yáng yuè dī shāo gē xī yù dà yáng bīn qīng yáng qí sòng zhě liáng wén gù pèi pān guǒ lǐ shěn yán yáng shì
羊 月氐稍割 西域大羊 宾青羊 齐讼者 梁文 顾霈 潘果 李审言 杨氏
chén zhèng guān ān jiǎ
陈正观 安甲
shǐ yàn xiāng dù yuàn dōu mò liú hú gěng fú shēng lǐ xiào wèi tāng yīng ān yáng shū shēng wú jùn shì rén
豕 燕相 杜愿 都末 刘胡 耿伏生 李校尉 汤应 安阳书生 吴郡士人
jìn zhōu tú ér yuán jí cuī rì yòng lǐ fén xú zhōu jūn rén
晋州屠儿 元佶 崔日用 李汾 徐州军人
yuè dī shāo gē
月氐稍割
yuè dī yǒu yáng dà wěi, shāo gē yǐ gōng bīn, yì shāo zì bǔ fù. yǒu dà qín guó, běi yǒu yáng zǐ, shēng yú tǔ zhōng. qín rén hòu qí yù méng, wèi yuán yǐ rào zhī. qí qí lián dì, bù kě yǐ dāo jié, jī gǔ jīng zhī ér jué. yīn tiào míng shí cǎo, yǐ yī èr bǎi kǒu wèi qún. chū yì wù zhì
月氐有羊大尾,稍割以供宾,亦稍自补复。有大秦国,北有羊子,生于土中。秦人候其欲萌,为垣以绕之。其脐连地,不可以刀截,击鼓惊之而绝。因跳鸣食草,以一二百口为群。(出《异物志》)
xī yù dà yáng
西域大羊
sēng xuán zàng zhì xī yù, dà xuě shān gāo lǐng shàng yǒu yī cūn, yǎng yáng dà rú lǘ. chū yǒu yáng zá zǔ
僧玄奘至西域, 大雪山高岭上有一村,养羊大如驴。(出《酉阳杂俎》)
bīn qīng yáng
宾青羊
bīn guó chū yě qīng yáng, wěi rú cuì sè, tǔ rén shí zhī. chū yǒu yáng zá zǔ
□宾国出野青羊,尾如翠色,土人食之。(出《酉阳杂俎》)
qí sòng zhě qí zhuāng gōng shí, yǒu lǐ zhēng zhě, sòng sān nián ér yù bù jué. gōng nǎi shǐ èr rén jù yī yáng, zhèng yú shè. èr zǐ jiāng yáng ér cì zhī, sǎ qí xuè, yáng qǐ chù èr zi, yì yú méng suǒ. chū dú yì zhì
齐讼者齐庄公时,有里徵者,讼三年而狱不决。公乃使二人具一羊,证于社。二子将羊而刺之,洒其血,羊起触二子,殪于盟所。(出《独异志》)
liáng wén
梁文
hàn qí rén liáng wén hǎo dào, qí jiā yǒu shén cí, jiàn shì sān sì jiān, zuò shàng shī zào zhàng, cháng zài qí zhōng. jī shí shù nián, hòu yīn sì shì, zhàng zhōng hū yǒu rén yǔ, zì hū gāo shān jūn. dà néng yǐn shí, zhì bìng yǒu yàn, wén fèng shì shén sù. jī shù nián, dé jìn qí zhàng zhōng. shén zuì, wén nǎi qǐ dé fèng jiàn yán sè. wèi wén yuē :" shòu shǒu lái ." wén nà shǒu, dé chí qí yí, rán xū shén zhǎng. wén jiàn rào shǒu, zú rán yǐn zhī, ér wén zuò shā yáng shēng. zuò zhōng jīng qǐ, zhù wén yǐn zhī, nǎi yuán gōng lù jiā yáng yě. shī zhī qī bā nián, bù zhī suǒ zài, shā zhī nǎi jué. chū sōu shén jì
汉齐人梁文好道,其家有神祠,建室三四间,座上施皂帐,常在其中。积十数年,后因祀事,帐中忽有人语,自呼高山君。大能饮食,治病有验,文奉事甚肃。积数年,得进其帐中。神醉,文乃乞得奉见颜色。谓文曰 :“授手来 。”文纳手,得持其颐,髯须甚长。文渐绕手,卒然引之,而闻作杀羊声。座中惊起,助文引之,乃袁公路家羊也。失之七八年,不知所在,杀之乃绝。(出《搜神记》)
gù pèi
顾霈
gù pèi zhě, wú zhī háo shì yě, céng sòng kè yú shēng píng tíng. shí yǒu shā mén liú sú zhě zài zuò zhōng, zhǔ rén yù shā yī yáng, yáng jué shéng, yīn zǒu lái tóu cǐ dào rén, chuān tóu xiàng jiā shā xià. zhǔ rén mìng jiāng qù shā zhī, jí xíng zhì. xiān gē yǐ dàn dào rén, dào rén shí xià, jué zhì zǒu xíng pí zhōng, tòng dú bù kě rěn. hū yī lái zhēn zhī, yǐ shù zhēn guàn yān, zhì yóu dòng yáo. nǎi pò ròu shì zhī, gù shì yī luán ròu ěr. dào rén yú cǐ dé jí, zuò yáng míng, tù mò, hái sì shǎo shí ér zú. chū sōu shén jì
顾霈者,吴之豪士也,曾送客于升平亭。时有沙门流俗者在座中,主人欲杀一羊,羊绝绳,因走来投此道人,穿头向袈裟下。主人命将去杀之,即行炙。先割以啖道人,道人食下,觉炙走行皮中,痛毒不可忍。呼医来针之,以数针贯焉,炙犹动摇。乃破肉视之,故是一脔肉耳。道人于此得疾,作羊鸣,吐沫,还寺少时而卒。(出《搜神记》)
pān guǒ
潘果
táng jīng shī rén xìng pān míng guǒ, nián wèi ruò guàn, yǐ wǔ dé shí, rèn dōu shuǐ xiǎo lì. guī jiā, yǔ shào nián shù rén chū tián yóu xì. guò yú zhǒng jiān, jiàn yī yáng wèi mù rén suǒ yí, dú lì shí cǎo. guǒ yīn yǔ shào nián zhuō zhī, jiāng yǐ guī jiā. qí yáng zhōng lù míng huàn, guǒ jù zhǔ wén, nǎi bá què yáng shé, yú yè shā shí zhī. hòu jīng yī nián, guǒ shé jiàn suō jǐn. chén dié jiě lì, fù píng xiàn lìng zhèng yú qìng yí qí xū zhà, lìng kāi kǒu yàn zhī, nǎi jiàn quán wú shé, gēn běn cái rú dòu xǔ bù jìn. guān rén wèn zhī yīn yóu. guǒ qǔ zhǐ, shū yǐ dá zhī. yuán zhuàng guān zhī shí tán zhǐ, jiào lìng wèi yáng zhuī fú, xiě fǎ huá jīng. guǒ fā xīn xìn jiào, zhāi jiè bù jué, wèi yáng xiū fú. hòu jīng yī nián, shé jiàn dé shēng, píng fù rú gù. yòu qǐng guān chén dié, xiàn guān yòng wèi lǐ zhèng. yú qìng zhì zhēn guān shí bā nián, wèi jiān chá yù lì, zì xiàng shuō ěr. chū fǎ yuàn zhū lín
唐京师人姓潘名果,年未弱冠,以武德时,任都水小吏。归家,与少年数人出田游戏。过于冢间,见一羊为牧人所遗,独立食草。果因与少年捉之,将以归家。其羊中路鸣唤,果惧主闻,乃拔却羊舌,于夜杀食之。后经一年,果舌渐缩尽。陈牒解吏,富平县令郑余庆疑其虚诈,令开口验之,乃见全无舌,根本才如豆许不尽。官人问之因由。果取纸,书以答之。元状官之时弹指,教令为羊追福,写《法华经》。 果发心信教,斋戒不绝,为羊修福。后经一年,舌渐得生,平复如故。又请官陈牒,县官用为里正。余庆至贞观十八年,为监察御吏,自向说尔。(出《法苑珠林》)
lǐ shěn yán
李审言
wàn shòu nián zhōng, cháng ān bǎi xìng lǐ shěn yán hū dé bìng rú kuáng, xū yǔ yáng tóng shí. jiā rén wú yǐ zhǐ, qiú yī bù xiào. hòu hū xī zǒu, jìn jiāng bǎi lǐ, lù bàng yù qún yáng, jù zǒu rù qí nèi. zhú zhī zhě fāng zhì, shěn yán yǐ zuò wéi yī dà yáng, yú zhòng zhōng bù néng biàn rèn. jí jiā rén qí zhì, qì ér zé zhī. qí yī dà yáng, nǎi zì yǔ yuē :" jiāng wǒ guī, shèn wù shā wǒ. wǒ wèi yáng kuài lè, rén hé yǐ bǐ?" suì jiāng guī sì yǎng, yǐ zhōng tiān nián. chū xiāo xiāng lù
万寿年中,长安百姓李审言忽得病如狂,须与羊同食。家人无以止,求医不效。后忽西走,近将百里,路傍遇群羊,遽走入其内。逐之者方至,审言已作为一大羊,于众中不能辨认。及家人齐至,泣而择之。其一大羊,乃自语曰 :“将我归,慎勿杀我。我为羊快乐,人何以比?”遂将归饲养,以终天年。(出《潇湘录》)
yáng shì
杨氏
cháng ān yáng shì zhái héng yǒu qīng yī fù rén, bù zhī qí suǒ yóu lái. měi shàng táng, zhí yì zhū nǚ yuē :" tiān shǐ wú yǔ ruò nǚ yǒu ." xī jīng wèi ér bì zhī, bù kě, zé yán cí bù xùn. suǒ wéi shén bǐ, huò luǒ tǐ ér xíng, zuǒ yòu yǎn mù. yīn chū wài jiān, yǔ nán zǐ tiáo xì, měng ér jiāo huì. qín bǔ zhōng bù kě dé. yī rì, xī qǔ zhū nǚ náng zhōng jīn yī, bào zhì tíng qián, nǚ bù shèng qí fèn, jí kǒu mà zhī. suì dà sì chǒu yán, fā qí nèi shì, xiān háo bì jǐn. rú cǐ shí yú rì. hū shén wū, yǐ fú jìn zhú zhī, wū qù zhé lái, xī mò néng zhǐ. nǎi xǐ jiā bì zhī. huì yáng shì suǒ qīn, zì yuǎn ér zhì, jù wèi shuō zhī. cǐ rén sù yǒu dǎn, shǐ dú zhǐ qí zhái, yè zhāng dēng zì wò, fù rén guǒ lái. wěi zì liú zhī qǐn sù, qián qǐ nì qí suǒ yè lǚ. qiú zhī bù dé, láng bèi ér qù. qǔ lǚ shì zhī, zé yáng tí yě. yǐ jì xún zhī, zhì zhái dōng sì zhōng, jiàn cháng shēng qīng yáng, ér shuāng tí wú jiǎ, xíng shén jiān jué. shú ér shā zhī, qí guài suì jué. chū guǎng yì jì
长安杨氏宅恒有青衣妇人,不知其所由来。每上堂,直诣诸女曰 :“天使吾与若女友 。”悉惊畏而避之,不可,则言词不逊。所为甚鄙,或裸体而行,左右掩目。因出外间,与男子调戏,猛而交秽。擒捕终不可得。一日,悉取诸女囊中襟衣,暴置庭前,女不胜其忿,极口骂之。遂大肆丑言,发其内事,纤毫必尽。如此十余日。呼神巫,以符禁逐之,巫去辄来,悉莫能止。乃徙家避之。会杨氏所亲,自远而至,具为说之。此人素有胆,使独止其宅,夜张灯自卧,妇人果来。伪自留之寝宿,潜起匿其所曳履。求之不得,狼狈而去。取履视之,则羊蹄也。以计寻之,至宅东寺中,见长生青羊,而双蹄无甲,行甚艰蹶。赎而杀之,其怪遂绝。(出《广异记》)
chén zhèng guān
陈正观
yǐng chuān chén zhèng guān zhuó gē yáng tóu jí miào. tiān bǎo zhōng, yǒu rén yì zhèng guān, zhèng guān wèi zhì yǐn zhuàn. fāng gē yáng tóu, chū xià dāo zi, cì qí shú nǎo, zhèng guān zàn nǎi xǐ shǒu, tóu zuò yáng míng shù shēng. zhèng guān biàn ěr xīn jì, shù rì ér sǐ. chū guǎng yì jì
颍川陈正观斫割羊头极妙。天宝中,有人诣正观,正观为致饮馔。方割羊头,初下刀子,刺其熟脑,正观暂乃洗手,头作羊鸣数声。正观便尔心悸,数日而死。(出《广异记》)
ān jiǎ
安甲
zhōu yǒu mín xìng ān zhě, shì wèi tú yè. jiā yǒu pìn yáng bìng gāo. yī rì, yù kuī qí mǔ, fù shàng jià zhī cì, qí gāo hū xiàng ān shēng miàn qián, shuāng guì qián xī, liǎng mù tì líng, ān shēng yì jīng yì zhī. liáng jiǔ, suì zhì dāo yú dì qù. huàn yī tóng zhì gòng shì kuī zǎi, ér huí jù shī dāo, nǎi wèi gāo zǐ xián zhī, zhì qiáng gēn xià, ér wò qí shàng. ān shēng jù yí wèi lín rén suǒ qiè, yòu jù yì shì guò shí, qiě wú tā dāo, jí huī huò. hū zhuǎn shēn yuè qǐ gāo ér, jiàn dāo zài gāo zhī fù xià. ān shēng suì dùn wù, jiě xià mǔ yáng bìng gāo, bìng sòng sì nèi qǐ cháng shēng. zì shēn xún shě qī nú, tóu sì nèi zhú dà shī wèi sēng, míng shǒu sī. chū yù táng xián huà
州有民姓安者,世为屠业。 家有牝羊并羔。 一日,欲刲其母,缚上架之次,其羔忽向安生面前,双跪前膝,两目涕零,安生亦惊异之。良久,遂致刀于地去。唤一童稚共事刲宰,而回遽失刀,乃为羔子衔之,致墙根下,而卧其上。安生俱疑为邻人所窃,又惧诣市过时,且无他刀,极挥霍。忽转身跃起羔儿,见刀在羔之腹下。安生遂顿悟,解下母羊并羔,并送寺内乞长生。 自身寻舍妻孥, 投寺内竺大师为僧, 名守思。(出《玉堂闲话》)
shǐ
豕
yàn xiāng
燕相
shuò rén yǒu xiàn dà shǐ yú yàn xiāng, lìng shàn fū pēng zhī. shǐ jì sǐ, jiàn mèng yú yàn xiāng yuē :" zào huà láo wǒ yǐ shǐ xíng, shí wǒ yǐ rén huì. fú jūn zhī líng dé huà, jīn shǐ dé wèi lǔ zhī jīn bó yě ." chū fú zi
朔人有献大豕于燕相,令膳夫烹之。豕既死,见梦于燕相曰 :“造化劳我以豕形,食我以人秽。伏君之灵得化,今始得为鲁之津伯也 。”(出《符子》)
dù yuàn
杜愿
jìn dù yuàn zì yǒng píng, zǐ tóng fú rén yě, jiā shén fù. yǒu yī nán míng tiān bǎo, yuàn ài niàn, nián shí suì, tài yuán sān nián, bào bìng sǐ. hòu shù yuè, zhū shēng wǔ zǐ, yī zi zuì féi. hòu guān zhǎng xīn dào, yuàn jiāng yǐ zuò lǐ, jiù zhuō shā zhī. yǒu bǐ qiū hū zhì yuàn qián, wèi yuē :" cǐ tún shì jūn ér yě, rú hé bǎi yú rì zhōng ér xiāng wàng hū?" yán jìng, hū rán bú jiàn. yuàn xún shì, jiàn zài yún zhōng, téng kōng ér qù. yún qì chōng bù, mí rì nǎi xiē. chū fǎ yuàn zhū lín
晋杜愿字永平,梓潼涪人也,家甚富。有一男名天保,愿爱念,年十岁,泰元三年,暴病死。后数月,猪生五子,一子最肥。后官长新到,愿将以作礼,就捉杀之。有比丘忽至愿前,谓曰 :“此豚是君儿也,如何百余日中而相忘乎?”言竟,忽然不见。愿寻视,见在云中,腾空而去。云气充布,弥日乃歇。(出《法苑珠林》)
dōu mò
都末
shā chē wáng shā yú tián wáng, yú tián dà rén dōu mò chū jiàn yě shǐ, yù bó zhī, nǎi rén yǔ yuē :" wú shā wǒ, wèi rǔ shā shā chē ." dōu mò yì zhī, jí yǔ xiōng dì gòng shā shā chē wáng. chū zhāng wáng fān hàn jì
莎车王杀于阗王,于阗大人都末出见野豕,欲搏之,乃人语曰 :“无杀我,为汝杀莎车 。”都末异之,即与兄弟共杀莎车王。(出《张王番汉记》)
liú hú
刘胡
hòu wèi zhí huò lǐ, yǒu tài cháng mín liú hú xiōng dì sì rén yǐ tú wèi yè, yǒng ān nián zhōng, hú shā zhū, zhū hū chàng qǐ mìng, shēng jí sì lín. lín rén wèi hú xiōng dì xiāng dòu, lái guān zhī, nǎi zhū yě. hú jí shě zhái wèi guī jué sì, hé jiā rù dào yān. chū qié lán jì
后魏植货里,有太常民刘胡兄弟四人以屠为业,永安年中,胡杀猪,猪忽唱乞命,声及四邻。邻人谓胡兄弟相斗,来观之,乃猪也。胡即舍宅为归觉寺,合家入道焉。(出《伽蓝记》)
gěng fú shēng
耿伏生
suí jì zhōu lín huáng xiàn dōng yǒu gěng fú shēng zhě, qí jiā báo yǒu zī chǎn. suí dà yè shí yī nián, fú shēng mǔ zhāng shì bì fù jiāng juàn liǎng pǐ yǔ nǚ. shù suì hòu, mǔ wáng, biàn zuò mǔ zhū, shēng zài qí jiā, fù chǎn èr tún. fú shēng bìng yǐ shí jǐn, suì gèng bù chǎn. fú shēng jí zhào tú ér chū mài, wèi qǔ zhī jiān, yǒu yī kè sēng cóng shēng qǐ shí, jí yú shēng jiā shǎo qì. sēng jiāng yī tóng zǐ rù zhū juàn zhōng yóu xì. zhū yǔ zhī yán :" wǒ shì fú shēng mǔ, wèi wǎng rì bì shēng fù yǎn, qǔ juàn liǎng pǐ yǔ nǚ, wǒ zuò cǐ zuì, biàn zuò mǔ zhū. shēng de liǎng ér, bèi shēng shí jǐn. huán zhài jì bì, gèng wú suǒ fù. yù zhào tú ér mài wǒ, qǐng wèi bào zhī ." tóng zǐ jù chén xiàng shī, shī shí nù yuē :" rǔ shén diān kuáng, zhū nà jiě zuò cǐ yǔ ." suì jí qǐn mián. yòu jīng yī rì, zhū jiàn tóng zǐ. yòu yún :" tú ér jí lái, hé yīn bù bào?" tóng zǐ zhòng bái shī, shī yòu bù xǔ. shǎo qǐng, tú ér jí lái qǔ zhū. zhū yú quān zǒu chū, ér xiàng sēng qián chuáng xià. tú ér zhú zhì sēng fáng. sēng yuē :" zhū tóu wǒ lái, jīn wèi shú qǔ." suì chū qián sān bǎi wén shú zhū. hòu nǎi qiè yǔ fú shēng yuē :" jiā zhōng céng shī juàn fǒu?" shēng bào sēng yún :" fù cún zhī rì, céng shī juàn liǎng pǐ ." yòu wèn dì sì jǐ rén? shēng yún :" wéi yǒu yī dì, jià yǔ xiàn běi gōng chéng jiā." sēng jí jù chén tóng zǐ suǒ shuō. fú shēng wén zhī, bēi qì bù néng zì jǐ. gèng bié jiā xīn gōng yǎng zhū mǔ. fán jīng shù rì, zhū hū zì sǐ. tuō mèng qí nǚ yún :" huán zhài jì bì, dé shēng shàn chǔ ." jiān quàn qí nǚ, gèng xiū gōng dé. chū fǎ yuàn zhū lín
隋冀州临黄县东有耿伏生者,其家薄有资产。隋大业十一年,伏生母张氏避父将绢两疋与女。数岁后,母亡,变作母猪,生在其家,复产二豚。伏生并已食尽,遂更不产。伏生即召屠儿出卖,未取之间,有一客僧从生乞食,即于生家少憩。僧将一童子入猪圈中游戏。猪与之言 :“我是伏生母,为往日避生父眼,取绢两疋与女,我坐此罪,变作母猪。生得两儿,被生食尽。还债既毕,更无所负。欲召屠儿卖我,请为报之 。”童子具陈向师,师时怒曰 :“汝甚颠狂,猪那解作此语 。”遂即寝眠。又经一日,猪见童子。又云 :“屠儿即来,何因不报?”童子重白师,师又不许。少顷,屠儿即来取猪。猪逾圈走出,而向僧前床下。屠儿逐至僧房。僧曰 :“猪投我来,今为赎取。“遂出钱三百文赎猪。后乃窃语伏生曰 :“家中曾失绢否?”生报僧云 :“父存之日, 曾失绢两疋 。” 又问娣姒几人?生云 :“唯有一弟, 嫁与县北公乘家。”僧即具陈童子所说。伏生闻之,悲泣不能自己。更别加心供养猪母。凡经数日,猪忽自死。托梦其女云 :“还债既毕,得生善处 。”兼劝其女,更修功德。(出《法苑珠林》)
lǐ xiào wèi
李校尉
táng lóng shuò yuán nián, huái zhōu yǒu rén zhì lù zhōu shì zhū zhì huái zhōu mài. yǒu yī tè zhū, lù zhōu sān bǎi qián mǎi. jiāng zhì huái zhōu, mài yǔ tú jiā, dé liù bǎi qián. zhì dōng shí yī yuè, lù zhōu yǒu rén xìng lǐ, rèn xiào wèi, zhì huái zhōu shàng fān, yīn xiàng shì yù mǎi ròu shí. jiàn cǐ tè zhū, yǐ fù sì zú zài diàn qián, jiāng yù shā zhī. jiàn cǐ xiào wèi, yǔ yún :" rǔ shì wǒ nǚ ér, wǒ shì rǔ wài pó. běn wèi rǔ jiā pín, rǔ mǔ shù suǒ, bù kě gōng zú, wǒ dà ér bù xǔ. wǒ lián rǔ mǔ zǐ, sī bì ér yǔ wǔ dǒu mǐ. wǒ jīn zuò zhū, cháng qí dào zhài, rǔ hé bù jiù wǒ?" xiào wèi wèn cǐ tú ér shú zhū. tú ér chū bù zhī xìn. yú rén bù jiě cǐ zhū yǔ, wéi xiào wèi dé jiě. tú ér yǔ yún :" shěn ruò shì rǔ wài pó, wǒ jiě fàng zhī. rǔ duì wǒ gèng qǐng gòng huà ." tú ér wèi jiě fàng yǐ, xiào wèi gèng qǐng zhū yǔ yún :" mǒu jīn shàng fān yī yuè, wèi dé jiāng pó hái shě, wèi zhī hé chǔ ān zhì pó?" zhū jí yǔ xiào wèi yún :" wǒ jīn yǐ gé, bìng shòu cǐ è xíng. zòng rǔ xià fān, yì bù xū jiāng wǒ hái. rǔ mǔ jiàn zài, rǔ fù wèi xiào wèi, jiā xiāng juàn shǔ jiàn wǒ cǐ xíng, jué dìng bù xǐ, kǒng sǔn rǔ rǔ jiā mén. mǒu sì yǒu cháng shēng zhū yáng, rǔ ān zhì wǒ cǐ sì ." xiào wèi fù yǔ zhū yán :" pó ruò yǒu yàn, zì yù xiàng sì ." zhū wén cǐ yǔ, suì jí zì xiàng sì. sì sēng chū bù kěn shòu. xiào wèi jù wèi sì sēng shuō cǐ líng yàn. hé sì sēng wén, bìng huái lián mǐn, wèi zào shě jū chǔ ān zhì, xiào wèi fù liú xiǎo zhān lìng wò. sì sēng dào sú jìng shī yǐn shí. hòu sì sēng bìng jiě zhū yǔ. xià fān, cí xiàng běn zhōu, bào mǔ cǐ shì. mǔ hòu zì lái kàn zhū, mǔ zǐ xiāng jiàn, yī shí qì lèi. zhū zhì lín dé yuán nián, yóu wén píng ān. chū fǎ yuàn zhū lín
唐龙朔元年,怀州有人至潞州市猪至怀州卖。有一特猪,潞州三百钱买。将至怀州,卖与屠家,得六百钱。至冬十一月,潞州有人姓李,任校尉,至怀州上番,因向市欲买肉食。见此特猪,已缚四足在店前,将欲杀之。见此校尉,语云 :“汝是我女儿,我是汝外婆。本为汝家贫,汝母数索,不可供足,我大儿不许。我怜汝母子,私避儿与五斗米。我今作猪,偿其盗债,汝何不救我?”校尉问此屠儿赎猪。屠儿初不之信。余人不解此猪语,唯校尉得解。屠儿语云 :“审若是汝外婆,我解放之。汝对我更请共话 。”屠儿为解放已,校尉更请猪语云 :“某今上番一月,未得将婆还舍,未知何处安置婆?”猪即语校尉云 :“我今已隔,并受此恶形。纵汝下番,亦不须将我还。汝母见在,汝复为校尉,家乡眷属见我此形,决定不喜,恐损辱汝家门。某寺有长生猪羊,汝安置我此寺 。”校尉复语猪言 :“婆若有验,自预向寺 。”猪闻此语,遂即自向寺。寺僧初不肯受。校尉具为寺僧说此灵验。合寺僧闻,并怀怜愍,为造舍居处安置,校尉复留小毡令卧。寺僧道俗竞施饮食。后寺僧并解猪语。下番,辞向本州,报母此事。母后自来看猪,母子相见,一时泣泪。猪至麟德元年, 犹闻平安。(出《法苑珠林》)
tāng yīng
汤应
wú shí, lú líng xiàn tíng chóng wū zhōng, měi yǒu guǐ wù, sù zhě zhé sǐ. zì hòu shǐ rén, mò gǎn rù tíng zhǐ sù. dān yáng rén tāng yīng zhě, dà yǒu dǎn wǔ, shǐ zhì lú líng, suì rù tíng sù yān. lì qǐ bù kě, yīng bù tīng. xī píng cóng zhě hái wài, wéi chí yī dà dāo dú chǔ tíng zhōng. zhì sān gēng jìng, hū wén yǒu kòu gé zhě. yīng yáo wèn shì shuí, dá yún :" bù jùn xiāng wèn ." yīng shǐ jìn, zhì cí ér qù. qǐng fù yǒu kòu gé zhě yún :" fǔ xiāng wén ." yīng fù shǐ jūn jìn yān, liǎo wú yí yě. xuán yòu yǒu kòu gé zhě yún:" bù jùn fǔ jūn xiāng yì." yīng fāng yí shì guǐ wù, yīn chí dāo yíng zhī. jiàn èr rén jiē shèng fú, qí jìn zuò zhī. chēng fǔ jūn zhě, biàn yǔ yīng tán, ér bù jùn zhě hū qǐ. yīng nǎi huí gù, yīn yǐ dāo kǎn zhī. fǔ jūn zhě jí xià zuò zǒu yān. zhuī zhì tíng hòu qiáng xià, jí zhī, kǎn jǐ dāo yān, yīng nǎi hái wò. dá shǔ, fāng jiāng rén xún zhī, jiàn yǒu xuè jī, jiē dé zhī. chēng fǔ jūn zhě, shì yī lǎo xī, bù jùn zhě shì yī lǎo lí, zì cǐ qí yāo suì jué. chū sōu shén jì
吴时,庐陵县亭重屋中,每有鬼物,宿者辄死。自后使人,莫敢入亭止宿。丹阳人汤应者,大有胆武,使至庐陵,遂入亭宿焉。吏启不可,应不听。悉屏从者还外,唯持一大刀独处亭中。至三更竟,忽闻有扣阁者。应遥问是谁,答云 :“部郡相问 。”应使进,致词而去。顷复有扣阁者云 :“府相闻 。”应复使君进焉,了无疑也。旋又有扣阁者云:“部郡府君相诣。”应方疑是鬼物,因持刀迎之。见二人皆盛服,齐进坐之。称府君者,便与应谈,而部郡者忽起。应乃回顾,因以刀砍之。府君者即下座走焉。追至亭后墙下,及之,砍几刀焉,应乃还卧。达曙,方将人寻之,见有血迹,皆得之。称府君者,是一老狶,部郡者是一老狸,自此其妖遂绝。(出《搜神记》)
ān yáng shū shēng
安阳书生
ān yáng chéng nán yǒu yī tíng bù kě sù, sù zhé shā rén, shū shēng nǎi guò sù zhī. tíng mín yuē :" cǐ bù kě sù, qián hòu sù cǐ, wèi yǒu huó zhě ." shū shēng yuē :" wú kǔ yě, wú zì zhù cǐ ." suì zhù xiè shě. nǎi duān zuò sòng shū, liáng jiǔ nǎi xiū. yè bàn hòu, yǒu yī rén zhe zào yī, lái wǎng hù wài, hū tíng zhǔ. tíng zhǔ yīng yuē:" nuò ."" tíng zhōng yǒu rén yé?" dá yuē :" xiàng yǒu shū shēng zài cǐ dú shū, shì xiū, wèi shì qǐn ." nǎi yīn jiē ér qù. jì ér yòu yǒu guān chì zé zhě, lái hū tíng zhǔ, wèn dá rú qián, jì qù jì rán. shū shēng zhī wú lái zhě, jí qǐ yì wèn chù, xiào hū tíng zhǔ, tíng zhǔ yì yìng nuò, fù yún :" tíng zhōng yǒu rén yé?" tíng zhǔ dá rú qián. nǎi wèn :" xiàng zhě hēi yī lái shuí?" yuē:" běi shě mǔ zhū yě." yòu yuē:" guān chì zé lái zhě shuí?" yuē :" xī lín lǎo xióng jī yě ."" rǔ fù shuí yě?"" wǒ shì lǎo xiē yě." yú shì shū shēng mì biàn sòng shū zhì míng, bù gǎn mèi. tiān xiǎo, tíng mín lái shì, jīng yuē :" jūn hé dú de huó?" shū shēng yuē :" cù suǒ jiàn lái, wú yǔ xiāng qǔ mèi. " nǎi wò jiàn zhì zuó yè yīng chù, guǒ dé lǎo xiē, dà rú pí, dú zhǎng shù chǐ, xī jiā dé lǎo xióng jī, běi shè de lǎo mǔ zhū. fán shā sān wù, tíng zhōng suì ān jìng yě. chū sōu shén jì
安阳城南有一亭不可宿,宿辄杀人,书生乃过宿之。亭民曰 :“此不可宿,前后宿此,未有活者 。”书生曰 :“无苦也,吾自住此 。”遂住廨舍。乃端坐诵书,良久乃休。夜半后,有一人著皂衣,来往户外,呼亭主。亭主应曰:“诺 。”“亭中有人耶?”答曰 :“向有书生在此读书,适休,未似寝 。”乃喑嗟而去。既而又有冠赤帻者,来呼亭主,问答如前,既去寂然。书生知无来者,即起诣问处,效呼亭主,亭主亦应诺,复云 :“亭中有人耶?”亭主答如前。乃问 :“向者黑衣来谁?”曰:“北舍母猪也。”又曰:“冠赤帻来者谁?”曰 :“西邻老雄鸡也 。”“汝复谁也?”“我是老蝎也。” 于是书生密便诵书至明,不敢寐。天晓, 亭民来视,惊曰 :“君何独得活?”书生曰 :“促索剑来,吾与乡取魅。 “乃握剑至昨夜应处,果得老蝎,大如鼙,毒长数尺, 西家得老雄鸡,北舍得老母猪。凡杀三物,亭中遂安静也。(出《搜神记》)
wú jùn shì rén
吴郡士人
jìn yǒu yī shì rén xìng wáng, jiā zài wú jùn, hái zhì qū ā, rì mù, yǐn chuán shàng, dāng dà dài. jiàn táng shàng yǒu yī nǚ zǐ, nián shí qī bā, biàn hū zhī liú sù. zhì xiǎo, jiě jīn líng xì qí bì, shǐ rén sòng zhì jiā, dōu wú nǚ rén, yīn guò zhū lán zhōng, jiàn mǔ zhū bì yǒu jīn líng yě. chū sōu shén jì
晋有一士人姓王,家在吴郡,还至曲阿,日暮,引船上,当大埭。见塘上有一女子,年十七八,便呼之留宿。至晓,解金铃系其臂,使人送至家,都无女人,因过猪栏中,见母猪臂有金铃也。(出《搜神记》)
jìn zhōu tú ér
晋州屠儿
táng xiǎn qìng sān nián, xú yù wèi jìn zhōu cì shǐ, yǒu tú ér zài shì dōng xiàng, shā yī zhū mìng duàn, tāng xún pí máo bìng luò, sǐ jīng bàn rì. huì shā yú zhū, wèi jí kāi jiě. zhì xiǎo, yǐ dāo pò fù, zhǎng huà fù xià yī dāo. dāo yóu wèi rù fù, qí zhū hū qǐ zǒu chū mén, zhí rù shì xī, zhì yī jiǎ zhě diàn nèi chuáng xià ér wò, shì rén jìng wǎng kàn zhī. tú ér zhí dāo zǒu zhú. kàn zhě wèn qí suǒ yóu, tú ér dá yún :" wǒ yī shēng yǐ lái shā zhū, wèi cháng wén jiàn cǐ shì ." yóu yù jiāng qù, kàn zhě shù bǎi rén, jiē chēn zé tú ér, jìng chū qián shú zhū. zhū rén gòng wèi zào shě ān zhì, zhū shēn máo pí shǐ dé shēng. yàn xià jí fù xià chuāng chù chà yǐ, zuò dà ròu kuài, cū rú bì xǔ. chū rù lái qù, bù wū qí shì, xìng jié bù tóng yú zhū, zhì sì shí wǔ nián fāng zú. chū fǎ yuàn zhū lín
唐显庆三年,徐玉为晋州刺史,有屠儿在市东巷,杀一猪命断,汤燖皮毛并落,死经半日。会杀余猪,未及开解。至晓,以刀破腹,长划腹下一刀。刀犹未入腹,其猪忽起走出门,直入市西,至一贾者店内床下而卧,市人竞往看之。屠儿执刀走逐。看者问其所由,屠儿答云 :“我一生已来杀猪,未常闻见此事 。”犹欲将去,看者数百人,皆嗔责屠儿,竞出钱赎猪。诸人共为造舍安置,猪身毛皮始得生。咽下及腹下疮处差已,作大肉块,粗如臂许。出入来去,不污其室,性洁不同余猪,至四十五年方卒。(出《法苑珠林》)
yuán jí
元佶
táng cháng ān zhōng, yù zhōu rén yuán jí jū rǔ yáng xiàn, yǎng yī pìn zhū, jīng shí yú nián, yī zhāo shī zhī, nǎi xiàng rǔ yáng, biàn wéi fù rén, nián èr shí èr sān xǔ, shén yǒu zī zhì, zào yī dà jiā mén yún :" xīn fù bù zhī suǒ shì, wén cǐ xū rén yǎng cán, gù lái qiú zuò." zhǔ rén yuè zhī, suì yán yǔ nǚ tóng jū. qí fù rén shén néng shū zhuāng jié shù, dé qián zhé gū jiǔ, bìng mǎi zhī fěn ér yǐ. hòu yǔ shào nián yǐn guò, yīn rù lín zuì wò, fù shì pìn zhū xíng ěr, liǎng jiá yóu yǒu zhī zé zài yān. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
唐长安中,豫州人元佶居汝阳县,养一牝猪,经十余年,一朝失之,乃向汝阳,变为妇人,年二十二三许,甚有资质,造一大家门云 :“新妇不知所适,闻此须人养蚕,故来求作。“主人悦之,遂延与女同居。其妇人甚能梳妆结束,得钱辄沽酒,并买脂粉而已。后与少年饮过,因入林醉卧,复是牝猪形耳,两颊犹有脂泽在焉。(出《广古今五行记》)
cuī rì yòng
崔日用
kāi yuán zhōng, cuī rì yòng wèi rǔ zhōu cì shǐ, zhái jiù xiōng, shì wú jū zhě. rì yòng jì zhì, xiū lǐ sǎ sǎo, chù zhī bù yí. qí xī, rì yòng táng zhōng míng zhú dú zuò, bàn yè hòu, yǒu wū yī shù shí rén zì mén rù zhì, zuò jiē xià, huò yǒu bǒ zhě miǎo zhě, rì yòng wèn:" jūn bèi xī wèi hé guǐ, lái cǐ kǒng rén?" qí bǒ zhě zì chén yún :" mǒu děng zuì yè, xī wèi zhū shēn, wèi suǒ fàng sàn zài zhū sì, hào cháng shēng zhū. rán sù bù lè cǐ shēng, shòu zhū huì è, qiú sǐ bù dé. héng yù yú rén shēn shuō, rén jiàn xī jiē kǒng jù, jīn shǔ xiàng gōng wèi jùn, xiāng tóu zhuǎn cǐ shēn ěr ." rì yòng wèi zhī yuē :" shěn ruò shì, shū bù wéi nán ." jù bài xiè ér qù. yì rì, liáo zuǒ lái jiàn rì yòng, mò bù jīng qí wú yàng yě. yá bì, shǐ nú qǔ zhū sì cháng shēng zhū, jì zhì, huò bǒ huò miǎo, bù shū qián jiàn yě, tàn yì jiǔ zhī, lìng sī fǎ wèi zuò míng, nǎi shā ér mài qí ròu, wèi zào jīng xiàng, shōu gǔ zàng zhī. tā rì yòu lái xiè ēn, jiē zuò shào nián zhuàng, yún :" bù yù xiàng gōng, yóu shí nián chǔ yú huì è. wú yǐ shàng bào, jīn yǒu bǎo jiàn yī shuāng, gè zhí qiān jīn, kě yǐ chú pì bù xiáng, xiāo mí xiōng lì yě ." zhì jiàn chuáng qián, zài bài ér qù. rì yòng wèn :" wǒ dāng hé guān?" dá yún :" liǎng rì nèi wèi tài yuán yǐn ." gèng wèn:" dé zǎi xiàng fǒu?" mò ér bú duì. chū guǎng yì jì
开元中,崔日用为汝州刺史,宅旧凶,世无居者。日用既至,修理洒扫,处之不疑。其夕,日用堂中明烛独坐,半夜后,有乌衣数十人自门入至,坐阶下, 或有跛者眇者, 日用问:“君辈悉为何鬼,来此恐人?”其跛者自陈云 :“某等罪业,悉为猪身,为所放散在诸寺,号长生猪。然素不乐此生,受诸秽恶,求死不得。恒欲于人申说,人见悉皆恐惧,今属相公为郡,相投转此身耳 。”日用谓之曰 :“审若是,殊不为难 。”俱拜谢而去。翌日,寮佐来见日用,莫不惊其无恙也。衙毕,使奴取诸寺长生猪,既至,或跛或眇,不殊前见也,叹异久之,令司法为作名,乃杀而卖其肉,为造经像,收骨葬之。他日又来谢恩,皆作少年状,云 :“不遇相公,犹十年处于秽恶。无以上报,今有宝剑一双,各值千金,可以除辟不祥,消弥凶厉也 。”置剑床前,再拜而去。日用问 :“我当何官?”答云 :“两日内为太原尹 。”更问:“得宰相否?”默而不对。(出《广异记》)
lǐ fén
李汾
lǐ fén xiù cái zhě, yuè zhōu shàng yú rén yě. xìng hǎo yōu jì, cháng jū sì míng shān. shān xià yǒu zhāng lǎo zhuāng, qí jiā fù, duō yǎng shǐ. tiān bǎo mò, zhōng qiū zhī xī, fén bù yuè yú tíng, fǔ qín zì shì, hū wén hù wài yǒu tàn měi zhī shēng, wèn zhī yuē :" shuí rén yè jiǔ zhì cǐ shān yuàn? qǐng wén mìng yǐ ." é yǒu nǚ zǐ xiào yuē :" jì guān zhǎng qīng zhī miào ěr!" fén qǐ hù shì zhī, nǎi rén jiān zhī jí sè yě. wéi jué qí kǒu yǒu hēi sè. fén wèn yuē :" zi dé fēi shén xiān hū? " nǚ yuē:" fēi yě, qiè nǎi shān xià zhāng jiā nǚ yě, xī lái yǐ fù mǔ zàn guò dōng cūn, qiè zhì yú cǐ. sī miàn jūn zǐ, xìng wú zé yě ." fén xīn rán yuē :" niáng zǐ jì néng jiàng gù, liáo kě cóng róng ." nǚ nǎi shēng jiē zhǎn xù, yán xiào tán xuè, fén mò néng jí. yè lán jiù qǐn, bèi jǐn quǎn qiǎn, é ěr chén jī bào shǔ, nǚ qǐ gào cí. fén yì xī bié, nǎi qián qǔ nǚ qīng zhān lǚ yì zhī, cáng yī sì zhōng. shí fén yī zhěn jiǎ mèi, nǚ nǎi fǔ fén bēi qì, qiú suǒ qí lǚ, yuē:" yuàn wú liú cǐ, jīn xī zài zhì. tuō jūn liú zhī, qiè shēn bì sǐ xiè yú jūn zǐ." fén bù yǔn, nǚ hào qì ér qù. fén jué, shì chuáng qián xiān xuè diǎn diǎn chū hù. fén yì zhī, nǎi kāi sì, shì qīng zhān lǚ, zé yī zhū tí ké ěr. fén huáng hài, xún xuè zhì shān qián zhāng shì hùn zhōng, jiàn yī pìn shǐ, hòu zú wán yī ké. shǐ shì fén, chēn mù páo xiào, rú yǒu nù sè. fén yǐ shì bái zhāng sǒu, sǒu jí shā zhī. fén nǎi qì shān yuàn, bié yóu tā yì. chū jí yì jì
李汾秀才者,越州上虞人也。性好幽寂,常居四明山。山下有张老庄,其家富,多养豕。天宝末,中秋之夕,汾步月于庭,抚琴自适,忽闻户外有叹美之声,问之曰 :“谁人夜久至此山院?请闻命矣 。”俄有女子笑曰 :“冀观长卿之妙耳!” 汾启户视之,乃人间之极色也。唯觉其口有黑色。 汾问曰 :“子得非神仙乎? ”女曰:“非也,妾乃山下张家女也,夕来以父母暂过东村,窃至于此。私面君子,幸无责也 。”汾忻然曰 :“娘子既能降顾,聊可从容 。”女乃升阶展叙,言笑谈谑,汾莫能及。夜阑就寝,备尽绻缱,俄尔晨鸡报曙,女起告辞。汾意惜别,乃潜取女青毡履一只,藏衣笥中。时汾欹枕假寐,女乃抚汾悲泣,求索其履,曰:“愿无留此,今夕再至。脱君留之,妾身必死谢于君子。”汾不允,女号泣而去。汾觉,视床前鲜血点点出户。汾异之,乃开笥,视青毡履,则一猪蹄壳耳。汾惶骇,寻血至山前张氏溷中,见一牝豕,后足刓一壳。豕视汾,瞋目咆哮,如有怒色。汾以事白张叟,叟即杀之。汾乃弃山院,别游他邑。(出《集异记》)
xú zhōu jūn rén
徐州军人
hòu táng cháng xīng zhōng, xú zhōu jūn yíng jiāng pēng yī pìn shǐ. yì rì, jiāng zǎi zhī. shì xī, shǐ jiàn mèng yú zhǔ yuē :" ěr wù shā wǒ, wǒ zhī tāi fēi shǐ yě. ěr néng zhì zhī, bǐ ěr fēng wò ." bǐ míng, wàng ér zǎi zhī, fù nèi guǒ huái yī xiǎo bái xiàng, cái kě wǔ cùn, xíng zhì yǐ jù, shuāng yá càn rán. zhǔ fāng wù, wú jí yǐ, yíng zhōng xiōng xiōng xián zhī zhī. wén yú dū xiào, yǐ zhǐ jiān zhī, wén yú jié dù shǐ lǐ jìng zhōu. shí rén xián bù cè zhī, yì jìng wú tā. chū yù táng xián huà
后唐长兴中,徐州军营将烹一牝豕。翌日,将宰之。是夕,豕见梦于主曰 :“尔勿杀我,我之胎非豕也。尔能志之,俾尔丰渥 。”比明,忘而宰之,腹内果怀一小白象,裁可五寸,形质已具,双牙灿然。主方悟,无及矣,营中汹汹咸知之。闻于都校,以纸缄之,闻于节度使李敬周。时人咸不测之,亦竟无他。(出《玉堂闲话》)