wèi cì gōng lǐ gù yán yáng shōu zhèng lǎng duàn wén chāng cuī cóng guō bā láng zhāng xuān hán gāo
卫次公 李固言 杨收 郑朗 段文昌 崔从 郭八郎 张宣 韩皋
wèi cì gōng
卫次公
táng lì bù shì láng wèi cì gōng, zǎo fù gěng jiè qīng zhí zhī yù. xiàn zōng huáng dì jiāng yù xiāng zhī jiǔ yǐ. hū yè zhào hàn lín xué shì wáng yá cǎo má, nèi liǎng jù bāo měi yún:" jī shù zhī tú lǎo fēng yān, fèng chí zhī kōng yān suì yuè." jí dàn, jiāng xuān má. àn chū, hū yǒu piāo fēng zhuì dì, zuǒ yòu shōu zhī wèi jìng, shàng yì zhōng chuò, lìng zhōng shǐ zhǐ qí shì. réng yún, má yǐ chū, jí fàng xià, wèi chū jí zhǐ. yóu cǐ suì bù bài. zhōng yú huái nán jié dù. chū xù dìng mìng lù
唐吏部侍郎卫次公,早负耿介清直之誉。宪宗皇帝将欲相之久矣。忽夜召翰林学士王涯草麻,内两句褒美云:“鸡树之徒老风烟,凤池之空淹岁月。”诘旦,将宣麻。案出,忽有飘风坠地,左右收之未竟,上意中辍,令中使止其事。仍云,麻已出,即放下,未出即止。由此遂不拜。终于淮南节度。(出《续定命录》)
lǐ gù yán
李固言
xiàng guó lǐ gù yán, yuán hé liù nián, xià dì yóu shǔ. yù yī lǎo, yán" láng jūn míng nián měi róng jìng xià jí dì, hòu èr jì bài xiāng, dāng zhèn shǔ tǔ, mǒu cǐ bù fù jiàn láng jūn chū jiāng zhī róng yě, yuàn yǐ jì nǚ wèi tuō." míng nián, guǒ zhuàng tóu jí dì. shī fù yǒu rén jìng fú róng zhī mù. hòu èr shí nián, lǐ gōng dēng yōng. qí lǎo lái yè, lǐ gōng wàng zhī. lǎo tōng yuē:" shǔ mín lǎo mǔ, cháng zhǔ lǐ shì zhě." lǐ gōng shěng qián shì, jù gōng fú xiè zhī, yán rù zhōng táng. jiàn qí nǚ. zuò dìng yòu yuē:" chū jiàng rù xiàng dìng yǐ." lǐ gōng wèi shè shèng zhuàn, bù shí. wéi yǐn jiǔ shù bēi, biàn qǐng bié. lǐ gù liú bù dé, dàn yán qǐ bì wǒ nǚ. yīn zèng jīn zào rú guó, bìng bù shòu, wéi qǔ qí qī yá shū yī méi, tí zì jì zhī. lǐ gōng cóng zhì mén, bù fù jiàn. jí lǐ gōng zhèn shǔ rì, lú shì wài sūn zi, jiǔ líng bù yǔ, hū nòng bǐ yàn. lǐ xì yuē:" ěr jìng bù yǔ, hé yòng bǐ yàn wèi?" hū yuē:" dàn bì chéng dū lǎo mǔ ài nǚ, hé chóu bǐ yàn wú yòng yé?" lǐ gōng jīng wù, jí qiǎn shǐ fēn fǎng zhī. yǒu wū dǒng shì zhě, shì jīn tiān shén, jí lǎo zhī nǚ. yán néng yǔ cǐ ér, qǐng qí huá yuè sān láng. lǐ gōng rú wū suǒ shuō, shì ér hū néng yán. yīn shì shǔ rén jìng" rén jìng" èr zì yuán běn wú, jù yǒu yáng zá zǔ xù èr bǔ dǒng rú shén, qí wú bù yīng. fù jī shù bǎi jīn, hù shì yòng shì, mò gǎn yán zhě. jì xiàng guó cuī dān lái zhèn shǔ, jù huǐ qí miào, tóu tǔ ǒu yú jiāng, réng pàn shì jīn tiān wáng dǒng shì zhàng bèi, dì chū xī jiè. xún zài bèi zhōu, lǐ gōng xù lú shēng shě yú jiā, qí líng xiē yǐ. chū yǒu yáng zá zǔ
相国李固言,元和六年,下第游蜀。遇一姥,言“郎君明年美蓉镜下及第,后二纪拜相,当镇蜀土,某此不复见郎君出将之荣也,愿以季女为托。”明年,果状头及第。诗赋有人镜芙蓉之目。后二十年,李公登庸。其姥来谒,李公忘之。姥通曰:“蜀民老姥,尝嘱李氏者。”李公省前事,具公服谢之,延入中堂。见其女。坐定又曰:“出将入相定矣。”李公为设盛馔,不食。唯饮酒数杯,便请别。李固留不得,但言乞庇我女。因赠金皂襦帼,并不受,唯取其妻牙梳一枚,题字记之。李公从至门,不复见。及李公镇蜀日,卢氏外孙子,九龄不语,忽弄笔砚。李戏曰:“尔竟不语,何用笔砚为?”忽曰:“但庇成都老姥爱女,何愁笔砚无用耶?”李公惊悟,即遣使分访之。有巫董氏者,事金天神,即姥之女。言能语此儿,请祈华岳三郎。李公如巫所说,是儿忽能言。因是蜀人敬(“人敬”二字原本无,据《酉阳杂俎续》二补)董如神,祈无不应。富积数百金,怙势用事,莫敢言者。洎相国崔郸来镇蜀,遽毁其庙,投土偶于江,仍判事金天王董氏杖背,递出西界。寻在贝州,李公婿卢生舍于家,其灵歇矣。(出《酉阳杂俎》)
lǐ gù yán
李固言
lǐ gù yán chū wèi dì shí, guò luò. yǒu hú lú xiān shēng zhě, zhī shén líng jiān shì, céng yì ér wèn mìng. xiān shēng yuē:" shā lóng zhōng rén, wù fù xiāng wèn." jí zài cháng ān, yù guī dé lǐ. rén yán shèng shòu sì zhōng yǒu sēng, shàn shù shù. nǎi wǎng yì zhī, sēng yòu wèi yuē:" zi shā lóng zhōng rén." shì suì yuán hé qī nián, xǔ mèng róng yǐ bīng bù shì láng zhī jǔ. gù yán fǎng zhōng biǎo jiān rén zài chǎng wū zhī jìn shì zhě, wèn yǐ qiú zhī yóu yè zhī suǒ wèi xiáng xìng shì. sī rén qiě yǐ gù yán wén zhāng, shén yǒu shēng chēng, bì qǔ jiǎ kē. yīn dài zhī yuē:" wú zi xū shǒu yè zhǔ wén, réng yāo qiú jiàn." gù yán bù zhī qí wù zhī, zé yǐ suǒ yè jìng yè mèng róng. mèng róng jiàn qí zhù shù shén lì, nǎi mì lìng cóng zhě yán zhī, wèi yuē:" jǔ rén bù hé xiāng jiàn, bì yǒu jí cái zhě." shǐ jí zhī, gù yán suì yǐ shí duì. mèng róng xǔ dì gù yán yú bǎng shǒu, ér luò qí jiào zhě xìng míng. nǎi qiǎn mì yān. jì dì, zài yè shèng shòu sì, wèn shā lóng zhōng zhī shì. sēng yuē:" wú cháng yú yīn fǔ wǎng lái, yǒu wéi xiāng zhě, jiē yǐ xíng mào, yòng bì shā lóng yú wǔ xià. gù suǒ yǐ zhī." gù yán jìng chū rù jiàng xiàng, jiē yàn yān. chū pú lù jì zhuàn
李固言初未第时,过洛。有胡芦先生者,知神灵间事,曾诣而问命。先生曰:“纱笼中人,勿复相问。”及在长安,寓归德里。人言圣寿寺中有僧,善术数。乃往诣之,僧又谓曰:“子纱笼中人。”是岁元和七年,许孟容以兵部侍郎知举。固言访中表间人在场屋之近事者,问以求知游谒之所(未详姓氏)。斯人且以固言文章,甚有声称,必取甲科。因绐之曰:“吾子须首谒主文,仍要求见。”固言不知其误之,则以所业径谒孟容。孟容见其著述甚丽,乃密令从者延之,谓曰:“举人不合相见,必有嫉才者。”使诘之,固言遂以实对。孟容许第固言于榜首,而落其教者姓名。乃遣秘焉。既第,再谒圣寿寺,问纱笼中之事。僧曰:“吾常于阴府往来,有为相者,皆以形貌,用碧纱笼于庑下。故所以知。”固言竟出入将相,皆验焉。(出《蒲录记传》)
lǐ gù yán
李固言
yuán hé chū, jìn shì lǐ gù yán jiù jǔ. hū mèng qù kàn bǎng, jiàn lǐ gù yán dì èr rén shàng dì. jí fàng bǎng, zì shì gù yán, yì dì èr rén. gù yán qí nián yòu luò. zhì qī nián, xǔ mèng róng xià zhuàng tóu dēng dì. chū gǎn dìng lù
元和初,进士李固言就举。忽梦去看榜,见李固言第二人上第。及放榜,自是顾言,亦第二人。固言其年又落。至七年,许孟容下状头登第。(出《感定录》)
yáng shōu
杨收
táng guó xiāng yáng shōu, jiāng zhōu rén. zǔ wèi běn zhōu dōu yā yá, fù wéi zhí, lán xī xiàn zhǔ bù, shēng sì zǐ: fā gǔ shōu yán, jiē dēng jìn shì dì. shōu jí dà bài. fā yǐ xià jiē zhì chéng láng. fā yǐ chūn wèi yì, qí fáng zi yǐ chù yǐ chéng wéi míng gǔ yǐ xià wèi yì, qí fáng zi yǐ zhào wéi míng shōu yǐ qiū wèi yì, qí fáng zi yǐ jù lín jiàn wéi míng yán yǐ dōng wèi yì, qí fáng zi yǐ zhù shè dòng wéi míng. jǐn yǒu wén xué, dēng gāo dì, hào yuē xiū xíng yáng jiā. yǔ jìng gōng zhū yáng, bǐ yú huá shèng. shōu shào nián, yú lú shān xiū yè. yī rì, xún yōu zhì shēn yǐn zhī dì, yù yī dào zhě wèi yuē:" zi ruò xué dào, jí yǒu xiān fēn ruò bì zuò guān, wèi zhì sān gōng, zhōng yān yǒu huò. néng cóng wǒ xué dào hū?" shōu chí yí, jiān jìn qǔ zhī xīn, hū qí dào rén zhī yǔ. tā rì suī dēng láng miào, jìng lí nán huāng zhī jí. chū běi mèng suǒ yán
唐国相杨收,江州人。祖为本州都押衙,父维直,兰溪县主簿,生四子:发、嘏、收、严,皆登进士第。收即大拜。发已下皆至丞郎。发以春为义,其房子以柷以乘为名;嘏以夏为义,其房子以照为名;收以秋为义,其房子以巨、鏻、鉴为名;严以冬为义,其房子以注、涉、洞为名。尽有文学,登高第,号曰修行杨家。与静恭诸杨,比于华盛。收少年,于庐山修业。一日,寻幽至深隐之地,遇一道者谓曰:“子若学道,即有仙分;若必作官,位至三公,终焉有祸。能从我学道乎?”收持疑,坚进取之心,忽其道人之语。他日虽登廊庙,竟罹南荒之殛。(出《北梦琐言》)
zhèng lǎng
郑朗
cháng qìng zhōng, qīng lóng sì sēng shàn zhī rén zhī shù. zhī míng zhī shì, mí bù zào yān. jìn shì zhèng lǎng tè yè, liǎo bù yǔ yǔ. jí fàng bǎng, lǎng shǒu dēng dì yān. lǎng wèi zhī xìn yě. lèi rì, nèi suǒ zhòng shì, lǎng guǒ luò. hòu què yè qīng lóng sēng, yí rán xiāng jiē, lǐ guò qián shí. lǎng jí zhī: sēng yuē:" qián shí yǐ lǎng jūn wú míng, ruò zhōng dì, què bù jiā. zì cǐ wèi jí rén chén." qí hòu guǒ lì tái xuàn. chū gǎn dìng lù
长庆中,青龙寺僧善知人之术。知名之士,靡不造焉。进士郑朗特谒,了不与语。及放榜,朗首登第焉。朗未之信也。累日,内索重试,朗果落。后却谒青龙僧,怡然相接,礼过前时。朗诘之:僧曰:“前时以朗君无名,若中第,却不嘉。自此位极人臣。”其后果历台铉。(出《感定录》)
duàn wén chāng
段文昌
gù xī chuān jié shuài duàn wén chāng, zì jǐng chū. fù è, wèi zhī jiāng zǎi, hòu rèn jiāng líng lìng. wén chāng shǎo hǎo shǔ wén. zhǎng zì zhǔ gōng, kùn yú chén tǔ, kè yóu chéng dū, yè wéi nán kāng gāo. gāo yǔ zòu shì hè. dào bù shèn xíng, měi yǐ shì yè zì fù. yǔ yóu jiē gāo shì zhī míng yuán běn" míng" zài" shì" shàng, jù míng chāo běn gǎi. yí dàng zuò" gāo míng zhī shì". suì qù nán kāng zhī fǔ. jīn wú jiāng jūn péi bīn zhī zhèn liáng chuān, pì wèi cóng shì, zhuǎn jiǎ tíng píng. péi gōng fǔ bà, yīn dǐ xìng yuán zhī xī sì shí lǐ, yǒu yì yuē gǔ míng, bīn hàn jiāng, qián yǐ bā shān. yǒu qīng sēng yī qí wēi, bù zhī hé xǔ rén yě, cháng hēi qí cí. hū fù yī yán, wèi cháng bù zhōng. gōng yǒu fǔ yóu, wén qīng sēng zhī yì, jìng yì qīng gōng qiú sù, yuàn zhī qián qù zhī shì. zì xī dá dàn, céng wú cí. hū wèn shǔ zhōng wén jí shèng jīng pèi ér zhì zhě shuí? gōng yuē:" qǐ fēi gāo chóng wén hū?" duì yuē:" fēi yě, gèng yán zhī." gōng yuē:" dài chóng wén zhě, wǔ huáng mén yě." qīng yuē:" shí jiǔ láng bù rì jí wéi cǐ rén, gèng shèng gèng shèng." gōng xún zhēng zhī, biàn yuē:" hài fēng wàng yǔ, ā shī bù zhī." yīn dà xiào ér yǐ. yóu shì pō yì zì fù. hù bù yuán wài wéi chù hòu, chū kāi zhōu cì shǐ. duàn gōng shí rèn dōu guān yuán wài, pàn yán tiě àn. gōng sòng chū dōu mén, chù hòu sù shēn yú shì shì, jì dào gǔ míng, shī fǎng zhī, qīng xǐ ér yíng chù hòu. chù hòu yīn wèn hái qī, yuē:" yī nián bàn suì, yī nián bàn suì." yòu wèn zhōng zhǐ hé guān? duì yuē:" zǎi xiàng, xū jiāng biān dé." yòu wèn zhōng zhǐ hé chǔ? sēng suì bù dá. yòu wèn duàn shí jiǔ láng hé rú? dá yuē:" yǐ shuō yǐ, jìn yě jìn yě." jí chù hòu zhī guī cháo, zhèng sān suì, zhòng yán yī nián bàn suì zhī yàn. cháng qìng chū, duàn gōng zì xiàng wèi jié zhì xī chuān, guǒ fú qīng shī zhī yán. chù hòu wéi bù yù jiāng biān dé zǎi xiàng, guǎng qiú zhì zhě jiě yān. huò yǒu páng zhēng yì zhě, wèi chù hòu bì chú xī xī xià kǒu, cóng shì ér rù bài xiāng. jí wén zōng huáng dì jiàn zhà zì jiāng dǐ, shǒu mìng chù hòu wèi xiāng. zhì shì fāng yàn. yǔ zōu píng gōng tóng fā shuài xiū qīng gōng tǎ, yīn kè shí jì qí shì yān. yòu zhào zōng rú jié zhì xìng yuán rì, wèn qí yí dòng. suì mìng zhǐ zuò liǎng jù shī yún:" lí huā chū fā xìng huā chū, diān yì nán lái qìng yǒu yú." zōng rú suì kǎo zhī. qīng gōng dàn yún:" hài fēng ā shī qǔ cì yǔ." míng nián èr yuè, chú jiǎn jiào yòu" yòu" zì yuán běn zuò" tài hòu", àn táng shū yī bǎi wǔ shí bā" zhèng yú qìng chuán". yuán hé jiǔ nián bài jiǎn jiào yòu pú yè jiān xìng yuán yǐn pú yè. zhèng yú qìng dài qí wèi. chū dìng mìng lù
故西川节帅段文昌,字景初。父锷,为支江宰,后任江陵令。文昌少好蜀文。长自渚宫,困于尘土,客游成都,谒韦南康皋。皋与奏释褐。道不甚行,每以事业自负。与游皆高士之名(原本“名”在“士”上,据明抄本改。疑当作“高名之士”)。遂去南康之府。金吾将军裴邠之镇梁川,辟为从事,转假廷评。裴公府罢,因抵兴元之西四十里,有驿曰鹄鸣,滨汉江,前倚巴山。有清僧依其隈,不知何许人也,常嘿其词。忽复一言,未尝不中。公有府游,闻清僧之异,径诣清公求宿,愿知前去之事。自夕达旦,曾无词。忽问蜀中闻极盛旌旆而至者谁?公曰:“岂非高崇文乎?”对曰:“非也,更言之。”公曰:“代崇文者,武黄门也。”清曰:“十九郎不日即为此人,更盛更盛。”公寻征之,便曰:“害风妄语,阿师不知。”因大笑而已。由是颇亦自负。户部员外韦处厚,出开州刺史。段公时任都官员外,判盐铁案。公送出都门,处厚素深于释氏,洎到鹄鸣,失访之,清喜而迎处厚。处厚因问还期,曰:“一年半岁,一年半岁。”又问终止何官?对曰:“宰相,须江边得。”又问终止何处?僧遂不答。又问段十九郎何如?答曰:“已说矣,近也近也。”及处厚之归朝,正三岁,重言一年半岁之验。长庆初,段公自相位节制西川,果符清师之言。处厚唯不喻江边得宰相,广求智者解焉。或有旁征义者,谓处厚必除淅西夏口,从是而入拜相。及文宗皇帝践诈自江邸,首命处厚为相。至是方验。与邹平公同发帅修清公塔,因刻石记其事焉。又赵宗儒节制兴元日,问其移动。遂命纸作两句诗云:“梨花初发杏花初,甸邑南来庆有余。”宗儒遂考之。清公但云:“害风阿师取次语。”明年二月,除检校右(“右”字原本作“太后”,按《唐书》一百五十八“郑余庆传”。元和九年拜检校右仆射兼兴元尹)仆射。郑余庆代其位。(出《定命录》)
cuī cóng
崔从
bǎo lì èr nián, cuī cóng zhèn huái nán. wǔ yuè sān rì, guā bù zhèn shēn zhè yòu shì jìng dù chuán shí sōu, qí sān chuán píng méi yú jīn shān xià, yī bǎi wǔ shí rén jù nì sǐ. cóng jiàn shēn zhǐ tàn fèn. shí jūn sī mǎ huáng fǔ shǔ rù qǐ shì, yǔ cóng tóng yì zhī. zuò yǒu sòng shēng guī rú zhě yǔ yuē:" bǐ zhī huò bù jí guài yě. cǐ yì yǒu zhī, rén shù xiāng lèi, dàn qí sǐ bù tóng ěr." jiā rì, yǒu dà yàn, chén yú guǎng chǎng, bǎi xì jù chéng. é bào fēng yǔ, tíng qián xì zhě bìng mǎ shù bǎi pǐ, xì zài wǔ xià. xùn léi yī zhèn, mǎ jiē jīng bēn, dà wǔ shù shí jiān píng tā, fán jū qí xià zhě jù yā sǐ. gōng lìng jiào qí shù, yǔ zhè yòu wú yī rén chà yān. chū dú yì zhì
宝历二年,崔从镇淮南。五月三日,瓜步镇申浙右试竞渡船十艘,其三船平没于金山下,一百五十人俱溺死。从见申纸叹愤。时军司马皇甫曙入启事,与从同异之。座有宋生归儒者语曰:“彼之祸不及怪也。此亦有之,人数相类,但其死不同耳。”浃日,有大宴,陈于广场,百戏俱呈。俄暴风雨,庭前戏者并马数百匹,系在庑下。迅雷一震,马皆惊奔,大庑数十间平塌,凡居其下者俱压死。公令较其数,与浙右无一人差焉。(出《独异志》)
guō bā láng
郭八郎
hé zhōng shǎo yǐn zhèng fù lǐ shǐ yīng jìn shì jǔ, shí shàng bù dì, kùn è qiě shén. qiān fú sì sēng hóng dào zhě, rén yán zhòu bì guān yǐ mèi, xī zé shì shì yú yīn fǔ. shí qí kòu zhě, bā jiǔ jù zhī. fù lǐ fāng jiǎn zhì fèn wǎn, nǎi zé rì zhāi mù hòu yān. dào pō wēn róng zhī, qiě yuē:" mǒu wèi cháng wàng xiè yú rén. jīn mào cái bào jī xīn zhī tàn qiě jiǔ, bù néng rěn ěr. miǎn zhān jìn qǔ, zhōng chéng měi míng. rán qí shì lèi yì, bù kě yán yě." zhèng bài qǐng qí qī, dào yuē:" wéi jūn qī, xū sì shì xiāng jiù, rán hòu suì zhì. sì quē qí yī, zé fù fù yuān. rú shì zhě gǔ ròu xiāng jì sān bǎng. sān bǎng zhī qián, yóu tī tiān zhī nán. sān bǎng zhī hòu, zé fǎn zhǎng zhī yì yě." zhèng è shì bù kě yù, zé yòu bài qǐng sì shì zhī mù. dào chí yí liáng jiǔ, zé yuē:" shèn wù yán yú rén, jūn zhī chéng míng, qí shì yǒu sì, yì kě yǐ wéi yì yǐ. qí yī, xū guó jiā gǎi kàng yuán dì èr nián qí èr, xū shì lǐ bù shì láng zài zhī gòng jǔ qí sān, xū shì dì èr rén xìng zhāng qí sì, tóng nián xū yǒu guō bā láng. sì zhě quē yī, zé gōng kuī yī kuì yǐ. rú shì zhě xián dì zhí sān bǎng, lǜ xū yī cǐ." zhèng suī dà yí qí shuō. yù yù bù lè, yǐ wéi wú fù wàng yě, jìng xiè ér tuì. cháng qìng èr nián, rén yǒu dǎo qí míng xìng yú zhǔ wén zhě, zhèng yǐ qiě fēi zài zhī gòng jǔ, yì shén yí zhī, guǒ bù zhōng dì. zhí zhì gǎi yuán bǎo lì èr nián, xīn chāng yáng gōng zài sī wén bǐng, nǎi sī xǐ qí shì, wèi gǎn xiè yán. lái chūn guǒ dēng dì. dì èr rén xìng zhāng, míng zhī shí, tóng nián guō bā láng, míng yán yáng. zhèng qí tàn qiě jiǔ, yīn jì yú xiǎo shū zhī chāo. sī zì wèi yuē, dào yán sān bǎng lǜ xū rú cǐ, yī zhī yǐ yì, qí kě zhì yú zài hū? zhì yú sān hū? cì zhì gù shàng shū yòu chéng hán hán míng chāo běn zuò huì xiàn yìng jǔ. dà hé èr nián, pō yǒu jí shén zhī yù. yǐ zhǔ wén fēi zài zhī jǔ, shì rì guǒ yǒu qī zhōu zhī xù. ěr hòu yīng yuán běn zuò yīng hòu. jù quē shǐ gǎi dà hé jiǔ nián jǔ, bài yú chuí chéng. zhí zhì gǎi yuán kāi chéng èr nián, gāo kǎi zài sī wén bǐng, yòu xiá sī yì shì, míng nián guǒ dēng shàng dì. èr rén xìng zhāng, míng táng tóng nián guō bā láng, míng zhí. yīn yòu fù yú xiǎo shū zhī mò. sān bǎng suī qiàn qí yī, liǎng bǎng qiě wú xiǎo chāi. guī mén zhī nèi, sī xiāng wèi yuē:" qǐ qí rán hū?" shí sēng hóng dào yǐ bù zhī suǒ wǎng yǐ. cì zhì gù fù mǎ dū wèi hào yìng jǔ, shí yù zhuǎn qià. zhì gǎi yuán huì chāng zhī èr nián, lǐ bù liǔ shì láng jǐng zài sī wén bǐng, dū wèi yǐ zhuàng tóu jí dì. dì èr rén xìng zhāng, míng qián tóng nián guō bā láng, míng jīng. hóng dào suǒ shuō wú chà yān. chū yě shǐ
河中少尹郑复礼始应进士举,十上不第,困厄且甚。千福寺僧弘道者,人言昼闭关以寐,夕则视事于阴府。十祈叩者,八九拒之。复礼方蹇踬愤惋,乃择日斋沐候焉。道颇温容之,且曰:“某未尝妄泄于人。今茂才抱积薪之叹且久,不能忍耳。勉旃进取,终成美名。然其事类异,不可言也。”郑拜请其期,道曰:“唯君期,须四事相就,然后遂志。四缺其一,则复负冤。如是者骨肉相继三榜。三榜之前,犹梯天之难。三榜之后,则反掌之易也。”郑愕视不可喻,则又拜请四事之目。道持疑良久,则曰:“慎勿言于人,君之成名,其事有四,亦可以为异矣。其一,须国家改亢元第二年;其二,须是礼部侍郎再知贡举;其三,须是第二人姓张;其四,同年须有郭八郎。四者阙一,则功亏一篑矣。如是者贤弟、侄三榜,率须依此。”郑虽大疑其说。郁郁不乐,以为无复望也,敬谢而退。长庆二年,人有导其名姓于主文者,郑以且非再知贡举,意甚疑之,果不中第。直至改元宝历二年,新昌杨公再司文柄,乃私喜其事,未敢泄言。来春果登第。第二人姓张,名知实,同年郭八郎,名言杨。郑奇叹且久,因纪于小书之抄。私自谓曰,道言三榜率须如此,一之已异,其可至于再乎?至于三乎?次至故尚书右丞韩(韩明抄本作讳)宪应举。大和二年,颇有籍甚之誉。以主文非再知举,试日果有期周之恤。尔后应(原本作应后。据阙史改)大和九年举,败于垂成。直至改元开成二年,高锴再司文柄,右辖私异事,明年果登上第。二人姓张,名棠;同年郭八郎,名植。因又附于小书之末。三榜虽欠其一,两榜且无小差。闺门之内,私相谓曰:“岂其然乎?”时僧弘道已不知所往矣。次至故驸马都尉颢应举,时誉转洽。至改元会昌之二年,礼部柳侍郎璟再司文柄,都尉以状头及第。第二人姓张,名潜;同年郭八郎,名京。弘道所说无差焉。(出《野史》)
zhāng xuān
张宣
háng zhōu lín ān xiàn lìng zhāng xuān, bǎo lì zhōng, zì yuè fǔ hù cáo yuàn diào shòu běn guān. yǐ jiā zài zhè dōng, yì qiú xiāo shān zǎi. qù chàng yǐ qián sān rì, hū mèng yī nǚ zǐ nián èr shí yú, xiū cì lái yè. xuān sù zhēn jiè, mèng zhōng bù yǔ nǚ zǐ jiàn. nǚ zǐ yún:" mǒu shì míng nián yì zhōng zhī kè, ān dé bù xiāng jiàn yé?" xuān suì jiàn zhī. lǐ mào shén sù. yuē:" qiè yǒu shí yī kǒu, yī zài guì jìng, yǒu nián shù yǐ. jīn wén míng fǔ jiāng zhì, gù lái bài yè." xuān yīn wèn xiàn míng, jìng bú duì. xuān gào qí zú rén yuē:" qiě zhì zhī. jí hòu bǔ hú zhōu ān jí xiàn lìng, xuān yǐ jiā shì bù biàn, jiāng tuì zhī. qí zú rén yuē:" bù rán, qián xī suǒ mèng nǚ zǐ, fēi" ān" zì hū? shí yī kǒu fēi jí zì hū? cǐ yīn zhì yǐ dìng, tuì yì hé yì." xuān wù qiě xiào yuē:" ruò rán, gù yīng yǒu dìng." suì shòu zhī. jí zhì mǎn, shù nián yòu jiāng xuǎn. shí jiāng huái shuǐ qiàn, xuān yí jiā hé nán, gù qiú sòng bó yī guān, jiāng yǐn jiā wǎng. yòu mèng qián shí nǚ zǐ, yán mào rú jiù, yuē:" míng fǔ yòu dāng zǎi yì, qiè zhī yì yě." xuān yuē:" mǒu qián yǐ wèi fū rén zhī yì, jīn qǐ zài shòu hū?" nǚ zǐ yuē:" qiè zì míng fǔ bà zhì, dāng jí qiān zhī jū. jīn zhī suǒ zhǐ, fēi jiù dì. rán wǎng zhě jiā shǔ, diāo sàng lüè jǐn, jīn wéi sān kǒu wèi lèi ěr. míng fǔ dào hòu shù yuè, yì dāng cí qù." yán qì, shì ruò qī chuàng, xuān yì wèi yù. jí chàng guān, nǎi dé háng zhōu lín ān xiàn lìng. xuān tàn yuē:" sān kǒu lín zì yě. shù yuè ér qù, wú qí yōu hū?" dào rèn bàn nián ér zú. chū qián dìng lù
杭州临安县令张宣,宝历中,自越府户曹掾调授本官。以家在浙东,意求萧山宰。去唱已前三日,忽梦一女子年二十余,修刺来谒。宣素真介,梦中不与女子见。女子云:“某是明年邑中之客,安得不相见耶?”宣遂见之。礼貌甚肃。曰:“妾有十一口,依在贵境,有年数矣。今闻明府将至,故来拜谒。”宣因问县名,竟不对。宣告其族人曰:“且志之。及后补湖州安吉县令,宣以家事不便,将退之。其族人曰:“不然,前夕所梦女子,非“安”字乎?十一口非吉字乎?此阴骘已定,退亦何益。”宣悟且笑曰:“若然,固应有定。”遂受之。及秩满,数年又将选。时江淮水歉,宣移家河南,固求宋亳一官,将引家往。又梦前时女子,颜貌如旧,曰:“明府又当宰邑,妾之邑也。”宣曰:“某前已为夫人之邑,今岂再授乎?”女子曰:“妾自明府罢秩,当即迁之居。今之所止,非旧地。然往者家属,凋丧略尽,今唯三口为累耳。明府到后数月,亦当辞去。”言讫,似若凄怆,宣亦未谕。及唱官,乃得杭州临安县令。宣叹曰:“三口临字也。数月而去,吾其忧乎?”到任半年而卒。(出《前定录》)
hán gāo
韩皋
chāng lí hán gāo, gù jìn gōng huàng zhī zhī sūn. bó tōng jīng shǐ. tài hé wǔ nián, zì dà lǐ chéng diào xuǎn, píng pàn rù dì. míng dì jì bù jué gāo, yòu fēi chí zhú ér zhì, wèi hòu bèi suǒ xuè. shí tài cháng chéng féng yán chú yuè zhōu cì shǐ, yīn shuō rén shì gù yǒu qián dìng. dé huáng zhī mò, yán rèn tài cháng sì fèng lǐ. yú shí yǔ gāo tóng guān. qí nián qián jìn shì shí yuán zuǒ, rèn xié lǜ láng. sān rén tóng yuē shàng dīng rì shì diàn wǔ chéng wáng miào xíng shì. yán zhù cháng lè, gāo rèn qīn rén, yuán zuǒ rèn ān yì. yán gǔ dòng, lā èr guān tóng zhī tài píng xìng dào xī nán jiǎo. yuán zuǒ hū yún:" mǒu shì mǎ shàng yǔ èr xián zuò yī shàn mèng, zú xià èr rén jiē pàn rù děng, hé yě? qǐng jì zhī." yán gù shū zhī, jì yú qiè zhōng. xiàn zōng liù nián, yán pàn rù děng, shòu xīng píng xiàn wèi. gāo shí wú xīn wàng yú kē dì, cǐ hòu èr shí qī bā nián, gāo fāng pàn rù děng, jiē bù chà tè, yán lín fā yuè yáng, zhào gāo, tè shuō dāng shí zhī shì, bìng qǔ qiè zhōng suǒ jì yǐ shì zhī, yuē:" zhū gōng hé zú wèi xuè, mìng shǐ zhī rán." gāo yì qù" qù" yí shì" yún" zì, wèi cháng zàn wàng, zé pū yǔ gōng, hé qián hòu xiāng xuán rú cǐ? gāo qí nián shòu dà lǐ zhèng. chū xù dìng mìng lù
昌黎韩皋,故晋公滉之支孙。博通经史。太和五年,自大理丞调选,平判入第。名第既不绝高,又非驰逐而致,为后辈所谑。时太常丞冯芫除岳州刺史,因说人事固有前定。德皇之末,芫任太常寺奉礼。于时与皋同官。其年前进士时元佐,任协律郎。三人同约上丁日释奠武成王庙行事。芫住常乐,皋任亲仁,元佐任安邑。芫鼓动,拉二官同之太平兴道西南角。元佐忽云:“某适马上与二贤作一善梦,足下二人皆判入等,何也?请记之。”芫固书之,纪于箧中。宪宗六年,芫判入等,授兴平县尉。皋实无心望于科第,此后二十七八年,皋方判入等,皆不差忒,芫临发岳阳,召皋,特说当时之事,并取箧中所记以示之,曰:“诸公何足为谑,命使之然。”皋亦去(“去”疑是“云”字),未尝暂忘,则仆与公,何前后相悬如此?皋其年授大理正。(出《续定命录》)