jīn shì jǔ shì chǐ bù zhī bèi, yǔ fū shǒu zhū dài tù zhī liú, shì bù shù fù ér jǐng zhě yě. yǔ zhòu liáo liáo, qiú yī háo zhě, ān dé zāi? jiā tú sì bì, yī zhì qiān jīn, háo zhī dǎn xìng hān luò bǐ, pō mò qiān yán, háo zhī cái wǒ cái bì yòng, huáng jīn fù lái, háo zhī yǔ. fū háo jì bù kě dé, ér hòu shì tì tǎng zhī shì, huò yǐ yī yán yī zì xiě qí bù píng, yòu ān yǔ chén chén gù zhǐ tóng wèi xiāo méi hū! jí háo dì shí.
今世矩視尺步之輩,與夫守株待兔之流,是不束縛而阱者也。宇宙寥寥,求一豪者,安得哉?家徒四壁,一擲千金,豪之膽;興酣落筆,潑墨千言,豪之才;我才必用,黃金復來,豪之語。夫豪既不可得,而後世倜儻之士,或以一言一字寫其不平,又安與沉沉故紙同為銷沒乎!集豪第十。
táo huā mǎ shàng, chūn shān shào nián xiá qì bèi yè zhāi zhōng, yè nà lǎo qù chán xīn.
桃花馬上,春衫少年俠氣;貝葉齋中,夜衲老去禪心。
yuè sè jiāng shēng, fù shā xiōng zhōng qiū hè sōng yīn huā yǐng, zhēng cán jú shàng shān hé.
岳色江聲,富煞胸中丘壑;松陰花影,爭殘局上山河。
jì suī fú lì, zú néng qiān lǐ hú jí chuí chì, zhì zài jiǔ xiāo.
驥雖伏櫪,足能千里;鵠即垂翅,志在九霄。
gè gè tí shī, xiě bù jǐn qiān qiū huā yuè rén rén zuò huà, miáo bù wán dà dì jiāng shān.
個個題詩,寫不盡千秋花月;人人作畫,描不完大地江山。
shī jiǔ xìng jiāng cán, shèng què lóu tóu jǐ míng yuè dēng lín qíng bù yǐ, píng fēn jiāng shàng bàn qīng shān.
詩酒興將殘,剩卻樓頭幾明月;登臨情不已,平分江上半青山。
xián xíng xiāo bái rì, xuán lǐ hè ǒu zì zhī náng sāo shǒu wèn qīng tiān, xié xiè tiǎo jīng rén zhī jù.
閒行消白日,懸李賀嘔字之囊;搔首問青天,攜謝朓驚人之句。
jiǎ yīng xióng zhuān xuè bù míng zhī jiàn, ruò ěr fēng máng, yù zhēn rén ér luò dǎn qióng háo jié guàn zuò wú mǐ zhī chuī, cǐ děng zuò yòng, dāng dà jì ér yáng méi.
假英雄專吷不鳴之劍,若爾鋒鋩,遇真人而落膽;窮豪傑慣作無米之炊,此等作用,當大計而揚眉。
shēn jū yuǎn sú, shàng chóu yí shān yǒu wén zòng yǐn dá dàn, yóu xiào zuì xiāng wú jì.
深居遠俗,尚愁移山有文;縱飲達旦,猶笑醉鄉無記。
lí chuáng bàn chuān, guǎn níng zhēn wú shī hū xuān miǎn bì gù, huá xīn xún fēi yǒu yě.
藜床半穿,管寧真吾師乎;軒冕必顧,華歆洵非友也。
chē chén mǎ zú zhī xià, lòu chū chǒu xíng, shēn shān qióng gǔ zhī zhōng, shèng xiē zhēn yǐng.
車塵馬足之下,露出醜形,深山窮谷之中,剩些真影。
tǔ hóng ní zhī qì zhě, guì xié fēng shuāng zhī sè yī rì yuè zhī guāng zhě, wú huái yǔ lù zhī sī.
吐虹霓之氣者,貴挾風霜之色;依日月之光者,毋懷雨露之私。
qīng jīn níng yuǎn, juǎn qiū jiāng wàn qǐng zhī bō miào bǐ zòng héng, wǎn kūn lún yī fēng zhī xiù.
清襟凝遠,卷秋江萬頃之波;妙筆縱橫,挽崑崙一峰之秀。
wén jī qǐ wǔ, liú kūn qí zhuàng shì zhī xióng xīn hū wén zhēng qǐ wǔ, jiā yè qí kāi shì zhī sù xīn hū?
聞雞起舞,劉琨其壯士之雄心乎;聞箏起舞,迦葉其開士之素心乎?
yǒu biàn tiān xià yīng jié rén shì, dú jǐn rén jiān wèi jiàn zhī shū.
友遍天下英傑人士,讀盡人間未見之書。
jiāo yǒu xū dài sān fēn xiá qì, zuò rén yào cún yī diǎn sù xīn.
交友須帶三分俠氣,做人要存一點素心。
qī shǒu dào dé zhě, jì mò yī shí yī ā quán biàn zhě, qī liáng wàn gǔ.
棲守道德者,寂寞一時;依阿權變者,淒涼萬古。
shēn shān qióng gǔ, néng lǎo jīng jì cái yóu jué hè duàn yá, nán yǐn líng wén qí zì.
深山窮谷,能老經濟才猷;絕壑斷崖,難隱靈文奇字。
xiàn cè jīn mén kǔ wèi shōu, guī xīn rì yè shuǐ dōng liú. piān zhōu zài dé chóu qiān hú, wén shuō jūn wáng bù shuì chóu.
獻策金門苦未收,歸心日夜水東流。扁舟載得愁千斛,聞說君王不稅愁。
shì shì bù kān píng, yǎn juàn shén yóu qiān gǔ shàng chén fēn yīng kě què, bì mén xīn zài wàn shān zhōng.
世事不堪評,掩卷神遊千古上;塵氛應可卻,閉門心在萬山中。
yīng xióng wèi zhuǎn zhī xióng tú, jiǎ zāo qiū wèi bà yè fēng liú bù jǐn zhī yú yùn, tuō huā gǔ wèi shēn shān.
英雄未轉之雄圖,假糟邱為霸業;風流不盡之餘韻,托花谷為深山。
zhàng fū xū yǒu yuǎn tú, yǎn kǒng rú lún, kě guài chù táng yàn què háo jié níng wú zhuàng zhì, fēng léng shì tiě, bù yōu dāng dào chái láng.
丈夫須有遠圖,眼孔如輪,可怪處堂燕雀;豪傑寧無壯志,風棱似鐵,不憂當道豺狼。
yún zhǎng xiāng huǒ, qiān zài biàn yú huá yí pō lǎo xìng zì, zhì jīn kǒu yú fù rú. yì qì jīng shén, bù kě mó miè.
雲長香火,千載遍於華夷;坡老姓字,至今口於婦孺。意氣精神,不可磨滅。
jù chuáng dā ěr, tīng háo shì zhī tán fēng bǎ zhǎn xīng rán, kàn jiǔ rén zhī zuì tài.
據床嗒爾,聽豪士之談鋒;把盞惺然,看酒人之醉態。
dēng gāo yuǎn tiào, diào gǔ xún yōu, guǎng xiōng zhōng zhī qiū hè, yóu wù wài zhī wén zhāng.
登高遠眺,弔古尋幽,廣胸中之丘壑,游物外之文章。
xuě jì qīng jìng, fā yú mèng xiǎng. cǐ jiān dàn yǒu huāng shān dà jiāng, xiū zhú gǔ mù.
雪霽清境,發於夢想。此間但有荒山大江,修竹古木。
měi yǐn cūn jiǔ hòu, yè zhàng fàng jiǎo, bù zhī yuǎn jìn, yì kuàng rán tiān zhēn.
每飲村酒後,曳杖放腳,不知遠近,亦曠然天真。
wáng zhòng zǔ yǒu hǎo xíng yí, měi lǎn jìng zì zhào, yuē: wáng wén kāi nà shēng níng xīn ér?
王仲祖有好形儀,每覽鏡自照,曰:「王文開那生寧馨兒?」
máo chéng qī suì shàn shǔ duì, zhū xǐ zhī zhě zèng yǐ jīn qián, guī zhì zhī yuē, wú yóu báo sū qín dǒu dà, ān shì cǐ dèng tōng mǐ mǐ!
毛澄七歲善屬對,諸喜之者贈以金錢,歸擲之曰,「吾猶薄蘇秦斗大,安事此鄧通靡靡!」
liáng gōng shí jiàn yī shì yú lǐ yú lín, shì yù yǐ xiè liáng, yuē: wú yǒu zhǎng shēng shù, bù xī wèi gōng shòu. liáng yuē: wú míng zài tiān dì jiān, zhǐ kǒng shèng zhe bù liǎo, ān yòng zhǎng shēng!
梁公實薦一士於李於麟,士欲以謝梁,曰:「吾有長生術,不惜為公授。」梁曰:「吾名在天地間,只恐盛着不了,安用長生!」
gāo yán chéng xiào hǔ zhī fēng, háo jǔ pò yǒng shān zhī làng.
高言成嘯虎之風,豪舉破涌山之浪。
jīn huái guì shū lǎng, bù yí tài chěng háo huá wén zì yào xióng qí, bù yí gù qiú jì mò.
襟懷貴疏朗,不宜太逞豪華;文字要雄奇,不宜故求寂寞。
xuán tà dài xián shì, qǐ yuē jiāo qíng yǐ hū tóu xiá liú hǎo bīn, bù guò jiǔ xìng ér yǐ.
懸榻待賢士,豈曰交情已乎;投轄留好賓,不過酒興而已。
cái yǐ qì xióng, pǐn yóu xīn dìng.
才以氣雄,品由心定。
jì bǐ hǎi zé wèi zhōu háng, chěng wén yòu zé wèi yǔ yì.
濟筆海則為舟航,騁文囿則為羽翼。
xiōng zhōng wú sān wàn juǎn shū, yǎn zhōng wú tiān xià qí shān chuān, wèi bì néng wén. zòng néng, yì wú háo jié yǔ ěr.
胸中無三萬卷書,眼中無天下奇山川,未必能文。縱能,亦無豪傑語耳。
shān chú shī fǔ, duàn zhī yǐ jiàn. kè zhì wú zhěn, jiě qín zì gòng. guàn pén kuì sàn, qìng wèi zhù xǐ. gài bù nuǎn zú, fù zhī yǐ suō.
山廚失斧,斷之以劍。客至無枕,解琴自供。盥盆潰散,磬為注洗。蓋不暖足,覆之以蓑。
mèng zōng shǎo yóu xué, qí mǔ zhì shí èr fú bèi, yǐ zhāo xián shì gòng wò, shù dé wén jūn zǐ zhī yán.
孟宗少遊學,其母制十二幅被,以招賢士共臥,庶得聞君子之言。
zhāng yān wù yú hǎi jì, yào guāng jǐng yú hé zhǔ chéng tiān liáng ér hào dàng, kòu dì hūn ér yán zhù.
張煙霧於海際,耀光景於河渚;乘天梁而皓盪,叩帝閽而延佇。
shēng yù kě jǐn, jiāng tiān bù kě jǐn dān qīng kě qióng, shān sè bù kě qióng.
聲譽可盡,江天不可盡;丹青可窮,山色不可窮。
wén qiū kōng hè lì, lìng rén yì gǔ xiān xiān kàn hǎi shàng lóng téng, jué wǒ zhuàng xīn bó bó.
聞秋空鶴唳,令人逸骨仙仙;看海上龍騰,覺我壯心勃勃。
míng yuè zài tiān, qiū shēng zài shù, zhū bó juǎn xiào yǐ gāo lóu cāng tái zài dì, chūn jiǔ zài hú, yù shān tuí zuì mián fāng cǎo.
明月在天,秋聲在樹,珠箔卷嘯倚高樓;蒼苔在地,春酒在壺,玉山頹醉眠芳草。
xiōng zhōng zì shì qí, chéng fēng pò làng, píng tūn wàn qǐng cāng máng jiǎo dǐ yóu lái kuò, lì xiǎn qióng yōu, fēi dù qiān xún yǎo ǎi.
胸中自是奇,乘風破浪,平吞萬頃蒼茫;腳底由來闊,歷險窮幽,飛度千尋杳靄。
měi cóng bái mén guī, jiàn jiāng shān wēi yí, cǎo mù cāng yù. rén cháng yán jiā, wǒ jué shì bié lí rén cháng zhōng yī duàn suān chǔ qì ěr.
每從白門歸,見江山逶迤,草木蒼鬱。人常言佳,我覺是別離人腸中一段酸楚氣耳。
fàng bù chū zēng rén miàn kǒng, luò zài jiǔ bēi diū bù xià lián shì xīn cháng, jì zhī shī jù.
放不出憎人面孔,落在酒杯;丟不下憐世心腸,寄之詩句。
chūn dào shí qiān měi jiǔ, wèi huā xǐ zhuāng yè lái yī piān míng xiāng, yǔ yuè xūn pò.
春到十千美酒,為花洗妝;夜來一片名香,與月薰魄。
rěn dào shú chù zé yōu huàn xiāo, dàn dào zhēn shí zé tiān dì zhuì.
忍到熟處則憂患消,淡到真時則天地贅。
xūn xūn shú dú lí sāo, xiào bó wài gǎn yuē bìng jiē míng shì lù lù cháng chéng sè xiào, ā nú bèi guǒ rán jǐn shì jiā ér.
醺醺熟讀《離騷》,孝伯外敢曰並皆名士;碌碌常承色笑,阿奴輩果然儘是佳兒。
yún pò yuè kuī huā hǎo chù, yè shēn huā shuì yuè míng zhōng.
雲破月窺花好處,夜深花睡月明中。
sān chūn huā niǎo yóu kān shǎng, qiān gǔ wén zhāng zhǐ zì zhī. wén zhāng zì shì kān qiān gǔ, huā niǎo sān chūn zhǐ jǐ shí.
三春花鳥猶堪賞,千古文章只自知。文章自是堪千古,花鳥三春只幾時。
shì dài fū xiōng zhōng wú sān dòu mò, hé yǐ yùn guǎn chéng? rán kǒng yùn niàng sù chén, chū zhī wú guāng zé ěr.
士大夫胸中無三斗墨,何以運管城?然恐醞釀宿陳,出之無光澤耳。
jué jīn yú shì zhě, jiàn jīn ér bù jiàn rén pōu shēn cáng zhū zhě, ài zhū ér wàng zì ài. yǔ fū jué xìng mìng yǐ tāo fù guì, zòng shì yù yǐ qiāng shēng zhě hé yì?
攫金於市者,見金而不見人;剖身藏珠者,愛珠而忘自愛。與夫決性命以饕富貴,縱嗜欲以戕生者何異?
shuō bù jǐn shān shuǐ hǎo jǐng, dàn fù chén yín dāng bù qǐ shì tài yán liáng, wéi yǒu bì hù.
說不盡山水好景,但付沉吟;當不起世態炎涼,惟有閉戶。
chù shì dāng yú rè dì sī lěng, chū shì dāng yú lěng dì qiú rè.
處世當於熱地思冷,出世當於冷地求熱。
bàn dà shì zhě, fěi dú yǐ yì qì shèng, gài yì qí zhì lüè jué yě, gù fù qì xióng xíng, lì zú yǐ zhé gōng hóu, chū qí zhì suàn, shì zú yǐ hài ěr mù. rú cǐ rén zhě, jù qiān gǔ yǐ. jiē jiē! jīn shì tú xū yǔ ěr.
辦大事者,匪獨以意氣勝,蓋亦其智略絕也,故負氣雄行,力足以折公侯,出奇制算,事足以駭耳目。如此人者,俱千古矣。嗟嗟!今世徒虛語耳。
shuō jiàn tán bīng, jīn shēng hèn shǎo fēng hóu gǔ dēng gāo duì jiǔ, cǐ rì xiū yín liè shì gē.
說劍談兵,今生恨少封侯骨;登高對酒,此日休吟烈士歌。
shēn xǔ wèi zhī jǐ sǐ, yī jiàn yí mén, dào jīn xiá gǔ xiāng réng gǔ yāo bù wèi dū yóu zhé, wǔ dǒu péng zé, cóng gǔ gāo fēng qīng zhì jīn.
身許為知己死,一劍夷門,到今俠骨香仍古;腰不為督郵折,五斗彭澤,從古高風清至今。
jiàn jī qiū fēng, sì bì rú wén guǐ xiào qín dàn yè yuè, kōng shān yǐn dòng yuán hào.
劍擊秋風,四壁如聞鬼嘯;琴彈夜月,空山引動猿號。
zhuàng zhì fèn mèn nán xiāo, gāo rén qíng shēn yī wǎng.
壯志憤懣難消,高人情深一往。
xiān dá xiào dàn guān, xiū xiàng hóu mén qīng yè jū xiāng zhī yóu àn jiàn, mò cóng shì lù àn tóu zhū.
先達笑彈冠,休向侯門輕曳裾;相知猶按劍,莫從世路暗投珠。