wáng bāo táng cān jūn tián shì zi xú ān jìn shǒu zhēn yán jiàn wéi cān jūn yáng shì nǚ
王苞 唐參軍 田氏子 徐安 靳守貞 嚴諫 韋參軍 楊氏女
xuē jiǒng xīn tì fǒu dài zhōu mín qí xiàn mín zhāng lì
薛迥 辛替否 代州民 祁縣民 張例
wáng bāo
王苞
táng wú jùn wáng bāo zhě, shǎo shì dào shì yè jìng néng, zhōng bà wèi tài xué shēng, shù suì zài xué. yǒu fù rén yù sù, bāo yǔ jié huān, qíng hǎo shén dǔ. jìng néng zài jīng, bāo wǎng shěng zhī, jìng néng wèi yuē: rǔ shēn hé dé yǒu yě hú qì? gù dá yún wú. néng yuē: yǒu yě. bāo yīn yán dé fù shǐ mò. néng yuē: zhèng shì cǐ lǎo yě hú. lín bié, shū yī fú yǔ bāo, lìng hán. jiè zhī yuē: zhì shě kě tǔ qí kǒu, dāng zì lái cǐ, wèi rǔ qiǎn zhī, wú yōu yě. bāo hái zhì shě, rú jìng néng yán. nǚ rén dé fú, biàn wèi lǎo hú, xián fú ér zǒu, zhì jìng néng suǒ bài xiè. jìng néng yún: fàng rǔ yī shēng mìng, bù yí gèng zhì yú wáng jiā. zì cǐ suì jué. chū guǎng yì jì
唐吳郡王苞者,少事道士葉靜能,中罷為太學生,數歲在學。有婦人寓宿,苞與結歡,情好甚篤。靜能在京,苞往省之,靜能謂曰:「汝身何得有野狐氣?」固答雲無。能曰:「有也。」苞因言得婦始末。能曰:「正是此老野狐。」臨別,書一符與苞,令含。誡之曰:「至舍可吐其口,當自來此,為汝遣之,無憂也。」苞還至舍,如靜能言。女人得符,變為老狐,銜符而走,至靜能所拜謝。靜能云:「放汝一生命,不宜更至於王家。」自此遂絕。(出《廣異記》)
táng cān jūn
唐參軍
táng luò yáng sī gōng lǐ, yǒu táng cān jūn zhě lì xìng xiū zhěng, jiǎn yú jiē duì. yǒu zhào mén fú jí kāng sān zhě tóu cì yè. táng wèi chū jiàn zhī, wèn qí lái yì. mén fú yuē: zhǐ qiú diǎn xīn fàn ěr. táng shǐ mén rén cí, yún bù zài. èr rén jìng rù zhì táng suǒ. mén fú yuē: táng dōu guān hé yǐ yún bù zài? xī yī cān ěr! táng cí yǐ mén zhě bù bào. yǐn chū wài tīng, lìng jiā rén gōng shí. sī jiè nú, lìng zhì jiàn pán zhōng, zhì zé cì zhī. nú zhì, táng yǐn jiàn cì mén fú, bù zhōng cì jī kāng sān, zhōng zhī, yóu yuè rù tíng qián chí zhōng. mén fú mà yún: bǐ wǒ suī shì hú, wǒ yǐ qiān nián. qiān nián zhī hú, xìng zhào xìng zhāng. wǔ bǎi nián hú, xìng bái xìng kāng. nài hé wú dào, shā wǒ kāng sān? bì dāng xiū bào yú rǔ. zhōng bù lìng kāng shì zi tú sǐ yě! táng shì shēn xiè zhī, lìng zhào kāng sān. mén fú zhì chí suǒ, hū kāng sān, zhé yīng yuē: wéi. rán qiú zhī bù kě dé, dàn yú bí cún. mén fú jì qù, táng shì yǐ táo tāng wò sǎ mén hù, jí xuán fú jìn. zì ěr bù zhì, wèi qí shī xíng yǒu yàn. jiǔ zhī, yuán zhōng yīng táo shú, táng shì fū qī xiá rì jiǎn xíng. hū jiàn mén fú zài yīng táo shù shàng, cǎi yīng táo shí zhī. táng shì jīng yuē: zhào mén fú, rǔ fù gǎn lái yé? mén fú xiào yuē: jūn yǐ táo wù jiàn qī, jīn liáo fù cǎi shí, jūn yì shí zhī fǒu? nǎi pín zhì shù sì yǐ shòu táng. táng shì yù kǒng. nǎi guǎng zhào sēng, jié tán chí zhòu. mén fú suì yú rì bù zhì. qí sēng chí sòng shén qiè, jì qí yǒu xiào, yǐ wèi jǐ gōng. hòu yī rì, wǎn jì zhī hòu, sēng zuò yíng qián. hū jiàn wǔ sè yún zì xī lái, jìng zhì táng shì táng qián. zhōng yǒu yī fú, róng sè duān yán. wèi sēng yuē: rǔ wèi táng shì què yě hú yé? sēng qǐ shǒu. táng shì zhǎng yòu qián lǐ shèn zhì, xǐ jiàn zhēn fú, bài zhū jiàng zhǐ. jiǔ zhī fāng xià, zuò qí tán shàng, fèng shì shén qín. fú wèi sēng yuē: rǔ shì xiū dào, qǐng míng chāo běn qǐng zuò wèi tōng dá, yì hé xū jiǔ shū shí. ér wèi fǎ néng shí ròu hū? dàn wèn xīn néng jiān chí fǒu! ròu suī shí zhī, kě fù wú lèi. nǎi lìng táng shì shì ròu, fú zì shè shí, cì yǐ shòu sēng jí jiā rén, xī shí. shí bì, hū jiàn tán shàng shì zhào mén fú. jǔ jiā tàn hèn, wèi qí suǒ wù. mén fú xiào yuē: wú láo yàn wǒ, wǒ bù lái yǐ! zì ěr bù zhì yě. chū guǎng yì jì
唐洛陽思恭里,有唐參軍者立性修整,簡於接對。有趙門福及康三者投刺謁。唐未出見之,問其來意。門福曰:「止求點心飯耳。」唐使門人辭,雲不在。二人徑入至堂所。門福曰:「唐都官何以雲不在?惜一餐耳!」唐辭以門者不報。引出外廳,令家人供食。私誡奴,令置劍盤中,至則刺之。奴至,唐引劍刺門福,不中;次擊康三,中之,猶躍入庭前池中。門福罵云:「彼我雖是狐,我已千年。千年之狐,姓趙姓張。五百年狐,姓白姓康。奈何無道,殺我康三?必當修報於汝。終不令康氏子徒死也!」唐氏深謝之,令召康三。門福至池所,呼康三,輒應曰:「唯。」然求之不可得,但余鼻存。門福既去,唐氏以桃湯沃灑門戶,及懸符禁。自爾不至,謂其施行有驗。久之,園中櫻桃熟,唐氏夫妻暇日檢行。忽見門福在櫻桃樹上,采櫻桃食之。唐氏驚曰:「趙門福,汝復敢來耶?」門福笑曰:「君以桃物見欺,今聊復採食,君亦食之否?」乃頻擲數四以授唐。唐氏愈恐。乃廣召僧,結壇持咒。門福遂逾日不至。其僧持誦甚切,冀其有效,以為己功。後一日,晚霽之後,僧坐楹前。忽見五色雲自西來,逕至唐氏堂前。中有一佛,容色端嚴。謂僧曰:「汝為唐氏卻野狐耶?」僧稽首。唐氏長幼虔禮甚至,喜見真佛,拜諸降止。久之方下,坐其壇上,奉事甚勤。佛謂僧曰:「汝是修道,請(明抄本「請」作「謂」)通達,亦何須久蔬食。而為法能食肉乎?但問心能堅持否!肉雖食之,可復無累。」乃令唐氏市肉,佛自設食,次以授僧及家人,悉食。食畢,忽見壇上是趙門福。舉家嘆恨,為其所誤。門福笑曰:「無勞厭我,我不來矣!」自爾不至也。(出《廣異記》)
tián shì zi
田氏子
táng niú sù yǒu cóng jiù cháng guò miǎn chí. yīn zhì xī běi sān shí lǐ yè tián shì zi. qù tián shì zhuāng shí yú lǐ, jīng jí xiǎn, duō lì lín. chuán yún zhōng yǒu mèi hú, wǎng lái jīng zhī zhě, jiē jié lǚ nǎi gǎn guò. jiù jì zhì, tián shì zi mìng lǎo shù wǎng miǎn chí shì jiǔ zhuàn. tiān wèi míng, shù xíng, rì mù bù zhì. tián shì zi guài zhī. jí zhì, shù yī zú yòu bǒ. wèn hé gù? shù yuē: shì zhì lì lín, wèi yī mèi hú suǒ bàn, yīn jué ér pū, gù shāng yān. wèn hé yǐ jiàn mèi? shù yuē: shì xià pō shí, hú biàn wèi fù rén, jù lái zhuī wǒ. wǒ jīng qiě zǒu. hú yòu jí xíng, suì wèi suǒ jí. yīn dào qiě sǔn. wú kǒng mèi zhī wèi guài, qiáng qǐ jī zhī. fù rén kǒu dàn āi qí, fǎn wèi wǒ wǒ yuán zuò shā, jù míng chāo běn gǎi. wèi hú. lǚ yún: kòu tóu yě hú, kòu tóu yě hú. wú yǐ qí bù zì zì yuán zuò shì, jù míng chāo běn gǎi. zhī, yīn yǔ tòng shǒu, gù miǎn qí huò. tián shì zǐ yuē: rǔ wú jī rén, wàng wèi hú yé? shù yuē: wú suī kǔ jī zhī, zhōng bù gǎi fù rén zhuàng ěr! tián shì zǐ yuē: rǔ bì wù sǔn tā rén, qiě rù hù. rì rù, jiàn fù rén tǐ shāng péng shǒu, guò mén ér qiú yǐn. wèi tián shì zǐ yuē: wú shì lì lín, féng yī lǎo hú biàn wèi rén. wú bù zhī shì hú, qián qū wèi bàn, tóng guò lì lín. bù zhī lǎo hú què shāng wǒ rú cǐ. lài lǎo hú qù, yú mìng dé quán. qiè běi cūn rén yě, kě gù qiú yǐn. tián shì zi kǒng qí jiàn cāng tóu yě, yǔ zhī yǐn ér qiǎn zhī. chū jì wén
唐牛肅有從舅常過澠池。因至西北三十里謁田氏子。去田氏莊十餘里,經岌險,多櫟林。傳雲中有魅狐,往來經之者,皆結侶乃敢過。舅既至,田氏子命老豎往澠池市酒饌。天未明,豎行,日暮不至。田氏子怪之。及至,豎一足又跛。問何故?豎曰:「適至櫟林,為一魅狐所絆,因蹶而仆,故傷焉。」問何以見魅?豎曰:「適下坡時,狐變為婦人,遽來追我。我驚且走。狐又疾行,遂為所及。因倒且損。吾恐魅之為怪,強起擊之。婦人口但哀祈,反謂我(「我」原作「殺」,據明抄本改。)為狐。屢云:『叩頭野狐,叩頭野狐。』吾以其不自(「自」原作「是」,據明抄本改。)知,因與痛手,故免其禍。」田氏子曰:「汝無擊人,妄謂狐耶?」豎曰:「吾雖苦擊之,終不改婦人狀耳!」田氏子曰:「汝必誤損他人,且入戶。」日入,見婦人體傷蓬首,過門而求飲。謂田氏子曰:「吾適櫟林,逢一老狐變為人。吾不知是狐,前趨為伴,同過櫟林。不知老狐卻傷我如此。賴老狐去,余命得全。妾北村人也,渴故求飲。」田氏子恐其見蒼頭也,與之飲而遣之。(出《紀聞》)
xú ān
徐安
xú ān zhě, xià pī rén yě. hǎo yǐ yú liè wèi shì. ān qī wáng shì mào shén měi, rén pō zhī zhī. kāi yuán wǔ nián qiū, ān yóu hǎi zhōu, wáng shì dú jū xià pī. hū yī rì, yǒu yī shào nián zhuàng shén wěi, gù wáng shì yuē: kě xī fāng yàn, xū guò yī shēng. wáng shì wén ér yuè zhī, suì yǔ zhī jié hǎo, ér lái qù wú dàn. ān jì hái, qī jiàn zhī, ēn yì shū gé. ān pō yà zhī. qí qī zhì rì jiāng xī, jí shì zhuāng jìng chù. zhì èr gēng, nǎi shī suǒ zài. dài xiǎo fāng huí, yì bù jiàn qí chū rù zhī chù. tā rì, ān qián cì zhī. qí qī nǎi qí gù lóng cóng chuāng ér chū, zhì xiǎo fù fǎn. ān shì xī, bì fù yú tā shì, nǎi zhà wèi nǚ zǐ zhuāng shì, xiù duǎn jiàn, qí gù lóng yǐ dài zhī. zhì èr gēng, hū cóng chuāng ér chū. jìng rù yī shān lǐng, nǎi zhì huì suǒ. wéi wò huá huàn, jiǔ zhuàn luó liè, zuò yǒu sān shào nián. ān wèi jí xià, sān shào nián yuē: wáng shì lái hé zǎo hū? ān nǎi fèn jiàn jī zhī, sān shào nián sǐ yú zuò. ān fù qí lóng, jí bù fù fēi yǐ. qí xiǎo ér fǎn, shì yè lái suǒ shā shào nián, jiē lǎo hú yě. ān dào shě, qí qī shì xī bù fù zhuāng shì yǐ. chū jí yì jì
徐安者,下邳人也。好以漁獵為事。安妻王氏貌甚美,人頗知之。開元五年秋,安游海州,王氏獨居下邳。忽一日,有一少年狀甚偉,顧王氏曰:「可惜芳艷,虛過一生。」王氏聞而悅之,遂與之結好,而來去無憚。安既還,妻見之,恩義殊隔。安頗訝之。其妻至日將夕,即飾妝靜處。至二更,乃失所在。迨曉方回,亦不見其出入之處。他日,安潛伺之。其妻乃騎故籠從窗而出,至曉復返。安是夕,閉婦於他室,乃詐為女子妝飾,袖短劍,騎故籠以待之。至二更,忽從窗而出。徑入一山嶺,乃至會所。帷幄華煥,酒饌羅列,座有三少年。安未及下,三少年曰:「王氏來何早乎?」安乃奮劍擊之,三少年死於座。安復騎籠,即不復飛矣。俟曉而返,視夜來所殺少年,皆老狐也。安到舍,其妻是夕不復妝飾矣。(出《集異記》)
jìn shǒu zhēn
靳守貞
huò yì gǔ lǚ zhōu yě, chéng chí shén gù. xiàn lìng zhái dōng běi yǒu chéng, miàn gè bǎi bù, qí gāo sān zhàng, hòu qī bā chǐ, míng yuē qiú zhōu lì wáng chéng. zé zuǒ chuán suǒ chēng wàn rén bù rěn, liú wáng yú zhì chéng, jí huò yì yě. wáng bēng, yīn zàng chéng zhī běi. chéng jì jiǔ yuǎn, zé mèi hú jū zhī. huò guān lì jiā, huò bǎi xìng zǐ nǚ zī sè zhě, yè zhōng hú duàn qí fā, yǒu rú dāo jié. suǒ yù wú zhī, wǎng wǎng ér yǒu. táng shí, yì rén jìn shǒu zhēn zhě, sù shàn fú zhòu, wèi xiàn sòng tú zhì zhào chéng, hái guī zhì jīn gǒu bí. bàng fén hé shān míng, qù xiàn wǔ lǐ. jiàn fén hé xī àn shuǐ bīn, yǒu nǚ hóng táng, huàn yī shuǐ cì. shǒu zhēn mù zhī, nǚ zǐ hū ěr chéng kōng guò hé, suì yuán lǐng niè xū, zhì shǒu zhēn suǒ. shǒu pān qí lì, zú tà qí dài, jiāng qǔ qí fā yān. shǒu zhēn sòng tú, shǒu yóu chí fǔ, yīn jī nǚ zǐ zhuì, cóng ér zhuó zhī. nǚ zǐ sǐ zé wèi cí hú. shǒu zhēn yǐ hú zhì xiàn, jù liè qí yóu. xiàn lìng bù zhī xìn. shǒu zhēn guī, suì měi yè yǒu lǎo fù jí ǎo, rào qí jū kū, cóng suǒ qí nǚ. shǒu zhēn bù jù. yuè huì, lǎo fù jí ǎo mà ér qù. yuē: wú zhuàng shā wǒ nǚ, wú yóu yǒu sān nǚ, zhōng dāng kùn rǔ. yú shì suì jué, ér jié fā yì wáng. chū jì wén
霍邑古呂州也,城池甚固。縣令宅東北有城,面各百步,其高三丈,厚七八尺,名曰囚周厲王城。則《左傳》所稱萬人不忍,流王於彘城,即霍邑也。王崩,因葬城之北。城既久遠,則魅狐居之。或官吏家,或百姓子女姿色者,夜中狐斷其發,有如刀截。所遇無知,往往而有。唐時,邑人靳守貞者,素善符咒,為縣送徒至趙城,還歸至金狗鼻。(傍汾河山名,去縣五里。)見汾河西岸水濱,有女紅棠,浣衣水次。守貞目之,女子忽爾乘空過河,遂緣嶺躡虛,至守貞所。手攀其笠,足踏其帶,將取其發焉。守貞送徒,手猶持斧,因擊女子墜,從而斫之。女子死則為雌狐。守貞以狐至縣,具列其由。縣令不之信。守貞歸,遂每夜有老父及媼,繞其居哭,從索其女。守貞不懼。月會,老父及媼罵而去。曰:「無狀殺我女,吾猶有三女,終當困汝。」於是遂絕,而截發亦亡。(出《紀聞》)
yán jiàn
嚴諫
táng luò yáng wèi yán jiàn, cóng shū wáng, jiàn wǎng diào zhī. hòu shí yú rì, shū jiā xī jiē qù fú. jiàn zhào jiā rén wèn. dá yún: wáng zhě bù xǔ. yīn shù qí yán yǔ chù zhì zhuàng, yǒu rú píng shēng. jiàn yí shì yě hú, héng yù liào lǐ. hòu zhì shū shě, líng biàn nì nù, yuē shù zǐ dì, wù gèng lìng shào fǔ zhí lái, wú yì rén jiā shì, zhǐ jiě xiāng yí ěr. yì wèi jiàn yuē: wǔ láng gōng shì shì máng, bù yí shù lái yě. jiàn hòu hū jiāng cāng yīng shuāng gú zào diāo liè quǎn děng shù shí shì, yǔ tā shǒu lì bǎi yú rén, xī chí qì xiè wéi rào qí zhái shù zhòng, suì rù líng táng. hū jiàn yī chì ròu yě hú, yǎng xíng wū shàng, shè jī bù néng zhōng, xún ér kāi mén yuè chū, bù fù jiàn, yīn ér guài jué. chū guǎng yì jì
唐洛陽尉嚴諫,從叔亡,諫往吊之。後十餘日,叔家悉皆去服。諫召家人問。答云:「亡者不許。」因述其言語處置狀,有如平生。諫疑是野狐,恆欲料理。後至叔舍,靈便逆怒,約束子弟,勿更令少府侄來,無益人家事,只解相疑耳。亦謂諫曰:「五郎公事似忙,不宜數來也。」諫後忽將蒼鷹雙鶻皂雕獵犬等數十事,與他手力百餘人,悉持器械圍繞其宅數重,遂入靈堂。忽見一赤肉野狐,仰行屋上,射擊不能中,尋而開門躍出,不復見,因而怪絕。(出《廣異記》)
wéi cān jūn
韋參軍
táng rùn zhōu cān jūn yòu yǒu yǐn dé, suī xiōng dì bù néng zhī yě. wéi cháng wèi qí bù huì, qīng zhī. hòu hū wèi zhū xiōng yuē: cái bó dāng yǐ dào, bù kě lì qiú. zhū xiōng shén qí qí yán, wèn rǔ hé zhǎng jìn rú cǐ? duì yuē: jīn kūn míng chí zhōng dà yǒu zhēn bǎo, kě gòng qǔ zhī. zhū xiōng nǎi yǔ jiē xíng. zhì chí suǒ, yǐ shǒu zhuó shuǐ, shuǐ xī kū hé, jiàn jīn bǎo shén duō. wèi xiōng yuē: kě qǔ zhī. xiōng děng yù rù yù shēn, jìng bù néng dé. nǎi yún: cǐ kě jiàn ér bù kě dé zhì zhě, yǒu dìng fēn yě. zhū xiōng tàn měi zhī. wèn yuē: sù bù chū, hé yǐ dé miào fǎ? xiào ér bù yán. jiǔ zhī yuē: míng nián dāng dé yī guān, wú lǜ pín fá. nǎi xuǎn bài rùn zhōu shū zuǒ, suì dōng zhī rèn. tú jīng kāi fēng xiàn. kāi fēng xiàn lìng zhě, qí mǔ huàn hú mèi, qián hòu shù shì bù néng liáo. yǒu dào shì zhě shàn jiàn guǐ, wèi lìng yuē: jīn bǐ jiàn zhū duì zhàng, yǒu yì rén rù jìng. ruò dé cǐ rén, tài fū rén jí kǔ bì yù. lìng qiǎn hòu zhī. hòu shù rì bái yún: zhì cǐ xiàn nì lǚ, yí zì yè jiàn. lìng wǎng jiàn wéi, jù shēn lǐ qǐng. xiào yuē: cǐ dào shì wèi jūn yán yé? rán yǐ tài fū rén gù, qū shēn yú rén, yì kě mǐn yǐ. xìng yǔ jūn yù, qí jí bì yù. míng rì, zì xiàn qiáo zhì zhái, kě shǎo zhǐ rén, lìng bǎi xìng jiàn zhī. wǒ dāng zhì bǐ wèi fā qiǎn. qiě yí hái jiā sǎ sǎo, fén xiāng xiāng dài. lìng jiē rú yán. míng rì zhì shě, jiàn tài fū rén, wèn yǐ jí kǔ, yǐ liǔ zhī sǎ shuǐ yú shēn shàng. xū yú, yǒu lǎo bái yě hú zì chuáng ér xià, xú xíng zhì xiàn qiáo, rán hòu bù jiàn. lìng yǒu zèng yí, wéi jiē bù shòu. zhì guān yī nián, wèi qí qī yuē: hòu yuè wǒ dāng sǐ. sǐ hòu, jūn jià cǐ zhōu pàn sī, dāng shēng sān zi. jiē rú qí yán. chū guǎng yì jì
唐潤州參軍幼有隱德,雖兄弟不能知也。韋常謂其不慧,輕之。後忽謂諸兄曰:「財帛當以道,不可力求」。諸兄甚奇其言,問汝何長進如此?對曰:「今昆明池中大有珍寶,可共取之。」諸兄乃與皆行。至池所,以手酌水,水悉枯涸,見金寶甚多。謂兄曰:「可取之。」兄等愈入愈深,竟不能得。乃云:「此可見而不可得致者,有定分也。」諸兄嘆美之。問曰:「素不出,何以得妙法?」笑而不言。久之曰:「明年當得一官,無慮貧乏。」乃選拜潤州書佐,遂東之任。途經開封縣。開封縣令者,其母患狐媚,前後術士不能療。有道士者善見鬼,謂令曰:「今比見諸隊仗,有異人入境。若得此人,太夫人疾苦必愈。」令遣候之。後數日白云:「至此縣逆旅,宜自謁見。」令往見韋,具申禮請。笑曰:「此道士為君言耶?然以太夫人故,屈身於人,亦可憫矣。幸與君遇,其疾必愈。明日,自縣橋至宅,可少止人,令百姓見之。我當至彼為發遣。且宜還家灑掃,焚香相待。」令皆如言。明日至舍,見太夫人,問以疾苦,以柳枝灑水於身上。須臾,有老白野狐自床而下,徐行至縣橋,然後不見。令有贈遺,韋皆不受。至官一年,謂其妻曰:「後月我當死。死後,君嫁此州判司,當生三子。」皆如其言。(出《廣異記》)
yáng shì nǚ
楊氏女
táng yǒu yáng shì zhě, èr nǚ bìng jià hú jiā. xiǎo hú láng wèi zhǔ mǔ suǒ xī. dà hú láng wèi qí bì yuē: xiǎo hú láng nǎi yě hú ěr. zhàng mǔ nǎi bù xī wǒ, fǎn xī yě hú. bì hái bái mǔ. wèn hé yǐ zhī zhī, dá yún: yí qǔ què tóu xuán hù shàng. xiǎo hú láng ruò lái, lìng qī hū yī qí shú ròu. zài sān yán zhī, bì dāng zǒu yě. yáng shì rú yán, xiǎo hú láng guǒ zǒu. gù jīn rén xiāng chuán yún: yī qí shú ròu pì hú mèi, shén yǒu yàn yě. chū guǎng yì jì
唐有楊氏者,二女並嫁胡家。小胡郎為主母所惜。大胡郎謂其婢曰:「小胡郎乃野狐爾。丈母乃不惜我,反惜野狐。」婢還白母。問何以知之,答云:「宜取鵲頭懸戶上。小胡郎若來,令妻呼伊祈熟肉。再三言之,必當走也。」楊氏如言,小胡郎果走。故今人相傳云:伊祈熟肉辟狐魅,甚有驗也。(出《廣異記》)
xuē jiǒng
薛迥
táng hé dōng xuē jiǒng yǔ qí tú shí rén yú dōng dōu xiá chāng fù, liú lián shù xī, gè shǎng qián shí qiān. hòu yī xī wǔ yè, chāng ǒu qiú qù. jiǒng liú dài shǔ, fù rén zào rǎo, qiú qù shù sì, bào qián chū mén. jiǒng chì mén zhě wú chū kè. mén zhě bù wèi qǐ suǒ. fù rén chí qián xún shěn, zhì shuǐ dòu, biàn chéng yě hú, cóng dòu zhōng chū qù, qí qián yì liú. chū guǎng yì jì
唐河東薛迥與其徒十人於東都狎娼婦,留連數夕,各賞錢十千。後一夕午夜,娼偶求去。迥留待曙,婦人躁擾,求去數四,抱錢出門。迥敕門者無出客。門者不為啟鎖。婦人持錢尋審,至水竇,變成野狐,從竇中出去,其錢亦留。(出《廣異記》)
xīn tì fǒu
辛替否
táng xīn tì fǒu, mǔ sǐ zhī hòu, qí líng zuò zhōng, héng yǒu líng yǔ, bù yì hū sù. jiā rén jìng shì rú shēng. tì fǒu biǎo dì shì shù shì. zài jīng wén qí shì, yīn ér lái guān. qián yú tì fǒu zhái hòu zuò fǎ. rù mén, jiàn yī wú máo pìn yě hú, shā zhī, suì jué. chū guǎng yì jì
唐辛替否,母死之後,其靈座中,恆有靈語,不異乎素。家人敬事如生。替否表弟是術士。在京聞其事,因而來觀。潛於替否宅後作法。入門,見一無毛牝野狐,殺之,遂絕。(出《廣異記》)
dài zhōu mín
代州民
táng dài zhōu mín yǒu yī nǚ, qí xiōng yuǎn shù bù zài, mǔ yǔ nǚ dú jū. hū jiàn pú sà chéng yún ér zhì, wèi mǔ yuē: rǔ jiā shén shàn, wú yù jū zhī, kě sù xiū lǐ, xún dāng lái yě. cūn rén jìng wǎng, chù zhì shì bì, pú sà yù wǔ sè yún lái xià qí yí. cūn rén gōng yǎng shén zhòng, réng chì zhòng děng bù lìng yǒu yán, kǒng sì fāng xìn xīn, wǎng lái bù zhǐ. cūn rén yǐ shì xiāng jiè, bù shuō qí shì. pú sà yǔ nǚ sī tōng yǒu shēn. jīng nián, qí xiōng hái. pú sà yún: bù yù jiàn nán zǐ. lìng mǔ zhú zhī. ér bù dé zhì, yīn qīng cái qiú dào shì. jiǔ zhī, yǒu dào shì wèi zuò fǎ, qiè shì pú sà, shì yī lǎo hú, nǎi chí dāo rù, kǎn shā zhī. chū guǎng yì jì
唐代州民有一女,其兄遠戍不在,母與女獨居。忽見菩薩乘雲而至,謂母曰:「汝家甚善,吾欲居之,可速修理,尋當來也。」村人競往,處置適畢,菩薩馭五色雲來下其宜。村人供養甚眾,仍敕眾等不令有言,恐四方信心,往來不止。村人以是相戒,不說其事。菩薩與女私通有娠。經年,其兄還。菩薩云:「不欲見男子。」令母逐之。兒不得至,因傾財求道士。久之,有道士為作法,竊視菩薩,是一老狐,乃持刀入,砍殺之。(出《廣異記》)
qí xiàn mín
祁縣民
táng qí xiàn yǒu cūn mín, yīn niǎn dì zhēng chú sù, zhì tài yuán fǔ. jí guī, tú zhōng rì mù, yǒu yī bái yī fù rén lì lù páng, wèi cūn mín yuē: qiè jīn rì dū chéng ér lái, kùn qiě shén, yuàn jì zài chē zhōng, kě hū? cūn mín xǔ zhī, nǎi shēng chē. xíng wèi sān sì lǐ, yīn zhī xiá, hū jiàn yī hú wěi zài chē zhī xì zhōng, chuí yú chē yuán xià. cūn mín jí yǐ lián duàn zhī, qí fù rén huà wèi wú wěi bái hú, míng háo ér qù. chū xuān shì zhì
唐祁縣有村民,因輦地征蒭粟,至太原府。及歸,途中日暮,有一白衣婦人立路旁,謂村民曰:「妾今日都城而來,困且甚,願寄載車中,可乎?」村民許之,乃升車。行未三四里,因脂轄,忽見一狐尾在車之隙中,垂於車轅下。村民即以鐮斷之,其婦人化為無尾白狐,鳴嗥而去。(出《宣室志》)
zhāng lì
張例
táng shǐ fēng lìng zhāng lì, jí huàn mèi, shí yǒu fā dòng, jiā rén bù néng zhì yě. héng shū yòu bì shàng zuò zhòu yún: hú niáng jiàn zi. qí zi mì chí tiě chǔ, hòu lì jí fā, jí zì hòu zhuàng zhī, zhuì yī lǎo pìn hú. fén yú sì tòng zhī qú, zì ěr biàn yù yě.
唐始豐令張例,疾患魅,時有發動,家人不能制也。恆舒右臂上作咒云:「狐娘健子。」其子密持鐵杵,候例疾發,即自後撞之,墜一老牝狐。焚於四通之衢,自爾便愈也。