tiān xià yǒu yī yán zhī wēi, ér qiān gǔ rú xīn, yī zì zhī yì, ér bǎi shì rú jiàn zhě, ān kě mǐn miè zhī? gù fēng léi yǔ lù, tiān zhī líng, shān chuān míng wù, dì zhī líng, yǔ yán wén zì, rén zhī líng bì sān cái zhī yòng, wú fēi yī líng yǐ shén qí jiān, ér yòu hé kě mǐn miè zhī? jí líng dì sì.
天下有一言之微,而千古如新,一字之義,而百世如見者,安可泯滅之?故風雷雨露,天之靈,山川名物,地之靈,語言文字,人之靈;畢三才之用,無非一靈以神其間,而又何可泯滅之?集靈第四。
tóu cì kōng láo, yuán fēi shēng jì yè jū zì qū, qǐ shì jiāo yóu.
投刺空勞,原非生計;曳裾自屈,豈是交遊。
shì yù kuài yì chù dāng zhuǎn, yán yù kuài yì chù dāng zhù.
事遇快意處當轉,言遇快意處當住。
jiǎn wèi xián dé, bù kě zhuó yì qiú xián pín shì měi chēng, zhǐ shì nán jū qí měi.
儉為賢德,不可着意求賢;貧是美稱,只是難居其美。
zhì yào gāo huá, qù yào dàn bó.
志要高華,趣要淡泊。
yǎn lǐ wú diǎn huī chén, fāng kě dú shū qiān juǎn xiōng zhōng méi xiē zhā zǐ, cái néng chù shì yī fān.
眼裡無點灰塵,方可讀書千卷;胸中沒些渣滓,才能處世一番。
méi shàng jǐ fēn chóu, qiě qù guān qí zhuó jiǔ xīn zhōng duō shǎo lè, zhǐ lái zhǒng zhú jiāo huā.
眉上幾分愁,且去觀棋酌酒;心中多少樂,只來種竹澆花。
máo wū zhú chuāng, pín zhōng zhī qù, hé xū jiǎo dào lǐ hóu mén cǎo tiē huà pǔ, xián lǐ suǒ xū, zhí píng xīn yóu yáng zi zhái.
茅屋竹窗,貧中之趣,何須腳到李侯門;草帖畫譜,閒里所需,直憑心游楊子宅。
hǎo xiāng yòng yǐ xūn dé, hǎo zhǐ yòng yǐ chuí shì, hǎo bǐ yòng yǐ shēng huā, hǎo mò yòng yǐ huàn cǎi, hǎo chá yòng yǐ dí fán, hǎo jiǔ yòng yǐ xiāo yōu.
好香用以熏德,好紙用以垂世,好筆用以生花,好墨用以煥彩,好茶用以滌煩,好酒用以消憂。
shēng sè yú qíng, hé ruò jìng jǐ míng chuāng, yī zuò xī qǐng lì róng chí niàn, hé ruò míng shān shèng jǐng, yī dēng lín shí.
聲色娛情,何若淨幾明窗,一坐息頃;利榮馳念,何若名山勝景,一登臨時。
zhú lí máo shè, shí wū huā xuān, sōng bǎi qún yín, téng luó yì jǐng liú shuǐ rào hù, fēi quán guà yán yān xiá yù qī, lín hè jiāng míng. zhōng chù yě sǒu shān wēng sì wǔ, yǔ yǐ xián shēn, zuò cǐ zhōng zhǔ rén. zuò chén hóng zhú, kàn biàn qīng shān, xiāo wǒ qíng cháng, rèn tā lěng yǎn.
竹籬茅舍,石屋花軒,松柏群吟,藤蘿翳景;流水繞戶,飛泉掛檐;煙霞欲棲,林壑將瞑。中處野叟山翁四五,予以閒身,作此中主人。坐沉紅燭,看遍青山,消我情腸,任他冷眼。
wèn fù suǒ niàng, wèng yǒu xīn chú hū tóng zhǔ chá, mén lín hào kè.
問婦索釀,瓮有新芻;呼童煮茶,門臨好客。
huā qián jiě pèi, hú shàng tíng ráo, nòng yuè fàng gē, cǎi lián gāo zuì qíng yún wēi niǎo, yú dí cāng làng, huá jù yī chuí, jiāng shān gòng zhì.
花前解佩,湖上停橈,弄月放歌,採蓮高醉;晴雲微裊,漁笛滄浪,華句一垂,江山共峙。
xiōng zhōng yǒu líng dān yī lì, fāng néng diǎn huà sú qíng, bǎi tuō shì gù.
胸中有靈丹一粒,方能點化俗情,擺脫世故。
dú zuò dān fáng, xiāo rán wú shì, pēng chá yī hú, shāo xiāng yī zhù, kàn dá mó miàn bì tú. chuí lián shǎo qǐng, bù jué xīn jìng shén qīng, qì róu xī dìng, méng méng rán rú hùn dùn jìng jiè, yì zhě yī dá mó yǔ zhī chéng chá ér jiàn má gū yě.
獨坐丹房,瀟然無事,烹茶一壺,燒香一炷,看達摩面壁圖。垂簾少頃,不覺心淨神清,氣柔息定,濛濛然如混沌境界,意者揖達摩與之乘槎而見麻姑也。
wú duān yāo yě, zhōng chéng quán xià kū lóu yǒu fèn gōng míng, zì shì mèng zhōng hú dié.
無端妖冶,終成泉下骷髏;有分功名,自是夢中蝴蝶。
lěi yuè dú chù, yī shì xiāo tiáo qǔ yún xiá wèi bàn lǚ, yǐn qīng sōng wèi xīn zhī. huò zhì zǐ lǎo wēng, xián zhōng lái guò, zhuó jiǔ yī hú, dūn chī yī yú, xiāng gòng kāi xiào kǒu, suǒ tán fú shēng xián huà, jué bù jí shì cháo. kè qù guān mén, le wú bào xiè, rú shì bì yú shēng zú yǐ.
累月獨處,一室蕭條;取雲霞為伴侶,引青松為心知。或稚子老翁,閒中來過,濁酒一壺,蹲鴟一盂,相共開笑口,所談浮生閒話,絕不及市朝。客去關門,了無報謝,如是畢餘生足矣。
bàn wù bái yún gēng bù jǐn, yī tán míng yuè diào wú hén.
半塢白雲耕不盡,一潭明月釣無痕。
máo yán wài, hū wén quǎn fèi jī míng, huǎng shì yún zhōng shì jiè zhú chuāng xià, wéi yǒu chán yín què zào, fāng zhī jìng lǐ qián kūn.
茅檐外,忽聞犬吠雞鳴,恍似雲中世界;竹窗下,唯有蟬吟鵲噪,方知靜里乾坤。
rú jīn xiū qù biàn xiū qù, ruò mì le shí wú le shí. ruò néng xíng lè, jí jīn biàn hǎo kuài huó. shēn shàng wú bìng, xīn shàng wú shì, chūn niǎo shì shēng gē, chūn huā shì fěn dài. xián dé yī kè, jí wèi yī kè zhī lè, hé bì qíng yù nǎi wèi lè yé?
如今休去便休去,若覓了時無了時。若能行樂,即今便好快活。身上無病,心上無事,春鳥是笙歌,春花是粉黛。閒得一刻,即為一刻之樂,何必情慾乃為樂耶?
kāi yǎn biàn jué tiān dì kuò, wō gǔ fēi kuáng lín wò bù zhī hán shǔ, shàng chuáng kōng suàn.
開眼便覺天地闊,撾鼓非狂;林臥不知寒暑,上床空算。
wéi jiǎn kě yǐ zhù lián, wéi shù kě yǐ chéng dé.
惟儉可以助廉,惟恕可以成德。
shān zé wèi bì yǒu yì shì, yì shì wèi bì zài shān zé.
山澤未必有異士,異士未必在山澤。
yè jìng liù gēn chéng huì yǎn, shēn wú yī wù dào máo ān.
業淨六根成慧眼,身無一物到茅庵。
rén shēng mò rú xián, tài xián fǎn shēng è yè rén shēng mò rú qīng, tài qīng fǎn lèi sú qíng.
人生莫如閒,太閒反生惡業;人生莫如清,太清反類俗情。
bú shì yī fān hán chè gǔ, zěn de méi huā pū bí xiāng. niàn tóu shāo huǎn shí, pián yí zhuāng sòng yī biàn.
不是一番寒徹骨,怎得梅花撲鼻香。念頭稍緩時,便宜莊誦一遍。
mèng yǐ zuó rì wèi qián shēn, kě yǐ jīn xī wèi lái shì.
夢以昨日為前身,可以今夕為來世。
dú shǐ yào nài é zì, zhèng rú dēng shān nài zè lù, dǎo xuě nài wēi qiáo, xián jū nài sú hàn, kàn huā nài è jiǔ, cǐ fāng dé lì.
讀史要耐訛字,正如登山耐仄路,蹈雪耐危橋,閒居耐俗漢,看花耐惡酒,此方得力。
shì wài jiāo qíng, wéi shān ér yǐ. xū yǒu dà guān yǎn, jì shèng jù, jiǔ zhù yuán, fāng xǔ yǔ zhī mò nì.
世外交情,惟山而已。須有大觀眼,濟勝具,久住緣,方許與之莫逆。
jiǔ shān sàn qiáo jī, sú jiān cháng yáng zì sì, yù jiā shān shuǐ chù, pán bó jī jù, sì gù wú rén, zé huà rán zhǎng xiào, shēng zhèn lín mù yǒu kè zào tà yǔ yǔ, duì yuē: yú fāng yóu huá xū, jiē xī huáng, wèi xiá lǐ jūn yǔ. kè zhī qù liú, xiāo rán bù yǐ wèi yì.
九山散樵跡,俗間徜徉自肆,遇佳山水處,盤礴箕踞,四顧無人,則劃然長嘯,聲振林木;有客造榻與語,對曰:「余方游華胥,接羲皇,未暇理君語。」客之去留,蕭然不以為意。
zé chí nà liáng, bù ruò xiān chú rè nǎo zhí biān qiú fù, hé rú jí qiǎn qióng chóu.
擇池納涼,不若先除熱惱;執鞭求富,何如急遣窮愁。
wàn hè shū fēng qīng, liǎng ěr wén shì yǔ, jí xū qiāo yù qìng sān shēng jiǔ tiān liáng yuè jìng, chū xīn sòng qí jīng, shèng shì zhuàng jīn zhōng bǎi xià.
萬壑疏風清,兩耳聞世語,急須敲玉磬三聲;九天涼月淨,初心誦其經,勝似撞金鐘百下。
wú shì ér yōu, duì jǐng bù lè, jí zì jiā yì bù zhī shì hé yuán gù, zhè biàn shì yī zuò huó dì yù, gèng shuō shén me tóng chuáng tiě zhù, jiàn shù dāo shān yě.
無事而憂,對景不樂,即自家亦不知是何緣故,這便是一座活地獄,更說甚麼銅床鐵柱,劍樹刀山也。
fán nǎo zhī chǎng, hé zhǒng bù yǒu, yǐ fǎ yǎn zhào zhī, xī chì xiē dǎo kōng huā.
煩惱之場,何種不有,以法眼照之,奚啻蠍蹈空花。
shàng gāo shān, rù shēn lín, qióng huí xī, yōu quán guài shí, wú yuǎn bú dào dào zé fú cǎo ér zuò, qīng hú ér zuì, zuì zé gèng xiāng zhěn jiè yǐ wò, yì yì shén shì, mèng yì tóng qù.
上高山,入深林,窮回溪,幽泉怪石,無遠不到;到則拂草而坐,傾壺而醉,醉則更相枕藉以臥,意亦甚適,夢亦同趣。
bì mén yuè fú shū, kāi mén jiē jiā kè, chū mén xún shān shuǐ, cǐ rén shēng sān lè.
閉門閱佛書,開門接佳客,出門尋山水,此人生三樂。
kè sàn mén jiōng, fēng wēi rì luò, bì yuè jiǎo jiǎo dāng kōng, huā yīn xú xú mǎn dì jìn yán niǎo sù, yuǎn sì zhōng míng, tú dāng chū shú, jiǔ wèng zhà kāi bù chéng bā yùn xīn shī, bì jìng yī gè sú qì.
客散門扃,風微日落,碧月皎皎當空,花陰徐徐滿地;近檐鳥宿,遠寺鐘鳴,荼鐺初熟,酒瓮乍開;不成八韻新詩,畢竟一個俗氣。
bù zuò fēng bō yú shì shàng, zì wú bīng tàn dào xiōng zhōng.
不作風波於世上,自無冰炭到胸中。
qiū yuè dāng tiān, xiān yún dōu jìng, lù zuò kōng kuò qù chù, qīng guāng lěng jìn, cǐ shēn rú zài shuǐ jīng gōng lǐ, lìng rén xīn dǎn chéng chè.
秋月當天,纖雲都淨,露坐空闊去處,清光冷浸,此身如在水晶宮裡,令人心膽澄澈。
yí zi huáng jīn mǎn qiè, bù rú jiào zǐ yī jīng.
遺子黃金滿篋,不如教子一經。
fán zuì gè yǒu suǒ yí. zuì huā yí zhòu, xí qí guāng yě zuì xuě yí yè, qīng qí sī yě zuì dé yì yí chàng, xuān qí hé yě zuì jiāng lí yí jī bō, zhuàng qí shén yě zuì wén rén yí jǐn jié zòu, wèi qí wǔ yě zuì jùn rén yí yì gōng yú jiā qí zhì, zhù qí nù yě zuì lóu yí shǔ, zī qí qīng yě zuì shuǐ yí qiū, fàn qí shuǎng yě. cǐ jiē shěn qí yí, kǎo qí jǐng, fǎn cǐ zé shī yǐn yǐ.
凡醉各有所宜。醉花宜晝,襲其光也;醉雪宜夜,清其思也;醉得意宜唱,宣其和也;醉將離宜擊缽,壯其神也;醉文人宜謹節奏,畏其侮也;醉俊人宜益觥盂加旗幟,助其怒也;醉樓宜暑,資其清也;醉水宜秋,泛其爽也。此皆審其宜,考其景,反此則失飲矣。
zhú fēng yī zhèn, piāo yáng chá zào shū yān méi yuè bàn wān, yǎn yìng shū chuāng cán xuě.
竹風一陣,飄颺茶灶疏煙;梅月半灣,掩映書窗殘雪。
chú lěng fēn shān cuì, lóu kōng rù shuǐ yān.
廚冷分山翠,樓空入水煙。
xián shū zhì yè tōng lín shuǐ nǐ diǎn huāng jū zuò xiǎo shān.
閒疏滯葉通鄰水;擬典荒居作小山。
cōng míng ér xiū jié, shàng dì gù lù qīng xū wén mò ér tān cán, míng guān bù shòu cí fù.
聰明而修潔,上帝固錄清虛;文墨而貪殘,冥官不受詞賦。
pò chú fán nǎo, èr gēng shān sì mù yú shēng jiàn chè xìng líng, yī diǎn yún táng yōu bō yǐng.
破除煩惱,二更山寺木魚聲;見徹性靈,一點雲堂優缽影。
xìng lái zuì dào luò huā qián, tiān dì jí wèi qīn zhěn jī xī zuò wàng pán shí shàng, gǔ jīn jǐn shǔ fú yóu.
興來醉倒落花前,天地即為衾枕;機息坐忘磐石上,古今盡屬蜉蝣。
lǎo shù zhuó huā, gèng jué shēng jī yù bó qiū qín nòng shé, zhuǎn lìng yōu xìng xiāo shū.
老樹着花,更覺生機鬱勃;秋禽弄舌,轉令幽興瀟疏。
wán dé xīn shàng zhī běn lái, fāng kě yán le xīn jǐn dé shì jiān zhī cháng dào, cái kān lùn chū shì.
完得心上之本來,方可言了心;盡得世間之常道,才堪論出世。
xuě hòu xún méi, shuāng qián fǎng jú, yǔ jì hù lán, fēng wài tīng zhú gù yě kè zhī xián qíng, shí wén rén zhī shēn qù.
雪後尋梅,霜前訪菊,雨際護蘭,風外聽竹;固野客之閒情,實文人之深趣。
jié yī cǎo táng, nán dòng tíng yuè, běi é méi xuě, dōng tài dài sōng, xī xiāo xiāng zhú zhōng jù jìn gāo sēng zhī fǎ, bā chǐ chén xiāng chuáng. yù bà wēn quán, tóu chuáng hān shuì, yǐ cǐ bì shǔ, jù bù lè yě?
結一草堂,南洞庭月,北蛾眉雪,東泰岱松,西瀟湘竹;中具晉高僧支法,八尺沉香床。浴罷溫泉,投床鼾睡,以此避暑,詎不樂也?
rén yǒu yī zì bù shí, ér duō shī yì yī jì bù cān, ér duō chán yì yī sháo bù rú, ér duō jiǔ yì yī shí bù xiǎo, ér duō huà yì dàn dàng gù yě.
人有一字不識,而多詩意;一偈不參,而多禪意;一勺不濡,而多酒意;一石不曉,而多畫意;淡宕故也。
yǐ kàn shì rén qīng bái yǎn, zhuǎn ér kàn shū, zé shèng xián zhī zhēn jiàn shí yǐ yì lùn rén cí huáng kǒu, zhuǎn ér lùn shǐ, zé zuǒ hú zhī zhēn shì fēi.
以看世人青白眼,轉而看書,則聖賢之真見識;以議論人雌黃口,轉而論史,則左狐之真是非。
shì dào quán měi chù, yuàn wǒ zhě bù néng kāi zhǐ zhāi zhī duān xíng dào zhì wū chù, ài wǒ zhě bù néng shī yǎn hù zhī fǎ.
事到全美處,怨我者不能開指摘之端;行到至污處,愛我者不能施掩護之法。
bì chū shì zhě, fāng néng rù shì, bù zé shì yuán yì duò bì rù shì zhě, fāng néng chū shì, bù zé kōng qù nán chí.
必出世者,方能入世,不則世緣易墮;必入世者,方能出世,不則空趣難持。
diào xìng zhī fǎ, jí zé pèi wéi, huǎn zé pèi xián xié qíng zhī fǎ, shuǐ zé cóng zhōu, lù zé cóng chē.
調性之法,急則佩韋,緩則佩弦;諧情之法,水則從舟,陸則從車。
cái rén zhī xíng duō fàng, dāng yǐ zhèng liǎn zhī zhèng rén zhī xíng duō bǎn, dāng yǐ qù tōng zhī.
才人之行多放,當以正斂之;正人之行多板,當以趣通之。
rén yǒu bù jí, kě yǐ qíng shù fēi yì xiāng gān, kě yǐ lǐ qiǎn. pèi cǐ liǎng yán, zú yǐ yóu shì.
人有不及,可以情恕;非義相干,可以理遣。佩此兩言,足以游世。
dōng qǐ yù chí, xià qǐ yù zǎo chūn shuì yù zú, wǔ shuì yù shǎo.
冬起欲遲,夏起欲早;春睡欲足,午睡欲少。
wú shì dāng xué bái lè tiān zhī tà rán, yǒu kè yí fǎng lǐ jiàn xūn zhī jī qìng.
無事當學白樂天之嗒然,有客宜仿李建勛之擊磬。
jiāo jū, zhū máo jié wū, yún xiá qī liáng dòng zhī jiān, zhú shù zài tīng zhōu zhī wài yǔ èr sān zhī tóng diào, wàng héng duì yǔ, lián jiē xiàng mò fēng tiān xuě yè, mǎi jiǔ xiāng hū cǐ shí jué qū shēng qì wèi, shí bèi shì yǐn.
郊居,誅茅結屋,雲霞棲梁棟之間,竹樹在汀洲之外;與二三之同調,望衡對宇,聯接巷陌;風天雪夜,買酒相呼;此時覺曲生氣味,十倍市飲。
wàn shì jiē yì mǎn zú, wéi dú shū zhōng shēn wú jǐn rén hé bù yǐ bù zhī zú yī niàn jiā zhī shū. yòu yún: dú shū rú fú yào, yào duō lì zì xíng.
萬事皆易滿足,惟讀書終身無盡;人何不以不知足一念加之書。又云:讀書如服藥,藥多力自行。
zuì hòu zhé zuò cǎo shū shí shù xíng, biàn jué jiǔ qì fú fú, cóng shí zhǐ chū yě.
醉後輒作草書十數行,便覺酒氣拂拂,從十指出也。
shū yǐn téng wèi jià, rén jiāng bì zuò yī.
書引藤為架,人將薜作衣。
cóng jiāng gān xī pàn, jī jù shí shàng, tīng shuǐ shēng hào hào chán chán, lín lín lěng lěng, qià sì yī bù tiān rán zhī lè yùn, yí yǒu xiāng líng zài shuǐ zhōng gǔ sè yě.
從江干溪畔,箕踞石上,聽水聲浩浩潺潺,粼粼冷冷,恰似一部天然之樂韻,疑有湘靈在水中鼓瑟也。
hóng zhōng dié shí, cháng lùn gāo xià, dàn yǒu mù yīn shuǐ qì, biàn zì chāo jué.
鴻中疊石,常論高下,但有木陰水氣,便自超絕。
duàn yóu fū xié sè, jiù sōng fēng jiàn xiǎng zhī jiān yuē, sān zhě jiē zì rán zhī shēng, zhèng hé lèi jù.
段由夫攜瑟,就松風澗響之間曰,三者皆自然之聲,正合類聚。
gāo wò xián chuāng, lǜ yīn qīng zhòu, tiān dì hé qí liáo kuò yě.
高臥閒窗,綠陰清晝,天地何其寥廓也。
shǎo xué qín shū, ǒu ài qīng jìng, kāi juǎn yǒu de, biàn xīn rán wàng shí jiàn shù mù jiāo yìng, shí niǎo biàn shēng, yì fù huān rán yǒu xǐ. cháng yán wǔ liù yuè, wò běi chuāng xià, yù liáng fēng zàn zhì, zì wèi xī huáng shàng rén.
少學琴書,偶愛清淨,開卷有得,便欣然忘食;見樹木交映,時鳥變聲,亦復歡然有喜。常言五六月,臥北窗下,遇涼風暫至,自謂羲皇上人。
kōng shān tīng yǔ, shì rén shēng rú yì shì. tīng yǔ bì yú kōng shān pò sì zhōng, hán yǔ wéi lú, kě yǐ shāo bài yè, pēng xiān sǔn.
空山聽雨,是人生如意事。聽雨必於空山破寺中,寒雨圍爐,可以燒敗葉,烹鮮筍。
niǎo tí huā luò, xīn rán yǒu huì yú xīn. qiǎn xiǎo nú, qiè yǐng zūn, gū bái jiǔ, jiào yī lí huā cí zhǎn jí qǔ shī juǎn, kuài dú yī guò yǐ yàn zhī, xiāo rán bù zhī qí zài chén āi jiān yě.
鳥啼花落,欣然有會於心。遣小奴,挈癭樽,酤白酒,釂一梨花瓷盞;急取詩卷,快讀一過以咽之,蕭然不知其在塵埃間也。
bì mén jí shì shēn shān, dú shū suí chù jìng tǔ.
閉門即是深山,讀書隨處淨土。
qiān yán jìng xiù, wàn hè zhēng liú, cǎo mù méng lóng qí shàng, ruò yún xìng xiá wèi.
千岩競秀,萬壑爭流,草木蒙籠其上,若雲興霞蔚。
cóng shān yīn dào shàng xíng, shān chuān zì xiāng yìng fā, shǐ rén yīng jiē bù xiá ruò qiū dōng zhī jì, yóu nán wèi huái.
從山陰道上行,山川自相映發,使人應接不暇;若秋冬之際,猶難為懷。
yù jiàn shèng rén qì xiàng, xū yú zì jǐ xiōng zhōng jié jìng shí guān zhī.
欲見聖人氣象,須於自己胸中潔淨時觀之。
zhí bǐ wéi píng yú shǒu shú, wèi wén měi shì yú kǒu zhàn.
執筆惟憑於手熟,為文每事於口占。
jī jù yú bān zhú lín zhōng, xǐ yǐ yú qīng jī shí shàng suǒ yǒu dào jí fàn shū, huò xiào chóu sì wǔ zì, huò cān fěng yī liǎng zhāng. chá bù shèn jīng, hú yì bù zào, xiāng bù shèn liáng, huī yì bù sǐ duǎn qín wú qū ér yǒu xián, zhǎng ōu wú qiāng ér yǒu yīn. jī qì fā yú lín yuè, hǎo fēng nì zhī shuǐ yá, ruò fēi xī huáng yǐ shàng, dìng yì jī ruǎn zhī jiān.
箕踞於班竹林中,徙倚於青磯石上;所有道笈梵書,或校讎四五字,或參諷一兩章。茶不甚精,壺亦不燥,香不甚良,灰亦不死;短琴無曲而有弦,長謳無腔而有音。激氣發於林樾,好風逆之水涯,若非羲皇以上,定亦稽阮之間。
wén rén shàn zé yí zhī, wén rén è zé xìn zhī, cǐ mǎn qiāng shā jī yě.
聞人善則疑之,聞人惡則信之,此滿腔殺機也。
shì jūn zǐ jǐn xīn lì jì, shǐ hǎi nèi shǎo tā bù dé, zé tiān yì zì rán shǎo tā bù dé, jí cǐ biàn shì lì mìng.
士君子盡心利濟,使海內少他不得,則天亦自然少他不得,即此便是立命。
dú shū bù dú biàn qì zhì, qiě néng yǎng jīng shén, gài lǐ yì shōu jī gù yě.
讀書不獨變氣質,且能養精神,蓋理義收緝故也。
zhōu xuán rén shì hòu, dāng sòng yī bù qīng jìng jīng diào sàng wèn jí hòu, dāng niàn yī tòng chě dàn gē.
周旋人事後,當誦一部清靜經;弔喪問疾後,當念一通扯淡歌。
wò shí bù xián yú xié, lì shí bù xián yú xì, yǐ shí bù xián yú báo, pén shí bù xián yú qiǎo, shān shí bù xián yú zhuō.
臥石不嫌於斜,立石不嫌於細,倚石不嫌於薄,盆石不嫌於巧,山石不嫌於拙。
yǔ guò shēng liáng jìng xián qíng, shì lín jiā dí yùn, yǔ qíng yún duàn yǔ zhú tīng zhī, shēng shēng rù fèi cháng.
雨過生涼境閒情,適鄰家笛韻,與晴雲斷雨逐聽之,聲聲入肺腸。
bù xī fèi, bì zhì yú kōng fá ér qiú rén bù shòu xiǎng, wú guài hū shǒu cái ér yí qiào.
不惜費,必至於空乏而求人;不受享,無怪乎守財而遺誚。
yuán tíng ruò wú yī duàn shān lín jǐng kuàng, zhǐ yǐ zhuàng lì xiāng xuàn, biàn jué sú qì pū rén.
園亭若無一段山林景況,只以壯麗相炫,便覺俗氣撲人。
cān xiá xī lù, liáo zhù hóng yán nòng yuè cháo fēng, xián xiāo bái rì.
餐霞吸露,聊駐紅顏;弄月嘲風,閒銷白日。
qīng zhī pǐn yǒu wǔ: dǔ biāo zhì, fā yàn sú zhī xīn, jiàn jīng jié, dòng chū chén zhī xiǎng, míng yuē qīng xìng zhī xù shū shǐ, néng qīn bǐ yàn, bù jǐng wù yǒu qù, zhǒng huā mù yǒu fāng, míng yuē qīng zhì zhǐ guǒ zhōng kuī qián, wǎ píng zhōng cáng sù, kùn dùn yú huāng yě, bìn qì hū xuè shǔ, míng yuē qīng kǔ zhǐ yōu pì zhī dān, kuā yǐ wèi gāo, hǎo yán dòng zhī yì, biāo yǐ wèi fàng, míng yuē qīng kuáng bó jí jīn gǔ, shì qíng quán shí, wén yùn dài yān xiá, xíng shì jué chén sú, míng yuē qīng qí.
清之品有五:睹標緻,發厭俗之心,見精潔,動出塵之想,名曰清興;知蓄書史,能親筆硯,布景物有趣,種花木有方,名曰清致;紙裹中窺錢,瓦瓶中藏粟,困頓於荒野,擯棄乎血屬,名曰清苦;指幽僻之耽,夸以為高,好言動之異,標以為放,名曰清狂;博極今古,適情泉石,文韻帶煙霞,行事絕塵俗,名曰清奇。
duì qí bù ruò guān qí, guān qí bù ruò dàn sè, dàn sè bù ruò tīng qín. gǔ yún: dàn shí qín zhōng qù, hé láo xián shàng yīn. sī yán xìn rán.
對棋不若觀棋,觀棋不若彈瑟,彈瑟不若聽琴。古云:「但識琴中趣,何勞弦上音。」斯言信然。
yì qiū wǎng yǐ, bó yá wǎng yǐ, qiān bǎi shì zhī xià, zhǐ cún yí pǔ, shì bù néng jǐn yǒu yì yú rén. wéi shī wén zì huà, zú wèi chuán shì zhī zhēn, chuí míng bù xiǔ. zǒng zhī shēn hòu míng, bù ruò shēng qián jiǔ ěr.
奕秋往矣,伯牙往矣,千百世之下,止存遺譜,似不能盡有益於人。唯詩文字畫,足為傳世之珍,垂名不朽。總之身後名,不若生前酒耳。
jūn zǐ suī bù guò xìn rén, jūn zǐ duàn bù guò yí rén.
君子雖不過信人,君子斷不過疑人。
rén zhǐ bǎ bù rú wǒ zhě jiào liàng, zé zì zhī zú.
人只把不如我者較量,則自知足。
zhé jiāo shuò shí, suī lèi biàn yú suì shí rè nǎo qīng liáng, yuán zhī zài yú xīn jìng. suǒ yǐ fú guó dōu wú hán shǔ, xiān dōu zhǎng shì sān chūn.
折膠鑠石,雖累變於歲時;熱惱清涼,原只在於心境。所以佛國都無寒暑,仙都長似三春。
niǎo qī gāo zhī, dàn shè nán jiā yú qián shēn yuān, wǎng diào bù jí shì yǐn yán xué, huò huàn yān zhì.
鳥棲高枝,彈射難加;魚潛深淵,網釣不及;士隱岩穴,禍患焉至。
yú shè ér dé jí ràng, yú qí ér dé zhēng zhū yú máng ér dé yī zhōu, yú xián ér dé cháo xǔ yú zuì ér dé qú tán, yú bìng ér dé lǎo zhuāng, yú yǐn shí yī fú chū zuò rù xī, ér dé kǒng zǐ.
於射而得楫讓,於碁而得征誅;於忙而得伊周,於閒而得巢許;於醉而得瞿曇,於病而得老莊,於飲食衣服、出作入息,而得孔子。
qián rén yún: zhòu duǎn kǔ yè zhǎng, hé bù bǐng zhú yóu? bù dāng cǎo cǎo kàn guò.
前人云:「晝短苦夜長,何不秉燭游?」不當草草看過。
yōu rén dài gǔ rén yǔ, dài gǔ rén xiào, dài gǔ rén fèn, jīn wén rén wèi wén shì zhī. yōu rén dēng tái xiào gǔ rén, xià tái hái yōu rén, jīn wén rén wèi wén yòu shì zhī. jiǎ lìng gǔ rén jiàn jīn wén rén, dāng hé rú fèn, hé rú xiào, hé rú yǔ?
優人代古人語,代古人笑,代古人憤,今文人為文似之。優人登台肖古人,下台還優人,今文人為文又似之。假令古人見今文人,當何如憤,何如笑,何如語?
kàn shū zhǐ yào lǐ lù tōng tòu, bù kě jū nì jiù shuō, gèng bù kě fù huì xīn shuō.
看書只要理路通透,不可拘泥舊說,更不可附會新說。
jiǎn ào bù kě wèi gāo, chǎn yú bù kě wèi qiān, kè bó bù kě wèi yán míng, tà rōng bù kě wèi kuān dà.
簡傲不可謂高,諂諛不可謂謙,刻薄不可謂嚴明,闒茸不可謂寬大。
zuò shī néng bǎ yǎn qián guāng jǐng, xiōng zhōng qíng qù, yī bǐ xiě chū, biàn shì zuò zhě, bù bì shuō táng shuō sòng.
作詩能把眼前光景,胸中情趣,一筆寫出,便是作者,不必說唐說宋。
shào nián xiū xiào lǎo nián diān, jí dào lǎo shí diān yì bān, zhǐ pà bú dào diān shí lǎo, lǎo nián hé xiá xiào shào nián.
少年休笑老年顛,及到老時顛一般,只怕不到顛時老,老年何暇笑少年。
jī hán kùn kǔ fú jiāng zhì yǐ, bǎo yù yàn yóu huò jiāng shēng yān.
饑寒困苦福將至已,飽飫宴遊禍將生焉。
dǎ tòu shēng sǐ guān, shēng lái yě bà, sǐ lái yě bà cān pò míng lì chǎng, dé le yě hǎo, shī le yě hǎo.
打透生死關,生來也罷,死來也罷;參破名利場,得了也好,失了也好。
hùn jī chén zhōng, gāo shì wù wài táo qíng bēi jiǔ, jì xìng piān yǒng cáng míng yī shí, shàng yǒu qiān gǔ.
混跡塵中,高視物外;陶情杯酒,寄興篇詠;藏名一時,尚友千古。
chī yǐ kuáng kè, kù hǎo bīn péng xián zāi xì jūn, wú wéi fū zǐ. zuì rén yíng zuò, zān jū bàn jǐn jiǔ jiā shí kè mǎn táng, píng wèng bù lí mǐ sì. dēng zhú yíng yíng, qiě dān yè zhuó cuàn yān jì jì, ān wèn chén chuī. shēng lái bù jiě zǎn méi, lǎo qù mí kān gǔ fù.
痴矣狂客,酷好賓朋;賢哉細君,無違夫子。醉人盈座,簪裾半盡;酒家食客滿堂,瓶瓮不離米肆。燈燭熒熒,且耽夜酌;爨煙寂寂,安問晨炊。生來不解攢眉,老去彌堪鼓腹。
pí náng sù huài, shén shí cháng cún, shā wàn mìng yǐ yǎng pí náng, zuì zú guī yú shén shí. fó xìng wú biān, jīng shū yǒu xiàn, qióng wàn juǎn yǐ qiú fó xìng, dé bù shǔ yú jīng shū.
皮囊速壞,神識常存,殺萬命以養皮囊,罪卒歸於神識。佛性無邊,經書有限,窮萬卷以求佛性,得不屬於經書。
rén shèng wǒ wú hài, bǐ wú xù yuàn zhī xīn wǒ shèng rén fēi fú, kǒng yǒu bù cè zhī huò.
人勝我無害,彼無蓄怨之心;我勝人非福,恐有不測之禍。
shū wū qián, liè qū kǎn zāi huā, záo fāng chí jìn yuè, yǐn huó shuǐ yǎng yú xiǎo chuāng xià, fén qīng xiāng dú shū, shè jìng jǐ gǔ qín, juǎn shū lián kàn hè, dēng gāo lóu yǐn jiǔ.
書屋前,列曲檻栽花,鑿方池浸月,引活水養魚;小窗下,焚清香讀書,設淨幾鼓琴,卷疏簾看鶴,登高樓飲酒。
rén rén ài shuì, zhī qí wèi zhě shén xiān shuì zé shuāng yǎn yī hé, bǎi shì jù wàng, zhī tǐ jiē shì, chén láo jǐn xiāo, jí huáng liáng nán kē, tè yú shì yǐ ěr. jìng xiū shī yún: shū wài lùn jiāo shuì zuì xián. zhǐ zāi yán yě.
人人愛睡,知其味者甚鮮;睡則雙眼一合,百事俱忘,肢體皆適,塵勞盡消,即黃梁南柯,特餘事已耳。靜修詩云:「書外論交睡最賢。」旨哉言也。
guò fèn qiú fú, shì yǐ sù huò ān fèn yuǎn huò, jiāng zì dé fú.
過份求福,適以速禍;安分遠禍,將自得福。
yǐ shì ér líng rén zhě, shì bài ér rén líng shì cái ér wǔ rén zhě, cái sàn ér rén wǔ. cǐ xún huán zhī dào.
倚勢而凌人者,勢敗而人凌;恃財而侮人者,財散而人侮。此循環之道。
wǒ zhēng zhě, rén bì zhēng, suī jí lì zhēng zhī, wèi bì děi wǒ ràng zhě, rén bì ràng, suī jí lì ràng zhī, wèi bì shī.
我爭者,人必爭,雖極力爭之,未必得;我讓者,人必讓,雖極力讓之,未必失。
pín bù néng xiǎng kè, ér hǎo jié kè lǎo bù néng xùn shì, ér hǎo wéi shì qióng bù néng mǎi shū, ér hǎo dú qí shū.
貧不能享客,而好結客;老不能徇世,而好維世;窮不能買書,而好讀奇書。
cāng hǎi rì, chì chéng xiá é méi xuě, wū xiá yún dòng tíng yuè, xiāo xiāng yǔ péng lí yān, guǎng líng tāo lú shān pù bù, hé yǔ zhòu qí guān, huì wú zhāi bì. shǎo líng shī, mó jié huà zuǒ chuán wén, mǎ qiān shǐ xuē tāo jiān, yòu jūn tiē nán huá jīng, xiàng rú fù qū zǐ lí sāo, shōu gǔ jīn jué yì, zhì wǒ shān chuāng.
滄海日,赤城霞;蛾眉雪,巫峽雲;洞庭月,瀟湘雨;彭蠡煙,廣凌濤;廬山瀑布,合宇宙奇觀,繪吾齋壁。少陵詩,摩詰畫;左傳文,馬遷史;薛濤箋,右軍帖;南華經,相如賦;屈子離騷,收古今絕藝,置我山窗。
ǒu fàn huái yīn, dìng wàn gǔ yīng xióng zhī yǎn zuì tí biàn diàn, shēng qiān qiū fēng yǎ zhī guāng.
偶飯淮陰,定萬古英雄之眼;醉題便殿,生千秋風雅之光。
qīng xián wú shì, zuò wò suí xīn, suī cū yī dàn shí, zì yǒu yī duàn zhēn qù fēn rǎo bù níng, yōu huàn chán shēn, suī jǐn yī hòu wèi, zhǐ jué wàn zhuàng chóu kǔ.
清閒無事,坐臥隨心,雖粗衣淡食,自有一段真趣;紛擾不寧,憂患纏身,雖錦衣厚味,只覺萬狀愁苦。
wǒ rú wèi shàn, suī yī jiè hán shì, yǒu rén fú qí dé wǒ rú wèi è, suī wèi jí rén chén, yǒu rén yì qí guò.
我如為善,雖一介寒士,有人服其德;我如為惡,雖位極人臣,有人議其過。
dú lǐ yì shū, xué fǎ tiè zì chéng xīn jìng zuò, yì yǒu qīng tán xiǎo zhuó bàn xūn, jiāo huā zhǒng zhú tīng qín wán hè, fén xiāng zhǔ chá fàn zhōu guān shān, yù yì yì qí. suī yǒu tā lè, wú bù yì yǐ.
讀理義書,學法帖字;澄心靜坐,益友清談;小酌半醺,澆花種竹;聽琴玩鶴,焚香煮茶;泛舟觀山,寓意奕棋。雖有他樂,吾不易矣。
chéng míng měi zài qióng kǔ rì, bài shì duō yīn dé zhì shí.
成名每在窮苦日,敗事多因得志時。
chǒng rǔ bù jīng, gān mù zì níng dòng jìng yǐ jìng, xīn huǒ zì dìng yǐn shí yǒu jié, pí tǔ bù xiè diào xī guǎ yán, fèi jīn zì quán yí shén guǎ yù, shèn shuǐ zì zú.
寵辱不驚,肝木自寧;動靜以敬,心火自定;飲食有節,脾土不泄;調息寡言,肺金自全;怡神寡慾,腎水自足。
ràng lì jīng yú qǔ lì, táo míng qiǎo yú yāo míng.
讓利精於取利,逃名巧於邀名。
cǎi bǐ miáo kōng, bǐ bù là sè, ér kōng yì bù shòu rǎn lì dāo gē shuǐ, dāo bù sǔn è, ér shuǐ yì bù liú hén.
彩筆描空,筆不落色,而空亦不受染;利刀割水,刀不損鍔,而水亦不留痕。
tuò miàn zì gān, lóu shī dé bù shī wèi yǎ liàng yá zì bì bào, guō xiàng xuán wèi miǎn wèi huò tāi.
唾面自乾,婁師德不失為雅量;睚眥必報,郭象玄未免為禍胎。
tiān xià kě ài de rén, dōu shì kě lián rén tiān xià kě è de rén, dōu shì kě xī rén.
天下可愛的人,都是可憐人;天下可惡的人,都是可惜人。
shì yè wén zhāng, suí shēn xiāo huǐ, ér jīng shén wàn gǔ rú xīn gōng míng fù guì, zhú shì zhuǎn yí, ér qì jié qiān zài yī rì.
事業文章,隨身銷毀,而精神萬古如新;功名富貴,逐世轉移,而氣節千載一日。
dú shū dào kuài mù chù, qǐ yī qiè chén lún zhī sè shuō huà dào dòng xīn chù, pò yī qiè ài mèi zhī sī.
讀書到快目處,起一切沉淪之色;說話到洞心處,破一切曖昧之私。
xié chén mèi zi, jí tiān xià cōng yǐng zhī rén bǐng zhèng jí xié, zuò shì jiān zhōng zhí zhī qì.
諧臣媚子,極天下聰穎之人;秉正嫉邪,作世間忠直之氣。
yǐn yì lín zhōng wú róng rǔ, dào yì lù shàng wú yán liáng.
隱逸林中無榮辱,道義路上無炎涼。
wén bàng ér nù zhě, chán zhī é jiàn yù ér xǐ zhě, nìng zhī méi.
聞謗而怒者,讒之囮;見譽而喜者,佞之媒。
tān zhuó zuò huà, zhèng rú gé lián kàn yuè, gé shuǐ kàn huā, yì zài yuǎn jìn zhī jiān, yì wén zhāng fǎ yě.
灘濁作畫,正如隔簾看月,隔水看花,意在遠近之間,亦文章法也。
cáng jǐn yú xīn, cáng xiù yú kǒu cáng zhū yù yú hāi tuò, cáng zhēn qí yú bǐ mò dé shí zé cáng yú cè fǔ, bù dé zé cáng yú míng shān.
藏錦於心,藏繡於口;藏珠玉於咳唾,藏珍奇於筆墨;得時則藏於冊府,不得則藏於名山。
dú yī piān xuān kuài zhī shū, wǎn jiàn shān qīng shuǐ bái tīng jǐ jù líng lì zhī yǔ, rú kàn yuè lì chuān xíng.
讀一篇軒快之書,宛見山青水白;聽幾句伶俐之語,如看岳立川行。
dú shū rú zhú wài xī liú, sǎ rán ér wǎng yǒng shī rú píng mò fēng qǐ, bó yān ér yáng.
讀書如竹外溪流,洒然而往;詠詩如苹末風起,勃焉而揚。
zǐ dì pái chǎng, yǒu jǔ zhǐ ér xiè fēi yáng, nán bó chán tóu zhī jǐn zhǔ bīn yù xí, wù lián yú ér shǎo yùn jí, zhōng chéng ní sù zhī rén.
子弟排場,有舉止而謝飛揚,難博纏頭之錦;主賓御席,務廉隅而少蘊藉,終成泥塑之人。
qǔ liáng yú shà, bù ruò qīng fēng zhī xú lái jī shuǐ yú gāo, bù ruò gān yǔ zhī shí jiàng.
取涼於箑,不若清風之徐來;激水於槔,不若甘雨之時降。
yǒu kuài jié zhī cái, ér wú suǒ jiàn yòng, shì bì chéng fèn jī zhī chù, yī chěng xióng fēng yǒu zòng héng zhī lùn, ér wú suǒ fā míng, shì bì chéng huáng gǔ zhī chǎng, yī zì yú lì.
有快捷之才,而無所建用,勢必乘憤激之處,一逞雄風;有縱橫之論,而無所發明,勢必乘簧鼓之場,一恣餘力。
yuè xiè píng lán, fēi líng piǎo miǎo yún fáng qǐ hù, zuò kàn yīn yūn.
月榭憑欄,飛凌縹緲;雲房啟戶,坐看氤氳。
fā duān wú xù, guī jié hái zì zhī lí rù mén yī chà, jìn bù zhōng chéng huǎng hū.
發端無緒,歸結還自支離;入門一差,進步終成恍惚。
lǐ nà xìng biàn jí, kù shàng yì qí, měi xià zǐ, ān xiáng jí yú kuān huǎn. yǒu shí zào nù, jiā rén bèi zé mì yǐ qí jù chén yú qián, nà dǔ biàn xīn rán gǎi róng, qǔ zi bù suàn, dōu wàng qí huì.
李納性辨急,酷尚奕棋,每下子,安詳極於寬緩。有時躁怒,家人輩則密以棋具陳於前,納睹便欣然改容,取子布算,都忘其恚。
zhú lǐ dēng lóu, yuǎn kuī yùn shì, líng qí tán míng lǐ yú zuò shàng, ér rén wǒ zhī xiāng kě wàng huā jiān sǎo shí, shí hòu qí shī, guān qí yīng wēi jié yú píng jiān, ér shèng fù zhī jī zǎo jué.
竹里登樓,遠窺韻士,聆其談名理於坐上,而人我之相可忘;花間掃石,時候棋師,觀其應危劫於枰間,而勝負之機早決。
liù jīng wèi páo chú, bǎi jiā wèi yì zhuàn sān fén wèi hú liǎn, zhū zi wèi gǔ chuī zì fèng dé wú dà shē, qǐng kè wèi bì néng xiǎng.
六經為庖廚,百家為異饌;三墳為瑚璉,諸子為鼓吹;自奉得無大奢,請客未必能享。
shuō dé yī jù hǎo yán, cǐ huái shù jǐ cái hǎo lǎn le yī fēn xián shì, cǐ shēn yǒng bù dé xián.
說得一句好言,此懷庶幾才好.攬了一分閒事,此身永不得閒。
gǔ rén tè ài sōng fēng, tíng yuàn jiē zhí sōng, měi wén qí xiǎng, xīn rán wǎng qí xià, yuē: cǐ kě huàn jǐn shí nián chén wèi.
古人特愛松風,庭院皆植松,每聞其響,欣然往其下,曰:「此可浣盡十年塵胃。」
fán míng yì jū, zhǐ yǒu qīng míng nán jū fán fú yì xiǎng, zhǐ yǒu qīng fú nán xiǎng.
凡名易居,只有清名難居;凡福易享,只有清福難享。
hè lán shān wài xū xī yuàn, wú dìng hé biān pò jìng chóu.
賀蘭山外虛兮怨,無定河邊破鏡愁。
yǒu shū pǐ ér wú jiǎn cái, tú hào shū chú wéi míng yǐn ér shǎo yùn jí, zhōng fēi míng yǐn.
有書癖而無剪裁,徒號書廚;惟名飲而少醞藉,終非名飲。
fēi quán shù diǎn yǔ fēi yǔ, kōng cuì jǐ chóng shān yòu shān.
飛泉數點雨非雨,空翠幾重山又山。
yè zhě rì zhī yú, yǔ zhě yuè zhī yú, dōng zhě suì zhī yú. dāng cǐ sān yú, rén shì shāo shū, zhèng kě yī yì wèn xué.
夜者日之餘,雨者月之餘,冬者歲之餘。當此三餘,人事稍疏,正可一意問學。
shù yǐng héng chuáng, shī sī píng líng zhěn wài yún huá mǎn zhǐ, zì yì yǐn yuè xíng jiān.
樹影橫床,詩思平凌枕外;雲華滿紙,字意隱躍行間。
ěr mù kuān zé tiān dì zhǎi, zhēng wù duǎn zé rì yuè zhǎng.
耳目寬則天地窄,爭務短則日月長。
qiū lǎo dòng tíng, shuāng qīng péng zé.
秋老洞庭,霜清彭澤。
tīng jìng yè zhī zhōng shēng, huàn xǐng mèng zhōng zhī mèng guān chéng tán zhī yuè yǐng, kuī jiàn shēn wài zhī shēn.
聽靜夜之鐘聲,喚醒夢中之夢;觀澄潭之月影,窺見身外之身。
shì yǒu jí zhī bù bái zhě, kuān zhī huò zì míng, wú zào jí yǐ sù qí fèn rén yǒu cāo zhī bù cóng zhě, zòng zhī huò zì huà, wú cāo qiè yǐ yì qí wán.
事有急之不白者,寬之或自明,毋躁急以速其忿;人有操之不從者,縱之或自化,毋操切以益其頑。
shì jūn zǐ pín bù néng jì wù zhě, yù rén chī mí chù, chū yī yán tí xǐng zhī yù rén jí nán chù, chū yī yán jiě jiù zhī, yì shì wú liàng gōng dé.
士君子貧不能濟物者,遇人痴迷處,出一言提醒之;遇人急難處,出一言解救之,亦是無量功德。
chù fù xiōng gǔ ròu zhī biàn, yí cóng róng, bù yí jī liè yù péng yǒu jiāo yóu zhī shī, yí kǎi qiè, bù yí yōu yóu.
處父兄骨肉之變,宜從容,不宜激烈;遇朋友交遊之失,宜剴切,不宜優遊。
wèn zǔ zōng zhī dé zé, wú shēn suǒ xiǎng zhě, shì dāng niàn qí jī lèi zhī nán wèn zi sūn zhī fú zhǐ, wú shēn suǒ yí zhě, shì yào sī qí qīng fù zhī yì.
問祖宗之德澤,吾身所享者,是當念其積累之難;問子孫之福祉,吾身所貽者,是要思其傾覆之易。
sháo guāng qù yǐ, tàn yǎn qián suì yuè wú duō, kě xī nián huá rú jí mǎ zhǎng xiào guī yǔ, zhī shēn wài gōng míng shì jiǎ, hǎo jiāng xìng zì rèn hū niú.
韶光去矣,嘆眼前歲月無多,可惜年華如疾馬;長嘯歸與,知身外功名是假,好將姓字任呼牛。
yì mù gǔ, xiān cún gǔ, wèi gǎn fǎn gǔ xīn chí shì, wài yàn shì, wèi néng lí shì.
意慕古,先存古,未敢反古;心持世,外厭世,未能離世。
kǔ nǎo shì shàng, dù bù jǐn xǔ duō chī mí hàn, rén duì zhī cháng rè, wǒ duì zhī xīn lěng shì yù chǎng zhōng, huàn bù xǐng xǔ duō líng lì rén, rén duì zhī xīn lěng, wǒ duì zhī cháng rè.
苦惱世上,度不盡許多痴迷漢,人對之腸熱,我對之心冷;嗜欲場中,喚不醒許多伶俐人,人對之心冷,我對之腸熱。
zì gǔ jí jīn, shān zhī shèng duō miào yú tiān chéng, měi huài yú rén zào.
自古及今,山之勝多妙於天成,每壞於人造。
huà jiā zhī miào, jiē zài yùn bǐ zhī xiān, yùn sī zhī jì yī jīng diǎn rǎn biàn jiǎn jī shén.
畫家之妙,皆在運筆之先,運思之際;一經點染便減機神。
zhǎng yú bǐ zhě, wén zhāng jí rú yán yǔ zhǎng yú shé zhě, yán yǔ jí chéng wén zhāng. xī rén wèi dān qīng nǎi wú yán zhī shī, shī jù nǎi yǒu yán zhī huà yú zé yù dān qīng shì shī, shī jù wú yán, fāng xǔ gè zhēn miào jìng.
長於筆者,文章即如言語;長於舌者,言語即成文章。昔人謂「丹青乃無言之詩,詩句乃有言之畫」;余則欲丹青似詩,詩句無言,方許各臻妙境。
wǔ dié yóu fēng, máng zhōng zhī xián, xián zhōng zhī máng luò huā fēi xù, jǐng zhōng zhī qíng, qíng zhōng zhī jǐng.
舞蝶游蜂,忙中之閒,閒中之忙;落花飛絮,景中之情,情中之景。
wǔ yè jī míng, huàn qǐ chuāng qián míng yuè yī jué shuì qǐ, kàn pò mèng lǐ dāng nián.
五夜雞鳴,喚起窗前明月;一覺睡起,看破夢裡當年。
xiǎng dào fēi fēi xiǎng, máng rán tiān jì bái yún míng zhì wú wú míng, hún yǐ tái zhōng míng yuè.
想到非非想,茫然天際白雲;明至無無明,渾矣台中明月。
táo shǔ shēn lín, nán fēng dòu shù tuō mào lù dǐng, chén lǐ fú guā huǒ zhái yán gōng, lián huā hū bèng jiào zhī táo qián wò běi chuāng xià, zì chēng xī huáng shàng rén, cǐ lè guò bàn yǐ.
逃暑深林,南風逗樹;脫帽露頂,沉李浮瓜;火宅炎宮,蓮花忽迸;較之陶潛臥北窗下,自稱羲皇上人,此樂過半矣。
shuāng fēi kōng ér màn wù, yàn zhào yuè ér cāi xián.
霜飛空而漫霧,雁照月而猜弦。
jì jǐng huá ér diāo cǎi, yì mì zhào ér shū míng ruò chūn yáng zhī yáng wěi, shì qiū hàn zhī hán xīng.
既景華而凋彩,亦密照而疏明;若春陽之揚蘤,似秋漢之含星。
jǐng chéng zé yán xiù kāi jìng, fēng shēng zé fāng shù liú fēn.
景澄則岩岫開鏡,風生則芳樹流芬。
lèi jūn zǐ zhī yǒu dào, rù àn shì ér bù qī tóng zhì rén zhī wú jī, huái míng yì yǐ yīng shí.
類君子之有道,入暗室而不欺;同至人之無跡,懷明義以應時。
yī fān yī fù xī rú zhǎng, yī sǐ yī shēng xī rú lún.
一翻一覆兮如掌,一死一生兮如輪。