féng jiè hè lán jìn míng cuī chāng zhǎng sūn jiǎ wáng lǎo liú zhòng ài wáng àn
馮玠 賀蘭進明 崔昌 長孫甲 王老 劉眾愛 王黯
yuán jiā zuò lǐ lín fǔ sūn zèng shēng wáng xuán lǐ nún lǐ kuí sòng pǔ sēng yàn tōng
袁嘉祚 李林甫 孫甑生 王璿 李黁 李揆 宋溥 僧晏通
féng jiè
馮玠
táng féng jiè zhě, huàn hú mèi jí. qí fù hòu dé shù shì, liáo jiè jí, mèi hū tí qì wèi jiè yuē: běn tú gòng zhōng, jīn wèi shù zhě suǒ pò, bù fù dé zài. liú lèi jīng rì, fāng zèng jiè yī yī xí yún: shàn bǎo ài zhī, liáo wèi jiǔ niàn ěr. jiè chū dé, jù jiā rén jiàn, xī juǎn shū zhōng. jí yù, rù jīng yīng jǔ, wèi dé kāi shì. jí dì hòu, fāng hái kāi zhī, nǎi shì zhǐ yān. chū guǎng yì jì
唐馮玠者,患狐魅疾。其父後得術士,療玠疾,魅忽啼泣謂玠曰:「本圖共終,今為術者所迫,不復得在。」流淚經日,方贈玠衣一襲云:「善保愛之,聊為久念耳。」玠初得,懼家人見,悉卷書中。疾愈,入京應舉,未得開視。及第後,方還開之,乃是紙焉。(出《廣異記》)
hè lán jìn míng
賀蘭進明
táng hè lán jìn míng wèi hú suǒ hūn, měi dào shí jié, hú xīn fù héng zhì jīng zhái, tōng tōng zì yuán quē, jù míng chāo běn bǔ. míng qǐ jū, jiān chí hè yí jí wèn xùn. xùn yuán zuò xìn, jù míng chāo běn gǎi. jiā rén huò yǒu jiàn zhě, zhuàng mào shén měi. zhì wǔ yuè wǔ rì, zì jìn míng yǐ xià, zhì qí pū lì, jiē yǒu xù mìng. jiā rén yǐ wèi bù xiáng, duō fén qí wù. hú bēi qì yún: cǐ bìng zhēn wù, nài hé fén zhī? qí hòu suǒ de, suì yǐ chōng yòng. hòu jiā rén yǒu jiù qiú qī qī yuán zuò xī, jù míng chāo běn gǎi. bèi jīn huā jìng zhě, rù rén jiā tōu jìng guà xiàng, yuán qiáng xíng, wèi zhǔ rén jiā jī shā, zì ěr guài jué yān. chū guǎng yì jì
唐賀蘭進明為狐所婚,每到時節,狐新婦恆至京宅,通(「通」字原缺,據明抄本補。)名起居,兼持賀遺及問訊。(「訊」原作「信」,據明抄本改。)家人或有見者,狀貌甚美。至五月五日,自進明已下,至其仆隸,皆有續命。家人以為不祥,多焚其物。狐悲泣云:「此並真物,奈何焚之?」其後所得,遂以充用。後家人有就求漆(「漆」原作「膝」,據明抄本改。)背金花鏡者,入人家偷鏡掛項,緣牆行,為主人家擊殺,自爾怪絕焉。(出《廣異記》)
cuī chāng
崔昌
táng cuī chāng zài dōng jīng zhuāng dú shū, yǒu xiǎo ér yán sè shū yì, lái zhǐ tíng zhōng. jiǔ zhī, jiàn shēng jiē, zuò chāng chuáng tóu. chāng bù zhī gù, nǎi yǐ shǒu juàn chāng shū, chāng xú wèn: rǔ hé rén sī? lái hé suǒ yù? xiǎo ér yún: běn hǎo dú shū, mù jūn xué wèn ěr. chāng bù zhī què. cháng wèn wén yì, shén yǒu lǐ. jīng shù yuè, rì mù, hū fú yī lǎo rén chéng zuì zhì chāng suǒ. xiǎo ér zàn chū, lǎo rén zuì, tǔ rén zhī zhǎo fā děng, chāng shén è zhī. chāng sù yǒu suǒ chí lì jiàn, yīn zhǎn duàn tóu, chéng yī lǎo hú. qǐng zhī, xiǎo ér zhì, dà nù yún: jūn hé gù wú zhuàng, shā wǒ jiā zhǎng? wǒ qǐ bù néng shā jūn? dàn yǐ jiù ēn gù ěr. dà mà chū mén, zì ěr nǎi jué. chū guǎng yì jì
唐崔昌在東京莊讀書,有小兒顏色殊異,來止庭中。久之,漸升階,坐昌床頭。昌不之顧,乃以手卷昌書,昌徐問:「汝何人斯?來何所欲?」小兒云:「本好讀書,慕君學問爾。」昌不之卻。常問文義,甚有理。經數月,日暮,忽扶一老人乘醉至昌所。小兒暫出,老人醉,吐人之爪發等,昌甚惡之。昌素有所持利劍,因斬斷頭,成一老狐。頃之,小兒至,大怒云:「君何故無狀,殺我家長?我豈不能殺君?但以舊恩故爾。」大罵出門,自爾乃絕。(出《廣異記》)
zhǎng sūn jiǎ
長孫甲
táng fāng zhōu zhōng bù xiàn lìng zhǎng sūn jiǎ zhě, qí jiā dǔ xìn fó dào. yì rì zhāi cì, jǔ jiā jiàn wén shū pú sà, chéng wǔ sè yún cóng rì biān xià. xū yú, zhì zhāi suǒ yán jì, níng rán bù dòng. hé jiā lǐ jìng kěn zhì, jiǔ zhī nǎi xià. qí jiā qián hòu gōng yǎng shù shí rì, wéi qí zi xīn yí zhī, rù jīng qiú dào shì wèi shè jìn, suì jī shā hú. lìng jiā fèng mǎ yī pǐ, qián wǔ shí qiān. hòu shù shí rì, fù yǒu pú sà chéng yún lái dào, jiā rén jìng lǐ rú gù, qí zi fù yán dào shì, jìn zhòu rú qián. jǐn shí yú rì, pú sà wèn dào shì: fǎ shù rú hé? dá yuē: yǐ jǐn. pú sà yún: dāng jué yī dùn. yīn wèn dào shì: rǔ dú dào jīng, zhī yǒu hú gāng zi fǒu? dá yún: zhī zhī. pú sà yún: hú gāng zi zhě, jí wǒ shì yě. wǒ dé xiān lái, yǐ sān wàn suì. rǔ wèi dào shì, dāng xiū qīng jìng, hé shì shā shēng? qiě wǒ zi sūn, wèi rǔ suǒ shā, níng yí huó rǔ yé? yīn zhàng dào shì yī bǎi bì, wèi lìng yuē: zi sūn wú zhuàng, zhì xiāng láo rǎo, cán kuì hé yán. dāng lìng jūn yǒng wú zāi héng, yǐ cǐ xiāng bào. gù wèi dào shì: kě jí hái tā mǎ jí qián yě. yán qì fēi qù. chū guǎng yì jì
唐坊州中部縣令長孫甲者,其家篤信佛道。異日齋次,舉家見文殊菩薩,乘五色雲從日邊下。須臾,至齋所檐際,凝然不動。合家禮敬懇至,久之乃下。其家前後供養數十日,唯其子心疑之,入京求道士為設禁,遂擊殺狐。令家奉馬一匹,錢五十千。後數十日,復有菩薩乘雲來到,家人敬禮如故,其子復延道士,禁咒如前。盡十餘日,菩薩問道士:「法術如何?」答曰:「已盡。」菩薩云:「當決一頓。」因問道士:「汝讀道經,知有狐剛子否?」答云:「知之。」菩薩云:「狐剛子者,即我是也。我得仙來,已三萬歲。汝為道士,當修清淨,何事殺生?且我子孫,為汝所殺,寧宜活汝耶?」因杖道士一百畢,謂令曰:「子孫無狀,至相勞擾,慚愧何言。當令君永無災橫,以此相報。」顧謂道士:「可即還他馬及錢也。」言訖飛去。(出《廣異記》)
wáng lǎo
王老
táng suī yáng jùn sòng wáng zhǒng páng yǒu lǎo hú, měi zhì yá rì, yì zhōng zhī gǒu, xī wǎng cháo zhī, hú zuò zhǒng shàng, gǒu liè qí xià. dōng dōu wáng lǎo yǒu shuāng quǎn néng zǎ mèi, qián hòu shā mèi shén duō, sòng rén xiāng shuài yǐ cái gù quǎn zǎ hú. wáng lǎo qiān quǎn wǎng, quǎn nǎi jìng yì zhū quǎn zhī xià, fú ér bù dòng, dà shī sòng rén zhī wàng. jīn shì rén yǒu bù liǎo qí shì zhě, xiāng xì yún: qǔ suī yáng yě hú quǎn. chū guǎng yì jì
唐睢陽郡宋王冢旁有老狐,每至衙日,邑中之狗,悉往朝之,狐坐冢上,狗列其下。東都王老有雙犬能咋魅,前後殺魅甚多,宋人相率以財雇犬咋狐。王老牽犬往,犬乃逕詣諸犬之下,伏而不動,大失宋人之望。今世人有不了其事者,相戲云:「取睢陽野狐犬。」(出《廣異記》)
liú zhòng ài
劉眾愛
táng liú quán bái shuō yún, qí rǔ mǔ zǐ zhòng ài, shǎo shí, hǎo yè zhōng jiāng wǎng duàn dào, qǔ yě zhū jí hú lí děng. quán bái zhuāng zài qí xià, hòu yī xī, zhòng yú zhuāng xī shù lǐ xià wǎng, jǐ fú wǎng zhōng, yǐ cì qí zhì. àn zhōng wén wù xíng shēng, chān jiàn yī wù, fú dì kuī wǎng, yīn ér qǐ lì, biàn chéng fēi qún fù rén. xíng ér wéi wǎng, zhì ài qián chē cè, hū zhuō yī shǔ shí. ài lián ā zhī, fù rén máng jù rù wǎng, nǎi bàng zhī zhì bì, ér rén xíng bù gǎi. ài fǎn yí jù, kǒng huò shì rén, yīn hé wǎng méi ōu má chí zhōng. yè hái yǔ fù mǔ yì, jí míng, jǔ jiā yù qián táo qù. ài qiè yún: níng yǒu fù rén shí shēng shǔ, cǐ bì hú ěr. fù wǎng má chí shì zhī, jiàn fù rén yǐ huó, yīn yǐ dà fǔ zì yāo hòu zhuó zhī, biàn chéng lǎo hú. ài dà xǐ, jiāng hái cūn zhōng. yǒu lǎo sēng jiàn hú wèi sǐ, quàn lìng yǎng zhī, yún: hú kǒu zhōng mèi zhū, ruò néng dé zhī, dāng wèi tiān xià suǒ ài. yǐ shéng fù hú sì zú, yòu yǐ dà lóng zhào qí shàng. yǎng shù rì, hú néng shí. sēng yòng xiǎo píng kǒu zhǎi zhě, mái dì zhōng, lìng kǒu yǔ dì qí, yǐ liǎng zì zhū ròu, zhì yú píng zhōng. hú ài zhì ér bù néng dé, dàn yǐ kǒu shǔ píng. hòu zhì lěng, fù xià ròu luán. hú xián mò jiǔ zhī, zhì yǔ píng mǎn, hú nǎi tǔ zhū ér sǐ. zhū zhuàng rú qí zǐ, tōng yuán ér jié. ài mǔ mǔ yuán zuò měi, jù míng chāo běn gǎi. dài zhī, dà wèi qí fū suǒ guì. chū guǎng yì jì
唐劉全白說雲,其乳母子眾愛,少時,好夜中將網斷道,取野豬及狐狸等。全白莊在岐下,後一夕,眾於莊西數里下網,己伏網中,以伺其至。暗中聞物行聲,覘見一物,伏地窺網,因而起立,變成緋裙婦人。行而違網,至愛前車側,忽捉一鼠食。愛連呵之,婦人忙遽入網,乃棒之致斃,而人形不改。愛反疑懼,恐或是人,因和網沒漚麻池中。夜還與父母議,及明,舉家欲潛逃去。愛竊云:「寧有婦人食生鼠,此必狐耳。」復往麻池視之,見婦人已活,因以大斧自腰後斫之,便成老狐。愛大喜,將還村中。有老僧見狐未死,勸令養之,云:「狐口中媚珠,若能得之,當為天下所愛。」以繩縛狐四足,又以大籠罩其上。養數日,狐能食。僧用小瓶口窄者,埋地中,令口與地齊,以兩胾豬肉,炙於瓶中。狐愛炙而不能得,但以口屬瓶。候炙冷,復下肉臠。狐涎沫久之,炙與瓶滿,狐乃吐珠而死。珠狀如棋子,通圓而潔。愛母(「母」原作「每」,據明抄本改。)帶之,大為其夫所貴。(出《廣異記》)
wáng àn
王黯
wáng àn zhě, jié hūn cuī shì. táng tiān bǎo zhōng, qī fù shì tóng wèi féi zhōu cì shǐ. àn suí zhì jiāng xià, wèi hú suǒ mèi, bù yù dù jiāng, fā kuáng dà jiào, héng yù fù shuǐ. qī shǔ huáng jù, fù àn zhe chuáng lì shàng. zhōu xíng bàn jiāng, hū ěr xīn xiào, zhì àn dà xǐ yuē: běn wèi zhū nǚ láng bèi bù suí guò jiāng, jīn zài zhōu chéng shàng, fù hé lǜ yě. shì tóng lì guān, biàn qiú shù shì. zuǒ yòu yán zhōu rén néng shè hú zhě, shì tóng yán zhì. rù lìng táng zhōng xī shī chuáng xí, zhì àn yú wū xī běi zōu. jiā rén shù shí chí gēng dié shǒu, jǐ yú táng wài, bié shī yī chuáng, chí gōng shǐ yǐ hòu hú. zhì sān xī, hū yún: zhū rén dé bǎo shuì yǐ fǒu? shì yǐ zhōng hú, míng dāng qǔ zhī. zhòng yǐ wèi kuáng ér wèi zhī xìn. jí míng, jiàn chuāng zhōng yǒu xuè, zhòng suí xuè qù, rù dà kēng zhōng, cǎo xià jiàn yī pìn hú, dài jiàn chuí sǐ. àn qī shāo hú wèi huī, fú zhī zhì jǐn, zì ěr dé píng fù. hòu wèi yuán wǔ xiàn chéng, zài tīng shì, hū jiàn lǎo hú nú bì, yì àn zài bài, yún shì dà jiā a míng chāo běn ā zuò shē. nǎi, wǎng zhě niáng zǐ wǎng wèi cuī jiā shā hài, wēng pó zhuī niàn, wèi cháng lí kǒu. jīn yù jiāng xiǎo nǚ gèng yǔ wáng láng xù qīn. gù lìng shēn yì, jiān qǔ jí rì chéng nà. àn shén jù. xǔ xǔ yuán zuò cí, jù míng chāo běn gǎi. yǐ hòu lì, wàn jì míng chāo běn wàn jì zuò qiú qí. liào lǐ, jù chū luó jǐn shí yú pǐ, yú tōng qú fén zhī. lǎo nú nǎi wèi qí fù yún: tiān xià měi zhàng fū yì fù hé shù, ān yòng wáng jiā lǎo wēng wèi nǚ xù? yán qì bù jiàn. chū guǎng yì jì
王黯者,結婚崔氏。唐天寶中,妻父士同為淝州刺史。黯隨至江夏,為狐所媚,不欲渡江,發狂大叫,恆欲赴水。妻屬惶懼,縛黯著床櫪上。舟行半江,忽爾欣笑,至岸大喜曰:「本謂諸女郎輩不隨過江,今在州城上,復何慮也。」士同蒞官,便求術士。左右言州人能射狐者,士同延至。入令堂中悉施床蓆,置黯於屋西北陬。家人數十持更迭守,己於堂外,別施一床,持弓矢以候狐。至三夕,忽云:「諸人得飽睡已否?適已中狐,明當取之。」眾以為狂而未之信。及明,見窗中有血,眾隨血去,入大坑中,草下見一牝狐,帶箭垂死。黯妻燒狐為灰,服之至盡,自爾得平復。後為原武縣丞,在廳事,忽見老狐奴婢,詣黯再拜,雲是大家阿(明抄本「阿」作「奢」。)奶,往者娘子枉為崔家殺害,翁婆追念,未嘗離口。今欲將小女更與王郎續親。故令申意,兼取吉日成納。黯甚懼。許(「許」原作「辭」,據明抄本改。)以厚利,萬計(明抄本萬「計」作「求其」。)料理,遽出羅錦十餘匹,於通衢焚之。老奴乃謂其婦云:「天下美丈夫亦復何數,安用王家老翁為女婿?」言訖不見。(出《廣異記》)
yuán jiā zuò
袁嘉祚
táng níng wáng fù yuán jiā zuò, nián wǔ shí, yīng zhì shòu yuán xiàn xiàn chéng. què què yuán zuò mén, jù míng chāo běn gǎi. sù xiōng, wèi zhě jǐn sǐ. jiā zuò dào guān, ér chéng zhái shù rèn wú rén jū, wū yǔ cuī cán, jīng jí chōng sè. jiā zuò jiǎn qí jīng jí, lǐ qí qiáng yuán, zuò tīng shì zhōng. yì lǎo lì rén jiē jù, quàn chū bù kě. jì ér mèi yè zhōng wèi guài, jiā zuò bù dòng, cì qí suǒ rù. míng rì jué zhī, dé hú, hú lǎo yǐ, jiān zi sūn shù shí tóu. jiā zuò jǐn pēng zhī, cì zhì lǎo hú, hú nǎi yán yuē: wú shén néng tōng tiān, yù zhī xiū jiù. yuàn zhì wǒ, wǒ néng yì yú rén. jīn cǐ zhái yǐ ān, shě wǒ hé hài? jiā zuò qián yǔ zhī yán, bèi gào qí guān zhì. yòu yuē: yuàn wèi ěr mù, zhǎng zài zuǒ yòu. nǎi miǎn hú. hòu zuò rú hú yán, zhì mǎn guǒ qiān. shù nián zhì yù shǐ. hú nǎi qù. chū jì wén
唐寧王傅袁嘉祚,年五十,應制授垣縣縣丞。闕(「闕」原作「門」,據明抄本改。)素凶,為者盡死。嘉祚到官,而丞宅數任無人居,屋宇摧殘,荊棘充塞。嘉祚剪其荊棘,理其牆垣,坐廳事中。邑老吏人皆懼,勸出不可。既而魅夜中為怪,嘉祚不動,伺其所入。明日掘之,得狐,狐老矣,兼子孫數十頭。嘉祚盡烹之,次至老狐,狐乃言曰:「吾神能通天,預知休咎。願置我,我能益於人。今此宅已安,舍我何害?」嘉祚前與之言,備告其官秩。又曰:「願為耳目,長在左右。」乃免狐。後祚如狐言,秩滿果遷。數年至御史。狐乃去。(出《紀聞》)
lǐ lín fǔ
李林甫
táng lǐ lín fǔ fāng jū xiàng wèi, cháng tuì cháo, zuò yú táng zhī qián xuān. jiàn yī xuán hú, qí zhì shén dà, ruò niú mǎ, ér máo sè àn hēi yǒu guāng, zì táng zhōng chū, chí zhì tíng, gù wàng zuǒ yòu. lín fǔ mìng hú shǐ, jiāng shè zhī, wèi jí, yǐ wáng jiàn yǐ. zì shì fán shù rì, měi zhòu zuò, zhé yǒu yī xuán hú chū yān. qí suì lín fǔ jí méi. chū xuān shì zhì
唐李林甫方居相位,嘗退朝,坐於堂之前軒。見一玄狐,其質甚大,若牛馬,而毛色黯黑有光,自堂中出,馳至庭,顧望左右。林甫命弧矢,將射之,未及,已亡見矣。自是凡數日,每晝坐,輒有一玄狐出焉。其歲林甫籍沒。(出《宣室志》)
sūn zèng shēng
孫甑生
táng dào shì sūn zèng shēng běn yǐ yǎng yīng wèi yè, hòu yīn fàng yīng, rù yī kū, jiàn hú shù shí méi dú shū. yǒu yī lǎo hú dāng zhōng zuò, dié yǐ chuán shòu. zèng shēng zhí rù, duó dé qí shū ér hái. míng rì, yǒu shí yú rén chí jīn bó yì mén qiú shú, zèng shēng bù yǔ, rén yún: jūn dé cǐ, yì bù néng jiě yòng zhī, ruò xiě yī běn jiàn hái, dāng yǐ kǒu jué xiāng shòu. zèng shēng jìng chuán qí fǎ, wèi shì shù shì. hú chū yǔ zèng shēng yuē, bù dé shì rén, ruò wéi zhě, bì dāng fēi mìng. tiān bǎo mò, xuán zōng gù jiù qiú zhī, zèng shēng bù yǔ, jìng ér fú fǎ. chū guǎng yì jì
唐道士孫甑生本以養鷹為業,後因放鷹,入一窟,見狐數十枚讀書。有一老狐當中坐,迭以傳授。甑生直入,奪得其書而還。明日,有十餘人持金帛詣門求贖,甑生不與,人云:「君得此,亦不能解用之,若寫一本見還,當以口訣相授。」甑生竟傳其法,為世術士。狐初與甑生約,不得示人,若違者,必當非命。天寶末,玄宗固就求之,甑生不與,竟而伏法。(出《廣異記》)
wáng xuán
王璿
táng sòng zhōu cì shǐ wáng xuán, shǎo shí yí mào shén měi, wèi pìn hú suǒ mèi. jiā rén huò yǒu jiàn zhě, fēng zī duān lì. suī tóng yòu yù zhī zhě, bì liǎn róng zhì jìng. zì chēng xīn fù, zhī duì jiē yǒu lǐ. yóu shì rén lè jiàn zhī. měi zhì duān wǔ jí jiā jié, xī yǒu zèng yí xiāng sòng, yún: xīn fù shàng mǒu láng mǒu niáng xù mìng. zhòng rén xiào zhī, rán suǒ de shén zhòng. hòu xuán zhí gāo, hú nǎi bù zhì. gài mǒu lù zhòng, bù néng wèi guài. chū guǎng yì jì
唐宋州刺史王璿,少時儀貌甚美,為牝狐所媚。家人或有見者,丰姿端麗。雖童幼遇之者,必斂容致敬。自稱新婦,祗對皆有理。由是人樂見之。每至端午及佳節,悉有贈儀相送,云:「新婦上某郎某娘續命。」眾人笑之,然所得甚眾。後璿職高,狐乃不至。蓋某祿重,不能為怪。(出《廣異記》)
lǐ nún
李黁
dōng píng wèi lǐ nún chū dé guān, zì dōng jīng zhī rèn. yè tóu gù chéng, diàn zhōng yǒu gù rén mài hú bǐng wèi yè. qí qī xìng zhèng yǒu měi sè, lǐ mù ér yuè zhī, yīn sù qí shě. liú lián shù rì, nǎi yǐ shí wǔ qiān zhuǎn suǒ hú fù. jì dào dōng píng, chǒng yù shèn zhì. xìng wǎn yuē, duō mèi xiá fēng liú nǚ gōng zhī shì, wǎng bù xīn le yú yīn shēng tè jiū qí miào. zài dōng píng sān suì, yǒu zi yī rén. qí hòu lǐ chōng zū gāng rù jīng, yǔ zhèng tóng hái. zhì gù chéng, dà huì xiāng lǐ yǐn yàn, lèi shí yú rì. lǐ cuī fā shù sì, zhèng gù chēng jí bù qǐ, lǐ yì lián ér cóng zhī. yòu shí yú rì, bù huò yǐ, shì lǐ xū qù. xíng zhì guō mén, hū yán fù tòng, xià mǎ biàn zǒu, shì jí rú fēng. lǐ yǔ qí pū shù rén jí chěng, zhuī bù néng jí, biàn rù gù chéng, zhuǎn rù yì shuǐ cūn, zú lì shǎo xī. lǐ bù néng shě, zhuǎn rù yì shuǐ cūn zú lì shǎo xī lǐ bù néng shě shí sān zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. fù zhú zhī. chuí jí, yīn rù xiǎo xué, jí shēng hū zhī, jì wú suǒ yīng, liàn jié qī chuàng, yán fā lèi xià. huì rì mù, cūn rén wèi cǎo sāi xué kǒu, hái diàn zhǐ sù. jí míng, yòu wǎng hū zhī, wú suǒ jiàn, nǎi yǐ huǒ xūn. jiǔ zhī, cūn rén wèi jué shēn shù zhàng, jiàn pìn hú sǐ xué zhōng, yī fú tuō xiè rú tuì, fú tuō xiè rú tuì wǔ zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. jiǎo shàng zhe jǐn wà. lǐ tàn xī liáng jiǔ, fāng mái zhī. guī diàn, qǔ liè quǎn shì qí zi, zi lüè bù quǎn shì qí zi zi lüè bù qī zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. jīng pà. biàn jiāng rù dōu, jì qīn rén jiā yǎng zhī. shū nà bì, fù hái dōng jīng, hūn yú xiāo shì. xiāo shì dōng jīng hūn yú xiào shì xiào shì bā zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. cháng hū lǐ wèi yě hú xù, lǐ chū wú yǐ dá. yī rì wǎn, lǐ yǔ xiāo xié shǒu yī rì wǎn lǐ yǔ xiào xié shǒu bā zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. yǔ guī běn fáng xiá xì, fù yán qí shì. hū wén táng qián yǒu rén shēng, lǐ wèn: ā shuí yè lái? dá yuē: shēng lǐ wèn ā shuí yè lái dá yuē jiǔ zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. jūn qǐ bù shí zhèng sì niáng yé? lǐ sù suǒ zhōng niàn, wén qí wén qí èr zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. yán, jù xīn rán yuè qǐ. xīn rán yuè qǐ sì zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. wèn: wèn shàng yuán yǒu rán jiù zhuàng sān zì, jù xǔ běn huáng běn shān. guǐ hū? rén hū? dá yún: shēn jí guǐ yě. yù yù zì yuán kòng quē. jù xǔ běn huáng běn bǔ. jìn zhī ér bù néng, sì niáng bù néng sì niáng sì zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. yīn wèi lǐ: rén shén dào shū, xián fū rén hé zhì shù xiāng mán mà? qiě suǒ shēng zhī zǐ, yuǎn jì rén jiā, qí rén jiē yán hú shēng, bù gěi yī shí, qǐ bù niàn hū? yí zǎo wèi fǔ yù, wèi fǔ yù sān zì yuán kòng quē, jù xǔ běn huáng běn bǔ. jiǔ quán wú hèn yě. ruò fú rén yún yún xiāng wǔ, yòu xiǎo ér bù shōu, bì jiāng wèi jūn zhī huàn. yán bì bù jiàn. xiāo suì bù fù gǎn shuō qí shì. táng tiān bǎo mò, zi nián shí yú, shén wú yàng. chū guǎng yì jì
東平尉李黁初得官,自東京之任。夜投故城,店中有故人賣胡餅為業。其妻姓鄭有美色,李目而悅之,因宿其舍。留連數日,乃以十五千轉索胡婦。既到東平,寵遇甚至。性婉約,多媚黠風流;女工之事,罔不心了;於音聲特究其妙。在東平三歲,有子一人。其後李充租綱入京,與鄭同還。至故城,大會鄉里飲宴,累十餘日。李催發數四,鄭固稱疾不起,李亦憐而從之。又十餘日,不獲已,事理須去。行至郭門,忽言腹痛,下馬便走,勢疾如風。李與其仆數人極騁,追不能及,便入故城,轉入易水村,足力少息。李不能舍,(「轉入易水村足力少息李不能舍」十三字原空缺,據許本、黃本補。)復逐之。垂及,因入小穴,極聲呼之,寂無所應,戀結悽愴,言發淚下。會日暮,村人為草塞穴口,還店止宿。及明,又往呼之,無所見,乃以火熏。久之,村人為掘深數丈,見牝狐死穴中,衣服脫卸如蛻,(「服脫卸如蛻」五字原空缺,據許本、黃本補。)腳上著錦襪。李嘆息良久,方埋之。歸店,取獵犬噬其子,子略不(「犬噬其子子略不」七字原空缺,據許本、黃本補。)驚怕。便將入都,寄親人家養之。輸納畢,復還東京,婚於蕭氏。蕭氏(「東京婚於肖氏肖氏」八字原空缺,據許本、黃本補。)常呼李為野狐婿,李初無以答。一日晚,李與蕭攜手(「一日晚李與肖攜手」八字原空缺,據許本、黃本補。)與歸本房狎戲,復言其事。忽聞堂前有人聲,李問:「阿誰夜來?」答曰:「(聲李問阿誰夜來答曰」九字原空缺,據許本、黃本補。)君豈不識鄭四娘耶?」李素所鍾念,聞其(「聞其」二字原空缺,據許本、黃本補。)言,遽欣然躍起。(「欣然躍起」四字原空缺,據許本、黃本補。)問:(「問」上原有「然舊狀」三字,據許本、黃本刪。)「鬼乎?人乎?」答云:「身即鬼也。」欲(「欲」字原空缺。據許本、黃本補。)近之而不能,四娘(「不能四娘」四字原空缺,據許本、黃本補。)因謂李:「人神道殊,賢夫人何至數相謾罵?且所生之子,遠寄人家,其人皆言狐生,不給衣食,豈不念乎?宜早為撫育,(「為撫育」三字原空缺,據許本、黃本補。)九泉無恨也。若夫人云雲相侮,又小兒不收,必將為君之患。」言畢不見。蕭遂不復敢說其事。唐天寶末,子年十餘,甚無恙。(出《廣異記》)
lǐ kuí
李揆
táng chéng xiàng lǐ kuí, qián yuán chū, wèi zhōng shū shè rén. cháng yī rì tuì cháo guī, jiàn yī bái hú zài tíng zhōng dǎo liàn shí shàng, mìng shì tóng zhú zhī, yǐ wáng jiàn yǐ. shí yǒu kè yú kuí mén zhě, yīn huà qí shì, kè yuē: cǐ xiáng fú yě, mǒu gǎn hè. zhì míng rì, guǒ xuǎn lǐ bù shì láng. chū xuān shì zhì
唐丞相李揆,乾元初,為中書舍人。嘗一日退朝歸,見一白狐在庭中搗練石上,命侍童逐之,已亡見矣。時有客於揆門者,因話其事,客曰:「此祥符也,某敢賀。」至明日,果選禮部侍郎。(出《宣室志》)
sòng pǔ
宋溥
sòng pǔ zhě, táng dà lì zhōng, wèi zhǎng chéng wèi. zì yán yòu shí, yǔ qí dǎng míng xī yě hú, shù yè bù huò. hòu yīn yuè xī, fù wèi qí shì. jiàn yī guǐ dài lì qí hú, chàng dú pán zi, zhì xī suǒ. hú yù rù xī, guǐ nǎi yǐ shǒu dā hú jiá, yīn ér fù huí. rú shì shù sì. qí hòu xī, pǔ fù xià xī cì zhī, guǐ yòu chéng hú, liǎng xiǎo guǐ yǐn qián, wǎng lái bào suǒ. pǔ děng wú suǒ huò ér zhǐ. yǒu tán zhòng zhě yì yún, yòu shí xià bào, hū jiàn yī lǎo rén fú zhàng zhì jǐ suǒ zhǐ shù xià, yǎng wèn shù shàng shì hé rén wù. zhòng shí shàng xiǎo, shén huáng jù, qí xiōng yīn nù mà yún: lǎo yě hú, hé gǎn rú cǐ? xià shù zhú zhī, hú suì biàn zǒu. chū guǎng yì jì
宋溥者,唐大曆中,為長城尉。自言幼時,與其黨暝扱野狐,數夜不獲。後因月夕,復為其事。見一鬼戴笠騎狐,唱《獨盤子》,至扱所。狐欲入扱,鬼乃以手搭狐頰,因而復回。如是數四。其後夕,溥復下扱伺之,鬼又乘狐,兩小鬼引前,往來報所。溥等無所獲而止。有談眾者亦云,幼時下報,忽見一老人扶杖至己所止樹下,仰問樹上是何人物。眾時尚小,甚惶懼,其兄因怒罵云:「老野狐,何敢如此?」下樹逐之,狐遂變走。(出《廣異記》)
sēng yàn tōng
僧晏通
jìn zhōu zhǎng níng xiàn yǒu shā mén yàn tōng xiū tóu tuó fǎ, jiāng yè, zé bì jiù cóng lín luàn zhǒng yù sù yān. suī fēng yǔ lù xuě, qí cāo bù yì suī chī mèi wǎng liǎng, qí xīn bù yáo. yuè yè, qī yú dào biān jī hái zhī zuǒ, hū yǒu yāo hú liáng qiāng ér zhì. chū bù yú yàn tōng zài shù yǐng yě, nǎi qǔ dú lóu ān yú qí shǒu, suì yáo dòng zhī, tǎng zhèn luò zhě, jí bù zài gù, yīn bié xuǎn yān. bù sì wǔ, suì dé qí yī, jí rán ér zhuì. nǎi qiān xié mù yè cǎo huā, zhàng bì xíng tǐ, suí qí gù pàn, jí chéng yī fú. xū yú, huà zuò fù rén, chuò yuē ér qù. nǎi yú dào yòu, yǐ cì xíng rén. é yǒu cù mǎ nán lái zhě, yāo hú yáo wén, zé tòng kū yú lù. guò zhě zhù qí wèn zhī, suì duì yuē: wǒ gē rén yě, suí fū rù zòu. jīn xiǎo fū wèi dào shā, lüè qù qí cái. líng pīng gū yuǎn, sī yuàn běi guī, wú yóu zhì. tuō néng shōu cǎi, dāng shì wēi qū, yǐ zhí bì yì. guò zhě yì dìng jūn rén yě, jí xià mǎ shú shì, yuè qí dōu yě, cí yì dīng níng, biàn yǐ hòu chéng qiè xíng yān. yàn tōng jù chū wèi yuē: cǐ yāo hú yě, jūn hé róng yì? yīn jǔ xī zhàng kòu hú nǎo, dú lóu yīng shǒu jí zhuì, suì fù xíng ér cuàn yān. chū jí yì jì. míng chāo běn zuò chū zuǎn yì jì
晉州長寧縣有沙門晏通修頭陀法,將夜,則必就叢林亂冢寓宿焉。雖風雨露雪,其操不易;雖魑魅魍魎,其心不搖。月夜,棲於道邊積骸之左,忽有妖狐踉蹌而至。初不虞晏通在樹影也,乃取髑髏安於其首,遂搖動之,倘振落者,即不再顧,因別選焉。不四五,遂得其一,岌然而綴。乃褰擷木葉草花,障蔽形體,隨其顧盼,即成衣服。須臾,化作婦人,綽約而去。乃於道右,以伺行人。俄有促馬南來者,妖狐遙聞,則慟哭於路。過者駐騎問之,遂對曰:「我歌人也,隨夫入奏。今曉夫為盜殺,掠去其財。伶俜孤遠,思願北歸,無由致。脫能收采,當誓微軀,以執婢役。」過者易定軍人也,即下馬熟視,悅其都冶,詞意叮嚀,便以後乘挈行焉。晏通遽出謂曰:「此妖狐也,君何容易?」因舉錫杖叩狐腦,髑髏應手即墜,遂復形而竄焉。(出《集異記》。明抄本作出《纂異記》)