shí zhōng shān zhī jiǔ, yī zuì qiān rì. jīn shì zhī hūn hūn zhú zhú, wú yī rì bù zuì, wú yī rén bù zuì, qū míng zhě zuì yú cháo, qū lì zhě zuì yú yě, háo zhě zuì yú shēng sè chē mǎ, ér tiān xià jìng wèi hūn mí bù xǐng zhī tiān xià yǐ, ān dé yī fú qīng liáng sàn, rén rén jiě chéng, jí xǐng dì yī.
食中山之酒,一醉千日。今世之昏昏逐逐,無一日不醉,無一人不醉,趨名者醉於朝,趨利者醉於野,豪者醉於聲色車馬,而天下竟為昏迷不醒之天下矣,安得一服清涼散,人人解酲,集醒第一。
yǐ cái gāo ér wán shì, bèi hòu xū fáng shè yǐng zhī chóng shì hòu mào yǐ qī rén, miàn qián kǒng yǒu zhào dǎn zhī jìng.
倚才高而玩世,背後須防射影之蟲;飾厚貌以欺人,面前恐有照膽之鏡。
guài xiǎo rén zhī diān dào háo jié, bù zhī guàn diān dào fāng wèi xiǎo rén xī wú bèi zhī shòu shì zhé mó, bù zhī wéi zhé mó nǎi jiàn wú bèi.
怪小人之顛倒豪傑,不知慣顛倒方為小人;惜吾輩之受世折磨,不知惟折磨乃見吾輩。
huā fán liǔ mì chù, bō dé kāi, cái shì shǒu duàn fēng kuáng yǔ jí shí, lì dé dìng, fāng jiàn jiǎo gēn.
花繁柳密處,撥得開,才是手段;風狂雨急時,立得定,方見腳根。
dàn bó zhī shǒu, xū cóng nóng yàn chǎng zhōng shì lái zhèn dìng zhī cāo, hái xiàng fēn yún jìng shàng kān guò.
澹泊之守,須從穠艷場中試來;鎮定之操,還向紛紜境上勘過。
shì ēn bù rú bào dé zhī wèi hòu, yào yù bù rú táo míng zhī wèi shì, jiǎo qíng bù rú zhí jié zhī wèi zhēn.
市恩不如報德之為厚,要譽不如逃名之為適,矯情不如直節之為真。
shǐ rén yǒu miàn qián zhī yù, bù ruò shǐ rén wú bèi hòu zhī huǐ shǐ rén yǒu zhà jiāo zhī huān, bù ruò shǐ rén wú jiǔ chù zhī yàn.
使人有面前之譽,不若使人無背後之毀;使人有乍交之歡,不若使人無久處之厭。
gōng rén zhī è wú tài yán, yào sī qí kān shòu jiào rén yǐ shàn mò guò gāo, dāng yuán qí kě cóng.
攻人之惡毋太嚴,要思其堪受;教人以善莫過高,當原其可從。
bù jìn rén qíng, jǔ shì jiē wèi tú bù chá wù qíng, yī shēng jù mèng jìng.
不近人情,舉世皆畏途;不察物情,一生俱夢境。
yù chén chén bù yǔ zhī shì, qiè mò shū xīn jiàn xìng xìng zì hào zhī tú, yīng xū fáng kǒu.
遇沉沉不語之士,切莫輸心;見悻悻自好之徒,應須防口。
jié yīng zhěng guān zhī tài, wù yǐ shī zhī jiāo tóu làn é zhī shí shéng qū chǐ bù zhī guī, wù yǐ yòng zhī jiù sǐ fú shāng zhī rì.
結纓整冠之態,勿以施之焦頭爛額之時;繩趨尺步之規,勿以用之救死扶傷之日。
yì shì zhě shēn zài shì wài, yí xī lì hài zhī qíng rèn shì zhě shēn jū shì zhōng, dāng wàng lì hài zhī lǜ.
議事者身在事外,宜悉利害之情;任事者身居事中,當忘利害之慮。
jiǎn, měi dé yě, guò zé wèi qiān lìn, wèi bǐ sè, fǎn shāng yǎ dào ràng, yì xíng yě, guò zé wèi zú gōng, wèi qū jǐn, duō chū jī xīn.
儉,美德也,過則為慳吝,為鄙嗇,反傷雅道;讓,懿行也,過則為足恭,為曲謹,多出機心。
cáng qiǎo yú zhuō, yòng huì ér míng, yù qīng yú zhuó, yǐ qū wèi shēn.
藏巧於拙,用晦而明,寓清於濁,以屈為伸。
bǐ wú wàng dé, cǐ wú shì ēn, qióng jiāo suǒ yǐ néng zhǎng wàng bù shèng shē, yù bù shèng yàn, lì jiāo suǒ yǐ bì wǔ.
彼無望德,此無示恩,窮交所以能長;望不勝奢,欲不勝饜,利交所以必忤。
yuàn yīn dé zhāng, gù shǐ rén dé wǒ, bù ruò dé yuàn zhī liǎng wàng chóu yīn ēn lì, gù shǐ rén zhī ēn, bù ruò ēn chóu zhī jù mǐn.
怨因德彰,故使人德我,不若德怨之兩忘;仇因恩立,故使人知恩,不若恩仇之俱泯。
tiān báo wǒ fú, wú hòu wú dé yǐ yà zhī tiān láo wǒ xíng, wú yì wú xīn yǐ bǔ zhī tiān è wǒ yù, wú hēng wú dào yǐ tōng zhī.
天薄我福,吾厚吾德以迓之;天勞我形,吾逸吾心以補之;天阨我遇,吾亨吾道以通之。
dàn bó zhī shì, bì wèi nóng yàn zhě suǒ yí jiǎn shì zhī rén, bì wèi fàng sì zhě suǒ jì.
澹泊之士,必為穠艷者所疑;檢飾之人,必為放肆者所忌。
shì qióng shì cù zhī rén, dāng yuán qí chū xīn gōng chéng háng mǎn zhī shì, yào guān qí mò lù.
事窮勢蹙之人,當原其初心;功成行滿之士,要觀其末路。
hǎo chǒu xīn tài míng, zé wù bù qì xián yú xīn tài míng, zé rén bù qīn. xū shì nèi jīng míng, ér wài hún hòu, shǐ hǎo chǒu liǎng dé qí píng, xián yú gòng shòu qí yì, cái shì shēng chéng de dé liàng.
好醜心太明,則物不契;賢愚心太明,則人不親。須是內精明,而外渾厚,使好醜兩得其平,賢愚共受其益,才是生成的德量。
hǎo biàn yǐ zhāo yóu, bù ruò rèn mò yǐ yí xìng guǎng jiāo yǐ yán yù, bù ruò suǒ jū yǐ zì quán hòu fèi yǐ duō yíng, bù ruò shěng shì yǐ shǒu jiǎn chěng néng yǐ shòu dù, bù ruò tāo jīng yǐ shì zhuō.
好辯以招尤,不若訒默以怡性;廣交以延譽,不若索居以自全;厚費以多營,不若省事以守儉;逞能以受妒,不若韜精以示拙。
fèi qiān jīn ér jié nà xián háo, shú ruò qīng bàn piáo zhī sù yǐ jì jī è gòu qiān yíng ér zhāo lái bīn kè, shú ruò qì shù chuán zhī máo yǐ bì gū hán.
費千金而結納賢豪,孰若傾半瓢之粟以濟飢餓;構千楹而招徠賓客,孰若葺數椽之茅以庇孤寒。
ēn bù lùn duō guǎ, dāng è de hú jiāng, de sǐ lì zhī chóu yuàn bù zài qiǎn shēn, shāng xīn de bēi gēng, zhào wáng guó zhī huò.
恩不論多寡,當厄的壺漿,得死力之酬;怨不在淺深,傷心的杯羹,召亡國之禍。
shì tú suī hè yì, cháng sī lín xià de fēng wèi, zé quán shì zhī niàn zì qīng shì tú suī fēn huá, cháng sī quán xià de guāng jǐng, zé lì yù zhī xīn zì dàn.
仕途雖赫奕,常思林下的風味,則權勢之念自輕;世途雖紛華,常思泉下的光景,則利慾之心自淡。
jū yíng mǎn zhě, rú shuǐ zhī jiāng yì wèi yì, qiè jì zài jiā yī dī chù wēi jí zhě, rú mù zhī jiāng zhé wèi zhé, qiè jì zài jiā yī nuò.
居盈滿者,如水之將溢未溢,切忌再加一滴;處危急者,如木之將折未折,切忌再加一搦。
le xīn zì liǎo shì, yóu gēn bá ér cǎo bù shēng táo shì bù táo míng, shì shān cún ér ruì hái jí.
了心自了事,猶根拔而草不生;逃世不逃名,似膻存而蚋還集。
qíng zuì nán jiǔ, gù duō qíng rén bì zhì guǎ qíng xìng zì yǒu cháng, gù rèn xìng rén zhōng bù shī xìng.
情最難久,故多情人必至寡情;性自有常,故任性人終不失性。
cái zǐ ān xīn cǎo shè zhě, zú dēng yù táng jiā rén shì yì péng mén zhě, kān zhù jīn wū.
才子安心草舍者,足登玉堂;佳人適意蓬門者,堪貯金屋。
xǐ chuán yǔ zhě, bù kě yǔ yǔ. hǎo yì shì zhě, bù kě tú shì.
喜傳語者,不可與語。好議事者,不可圖事。
gān rén zhī yǔ, duō bù lùn qí shì fēi jī rén zhī yǔ, duō bù gù qí lì hài.
甘人之語,多不論其是非;激人之語,多不顧其利害。
zhēn lián wú lián míng, lì míng zhě, zhèng suǒ yǐ wèi tān dà qiǎo wú qiǎo shù, yòng shù zhě, nǎi suǒ yǐ wèi zhuō.
真廉無廉名,立名者,正所以為貪;大巧無巧術,用術者,乃所以為拙。
wèi è ér wèi rén zhī, è zhōng yóu yǒu shàn niàn wèi shàn ér jí rén zhī, shàn chù jí shì è gēn.
為惡而畏人知,惡中猶有善念;為善而急人知,善處即是惡根。
tán shān lín zhī lè zhě, wèi bì zhēn dé shān lín zhī qù yàn míng lì zhī tán zhě, wèi bì jǐn wàng míng lì zhī qíng.
談山林之樂者,未必真得山林之趣;厭名利之談者,未必盡忘名利之情。
cóng lěng shì rè, rán hòu zhī rè chù zhī bēn chí wú yì cóng rǒng rù xián, rán hòu jué xián zhōng zhī zī wèi zuì zhǎng.
從冷視熱,然後知熱處之奔馳無益;從冗入閒,然後覺閒中之滋味最長。
pín shì kěn jì rén, cái shì xìng tiān zhōng huì zé nào chǎng néng dǔ xué, fāng wèi xīn dì shàng gōng fū.
貧士肯濟人,才是性天中惠澤;鬧場能篤學,方為心地上工夫。
fú jiǔ zhě, fēi bì gāo kāi xiān zhě, xiè dú zǎo.
伏久者,飛必高;開先者,謝獨早。
tān dé zhě, shēn fù ér xīn pín zhī zú zhě, shēn pín ér xīn fù jū gāo zhě, xíng yì ér shén láo chù xià zhě, xíng láo ér shén yì.
貪得者,身富而心貧;知足者,身貧而心富;居高者,形逸而神勞;處下者,形勞而神逸。
jú liàng kuān dà, jí zhù sān jiā cūn lǐ, guāng jǐng bù jū zhì shí bēi wēi, zòng jū wǔ dū shì zhōng, shén qíng yì cù.
局量寬大,即住三家村里,光景不拘;智識卑微,縱居五都市中,神情亦促。
xī cùn yīn zhě, nǎi yǒu líng shuò qiān gǔ zhī zhì lián wēi cái zhě, nǎi yǒu chí qū háo jié zhī xīn.
惜寸陰者,乃有凌鑠千古之志;憐微才者,乃有馳驅豪傑之心。
tiān yù huò rén, bì xiān yǐ wēi fú jiāo zhī, yào kàn tā huì shòu tiān yù fú rén, bì xiān yǐ wēi huò jǐng zhī, yào kàn tā huì jiù.
天欲禍人,必先以微福驕之,要看他會受;天欲福人,必先以微禍儆之,要看他會救。
shū huà shòu sú zǐ pǐn tí, sān shēng hào jié dǐng yí yǔ shì rén shǎng jiàn, qiān gǔ yì yuān.
書畫受俗子品題,三生浩劫;鼎彝與市人賞鑒,千古異冤。
tuō yǐng zhī cái, chù náng ér hòu jiàn jué chén zhī zú, lì kuài yǐ fāng zhī.
脫穎之才,處囊而後見;絕塵之足,歷塊以方知。
jié xiǎng shē huá, zé suǒ jiàn zhuǎn duō lěng dàn shí xīn qīng sù, zé suǒ shè dōu yàn chén fēn.
結想奢華,則所見轉多冷淡;實心清素,則所涉都厭塵氛。
duō qíng zhě, bù kě yǔ dìng yán chī duō yì zhě, bù kě yǔ dìng qǔ yǔ. duō qì zhě, bù kě yǔ dìng cí xióng duō xìng zhě, bù kě yǔ dìng qù zhù.
多情者,不可與定妍媸;多誼者,不可與定取與。多氣者,不可與定雌雄;多興者,不可與定去住。
shì rén pò zhàn chù, duō cóng zhōu xuán chù jiàn zhǐ zhāi chù, duō cóng ài hù chù jiàn jiān nán chù, duō cóng tān liàn chù jiàn.
世人破綻處,多從周旋處見;指摘處,多從愛護處見;艱難處,多從貪戀處見。
fán qíng liú bù jǐn zhī yì, zé wèi shēn fán xìng liú bù jǐn zhī yì, zé qù duō.
凡情留不盡之意,則味深;凡興留不盡之意,則趣多。
dài fù guì rén, bù nán yǒu lǐ, ér nán yǒu tǐ dài pín jiàn rén, bù nán yǒu ēn, ér nán yǒu lǐ.
待富貴人,不難有禮,而難有體;待貧賤人,不難有恩,而難有禮。
shān qī shì shèng shì, shāo yī yíng liàn, zé yì shì cháo shū huà shǎng jiàn shì yǎ shì, shāo yī tān chī, zé yì shāng jiǎ shī jiǔ shì lè shì, shǎo yī xùn rén, zé yì dì yù hào kè shì huō dá shì, yī wèi sú zǐ suǒ náo, zé yì kǔ hǎi.
山棲是勝事,稍一縈戀,則亦市朝;書畫賞鑒是雅事,稍一貪痴,則亦商賈;詩酒是樂事,少一徇人,則亦地獄;好客是豁達事,一為俗子所撓,則亦苦海。
duō dú liǎng jù shū, shǎo shuō yī jù huà, dú dé liǎng xíng shū, shuō dé jǐ jù huà.
多讀兩句書,少說一句話,讀得兩行書,說得幾句話。
kàn zhòng rén, zài dà chù bù zǒu zuò, kàn háo jié, zài xiǎo chù bù shèn lòu.
看中人,在大處不走作,看豪傑,在小處不滲漏。
liú qī fēn zhèng jīng, yǐ dù shēng liú sān fēn chī dāi, yǐ fáng sǐ.
留七分正經,以度生;留三分痴呆,以防死。
qīng cái zú yǐ jù rén, lǜ jǐ zú yǐ fú rén, liàng kuān zú yǐ dé rén, shēn xiān zú yǐ lǜ rén.
輕財足以聚人,律己足以服人,量寬足以得人,身先足以率人。
cóng jí mí chù shí mí, zé dào chù xǐng jiāng nán fàng huái yī fàng, zé wàn jìng kuān.
從極迷處識迷,則到處醒;將難放懷一放,則萬境寬。
dà shì nán shì, kàn dān dāng nì jìng shùn jìng, kàn jīn dù lín xǐ lín nù, kàn hán yǎng, qún xíng qún zhǐ, kàn shí jiàn.
大事難事,看擔當;逆境順境,看襟度;臨喜臨怒,看涵養,群行群止,看識見。
ān xiáng shì chù shì dì yī fǎ, qiān tuì shì bǎo shēn dì yī fǎ, hán róng shì chù rén dì yī fǎ, sǎ tuō shì yǎng xīn dì yī fǎ.
安詳是處事第一法,謙退是保身第一法,涵容是處人第一法,灑脫是養心第一法。
chù shì zuì dāng shú sī huǎn chù. shú sī zé dé qí qíng, huǎn chù zé dé qí dāng. bì néng rěn rén bù néng rěn zhī chù wǔ, sī néng wèi rén bù néng wèi zhī shì gōng.
處事最當熟思緩處。熟思則得其情,緩處則得其當。必能忍人不能忍之觸忤,斯能為人不能為之事功。
qīng yǔ bì làn qǔ, yì xìn bì yì yí.
輕與必濫取,易信必易疑。
jī qiū shān zhī shàn, shàng wèi wèi jūn zǐ tān sī háo zhī lì, biàn xiàn yú xiǎo rén.
積丘山之善,尚未為君子;貪絲毫之利,便陷於小人。
zhì zhě bù yǔ mìng dòu, bù yǔ fǎ dòu, bù yǔ lǐ dòu, bù yǔ shì dòu.
智者不與命斗,不與法斗,不與理斗,不與勢斗。
liáng xīn zài yè qì qīng míng zhī hòu, zhēn qíng zài diàn shí dòu gēng zhī jiān. gù yǐ wǒ suǒ rén, bù rú shǐ rén zì fǎn yǐ wǒ gōng rén, bù rú shǐ rén zì lù.
良心在夜氣清明之候,真情在簟食豆羹之間。故以我索人,不如使人自反;以我攻人,不如使人自露。
xiá zhī yī zì, xī yǐ zhī jiā yì qì, jīn yǐ zhī jiā huī huò, zhī zài qì pò qì gǔ zhī fēn.
俠之一字,昔以之加意氣,今以之加揮霍,只在氣魄氣骨之分。
bù gēng ér shí, bù zhī ér yī, yáo chún gǔ shé, wàng shēng shì fēi, gù zhī wú shì zhī rén hǎo wèi shēng shì.
不耕而食,不織而衣,搖唇鼓舌,妄生是非,故知無事之人好為生事。
cái rén jīng shì, néng rén qǔ shì, xiǎo rén féng shì, míng rén chuí shì, gāo rén chū shì, dá rén wán shì.
才人經世,能人取世,曉人逢世,名人垂世,高人出世,達人玩世。
níng wèi suí shì zhī yōng yú, wú wèi qī shì zhī háo jié.
寧為隨世之庸愚,無為欺世之豪傑。
zhān ní dài shuǐ zhī lèi, bìng gēn zài yī liàn zì suí fāng zhú yuán zhī miào, pián yí zài yī nài zì.
沾泥帶水之累,病根在一戀字;隨方逐圓之妙,便宜在一耐字。
tiān xià wú bù hǎo yú zhī rén, gù chǎn zhī shù bù qióng shì jiān jǐn shì shàn huǐ zhī bèi, gù chán zhī lù nán sāi.
天下無不好諛之人,故諂之術不窮;世間儘是善毀之輩,故讒之路難塞。
jìn shàn yán, shòu shàn yán, rú liǎng lái chuán, zé xiāng jiē ěr.
進善言,受善言,如兩來船,則相接耳。
qīng fú shàng dì suǒ lìn, ér xí máng kě yǐ xiāo fú qīng míng shàng dì suǒ jì, ér dé bàng kě yǐ xiāo míng.
清福上帝所吝,而習忙可以銷福;清名上帝所忌,而得謗可以銷名。
zào bàng zhě shén máng, shòu bàng zhě shén xián.
造謗者甚忙,受謗者甚閒。
pú liǔ zhī zī, wàng qiū ér líng sōng bǎi zhī zhì, jīng shuāng mí mào.
蒲柳之姿,望秋而零;松柏之質,經霜彌茂。
rén zhī shì míng jié, shì wén zhāng, shì yóu xiá, rú hǎo jiǔ rán. yì dòng kè qì, dāng yǐ dé xìng xiāo zhī.
人之嗜名節,嗜文章,嗜遊俠,如好酒然。易動客氣,當以德性消之。
hǎo tán guī kǔn, jí hǎo jī fěng zhě, bì wèi guǐ shén suǒ nù, fēi yǒu qí huò, zé bì yǒu qí qióng.
好談閨閫,及好譏諷者,必為鬼神所怒,非有奇禍,則必有奇窮。
shén rén zhī yán wēi, shèng rén zhī yán jiǎn, xián rén zhī yán míng, zhòng rén zhī yán duō, xiǎo rén zhī yán wàng.
神人之言微,聖人之言簡,賢人之言明,眾人之言多,小人之言妄。
shì jūn zǐ bù néng táo róng rén, bì jìng xué wèn zhōng gōng lì wèi tòu.
士君子不能陶鎔人,畢竟學問中工力未透。
yǒu yī yán ér shāng tiān dì zhī hé, yī shì ér zhé zhōng shēn zhī fú zhě, qiè xū jiǎn diǎn.
有一言而傷天地之和,一事而折終身之福者,切須撿點。
néng shòu shàn yán, rú shì rén qiú lì, cùn jī zhū lèi, zì chéng fù wēng.
能受善言,如市人求利,寸積銖累,自成富翁。
jīn bó duō, zhǐ shì bó de chuí sǐ shí zi sūn yǎn lèi shǎo, bù zhī qí tā, zhī yǒu zhēng ér yǐ jīn bó shǎo, zhǐ shì bó de chuí sǐ shí zi sūn yǎn lèi duō, yì bù zhī qí tā, zhī yǒu āi ér yǐ.
金帛多,只是博得垂死時子孫眼淚少,不知其他,知有爭而已;金帛少,只是博得垂死時子孫眼淚多,亦不知其他,知有哀而已。
jǐng bù hé, wú yǐ pò hūn mēng zhī qì dì bù hé, wú yǐ zhuàng guāng huá zhī huì.
景不和,無以破昏蒙之氣;地不和,無以壯光華之會。
yī niàn zhī shàn, jí shén suí zhī yī niàn zhī è, lì guǐ suí zhī. zhī cǐ kě yǐ yì shǐ guǐ shén.
一念之善,吉神隨之;一念之惡,厲鬼隨之。知此可以役使鬼神。
chū yī gè sàng yuán qì jìn shì, bù ruò chū yī gè jī yīn dé píng mín.
出一個喪元氣進士,不若出一個積陰德平民。
méi jié cái jiāo, mèng lǐ biàn bù néng zhāng zhǔ yǎn guāng luò dì, quán xià yòu ān dé fēn míng.
眉睫才交,夢裡便不能張主;眼光落地,泉下又安得分明。
fú zhǐ shì gè le, xiān yě shì gè le, shèng rén liǎo liǎo bù zhī liǎo. bù zhī liǎo le shì liǎo liǎo, ruò zhī liǎo le biàn bù liǎo.
佛只是個了,仙也是個了,聖人了了不知了。不知了了是了了,若知了了便不了。
wàn shì bù rú bēi zài shǒu, yī nián jǐ jiàn yuè dāng kōng.
萬事不如杯在手,一年幾見月當空。
yōu yí bēi dǐ gōng shé, shuāng méi qiě zhǎn dé shī mèng zhōng jiāo lù, liǎng jiǎo kōng máng.
憂疑杯底弓蛇,雙眉且展;得失夢中蕉鹿,兩腳空忙。
míng chá měi jiǔ, zì yǒu zhēn wèi. hào shì zhě tóu xiāng wù zuǒ zhī, fǎn yǐ wèi jiā, cǐ yǔ gāo rén yùn shì wù duò chén wǎng zhōng hé yì.
名茶美酒,自有真味。好事者投香物佐之,反以為佳,此與高人韻士誤墮塵網中何異。
huā péng shí dèng, xiǎo zuò wēi xūn. gē yù dú, yóu yù xì míng yù pín, yóu yù kǔ.
花棚石磴,小坐微醺。歌欲獨,尤欲細;茗欲頻,尤欲苦。
shàn mò jí shì néng yǔ, yòng huì jí shì chù míng, hùn sú jí shì cáng shēn, ān xīn jí shì shì jìng.
善默即是能語,用晦即是處明,混俗即是藏身,安心即是適境。
suī wú quán shí gāo huāng, yān xiá gù jí, yào shí shān zhōng zǎi xiàng, tiān jì zhēn rén.
雖無泉石膏肓,煙霞痼疾,要識山中宰相,天際真人。
qì shōu zì jué nù píng, shén liǎn zì jué yán jiǎn, róng rén zì jué wèi hé, shǒu jìng zì jué tiān níng.
氣收自覺怒平,神斂自覺言簡,容人自覺味和,守靜自覺天寧。
chù shì bù kě bù zhǎn jié, cún xīn bù kě bù kuān shū, dài jǐ bù kě bù yán míng, yǔ rén bù kě bù hé qì.
處事不可不斬截,存心不可不寬舒,待己不可不嚴明,與人不可不和氣。
jū bù bì wú è lín, huì bù bì wú sǔn yǒu, wéi zài zì chí zhě liǎng dé zhī.
居不必無惡鄰,會不必無損友,惟在自持者兩得之。
yào zhī zì jiā shì jūn zǐ xiǎo rén, zhǐ yú wǔ gēng tóu jiǎn diǎn, sī xiǎng de shì shén me biàn jiàn dé.
要知自家是君子小人,只於五更頭檢點,思想的是什麼便見得。
yǐ lǐ tīng yán, zé zhōng yǒu zhǔ yǐ dào zhì yù, zé xīn zì qīng.
以理聽言,則中有主;以道窒慾,則心自清。
xiān dàn hòu nóng, xiān shū hòu qīn, xiān yuǎn hòu jìn, jiāo yǒu dào yě.
先淡後濃,先疏後親,先遠後近,交友道也。
kǔ nǎo shì shàng, yì qì xū wēn shì yù chǎng zhōng, gān cháng yù lěng.
苦惱世上,意氣須溫;嗜欲場中,肝腸欲冷。
xíng hái fēi qīn, hé kuàng xíng hái wài zhī zhǎng wù dà dì yì huàn, hé kuàng dà dì nèi zhī wēi chén.
形骸非親,何況形骸外之長物;大地亦幻,何況大地內之微塵。
rén dāng hùn rǎo, zé xīn zhōng zhī jìng jiè hé kān rén yù qīng níng, zé yǎn qián zhī qì xiàng zì bié.
人當溷擾,則心中之境界何堪;人遇清寧,則眼前之氣象自別。
jì ér cháng xīng, jì jì zhī jìng bù rǎo xīng ér cháng jì, xīng xīng zhī niàn bù chí.
寂而常惺,寂寂之境不擾;惺而常寂,惺惺之念不馳。
tóng zǐ zhì shǎo, yù shǎo ér yù wán chéng rén zhì duō, yù duō ér yù sàn.
童子智少,愈少而愈完;成人智多,愈多而愈散。
wú shì biàn sī yǒu xián zá niàn tóu fǒu, yǒu shì biàn sī yǒu cū fú yì qì fǒu dé yì biàn sī yǒu jiāo jīn cí sè fǒu, shī yì biàn sī yǒu yuàn wàng qíng huái fǒu. shí shí jiǎn diǎn dé dào, cóng duō rù shǎo. cóng yǒu rù wú, cái shì xué wèn dí zhēn xiāo xī.
無事便思有閒雜念頭否,有事便思有粗浮意氣否;得意便思有驕矜辭色否,失意便思有怨望情懷否。時時檢點得到,從多入少。從有入無,才是學問的真消息。
bǐ zhī yòng yǐ yuè jì, mò zhī yòng yǐ suì jì, yàn zhī yòng yǐ shì jì. bǐ zuì ruì, mò cì zhī, yàn dùn zhě yě. qǐ fēi dùn zhě shòu, ér ruì zhě yāo yé? bǐ zuì dòng, mò cì zhī, yàn jìng zhě yě. qǐ fēi jìng zhě shòu ér dòng zhě yāo hū? yú shì de yǎng shēng yān. yǐ dùn wèi tǐ, yǐ jìng wèi yòng, wéi qí rán shì yǐ néng yǒng nián.
筆之用以月計,墨之用以歲計,硯之用以世計。筆最銳,墨次之,硯鈍者也。豈非鈍者壽,而銳者夭耶?筆最動,墨次之,硯靜者也。豈非靜者壽而動者夭乎?於是得養生焉。以鈍為體,以靜為用,唯其然是以能永年。
pín jiàn zhī rén, yī wú suǒ yǒu, jí lín mìng zhōng shí, tuō yī yàn zì fù guì zhī rén, wú suǒ bù yǒu, jí lín mìng zhōng shí, dài yī liàn zì. tuō yī yàn zì, rú shì zhòng fù dài yī liàn zì, rú dān jiā suǒ.
貧賤之人,一無所有,及臨命終時,脫一厭字;富貴之人,無所不有,及臨命終時,帶一戀字。脫一厭字,如釋重負;帶一戀字,如擔枷鎖。
tòu dé míng lì guān, fāng shì xiǎo xiū xiē tòu dé shēng sǐ guān, fāng shì dà xiū xiē.
透得名利關,方是小休歇;透得生死關,方是大休歇。
rén yù qiú dào, xū yú gōng míng shàng nào yī nào fāng xīn sǐ, cǐ shì zhēn shí yǔ.
人慾求道,須於功名上鬧一鬧方心死,此是真實語。
bìng zhì, rán hòu zhī wú bìng zhī kuài shì lái, rán hòu zhī wú shì zhī lè. gù yù bìng bù rú què bìng, wán shì bù rú shěng shì.
病至,然後知無病之快;事來,然後知無事之樂。故御病不如卻病,完事不如省事。
huì pín zhě, sǐ yú pín, shèng xīn shǐ zhī yě huì bìng zhě, sǐ yú bìng, wèi xīn bì zhī yě huì yú zhě, sǐ yú yú, chī xīn fù zhī yě.
諱貧者,死於貧,勝心使之也;諱病者,死於病,畏心蔽之也;諱愚者,死於愚,痴心覆之也。
gǔ zhī rén, rú chén yù shí yú shì sì, xiá yú bù yǎn jīn zhī rén, rú huò gǔ wán yú shí jiǎ, zhēn wěi nán zhī.
古之人,如陳玉石於市肆,瑕瑜不掩;今之人,如貨古玩於時賈,真偽難知。
shì dài fū sǔn dé chù, duō yóu lì míng xīn tài jí.
士大夫損德處,多由立名心太急。
duō zào zhě, bì wú chén qián zhī shí duō wèi zhě, bì wú zhuō yuè zhī jiàn duō yù zhě, bì wú kāng kǎi zhī jié duō yán zhě, bì wú dǔ shí zhī xīn duō yǒng zhě, bì wú wén xué zhī yǎ.
多躁者,必無沉潛之識;多畏者,必無卓越之見;多欲者,必無慷慨之節;多言者,必無篤實之心;多勇者,必無文學之雅。
pōu qù xiōng zhōng jīng jí yǐ yǐ pián rén wǒ wǎng lái, shì tiān xià dì yī kuài huó shì jiè.
剖去胸中荊棘以以便人我往來,是天下第一快活世界。
gǔ lái dà shèng dà xián, cùn zhēn xiāng duì shì shàng xián yǔ, yī bǐ gōu xiāo.
古來大聖大賢,寸針相對;世上閒語,一筆勾銷。
huī sǎ yǐ yí qíng, yǔ qí yīng chóu, hé rú wù zuò shū lǐ yǐ dá qíng, yǔ qí gōng qiǎo, hé ruò zhí chén qí jú yǐ shì qíng, yǔ qí jìng shèng, hé ruò cù xī xiào tán yǐ yí qíng, yǔ qí xuè làng, hé ruò kuáng gē.
揮灑以怡情,與其應酬,何如兀坐;書禮以達情,與其工巧,何若直陳;棋局以適情,與其競勝,何若促膝;笑談以怡情,與其謔浪,何若狂歌。
zhuō zhī yī zì, miǎn le wú qiān zuì guò xián zhī yī zì, tǎo le wú wàn pián yí.
拙之一字,免了無千罪過;閒之一字,討了無萬便宜。
bān zhú bàn lián, wéi wǒ dào xīn qīng shì shuǐ huáng liáng yī mèng, rèn tā shì shì lěng rú bīng. yù zhù shì chū shì, xū zhī jī xī jī.
斑竹半簾,惟我道心清似水;黃梁一夢,任他世事冷如冰。欲住世出世,須知機息機。
shū huà wèi róu hàn, gù kāi juǎn zhāng cè, guì yú cóng róng wén jiǔ wèi huān chǎng, gù duì jiǔ lùn wén, jì yú jì mò.
書畫為柔翰,故開卷張冊,貴於從容;文酒為歡場,故對酒論文,忌於寂寞。
róng lì zào huà, tè yǐ xì rén, yī háo zhuó yì, biàn shǔ zhì gù.
榮利造化,特以戲人,一毫着意,便屬桎梏。
shì rén bù dāng yǐ shì shì fēn dú shū, dāng yǐ dú shū tōng shì shì.
士人不當以世事分讀書,當以讀書通世事。
tiān xià zhī shì, lì hài cháng xiāng bàn yǒu quán lì, ér wú xiǎo hài zhě, wéi shū.
天下之事,利害常相半;有全利,而無小害者,惟書。
yì zài bǐ xiān, xiàng páo xī xì cān yì huà, huì shēng yá hòu, huǎng yán shì lěng zuò shū zhāi.
意在筆先,向庖羲細參易畫,慧生牙後,恍顏氏冷坐書齋。
míng shí hóng lóu wèi wú zhǒng zhī qiū lǒng, mí lái rèn zuò shě shēng yán zhēn zhī wǔ yī wèi àn dòng zhī bīng gē, kuài qù zàn tóng shì jiàn shí.
明識紅樓為無冢之邱壟,迷來認作捨生岩;真知舞衣為暗動之兵戈,快去暫同試劍石。
diào xìng zhī fǎ, xū dāng shì yǎng huā tiān jū cái zhī fǎ, qiè mò rú dù huā yǔ.
調性之法,須當似養花天;居才之法,切莫如妒花雨。
shì jì tuō kōng, rén pà luò tào.
事忌脫空,人怕落套。
yān yún duī lǐ, làng dàng zi zhú rì chēng xiān gē wǔ cóng zhōng, yín yù shēn jǐ shí de dù.
煙雲堆里,浪蕩子逐日稱仙;歌舞叢中,淫慾身幾時得度。
shān qióng niǎo dào, zòng cáng huā gǔ shǎo liú yīng, lù qū yáng cháng, suī fù liǔ yīn nán fàng mǎ.
山窮鳥道,縱藏花谷少流鶯,路曲羊腸,雖覆柳蔭難放馬。
néng yú rè dì sī lěng, zé yī shì bù shòu qī liáng néng yú dàn chù qiú nóng, zé zhōng shēn bù là kū gǎo.
能於熱地思冷,則一世不受淒涼;能於淡處求濃,則終身不落枯槁。
huì xīn zhī yǔ, dāng yǐ bù jiě jiě zhī wú jī zhī yán, shì zài bù tīng tīng ěr.
會心之語,當以不解解之;無稽之言,是在不聽聽耳。
jiā sī hū lái, shū néng xià jiǔ xiá qíng yī wǎng, yún kě zèng rén.
佳思忽來,書能下酒;俠情一往,雲可贈人。
ǎi rán kě qīn, nǎi zì yì zhī chōng hé, zhuāng bù chū wēn róu ruǎn kuǎn qiào rán nán xià, nǎi shēng chéng zhī jù ào, jiǎ bù dé xùn shùn cóng róng.
藹然可親,乃自溢之沖和,妝不出溫柔軟款;翹然難下,乃生成之倨傲,假不得遜順從容。
fēng liú dé yì, zé cái guǐ dú shèng wán xiān niè zhài wèi fán, zé fāng hún dú yú nüè chóng.
風流得意,則才鬼獨勝頑仙;孽債為煩,則芳魂毒於虐崇。
jí nán chù shì shū shēng luò tuò, zuì kě lián shì làng zǐ bái tóu.
極難處是書生落魄,最可憐是浪子白頭。
shì lù rú míng, qīng tiān zhàng chī yóu zhī wù rén qíng rú mèng, bái rì bì wū nǚ zhī yún.
世路如冥,青天障蚩尤之霧;人情如夢,白日蔽巫女之雲。
mì jiāo, dìng yǒu sù yuán, fēi yǐ jī quǎn méng yě zhōng duàn, zhī qí yuán jǐn, níng guān qī fēi jiān zhī.
密交,定有夙緣,非以雞犬盟也;中斷,知其緣盡,寧關萋菲間之。
dī fáng bù zhú, shàng nán zhī yí hè zhī yú cāo cún bù yán, qǐ néng sāi héng liú zhī xìng.
堤防不築,尚難支移壑之虞;操存不嚴,豈能塞橫流之性。
fā duān wú xù, guī jié hái zì zhī lí rù mén yī chà, jìn bù zhōng chéng huǎng hū.
發端無緒,歸結還自支離;入門一差,進步終成恍惚。
dǎ hún suí shí zhī miào fǎ, xiū xián zhōng rì hūn hūn jīng míng dāng shì zhī huò jī, què hèn yī shēng liǎo liǎo.
打渾隨時之妙法,休嫌終日昏昏;精明當事之禍機,卻恨一生了了。
cáng bù dé shì zhuō, lù bù dé shì chǒu.
藏不得是拙,露不得是丑。
xíng tóng juàn shí, zhì shèng lěng yún, jué fēi fán shì yǔ xué jiāo yīng, tài mó mèi liǔ, dìng shì nòng chén.
形同雋石,致勝冷雲,決非凡士;語學嬌鶯,態摹媚柳,定是弄臣。
kāi kǒu zhé shēng cí huáng yuè dàn zhī yán, wú kǒng wēi yán jiāng jué, zhuō bǐ biàn jīng bīn fēn qǐ lì zhī shì, dāng shì miào chù bù chuán.
開口輒生雌黃月旦之言,吾恐微言將絕,捉筆便驚繽紛綺麗之飾,當是妙處不傳。
fēng bō sì xiǎn, yǐ xū zhōu zhèn hàn, làng jìng fēng tián máo dùn xiāng cán, yǐ róu zhǐ jiě fēn, bīng xiāo gē dào.
風波肆險,以虛舟震撼,浪靜風恬;矛盾相殘,以柔指解分,兵銷戈倒。
háo jié xiàng jiǎn dàn zhōng qiú, shén xiān cóng zhōng xiào shàng qǐ.
豪傑向簡淡中求,神仙從忠孝上起。
rén bù dé dào, shēng sǐ lǎo bìng sì zì guān, shuí néng tòu guò dú měi rén míng jiāng, lǎo bìng zhī zhuàng, yóu wèi kě lián.
人不得道,生死老病四字關,誰能透過;獨美人名將,老病之狀,尤為可憐。
rì yuè rú jīng wán, kě wèi fú shēng yǐ, wéi jìng wò shì xiǎo yán nián rén shì rú fēi chén, kě wèi láo rǎng yǐ, wéi jìng zuò shì xiǎo zì zài.
日月如驚丸,可謂浮生矣,惟靜臥是小延年;人事如飛塵,可謂勞攘矣,惟靜坐是小自在。
píng shēng bù zuò zhòu méi shì, tiān xià yīng wú qiè chǐ rén.
平生不作皺眉事,天下應無切齒人。
àn shì zhī yī dēng, kǔ hǎi zhī sān lǎo jié yí wǎng zhī bǎo jiàn, jué máng yǎn zhī jīn zhēn.
闇室之一燈,苦海之三老;截疑網之寶劍,抉盲眼之金針。
gōng qǔ zhī qíng huà, yú niǎo yì lái xiāng qīn bèi lì zhī qì xiāo, shì tú bù jiàn kě wèi.
攻取之情化,魚鳥亦來相親;悖戾之氣銷,世途不見可畏。
jí rén ān xiáng, jí mèng mèi shén hún, wú fēi hé qì xiōng rén hěn lì, jí shēng yīn xiào yǔ, hún shì shā jī.
吉人安祥,即夢寐神魂,無非和氣;凶人狠戾,即聲音笑語,渾是殺機。
tiān xià wú nán chù zhī shì, zhǐ yào liǎng gè rú zhī hé tiān xià wú nán chù zhī rén, zhǐ yào sān gè bì zì fǎn.
天下無難處之事,只要兩個如之何;天下無難處之人,只要三個必自反。
néng tuō sú biàn shì qí, bù hé wū biàn shì qīng
能脫俗便是奇,不合污便是清
chù qiǎo ruò zhuō, chù míng ruò huì, chù dòng ruò jìng.
處巧若拙,處明若晦,處動若靜。
cān xuán jiè yǐ jiàn xìng, tán dào jiè yǐ xiū zhēn.
參玄藉以見性,談道藉以修真。
shì rén jiē xǐng shí zuò zhuó shì, ān dé shuì shí yǒu qīng shēn ruò yù shuì shí dé qīng shēn, xū yú xǐng shí yǒu qīng yì.
世人皆醒時作濁事,安得睡時有清身;若欲睡時得清身,須於醒時有清意。
hǎo dú shū fēi qiú shēn hòu zhī míng, dàn yì jiàn yì wén, xīn zhī suǒ yuàn. shì yǐ zī zī sōu tǎo, yù bà bù néng, qǐ wèi shēng míng láo qī chǐ yě.
好讀書非求身後之名,但異見異聞,心之所願。是以孜孜搜討,欲罷不能,豈為聲名勞七尺也。
yī jiān wū, liù chǐ dì, suī méi zhuāng yán, què yě jīng zhì pú zuò tuán, yī zuò bèi, rì lǐ kě zuò, yè jiān kě shuì dēng yī zhǎn, xiāng yī zhù, shí qìng shù shēng, mù yú jǐ jī kān cháng guān, mén cháng bì, hǎo rén fàng lái, è rén huí bì fā bù chú, hūn bù jì, dào rén xīn cháng, rú zhě fú zhì bù tān míng, bù tú lì, le qīng jìng yuán, zuò jiě tuō jì wú guà ài, wú jū xì, xián biàn rù lái, máng biàn chū qù shěng xián fēi, shěng xián qì, yě bù yóu fāng, yě bù bì shì zài jiā chū jiā, zài shì chū shì, fú hé rén, fú hé chù? cǐ jí shàng chéng, cǐ jí sān mèi. rì fù rì, suì fù suì, bì wǒ zhè shēng, rèn tā hòu yì.
一間屋,六尺地,雖沒莊嚴,卻也精緻;蒲作團,衣作被,日裡可坐,夜間可睡;燈一盞,香一炷,石磬數聲,木魚幾擊;龕常關,門常閉,好人放來,惡人迴避;發不除,葷不忌,道人心腸,儒者服制;不貪名,不圖利,了清靜緣,作解脫計;無掛礙,無拘系,閒便入來,忙便出去;省閒非,省閒氣,也不遊方,也不避世;在家出家,在世出世,佛何人,佛何處?此即上乘,此即三昧。日復日,歲復歲,畢我這生,任他後裔。
cǎo sè huā xiāng, yóu rén shǎng qí zhēn qù táo kāi méi xiè, dá shì wù qí wú cháng.
草色花香,遊人賞其真趣;桃開梅謝,達士悟其無常。
zhāo kè liú bīn, wèi huān kě xǐ, wèi duàn chén shì zhī bān yuán jiāo huā zhǒng shù, shì hào suī qīng, yì shì dào rén zhī mó zhàng.
招客留賓,為歡可喜,未斷塵世之扳援;澆花種樹,嗜好雖清,亦是道人之魔障。
rén cháng xiǎng bìng shí, zé chén xīn biàn jiǎn rén cháng xiǎng sǐ shí, zé dào niàn zì shēng.
人常想病時,則塵心便減;人常想死時,則道念自生。
rù dào chǎng ér suí xǐ, zé xiū xíng zhī niàn bó xìng dēng qiū mù ér pái huái, zé míng lì zhī xīn dùn jǐn.
入道場而隨喜,則修行之念勃興;登邱墓而徘徊,則名利之心頓盡。
shuò jīn diàn yù, cóng lái bù fá hū chán rén xǐ gòu suǒ bān, yóu hǎo qiú duō yú jiā shì. zhǐ zuò qiū fēng guò ěr, hé fáng chǐ wù zhàng tiān.
鑠金玷玉,從來不乏乎讒人;洗垢索瘢,尤好求多於佳士。止作秋風過耳,何妨尺霧障天。
zhēn fàng sì bù zài yǐn jiǔ gāo gē, jiǎ jīn chí piān yú dà tíng mài nòng kàn míng shì shì tòu, zì rán bù zhòng gōng míng rèn dé dāng xià zhēn, shì yǐ cháng xún lè dì.
真放肆不在飲酒高歌,假矜持偏於大庭賣弄;看明世事透,自然不重功名;認得當下真,是以常尋樂地。
fù guì gōng míng róng kū dé sàng, rén jiān jīng jiàn bái tóu fēng huā xuě yuè shī jiǔ qín shū, shì wài xǐ féng qīng yǎn.
富貴功名、榮枯得喪,人間驚見白頭;風花雪月、詩酒琴書,世外喜逢青眼。
yù bù chú, shì é pū dēng, fén shēn nǎi zhǐ tān wú le, rú xīng shì jiǔ, biān xuè fāng xiū.
欲不除,似蛾撲燈,焚身乃止;貪無了,如猩嗜酒,鞭血方休。
shè jiāng hú zhě, rán hòu zhī bō tāo zhī xiōng yǒng dēng shān yuè zhě, rán hòu zhī qī jìng zhī qí qū.
涉江湖者,然後知波濤之洶湧;登山嶽者,然後知蹊徑之崎嶇。
rén shēng dài zú, hé shí zú wèi lǎo dé xián, shǐ shì xián.
人生待足,何時足;未老得閒,始是閒。
tán kōng fǎn bèi kōng mí, dān jìng duō wèi jìng fù.
談空反被空迷,耽靜多為靜縛。
jiù wú táo lìng jiǔ jīn, xīn piē zhāng diān shū cǎo hé fáng yǔ shì hūn hūn, zhǐ wèn jūn xīn liǎo liǎo.
舊無陶令酒巾,新撇張顛書草;何妨與世昏昏,只問君心了了。
yǐ shū shǐ wèi yuán lín, yǐ gē yǒng wèi gǔ chuī, yǐ lǐ yì wèi gāo liáng, yǐ zhù shù wèi wén xiù, yǐ sòng dú wèi zāi shē, yǐ jì wèn wèi jū jī, yǐ qián yán wǎng xíng wèi shī yǒu, yǐ zhōng xìn dǔ jìng wèi xiū chí, yǐ zuò shàn jiàng xiáng wèi yīn guǒ, yǐ lè tiān zhī mìng wèi xī fāng.
以書史為園林,以歌詠為鼓吹,以理義為膏梁,以著述為文繡,以誦讀為災畲,以記問為居積,以前言往行為師友,以忠信篤敬為修持,以作善降祥為因果,以樂天知命為西方。
yún yān yǐng lǐ jiàn zhēn shēn, shǐ wù xíng hái wèi zhì gù qín niǎo shēng zhōng wén zì xìng, fāng zhī qíng shí shì gē máo.
雲煙影里見真身,始悟形骸為桎梏;禽鳥聲中聞自性,方知情識是戈矛。
shì lǐ yīn rén yán ér wù zhě, yǒu wù hái yǒu mí, zǒng bù rú zì wù zhī liǎo liǎo yì xìng cóng wài jìng ér dé zhě, yǒu de hái yǒu shī, zǒng bù rú zì dé zhī xiū xiū.
事理因人言而悟者,有悟還有迷,總不如自悟之了了;意興從外境而得者,有得還有失,總不如自得之休休。
bái rì qī rén, nán táo qīng yè zhī kuì nǎn hóng yán shī zhì, kōng yí hào shǒu zhī bēi shāng.
白日欺人,難逃清夜之愧赧;紅顏失志,空遺皓首之悲傷。
dìng yún zhǐ shuǐ zhōng, yǒu yuān fēi yú yuè de jǐng xiàng fēng kuáng yǔ zhòu chù, yǒu bō tián làng jìng de fēng guāng.
定雲止水中,有鳶飛魚躍的景象;風狂雨驟處,有波恬浪靜的風光。
píng dì tǎn tú, chē qǐ wú jué jù làng hóng tāo, zhōu yì kě dù liào wú shì bì yǒu shì, kǒng yǒu shì bì wú shì.
平地坦途,車豈無蹶;巨浪洪濤,舟亦可渡;料無事必有事,恐有事必無事。
fù guì zhī jiā, cháng yǒu qióng qīn qī lái wǎng, biàn shì zhōng hòu.
富貴之家,常有窮親戚來往,便是忠厚。
cháo shì shān lín jù yǒu shì, jīn rén máng chù gǔ rén xián.
朝市山林俱有事,今人忙處古人閒。
rén shēng yǒu shū kě dú, yǒu xiá dé dú, yǒu zī néng dú, yòu hán yǎng zhī, rú bù shí zì rén, shì wèi shàn dú shū zhě. xiǎng shì jiān qīng fú, wèi yǒu guò yú cǐ yě.
人生有書可讀,有暇得讀,有資能讀,又涵養之,如不識字人,是謂善讀書者。享世間清福,未有過於此也。
shì shàng rén shì wú qióng, yuè gàn yuè jiàn bù liǎo, wǒ bèi guāng yīn yǒu xiàn, yuè xián yuè jiàn qīng gāo.
世上人事無窮,越干越見不了,我輩光陰有限,越閒越見清高。
liǎng rèn xiāng yíng jù shāng, liǎng qiáng xiāng dí jù bài.
兩刃相迎俱傷,兩強相敵俱敗。
wǒ bù hài rén, rén bù wǒ hài rén zhī hài wǒ, yóu wǒ hài rén.
我不害人,人不我害;人之害我,由我害人。
shāng jiǎ bù kě yǔ yán yì, bǐ nì yú lì nóng gōng bù kě yǔ yán xué, bǐ piān yú yè sú rú bù kě yǔ yán dào, bǐ miù yú cí.
商賈不可與言義,彼溺於利;農工不可與言學,彼偏於業;俗儒不可與言道,彼謬於詞。
bó lǎn guǎng shí jiàn, guǎ jiāo shǎo shì fēi.
博覽廣識見,寡交少是非。
míng xiá kě ài, shùn yǎn ér zhé kōng liú shuǐ kān tīng, guò ěr ér bù liàn. rén néng yǐ míng xiá shì měi sè, zé yè zhàng zì qīng rén néng yǐ liú shuǐ tīng xián gē, zé xìng líng hé hài.
明霞可愛,瞬眼而輒空;流水堪聽,過耳而不戀。人能以明霞視美色,則業障自輕;人能以流水聽弦歌,則性靈何害。
xiū yuàn wǒ bù rú rén, bù rú wǒ zhě cháng zhòng xiū kuā wǒ néng shèng rén, shèng rú wǒ zhě gèng duō.
休怨我不如人,不如我者常眾;休誇我能勝人,勝如我者更多。
rén xīn hǎo shèng, wǒ yǐ shèng yīng bì bài rén qíng hǎo qiān, wǒ yǐ qiān chù fǎn shèng.
人心好勝,我以勝應必敗;人情好謙,我以謙處反勝。
rén yán tiān bù jīn rén fù guì, ér jìn rén qīng xián, rén zì bù xián ěr. ruò néng suí yù ér ān, bù tú jiāng lái, bù zhuī jì wǎng, bù bì mù qián, hé bù qīng xián zhī yǒu.
人言天不禁人富貴,而禁人清閒,人自不閒耳。若能隨遇而安,不圖將來,不追既往,不蔽目前,何不清閒之有。
àn shì zhēn xié shuí jiàn, hū ér wàn kǒu xuān chuán zì xīn shàn è jiǒng rán, lǐn yú sì wáng kǎo xiào.
暗室貞邪誰見,忽而萬口喧傳;自心善惡炯然,凜於四王考校。
hán shān shī yún: yǒu rén lái mà wǒ, fēn míng liǎo le zhī, suī rán bù yīng duì, què shì de pián yí. cǐ yán yí shēn wán wèi.
寒山詩云:「有人來罵我,分明了了知,雖然不應對,卻是得便宜。」此言宜深玩味。
ēn ài wú zhī chóu yě, fù guì shēn zhī lèi yě.
恩愛吾之仇也,富貴身之累也。
féng huān zhī jiá dàn lǎo wú yú jīng kē zhī zhú jī lái yǒu lèi.
馮歡之鋏彈老無魚;荊軻之築擊來有淚。
yǐ huàn nán xīn jū ān lè, yǐ pín jiàn xīn jū fù guì, zé wú wǎng bù tài yǐ yǐ yuān gǔ shì kāng zhuāng, yǐ jí bìng shì qiáng jiàn, zé wú wǎng bù ān yǐ.
以患難心居安樂,以貧賤心居富貴,則無往不泰矣;以淵谷視康莊,以疾病視強健,則無往不安矣。
yǒu yù yú qián, bù ruò wú huǐ yú hòu yǒu lè yú shēn, bù ruò wú yōu yú xīn.
有譽於前,不若無毀於後;有樂於身,不若無憂於心。
fù shí bù jiǎn pín shí huǐ, qián shí bù xué yòng shí huǐ, zuì hòu kuáng yán xǐng shí huǐ, ān bù jiāng xī bìng shí huǐ.
富時不儉貧時悔,潛時不學用時悔,醉後狂言醒時悔,安不將息病時悔。
hán huī nèi, bàn xīng zhī huó huǒ zhuó liú zhōng, yī xiàn zhī qīng quán.
寒灰內,半星之活火;濁流中,一線之清泉。
gōng yù yú shí, shí jǐn ér yù chū táo jīn yú shā, shā jǐn ér jīn lù.
攻玉於石,石盡而玉出;淘金於沙,沙盡而金露。
zhà jiāo bù kě qīng dào, qīng dào zé jiāo bù zhōng jiǔ yǔ bù kě yǐn nì, yǐn nì zé xīn bì xiǎn.
乍交不可傾倒,傾倒則交不終;久與不可隱匿,隱匿則心必險。
dān zhī suǒ cáng zhě chì, mò zhī suǒ cáng zhě hēi.
丹之所藏者赤,墨之所藏者黑。
lǎn kě wò, bù kě fēng jìng kě zuò, bù kě sī mèn kě duì, bù kě dú láo kě jiǔ, bù kě shí zuì kě shuì, bù kě yín.
懶可臥,不可風;靜可坐,不可思;悶可對,不可獨;勞可酒,不可食;醉可睡,不可淫。
shū shēng bó mìng yuán tóng qiè, chéng xiàng lián cái bù lùn guān.
書生薄命原同妾,丞相憐才不論官。
shào nián líng huì, zhī bào sù gēn jīn shēng míng wán, kě bo lái shì.
少年靈慧,知抱夙根;今生冥頑,可卜來世。
bō kāi shì shàng chén qì, xiōng zhōng zì wú huǒ yán bīng jīng xiāo què xīn zhōng bǐ lìn, yǎn qián shí yǒu yuè dào fēng lái.
撥開世上塵氣,胸中自無火炎冰兢;消卻心中鄙吝,眼前時有月到風來。
chén yuán gē duàn, fán nǎo cóng hé chù ān shēn shì lǜ qián xiāo, qīng xū xiàng cǐ zhōng lì jiǎo.
塵緣割斷,煩惱從何處安身;世慮潛消,清虛向此中立腳。
shì zhēng lì, cháo zhēng míng, gài guān rì hé wù kě xùn gāo lǐ chūn shǎng huā, qiū shǎng yuè, hé chā shí cǐ shēn cháng zuì péng lái.
市爭利,朝爭名,蓋棺日何物可殉篙里;春賞花,秋賞月,荷鍤時此身常醉蓬萊。
sì mǎ nán zhuī, wú yù sān jiān qí kǒu xì jū yì guò, rén dāng cùn xī hū yīn.
駟馬難追,吾欲三緘其口;隙駒易過,人當寸惜乎陰。
wàn fēn lián jié, zhǐ shì xiǎo shàn yī diǎn tān wū, biàn wèi dà è.
萬分廉潔,止是小善;一點貪污,便為大惡。
xuàn qí zhī jí, yī yǐ píng yì yīng fā zhī jí, yī yǐ shēn chén kuò dà zhī jí, yī yǐ chōng shí.
炫奇之疾,醫以平易;英發之疾,醫以深沉;闊大之疾,醫以充實。
cái shū fàng jí dāng shōu liǎn, cái yán yǔ biàn sī jiǎn mò.
才舒放即當收斂,才言語便思簡默。
pín bù zú xiū, kě xiū shì pín ér wú zhì jiàn bù zú è, kě è shì jiàn ér wú néng lǎo bù zú tàn, kě tàn shì lǎo ér xū shēng sǐ bù zú bēi, kě bēi shì sǐ ér wú bǔ.
貧不足羞,可羞是貧而無志;賤不足惡,可惡是賤而無能;老不足嘆,可嘆是老而虛生;死不足悲,可悲是死而無補。
shēn yào yán zhòng, yì yào xián dìng sè yào wēn yǎ, qì yào hé píng yǔ yào jiǎn xú, xīn yào guāng míng liàng yào kuò dà, zhì yào guǒ yì jī yào chēn mì, shì yào tuǒ dāng.
身要嚴重,意要閒定;色要溫雅,氣要和平;語要簡徐,心要光明;量要闊大,志要果毅;機要縝密,事要妥當。
fù guì jiā yí xué kuān, cōng míng rén yí xué hòu.
富貴家宜學寬,聰明人宜學厚。
xiū wěi zuì yú qì huà, yī qiè zé zhī rén shì xiū guò wàng yú shì jiān, yī qiè qiú zhī wǒ shēn.
休委罪於氣化,一切責之人事;休過望於世間,一切求之我身。
shì rén bái zhòu mèi yǔ, gǒu néng mèi zhōng zuò bái zhòu yǔ, kě wèi cháng xīng xīng yǐ.
世人白晝寐語,苟能寐中作白晝語,可謂常惺惺矣。
guān shì tài zhī jí huàn, zé fú yún zhuǎn yǒu cháng qíng jǔ shì wèi zhī jiē kōng, zé liú shuǐ fān duō nóng zhǐ.
觀世態之極幻,則浮雲轉有常情;咀世味之皆空,則流水翻多濃旨。
dà fán cōng míng zhī rén, jí shì wù shì. hé yǐ gù, wéi cōng míng shēng yì jiàn, yì jiàn yī shēng, biàn bù rěn shě gē. wǎng wǎng nì yú ài hé yù hǎi zhě, jiē jí cōng míng zhī rén.
大凡聰明之人,極是誤事。何以故,惟聰明生意見,意見一生,便不忍舍割。往往溺於愛河慾海者,皆極聰明之人。
shì fēi bú dào diào yú chù, róng rǔ cháng suí qí mǎ rén.
是非不到釣魚處,榮辱常隨騎馬人。
míng xīn wèi huà, duì qī nú yì zì jīn zhuāng yǐn zhōng shì rán, jí mèng mèi jiē chéng qīng chǔ.
名心未化,對妻孥亦自矜莊;隱衷釋然,即夢寐皆成清楚。
guān sū jì zǐ yǐ pín qióng dé zhì, zé fù guō èr qǐng tián, wù rén shí duō guān sū jì zǐ yǐ gōng míng shā shēn, zé wǔ ān liù guó yìn, hài rén yì bù qiǎn.
觀蘇季子以貧窮得志,則負郭二頃田,誤人實多;觀蘇季子以功名殺身,則武安六國印,害人亦不淺。
míng lì chǎng zhōng, nán róng líng lì shēng sǐ lù shàng, zhèng yào hú tú.
名利場中,難容伶俐;生死路上,正要糊塗。
yī bēi jiǔ liú wàn shì míng, bù rú shēng qián yī bēi jiǔ, zì shēn xíng lè ěr, huáng xù qí tā bǎi nián rén zuò qiān nián diào, zhì jīn shuí shì bǎi nián rén, yī guān jí shēn, wàn shì dōu yǐ.
一杯酒留萬世名,不如生前一杯酒,自身行樂耳,遑恤其他;百年人做千年調,至今誰是百年人,一棺戢身,萬事都已。
jiāo yě fēi zàng rén zhī chù, lóu tái shì wèi qiū mù biān sāi fēi shā rén zhī chǎng, gē wǔ shì wèi dāo bīng. shì guān luó qǐ fēn fēn, hé yì jīng qí mì mì tīng guǎn xián rǒng rǒng, hé yì sōng bǎi xiāo xiāo. zàng wáng hóu zhī gǔ, néng xiāo jǐ chù lóu tái luò zhuàng shì zhī tóu, jīng dé jǐ fān gē wǔ. dá zhě tǒng wèi yī guān, yú rén zhǐ wèi liǎng dì.
郊野非葬人之處,樓台是為邱墓;邊塞非殺人之場,歌舞是為刀兵。試觀羅綺紛紛,何異旌旗密密;聽管弦冗冗,何異松柏蕭蕭。葬王侯之骨,能消幾處樓台;落壯士之頭,經得幾番歌舞。達者統為一觀,愚人指為兩地。
jié yì ào qīng yún, wén zhāng gāo bái xuě. ruò bù yǐ dé xìng táo róng zhī, zhōng wèi xuè qì zhī sī, jì néng zhī mò.
節義傲青雲,文章高白雪。若不以德性陶鎔之,終為血氣之私,技能之末。
wǒ yǒu gōng yú rén, bù kě niàn, ér guò zé bù kě bù niàn rén yǒu ēn yú wǒ, bù kě wàng, ér yuàn zé bù kě bù wàng.
我有功於人,不可念,而過則不可不念;人有恩於我,不可忘,而怨則不可不忘。
jìng lù zhǎi chù, liú yī bù yǔ rén xíng zī wèi nóng de, jiǎn sān fēn ràng rén shì. cǐ shì shè shì yī jí ān lè fǎ.
徑路窄處,留一步與人行;滋味濃的,減三分讓人嗜。此是涉世一極安樂法。
jǐ qíng bù kě zòng, dāng yòng nì zhī fǎ zhì zhī, qí dào zài yī rěn zì rén qíng bù kě fú, dāng yòng shùn zhī fǎ diào zhī, qí dào zài yī shù zì.
己情不可縱,當用逆之法制之,其道在一忍字;人情不可拂,當用順之法調之,其道在一恕字。
zuó rì zhī fēi bù kě liú, liú zhī zé gēn jìn fù méng, ér chén qíng zhōng lèi hū lǐ qù jīn rì zhī shì bù kě zhí, zhí zhī zé zhā zǐ wèi huà, ér lǐ qù fǎn zhuǎn wèi yù gēn.
昨日之非不可留,留之則根燼復萌,而塵情終累乎理趣;今日之是不可執,執之則渣滓未化,而理趣反轉為欲根。
wén zhāng bù liáo shān shuǐ pǐ, shēn xīn měi bèi yě yún jī.
文章不療山水癖,身心每被野雲羈。