wèi cì gōng lǐ gù yán yáng shōu zhèng lǎng duàn wén chāng cuī cóng guō bā láng zhāng xuān hán gāo
衛次公 李固言 楊收 鄭朗 段文昌 崔從 郭八郎 張宣 韓皋
wèi cì gōng
衛次公
táng lì bù shì láng wèi cì gōng, zǎo fù gěng jiè qīng zhí zhī yù. xiàn zōng huáng dì jiāng yù xiāng zhī jiǔ yǐ. hū yè zhào hàn lín xué shì wáng yá cǎo má, nèi liǎng jù bāo měi yún: jī shù zhī tú lǎo fēng yān, fèng chí zhī kōng yān suì yuè. jié dàn, jiāng xuān má. àn chū, hū yǒu piāo fēng zhuì dì, zuǒ yòu shōu zhī wèi jìng, shàng yì zhōng chuò, lìng zhōng shǐ zhǐ qí shì. réng yún, má yǐ chū, jí fàng xià, wèi chū jí zhǐ. yóu cǐ suì bù bài. zhōng yú huái nán jié dù. chū xù dìng mìng lù
唐吏部侍郎衛次公,早負耿介清直之譽。憲宗皇帝將欲相之久矣。忽夜召翰林學士王涯草麻,內兩句褒美云:「雞樹之徒老風煙,鳳池之空淹歲月。」詰旦,將宣麻。案出,忽有飄風墜地,左右收之未竟,上意中輟,令中使止其事。仍雲,麻已出,即放下,未出即止。由此遂不拜。終於淮南節度。(出《續定命錄》)
lǐ gù yán
李固言
xiāng guó lǐ gù yán, yuán hé liù nián, xià dì yóu shǔ. yù yī lǎo, yán láng jūn míng nián měi róng jìng xià jí dì, hòu èr jì bài xiāng, dāng zhèn shǔ tǔ, mǒu cǐ bù fù jiàn láng jūn chū jiāng zhī róng yě, yuàn yǐ jì nǚ wèi tuō. míng nián, guǒ zhuàng tóu jí dì. shī fù yǒu rén jìng fú róng zhī mù. hòu èr shí nián, lǐ gōng dēng yōng. qí lǎo lái yè, lǐ gōng wàng zhī. lǎo tōng yuē: shǔ mín lǎo mǔ, cháng zhǔ lǐ shì zhě. lǐ gōng shěng qián shì, jù gōng fú xiè zhī, yán rù zhōng táng. jiàn qí nǚ. zuò dìng yòu yuē: chū jiāng rù xiàng dìng yǐ. lǐ gōng wèi shè shèng zhuàn, bù shí. wéi yǐn jiǔ shù bēi, biàn qǐng bié. lǐ gù liú bù dé, dàn yán qǐ bì wǒ nǚ. yīn zèng jīn zào rú guó, bìng bù shòu, wéi qǔ qí qī yá shū yī méi, tí zì jì zhī. lǐ gōng cóng zhì mén, bù fù jiàn. jí lǐ gōng zhèn shǔ rì, lú shì wài sūn zi, jiǔ líng bù yǔ, hū nòng bǐ yàn. lǐ xì yuē: ěr jìng bù yǔ, hé yòng bǐ yàn wèi? hū yuē: dàn bì chéng dū lǎo mǔ ài nǚ, hé chóu bǐ yàn wú yòng yé? lǐ gōng jīng wù, jí qiǎn shǐ fēn fǎng zhī. yǒu wū dǒng shì zhě, shì jīn tiān shén, jí lǎo zhī nǚ. yán néng yǔ cǐ ér, qǐng qí huá yuè sān láng. lǐ gōng rú wū suǒ shuō, shì ér hū néng yán. yīn shì shǔ rén jìng rén jìng èr zì yuán běn wú, jù yǒu yáng zá zǔ xù èr bǔ dǒng rú shén, qí wú bù yīng. fù jī shù bǎi jīn, hù shì yòng shì, mò gǎn yán zhě. jì xiāng guó cuī dān lái zhèn shǔ, jù huǐ qí miào, tóu tǔ ǒu yú jiāng, réng pàn shì jīn tiān wáng dǒng shì zhàng bèi, dì chū xī jiè. xún zài bèi zhōu, lǐ gōng xù lú shēng shě yú jiā, qí líng xiē yǐ. chū yǒu yáng zá zǔ
相國李固言,元和六年,下第游蜀。遇一姥,言「郎君明年美蓉鏡下及第,後二紀拜相,當鎮蜀土,某此不復見郎君出將之榮也,願以季女為托。」明年,果狀頭及第。詩賦有人鏡芙蓉之目。後二十年,李公登庸。其姥來謁,李公忘之。姥通曰:「蜀民老姥,嘗囑李氏者。」李公省前事,具公服謝之,延入中堂。見其女。坐定又曰:「出將入相定矣。」李公為設盛饌,不食。唯飲酒數杯,便請別。李固留不得,但言乞庇我女。因贈金皂襦幗,並不受,唯取其妻牙梳一枚,題字記之。李公從至門,不復見。及李公鎮蜀日,盧氏外孫子,九齡不語,忽弄筆硯。李戲曰:「爾竟不語,何用筆硯為?」忽曰:「但庇成都老姥愛女,何愁筆硯無用耶?」李公驚悟,即遣使分訪之。有巫董氏者,事金天神,即姥之女。言能語此兒,請祈華岳三郎。李公如巫所說,是兒忽能言。因是蜀人敬(「人敬」二字原本無,據《酉陽雜俎續》二補)董如神,祈無不應。富積數百金,怙勢用事,莫敢言者。洎相國崔鄲來鎮蜀,遽毀其廟,投土偶於江,仍判事金天王董氏杖背,遞出西界。尋在貝州,李公婿盧生舍於家,其靈歇矣。(出《酉陽雜俎》)
lǐ gù yán
李固言
lǐ gù yán chū wèi dì shí, guò luò. yǒu hú lú xiān shēng zhě, zhī shén líng jiān shì, céng yì ér wèn mìng. xiān shēng yuē: shā lóng zhōng rén, wù fù xiāng wèn. jí zài zhǎng ān, yù guī dé lǐ. rén yán shèng shòu sì zhōng yǒu sēng, shàn shù shù. nǎi wǎng yì zhī, sēng yòu wèi yuē: zi shā lóng zhōng rén. shì suì yuán hé qī nián, xǔ mèng róng yǐ bīng bù shì láng zhī jǔ. gù yán fǎng zhōng biǎo jiān rén zài chǎng wū zhī jìn shì zhě, wèn yǐ qiú zhī yóu yè zhī suǒ wèi xiáng xìng shì. sī rén qiě yǐ gù yán wén zhāng, shén yǒu shēng chēng, bì qǔ jiǎ kē. yīn dài zhī yuē: wú zi xū shǒu yè zhǔ wén, réng yāo qiú jiàn. gù yán bù zhī qí wù zhī, zé yǐ suǒ yè jìng yè mèng róng. mèng róng jiàn qí zhù shù shén lì, nǎi mì lìng cóng zhě yán zhī, wèi yuē: jǔ rén bù hé xiāng jiàn, bì yǒu jí cái zhě. shǐ jié zhī, gù yán suì yǐ shí duì. mèng róng xǔ dì gù yán yú bǎng shǒu, ér luò qí jiào zhě xìng míng. nǎi qiǎn mì yān. jì dì, zài yè shèng shòu sì, wèn shā lóng zhōng zhī shì. sēng yuē: wú cháng yú yīn fǔ wǎng lái, yǒu wèi xiāng zhě, jiē yǐ xíng mào, yòng bì shā lóng yú wǔ xià. gù suǒ yǐ zhī. gù yán jìng chū rù jiāng xiāng, jiē yàn yān. chū pú lù jì chuán
李固言初未第時,過洛。有胡蘆先生者,知神靈間事,曾詣而問命。先生曰:「紗籠中人,勿復相問。」及在長安,寓歸德里。人言聖壽寺中有僧,善術數。乃往詣之,僧又謂曰:「子紗籠中人。」是歲元和七年,許孟容以兵部侍郎知舉。固言訪中表間人在場屋之近事者,問以求知游謁之所(未詳姓氏)。斯人且以固言文章,甚有聲稱,必取甲科。因紿之曰:「吾子須首謁主文,仍要求見。」固言不知其誤之,則以所業徑謁孟容。孟容見其著述甚麗,乃密令從者延之,謂曰:「舉人不合相見,必有嫉才者。」使詰之,固言遂以實對。孟容許第固言於榜首,而落其教者姓名。乃遣秘焉。既第,再謁聖壽寺,問紗籠中之事。僧曰:「吾常於陰府往來,有為相者,皆以形貌,用碧紗籠於廡下。故所以知。」固言竟出入將相,皆驗焉。(出《蒲錄記傳》)
lǐ gù yán
李固言
yuán hé chū, jìn shì lǐ gù yán jiù jǔ. hū mèng qù kàn bǎng, jiàn lǐ gù yán dì èr rén shàng dì. jí fàng bǎng, zì shì gù yán, yì dì èr rén. gù yán qí nián yòu luò. zhì qī nián, xǔ mèng róng xià zhuàng tóu dēng dì. chū gǎn dìng lù
元和初,進士李固言就舉。忽夢去看榜,見李固言第二人上第。及放榜,自是顧言,亦第二人。固言其年又落。至七年,許孟容下狀頭登第。(出《感定錄》)
yáng shōu
楊收
táng guó xiāng yáng shōu, jiāng zhōu rén. zǔ wèi běn zhōu dōu yā yá, fù wéi zhí, lán xī xiàn zhǔ bù, shēng sì zǐ: fā gǔ shōu yán, jiē dēng jìn shì dì. shōu jí dà bài. fā yǐ xià jiē zhì chéng láng. fā yǐ chūn wèi yì, qí fáng zi yǐ chù yǐ chéng wèi míng gǔ yǐ xià wèi yì, qí fáng zi yǐ zhào wèi míng shōu yǐ qiū wèi yì, qí fáng zi yǐ jù lín jiàn wèi míng yán yǐ dōng wèi yì, qí fáng zi yǐ zhù shè dòng wèi míng. jǐn yǒu wén xué, dēng gāo dì, hào yuē xiū xíng yáng jiā. yǔ jìng gōng zhū yáng, bǐ yú huá shèng. shōu shào nián, yú lú shān xiū yè. yī rì, xún yōu zhì shēn yǐn zhī dì, yù yī dào zhě wèi yuē: zi ruò xué dào, jí yǒu xiān fēn ruò bì zuò guān, wèi zhì sān gōng, zhōng yān yǒu huò. néng cóng wǒ xué dào hū? shōu chí yí, jiān jìn qǔ zhī xīn, hū qí dào rén zhī yǔ. tā rì suī dēng láng miào, jìng lí nán huāng zhī jí. chū běi mèng suǒ yán
唐國相楊收,江州人。祖為本州都押衙,父維直,蘭溪縣主簿,生四子:發、嘏、收、嚴,皆登進士第。收即大拜。發已下皆至丞郎。發以春為義,其房子以柷以乘為名;嘏以夏為義,其房子以照為名;收以秋為義,其房子以巨、鏻、鑒為名;嚴以冬為義,其房子以注、涉、洞為名。盡有文學,登高第,號曰修行楊家。與靜恭諸楊,比於華盛。收少年,於廬山修業。一日,尋幽至深隱之地,遇一道者謂曰:「子若學道,即有仙分;若必作官,位至三公,終焉有禍。能從我學道乎?」收持疑,堅進取之心,忽其道人之語。他日雖登廊廟,竟罹南荒之殛。(出《北夢瑣言》)
zhèng lǎng
鄭朗
zhǎng qìng zhōng, qīng lóng sì sēng shàn zhī rén zhī shù. zhī míng zhī shì, mí bù zào yān. jìn shì zhèng lǎng tè yè, liǎo bù yǔ yǔ. jí fàng bǎng, lǎng shǒu dēng dì yān. lǎng wèi zhī xìn yě. lèi rì, nèi suǒ zhòng shì, lǎng guǒ luò. hòu què yè qīng lóng sēng, yí rán xiāng jiē, lǐ guò qián shí. lǎng jié zhī: sēng yuē: qián shí yǐ lǎng jūn wú míng, ruò zhōng dì, què bù jiā. zì cǐ wèi jí rén chén. qí hòu guǒ lì tái xuàn. chū gǎn dìng lù
長慶中,青龍寺僧善知人之術。知名之士,靡不造焉。進士鄭朗特謁,了不與語。及放榜,朗首登第焉。朗未之信也。累日,內索重試,朗果落。後卻謁青龍僧,怡然相接,禮過前時。朗詰之:僧曰:「前時以朗君無名,若中第,卻不嘉。自此位極人臣。」其後果歷台鉉。(出《感定錄》)
duàn wén chāng
段文昌
gù xī chuān jié shuài duàn wén chāng, zì jǐng chū. fù è, wèi zhī jiāng zǎi, hòu rèn jiāng líng lìng. wén chāng shǎo hǎo shǔ wén. zhǎng zì zhǔ gōng, kùn yú chén tǔ, kè yóu chéng dū, yè wéi nán kāng gāo. gāo yǔ zòu shì hè. dào bù shèn xíng, měi yǐ shì yè zì fù. yǔ yóu jiē gāo shì zhī míng yuán běn míng zài shì shàng, jù míng chāo běn gǎi. yí dāng zuò gāo míng zhī shì. suì qù nán kāng zhī fǔ. jīn wú jiāng jūn péi bīn zhī zhèn liáng chuān, pì wèi cóng shì, zhuǎn jiǎ tíng píng. péi gōng fǔ bà, yīn dǐ xìng yuán zhī xī sì shí lǐ, yǒu yì yuē hú míng, bīn hàn jiāng, qián yǐ bā shān. yǒu qīng sēng yī qí wēi, bù zhī hé xǔ rén yě, cháng hēi qí cí. hū fù yī yán, wèi cháng bù zhōng. gōng yǒu fǔ yóu, wén qīng sēng zhī yì, jìng yì qīng gōng qiú sù, yuàn zhī qián qù zhī shì. zì xī dá dàn, céng wú cí. hū wèn shǔ zhōng wén jí shèng jīng pèi ér zhì zhě shuí? gōng yuē: qǐ fēi gāo chóng wén hū? duì yuē: fēi yě, gèng yán zhī. gōng yuē: dài chóng wén zhě, wǔ huáng mén yě. qīng yuē: shí jiǔ láng bù rì jí wèi cǐ rén, gèng shèng gèng shèng. gōng xún zhēng zhī, biàn yuē: hài fēng wàng yǔ, ā shī bù zhī. yīn dà xiào ér yǐ. yóu shì pō yì zì fù. hù bù yuán wài wéi chù hòu, chū kāi zhōu cì shǐ. duàn gōng shí rèn dōu guān yuán wài, pàn yán tiě àn. gōng sòng chū dōu mén, chù hòu sù shēn yú shì shì, jì dào hú míng, shī fǎng zhī, qīng xǐ ér yíng chù hòu. chù hòu yīn wèn hái qī, yuē: yī nián bàn suì, yī nián bàn suì. yòu wèn zhōng zhǐ hé guān? duì yuē: zǎi xiàng, xū jiāng biān dé. yòu wèn zhōng zhǐ hé chù? sēng suì bù dá. yòu wèn duàn shí jiǔ láng hé rú? dá yuē: yǐ shuō yǐ, jìn yě jìn yě. jí chù hòu zhī guī cháo, zhèng sān suì, zhòng yán yī nián bàn suì zhī yàn. zhǎng qìng chū, duàn gōng zì xiàng wèi jié zhì xī chuān, guǒ fú qīng shī zhī yán. chù hòu wéi bù yù jiāng biān dé zǎi xiàng, guǎng qiú zhì zhě jiě yān. huò yǒu páng zhēng yì zhě, wèi chù hòu bì chú xī xī xià kǒu, cóng shì ér rù bài xiāng. jí wén zōng huáng dì jiàn zhà zì jiāng dǐ, shǒu mìng chù hòu wèi xiāng. zhì shì fāng yàn. yǔ zōu píng gōng tóng fā shuài xiū qīng gōng tǎ, yīn kè shí jì qí shì yān. yòu zhào zōng rú jié zhì xìng yuán rì, wèn qí yí dòng. suì mìng zhǐ zuò liǎng jù shī yún: lí huā chū fā xìng huā chū, diān yì nán lái qìng yǒu yú. zōng rú suì kǎo zhī. qīng gōng dàn yún: hài fēng ā shī qǔ cì yǔ. míng nián èr yuè, chú jiǎn xiào yòu yòu zì yuán běn zuò tài hòu, àn táng shū yī bǎi wǔ shí bā zhèng yú qìng chuán. yuán hé jiǔ nián bài jiǎn xiào yòu pú shè jiān xìng yuán yǐn pú shè. zhèng yú qìng dài qí wèi. chū dìng mìng lù
故西川節帥段文昌,字景初。父鍔,為支江宰,後任江陵令。文昌少好蜀文。長自渚宮,困於塵土,客游成都,謁韋南康皋。皋與奏釋褐。道不甚行,每以事業自負。與游皆高士之名(原本「名」在「士」上,據明抄本改。疑當作「高名之士」)。遂去南康之府。金吾將軍裴邠之鎮梁川,闢為從事,轉假廷評。裴公府罷,因抵興元之西四十里,有驛曰鵠鳴,濱漢江,前倚巴山。有清僧依其隈,不知何許人也,常嘿其詞。忽復一言,未嘗不中。公有府游,聞清僧之異,徑詣清公求宿,願知前去之事。自夕達旦,曾無詞。忽問蜀中聞極盛旌旆而至者誰?公曰:「豈非高崇文乎?」對曰:「非也,更言之。」公曰:「代崇文者,武黃門也。」清曰:「十九郎不日即為此人,更盛更盛。」公尋征之,便曰:「害風妄語,阿師不知。」因大笑而已。由是頗亦自負。戶部員外韋處厚,出開州刺史。段公時任都官員外,判鹽鐵案。公送出都門,處厚素深於釋氏,洎到鵠鳴,失訪之,清喜而迎處厚。處厚因問還期,曰:「一年半歲,一年半歲。」又問終止何官?對曰:「宰相,須江邊得。」又問終止何處?僧遂不答。又問段十九郎何如?答曰:「已說矣,近也近也。」及處厚之歸朝,正三歲,重言一年半歲之驗。長慶初,段公自相位節制西川,果符清師之言。處厚唯不喻江邊得宰相,廣求智者解焉。或有旁征義者,謂處厚必除淅西夏口,從是而入拜相。及文宗皇帝踐詐自江邸,首命處厚為相。至是方驗。與鄒平公同發帥修清公塔,因刻石記其事焉。又趙宗儒節制興元日,問其移動。遂命紙作兩句詩云:「梨花初發杏花初,甸邑南來慶有餘。」宗儒遂考之。清公但云:「害風阿師取次語。」明年二月,除檢校右(「右」字原本作「太后」,按《唐書》一百五十八「鄭餘慶傳」。元和九年拜檢校右僕射兼興元尹)僕射。鄭餘慶代其位。(出《定命錄》)
cuī cóng
崔從
bǎo lì èr nián, cuī cóng zhèn huái nán. wǔ yuè sān rì, guā bù zhèn shēn zhè yòu shì jìng dù chuán shí sōu, qí sān chuán píng méi yú jīn shān xià, yī bǎi wǔ shí rén jù nì sǐ. cóng jiàn shēn zhǐ tàn fèn. shí jūn sī mǎ huáng fǔ shǔ rù qǐ shì, yǔ cóng tóng yì zhī. zuò yǒu sòng shēng guī rú zhě yǔ yuē: bǐ zhī huò bù jí guài yě. cǐ yì yǒu zhī, rén shù xiāng lèi, dàn qí sǐ bù tóng ěr. jiā rì, yǒu dà yàn, chén yú guǎng chǎng, bǎi xì jù chéng. é bào fēng yǔ, tíng qián xì zhě bìng mǎ shù bǎi pǐ, xì zài wǔ xià. xùn léi yī zhèn, mǎ jiē jīng bēn, dà wǔ shù shí jiān píng tā, fán jū qí xià zhě jù yā sǐ. gōng lìng jiào qí shù, yǔ zhè yòu wú yī rén chà yān. chū dú yì zhì
寶曆二年,崔從鎮淮南。五月三日,瓜步鎮申浙右試競渡船十艘,其三船平沒於金山下,一百五十人俱溺死。從見申紙嘆憤。時軍司馬皇甫曙入啟事,與從同異之。座有宋生歸儒者語曰:「彼之禍不及怪也。此亦有之,人數相類,但其死不同耳。」浹日,有大宴,陳於廣場,百戲俱呈。俄暴風雨,庭前戲者並馬數百匹,系在廡下。迅雷一震,馬皆驚奔,大廡數十間平塌,凡居其下者俱壓死。公令較其數,與浙右無一人差焉。(出《獨異志》)
guō bā láng
郭八郎
hé zhōng shǎo yǐn zhèng fù lǐ shǐ yīng jìn shì jǔ, shí shàng bù dì, kùn è qiě shén. qiān fú sì sēng hóng dào zhě, rén yán zhòu bì guān yǐ mèi, xī zé shì shì yú yīn fǔ. shí qí kòu zhě, bā jiǔ jù zhī. fù lǐ fāng jiǎn zhì fèn wǎn, nǎi zé rì zhāi mù hòu yān. dào pō wēn róng zhī, qiě yuē: mǒu wèi cháng wàng xiè yú rén. jīn mào cái bào jī xīn zhī tàn qiě jiǔ, bù néng rěn ěr. miǎn zhān jìn qǔ, zhōng chéng měi míng. rán qí shì lèi yì, bù kě yán yě. zhèng bài qǐng qí qī, dào yuē: wéi jūn qī, xū sì shì xiāng jiù, rán hòu suì zhì. sì quē qí yī, zé fù fù yuān. rú shì zhě gǔ ròu xiāng jì sān bǎng. sān bǎng zhī qián, yóu tī tiān zhī nán. sān bǎng zhī hòu, zé fǎn zhǎng zhī yì yě. zhèng è shì bù kě yù, zé yòu bài qǐng sì shì zhī mù. dào chí yí liáng jiǔ, zé yuē: shèn wù yán yú rén, jūn zhī chéng míng, qí shì yǒu sì, yì kě yǐ wèi yì yǐ. qí yī, xū guó jiā gǎi kàng yuán dì èr nián qí èr, xū shì lǐ bù shì láng zài zhī gòng jǔ qí sān, xū shì dì èr rén xìng zhāng qí sì, tóng nián xū yǒu guō bā láng. sì zhě què yī, zé gōng kuī yī kuì yǐ. rú shì zhě xián dì zhí sān bǎng, lǜ xū yī cǐ. zhèng suī dà yí qí shuō. yù yù bù lè, yǐ wèi wú fù wàng yě, jìng xiè ér tuì. zhǎng qìng èr nián, rén yǒu dǎo qí míng xìng yú zhǔ wén zhě, zhèng yǐ qiě fēi zài zhī gòng jǔ, yì shén yí zhī, guǒ bù zhōng dì. zhí zhì gǎi yuán bǎo lì èr nián, xīn chāng yáng gōng zài sī wén bǐng, nǎi sī xǐ qí shì, wèi gǎn xiè yán. lái chūn guǒ dēng dì. dì èr rén xìng zhāng, míng zhī shí, tóng nián guō bā láng, míng yán yáng. zhèng qí tàn qiě jiǔ, yīn jì yú xiǎo shū zhī chāo. sī zì wèi yuē, dào yán sān bǎng lǜ xū rú cǐ, yī zhī yǐ yì, qí kě zhì yú zài hū? zhì yú sān hū? cì zhì gù shàng shū yòu chéng hán hán míng chāo běn zuò huì xiàn yīng jǔ. dà hé èr nián, pō yǒu jí shén zhī yù. yǐ zhǔ wén fēi zài zhī jǔ, shì rì guǒ yǒu qī zhōu zhī xù. ěr hòu yīng yuán běn zuò yīng hòu. jù què shǐ gǎi dà hé jiǔ nián jǔ, bài yú chuí chéng. zhí zhì gǎi yuán kāi chéng èr nián, gāo kǎi zài sī wén bǐng, yòu xiá sī yì shì, míng nián guǒ dēng shàng dì. èr rén xìng zhāng, míng táng tóng nián guō bā láng, míng zhí. yīn yòu fù yú xiǎo shū zhī mò. sān bǎng suī qiàn qí yī, liǎng bǎng qiě wú xiǎo chāi. guī mén zhī nèi, sī xiāng wèi yuē: qǐ qí rán hū? shí sēng hóng dào yǐ bù zhī suǒ wǎng yǐ. cì zhì gù fù mǎ dū wèi hào yīng jǔ, shí yù zhuǎn qià. zhì gǎi yuán huì chāng zhī èr nián, lǐ bù liǔ shì láng jǐng zài sī wén bǐng, dū wèi yǐ zhuàng tóu jí dì. dì èr rén xìng zhāng, míng qián tóng nián guō bā láng, míng jīng. hóng dào suǒ shuō wú chà yān. chū yě shǐ
河中少尹鄭復禮始應進士舉,十上不第,困厄且甚。千福寺僧弘道者,人言晝閉關以寐,夕則視事於陰府。十祈叩者,八九拒之。復禮方蹇躓憤惋,乃擇日齋沐候焉。道頗溫容之,且曰:「某未嘗妄泄於人。今茂才抱積薪之嘆且久,不能忍耳。勉旃進取,終成美名。然其事類異,不可言也。」鄭拜請其期,道曰:「唯君期,須四事相就,然後遂志。四缺其一,則復負冤。如是者骨肉相繼三榜。三榜之前,猶梯天之難。三榜之後,則反掌之易也。」鄭愕視不可喻,則又拜請四事之目。道持疑良久,則曰:「慎勿言於人,君之成名,其事有四,亦可以為異矣。其一,須國家改亢元第二年;其二,須是禮部侍郎再知貢舉;其三,須是第二人姓張;其四,同年須有郭八郎。四者闕一,則功虧一簣矣。如是者賢弟、侄三榜,率須依此。」鄭雖大疑其說。鬱鬱不樂,以為無復望也,敬謝而退。長慶二年,人有導其名姓於主文者,鄭以且非再知貢舉,意甚疑之,果不中第。直至改元寶曆二年,新昌楊公再司文柄,乃私喜其事,未敢泄言。來春果登第。第二人姓張,名知實,同年郭八郎,名言楊。鄭奇嘆且久,因紀於小書之抄。私自謂曰,道言三榜率須如此,一之已異,其可至於再乎?至於三乎?次至故尚書右丞韓(韓明抄本作諱)憲應舉。大和二年,頗有籍甚之譽。以主文非再知舉,試日果有期周之恤。爾後應(原本作應後。據闕史改)大和九年舉,敗於垂成。直至改元開成二年,高鍇再司文柄,右轄私異事,明年果登上第。二人姓張,名棠;同年郭八郎,名植。因又附於小書之末。三榜雖欠其一,兩榜且無小差。閨門之內,私相謂曰:「豈其然乎?」時僧弘道已不知所往矣。次至故駙馬都尉顥應舉,時譽轉洽。至改元會昌之二年,禮部柳侍郎璟再司文柄,都尉以狀頭及第。第二人姓張,名潛;同年郭八郎,名京。弘道所說無差焉。(出《野史》)
zhāng xuān
張宣
háng zhōu lín ān xiàn lìng zhāng xuān, bǎo lì zhōng, zì yuè fǔ hù cáo yuàn diào shòu běn guān. yǐ jiā zài zhè dōng, yì qiú xiāo shān zǎi. qù chàng yǐ qián sān rì, hū mèng yī nǚ zǐ nián èr shí yú, xiū cì lái yè. xuān sù zhēn jiè, mèng zhōng bù yǔ nǚ zǐ jiàn. nǚ zǐ yún: mǒu shì míng nián yì zhōng zhī kè, ān dé bù xiāng jiàn yé? xuān suì jiàn zhī. lǐ mào shén sù. yuē: qiè yǒu shí yī kǒu, yī zài guì jìng, yǒu nián shù yǐ. jīn wén míng fǔ jiāng zhì, gù lái bài yè. xuān yīn wèn xiàn míng, jìng bù duì. xuān gào qí zú rén yuē: qiě zhì zhī. jí hòu bǔ hú zhōu ān jí xiàn lìng, xuān yǐ jiā shì bù biàn, jiāng tuì zhī. qí zú rén yuē: bù rán, qián xī suǒ mèng nǚ zǐ, fēi ān zì hū? shí yī kǒu fēi jí zì hū? cǐ yīn zhì yǐ dìng, tuì yì hé yì. xuān wù qiě xiào yuē: ruò rán, gù yīng yǒu dìng. suì shòu zhī. jí zhì mǎn, shù nián yòu jiāng xuǎn. shí jiāng huái shuǐ qiàn, xuān yí jiā hé nán, gù qiú sòng bó yī guān, jiāng yǐn jiā wǎng. yòu mèng qián shí nǚ zǐ, yán mào rú jiù, yuē: míng fǔ yòu dāng zǎi yì, qiè zhī yì yě. xuān yuē: mǒu qián yǐ wèi fū rén zhī yì, jīn qǐ zài shòu hū? nǚ zǐ yuē: qiè zì míng fǔ bà zhì, dāng jí qiān zhī jū. jīn zhī suǒ zhǐ, fēi jiù dì. rán wǎng zhě jiā shǔ, diāo sàng lüè jǐn, jīn wéi sān kǒu wèi lèi ěr. míng fǔ dào hòu shù yuè, yì dāng cí qù. yán qì, shì ruò qī chuàng, xuān yì wèi yù. jí chàng guān, nǎi dé háng zhōu lín ān xiàn lìng. xuān tàn yuē: sān kǒu lín zì yě. shù yuè ér qù, wú qí yōu hū? dào rèn bàn nián ér zú. chū qián dìng lù
杭州臨安縣令張宣,寶曆中,自越府戶曹掾調授本官。以家在浙東,意求蕭山宰。去唱已前三日,忽夢一女子年二十餘,修刺來謁。宣素真介,夢中不與女子見。女子云:「某是明年邑中之客,安得不相見耶?」宣遂見之。禮貌甚肅。曰:「妾有十一口,依在貴境,有年數矣。今聞明府將至,故來拜謁。」宣因問縣名,竟不對。宣告其族人曰:「且志之。及後補湖州安吉縣令,宣以家事不便,將退之。其族人曰:「不然,前夕所夢女子,非「安」字乎?十一口非吉字乎?此陰騭已定,退亦何益。」宣悟且笑曰:「若然,固應有定。」遂受之。及秩滿,數年又將選。時江淮水歉,宣移家河南,固求宋亳一官,將引家往。又夢前時女子,顏貌如舊,曰:「明府又當宰邑,妾之邑也。」宣曰:「某前已為夫人之邑,今豈再授乎?」女子曰:「妾自明府罷秩,當即遷之居。今之所止,非舊地。然往者家屬,凋喪略盡,今唯三口為累耳。明府到後數月,亦當辭去。」言訖,似若悽愴,宣亦未諭。及唱官,乃得杭州臨安縣令。宣嘆曰:「三口臨字也。數月而去,吾其憂乎?」到任半年而卒。(出《前定錄》)
hán gāo
韓皋
chāng lí hán gāo, gù jìn gōng huàng zhī zhī sūn. bó tōng jīng shǐ. tài hé wǔ nián, zì dà lǐ chéng diào xuǎn, píng pàn rù dì. míng dì jì bù jué gāo, yòu fēi chí zhú ér zhì, wèi hòu bèi suǒ xuè. shí tài cháng chéng féng yán chú yuè zhōu cì shǐ, yīn shuō rén shì gù yǒu qián dìng. dé huáng zhī mò, yán rèn tài cháng sì fèng lǐ. yú shí yǔ gāo tóng guān. qí nián qián jìn shì shí yuán zuǒ, rèn xié lǜ láng. sān rén tóng yuē shàng dīng rì shì diàn wǔ chéng wáng miào xíng shì. yán zhù cháng lè, gāo rèn qīn rén, yuán zuǒ rèn ān yì. yán gǔ dòng, lā èr guān tóng zhī tài píng xìng dào xī nán jiǎo. yuán zuǒ hū yún: mǒu shì mǎ shàng yǔ èr xián zuò yī shàn mèng, zú xià èr rén jiē pàn rù děng, hé yě? qǐng jì zhī. yán gù shū zhī, jì yú qiè zhōng. xiàn zōng liù nián, yán pàn rù děng, shòu xìng píng xiàn wèi. gāo shí wú xīn wàng yú kē dì, cǐ hòu èr shí qī bā nián, gāo fāng pàn rù děng, jiē bù chà tè, yán lín fā yuè yáng, zhào gāo, tè shuō dāng shí zhī shì, bìng qǔ qiè zhōng suǒ jì yǐ shì zhī, yuē: zhū gōng hé zú wèi xuè, mìng shǐ zhī rán. gāo yì qù qù yí shì yún zì, wèi cháng zàn wàng, zé pū yǔ gōng, hé qián hòu xiāng xuán rú cǐ? gāo qí nián shòu dà lǐ zhèng. chū xù dìng mìng lù
昌黎韓皋,故晉公滉之支孫。博通經史。太和五年,自大理丞調選,平判入第。名第既不絕高,又非馳逐而致,為後輩所謔。時太常丞馮芫除岳州刺史,因說人事固有前定。德皇之末,芫任太常寺奉禮。於時與皋同官。其年前進士時元佐,任協律郎。三人同約上丁日釋奠武成王廟行事。芫住常樂,皋任親仁,元佐任安邑。芫鼓動,拉二官同之太平興道西南角。元佐忽云:「某適馬上與二賢作一善夢,足下二人皆判入等,何也?請記之。」芫固書之,紀於篋中。憲宗六年,芫判入等,授興平縣尉。皋實無心望於科第,此後二十七八年,皋方判入等,皆不差忒,芫臨發岳陽,召皋,特說當時之事,並取篋中所記以示之,曰:「諸公何足為謔,命使之然。」皋亦去(「去」疑是「雲」字),未嘗暫忘,則仆與公,何前後相懸如此?皋其年授大理正。(出《續定命錄》)