shā mén jìng shēng shì tán suì shì huì qìng fèi shì zhào tài shì huì jìn shā mén fǎ shàng shì hóng míng shì zhì zhàn wǔ hóu sì sēng shì zhì cōng tán yùn chán shī lǐ shān lóng sū zhǎng ní fǎ xìn lǐ shì chè shī wù zhēn sì sēng shì dào sú shǐ ā shì shí bì sì sēng
沙門靜生 釋曇邃 釋慧慶 費氏 趙泰 釋慧進 沙門法尚 釋弘明 釋志湛 五侯寺僧 釋智聰 曇韻禪師 李山龍 蘇長 尼法信 李氏 徹師 悟真寺僧 釋道俗 史阿誓 石壁寺僧
shā mén jìng shēng
沙門靜生
xī jìn shǔ jùn shā mén jìng shēng, chū jiā yǐ kǔ xíng zhì chēng, wèi shǔ sān xián sì zhǔ, sòng fǎ huá jīng. měi sòng jīng shí, cháng gǎn hǔ lái dūn qián tīng, sòng qì nǎi qù. yòu héng jiàn zuǒ yòu yǒu sì rén wèi shì. nián suī shuāi lǎo, ér jīng qín mí lì, suì zhōng qí yè yún. chū fǎ yuàn zhū lín
西晉蜀郡沙門靜生,出家以苦行致稱,為蜀三賢寺主,誦法華經。每誦經時,常感虎來蹲前聽,誦訖乃去。又恆見左右有四人為侍。年雖衰老,而精勤彌勵,遂終其業雲。(出《法苑珠林》)
shì tán suì
釋曇邃
jìn yǒu shì tán suì, wèi xiáng hé xǔ rén. shǎo chū jiā, zhǐ hé yīn bái mǎ sì. shū shí bù yī, sòng fǎ huá jīng, yòu shì dá jīng zhǐ, yì wèi rén jiě shuō. cháng yú yè zhōng, hū wén kòu hù yún: yù qǐng fǎ shī jiǔ xún shuō fǎ. suì bù xǔ. gù qīng, nǎi fù zhī. ér yóu shì shuì zhōng, jué jǐ shēn yǐ zài bái mǎ dǎo shén cí zhōng, bìng yī dì zǐ, rì rì mì wǎng, yú wú zhī zhě. hòu sì sēng jīng cí qián guò, jiàn yǒu liǎng gāo zuò, suì zài běi, dì zǐ zài nán, rú yǒu jiǎng shuō shēng. yòu wén yǒu qí xiāng zhī qì, yú shì dào sú gòng chuán shén yì. zhì xià jìng jìng yuán zuò jué, jù míng chāo běn gǎi. shén sòng bái mǎ yī pǐ, bái yáng wǔ tóu, juàn jiǔ shí pǐ. zhòu yuàn bì, yú shì suì jué. chū fǎ yuàn zhū lín
晉有釋曇邃,未詳何許人。少出家,止河陰白馬寺。蔬食布衣,誦法華經,又釋達經旨,亦為人解說。常於夜中,忽聞扣戶云:「欲請法師九旬說法。」邃不許。固清,乃赴之。而猶是睡中,覺己身已在白馬島神祠中,並一弟子,日日密往,余無知者。後寺僧經祠前過,見有兩高座,邃在北,弟子在南,如有講說聲。又聞有奇香之氣,於是道俗共傳神異。至夏竟(「竟」原作「覺」,據明抄本改。)神送白馬一疋,白羊五頭,絹九十疋。咒願畢,於是遂絕。(出《法苑珠林》)
shì huì qìng
釋慧慶
sòng shì huì qìng, guǎng líng rén, chū jiā zhǐ lú shān sì. xué tōng jīng lǜ, qīng jié yǒu jiè xíng, sòng fǎ huá jīng shí dì sī yì wéi mó, měi yè yín sòng, cháng wén kōng zhōng yǒu dàn zhǐ zàn tàn zhī shēng. céng yú dà léi yù fēng tāo, chuán jiāng fù méi, qìng wéi sòng jīng bù chuò. jué chuán zài làng zhōng, rú yǒu rén qiān zhī, shū hū zhì àn. yú shì dǔ lì, mí fù jīng qín yǐ. chū fǎ yuàn zhū lín
宋釋慧慶,廣陵人,出家止廬山寺。學通經律,清潔有戒行,誦法華經十地思、益維摩,每夜吟誦,常聞空中有彈指讚嘆之聲。曾於大雷遇風濤,船將覆沒,慶惟誦經不輟。覺船在浪中,如有人牽之,倏忽至岸。於是篤勵,彌復精勤矣。(出《法苑珠林》)
fèi shì
費氏
sòng luó yú qī fèi shì zhě, níng shǔ rén, fù yuè wèi níng zhōu cì shǐ. fèi shǎo ér jìng xìn, sòng fǎ huá jīng shù nián, qín zhì bù juàn. hòu dé bìng, hū kǔ xīn tòng, hé mén huáng jù, shǔ kuàng dài shí. fèi xīn niàn: wǒ sòng jīng qín kǔ, yí yǒu shàn yòu, shù bù suí zhì sǐ yě. jì ér shuì wò, shí qǐng ér wù, nǎi mèng jiàn fú yú chuāng zhōng yuán shǒu, yǐ mó qí xīn, yīng shí dōu yù. yī táng nán nǚ bì pú, xī dǔ jīn guāng, yì wén xiāng qì. yú cóng mèi yú shí shěng jí chuáng qián, yì jù wén jiàn. yú shì dà xìng xìn wù, qián jiè zhì zhōng, měi yǐ cǐ duān jìn huā zi zhí yān. chū mí yì jì. fǎ yuàn zhū lín jiǔ wǔ zuò chū míng xiáng jì.
宋羅璵妻費氏者,寧蜀人,父悅為寧州刺史。費少而敬信,誦法華經數年,勤至不倦。後得病,忽苦心痛,闔門惶懼,屬纊待時。費心念:我誦經勤苦,宜有善祐,庶不遂致死也。既而睡臥,食頃而寤,乃夢見佛於窗中援手,以摩其心,應時都愈。一堂男女婢僕,悉睹金光,亦聞香氣。璵從妹於時省疾床前,亦具聞見。於是大興信悟,虔戒至終,每以此端進化子侄焉。(出《迷異記》。《法苑珠林》九五作出《冥祥記》。)
zhào tài
趙泰
zhào tài zì wén hé, qīng hé bèi qiū rén. gōng fǔ pì bù jiù, jīng jìn diǎn jí, xiāng dǎng chēng míng, nián sān shí wǔ. sòng biàn zhèng lùn bā zhù yǐn sòng zuò jìn. tài shǐ wǔ nián qī yuè shí sān rì yè bàn, hū xīn tòng ér sǐ, xīn shàng wēi nuǎn. shēn tǐ qū shēn. tíng shī shí rì, qì cóng yān hóu rú léi míng, yǎn kāi, suǒ shuǐ yǐn, yǐn qì biàn qǐ. shuō chū sǐ shí, yǒu èr rén chéng huáng mǎ, cóng bīng èr rén, dàn yán zhuō jiāng qù. èr rén fú liǎng yè dōng xíng, bù zhī jǐ lǐ, biàn jiàn dài chéng, rú xī tiě cuī wéi. cóng chéng xī mén rù, jiàn guān fǔ shě, yǒu èr chóng hēi mén, shù shí liáng wǎ wū, nán nǚ dāng wǔ liù shí. zhǔ lì zhe zào dān shān, jiāng tài míng zài dì sān shí. xū yú jiāng rù, fǔ jūn xī zuò, duàn kān xìng míng. fù jiāng nán rù hēi mén, yī rén jiàng yī, zuò dà wū xià, yǐ cì hū míng qián, wèn shēng shí suǒ xíng shì, yǒu hé zuì guò xíng gōng dé, zuò hé shàn xíng. yán zhě gè gè bù tóng. zhǔ zhě yán: xǔ rǔ děng cí. héng qiǎn liù shī dū lù shǐ zhě, cháng zài rén jiān, shū jì rén suǒ zuò shàn è, yǐ xiāng jiǎn xiào. rén sǐ yǒu sān è dào, shā shēng dǎo cí zuì zhòng. fèng fú chí wǔ jiè shí shàn, cí xīn bù shī, shēng zài fú shě, ān wěn wú wèi. tài dá yī wú suǒ wèi, shàng bù fàn è. duàn wèn dōu jìng, shǐ wèi shuǐ guān jiān zuò lì, jiāng qiān yú rén, jiē shā zhe àn shàng, zhòu yè qín kǔ tí qì, huǐ yán shēng shí bù zuò shàn, jīn duò zài cǐ chù. hòu zhuǎn shuǐ guān dū du, zǒng zhī zhū yù shì, gěi mǎ, dōng dào dì yù àn xíng. fù dào ní lí dì yù, nán zǐ liù qiān rén, yǒu huǒ shù, zòng guǎng wǔ shí yú bù, gāo qiān zhàng, sì biān jiē yǒu jiàn, shù shàng rán huǒ, qí xià shí shí wǔ wǔ, duò huǒ jiàn shàng, guàn qí shēn tǐ. yún: cǐ rén zhòu zǔ mà lì, duó rén cái wù, jiǎ shāng liáng shàn. tài jiàn fù mǔ jí yī dì, zài cǐ yù zhōng tì qì. jiàn èr rén jī wén shū lái, chì yù lì, yán yǒu sān rén, qí jiā shì fú, wèi yǒu sì zhōng xuán fān gài shāo xiāng, zhuǎn fǎ huá jīng zhòu yuàn, jiù jiě shēng shí zuì guò. chū jiù fú shě, yǐ jiàn zì rán yī fú, wǎng yì yī mén, yún kāi guāng dà shě, yǒu sān chóng hēi mén, jiē bái bì chì zhù, cǐ sān rén jí rù mén. jiàn dà diàn, zhēn bǎo yào rì, táng qián yǒu èr shī zi bìng fú, fù fù yuán zuò xiàng, jù míng chāo běn gǎi. yī jīn yù chuáng, yún míng shī zi zhī zuò. jiàn yī dà rén, shēn kě zhǎng zhàng yú, zī yán jīn sè, xiàng yǒu rì guāng, zuò cǐ chuáng shàng. shā mén lì shì shén zhòng, sì zuò míng zhēn rén pú sà, jiàn tài shān fǔ jūn lái zuò lǐ. tài wèn lì hé rén, lì yuē: cǐ míng fú, tiān shàng tiān xià dù rén zhī shī. biàn wén fú yán: jīn yù dù cǐ è dào zhōng jí zhū dì yù rén jiē lìng chū. yīng shí yún yǒu wàn jiǔ qiān rén, yī shí dé chū, dì yù jí kōng. kōng yuán zuò shí, jù míng chāo běn gǎi. jiàn hū shí rén, dāng shàng shēng tiān, yǒu chē mǎ yíng zhī, shēng xū kōng ér qù. fù jiàn yī chéng, yún: zòng guǎng èr bǎi yú lǐ, míng wèi shòu biàn xíng chéng. yún: shēng lái bù wén dào fǎ, ér dì yù kǎo zhì yǐ bì zhě, dāng yú cǐ chéng, shòu gèng biàn bào. rù běi mén, jiàn shù qiān bǎi tǔ wū, zhōng yāng yǒu dà wǎ wū, guǎng wǔ shí yú bù. xià yǒu wǔ bǎi yú lì, duì lù rén míng, zuò shàn è shì zhuàng, shòu shì biàn shēn xíng zhī lù, cóng qí suǒ qū qù. shā zhě yún dāng zuò fú yóu chóng, zhāo shēng xī sǐ ruò wèi rén, cháng duǎn mìng. tōu dào zhě zuò zhū yáng shēn, tú ròu cháng rén. yín yì zhě zuò hú wù shé shēn. è shé zhě zuò chī zhū xiū liú, è shēng, rén wén jiē zhòu lìng sǐ. dǐ zhài zhě wèi lǘ mǎ niú yú biē zhī shǔ. dà wū xià yǒu dì fáng běi xiàng, yī hù nán xiàng, hū cóng běi hù, yòu chū nán hù zhě, jiē biàn shēn xíng zuò niǎo shòu. yòu jiàn yī chéng, zòng guǎng bǎi lǐ, qí wǎ wū ān jū kuài lè, yún: shēng shí bù zuò è, yì bù wèi shàn, dāng zài guǐ qù qiān suì, dé chū wèi rén. yòu jiàn yī chéng, guǎng yǒu wǔ qiān yú bù, míng wèi dì zhōng. fá zhé zhě, bù kān kǔ tòng, biàn zhèng jì bā zhù bù kān kǔ tòng xià yǒu guī jiā suǒ dài jiā wèi jiě zhé jiē zài cǐ chéng zhōng shí sān zì. nán nǚ wǔ liù wàn, jiē luǒ xíng wú fú, jī kùn xiāng fú, jiàn tài kòu tóu tí kū. tài àn xíng bì hái, zhǔ zhě wèn: dì yù rú fǎ fǒu? qīng wú zuì, gù xiāng wǎn wèi shuǐ guān dū du. bù ěr, yǔ yù zhōng rén wú yì. tài wèn rén shēng hé yǐ wèi lè, zhǔ zhě yán: wéi fèng fú dì zǐ, jīng jìn bù fàn jìn jiè wèi lè ěr. yòu wèn: wèi fèng fú shí, zuì guò shān jī jīn fèng fó fǎ, qí guò dé chú fǒu? yuē: jiē chú. zhǔ zhě yòu zhào dōu lù shǐ zhě, wèn zhào tài hé gù sǐ lái. shǐ kāi téng jiǎn nián jì zhī jí, yún: yǒu suàn sān shí nián, héng wèi è guǐ suǒ qǔ, jīn qiǎn hái jiā. yóu shì dà xiǎo fā yì fèng fú, wèi zǔ jí dì, xuán fān gài, sòng fǎ huá jīng zuò fú yě. chū yōu míng lù
趙泰字文和,清河貝丘人。公府辟不就,精進典籍,鄉黨稱名,年三十五。宋(《辨正論》八注引「宋」作「晉」。)太始五年七月十三日夜半,忽心痛而死,心上微暖。身體屈伸。停屍十日,氣從咽喉如雷鳴,眼開,索水飲,飲訖便起。說初死時,有二人乘黃馬,從兵二人,但言捉將去。二人扶兩腋東行,不知幾里,便見大城,如錫鐵崔嵬。從城西門入,見官府舍,有二重黑門,數十梁瓦屋,男女當五六十。主吏著皂單衫,將泰名在第三十。須臾將入,府君西坐,斷勘姓名。復將南入黑門,一人絳衣,坐大屋下,以次呼名前,問生時所行事,有何罪過;行功德,作何善行。言者各各不同。主者言:「許汝等辭。恆遣六師督錄使者,常在人間,疏記人所作善惡,以相檢校。人死有三惡道,殺生禱祠最重。奉佛持五戒十善,慈心布施,生在福舍,安穩無為。」泰答一無所為,上不犯惡。斷問都竟,使為水官監作吏,將千餘人,接沙著岸上,晝夜勤苦啼泣,悔言生時不作善,今墮在此處。後轉水官都督,總知諸獄事,給馬,東到地獄按行。復到泥犁地獄,男子六千人,有火樹,縱廣五十餘步,高千丈,四邊皆有劍,樹上然火,其下十十五五,墮火劍上,貫其身體。云:「此人咒詛罵詈,奪人財物,假傷良善。」泰見父母及一弟,在此獄中涕泣。見二人齎文書來,敕獄吏,言有三人,其家事佛,為有寺中懸幡蓋燒香,轉法華經咒願,救解生時罪過。出就福舍,已見自然衣服,往詣一門,雲開光大舍,有三重黑門,皆白壁赤柱,此三人即入門。見大殿,珍寶耀日,堂前有二獅子並伏,負(「負」原作「象」,據明抄本改。)一金玉床,雲名獅子之座。見一大人,身可長丈余,姿顏金色,項有日光,坐此床上。沙門立侍甚眾,四坐名真人菩薩,見泰山府君來作禮。泰問吏何人,吏曰:「此名佛,天上天下度人之師。」便聞佛言:「今欲度此惡道中及諸地獄人皆令出。」應時雲有萬九千人,一時得出,地獄即空。(「空」原作「時」,據明抄本改。)見呼十人,當上生天,有車馬迎之,升虛空而去。復見一城,云:「縱廣二百餘里,名為受變形城。」云:「生來不聞道法,而地獄考治已畢者,當於此城,受更變報。」入北門,見數千百土屋,中央有大瓦屋,廣五十餘步。下有五百餘吏,對錄人名,作善惡事狀,受是變身形之路,從其所趨去。殺者雲當作蜉蝣蟲,朝生夕死;若為人,常短命。偷盜者作豬羊身,屠肉償人。淫逸者作鵠鶩蛇身。惡舌者作鴟鴸鵂鶹,惡聲,人聞皆咒令死。抵債者為驢馬牛魚鱉之屬。大屋下有地房北向,一戶南向,呼從北戶,又出南戶者,皆變身形作鳥獸。又見一城,縱廣百里,其瓦屋安居快樂,云:「生時不作惡,亦不為善,當在鬼趣千歲,得出為人。又見一城,廣有五千餘步,名為地中。罰謫者,不堪苦痛,(《辨正記》八注「不堪苦痛」下有「歸家索代家為解謫皆在此城中」十三字。)男女五六萬,皆裸形無服,飢困相扶,見泰叩頭啼哭。泰按行畢還,主者問:「地獄如法否?卿無罪,故相挽為水官都督。不爾,與獄中人無異。」泰問人生何以為樂,主者言:「唯奉佛弟子,精進不犯禁戒為樂耳。」又問:「未奉佛時,罪過山積;今奉佛法,其過得除否?」曰:「皆除。」主者又召都錄使者,問趙泰何故死來。使開滕檢年紀之籍,云:「有算三十年,橫為惡鬼所取,今遣還家。」由是大小發意奉佛,為祖及弟,懸幡葢,誦法華經作福也。(出《幽冥錄》)
shì huì jìn
釋慧進
qián qí yǒng míng zhōng, yáng dōu gāo zuò sì shì huì jìn zhě, shǎo xióng yǒng yóu xiá. nián sì shí, hū wù fēi cháng, yīn chū jiā, shū shí bù yī, shì sòng fǎ huá, yòng xīn láo kǔ, zhí juǎn biàn bìng. nǎi fā yuàn zào bǎi bù yǐ huǐ xiān zhàng, shǐ jù dé yī qiān liù bǎi wén. zéi lái suǒ wù, jìn shì jīng qián, zéi cán ér tuì. ěr hòu suì chéng bǎi bù, gù bìng yì yù. sòng jīng jì guǎng, qíng yuàn yòu mǎn, huí cǐ sòng yè, yuàn shēng ān yǎng. wén kōng zhōng gào yuē: fǎ yuàn yǐ zú, bì děi wǎng shēng. wú bìng ér zú, bā shí yú yǐ. chū xiáng yì jì. míng chāo běn zuò chū míng yì jì, àn jiàn míng xiáng jì.
前齊永明中,楊都高座寺釋慧進者,少雄勇遊俠。年四十,忽悟非常,因出家,蔬食布衣,誓誦法華,用心勞苦,執卷便病。乃發願造百部以悔先障,始聚得一千六百文。賊來索物,進示經錢,賊慚而退。爾後遂成百部,故病亦愈。誦經既廣,情願又滿,回此誦業,願生安養。聞空中告曰:「法願已足,必得往生。」無病而卒,八十餘矣。(出《祥異記》。明抄本作出《冥異記》,按見《冥祥記》。)
shā mén fǎ shàng
沙門法尚
qí wǔ dì shí, dōng shān rén wò wò yí shì jué. tǔ jiàn yī wù, zhuàng rú liǎng chún, qí zhōng shé, xiān hóng chì sè. yǐ shì zòu wén, dì wèn dào sú. shā mén fǎ shàng yuē: cǐ chí fǎ huá zhě wáng xiāng bù huài yě. sòng mǎn qiān biàn, qí yàn zhēng yǐ. nǎi jí chí fǎ huá zhě, wéi rào sòng jīng, cái fā shēng, qí chún shé yī shí gǔ dòng. jiàn zhě máo shù, yǐ shì zòu wén. zhào shí hán jiān zhī. chū liáng gāo sēng chuán. fǎ yuàn zhū lín sān wǔ bā wǔ liǎng yǐn jù zuò chū jīng yì jì, cǐ běi qí shì, bù dāng jiàn liáng gāo sēng chuán
齊武帝時,東山人握(「握」疑是「掘」。)土見一物,狀如兩唇,其中舌,鮮紅赤色。以事奏聞,帝問道俗。沙門法尚曰:「此持法華者亡相不壞也。誦滿千遍,其驗征矣。」乃集持法華者,圍繞誦經,才發聲,其唇舌一時鼓動。見者毛豎,以事奏聞。詔石函緘之。(出梁《高僧傳》。《法苑珠林》三五、八五兩引俱作出《旌異記》,此北齊事,不當見梁《高僧傳》)
shì hóng míng
釋弘明
qí shì hóng míng, huì jī shān yīn rén yě. shǎo chū jiā, zhēn kǔ yǒu jiè jié, zhǐ shān yīn yún mén sì. sòng fǎ huá, xí chán dìng, jīng qín lǐ chàn, liù shí bù chuò. měi dàn zé shuǐ píng zì mǎn shí, gǎn zhū tiān tóng zǐ, yǐ wèi gěi shǐ yě. měi míng zuò chán, hǔ cháng fú yú shì nèi. chū fǎ yuàn zhū lín
齊釋弘明,會稽山陰人也。少出家,貞苦有戒節,止山陰雲門寺。誦法華,習禪定,精勤禮懺,六時不輟。每旦則水瓶自滿實,感諸天童子,以為給使也。每明坐禪,虎常伏於室內。(出《法苑珠林》)
shì zhì zhàn
釋志湛
hòu wèi mò, qí zhōu shì zhì zhàn zhě, zhù tài shān běi suì gǔ zhōng xián cǎo sì. shěng shì shǎo yán, rén niǎo bù luàn, héng sòng fǎ huá. jiāng zhōng shí, shén sēng bǎo zhì wèi liáng wǔ dì yuē: běi fāng xián cǎo sì xū tuó huán shèng sēng, jīn rì miè dù. zhàn zhī wáng yě. wú nǎo ér huà. liǎng shǒu gè shū yī zhǐ, yǒu fàn sēng yún: sī chū guǒ rén yě. hái zàng shān zhōng. hòu fā kàn zhī, wéi shé rú gù. zhòng wèi lì tǎ biǎo yān. chū fǎ yuàn zhū lín
後魏末,齊州釋志湛者,住太山北邃谷中銜草寺。省事少言,人鳥不亂,恆誦法華。將終時,神僧寶志謂梁武帝曰:「北方銜草寺須陁洹聖僧,今日滅度。」湛之亡也。無惱而化。兩手各舒一指,有梵僧云:「斯初果人也。」還葬山中。後發看之,唯舌如故。眾為立塔表焉。(出《法苑珠林》)
wǔ hóu sì sēng
五侯寺僧
hòu wèi fàn yáng wǔ hóu sì sēng, shī qí míng, sòng fǎ huá wèi cháng yè. chū sǐ, quán liàn dī xià, hòu gǎi zàng, hái gǔ bìng kū, wéi shé bù huài. yōng zhōu yǒu sēng sòng fǎ huá, yǐn bái lù shān, gǎn yī tóng zǐ gōng gěi. jí sǐ, zhì shī yán xià, yú hái bìng kū, wéi shé bù xiǔ. chū fǎ yuàn zhū lín
後魏范陽五侯寺僧,失其名,誦法華為常業。初死,權殮堤下,後改葬,骸骨並枯,唯舌不壞。雍州有僧誦法華,隱白鹿山,感一童子供給。及死,置屍岩下,余骸並枯,唯舌不朽。(出《法苑珠林》)
shì zhì cōng
釋智聰
táng rùn zhōu shè shān qī xiá sì shì zhì cōng, cháng zhù yáng zhōu ān lè sì. dà yè zhī luàn, sī guī wú jì, yǐn jiāng dí zhōng, sòng fǎ huá jīng, qī rì bù shí. héng yǒu hǔ rào zhī, cōng yuē: wú mìng xū yú, qīng xū kě shí. hǔ hū fā yán yuē: zào tiān lì dì, wú yǒu cǐ lǐ. lǐ yuán zuò lǐ, jù míng chāo běn gǎi. hū yǒu yī lǎo wēng, bǎng zhōu ér zhì, wēng yuē: shī yù dù jiāng zhì qī xiá sì, kě jí shàng chuán. sì hǔ yī shí lèi liú, cōng yuē: ěr yǔ wǒ yǒu yuán yě. yú shì xié sì hǔ lì shè, jì dá nán àn, chuán jí lǎo rén, bù zhī suǒ zài. cōng lǐng sì hǔ wǎng qī xiá shè lì tǎ xī, jīng xíng zuò chán, zhòng tú bā shí, xián bù chū yuàn, ruò yǒu suǒ shì, yī hǔ rù sì míng hào, yǐ wèi héng shì. cōng zhì zhēn guān zhōng qiān huà, nián jiǔ shí jiǔ yǐ. chū táng gāo sēng chuán
唐潤州攝山棲霞寺釋智聰,嘗住揚州安樂寺。大業之亂,思歸無計,隱江荻中,誦法華經,七日不食。恆有虎繞之,聰曰:「吾命須臾,卿須可食。」虎忽發言曰:「造天立地,無有此理。」(「理」原作「禮」,據明抄本改。)忽有一老翁,榜舟而至,翁曰:「師欲渡江至棲霞寺,可即上船。」四虎一時淚流,聰曰:「爾與我有緣也。」於是挾四虎利涉,既達南岸,船及老人,不知所在。聰領四虎往棲霞舍利塔西,經行坐禪,眾徒八十,咸不出院,若有所事,一虎入寺鳴號,以為恆式。聰至貞觀中遷化,年九十九矣。(出唐《高僧傳》)
tán yùn chán shī
曇韻禪師
táng tán yùn chán shī, dìng zhōu rén. suí mò sàng luàn, yǐn yú lí shí běi shān. cháng sòng fǎ huá, yù xiě qí jīng, wú rén tóng zhì, rú cǐ jī nián. hū yǒu shū shēng lái yì zhī, réng yǐ xiě jīng wèi qǐng. chán shī dà huān xǐ, qīng dàn shí qì, zǎo yù, zhe jìng yī, rù jìng shì, shòu bā jiè, kǒu hán zhān tán, shāo xiāng xuán fān, jì rán chāo xiě, zhì mù fāng chū. míng fù rú chū, céng bù gào juàn. jí shàn xiě bì, nǎi zhì zhuāng chǐ, yī rú zhèng fǎ. shū shēng gào qù, sòng zhì mén, hū shī suǒ zài. chán shī chí sòng, céng wú zàn fèi. hòu zāo hú zéi, cāng zú táo bì, fāng xiāng shèng qí jīng, zhì gāo yán shàng. jīng nián zéi bài, nǎi xún jīng, yú yán xià huò zhī. zhōng xiāng mí làn, yīng shǒu huī miè, bō xiǔ jiàn jīng, rú jiù xiān hǎo. chū fǎ yuàn zhū lín
唐曇韻禪師,定州人。隋末喪亂,隱於離石北山。常誦法華,欲寫其經,無人同志,如此積年。忽有書生來詣之,仍以寫經為請。禪師大歡喜,清旦食訖,澡浴,著淨衣,入淨室,受八戒,口含旃檀,燒香懸幡,寂然抄寫,至暮方出。明復如初,曾不告倦。及繕寫畢,乃至裝褫,一如正法。書生告去,送至門,忽失所在。禪師持誦,曾無暫廢。後遭胡賊,倉卒逃避,方箱盛其經,置高岩上。經年賊敗,乃尋經,於岩下獲之。中箱糜爛,應手灰滅,撥朽見經,如舊鮮好。(出《法苑珠林》)
lǐ shān lóng
李山龍
táng lǐ shān lóng, féng yì rén, zuǒ jiān mén xiào wèi. wǔ dé zhōng, bào wáng ér xīn bù lěng, jiā rén wèi rěn bìn liàn. zhì qī rì ér sū. zì shuō yún: dāng sǐ shí, jiàn bèi shōu lù, zhì yī guān shǔ, shén guǎng dà. tíng qián yǒu shù qiān qiú rén, jiā suǒ chǒu xiè, jiē běi miàn lì. lì jiāng shān lóng zhì tíng, tīng shàng dà guān zuò gāo chuáng, shì wèi rú wáng zhě, xún hū shān lóng zhì jiē. wáng wèn rǔ píng shēng zuò hé fú yè, shān lóng duì yuē: xiāng rén měi shè zhāi, héng qǐng shī wù zhù zhī. wáng yuē: rǔ shēn zuò hé shàn yè? shān lóng yuē: sòng fǎ huá jīng, rì liǎng juǎn. wáng yuē: dà shàn, kě shēng jiē lái. běi jiān yǒu gāo zuò, wáng yuē: kě shēng zuò sòng jīng. wáng jí qǐ lì, shān lóng zuò qì, wáng nǎi xiàng zhī ér zuò. shān lóng kāi jīng yuē: miào fǎ lián huá jīng xù pǐn dì yī. wáng yuē: qǐng fǎ shī xià. shān lóng fù lì jiē xià, gù tíng qián qiú, yǐ jǐn qù yǐ. wáng yuē: jūn sòng jīng zhī fú, fēi wéi zì lì, zhòng yīn wén jīng, jiē yǐ huò miǎn, qǐ bù shàn zāi! jīn fàng jūn hái. wèi lì yuē: kě jiāng cǐ rén lì guān zhū yù. lì jí yǐn dōng xíng bǎi yú bù, jiàn yī tiě chéng, shén guǎng dà, chéng páng duō xiǎo chuāng, jiàn zhū nán nǚ, cóng dì fēi rù chuāng zhōng, jí bù fù chū. shān lóng guài wèn zhī, lì yuē: cǐ shì dà dì yù, zhōng yǒu fèn gé, zuì jì gè suí běn yè, fù yù shòu zuì ěr. shān lóng wén zhī bēi jù, chēng nán wú fú, qǐng lì qiú chū yuàn. jiàn yǒu dà huò, huǒ měng tāng fèi, páng yǒu èr rén zuò wò. shān lóng wèn zhī, èr rén yuē: wǒ zuì bào rù cǐ huò tāng, méng xián zhě chēng nán wú fú, gù yù zhōng zhū zuì rén, jiē dé yī rì xiū xī pí shuì ěr. shān lóng yòu chēng nán wú fú. lì wèi shān lóng yuē: guān fǔ shù yí gǎi, jīn wáng fàng jūn qù, kě bái wáng qǐng chāo. ruò bù ěr, kǒng tā guān bù zhī, gèng fù zhuī lù. shān lóng jí yè wáng qǐng chāo, wáng shū yī xíng zì fù lì, yuē: wèi qǔ wǔ dào děng shǔ. lì shòu mìng, jiāng shān lóng gèng lì liǎng cáo, gè tīng shì shì wèi yì rú cǐ, lì jiē qǐng qí guān shǔ, gè shū yī xíng qì, fù shān lóng. chū mén, yǒu sān rén wèi zhī yuē: wáng fàng jūn qù, gè xī duō shǎo jiàn yí. lì wèi shān lóng yuē: bǐ sān rén zhě, shì qián shōu lù shǐ rén. yī rén yǐ chì shéng fù jūn zhě, yī rén yǐ bàng jī jūn tóu zhě, yī rén yǐ dài xī jūn qì zhě, jīn jiàn jūn hái, gù lái qiú qǐ. shān lóng huáng jù xiè yuē: yú bù shí gōng, qǐng zhì jiā bèi wù, dàn bù zhī hé chù sòng zhī. sān rén yuē: yú shuǐ biān gǔ shù xià shāo zhī. shān lóng nuò. lì sòng guī jiā, jiàn qīn juàn āi kū, jīng yíng bìn jù, shān lóng zhì shī páng jí sū, yuē: yǐ zhǐ qián shù bó bìng jiǔ shí, zì yú shuǐ biān shāo zhī. hū jiàn sān rén lái xiè yuē: kuì jūn bù shī xìn, zhòng xiāng zèng yí. yán bì bù jiàn. chū míng bào jì
唐李山龍,馮翊人,左監門校尉。武德中,暴亡而心不冷,家人未忍殯殮。至七日而蘇。自說云:當死時,見被收錄,至一官署,甚廣大。庭前有數千囚人,枷鎖杻械,皆北面立。吏將山龍至庭,廳上大官坐高床,侍衛如王者,尋呼山龍至階。王問汝平生作何福業,山龍對曰:「鄉人每設齋,恆請施物助之。」王曰:「汝身作何善業?」山龍曰:「誦法華經,日兩卷。」王曰:「大善,可升階來。」北間有高座,王曰:「可升座誦經。」王即起立,山龍坐訖,王乃向之而坐。山龍開經曰:「妙法蓮華經序品第一。」王曰:「請法師下。」山龍復立階下,顧庭前囚,已盡去矣。王曰:「君誦經之福,非唯自利,眾因聞經,皆已獲免,豈不善哉!今放君還。」謂吏曰:「可將此人歷觀諸獄。」吏即引東行百餘步,見一鐵城,甚廣大,城旁多小窗,見諸男女,從地飛入窗中,即不復出。山龍怪問之,吏曰:「此是大地獄,中有分隔,罪計各隨本業,赴獄受罪耳。」山龍聞之悲懼,稱南無佛,請吏求出院。見有大鑊,火猛湯沸,旁有二人坐臥。山龍問之,二人曰:「我罪報入此鑊湯,蒙賢者稱南無佛,故獄中諸罪人,皆得一日休息疲睡耳。」山龍又稱南無佛。吏謂山龍曰:「官府數移改,今王放君去,可白王請抄。若不爾,恐他官不知,更復追錄。」山龍即謁王請抄,王書一行字付吏,曰:「為取五道等署。」吏受命,將山龍更歷兩曹,各廳事侍衛亦如此,吏皆請其官署,各書一行訖,付山龍。出門,有三人謂之曰:「王放君去,各希多少見遺。」吏謂山龍曰:「彼三人者,是前收錄使人。一人以赤繩縛君者,一人以棒擊君頭者,一人以袋吸君氣者,今見君還,故來求乞。」山龍惶懼謝曰:「愚不識公,請至家備物,但不知何處送之。」三人曰:「於水邊古樹下燒之。」山龍諾。吏送歸家,見親眷哀哭,經營殯具,山龍至屍旁即蘇,曰:「以紙錢束帛並酒食,自於水邊燒之。」忽見三人來謝曰:「愧君不失信,重相贈遺。」言畢不見。(出《冥報記》)
sū zhǎng
蘇長
sū zhǎng, wǔ dé zhōng, wèi bā zhōu cì shǐ. fù rèn, zhì jiā líng jiāng, fēng làng fù zhōu, nì qí jiā liù shí yú rén. wéi yī qiè cháng dú fǎ huá jīng, shuǐ rù chuán zhōng, qiè tóu dài jīng hán, shì yǔ jù nì, suí bō fàn làn. qǐng zhī zhe àn. zhú jīng hán ér chū, kāi shì qí jīng, le wú shī wū. dú cún qí mìng. chū fǎ yuàn zhū lín
蘇長,武德中,為巴州刺史。赴任,至嘉陵江,風浪覆舟,溺其家六十餘人。唯一妾常讀法華經,水入船中,妾頭戴經函,誓與俱溺,隨波泛濫。頃之著岸。逐經函而出,開視其經,了無濕污。獨存其命。(出《法苑珠林》)
ní fǎ xìn
尼法信
táng wǔ dé shí, hé dōng yǒu liàn xíng ní fǎ xìn, cháng dú fǎ huá jīng. fǎng gōng shū zhě yī rén, shù bèi chóu zhí, tè wèi jìng shì, lìng xiě cǐ jīng. yì qǐ yī yù, rán xiāng gēng yī, réng yú xiě jīng zhī shì, záo bì tōng, jiā yī zhú tǒng, lìng xiě jīng rén měi yù chū xī, jìng hán zhú tǒng, tǔ qì bì wài. xiě jīng qī juǎn, bā nián nǎi bì, gōng yǎng yīn zhòng, jǐn qí gōng jìng. lóng mén sēng fǎ duān cháng jí dà zhòng jiǎng fǎ huá jīng, yǐ cǐ ní jīng běn jīng dìng, qiǎn rù qǐng zhī, ní gù cí bù xǔ. fǎ duān zé ràng zhī, ní bù dé yǐ, nǎi zì sòng fù. fǎ duān děng kāi dú, wéi jiàn huáng zhǐ, le wú wén zì. gèng kāi yú juǎn, xī jiē rú cǐ. fǎ duān děng cán jù, jí sòng hái ní. ní bēi qì shòu, yǐ xiāng shuǐ xǐ hán, mù yù dǐng dài, rào fú háng dào, qī rì yè bù zàn xiū xī. jì ér kāi shì, wén zì rú chū. gù zhī chāo xiě shēn jiā jié jìng, bǐ lái wú yàn, zhǐ wèi bù qín jìng yě. chū míng bào jì
唐武德時,河東有練行尼法信,常讀法華經。訪工書者一人,數倍酬直,特為淨室,令寫此經。一起一浴,然香更衣,仍於寫經之室,鑿壁通,加一竹筒,令寫經人每欲出息,徑含竹筒,吐氣壁外。寫經七卷,八年乃畢,供養殷重,盡其恭敬。龍門僧法端嘗集大眾講法華經,以此尼經本精定,遣入請之,尼固辭不許。法端責讓之,尼不得已,乃自送付。法端等開讀,唯見黃紙,了無文字。更開余卷,悉皆如此。法端等慚懼,即送還尼。尼悲泣受,以香水洗函,沐浴頂戴,繞佛行道,七日夜不暫休息。既而開視,文字如初。故知抄寫深加潔淨,比來無驗,只為不勤敬也。(出《冥報記》)
lǐ shì
李氏
táng jì zhōu fēng qiū xiàn, yǒu lǎo mǔ xìng lǐ, nián qī shí, wú zi gū lǎo, wéi yǒu nú bì liǎng rén. jiā yuán wú jiā zì, jù fǎ yuàn zhū lín jiǔ sì yǐn bǔ. zhèn gū jiǔ, tiān huī shǎo liàng, fēn háo jīng jì. zhēn guān nián zhōng, yīn bìng sǐ, jīng liǎng rì, xiōng qì yǐ jù, dàn yǐ xīn shàng shǎo wēn, jí sū shuō yún: chū yǒu liǎng rén, bìng zhe chì yī, mén qián zhào chū, yún yǒu shàng fú qiǎn zhuī, biàn jí suí qù. xíng zhì yī chéng, yǒu ruò zhōu guō, yǐn dào cè yuàn, jiàn yī guān rén, yì guān dà xiù, píng àn ér zuò, zuǒ yòu shén duō, jiē xià dà yǒu zhe jiā suǒ rén, fáng shǒu rú shēng. guān fǔ zhě qiǎn wèn lǎo mǔ: hé yīn xíng làn gū jiǔ, duō qǔ tā wù? nǐ zuò fǎ huá jīng, yǐ xiàng shí nián, hé wèi bù zào? lǎo mǔ jù yán: jiǔ shǐ bì zuò, liàng yì shì bì. jīng yǐ fù qián yī qiān wén yǔ yǐn shī. jí qiǎn zhuī bì, xū yú bì zhì, jí chī sì shí fàng hái. qiǎn wèn yǐn shī, bào yún shì shí. nǎi yǔ lǎo mǔ yún: fàng rǔ qī rì qù, jīng le dāng lái, dé shēng shàn chù, suì ěr dé huó. kān jiào lǎo mǔ chū sǐ zhī shí, bì dé è nì, jiǔ ér shǐ sū, fù jiē qīng zhǒng, gài shì sì shí zhàng jī. yǐn chán shī zhě, běn shì kè sēng, pèi sì dùn qiū, nián xiàng liù qī shí, zì cóng chū jiā, jí tóu tuó qǐ shí, cháng yī shí zhāi, wèi cháng zàn chuò, yuǎn jìn dà dé, bìng jiē jìng mù. lǎo mǔ bìng sǐ zhī yè, yǐn shī mèng yǒu chì yī rén lái wèn, mèng zhōng dá yún: zào jīng shì shí. lǎo mǔ nǎi qū xiāng lǘ juàn shǔ jí yǐn chán shī háng dào, gù zhū yuán běn kōng yī gé, jù míng chāo běn bǔ zhū zì. jīng shēng, zhòng shǒu xiě jīng le, zhèng dāng qī rì. hái jiàn wǎng zhě èr rén lái qián, mǔ yuē: shǐ rén yǐ lái, bìng jiē hǎo zhù. shēng jué jí sǐ. yǐn shī jiàn cún, dào sú qīn jìng. chū míng xiáng jì
唐冀州封丘縣,有老母姓李,年七十,無子孤老,唯有奴婢兩人。家(原無「家」字,據《法苑珠林》九四引補。)鎮沽酒,添灰少量,分毫經紀。貞觀年中,因病死,經兩日,兇器已具,但以心上少溫,及蘇說云:初有兩人,並著赤衣,門前召出,雲有上符遣追,便即隨去。行至一城,有若州郭,引到側院,見一官人,衣冠大袖,憑案而坐,左右甚多,階下大有著枷鎖人,防守如生。官府者遣問老母:「何因行濫沽酒,多取他物?擬作法華經,已向十年,何為不造?」老母具言:「酒使婢作,量亦是婢。經已付錢一千文與隱師。」即遣追婢,須臾婢至,即笞四十放還。遣問隱師,報雲是實。乃語老母云:「放汝七日去,經了當來,得生善處,遂爾得活。」勘校老母初死之時,婢得惡逆,久而始蘇,腹皆青腫,蓋是四十杖跡。隱禪師者,本是客僧,配寺頓丘,年向六七十,自從出家,即頭陀乞食,常一食齋,未嘗暫輟,遠近大德,並皆敬慕。老母病死之夜,隱師夢有赤衣人來問,夢中答云:「造經是實。」老母乃屈鄉閭眷屬及隱禪師行道,顧諸(原本空一格,據明抄本補「諸」字。)經生,眾手寫經了,正當七日。還見往者二人來前,母曰:「使人已來,並皆好住。」聲絕即死。隱師見存,道俗欽敬。(出《冥祥記》)
chè shī
徹師
táng jiàng zhōu nán gū shān yǐn quán sì shā mén chè chán shī, céng xíng, yù lài rén zài xué zhōng. chè shī yǐn chū shān zhōng, wèi záo xué gěi shí, niàn sòng fǎ huá jīng. sù bù shí zì, jiā yòu wán bǐ, jù jù shòu zhī, zhōng bù cí juàn. sòng jīng xiàng bàn, mèng yǒu jiào zhě, hòu shāo cōng wù, yǐ dé wǔ liù juǎn. chuāng jiàn jué yù, yī bù le, xū méi píng fù, róng sè rú gù. jīng yún: bìng zhī liáng yào. sī yán yàn yǐ. chū míng bào shí yí
唐絳州南孤山隱泉寺沙門徹禪師,曾行,遇癩人在穴中。徹師引出山中,為鑿穴給食,念誦法華經。素不識字,加又頑鄙,句句授之,終不辭倦。誦經向半,夢有教者,後稍聰悟,已得五六卷。瘡漸覺愈,一部了,鬚眉平復,容色如故。經云:「病之良藥。」斯言驗矣。(出《冥報拾遺》)
wù zhēn sì sēng
悟真寺僧
táng zhēn guān zhōng, yǒu wáng shùn shān wù zhēn sì sēng, yè rú lán xī. hū wén yǒu sòng fǎ huá jīng zhě. qí shēng xiān yuǎn. shí xīng yuè huí lín, sì wàng shù shí lǐ, qù rán wú dǔ. qí sēng cǎn rán yǒu jù, jí zhì sì, qiě bái qí shì yú qún sēng. míng xī, jù yú lán xī tīng zhī, nǎi wén jīng shēng zì dì zhōng fā, yú shì yǐ biāo biǎo qí suǒ. míng rì qióng biǎo xià, dé yī lú gǔ, zài jī rǎng zhōng, qí gǔ gǎo rán, dú chún wěn yǔ shé, xiān ér qiě rùn, suì chí guī sì, nǎi yǐ shí hán zhì yú qiān fó diàn xī xuān xià. zì shì měi xī, cháng yǒu sòng fǎ huá jīng shēng zài shí hán zhōng, zhǎng ān shì nǚ, guān zhě qiān shù. hòu xīn luó sēng kè yú sì, jǐn suì yú, yī rì sì sēng jǐn xià shān, dú xīn luó sēng zài, suì qiè shí hán ér qù. sì sēng jī qí wǎng, yǐ guī hǎi dōng yǐ, shí kāi yuán mò nián yě. chū xuān shì zhì
唐貞觀中,有王順山悟真寺僧,夜如藍溪。忽聞有誦法華經者。其聲纖遠。時星月回臨,四望數十里,闃然無睹。其僧慘然有懼,及至寺,且白其事於群僧。明夕,俱於藍溪聽之,乃聞經聲自地中發,於是以標表其所。明日窮表下,得一顱骨,在積壤中,其骨槁然,獨唇吻與舌,鮮而且潤,遂持歸寺,乃以石函置於千佛殿西軒下。自是每夕,常有誦法華經聲在石函中,長安士女,觀者千數。後新羅僧客於寺,僅歲余,一日寺僧盡下山,獨新羅僧在,遂竊石函而去。寺僧跡其往,已歸海東矣,時開元末年也。(出《宣室志》)
shì dào sú
釋道俗
táng shì dào sú zhě, bù cè suǒ yóu, zhǐ lǐ quán shān yuán, sòng fǎ huá jīng wèi yè, nǎi zhì biàn shù qiān. zhēn guān zhōng, yīn jí jiāng zhōng, gào yǒu rén huì kuò chán shī yuē: cǐ suī sòng jīng, yì wàng yǒu yàn. wú sǐ zhī hòu, dāng yǐ shí nián wèi xiàn, shì fā shì zhī. ruò shé xiǔ miè, zhī sòng wú gōng, ruò shé rú chū, wèi qǐ yī tǎ, shù shēng sú xìn. yán qì ér zhōng. zhì shí yī nián, yī yán fā zhī, shēn ròu dōu jǐn, wéi shé bù xiǔ. yī xiàn shì nǚ, xián gòng zàn tàn, nǎi hán shèng shé běn, qǐ tǎ yú gān gǔ àn shàng. chū fǎ yuàn zhū lín
唐釋道俗者,不測所由,止醴泉山原,誦法華經為業,乃至遍數千。貞觀中,因疾將終,告友人慧廓禪師曰:「此雖誦經,意望有驗。吾死之後,當以十年為限,試發視之。若舌朽滅,知誦無功,若舌如初,為起一塔,庶生俗信。」言訖而終。至十一年,依言發之,身肉都盡,唯舌不朽。一縣士女,咸共讚嘆,乃函盛舌本,起塔於甘谷岸上。(出《法苑珠林》)
shǐ ā shì
史阿誓
táng jiāo nán fú shuǐ zhī yīn yǒu shǐ cūn, shǐ ā shì zhě, sòng fǎ huá jīng, zhí chōng lìng shǐ, wǎng hái bù shè, wèi cháng chéng qí, yǐ yī jīng yún, āi mǐn yī qiè gù yě. bìng zhōng běn yì, xiāng qì chōng cūn, dào sú jīng guài, ér mò cè qí yuán. zhōng hòu shí nián, qí qī sǐ, nǎi fā zhǒng hé zàng. jiàn qí shé gēn, rú běn shēng ròu, sī chéng zhuǎn sòng fǎ huá jīng zhī líng yàn yě. chū fǎ yuàn zhū lín
唐郊南福水之陰有史村,史阿誓者,誦法華經,職充令史,往還步涉,未嘗乘騎,以依經雲,「哀愍一切」故也。病終本邑,香氣充村,道俗驚怪,而莫測其緣。終後十年,其妻死,乃發冢合葬。見其舌根,如本生肉,斯誠轉誦法華經之靈驗也。(出《法苑珠林》)
shí bì sì sēng
石壁寺僧
táng bīng zhōu shí bì sì, yǒu yī lǎo sēng, chán sòng wèi yè, jīng jìn liàn xíng. zhēn guān mò, yǒu yù cháo qí fáng yíng shàng, bǔ yǎng èr chú. fǎ shī měi yǒu yú shí, héng jiù cháo bǔ zhī. yù chú hòu suī jiàn zhǎng, yǔ yì wèi chéng, yīn xué fēi, jù zhuì dì sǐ, sēng shōu yì zhī. jīng xún hòu, sēng yè mèng èr xiǎo ér yuē: mǒu děng wèi xiān yǒu xiǎo zuì, suì shòu yù shēn, bǐ lái rì wén fǎ shī sòng fǎ huá, jì wén miào fǎ, dé shòu rén shēn, ér děng jīn yú cǐ sì cè shí yú lǐ mǒu cūn xìng míng jiā, tuō shēng wèi nán, shí yuè zhī wài, dāng jí dàn yù. sēng nǎi yī qī wǎng shì zhī, jiàn cǐ jiā fù, guǒ tóng shí dàn yù èr zi. yīn wèi zuò mǎn yuè, sēng hū wèi yù ér, bìng yīng zhī yuē: wéi. chū míng bào shí yí
唐并州石壁寺,有一老僧,禪誦為業,精進練行。貞觀末,有鵒巢其房楹上,哺養二雛。法師每有餘食,恆就巢哺之。鵒雛後雖漸長,羽翼未成,因學飛,俱墜地死,僧收瘞之。經旬後,僧夜夢二小兒曰:某等為先有小罪,遂受鵒身,比來日聞法師誦法華,既聞妙法,得受人身,兒等今於此寺側十餘里某村姓名家,托生為男,十月之外,當即誕育。僧乃依期往視之,見此家婦,果同時誕育二子。因為作滿月,僧呼為鵒兒,並應之曰:「唯」。(出《冥報拾遺》)