kāng xī jiǎ zǐ bā yuè
康熙甲子八月
dié liàn huā fù mò zhān jīn dào páo bái xū shàng
【蝶恋花】(副末毡巾、道袍、白须上)
gǔ dǒng xiān shēng shuí shì wǒ? fēi yù fēi tóng, mǎn miàn bāo jiāng guǒ. shèng pò cán hún wú bàn huǒ, shí rén zhǐ xiào hé xū duǒ.
古董先生谁似我?非玉非铜,满面包浆裹。剩魄残魂无伴伙,时人指笑何须躲。
jiù hèn tián xiōng yī bǐ mǒ, yù jiǔ féng gē, suí chù liú jiē kě. zi xiào chén zhōng wàn shì tuǒ, xiū sī gèng chī rén shēn guǒ.
旧恨填胸一笔抹,遇酒逢歌,随处留皆可。子孝臣忠万事妥,休思更吃人参果。
rì lì táng yú shì, huā kāi jiǎ zǐ nián shān zhōng wú kòu dào, dì shàng zǒng shén xiān. lǎo fū yuán shì nán jīng tài cháng sì yí gè zàn lǐ, jué wèi bù zūn, xìng míng kě yǐn. zuì xǐ wú huò wú zāi, huó le jiǔ shí qī suì, yuè lì duō shǎo xīng wáng, yòu dào shàng yuán jiǎ zǐ. yáo shùn lín xuān, yǔ gāo zài wèi chǔ chù sì mín ān lè, nián nián wǔ gǔ fēng dēng. jīn nǎi kāng xī èr shí sān nián, jiàn le xiáng ruì yī shí èr zhǒng.
日丽唐虞世,花开甲子年;山中无寇盗,地上总神仙。老夫原是南京太常寺一个赞礼,爵位不尊,姓名可隐。最喜无祸无灾,活了九十七岁,阅历多少兴亡,又到上元甲子。尧舜临轩,禹皋在位;处处四民安乐,年年五谷丰登。今乃康熙二十三年,见了祥瑞一十二种。
nèi wèn jiè qǐng wèn nà jǐ zhǒng xiáng ruì?
(内问介)请问那几种祥瑞?
qū zhǐ jiè hé chū tú, luò chū shū, jǐng xīng míng, qìng yún xiàn, gān lù jiàng, gāo yǔ líng, fèng huáng jí, qí lín yóu, míng jiá fā, zhī cǎo shēng, hǎi wú bō, huáng hé qīng. jiàn jiàn jù quán, qǐ bù kě hè! lǎo fū xīn féng shèng shì, dào chù áo yóu. zuó zài tài píng yuán zhōng, kàn yī běn xīn chū chuán qí, míng wéi táo huā shàn, jiù shì míng cháo mò nián nán jīng jìn shì. jiè lí hé zhī qíng, xiě xīng wáng zhī gǎn, shí shì shí rén, yǒu píng yǒu jù. lǎo fū bù dàn ěr wén, jiē céng yǎn jiàn. gèng kě xǐ bǎ lǎo fū shuāi tài, yě lā shàng le pái chǎng, zuò le yí gè fù mò jiǎo sè rě de ǎn kū yī huí, xiào yī huí, nù yī huí, mà yī huí. nà mǎn zuò bīn kè, zěn xiǎo de wǒ lǎo fū jiù shì xì zhōng zhī rén!
(屈指介)河出图,洛出书,景星明,庆云现,甘露降,膏雨零,凤凰集,麒麟游,蓂荚发,芝草生,海无波,黄河清。件件俱全,岂不可贺!老夫欣逢盛世,到处遨游。昨在太平园中,看一本新出传奇,名为《桃花扇》,就是明朝末年南京近事。借离合之情,写兴亡之感,实事实人,有凭有据。老夫不但耳闻,皆曾眼见。更可喜把老夫衰态,也拉上了排场,做了一个副末脚色;惹的俺哭一回,笑一回,怒一回,骂一回。那满座宾客,怎晓得我老夫就是戏中之人!
nèi qǐng wèn zhè běn hǎo xì, shì hé rén zhù zuò?
(内)请问这本好戏,是何人著作?
dá liè wèi bù zhī, cóng lái tián cí míng jiā, bù zháo xìng shì. dàn kàn tā yǒu bāo yǒu biǎn, zuò chūn qiū bì lài zǔ chuán kě yǒng kě gē, zhèng yǎ sòng qǐ wú tíng xùn!
(答)列位不知,从来填词名家,不着姓氏。但看他有褒有贬,作春秋必赖祖传;可咏可歌,正雅颂岂无庭训!
nèi zhè děng shuō lái, yí dìng shì yún tíng shān rén le.
(内)这等说来,一定是云亭山人了。
dá nǐ dào shì nà gè lái?
(答)你道是那个来?
nèi jīn rì guān shang yǎ huì, jiù yào yǎn zhè běn chuán qí. nǐ lǎo jì xì jiù rén, yòu qiě tīng guò xīn qǔ, hé bù bǎ chuán qí shǐ mò, yù xiān pū xù yī fān, dà jiā xǐ ěr?
(内)今日冠裳雅会,就要演这本传奇。你老既系旧人,又且听过新曲,何不把传奇始末,预先铺叙一番,大家洗耳?
dá yǒu zhāng dào shì de mǎn tíng fāng cí, gē lái qǐng jiào bà:
(答)有张道士的《满庭芳》词,歌来请教罢:
mǎn tíng fāng
【满庭芳】
gōng zǐ hóu shēng, mò líng qiáo yù, qià xié nán guó jiā rén chán yán àn hài, luán fèng yī xiāo fēn. yòu zhí tiān fān dì fù, jù jiāng huái fān zhèn fēn yún. lì hūn zhǔ, zhēng gē xuǎn wǔ, dǎng huò qǐ jiān chén. liáng yuán nán zài xù, lóu tóu jī liè, yù dǐ chén lún. què lài sū wēng liǔ lǎo, jiě jiù yīn qín. bàn yè jūn táo xiāng zǒu, wàng yān bō shuí diào zhōng hún? táo huā shàn zhāi tán róu suì, wǒ yǔ zhǐ mí jīn.
公子侯生,秣陵侨寓,恰偕南国佳人;谗言暗害,鸾凤一宵分。又值天翻地覆,据江淮藩镇纷纭。立昏主,征歌选舞,党祸起奸臣。良缘难再续,楼头激烈,狱底沉沦。却赖苏翁柳老,解救殷勤。半夜君逃相走,望烟波谁吊忠魂?桃花扇、斋坛揉碎,我与指迷津。
nèi miào, miào, zhǐ shì qǔ diào kēng qiāng, yī shí bù néng lǐng huì, hái qiú zǒng kuò shù jù. dá dài wǒ shuō lái:
(内)妙,妙,只是曲调铿锵,一时不能领会,还求总括数句。(答)待我说来:
jiān mǎ ruǎn zhōng wài fú cháng jiàn, qiǎo liǔ sū wǎng lái qiān mì xiàn
奸马阮中外伏长剑,巧柳苏往来牵密线;
hóu gōng zǐ duàn chú huā yuè yuán, zhāng dào shì guī jié xīng wáng àn.
侯公子断除花月缘,张道士归结兴亡案。
dào yóu wèi liǎo, nà gōng zǐ zǎo yǐ dēng chǎng, liè wèi qǐng kàn.
道犹未了,那公子早已登场,列位请看。