wáng jì bì wáng fàn qiè sòng gōng rén jīn jīng dù yí qiè hòu zhōu nǚ zǐ zhāng gōng jǐn qiè fàn lüè bì hú liàng qiè
王濟婢 王范妾 宋宮人 金荊 杜嶷妾 後周女子 張公瑾妾 范略婢 胡亮妾
liáng rén yù bì zhāng jǐng xiān bì lǐ xùn qiè huā yán jìn yáng rén qiè
梁仁裕婢 張景先婢 李訓妾 花嚴 晉陽人妾
wáng jì bì
王濟婢
jìn wáng jì shì zhě, cháng yú wéi zhōng jiù bì qǔ jì yī wù, bì suì yù jiān zhī. qí rén yún: bù gǎn. bì yán ruò bù cóng wǒ, wǒ dāng dà jiào, cǐ rén zú bù kěn. bì suì hū yún: mǒu jiǎ yù jiān wǒ. jì jí lìng shā zhī, cǐ rén jù chén shuō, jì bù xìn, gù qiān jiāng qù. gù wèi jì yuē: wǎng bù kě shòu, yào dāng sòng fǔ jūn yú tiān. jì nǎi bìng, hū jiàn cǐ rén yǔ zhī yuē: qián jù gào shí, jì bù jiàn lǐ, biàn yīng qù. jì shù rì ér sǐ. chū hái yuān jì
晉王濟侍者,常於闈中就婢取濟衣物,婢遂欲奸之。其人云:「不敢。」婢言若不從我,我當大叫,此人卒不肯。婢遂呼云:「某甲欲奸我。」濟即令殺之,此人具陳說,濟不信,故牽將去。顧謂濟曰:「枉不可受,要當訟府君於天。」濟乃病,忽見此人語之曰:「前具告實,既不見理,便應去。」濟數日而死。(出《還冤記》)
wáng fàn qiè
王范妾
jìn fù yáng xiàn lìng wáng fàn qiè táo yīng, shū yǒu zī sè, suì yǔ gé xià dīng fēng shǐ huá qī èr rén jiān tōng. fàn dāng chū xíng bù hái, zhàng nèi dū sūn yuán bì wén dīng fēng hù zhōng yǒu huán pèi shēng, chān shì, jiàn táo yīng yǔ tóng bèi ér wò, wú bì kòu hù chì zhī. táo yīng jí qǐ, lǎn qún lǐ fà, niè lǚ hái nèi. yuán bì yòu jiàn huá qī dài pèi táo yīng shè xiāng. èr rén jù yuán bì gào zhī, nǎi gòng bàng yuán bì yǔ táo yīng yǒu sī, fàn bù biàn chá, suì shā yuán bì. yǒu chén chāo zhě, dāng shí zài zuò, quàn chéng yuán bì zuì. hòu fàn dài hái, chāo yì chū dōu kàn fàn, xíng zhì chì tíng shān xià, zhí léi yǔ rì mù. hū rán yǒu rén fú chāo yè, jìng yè jiāng qù, rù huāng zé zhōng. léi guāng zhào jiàn yī guǐ, miàn shén qīng hēi, yǎn wú tóng zǐ, yuē: wú sūn yuán bì yě. sù yuàn huáng tiān, zǎo jiàn shēn lǐ, lián shí hòu rǔ, nǎi jīn xiāng yù. chāo kòu tóu liú xiě. guǐ yuē: wáng fàn jì wèi shì zhǔ, dāng xiān shā zhī. jiǎ jǐng bó sūn wén dù zài tài shān xuán táng xià, gòng dìng sǐ shēng míng lù. táo yīng hún pò, yì qǔ zài nǚ qīng tíng. zhì tiān míng, shī guǐ suǒ zài. chāo zhì yáng dōu yì fàn, wèi gǎn xiè zhī, biàn jiàn guǐ cóng wài lái, jìng rù fàn zhàng. zhì yè, fàn shǐ mián, hū rán dà yǎn, lián hū bù xǐng, jiā rén qiān qīng niú lín fàn shàng, bìng jiā táo rén zuǒ suǒ. xiàng míng xiǎo sū, shí shù rì ér sǐ, qiè yì bào wáng. chāo nǎi táo zǒu zhǎng gàn sì, yì xìng míng wèi hé guī. hòu wǔ nián èr yuè sān rì, lín shuǐ jiǔ hān, chāo yún: jīn dāng bù fù wèi cǐ guǐ yě. dī tóu, biàn jiàn guǐ yǐng yǐ zài shuǐ zhōng, yǐ shǒu bó chāo, bí xiě dà chū, kě yī shēng xǔ, shù rì ér sǐ. chū míng bào zhì. míng chāo běn zuò chū hái yuān jì
晉富陽縣令王范妾桃英,殊有姿色,遂與閣下丁豐、史華期二人奸通。范當出行不還,帳內督孫元弼聞丁豐戶中有環珮聲,覘視,見桃英與同被而臥,無弼扣戶叱之。桃英即起,攬裙理髮,躡履還內。元弼又見華期帶佩桃英麝香。二人懼元弼告之,乃共謗元弼與桃英有私,范不辯察,遂殺元弼。有陳超者,當時在座,勸成元弼罪。後范代還,超亦出都看范,行至赤亭山下,值雷雨日暮。忽然有人扶超腋,徑曳將去,入荒澤中。雷光照見一鬼,面甚青黑,眼無瞳子,曰:「吾孫元弼也。訴怨皇天,早見申理,連時候汝,乃今相遇。」超叩頭流血。鬼曰:「王范既為事主,當先殺之。賈景伯、孫文度在泰山玄堂下,共定死生名錄。桃英魂魄,亦取在女青亭。」至天明,失鬼所在。超至楊都詣范,未敢謝之,便見鬼從外來,徑入范帳。至夜,范始眠,忽然大魘,連呼不醒,家人牽青牛臨范上,並加桃人左索。向明小蘇,十數日而死,妾亦暴亡。超乃逃走長干寺,易姓名為何規。後五年二月三日,臨水酒酣,超云:「今當不復畏此鬼也。」低頭,便見鬼影已在水中,以手博超,鼻血大出,可一升許,數日而死。(出《冥報志》。明抄本作出《還冤記》)
sòng gōng rén
宋宮人
sòng shǎo dì zi yè cháng shǐ fù rén luǒ xíng xiāng zhú. yǒu yī nǚ zǐ bù cóng, mìng zhǎn zhī. qí yè, mèng yǒu yī nǚ zǐ mà yuē: rǔ bèi nì, míng nián bù jí shú yǐ. dì nù, yú gōng zhōng qiú dé shì mèng jiàn zhě, zhǎn zhī. qí xī, fù mèng suǒ lù zhě yuē: rǔ wǎng shā wǒ, wǒ yǐ sù shàng dì, jí qún wū yǔ liù gōng bǔ guǐ. dì xún bèi shā. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
宋少帝子業常使婦人裸形相逐。有一女子不從,命斬之。其夜,夢有一女子罵曰:「汝悖逆,明年不及熟矣。」帝怒,於宮中求得似夢見者,斬之。其夕,復夢所戮者曰:「汝枉殺我,我已訴上帝,集群巫與六宮捕鬼。」帝尋被殺。(出《廣古今五行記》)
jīn jīng
金荊
hòu wèi mò, sōng yáng dù chāng qī liǔ shì shén dù. yǒu bì jīn jīng, chāng mù, lìng lǐ fà, liǔ shì jié qí shuāng zhǐ. wú hé liǔ bèi hú cì, shì zhǐ shuāng luò. yòu yǒu yī bì, míng yù lián, néng chàng gē, chāng ài ér tàn qí shàn. liǔ shì nǎi jié qí shé. hòu liǔ shì shé chuāng làn, shì jí, jiù chóu chán shī chàn huǐ. chán shī yǐ xiān zhī, wèi liǔ shì yuē: fū rén wèi dù, qián jié bì zhǐ, yǐ shī zhǐ. yòu jié bì shé, jīn yòu hé duàn shé. huǐ guò zhì xīn, nǎi kě yǐ miǎn. liǔ shì dǐng lǐ qiú āi, jīng qī rì, chán shī dà zhāng kǒu zhòu zhī, yǒu èr shé cóng kǒu chū, yī chǐ yǐ shàng, jí zhòu zhī, suì luò dì, shé yì píng fù. zì shì bù fù dù yǐ. chū cháo yě qiān zài
後魏末,嵩陽杜昌妻柳氏甚妒。有婢金荊,昌沐,令理髮,柳氏截其雙指。無何柳被狐刺,螫指雙落。又有一婢,名玉蓮,能唱歌,昌愛而嘆其善。柳氏乃截其舌。後柳氏舌瘡爛,事急,就稠禪師懺悔。禪師已先知,謂柳氏曰:「夫人為妒,前截婢指,已失指。又截婢舌,今又合斷舌。悔過至心,乃可以免。」柳氏頂禮求哀,經七日,禪師大張口咒之,有二蛇從口出,一尺以上,急咒之,遂落地,舌亦平復。自是不復妒矣。(出《朝野僉載》)
dù yí qiè
杜嶷妾
liáng xiāng yáng dù yí xīn nà yī qiè, nián mào jiān měi, chǒng ài tè shén. qiè dé qí fù shū, yǐ lián dú zhī. yí wài hái, ér qiè zì yǐ xīn lái, xiū yǐ cǐ shì wén yí, yīn jué tūn zhī. yí wèi shì qíng rén suǒ jì, suì mìng pōu fù qǔ shū. qiè qì wèi duàn, ér shū yǐ chū, yí kàn qì, tàn yuē: wú bù zì yì, hū hū rú cǐ, shāng tiān xià hé qì, qí néng jiǔ hū. qí yè jiàn qiè sù yuān, yí xún rì ér sǐ. chū guǎng gǔ jīn wǔ xíng jì
梁襄陽杜嶷新納一妾,年貌兼美,寵愛特甚。妾得其父書,倚簾讀之。嶷外還,而妾自以新來,羞以此事聞嶷,因嚼吞之。嶷謂是情人所寄,遂命剖腹取書。妾氣未斷,而書已出,嶷看訖,嘆曰:『吾不自意,忽忽如此,傷天下和氣,其能久乎。」其夜見妾訴冤,嶷旬日而死。(出《廣古今五行記》)
hòu zhōu nǚ zǐ
後周女子
hòu zhōu xuān dì zài dōng gōng shí, wǔ dì xùn dū shén yán, héng shǐ huàn zhě chéng shèn jiān chá zhī, ruò yǒu xiān háo zuì shī ér bù zòu, shèn dāng sǐ. yú shì shèn cháng chén tài zǐ bù fǎ zhī shì, wǔ dì zhàng zhī bǎi yú. jí jí wèi, gù jiàn bì shàng zhàng bān, wèn jí shèn suǒ zài. shèn yú shí yǐ chū wèi jùn, suì chì zhuī zhī, zhì biàn cì sǐ. shèn fèn lì yuē: cǐ shì rǔ fù wèi, chéng shèn hé zuì? bèi nì zhī yú, làn yǐ jiàn jí, guǐ ruò yǒu rú, zhōng bù xiāng fàng. yú shí gōng yē jìn jì, xiāng féng yǐ mù, bù dé zhuǎn gòng yán xiào, fēn zhì jiān guān, jì lù qiān zuì. zuǒ huáng hòu xià yǒu nǚ zǐ qiàn shēn lèi chū, yīn bèi hé, wèi yǒu suǒ sī, zòu shǐ chì kǎo xùn zhī. chū jī qí tóu, dì biàn tóu tòng, gèng jī zhī, yì rán. suì dà fā nù yuē: cǐ yuān jiā ěr. nǎi shǐ lā zhé qí yāo, dì fù yāo tòng. qí yè chū nán gōng, bìng jiàn zhòng, míng dàn hái, yāo tòng bù dé chéng mǎ. yù chē ér guī, suǒ shā nǚ zǐ zhī chù, yǒu hēi yūn rú rén xíng, shí wèi shì xuè, suí shuā zhī, xuán fù rú gù, rú cǐ zài sān. yǒu sī jué chú jiù dì, yǐ xīn tǔ tián zhī, yī xiǔ zhī jiān rú gù. yīn cǐ qī bā rì, jǔ shēn chuāng làn ér bēng, jí chū xià shī, zhū jú jiǎo chuáng, láo bù kě tuō, wéi cǐ nǚ zǐ suǒ yǐn míng chāo běn yǐn zuò wò. zhī chuáng, dú shì zhí jiǎo, suì yǐ gōng yòng, gài yì guǐ shén zhī yì yān. dì bēng qù chéng shèn sǐ, jǐn èr shí xǔ rì yān. chū hái yuān jì
後周宣帝在東宮時,武帝訓督甚嚴,恆使宦者成慎監察之,若有纖毫罪失而不奏,慎當死。於是慎常陳太子不法之事,武帝杖之百餘。及即位,顧見髀上杖瘢,問及慎所在。慎於時已出為郡,遂敕追之,至便賜死。慎奮厲曰:「此是汝父為,成慎何罪?悖逆之餘,濫以見及,鬼若有如,終不相放。」於時宮掖禁忌,相逢以目,不得轉共言笑,分置監官,記錄愆罪。左皇后下有女子欠伸淚出,因被劾,謂有所思,奏使敕拷訊之。初擊其頭,帝便頭痛,更擊之,亦然。遂大發怒曰:「此冤家耳。」乃使拉折其腰,帝復腰痛。其夜出南宮,病漸重,明旦還,腰痛不得乘馬。御車而歸,所殺女子之處,有黑暈如人形,時謂是血,隨刷之,旋復如故,如此再三。有司掘除舊地,以新土填之,一宿之間如故。因此七八日,舉身瘡爛而崩,及初下屍,諸局腳床,牢不可脫,唯此女子所引(明抄本引作臥。)之床,獨是直腳,遂以供用,蓋亦鬼神之意焉。帝崩去成慎死,僅二十許日焉。(出《還冤記》)
zhāng gōng jǐn qiè
張公瑾妾
táng wèi jùn mǎ jiā yùn, yǐ zhēn guān liù nián zhēng yuè jū jiā, rì wǎn chū dà mén, hū jiàn liǎng rén gè zhuō mǎ yī pǐ, xiān zài mén wài shù xià lì, jiā yùn wèn shì hé rén, dá yún: dōng hǎi gōng yíng mǎ shēng ěr. jiā yùn sù yǒu xué shí, zhī míng zhōu lǐ, měi tái shǐ jí sì fāng guì kè duō qǐng jiàn zhī. jí shì fú fù guài yě. wèi shǐ zhě yuē: wú wú mǎ. shǐ zhě jìn mǎ, jiā yùn jí yú shù xià shàng mǎ ér qù, qí shēn dào wò yú shù xià yě. é zhì yī guān cáo, jiāng rù dà mén, yǒu nán nǚ shù shí rén, mén wài rú sòng zhě. yǒu yī fù rén, xiān yǔ jiā yùn xiāng shí, shì tóng jùn zhāng gōng jǐn qiè, xìng yuán shì, shǒu zhí yī zhǐ wén shū, yíng wèi jiā yùn yuē: mǎ shēng shàng xiāng shí fǒu? xī zhāng zǒng guǎn jiāo mǒu shù xiāng jiàn, zǒng guǎn wú zhuàng, fēi lǐ shā wǒ, wǒ sù tiān cáo, yú jīn sān nián, wèi wáng tiān zhǔ jiù hù gōng jǐn. gù cháng jiàn yì, jīn nǎi dé shēn, guān yǐ zhuī zhī, bù jiǔ jiāng zhì. yí wǒ dú jiàn wǎng hài, mǎ shēng nà yì lái yé? jiā yùn xiān zhī yuán shì bèi shā, jí jiàn fāng zì zhī sǐ. shǐ zhě yǐn rù mén, mén zhě yuē: gōng mián wèi kě yè, yí kě jiù huò sī xíng. nǎi yì zhōu xíng tái láng zhōng huò zhāng yě, jiàn jiā yùn yán zuò, yuē: cǐ fǔ jì shì guān què, dōng hǎi gōng wén jūn cái xué, yù qū wèi cǐ guān ěr. jiā yùn yuē: pín shǒu qī zǐ, bù yuàn wèi guān, dé miǎn xìng shèn. zhāng yuē: ruò bù néng zuò, zì chén wú xué, jūn dāng yǒu xiāng shí, kě jǔ lìng zuò. é yǒu rén lái yún: gōng mián yǐ qǐ. yǐn jiā yùn rù, jiàn yī rén zài tīng shì zuò, féi duǎn hēi sè, hū jiā yùn qián, wèi yuē: wén jūn cái xué, yù qū wèi jì shì ěr, néng wèi zhī hū? jiā yùn bài shè yuē: xìng shèn! dàn bǐ fū tián yě, pō yǐ jīng yè jiào shòu hòu shēng, bù zú yǐ dāng jì shì zhī rèn ěr. gōng yuē: shí huò zhāng fǒu? dá yuē: shí zhī. yīn shǐ zhào zhāng, wèn yǐ jiā yùn cái shù, zhāng yuē: píng shēng zhī qí jīng xué, bù jiàn zuò wén zhāng. gōng yuē: shuí yǒu wén zhāng zhě? jiā yùn yuē: yǒu chén zi liáng zhě, jiě wén zhāng. gōng yuē: fàng mǎ shēng guī. jí mìng zhuī zi liáng, jiā yùn cí qù, zhāng yǔ zhī bié. jiā yùn wèn yuē: xiàng jiàn zhāng gōng jǐn qiè, suǒ yán tiān zhǔ zhě wèi shuí? zhāng yuē: gōng jǐn xiāng rén wáng wǔ jiè zhě, sǐ wèi tiān zhǔ, cháng jiù gōng jǐn, gù dé dào jīn, jīn yǐ bù miǎn yǐ. yán bì ér bié, qiǎn shǐ zhě sòng jiā yùn zhì yī xiǎo sè dào, zhǐ lìng yóu cǐ lù guī. qí nián qī yuè, mián zhōu rén xìng chén zi liáng bào sǐ, jīng sù ér sū, zì yán jiàn dōng hǎi gōng, yòng wèi jì shì, cí bù shí wén zì. bié yǒu shì rén chén zi liáng zú, gōng jǐn yì wáng. zhì zhēn guān zhōng, chē jià zài jiǔ chéng gōng, wén zhī, shǐ zhōng shū shì láng cén wén běn jiù wèn qí shì, wén běn lù yǐ zòu yún ěr. jiā yùn hòu wèi guó zi bó shì, zú guān. chū míng bào jì
唐魏郡馬嘉運,以貞觀六年正月居家,日晚出大門,忽見兩人各捉馬一匹,先在門外樹下立,嘉運問是何人,答云:「東海公迎馬生耳。」嘉運素有學識,知名州里,每台使及四方貴客多請見之。及是弗復怪也。謂使者曰:「吾無馬。」使者進馬,嘉運即於樹下上馬而去,其身倒臥於樹下也。俄至一官曹,將入大門,有男女數十人,門外如訟者。有一婦人,先與嘉運相識,是同郡張公瑾妾,姓元氏,手執一紙文書,迎謂嘉運曰:「馬生尚相識否?昔張總管交某數相見,總管無狀,非理殺我,我訴天曹,於今三年,為王天主救護公瑾。故常見抑,今乃得申,官已追之,不久將至。疑我獨見枉害,馬生那亦來耶?」嘉運先知元氏被殺,及見方自知死。使者引入門,門者曰:「公眠未可謁,宜可就霍司刑。」乃益州行台郎中霍璋也,見嘉運延坐,曰:「此府記室官闕,東海公聞君才學,欲屈為此官耳。」嘉運曰:「貧守妻子,不願為官,得免幸甚。」璋曰:「若不能作,自陳無學,君當有相識,可舉令作。」俄有人來云:「公眠已起。」引嘉運入,見一人在廳事坐,肥短黑色,呼嘉運前,謂曰:「聞君才學,欲屈為記室耳,能為之乎?」嘉運拜射曰:「幸甚!但鄙夫田野,頗以經業教授後生,不足以當記室之任耳。」公曰:「識霍璋否?」答曰:「識之。」因使召璋,問以嘉運才術,璋曰:「平生知其經學,不見作文章。」公曰:「誰有文章者?」嘉運曰:「有陳子良者,解文章。」公曰:「放馬生歸。」即命追子良,嘉運辭去,璋與之別。嘉運問曰:「向見張公瑾妾,所言天主者為誰?」璋曰:「公瑾鄉人王五戒者,死為天主,常救公瑾,故得到今,今已不免矣。」言畢而別,遣使者送嘉運至一小澀道,指令由此路歸。其年七月,綿州人姓陳子良暴死,經宿而蘇,自言見東海公,用為記室,辭不識文字。別有是人陳子良卒,公瑾亦亡。至貞觀中,車駕在九成宮,聞之,使中書侍郎岑文本就問其事,文本錄以奏云爾。嘉運後為國子博士,卒官。(出《冥報記》)
fàn lüè bì
范略婢
táng zhēn guān zhōng, pú yáng fàn lüè qī rèn shì. lüè xiān xìng yī bì, rèn yǐ dāo jié qí ěr bí, lüè bù néng zhì. yǒu qǐng, rèn yǒu shēn, dàn yī nǚ, wú ěr bí. nǚ nián jiàn dà, qí bì réng zài, nǚ wèn bì, jù shuō suǒ yóu. nǚ bēi qì, yǐ hèn qí mǔ. mǔ shēn yǒu kuì sè, huǐ zhī wú jí. chū cháo yě qiān zài
唐貞觀中,濮陽范略妻任氏。略先幸一婢,任以刀截其耳鼻,略不能制。有頃,任有娠,誕一女,無耳鼻。女年漸大,其婢仍在,女問婢,具說所由。女悲泣,以恨其母。母深有愧色,悔之無及。(出《朝野僉載》)
hú liàng qiè
胡亮妾
táng guǎng zhōu huà méng xiàn chéng hú liàng cóng dū du zhōu rén guǐ tǎo liáo, dé yī shǒu lǐng qiè, xìng zhī, jiāng zhì xiàn. liàng xiàng fǔ bù zài, qī hè shì, nǎi shāo dīng lào qí shuāng mù, qiè suì zì yì sǐ. hòu hè shì yǒu shēn, chǎn yī shé, liǎng mù wú jīng. yǐ wèn chán shī, shī yuē: fū rén céng shāo dīng lào yī nǚ fù yǎn, yǐ fū rén xìng dú, gù wèi shé bào. cǐ shì bèi lào nǚ fù yě, fū rén hǎo yǎng cǐ shé, kě yǐ miǎn nán, bù rán, huò jí shēn yǐ. hè shì yǎng shé, yī èr nián jiàn dà, bù jiàn wù, wéi zài yì pī zhōng, liàng bù zhī yě. fā bèi jiàn shé, dà jīng, yǐ dāo kǎn shā zhī. hè shì liǎng mù jù kū, bù fù jiàn wù, huǐ wú jí yān. chū cháo yě qiān zài
唐廣州化蒙縣丞胡亮從都督周仁軌討僚,得一首領妾,幸之,將至縣。亮向府不在,妻賀氏,乃燒釘烙其雙目,妾遂自縊死。後賀氏有娠,產一蛇,兩目無睛。以問禪師,師曰:「夫人曾燒釘烙一女婦眼,以夫人性毒,故為蛇報。此是被烙女婦也,夫人好養此蛇,可以免難,不然,禍及身矣。」賀氏養蛇,一二年漸大,不見物,唯在衣被中,亮不知也。發被見蛇,大驚,以刀砍殺之。賀氏兩目俱枯,不復見物,悔無及焉。(出《朝野僉載》)
liáng rén yù bì
梁仁裕婢
táng liáng rén yù wèi xiāo wèi jiāng jūn, xiān xìng yī bì. qī lǐ shì, shén dù ér nüè, fù bì jī qí nǎo. bì hào hū yuē: zài xià bēi jiàn, zhì bù zì yóu, niáng zǐ suǒ xiàng, kǔ dú hé shén! bì sǐ hòu yuè yú, lǐ shì bìng, cháng jiàn bì lái huàn. lǐ shì tóu shàng shēng sì chù dān jū, nǎo kuì, zhòu yè míng jiào, kǔ tòng bù shèng, shù yuè ér zú. chū cháo yě qiān zài
唐梁仁裕為驍衛將軍,先幸一婢。妻李氏,甚妒而虐,縛婢擊其腦。婢號呼曰:「在下卑賤,制不自由,娘子鎖項,苦毒何甚!」婢死後月余,李氏病,常見婢來喚。李氏頭上生四處癉疽,腦潰,晝夜鳴叫,苦痛不勝,數月而卒。(出《朝野僉載》)
zhāng jǐng xiān bì
張景先婢
táng jīng zhōu zhī jiāng xiàn zhǔ bù xià róng pàn míng sī. xiàn chéng zhāng jǐng xiān chǒng yī bì, qí qī yáng shì dù zhī. jǐng chū shǐ bù zài, qī shā bì, tóu zhī yú cè. jǐng zhì, dài zhī yuē: bì táo yǐ. jǐng yǐ qī kù nüè, bù wèn yě. bì sòng zhī yú róng, róng zhuī duì zhī, wèn jǐng yuē: gōng fū rén bìng kùn. shuō xíng zhuàng, jǐng yí qí yǒu sī yě, nù zhī. róng yuē: gōng fū rén wǎng shā bì, tóu yú cè, jīn jiàn tuī kān, gōng shì wèn zhī. jǐng wù, wèn qí fù. fù bìng shén, jù shǒu qí shì. róng lìng cè nèi qǔ qí hái gǔ, xiāng tāng yù zhī, hòu jiā bìn zàng. bì bù kěn fàng, yuè yú rì ér zú. chū cháo yě qiān zài
唐荊州枝江縣主簿夏榮判冥司。縣丞張景先寵一婢,其妻楊氏妒之。景出使不在,妻殺婢,投之於廁。景至,紿之曰:「婢逃矣。」景以妻酷虐,不問也。」婢訟之於榮,榮追對之,問景曰:「公夫人病困。」說形狀,景疑其有私也,怒之。榮曰:「公夫人枉殺婢,投於廁,今見推勘,公試問之。」景悟,問其婦。婦病甚,具首其事。榮令廁內取其骸骨,香湯浴之,厚加殯葬。婢不肯放,月余日而卒。(出《朝野僉載》)
lǐ xùn qiè
李訓妾
táng zuǒ pú shè wéi ān shí nǚ, shì tài fǔ zhǔ bù lǐ xùn. xùn wèi hūn yǐ qián, yǒu yī qiè, chéng qīn zhī hòu, suì jià zhī, yǐ yì liǎng zhǔ. nǚ huàn chuán shī shòu bìng, kǒng qiè yàn dǎo zhī. ān shí lìng hé nán lìng qín shǒu yī zhuō lái, bǎng lüè chǔ kǔ, jìng yǐ zì wū, qián hòu jué sān bǎi yǐ shàng, tóu jǐng sǐ. bù chū sān rì, qí nǚ suì wáng, shí rén xián yǐ wèi yuān hún zhī suǒ zhì yě. ān shí zuò biǎn pú zhōu, tài jí yuán nián bā yuè zú. chū cháo yě qiān zài
唐左僕射韋安石女,適太府主薄李訓。訓未婚以前,有一妾,成親之後,遂嫁之,已易兩主。女患傳屍瘦病,恐妾厭禱之。安石令河南令秦守一捉來,榜掠楚苦,竟以自誣,前後決三百以上,投井死。不出三日,其女遂亡,時人咸以為冤魂之所致也。安石坐貶蒲州,太極元年八月卒。(出《朝野僉載》)
huā yán
花嚴
táng wáng hóng, jì zhōu héng shuǐ rén, shǎo wú lài, gào mì luó zhī shàn rén. céng yóu hé běi zhào dìng, dìng yuán zuò jù. jù míng chāo běn gǎi. jiàn lǎo rén měi nián zuò yì zhāi, suì gào shā èr bǎi rén, shòu yóu jī jiāng jūn, é chú shì yù shǐ. shí yǒu gào shèng zhōu dū du wáng ān rén zhě, mì chà hóng wǎng tuī, suǒ dà jiā jiā jǐng, ān rén bù chéng fú, suì yú jiā shàng zhuó ān rén sǐ, biàn jí tuō zhī, qí nán cóng jūn, yì qín ér zhǎn zhī. zhì fén zhōu, yǔ sī mǎ máo gōng duì shí, xū yú hē xià, zhǎn qǔ shǒu, bǎi xìng zhèn sǒng. hòu zuò wū wǎng, liú léi zhōu, jiāng shǎo jī huā yán, sù suǒ chǒng yě. hóng yú zhōu zhōng, wěi zuò chì zhuī, huā yán jiàn yuē: shì shì rú cǐ, hé rěn gèng wèi bù guǐ hū? hóng nù yuē: cǐ lǎo yù yù bài wú shì! fù qí shǒu zú, tóu zhī yú jiāng, chuán rén jiù dé zhī, hóng yòu biān èr bǎi ér sǐ, mái yú jiāng shàng. é ér wěi chì yǒu, yù shǐ hú yuán lǐ tuī zhī, gù shēn lǐng huí, zhì huā yán sǐ chù, hū yún: huā yán lái huàn duì shì. zuǒ yòu jiē bù jiàn, wéi hóng chēng kòu tóu sǐ zuì, rú shòu jiā bàng zhī shēng, yè bàn ér zú. chū cháo yě qiān zài
唐王弘,冀州衡水人,少無賴,告密羅織善人。曾遊河北趙定,(定原作具。據明抄本改。)見老人每年作邑齋,遂告殺二百人,授游擊將軍,俄除侍御史。時有告勝州都督王安仁者,密差弘往推,索大枷夾頸,安仁不承伏,遂於枷上斫安仁死,便即脫之,其男從軍,亦擒而斬之。至汾州,與司馬毛公對食,須臾喝下,斬取首,百姓震悚。後坐誣枉,流雷州,將少姬花嚴,素所寵也。弘於舟中,偽作敕追,花嚴諫曰:「事勢如此,何忍更為不軌乎?」弘怒曰:「此老嫗欲敗吾事!」縛其手足,投之於江,船人救得之,弘又鞭二百而死,埋於江上。俄而偽敕友,御史胡元禮推之,錮身領回,至花嚴死處,忽云:「花嚴來喚對事。」左右皆不見,唯弘稱叩頭死罪,如授枷棒之聲,夜半而卒。(出《朝野僉載》)
jìn yáng rén qiè
晉陽人妾
táng niú sù jiù zhī wèi jìn yáng yě. xiàn yǒu rén shā qí qiè, jiāng sǐ yán yuē: wú wú zuì, wèi rǔ suǒ shā, bì bào! hòu shù nián, shā qiè zhě yè bàn qǐ, zhì mǔ qǐn mén hū. qí mǔ wèn gù, qí rén yuē: shì mèng wèi hǔ suǒ niè, shāng zhì shén, suì sǐ. jué ér xīn jì, shén jīng è, gù qǐ zhī. mǔ yuē: rén yán mèng sǐ zhě fǎn shēng, mèng xiǎng diān dào gù yě, rǔ hé yōu! rán rǔ yè lái wèi fàn niú, jí fàn zhī. qí rén yuē: wéi. àn zhōng jiàn wù, shì niú zhī tuō yě, qián zhí zhī, nǎi hǔ yǐ, suì wèi suǒ shì, qí rén hào jiào jìng sǐ. hǔ jì shā qí rén, nǎi rù yuàn, zhì qí fáng ér chù qí chuáng, ruò qǐn zhě. qí jiā hé qí qǐn, zé bì suǒ qí mén ér bái yú fǔ. jì xiū guāng wèi liú shǒu, zé shǐ qǔ zhī. qǔ zhě dēng yān, pò qí wū, zǎn máo yǐ cì zhī, nǎi sǐ. jiù fāng wèi liú shǒu pàn guān, dé qí tóu, qī zhī wèi zhěn. zhì jīn shí rén yǐ hǔ wèi suǒ shā zhī qiè yě. chū jì wén
唐牛肅舅之尉晉陽也。縣有人殺其妾,將死言曰:「吾無罪,為汝所殺,必報!」後數年,殺妾者夜半起,至母寢門呼。其母問故,其人曰:「適夢為虎所齧,傷至甚,遂死。覺而心悸,甚驚惡,故啟之。」母曰:「人言夢死者反生,夢想顛倒故也,汝何憂!然汝夜來未飯牛,亟飯之。」其人曰:「唯。」暗中見物,似牛之脫也,前執之,乃虎矣,遂為所噬,其人號叫竟死。虎既殺其人,乃入院,至其房而處其床,若寢者。其家何其寢,則閉鎖其門而白於府。季休光為留守,則使取之。取者登焉,破其屋,攢矛以刺之,乃死。舅方為留守判官,得其頭,漆之為枕。至今時人以虎為所殺之妾也。(出《紀聞》)