bǎo lì zhōng, dèng jiǎ zhě, shì máo shān dào shì qiào yán. qiào yán zhě, zhēn yǒu dào zhī shì, yào biàn wǎ lì, fú zhào guǐ shén. jiǎ jīng kěn qián chéng, bù jué láo kǔ, xī shǎo ān jié, zhòu bù ān chuáng. qiào yán yì niàn zhī, jiào qí yào, zhōng bù chéng shòu qí fú, jìng wú yīng. dào shì yuē: rǔ yú cǐ èr bān wú fēn, bù kě qiáng xué.
寶曆中,鄧甲者,事茅山道士峭岩。峭岩者,真有道之士,藥變瓦礫,符召鬼神。甲精懇虔誠,不覺勞苦,夕少安睫,晝不安床。峭岩亦念之,教其藥,終不成;受其符,竟無應。道士曰:「汝於此二般無分,不可強學。」
shòu zhī jìn tiān dì shé shù. huán zì zhī nèi, wéi yī rén ér yǐ. jiǎ dé ér guī yān. zhì wū jiāng, hū yù huì jī zǎi zāo dú shé shì qí zú, hào chǔ zhī shēng, jīng dòng lǘ lǐ, fán yǒu shù zhě, jiē bù néng jìn. jiǎ yīn wèi zhì zhī, xiān yǐ fú bǎo qí xīn, tòng lì zhǐ. jiǎ yuē: xū zhào dé běn shǎi shé, shǐ shōu qí dú, bù rán zhě, zú jiāng yuè yǐ, shì shé yí rén jìn zhī, yīng zǒu shù lǐ.
授之禁天地蛇術。寰字之內,唯一人而已。甲得而歸焉。至烏江,忽遇會稽宰遭毒蛇螫其足,號楚之聲,驚動閭里,凡有術者,皆不能禁。甲因為治之,先以符葆其心,痛立止。甲曰:「須召得本色蛇,使收其毒,不然者,足將刖矣,是蛇疑人禁之,應走數里。」
suì lì tán yú sāng lín zhōng, guǎng sì zhàng, yǐ dān sù zhōu zhī. nǎi fēi zhuàn zì, zhào shí lǐ nèi shé. bù yí shí ér zhì, duī zhī tán shàng, gāo zhàng yú, bù zhī jǐ wàn tiáo ěr. hòu sì dà shé, gè zhǎng sān zhàng, wěi rú jí tǒng, pán qí duī shàng. shí bǎi yú bù cǎo mù, shèng xià jǐn jiē huáng luò. jiǎ nǎi diē zú pān yuán shàng qí shé duī zhī shàng, yǐ qīng xiǎo qiāo sì dà shé nǎo yuē: qiǎn rǔ zuò wǔ zhǔ, zhǎng jiè nèi zhī shé, yān de shǐ dú hài rén? shì zhě jí zhù, fēi zhě jí qù.
遂立壇於桑林中,廣四丈,以丹素周之。乃飛篆字,召十里內蛇。不移時而至,堆之壇上,高丈余,不知幾萬條耳。後四大蛇,各長三丈,偉如汲桶,蟠其堆上。時百餘步草木,盛夏盡皆黃落。甲乃跌足攀緣上其蛇堆之上,以青筱敲四大蛇腦曰:「遣汝作五主,掌界內之蛇,焉得使毒害人?是者即住,非者即去。」
jiǎ què xià, shé duī bēng dǎo, dà shé xiān qù, xiǎo shé jì wǎng, yǐ zhì yú jīng zhǐ yǒu yī xiǎo shé, tǔ sè, xiào zhù, qí zhǎng chǐ yú, bèi rán bù qù.
甲卻下,蛇堆崩倒,大蛇先去,小蛇繼往,以至於荊只有一小蛇,土色,肖箸,其長尺余,倍然不去。
jiǎ lìng yì zǎi lái, chuí zú, chì shé shōu qí dú. shé chū zhǎn suō, nán zhī. jiǎ yòu chì zhī, rú yǒu wù cù zhī, zhǐ kě zhǎng shù cùn ěr, yǒu gāo liú chū qí bèi, bù dé yǐ ér zhāng kǒu xiàng chuāng xī zhī. zǎi jué qí nǎo nèi yǒu wù, rú zhēn zǒu xià. shé suì liè pí chéng shuǐ, zhǐ yǒu jǐ gǔ zài dì. zǎi suì wú kǔ, hòu yí zhī jīn bó. shí wéi yáng yǒu bì shēng, yǒu cháng nòng shé yú tiáo, rì xì yú huán huì, suì dà yǒu zī chǎn, ér jiàn dà dì. jí zú, qí zi yù qí dì, wú nài qí shé, yīn yǐ jīn bó zhào jiǎ. jiǎ zhì, yǔ yī fú, fēi qí shé guò chéng yuán zhī wài. shǐ huò dé zhái. jiǎ hòu zhì fú liáng xiàn, shí bī chūn fēng, yǒu chá yuán zhī nèi, sù yǒu shé dú, rén bù gǎn chuài qí míng, bì zhě yǐ shù shí rén, yì rén zhī jiǎ zhī shén shù, liǎn jīn bó, lìng qù qí hài. jiǎ lì tán, zhào shé wáng, yǒu yī dà shé rú gǔ, zhǎng zhàng yú, huàn rán jǐn sè, qí cóng zhě wàn tiáo, ér dà zhě dú dēng tán, yǔ jiǎ jiào qí shù.
甲令異宰來,垂足,叱蛇收其毒。蛇初展縮,難之。甲又叱之,如有物促之,只可長數寸耳,有膏流出其背,不得已而張口向瘡吸之。宰覺其腦內有物,如針走下。蛇遂裂皮成水,只有脊骨在地。宰遂無苦,厚遺之金帛。時維揚有畢生,有常弄蛇於條,日戲於闤闠,遂大有資產,而建大第。及卒,其子鬻其第,無奈其蛇,因以金帛召甲。甲至,與一符,飛其蛇過城垣之外。始貨得宅。甲後至浮梁縣,時逼春風,有茶園之內,素有蛇毒,人不敢啜其茗,斃者已數十人,邑人知甲之神術,斂金帛,令去其害。甲立壇,召蛇王,有一大蛇如股,長丈余,煥然錦色,其從者萬條,而大者獨登壇,與甲較其術。
shé jiàn lì, shǒu lóng shù chǐ, yù guò jiǎ zhī shǒu jiǎ yǐ zhàng shàng zhǔ qí mào ér gāo yān. shé shǒu jìng kùn, bù néng yú jiǎ zhī mào, shé nǎi lù wèi shuǐ, yú shé jiē bì. tǎng ruò shé shǒu yú jiǎ, jí jiǎ wèi shuǐ yān. cóng cǐ míng yuán suì jué qí dú huī. jiǎ hòu jū máo shān xué dào, zhì jīn yóu zài yān.
蛇漸立,首隆數尺,欲過甲之首;甲以杖上拄其帽而高焉。蛇首竟困,不能逾甲之帽,蛇乃路為水,余蛇皆斃。倘若蛇首逾甲,即甲為水焉。從此茗園遂絕其毒虺。甲後居茅山學道,至今猶在焉。