shuō hú ruì yīng zhōu wén wáng hàn guǎng chuān wáng chén xiàn guǎn hé xí záo chǐ chén fěi sūn yán xià hóu zǎo
說狐 瑞應 周文王 漢廣川王 陳羨 管輅 習鑿齒 陳斐 孫岩 夏侯藻
hú dào qià běi qí hòu zhǔ sòng dà xián zhǎng sūn wú jì hú shén zhāng jiǎn sēng fú lǐ shàng guān yì dà ān hé shàng
胡道洽 北齊後主 宋大賢 長孫無忌 狐神 張簡 僧服禮 上官翼 大安和尚
shuō hú
說狐
hú wǔ shí suì, néng biàn huà wèi fù rén. bǎi suì wèi měi nǚ, wèi shén wū, huò wèi zhàng fū yǔ nǚ rén jiāo jiē, néng zhī qiān lǐ wài shì, shàn zhōng mèi, shǐ rén mí huò shī zhì. qiān suì jí yǔ tiān tōng, wèi tiān hú. chū xuán zhōng jì
狐五十歲,能變化為婦人。百歲為美女,為神巫,或為丈夫與女人交接,能知千里外事,善盅魅,使人迷惑失智。千歲即與天通,為天狐。(出《玄中記》)
ruì yīng
瑞應
jiǔ wěi hú zhě, shén shòu yě. qí zhuàng chì sè, sì zú jiǔ wěi. chū qīng qiū zhī guó. yīn rú yīng ér. shí zhě lìng rén bù féng yāo xié zhī qì, jí zhōng dú zhī lèi. chū ruì yīng biān
九尾狐者,神獸也。其狀赤色,四足九尾。出青丘之國。音如嬰兒。食者令人不逢妖邪之氣,及盅毒之類。(出《瑞應編》)
zhōu wén wáng
周文王
zhōu wén wáng jū yǒu lǐ, sàn yí shēng yì tú shān dé qīng hú yǐ xiàn zhòu, miǎn xī bó zhī nán. chū ruì yīng biān
周文王拘羑里,散宜生詣塗山得青狐以獻紂,免西伯之難。(出《瑞應編》)
hàn guǎng chuān wáng
漢廣川王
hàn guǎng chuān wáng hǎo fā zhǒng. fā luán shū zhǒng, qí guān jiù méng qì, xī huǐ làn wú yú. wéi yǒu bái hú yī tóu, jiàn rén jīng zǒu. zuǒ yòu zhú zhī bù dé, jǐ shāng qí zú. shì xī, wáng mèng yī zhàng fū xū méi jǐn bái, lái wèi wáng yuē: hé gù shāng wú zuǒ zú? yǐ zhàng kòu wáng zuǒ zú. wáng jué zhǒng tòng, yīn shēng chuāng, zhì sǐ bù chà.
漢廣川王好發冢。發欒書冢,其棺柩盟器,悉毀爛無餘。唯有白狐一頭,見人驚走。左右逐之不得,戟傷其足。是夕,王夢一丈夫鬚眉盡白,來謂王曰:「何故傷吾左足?」以杖叩王左足。王覺腫痛,因生瘡,至死不差。
chén xiàn
陳羨
hòu hàn jiàn ān zhōng, pèi guó jùn chén xiàn wèi xī hǎi dū wèi. qí bù qǔ shì líng xiào wú gù táo qù, xiàn yù shā zhī. jū wú hé, xiào fù táo zǒu. xiàn jiǔ bù jiàn, qiú qí fù. qí fù shí duì, xiàn yuē: shì bì mèi jiāng qù, dāng qiú zhī. yīn jiāng bù qí shù shí, lǐng liè quǎn, zhōu xuán yú chéng wài qiú suǒ. guǒ jiàn xiào yú kōng zhǒng zhōng, wén rén quǎn shēng guài bì. xiàn shǐ rén fú yǐ guī, qí xíng pō xiàng hú yǐ. lüè bù fù yǔ rén xiāng yīng, dàn tí hū suǒ ā zǐ, ā zǐ cí hú zì yě. hòu shí yú rì, nǎi shāo shāo le wù. yún: hú shǐ lái shí, yú wū qū jiǎo jī qī jiān zuò hǎo fù xíng, zì chēng ā zǐ, zhāo wǒ. rú cǐ fēi yī, hū rán biàn suí qù. jí wèi qī, mù zhé yǔ gòng hái qí jiā. yù gǒu bù jué. yún, lè wú bǐ yě. dào shì yún: cǐ shān mèi. hú zhě xiān gǔ zhī yín fù yě, míng yuē ā zǐ, huà wèi hú. gù qí guài duō zì chēng ā zǐ yě. chū sōu shén jì
後漢建安中,沛國郡陳羨為西海都尉。其部曲士靈孝無故逃去,羨欲殺之。居無何,孝復逃走。羨久不見,囚其婦。其婦實對,羨曰:「是必魅將去,當求之。」因將步騎數十,領獵犬,周旋於城外求索。果見孝於空冢中,聞人犬聲怪避。羨使人扶以歸,其形頗象狐矣。略不復與人相應,但啼呼索阿紫,阿紫雌狐字也。後十餘日,乃稍稍了寤。云:「狐始來時,於屋曲角雞棲間作好婦形,自稱阿紫,招我。如此非一,忽然便隨去。即為妻,暮輒與共還其家。遇狗不覺。雲,樂無比也。」道士云:「此山魅。狐者先古之淫婦也,名曰阿紫,化為狐。故其怪多自稱阿紫也。」(出《搜神記》)
guǎn hé
管輅
wèi guǎn hé cháng yè jiàn yī xiǎo wù zhuàng rú shòu, shǒu chí huǒ, xiàng kǒu chuī zhī, jiāng ruò shě yǔ. hé mìng mén shēng jǔ dāo fèn jī, duàn yāo, shì zhī hú yě. zì cǐ lǐ zhōng wú huǒ zāi. chū xiǎo shuō
魏管輅常夜見一小物狀如獸,手持火,向口吹之,將爇舍宇。輅命門生舉刀奮擊,斷腰,視之狐也。自此里中無火災。(出《小說》)
xí záo chǐ
習鑿齒
jìn xí záo chǐ wèi huán wēn zhǔ bù, cóng wēn chū liè. shí dà xuě, yú lín jiāng míng chāo běn lín jiāng zuò jiāng líng chéng xī, jiàn cǎo xuě shàng qì chū. jué yǒu wù, shè zhī, yīng xián sǐ. wǎng qǔ zhī, nǎi lǎo xióng hú, jiǎo shàng dài jiàng zēng xiāng náng. chū zhǔ gōng gù shì
晉習鑿齒為桓溫主簿,從溫出獵。時大雪,於臨江(明抄本「臨江」作「江陵」)城西,見草雪上氣出。覺有物,射之,應弦死。往取之,乃老雄狐,腳上帶絳繒香囊。(出《渚宮故事》)
chén fěi
陳斐
jiǔ quán jùn, měi tài shǒu dào guān, wú jǐ zhé sǐ. hòu yǒu bó hǎi chén fěi jiàn shòu cǐ jùn, yōu chóu bù lè. jiāng xíng, bo jí xiōng. rì zhě yuē: yuǎn zhū hóu, fàng bó qiú. néng jiě cǐ, zé wú yōu. fěi bù jiě cǐ yǔ. bo zhě yuē: jūn qù, zì dāng jiě zhī. fěi jì dào guān, shì yī yǒu zhāng hóu, zhí yī yǒu wáng hóu, zú yǒu shǐ hóu dǒng hóu. fěi xīn wù yuē: cǐ wèi zhū hóu. nǎi yuǎn zhī. jí wò, sī fàng bó qiú zhī yì, bù zhī hé wèi. yè bàn hòu, yǒu wù lái fěi bèi shàng. biàn yǐ bèi mào qǔ zhī, wù tiào liáng hōng hōng zuò shēng. wài rén wén, chí huǒ rù, yù shā zhī. guǐ nǎi yán yuē: wǒ shí wú è yì, dàn fǔ jūn néng shè wǒ, dāng shēn bào jūn ěr. fěi yuē: rǔ wèi hé wù, ér hū gān fàn tài shǒu? mèi yuē: wǒ běn qiān suì hú yě, jīn zì bó qiú yǒu nián yǐ. ruò fǔ jūn yǒu jí nán, ruò hū wǒ zì, dāng zì jiě. fěi nǎi xǐ yuē: zhēn fàng bó qiú zhī yì yě. jí biàn fàng zhī. hū rán yǒu guāng chì rú diàn, cóng hù chū. míng rì, yè yǒu jī hù zhě. fěi yuē: shuí. yuē: bó qiú yě. yuē: lái hé wèi? yuē: bái shì. běi jiè yǒu zéi yě. fěi yàn zhī guǒ rán. měi shì xiān yǐ yǔ fěi, wú háo fà zhī chà, ér xián yuē shèng fǔ jūn. yuè yú, zhǔ bù lǐ yīn sī tōng fěi shì bì. jì ér jù wèi bó qiú suǒ bái, suì yú zhū hóu móu shā fěi. cì páng wú rén, biàn shǐ zhū hóu chí zhàng rù, yù gé shā zhī. fěi huáng bù, jí hū bó qiú lái jiù wǒ!. jí yǒu wù rú yè yī pǐ jiàng, huō rán zuò shēng. yīn hóu fú dì shī hún, nǎi fù qǔ kǎo xùn zhī, jiē fú. yún: fěi wèi dào guān, yīn yǐ jù shī quán, yǔ zhū hóu móu shā fěi. huì zhū hóu jiàn chì, shì bù chéng. fěi jí shā yīn děng. bó qiú nǎi xiè fěi yuē: wèi jí bái yīn jiān qíng, nǎi wèi fǔ jūn suǒ zhào. suī xiào wēi lì, yóu yòng cán huáng. hòu yuè yú, yǔ fěi cí yuē: jīn hòu dāng shàng tiān, bù dé fù yǔ fǔ jūn xiāng wǎng lái yě. suì qù bù jiàn. chū sōu shén jì
酒泉郡,每太守到官,無幾輒死。後有渤海陳斐見授此郡,憂愁不樂。將行,卜吉凶。日者曰:「遠諸侯,放伯裘。能解此,則無憂。」斐不解此語。卜者曰:「君去,自當解之。」斐既到官,侍醫有張侯,直醫有王侯,卒有史侯、董侯。斐心悟曰:「此謂諸侯。乃遠之。即臥,思放伯裘之義,不知何謂。夜半後,有物來斐被上。便以被冒取之,物跳踉訇訇作聲。外人聞,持火入,欲殺之。鬼乃言曰:「我實無惡意,但府君能赦我,當深報君耳。」斐曰:「汝為何物,而忽干犯太守?魅曰:「我本千歲狐也,今字伯裘有年矣。若府君有急難,若呼我字,當自解。」斐乃喜曰:「真『放伯裘』之義也。」即便放之。忽然有光赤如電,從戶出。明日,夜有擊戶者。斐曰:「誰。」曰:「伯裘也。」曰:「來何為?」曰:「白事。北界有賊也。」斐驗之果然。每事先以語斐,無毫髮之差,而咸曰聖府君。月余,主簿李音私通斐侍婢。既而懼為伯裘所白,遂於諸侯謀殺斐。伺旁無人,便使諸侯持杖入,欲格殺之。斐惶怖,即呼「伯裘來救我!」。即有物如曳一疋絳,剨然作聲。音、侯伏地失魂,乃縛取考訊之,皆服。云:「斐未到官,音已懼失權,與諸侯謀殺斐。會諸侯見斥,事不成。」斐即殺音等。伯裘乃謝斐曰:「未及白音姦情,乃為府君所召。雖效微力,猶用慚煌。」後月余,與斐辭曰:「今後當上天,不得復與府君相往來也。」遂去不見。(出《搜神記》)
sūn yán
孫岩
hòu wèi yǒu wǎn gē zhě sūn yán, qǔ qī sān nián, qī bù tuō yī ér wò. yán sī guài zhī. cì qí shuì, yīn jiě qí yī, yǒu wěi zhǎng sān chǐ, shì hú wěi. yán jù ér chū zhī. fǔ lín qù, jiāng dāo jié yán fā ér zǒu. lín rén zhú zhī, biàn wèi yī hú, zhuī zhī bù dé. qí hòu jīng yì bèi jié fā zhě yī bǎi sān shí rén. chū biàn wèi fù rén, yī fú jìng zhuāng, xíng yú dào lù. rén jiàn ér yuè zhī, jìn zhě bèi jié fā. dāng shí fù rén zhe cǎi yī zhě, rén zhǐ wèi hú mèi. chū luò yáng jiā lán jì
後魏有輓歌者孫岩,取妻三年,妻不脫衣而臥。岩私怪之。伺其睡,陰解其衣,有尾長三尺,似狐尾。岩懼而出之。甫臨去,將刀截岩發而走。鄰人逐之,變為一狐,追之不得。其後京邑被截發者一百三十人。初變為婦人,衣服淨妝,行於道路。人見而悅之,近者被截發。當時婦人着彩衣者,人指為狐魅。(出《洛陽伽藍記》)
xià hóu zǎo
夏侯藻
xià hóu zǎo mǔ bìng kùn, jiāng yì chún yú zhì bo. yǒu yī hú dāng mén, xiàng zhī háo jiào. zǎo è jù, suì chí yì zhì. zhì yuē: huò shén jí, jūn sù guī! zài háo chù, fǔ xīn tí kū, lìng jiā rén jīng guài, dà xiǎo bì chū. yī rén bù jù, tí kū wù xiū. rán qí huò jǐn kě jiù yě. zǎo rú zhī, mǔ yì fú bìng ér chū. jiā rén jì jí, táng wū wǔ jiān, lā rán ér bēng. chū sōu shén jì
夏侯藻母病困,將詣淳于智卜。有一狐當門,向之嗥叫。藻愕懼,遂馳詣智。智曰:「禍甚急,君速歸!在嗥處,拊心啼哭,令家人驚怪,大小畢出。一人不懼,啼哭勿休。然其禍僅可救也。」藻如之,母亦扶病而出。家人既集,堂屋五間,拉然而崩。(出《搜神記》)
hú dào qià
胡道洽
hú dào qià, zì yún guǎng líng rén, hǎo yīn lè yī shù zhī shì. tǐ yǒu sāo qì, héng yǐ míng xiāng zì fáng. wéi jì měng quǎn. zì shěn sǐ rì, jiè dì zǐ yuē: qì jué biàn bìn, wù lìng gǒu jiàn wǒ shī yě. sǐ yú shān yáng, liǎn bì, jué guān kōng. jí kāi kàn, bù jiàn shī tǐ. shí rén xián wèi hú yě. chū yì yuàn
胡道洽,自雲廣陵人,好音樂醫術之事。體有臊氣,恆以名香自防。唯忌猛犬。自審死日,戒弟子曰:「氣絕便殯,勿令狗見我屍也。」死於山陽,斂畢,覺棺空。即開看,不見屍體。時人咸謂狐也。(出《異苑》)
běi qí hòu zhǔ
北齊後主
běi qí hòu zhǔ wǔ píng zhōng, shuò zhōu fǔ mén, wú gù yǒu xiǎo ér jiǎo jī, jí yōng tǔ wèi chéng zhì zhī zhuàng. chá zhī nǎi hú mèi. shì suì, nán ān wáng nán ān wáng yuán zuò ān nán zhèng, àn běi qí shū wǔ píng wǔ nián, shuò zhōu xíng tái nán ān wáng sī hǎo fǎn. ān nán zhèng dāng shì nán ān wáng é dào, qǐ bīng yú běi shuò. chū tán sǒu
北齊後主武平中,朔州府門,無故有小兒腳跡,及擁土為城雉之狀。察之乃狐媚。是歲,南安王(「南安王」原作「安南正」,按《北齊書》武平五年,朔州行台南安王思好反。安南正當是南安王訛倒),起兵於北朔。(出《談藪》)
sòng dà xián
宋大賢
suí nán yáng xī jiāo yǒu yī tíng, rén bù kě zhǐ, zhǐ zé yǒu huò. yì rén sòng dà xián yǐ zhèng dào zì chù, cháng sù tíng lóu, yè zuò gǔ qín. hū yǒu guǐ lái dēng tī, yǔ dà xián yǔ. níng mù cuō chǐ, xíng mào kě è. dà xián gǔ qín rú gù, guǐ nǎi qù, yú shì zhōng qǔ sǐ rén tóu lái hái, yǔ dà xián yuē: níng kě shǎo shuì yé? yīn yǐ sǐ rén tóu tóu dà xián qián. dà xián yuē: shèn jiā. wú mù wò wú zhěn, zhèng yù de cǐ. guǐ fù qù, liáng jiǔ nǎi hái. yuē: níng kě gòng shǒu bó yé? dà xián yuē: shàn. yǔ wèi jìng, zài qián. dà xián biàn nì zhuō qí yāo. guǐ dàn jí yán sǐ. dà xián suì shā zhī. míng rì shì zhī, nǎi shì lǎo hú yě. zì cǐ tíng shě gèng wú yāo guài. chū fǎ yuàn zhū lín
隋南陽西郊有一亭,人不可止,止則有禍。邑人宋大賢以正道自處,嘗宿亭樓,夜坐鼓琴。忽有鬼來登梯,與大賢語。聹目磋齒,形貌可惡。大賢鼓琴如故,鬼乃去,於市中取死人頭來還,語大賢曰:「寧可少睡耶?」因以死人頭投大賢前。大賢曰:「甚佳。吾暮臥無枕,正欲得此。」鬼復去,良久乃還。曰:「寧可共手搏耶?」大賢曰:「善。」語未竟,在前。大賢便逆捉其腰。鬼但急言死。大賢遂殺之。明日視之,乃是老狐也。自此亭舍更無妖怪。(出《法苑珠林》)
zhǎng sūn wú jì
長孫無忌
táng tài zōng yǐ měi rén cì zhào guó gōng zhǎng sūn wú jì, yǒu shū chǒng. hū yù hú mèi. qí hú zì chēng wáng bā. shēn zhǎng bā chǐ yú, héng zài měi rén suǒ. měi rén jiàn wú jì, zhé chí zhǎng dāo zhuó cì. tài zōng wén qí shì, zhào zhū shù shì. qián hòu shù sì, bù néng què. hòu shù zhě yán: xiāng zhōu cuī cān jūn néng yù cǐ jí. shǐ cuī zài zhōu, héng wèi qí liáo yún: zhào shū jiàn zhào, bù rì dāng zhì. shù rì chì zhì, cuī biàn shàng dào. wáng bā bēi qì, wèi měi rén yuē: cuī cān jūn bù jiǔ jiāng zhì, wèi zhī nài hé? qí fā hòu zhǐ sù zhī chù, zhé jù yǐ bái. jí cuī jiāng dá jīng shī, hú biàn dùn qù. jì zhì, chì yì wú jì jiā. shí tài zōng yì xìng qí dì. cuī shè àn jǐ, zuò shū yī fú. tài zōng yǔ wú jì jù zài qí hòu. qǐng zhī, zhái nèi jǐng zào mén cè shí èr chén děng shù shí bèi, huò zhǎng huò duǎn, zhuàng mào qí guài, xī zhì tíng xià. cuī ā yuē: zhū jūn děng wèi guì guān jiā shén, zhí rèn bù xiǎo, hé gù lìng mèi hú rù zhái? shén děng qián bái yún: shì tiān hú, lì bù néng zhì, fēi shòu lù yě. cuī lìng zhuō hú qù. shǎo qǐng fù lái, gè zhe dāo jiàn, yún: shì yǐ kǔ zhàn bèi shāng, zhōng bù kě dé. yán bì sàn qù. cuī yòu shū fēi yī fú. tiān dì hū ěr hūn míng. dì jí wú jì jù ér rù shì. é wén xū kōng yǒu bīng mǎ shēng. xū yú, jiàn wǔ rén, gè zhǎng shù zhàng, lái yì cuī suǒ, háng liè zhì jìng. cuī nǎi xià jiē, xiǎo qū xī. xún hū dì jí wú jì chū bài tíng zhōng. zhū shén lì shì ér yǐ. cuī yún: xiàng gōng jiā yǒu mèi hú, gǎn fán zhí shì qǔ zhī. zhū shén jìng nuò, suì gè sàn qù. dì wèn hé shén, cuī yún: wǔ yuè shén yě. yòu wén bīng mǎ shēng, nǎi chán yī hú zhuì qì xià. wú jì bù shèng fèn huì, suì yǐ zhǎng jiàn zhuó zhī. hú chū bù jīng. cuī yún: cǐ yǐ tōng shén, jī zhī wú yì, zì qǔ kùn ěr. nǎi pàn yún: sì xíng jiān sī, shén dào suǒ jí, liàng jué wǔ xià. hú biàn qǐ mìng. cuī qǔ dōng yǐn táo zhī jué zhī, xuè liú mǎn dì. wú jì bù yǐ wèi kuài, dàn hèn zhàng shǎo. cuī yún: wǔ xià shì rén jiān wǔ bǎi, shū fēi xiǎo xíng. wèi tiān cáo yì shǐ cǐ bèi, shā zhī bù kě. shǐ chì zì ěr bù dé fù zhì xiàng gōng jiā, hú nǎi fēi qù. měi rén jí suì yù. chū guǎng yì jì
唐太宗以美人賜趙國公長孫無忌,有殊寵。忽遇狐媚。其狐自稱王八。身長八尺余,恆在美人所。美人見無忌,輒持長刀斫刺。太宗聞其事,詔諸術士。前後數四,不能卻。後術者言:「相州崔參軍能愈此疾。」始崔在州,恆謂其僚云:「詔書見召,不日當至。」數日敕至,崔便上道。王八悲泣,謂美人曰:「崔參軍不久將至,為之奈何?」其發後止宿之處,輒具以白。及崔將達京師,狐便遁去。既至,敕詣無忌家。時太宗亦幸其第。崔設案幾,坐書一符。太宗與無忌俱在其後。頃之,宅內井灶門廁十二辰等數十輩,或長或短,狀貌奇怪,悉至庭下。崔呵曰:「諸君等為貴官家神,職任不小,何故令媚狐入宅?」神等前白云:「是天狐,力不能制,非受賂也。」崔令捉狐去。少頃復來,各著刀箭,云:「適已苦戰被傷,終不可得。」言畢散去。崔又書飛一符。天地忽爾昏暝。帝及無忌懼而入室。俄聞虛空有兵馬聲。須臾,見五人,各長數丈,來詣崔所,行列致敬。崔乃下階,小屈膝。尋呼帝及無忌出拜庭中。諸神立視而已。崔云:「相公家有媚狐,敢煩執事取之。」諸神敬諾,遂各散去。帝問何神,崔云:「五嶽神也。」又聞兵馬聲,乃纏一狐墜砌下。無忌不勝憤恚,遂以長劍斫之。狐初不驚。崔云:「此已通神,擊之無益,自取困耳。」乃判云:「肆行奸私,神道所殛,量決五下。」狐便乞命。崔取東引桃枝決之,血流滿地。無忌不以為快,但恨杖少。崔云:「五下是人間五百,殊非小刑。為天曹役使此輩,殺之不可。」使敕自爾不得復至相公家,狐乃飛去。美人疾遂愈。(出《廣異記》)
hú shén
狐神
táng chū yǐ lái, bǎi xìng duō shì hú shén. fáng zhōng jì sì yǐ qǐ ēn. shí yǐn yǔ rén tóng zhī. shì zhě fēi yī zhǔ. dāng shí yǒu yàn yuē: wú hú mèi, bù chéng cūn. chū cháo yě qiān zài
唐初已來,百姓多事狐神。房中祭祀以乞恩。食飲與人同之。事者非一主。當時有諺曰:「無狐魅,不成村。」(出《朝野僉載》)
zhāng jiǎn
張簡
táng guó zi jiān zhù jiào zhāng jiǎn, hé nán gōu shì rén yě. céng wèi xiāng xué jiǎng wén xuǎn. yǒu yě hú jiǎ jiǎn xíng, jiǎng yī zhǐ shū ér qù. xū yú jiǎn zhì, dì zǐ guài wèn zhī. jiǎn yì yuē: qián lái zhě bì yě hú yě. jiǎng bà guī shě, jiàn mèi zuò luò sī, wèi jiǎn yuē: shì zhǔ cài lěng, xiōng lái hé chí? jiǎn zuò, jiǔ dài bù zhì, nǎi zé qí mèi. mèi yuē: yuán bù jiàn xiōng lái, cǐ bì shì yě hú yě. gèng jiàn jí shā zhī! míng rì yòu lái. jiàn mèi zuò luò sī, wèi jiǎn yuē: guǐ mèi shì xiàng shě hòu. jiǎn suì chí bàng. jiàn zhēn mèi cóng cè shàng chū lái, suì jī zhī. mèi hào jiào yuē: shì ér. jiǎn bù xìn, yīn jī shā zhī. wèn luò sī zhě, huà wèi yě hú ér zǒu. chū cháo yě qiān zài
唐國子監助教張簡,河南緱氏人也。曾為鄉學講《文選》。有野狐假簡形,講一紙書而去。須臾簡至,弟子怪問之。簡異曰:「前來者必野狐也。」講罷歸舍,見妹坐絡絲,謂簡曰:「適煮菜冷,兄來何遲?」簡坐,久待不至,乃責其妹。妹曰:「元不見兄來,此必是野狐也。更見即殺之!」明日又來。見妹坐絡絲,謂簡曰:「鬼魅適向舍後。」簡遂持棒。見真妹從廁上出來,遂擊之。妹號叫曰:「是兒。」簡不信,因擊殺之。問絡絲者,化為野狐而走。(出《朝野僉載》)
sēng fú lǐ
僧服禮
táng yǒng huī zhōng, tài yuán yǒu rén zì chēng mí lēi fú. lǐ yè zhī zhě, jiàn qí xíng dǐ yú tiān, jiǔ zhī jiàn xiǎo, cái wǔ liù chǐ, shēn rú hóng lián huā zài yè zhōng. wèi rén yuē: rǔ děng zhī fú yǒu sān shēn hū? qí dà zhě wèi zhèng shēn. lǐ jìng qīng yì. sēng fú lǐ zhě, bó yú nèi xué. tàn yuē: zhèng fǎ zhī hòu, shǐ rù xiàng fǎ. xiàng fǎ zhī wài, shàng yǒu mò fǎ. mò fǎ zhī fǎ, zhì yú wú fǎ. xiàng fǎ chù hū qí jiān zhě, shàng shù qiān nián yǐ! shì jiā jiào jǐn, rán hòu dà jié shǐ huài. jié huài zhī hòu, mí lēi fāng qù dōu shuài, xià yán fú tí. jīn shì jiā zhī jiào wèi kuī, bù zhī mí lēi hé jù xià jiàng? yīn shì qián chéng zuò lǐ, rú duì mí lēi zhī zhuàng. hū jiàn zú xià shì lǎo hú, fān huā máo gài, xī shì zhǒng mù zhī jiān zhǐ qián ěr. lǐ fǔ zhǎng yuē: mí lēi rú cǐ yé? jù yán rú zhuàng, suì xià zǒu, zhuī zhī bù jí. chū guǎng yì jì
唐永徽中,太原有人自稱彌勒佛。禮謁之者,見其形底於天,久之漸小,才五六尺,身如紅蓮花在葉中。謂人曰:「汝等知佛有三身乎?其大者為正身。」禮敬傾邑。僧服禮者,博於內學。嘆曰:「正法之後,始入像法。像法之外,尚有末法。末法之法,至於無法。像法處乎其間者,尚數千年矣!釋迦教盡,然後大劫始壞。劫壞之後,彌勒方去兜率,下閻浮提。今釋迦之教未虧,不知彌勒何遽下降?」因是虔誠作禮,如對彌勒之狀。忽見足下是老狐,幡花旄蓋,悉是冢墓之間紙錢爾。禮撫掌曰:「彌勒如此耶?」具言如狀,遂下走,追之不及。(出《廣異記》)
shàng guān yì
上官翼
táng lín dé shí, shàng guān yì wèi jiàng zhōu sī mǎ. yǒu zi nián èr shí xǔ, cháng xiǎo rì dú lì mén wài. yǒu nǚ zǐ, nián kě shí sān sì, zī róng jué dài, xíng guò mén qián. cǐ zi yuè zhī, biàn ěr xì diào, jí qiú huān xiá. yīn wèn qí suǒ zhǐ, jiāng yù guò zhī. nǚ yún: wǒ mén hù suī nán, láng zhōu zuǒ zhī zǐ, liǎng jù xíng jī, bù yuàn rén zhī. dàn néng yǒu xīn, dé fāng biàn, zì lái xiāng jiù. cǐ zi yāo zhī, qī zhāo xī. nǚ chū gù cí, cǐ zi jiāng yù biàn liú zhī, rán jiàn jiàn xǔ. hūn hòu xǐ yǐ qí zhī. rú qī guǒ zhì. zì shì měi yè cháng lái. jīng shù rì, ér jiù shǐ lǎo bì yú yǒu zhōng kuī zhī, nǎi zhī shì mèi. yǐ gào yì, bǎi fāng jìn duàn, zhōng bù néng zhì. mèi lái zhuǎn shù, zhòu yè bù qù. ér měi jiāng shí, mèi bì duó zhī bēi wǎn, cǐ mèi yǐ bǎo, ér bù dé shí. yì cháng shǒu zì zuò dàn, pōu yǐ yí ér. zhì shǒu, mèi yǐ qǔ qù. yì pō yǒu zhì shù, yīn cǐ mì dǎo dú yào. shí qiū wǎn, yóu má xīn shú. yì lìng áo liǎng dié, yǐ yī zhì dú yào, xiān qǔ hǎo zhě zuò dàn, biàn yǔ qī zǐ, mò nǎi yǔ ér yī dàn, mèi biàn jiē qù. cì yǐ hé yào zhě zuò dàn, yǔ ér, mèi yì jiāng qù. lián yǔ shù dàn, hū biàn zuò lǎo hú, wǎn zhuǎn ér pū. qín huò zhī, dēng lìng shāo huǐ qì, hé jiā huān qìng. cǐ rì hūn hòu, wén yuǎn chù yǒu shù rén kū shēng, sī xū jiàn jìn, suì rù táng hòu, bìng jiē chēng yuān, hào pǐ shén āi. zhōng yǒu yī sǒu, kū shēng měi yún: ruò tòng lǎo hú, hé nǎi wèi hóu lóng wǎng shā qiāng chuáng? shù shí rì jiān, zhāo xī lái jiā, wǎng wǎng jiàn yǒu yī shuāi dié zhě, yì shēn yōu zhī. hòu lái jiàn xī, jīng jiǔ fāng jué, yì wú hài yě. chū guǎng yì jì
唐麟德時,上官翼為絳州司馬。有子年二十許,嘗曉日獨立門外。有女子,年可十三四,姿容絕代,行過門前。此子悅之,便爾戲調,即求歡狎。因問其所止,將欲過之。女云:「我門戶雖難,郎州佐之子,兩俱形跡,不願人知。但能有心,得方便,自來相就。」此子邀之,期朝夕。女初固辭,此子將欲便留之,然漸見許。昏後徙倚俟之。如期果至。自是每夜常來。經數日,而舊使老婢於牖中窺之,乃知是魅。以告翼,百方禁斷,終不能制。魅來轉數,晝夜不去。兒每將食,魅必奪之杯碗,此魅已飽,兒不得食。翼常手自作啖,剖以貽兒。至手,魅已取去。翼頗有智數,因此密搗毒藥。時秋晚,油麻新熟。翼令熬兩疊,以一置毒藥,先取好者作啖,遍與妻子,末乃與兒一啖,魅便接去。次以和藥者作啖,與兒,魅亦將去。連與數啖,忽變作老狐,宛轉而仆。擒獲之,登令燒毀訖,合家歡慶。此日昏後,聞遠處有數人哭聲,斯須漸近,遂入堂後,並皆稱冤,號擗甚哀。中有一叟,哭聲每云:「若痛老狐,何乃為喉嚨枉殺腔幢?」數十日間,朝夕來家,往往見有衣衰絰者,翼深憂之。後來漸稀,經久方絕,亦無害也。(出《廣異記》)
dà ān hé shàng
大安和尚
táng zé tiān zài wèi, yǒu nǚ rén zì chēng shèng pú sà. rén xīn suǒ zài, nǚ bì zhī zhī. tài hòu zhào rù gōng, qián hòu suǒ yán jiē yàn, gōng zhōng jìng shì zhī. shù yuè, wèi wèi zhēn pú sà. qí hòu dà ān hé shàng rù gōng, tài hòu wèn jiàn nǚ pú sà wèi? ān yuē: pú sà hé zài? yuàn yī jiàn zhī. chì lìng yǔ zhī xiāng jiàn. hé shàng fēng shén miǎo rán. jiǔ zhī, dà ān yuē: rǔ shàn guān xīn, shì guān wǒ xīn ān zài? dá yuē: shī xīn zài tǎ tóu xiāng lún biān líng zhōng. xún fù wèn zhī. yuē: zài dōu shuài tiān mí lēi gōng zhōng tīng fǎ. dì sān wèn zhī, zài fēi fēi xiǎng tiān. jiē rú qí yán. tài hòu xīn yuè. dà ān yīn qiě zhì xīn yú sì guǒ ā luó hàn dì, zé bù néng zhī. dà ān ā yuē: wǒ xīn shǐ zhì ā luó hàn zhī dì, rǔ yǐ bù zhī. ruò zhì yú pú sà zhū fú zhī dì, hé yóu kě liào! nǚ cí qū, biàn zuò pìn hú, xià jiē ér zǒu, bù zhī suǒ shì. chū guǎng yì jì
唐則天在位,有女人自稱聖菩薩。人心所在,女必知之。太后召入宮,前後所言皆驗,宮中敬事之。數月,謂為真菩薩。其後大安和尚入宮,太后問見女菩薩未?安曰:「菩薩何在?願一見之。」敕令與之相見。和尚風神邈然。久之,大安曰:「汝善觀心,試觀我心安在?」答曰:「師心在塔頭相輪邊鈴中。」尋復問之。曰:「在兜率天彌勒宮中聽法。」第三問之,在非非想天。「皆如其言。太后忻悅。大安因且置心於四果阿羅漢地,則不能知。大安呵曰:「我心始置阿羅漢之地,汝已不知。若置於菩薩諸佛之地,何由可料!」女詞屈,變作牝狐,下階而走,不知所適。(出《廣異記》)