí, dú lì shí cǎo. guǒ yīn yǔ shào nián zhuō zhī, jiāng yǐ guī jiā. qí yáng zhōng lù míng huàn, guǒ jù zhǔ wén, nǎi bá què yáng shé, yú yè shā shí zhī. hòu jīng yī nián, guǒ shé jiàn suō jǐn. chén dié jiě lì, fù píng xiàn lìng zhèng yú qìng yí qí xū zhà, lìng kāi kǒu yàn zhī, nǎi jiàn quán wú shé, gēn běn cái rú dòu xǔ bù jǐn. guān rén wèn zhī yīn yóu. guǒ qǔ zhǐ, shū yǐ dá zhī. yuán zhuàng guān zhī shí dàn zhǐ, jiào lìng wèi yáng zhuī fú, xiě fǎ huá jīng. guǒ fā xīn xìn jiào, zhāi jiè bù jué, wèi yáng xiū fú. hòu jīng yī nián, shé jiàn dé shēng, píng fù rú gù. yòu qǐng guān chén dié, xiàn guān yòng wèi lǐ zhèng. yú qìng zhì zhēn guān shí bā nián, wèi jiān chá yù lì, zì xiàng shuō ěr. chū fǎ yuàn zhū lín
唐京師人姓潘名果,年未弱冠,以武德時,任都水小吏。歸家,與少年數人出田遊戲。過於冢間,見一羊為牧人所遺,獨立食草。果因與少年捉之,將以歸家。其羊中路鳴喚,果懼主聞,乃拔卻羊舌,於夜殺食之。後經一年,果舌漸縮盡。陳牒解吏,富平縣令鄭餘慶疑其虛詐,令開口驗之,乃見全無舌,根本才如豆許不盡。官人問之因由。果取紙,書以答之。元狀官之時彈指,教令為羊追福,寫《法華經》。 果發心信教,齋戒不絕,為羊修福。後經一年,舌漸得生,平復如故。又請官陳牒,縣官用為里正。餘慶至貞觀十八年,為監察御吏,自向說爾。(出《法苑珠林》)
lǐ shěn yán
李審言
wàn shòu nián zhōng, zhǎng ān bǎi xìng lǐ shěn yán hū dé bìng rú kuáng, xū yǔ yáng tóng shí. jiā rén wú yǐ zhǐ, qiú yī bù xiào. hòu hū xī zǒu, jìn jiāng bǎi lǐ, lù bàng yù qún yáng, jù zǒu rù qí nèi. zhú zhī zhě fāng zhì, shěn yán yǐ zuò wèi yī dà yáng, yú zhòng zhōng bù néng biàn rèn. jí jiā rén qí zhì, qì ér zé zhī. qí yī dà yáng, nǎi zì yǔ yuē : jiāng wǒ guī, shèn wù shā wǒ. wǒ wèi yáng kuài lè, rén hé yǐ bǐ? suì jiāng guī sì yǎng, yǐ zhōng tiān nián. chū xiāo xiāng lù
萬壽年中,長安百姓李審言忽得病如狂,須與羊同食。家人無以止,求醫不效。後忽西走,近將百里,路傍遇群羊,遽走入其內。逐之者方至,審言已作為一大羊,於眾中不能辨認。及家人齊至,泣而擇之。其一大羊,乃自語曰 :「將我歸,慎勿殺我。我為羊快樂,人何以比?」遂將歸飼養,以終天年。(出《瀟湘錄》)
yáng shì
楊氏
zhǎng ān yáng shì zhái héng yǒu qīng yī fù rén, bù zhī qí suǒ yóu lái. měi shàng táng, zhí yì zhū nǚ yuē : tiān shǐ wú yǔ ruò nǚ yǒu . xī jīng wèi ér bì zhī, bù kě, zé yán cí bù xùn. suǒ wèi shén bǐ, huò luǒ tǐ ér xíng, zuǒ yòu yǎn mù. yīn chū wài jiān, yǔ nán zǐ diào xì, měng ér jiāo huì. qín bǔ zhōng bù kě dé. yī rì, xī qǔ zhū nǚ náng zhōng jīn yī, bào zhì tíng qián, nǚ bù shèng qí fèn, jí kǒu mà zhī. suì dà sì chǒu yán, fā qí nèi shì, xiān háo bì jǐn. rú cǐ shí yú rì. hū shén wū, yǐ fú jìn zhú zhī, wū qù zhé lái, xī mò néng zhǐ. nǎi xǐ jiā bì zhī. huì yáng shì suǒ qīn, zì yuǎn ér zhì, jù wèi shuō zhī. cǐ rén sù yǒu dǎn, shǐ dú zhǐ qí zhái, yè zhāng dēng zì wò, fù rén guǒ lái. wěi zì liú zhī qǐn sù, qián qǐ nì qí suǒ yè lǚ. qiú zhī bù dé, láng bèi ér qù. qǔ lǚ shì zhī, zé yáng tí yě. yǐ jì xún zhī, zhì zhái dōng sì zhōng, jiàn zhǎng shēng qīng yáng, ér shuāng tí wú jiǎ, xíng shén jiān jué. shú ér shā zhī, qí guài suì jué. chū guǎng yì jì
長安楊氏宅恆有青衣婦人,不知其所由來。每上堂,直詣諸女曰 :「天使吾與若女友 。」悉驚畏而避之,不可,則言詞不遜。所為甚鄙,或裸體而行,左右掩目。因出外間,與男子調戲,猛而交穢。擒捕終不可得。一日,悉取諸女囊中襟衣,暴置庭前,女不勝其忿,極口罵之。遂大肆醜言,發其內事,纖毫必盡。如此十餘日。呼神巫,以符禁逐之,巫去輒來,悉莫能止。乃徙家避之。會楊氏所親,自遠而至,具為說之。此人素有膽,使獨止其宅,夜張燈自臥,婦人果來。偽自留之寢宿,潛起匿其所曳履。求之不得,狼狽而去。取履視之,則羊蹄也。以計尋之,至宅東寺中,見長生青羊,而雙蹄無甲,行甚艱蹶。贖而殺之,其怪遂絕。(出《廣異記》)
chén zhèng guān
陳正觀
yǐng chuān chén zhèng guān zhuó gē yáng tóu jí miào. tiān bǎo zhōng, yǒu rén yì zhèng guān, zhèng guān wèi zhì yǐn zhuàn. fāng gē yáng tóu, chū xià dāo zi, cì qí shú nǎo, zhèng guān zàn nǎi xǐ shǒu, tóu zuò yáng míng shù shēng. zhèng guān biàn ěr xīn jì, shù rì ér sǐ. chū guǎng yì jì
潁川陳正觀斫割羊頭極妙。天寶中,有人詣正觀,正觀為致飲饌。方割羊頭,初下刀子,刺其熟腦,正觀暫乃洗手,頭作羊鳴數聲。正觀便爾心悸,數日而死。(出《廣異記》)
ān jiǎ
安甲
zhōu yǒu mín xìng ān zhě, shì wèi tú yè. jiā yǒu pìn yáng bìng gāo. yī rì, yù kuī qí mǔ, fù shàng jià zhī cì, qí gāo hū xiàng ān shēng miàn qián, shuāng guì qián xī, liǎng mù tì líng, ān shēng yì jīng yì zhī. liáng jiǔ, suì zhì dāo yú dì qù. huàn yī tóng zhì gòng shì kuī zǎi, ér huí jù shī dāo, nǎi wèi gāo zǐ xián zhī, zhì qiáng gēn xià, ér wò qí shàng. ān shēng jù yí wèi lín rén suǒ qiè, yòu jù yì shì guò shí, qiě wú tā dāo, jí huī huò. hū zhuǎn shēn yuè qǐ gāo ér, jiàn dāo zài gāo zhī fù xià. ān shēng suì dùn wù, jiě xià mǔ yáng bìng gāo, bìng sòng sì nèi qǐ zhǎng shēng. zì shēn xún shě qī nú, tóu sì nèi zhú dà shī wèi sēng, míng shǒu sī. chū yù táng xián huà
州有民姓安者,世為屠業。 家有牝羊並羔。 一日,欲刲其母,縛上架之次,其羔忽向安生面前,雙跪前膝,兩目涕零,安生亦驚異之。良久,遂致刀於地去。喚一童稚共事刲宰,而回遽失刀,乃為羔子銜之,致牆根下,而臥其上。安生俱疑為鄰人所竊,又懼詣市過時,且無他刀,極揮霍。忽轉身躍起羔兒,見刀在羔之腹下。安生遂頓悟,解下母羊並羔,並送寺內乞長生。 自身尋舍妻孥, 投寺內竺大師為僧, 名守思。(出《玉堂閒話》)
shǐ
豕
yàn xiāng
燕相
shuò rén yǒu xiàn dà shǐ yú yàn xiāng, lìng shàn fū pēng zhī. shǐ jì sǐ, jiàn mèng yú yàn xiāng yuē : zào huà láo wǒ yǐ shǐ xíng, shí wǒ yǐ rén huì. fú jūn zhī líng dé huà, jīn shǐ dé wèi lǔ zhī jīn bó yě . chū fú zi
朔人有獻大豕於燕相,令膳夫烹之。豕既死,見夢於燕相曰 :「造化勞我以豕形,食我以人穢。伏君之靈得化,今始得為魯之津伯也 。」(出《符子》)
dù yuàn
杜願
jìn dù yuàn zì yǒng píng, zǐ tóng fú rén yě, jiā shén fù. yǒu yī nán míng tiān bǎo, yuàn ài niàn, nián shí suì, tài yuán sān nián, bào bìng sǐ. hòu shù yuè, zhū shēng wǔ zǐ, yī zi zuì féi. hòu guān zhǎng xīn dào, yuàn jiāng yǐ zuò lǐ, jiù zhuō shā zhī. yǒu bǐ qiū hū zhì yuàn qián, wèi yuē : cǐ tún shì jūn ér yě, rú hé bǎi yú rì zhōng ér xiāng wàng hū? yán jìng, hū rán bù jiàn. yuàn xún shì, jiàn zài yún zhōng, téng kōng ér qù. yún qì chōng bù, mí rì nǎi xiē. chū fǎ yuàn zhū lín
晉杜願字永平,梓潼涪人也,家甚富。有一男名天保,願愛念,年十歲,泰元三年,暴病死。後數月,豬生五子,一子最肥。後官長新到,願將以作禮,就捉殺之。有比丘忽至願前,謂曰 :「此豚是君兒也,如何百餘日中而相忘乎?」言竟,忽然不見。願尋視,見在雲中,騰空而去。雲氣充布,彌日乃歇。(出《法苑珠林》)
dōu mò
都末
shā chē wáng shā yú tián wáng, yú tián dà rén dōu mò chū jiàn yě shǐ, yù bó zhī, nǎi rén yǔ yuē : wú shā wǒ, wèi rǔ shā shā chē . dōu mò yì zhī, jí yǔ xiōng dì gòng shā shā chē wáng. chū zhāng wáng fān hàn jì
莎車王殺于闐王,于闐大人都末出見野豕,欲搏之,乃人語曰 :「無殺我,為汝殺莎車 。」都末異之,即與兄弟共殺莎車王。(出《張王番漢記》)
liú hú
劉胡
hòu wèi zhí huò lǐ, yǒu tài cháng mín liú hú xiōng dì sì rén yǐ tú wèi yè, yǒng ān nián zhōng, hú shā zhū, zhū hū chàng qǐ mìng, shēng jí sì lín. lín rén wèi hú xiōng dì xiāng dòu, lái guān zhī, nǎi zhū yě. hú jí shě zhái wèi guī jué sì, hé jiā rù dào yān. chū jiā lán jì
後魏植貨里,有太常民劉胡兄弟四人以屠為業,永安年中,胡殺豬,豬忽唱乞命,聲及四鄰。鄰人謂胡兄弟相鬥,來觀之,乃豬也。胡即舍宅為歸覺寺,合家入道焉。(出《伽藍記》)
gěng fú shēng
耿伏生
suí jì zhōu lín huáng xiàn dōng yǒu gěng fú shēng zhě, qí jiā báo yǒu zī chǎn. suí dà yè shí yī nián, fú shēng mǔ zhāng shì bì fù jiāng juàn liǎng pǐ yǔ nǚ. shù suì hòu, mǔ wáng, biàn zuò mǔ zhū, shēng zài qí jiā, fù chǎn èr tún. fú shēng bìng yǐ shí jǐn, suì gèng bù chǎn. fú shēng jí zhào tú ér chū mài, wèi qǔ zhī jiān, yǒu yī kè sēng cóng shēng qǐ shí, jí yú shēng jiā shǎo qì. sēng jiāng yī tóng zǐ rù zhū quān zhōng yóu xì. zhū yǔ zhī yán : wǒ shì fú shēng mǔ, wèi wǎng rì bì shēng fù yǎn, qǔ juàn liǎng pǐ yǔ nǚ, wǒ zuò cǐ zuì, biàn zuò mǔ zhū. shēng de liǎng ér, bèi shēng shí jǐn. hái zhài jì bì, gèng wú suǒ fù. yù zhào tú ér mài wǒ, qǐng wèi bào zhī . tóng zǐ jù chén xiàng shī, shī shí nù yuē : rǔ shén diān kuáng, zhū nà jiě zuò cǐ yǔ . suì jí qǐn mián. yòu jīng yī rì, zhū jiàn tóng zǐ. yòu yún : tú ér jí lái, hé yīn bù bào? tóng zǐ zhòng bái shī, shī yòu bù xǔ. shǎo qǐng, tú ér jí lái qǔ zhū. zhū yú quān zǒu chū, ér xiàng sēng qián chuáng xià. tú ér zhú zhì sēng fáng. sēng yuē : zhū tóu wǒ lái, jīn wèi shú qǔ. suì chū qián sān bǎi wén shú zhū. hòu nǎi qiè yǔ fú shēng yuē : jiā zhōng céng shī juàn fǒu? shēng bào sēng yún : fù cún zhī rì, céng shī juàn liǎng pǐ . yòu wèn dì sì jǐ rén? shēng yún : wéi yǒu yī dì, jià yǔ xiàn běi gōng chéng jiā. sēng jí jù chén tóng zǐ suǒ shuō. fú shēng wén zhī, bēi qì bù néng zì jǐ. gèng bié jiā xīn gōng yǎng zhū mǔ. fán jīng shù rì, zhū hū zì sǐ. tuō mèng qí nǚ yún : hái zhài jì bì, dé shēng shàn chù . jiān quàn qí nǚ, gèng xiū gōng dé. chū fǎ yuàn zhū lín
隋冀州臨黃縣東有耿伏生者,其家薄有資產。隋大業十一年,伏生母張氏避父將絹兩疋與女。數歲後,母亡,變作母豬,生在其家,復產二豚。伏生並已食盡,遂更不產。伏生即召屠兒出賣,未取之間,有一客僧從生乞食,即於生家少憩。僧將一童子入豬圈中遊戲。豬與之言 :「我是伏生母,為往日避生父眼,取絹兩疋與女,我坐此罪,變作母豬。生得兩兒,被生食盡。還債既畢,更無所負。欲召屠兒賣我,請為報之 。」童子具陳向師,師時怒曰 :「汝甚顛狂,豬那解作此語 。」遂即寢眠。又經一日,豬見童子。又雲 :「屠兒即來,何因不報?」童子重白師,師又不許。少頃,屠兒即來取豬。豬逾圈走出,而向僧前床下。屠兒逐至僧房。僧曰 :「豬投我來,今為贖取。「遂出錢三百文贖豬。後乃竊語伏生曰 :「家中曾失絹否?」生報僧雲 :「父存之日, 曾失絹兩疋 。」 又問娣姒幾人?生雲 :「唯有一弟, 嫁與縣北公乘家。」僧即具陳童子所說。伏生聞之,悲泣不能自己。更別加心供養豬母。凡經數日,豬忽自死。託夢其女雲 :「還債既畢,得生善處 。」兼勸其女,更修功德。(出《法苑珠林》)
lǐ xiào wèi
李校尉
táng lóng shuò yuán nián, huái zhōu yǒu rén zhì lù zhōu shì zhū zhì huái zhōu mài. yǒu yī tè zhū, lù zhōu sān bǎi qián mǎi. jiāng zhì huái zhōu, mài yǔ tú jiā, dé liù bǎi qián. zhì dōng shí yī yuè, lù zhōu yǒu rén xìng lǐ, rèn xiào wèi, zhì huái zhōu shàng fān, yīn xiàng shì yù mǎi ròu shí. jiàn cǐ tè zhū, yǐ fù sì zú zài diàn qián, jiāng yù shā zhī. jiàn cǐ xiào wèi, yǔ yún : rǔ shì wǒ nǚ ér, wǒ shì rǔ wài pó. běn wèi rǔ jiā pín, rǔ mǔ shù suǒ, bù kě gōng zú, wǒ dà ér bù xǔ. wǒ lián rǔ mǔ zǐ, sī bì ér yǔ wǔ dǒu mǐ. wǒ jīn zuò zhū, cháng qí dào zhài, rǔ hé bù jiù wǒ? xiào wèi wèn cǐ tú ér shú zhū. tú ér chū bù zhī xìn. yú rén bù jiě cǐ zhū yǔ, wéi xiào wèi dé jiě. tú ér yǔ yún : shěn ruò shì rǔ wài pó, wǒ jiě fàng zhī. rǔ duì wǒ gèng qǐng gòng huà . tú ér wèi jiě fàng yǐ, xiào wèi gèng qǐng zhū yǔ yún : mǒu jīn shàng fān yī yuè, wèi dé jiāng pó hái shě, wèi zhī hé chù ān zhì pó? zhū jí yǔ xiào wèi yún : wǒ jīn yǐ gé, bìng shòu cǐ è xíng. zòng rǔ xià fān, yì bù xū jiāng wǒ hái. rǔ mǔ jiàn zài, rǔ fù wèi xiào wèi, jiā xiāng juàn shǔ jiàn wǒ cǐ xíng, jué dìng bù xǐ, kǒng sǔn rǔ rǔ jiā mén. mǒu sì yǒu zhǎng shēng zhū yáng, rǔ ān zhì wǒ cǐ sì . xiào wèi fù yǔ zhū yán : pó ruò yǒu yàn, zì yù xiàng sì . zhū wén cǐ yǔ, suì jí zì xiàng sì. sì sēng chū bù kěn shòu. xiào wèi jù wèi sì sēng shuō cǐ líng yàn. hé sì sēng wén, bìng huái lián mǐn, wèi zào shě jū chù ān zhì, xiào wèi fù liú xiǎo zhān lìng wò. sì sēng dào sú jìng shī yǐn shí. hòu sì sēng bìng jiě zhū yǔ. xià fān, cí xiàng běn zhōu, bào mǔ cǐ shì. mǔ hòu zì lái kàn zhū, mǔ zǐ xiāng jiàn, yī shí qì lèi. zhū zhì lín dé yuán nián, yóu wén píng ān. chū fǎ yuàn zhū lín
唐龍朔元年,懷州有人至潞州市豬至懷州賣。有一特豬,潞州三百錢買。將至懷州,賣與屠家,得六百錢。至冬十一月,潞州有人姓李,任校尉,至懷州上番,因向市欲買肉食。見此特豬,已縛四足在店前,將欲殺之。見此校尉,語云 :「汝是我女兒,我是汝外婆。本為汝家貧,汝母數索,不可供足,我大兒不許。我憐汝母子,私避兒與五斗米。我今作豬,償其盜債,汝何不救我?」校尉問此屠兒贖豬。屠兒初不之信。餘人不解此豬語,唯校尉得解。屠兒語云 :「審若是汝外婆,我解放之。汝對我更請共話 。」屠兒為解放已,校尉更請豬語云 :「某今上番一月,未得將婆還舍,未知何處安置婆?」豬即語校尉雲 :「我今已隔,並受此惡形。縱汝下番,亦不須將我還。汝母見在,汝復為校尉,家鄉眷屬見我此形,決定不喜,恐損辱汝家門。某寺有長生豬羊,汝安置我此寺 。」校尉復語豬言 :「婆若有驗,自預向寺 。」豬聞此語,遂即自向寺。寺僧初不肯受。校尉具為寺僧說此靈驗。合寺僧聞,並懷憐愍,為造舍居處安置,校尉復留小氈令臥。寺僧道俗競施飲食。後寺僧並解豬語。下番,辭向本州,報母此事。母后自來看豬,母子相見,一時泣淚。豬至麟德元年, 猶聞平安。(出《法苑珠林》)
tāng yīng
湯應
wú shí, lú líng xiàn tíng chóng wū zhōng, měi yǒu guǐ wù, sù zhě zhé sǐ. zì hòu shǐ rén, mò gǎn rù tíng zhǐ sù. dān yáng rén tāng yīng zhě, dà yǒu dǎn wǔ, shǐ zhì lú líng, suì rù tíng sù yān. lì qǐ bù kě, yīng bù tīng. xī píng cóng zhě hái wài, wéi chí yī dà dāo dú chù tíng zhōng. zhì sān gēng jìng, hū wén yǒu kòu gé zhě. yīng yáo wèn shì shuí, dá yún : bù jùn xiāng wèn . yīng shǐ jìn, zhì cí ér qù. qǐng fù yǒu kòu gé zhě yún : fǔ xiāng wén . yīng fù shǐ jūn jìn yān, le wú yí yě. xuán yòu yǒu kòu gé zhě yún: bù jùn fǔ jūn xiāng yì. yīng fāng yí shì guǐ wù, yīn chí dāo yíng zhī. jiàn èr rén jiē shèng fú, qí jìn zuò zhī. chēng fǔ jūn zhě, biàn yǔ yīng tán, ér bù jùn zhě hū qǐ. yīng nǎi huí gù, yīn yǐ dāo kǎn zhī. fǔ jūn zhě jí xià zuò zǒu yān. zhuī zhì tíng hòu qiáng xià, jí zhī, kǎn jǐ dāo yān, yīng nǎi hái wò. dá shǔ, fāng jiāng rén xún zhī, jiàn yǒu xuè jī, jiē dé zhī. chēng fǔ jūn zhě, shì yī lǎo xī, bù jùn zhě shì yī lǎo lí, zì cǐ qí yāo suì jué. chū sōu shén jì
吳時,廬陵縣亭重屋中,每有鬼物,宿者輒死。自後使人,莫敢入亭止宿。丹陽人湯應者,大有膽武,使至廬陵,遂入亭宿焉。吏啟不可,應不聽。悉屏從者還外,唯持一大刀獨處亭中。至三更竟,忽聞有扣閣者。應遙問是誰,答雲 :「部郡相問 。」應使進,致詞而去。頃復有扣閣者雲 :「府相聞 。」應復使君進焉,了無疑也。旋又有扣閣者云:「部郡府君相詣。」應方疑是鬼物,因持刀迎之。見二人皆盛服,齊進坐之。稱府君者,便與應談,而部郡者忽起。應乃回顧,因以刀砍之。府君者即下座走焉。追至亭後牆下,及之,砍幾刀焉,應乃還臥。達曙,方將人尋之,見有血跡,皆得之。稱府君者,是一老狶,部郡者是一老狸,自此其妖遂絕。(出《搜神記》)
ān yáng shū shēng
安陽書生
ān yáng chéng nán yǒu yī tíng bù kě sù, sù zhé shā rén, shū shēng nǎi guò sù zhī. tíng mín yuē : cǐ bù kě sù, qián hòu sù cǐ, wèi yǒu huó zhě . shū shēng yuē : wú kǔ yě, wú zì zhù cǐ . suì zhù xiè shě. nǎi duān zuò sòng shū, liáng jiǔ nǎi xiū. yè bàn hòu, yǒu yī rén zhe zào yī, lái wǎng hù wài, hū tíng zhǔ. tíng zhǔ yīng yuē: nuò . tíng zhōng yǒu rén yé? dá yuē : xiàng yǒu shū shēng zài cǐ dú shū, shì xiū, wèi shì qǐn . nǎi yīn jiē ér qù. jì ér yòu yǒu guān chì zé zhě, lái hū tíng zhǔ, wèn dá rú qián, jì qù jì rán. shū shēng zhī wú lái zhě, jí qǐ yì wèn chù, xiào hū tíng zhǔ, tíng zhǔ yì yīng nuò, fù yún : tíng zhōng yǒu rén yé? tíng zhǔ dá rú qián. nǎi wèn : xiàng zhě hēi yī lái shuí? yuē: běi shě mǔ zhū yě. yòu yuē: guān chì zé lái zhě shuí? yuē : xī lín lǎo xióng jī yě . rǔ fù shuí yě? wǒ shì lǎo xiē yě. yú shì shū shēng mì biàn sòng shū zhì míng, bù gǎn mèi. tiān xiǎo, tíng mín lái shì, jīng yuē : jūn hé dú dé huó? shū shēng yuē : cù suǒ jiàn lái, wú yǔ xiāng qǔ mèi. nǎi wò jiàn zhì zuó yè yīng chù, guǒ dé lǎo xiē, dà rú pí, dú zhǎng shù chǐ, xī jiā dé lǎo xióng jī, běi shě dé lǎo mǔ zhū. fán shā sān wù, tíng zhōng suì ān jìng yě. chū sōu shén jì
安陽城南有一亭不可宿,宿輒殺人,書生乃過宿之。亭民曰 :「此不可宿,前後宿此,未有活者 。」書生曰 :「無苦也,吾自住此 。」遂住廨舍。乃端坐誦書,良久乃休。夜半後,有一人著皂衣,來往戶外,呼亭主。亭主應曰:「諾 。」「亭中有人耶?」答曰 :「向有書生在此讀書,適休,未似寢 。」乃喑嗟而去。既而又有冠赤幘者,來呼亭主,問答如前,既去寂然。書生知無來者,即起詣問處,效呼亭主,亭主亦應諾,復雲 :「亭中有人耶?」亭主答如前。乃問 :「向者黑衣來誰?」曰:「北舍母豬也。」又曰:「冠赤幘來者誰?」曰 :「西鄰老雄雞也 。」「汝復誰也?」「我是老蠍也。」 於是書生密便誦書至明,不敢寐。天曉, 亭民來視,驚曰 :「君何獨得活?」書生曰 :「促索劍來,吾與鄉取魅。 「乃握劍至昨夜應處,果得老蠍,大如鼙,毒長數尺, 西家得老雄雞,北捨得老母豬。凡殺三物,亭中遂安靜也。(出《搜神記》)
wú jùn shì rén
吳郡士人
jìn yǒu yī shì rén xìng wáng, jiā zài wú jùn, hái zhì qū ā, rì mù, yǐn chuán shàng, dāng dà dài. jiàn táng shàng yǒu yī nǚ zǐ, nián shí qī bā, biàn hū zhī liú sù. zhì xiǎo, jiě jīn líng xì qí bì, shǐ rén sòng zhì jiā, dōu wú nǚ rén, yīn guò zhū lán zhōng, jiàn mǔ zhū bì yǒu jīn líng yě. chū sōu shén jì
晉有一士人姓王,家在吳郡,還至曲阿,日暮,引船上,當大埭。見塘上有一女子,年十七八,便呼之留宿。至曉,解金鈴系其臂,使人送至家,都無女人,因過豬欄中,見母豬臂有金鈴也。(出《搜神記》)
jìn zhōu tú ér
晉州屠兒
táng xiǎn qìng sān nián, xú yù wèi jìn zhōu cì shǐ, yǒu tú ér zài shì dōng xiàng, shā yī zhū mìng duàn, tāng xún pí máo bìng luò, sǐ jīng bàn rì. huì shā yú zhū, wèi jí kāi jiě. zhì xiǎo, yǐ dāo pò fù, zhǎng huà fù xià yī dāo. dāo yóu wèi rù fù, qí zhū hū qǐ zǒu chū mén, zhí rù shì xī, zhì yī jiǎ zhě diàn nèi chuáng xià ér wò, shì rén jìng wǎng kàn zhī. tú ér zhí dāo zǒu zhú. kàn zhě wèn qí suǒ yóu, tú ér dá yún : wǒ yī shēng yǐ lái shā zhū, wèi cháng wén jiàn cǐ shì . yóu yù jiāng qù, kàn zhě shù bǎi rén, jiē chēn zé tú ér, jìng chū qián shú zhū. zhū rén gòng wèi zào shě ān zhì, zhū shēn máo pí shǐ dé shēng. yàn xià jí fù xià chuāng chù chà yǐ, zuò dà ròu kuài, cū rú bì xǔ. chū rù lái qù, bù wū qí shì, xìng jié bù tóng yú zhū, zhì sì shí wǔ nián fāng zú. chū fǎ yuàn zhū lín
唐顯慶三年,徐玉為晉州刺史,有屠兒在市東巷,殺一豬命斷,湯燖皮毛並落,死經半日。會殺余豬,未及開解。至曉,以刀破腹,長劃腹下一刀。刀猶未入腹,其豬忽起走出門,直入市西,至一賈者店內床下而臥,市人競往看之。屠兒執刀走逐。看者問其所由,屠兒答雲 :「我一生已來殺豬,未常聞見此事 。」猶欲將去,看者數百人,皆嗔責屠兒,競出錢贖豬。諸人共為造舍安置,豬身毛皮始得生。咽下及腹下瘡處差已,作大肉塊,粗如臂許。出入來去,不污其室,性潔不同餘豬,至四十五年方卒。(出《法苑珠林》)
yuán jí
元佶
táng zhǎng ān zhōng, yù zhōu rén yuán jí jū rǔ yáng xiàn, yǎng yī pìn zhū, jīng shí yú nián, yī zhāo shī zhī, nǎi xiàng rǔ yáng, biàn wèi fù rén, nián èr shí èr sān xǔ, shén yǒu zī zhì, zào yī dà jiā mén yún : xīn fù bù zhī suǒ shì, wén cǐ xū rén yǎng cán, gù lái qiú zuò. zhǔ rén yuè zhī, suì yán yǔ nǚ tóng jū. qí fù rén shén néng shū zhuāng jié shù, dé qián zhé gū jiǔ, bìng mǎi zhī fěn ér yǐ. hòu yǔ shào nián yǐn guò, yīn rù lín zuì wò, fù shì pìn zhū xíng ěr, liǎng jiá yóu yǒu zhī zé zài yān. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
唐長安中,豫州人元佶居汝陽縣,養一牝豬,經十餘年,一朝失之,乃向汝陽,變為婦人,年二十二三許,甚有資質,造一大家門雲 :「新婦不知所適,聞此須人養蠶,故來求作。「主人悅之,遂延與女同居。其婦人甚能梳妝結束,得錢輒沽酒,並買脂粉而已。後與少年飲過,因入林醉臥,復是牝豬形耳,兩頰猶有脂澤在焉。(出《廣古今五行記》)
cuī rì yòng
崔日用
kāi yuán zhōng, cuī rì yòng wèi rǔ zhōu cì shǐ, zhái jiù xiōng, shì wú jū zhě. rì yòng jì zhì, xiū lǐ sǎ sǎo, chù zhī bù yí. qí xī, rì yòng táng zhōng míng zhú dú zuò, bàn yè hòu, yǒu wū yī shù shí rén zì mén rù zhì, zuò jiē xià, huò yǒu bǒ zhě miǎo zhě, rì yòng wèn: jūn bèi xī wèi hé guǐ, lái cǐ kǒng rén? qí bǒ zhě zì chén yún : mǒu děng zuì yè, xī wèi zhū shēn, wèi suǒ fàng sàn zài zhū sì, hào zhǎng shēng zhū. rán sù bù lè cǐ shēng, shòu zhū huì è, qiú sǐ bù dé. héng yù yú rén shēn shuō, rén jiàn xī jiē kǒng jù, jīn shǔ xiàng gōng wèi jùn, xiāng tóu zhuǎn cǐ shēn ěr . rì yòng wèi zhī yuē : shěn ruò shì, shū bù wèi nán . jù bài xiè ér qù. yì rì, liáo zuǒ lái jiàn rì yòng, mò bù jīng qí wú yàng yě. yá bì, shǐ nú qǔ zhū sì zhǎng shēng zhū, jì zhì, huò bǒ huò miǎo, bù shū qián jiàn yě, tàn yì jiǔ zhī, lìng sī fǎ wèi zuò míng, nǎi shā ér mài qí ròu, wèi zào jīng xiàng, shōu gǔ zàng zhī. tā rì yòu lái xiè ēn, jiē zuò shào nián zhuàng, yún : bù yù xiàng gōng, yóu shí nián chù yú huì è. wú yǐ shàng bào, jīn yǒu bǎo jiàn yī shuāng, gè zhí qiān jīn, kě yǐ chú pì bù xiáng, xiāo mí xiōng lì yě . zhì jiàn chuáng qián, zài bài ér qù. rì yòng wèn : wǒ dāng hé guān? dá yún : liǎng rì nèi wèi tài yuán yǐn . gèng wèn: dé zǎi xiàng fǒu? mò ér bù duì. chū guǎng yì jì
開元中,崔日用為汝州刺史,宅舊凶,世無居者。日用既至,修理灑掃,處之不疑。其夕,日用堂中明燭獨坐,半夜後,有烏衣數十人自門入至,坐階下, 或有跛者眇者, 日用問:「君輩悉為何鬼,來此恐人?」其跛者自陳雲 :「某等罪業,悉為豬身,為所放散在諸寺,號長生豬。然素不樂此生,受諸穢惡,求死不得。恆欲於人申說,人見悉皆恐懼,今屬相公為郡,相投轉此身耳 。」日用謂之曰 :「審若是,殊不為難 。」俱拜謝而去。翌日,寮佐來見日用,莫不驚其無恙也。衙畢,使奴取諸寺長生豬,既至,或跛或眇,不殊前見也,嘆異久之,令司法為作名,乃殺而賣其肉,為造經像,收骨葬之。他日又來謝恩,皆作少年狀,雲 :「不遇相公,猶十年處於穢惡。無以上報,今有寶劍一雙,各值千金,可以除辟不祥,消彌凶厲也 。」置劍床前,再拜而去。日用問 :「我當何官?」答雲 :「兩日內為太原尹 。」更問:「得宰相否?」默而不對。(出《廣異記》)
lǐ fén
李汾
lǐ fén xiù cái zhě, yuè zhōu shàng yú rén yě. xìng hǎo yōu jì, cháng jū sì míng shān. shān xià yǒu zhāng lǎo zhuāng, qí jiā fù, duō yǎng shǐ. tiān bǎo mò, zhōng qiū zhī xī, fén bù yuè yú tíng, fǔ qín zì shì, hū wén hù wài yǒu tàn měi zhī shēng, wèn zhī yuē : shuí rén yè jiǔ zhì cǐ shān yuàn? qǐng wén mìng yǐ . é yǒu nǚ zǐ xiào yuē : jì guān zhǎng qīng zhī miào ěr! fén qǐ hù shì zhī, nǎi rén jiān zhī jí sè yě. wéi jué qí kǒu yǒu hēi sè. fén wèn yuē : zi dé fēi shén xiān hū? nǚ yuē: fēi yě, qiè nǎi shān xià zhāng jiā nǚ yě, xī lái yǐ fù mǔ zàn guò dōng cūn, qiè zhì yú cǐ. sī miàn jūn zǐ, xìng wú zé yě . fén xīn rán yuē : niáng zǐ jì néng jiàng gù, liáo kě cóng róng . nǚ nǎi shēng jiē zhǎn xù, yán xiào tán xuè, fén mò néng jí. yè lán jiù qǐn, bèi jǐn quǎn qiǎn, é ěr chén jī bào shǔ, nǚ qǐ gào cí. fén yì xī bié, nǎi qián qǔ nǚ qīng zhān lǚ yī zhī, cáng yī sì zhōng. shí fén yī zhěn jiǎ mèi, nǚ nǎi fǔ fén bēi qì, qiú suǒ qí lǚ, yuē: yuàn wú liú cǐ, jīn xī zài zhì. tuō jūn liú zhī, qiè shēn bì sǐ xiè yú jūn zǐ. fén bù yǔn, nǚ hào qì ér qù. fén jué, shì chuáng qián xiān xuè diǎn diǎn chū hù. fén yì zhī, nǎi kāi sì, shì qīng zhān lǚ, zé yī zhū tí ké ěr. fén huáng hài, xún xuè zhì shān qián zhāng shì hùn zhōng, jiàn yī pìn shǐ, hòu zú wán yī ké. shǐ shì fén, chēn mù páo xiào, rú yǒu nù sè. fén yǐ shì bái zhāng sǒu, sǒu jí shā zhī. fén nǎi qì shān yuàn, bié yóu tā yì. chū jí yì jì
李汾秀才者,越州上虞人也。性好幽寂,常居四明山。山下有張老莊,其家富,多養豕。天寶末,中秋之夕,汾步月於庭,撫琴自適,忽聞戶外有嘆美之聲,問之曰 :「誰人夜久至此山院?請聞命矣 。」俄有女子笑曰 :「冀觀長卿之妙耳!」 汾啟戶視之,乃人間之極色也。唯覺其口有黑色。 汾問曰 :「子得非神仙乎? 」女曰:「非也,妾乃山下張家女也,夕來以父母暫過東村,竊至於此。私面君子,幸無責也 。」汾忻然曰 :「娘子既能降顧,聊可從容 。」女乃升階展敘,言笑談謔,汾莫能及。夜闌就寢,備盡綣繾,俄爾晨雞報曙,女起告辭。汾意惜別,乃潛取女青氈履一隻,藏衣笥中。時汾欹枕假寐,女乃撫汾悲泣,求索其履,曰:「願無留此,今夕再至。脫君留之,妾身必死謝於君子。」汾不允,女號泣而去。汾覺,視床前鮮血點點出戶。汾異之,乃開笥,視青氈履,則一豬蹄殼耳。汾惶駭,尋血至山前張氏溷中,見一牝豕,後足刓一殼。豕視汾,瞋目咆哮,如有怒色。汾以事白張叟,叟即殺之。汾乃棄山院,別游他邑。(出《集異記》)
xú zhōu jūn rén
徐州軍人
hòu táng zhǎng xìng zhōng, xú zhōu jūn yíng jiāng pēng yī pìn shǐ. yì rì, jiāng zǎi zhī. shì xī, shǐ jiàn mèng yú zhǔ yuē : ěr wù shā wǒ, wǒ zhī tāi fēi shǐ yě. ěr néng zhì zhī, bǐ ěr fēng wò . bǐ míng, wàng ér zǎi zhī, fù nèi guǒ huái yī xiǎo bái xiàng, cái kě wǔ cùn, xíng zhì yǐ jù, shuāng yá càn rán. zhǔ fāng wù, wú jí yǐ, yíng zhōng xiōng xiōng xián zhī zhī. wén yú dōu xiào, yǐ zhǐ jiān zhī, wén yú jié dù shǐ lǐ jìng zhōu. shí rén xián bù cè zhī, yì jìng wú tā. chū yù táng xián huà
後唐長興中,徐州軍營將烹一牝豕。翌日,將宰之。是夕,豕見夢於主曰 :「爾勿殺我,我之胎非豕也。爾能志之,俾爾豐渥 。」比明,忘而宰之,腹內果懷一小白象,裁可五寸,形質已具,雙牙燦然。主方悟,無及矣,營中洶洶咸知之。聞於都校,以紙緘之,聞於節度使李敬周。時人咸不測之,亦竟無他。(出《玉堂閒話》)