háng zhōu cì shǐ bái lè tiān xiào ào hú shān shí, yǒu yě kè zhào yǔ zhě, hú lóu zuì chàng, lè tiān cháng guò qí jiā, tòng yǐn jìng rì, jué bù fēn guān mín tǐ. yǔ dé yǔ lè tiān tōng wǎng lái, suǒ qí tí lóu. lè tiān jí yán zhī yuē" zuì bái". zài máo jiā bù, jīn gǎi wú zhuāng.
杭州刺史白乐天啸傲湖山时,有野客赵羽者,湖楼最畅,乐天常过其家,痛饮竟日,绝不分官民体。羽得与乐天通往来,索其题楼。乐天即颜之曰“醉白”。在茅家埠,今改吴庄。
yī sōng cāng cuì, fēi dài rú qiú, dà yǒu gǔ sè, zhēn shù bǎi nián wù. dāng rì bái gōng, xiǎng dìng pán bó qí xià.
一松苍翠,飞带如虬,大有古色,真数百年物。当日白公,想定盘礴其下。
ní yuán lù zuì bái lóu shī:
倪元璐《醉白楼》诗:
jīn shā shēn chù bái gōng dī, tài shǒu xíng chūn xìn mǎ tí.
金沙深处白公堤,太守行春信马蹄。
yě yàn táo huā gōng zhī yīng, mí lí yān liǔ jí tí xié.
冶艳桃花供祗应,迷离烟柳藉提携。
xián shí fēng yuè wèi cháng zhǔ, dào chù ōu fú shì xiǎo?.
闲时风月为常主,到处鸥凫是小?。
yě lǎo ǒu rán tóng yī zuì, shān lóu hé bì gèng liú tí.
野老偶然同一醉,山楼何必更留题。
xiǎo qīng fú shě
小青佛舍
xiǎo qīng, guǎng líng rén. shí suì shí yù lǎo ní, kǒu shòu xīn jīng, yī guò chéng sòng.
小青,广陵人。十岁时遇老尼,口授《心经》,一过成诵。
ní yuē:" shì ér zǎo huì fú báo, qǐ fù wǒ zuò dì zǐ." mǔ bù xǔ. zhǎng hǎo dú shū, jiě yīn lǜ, shàn yì qí. wù luò wǔ lín fù rén, wèi qí xiǎo fù. dà fù qí dù, líng bī wàn zhuàng. yī rì xié xiǎo qīng wǎng tiān zhú, dà fù yuē:" xī fāng fú wú liàng, nǎi shì dú lǐ dà shì, hé yé?" xiǎo qīng yuē:" yǐ cí bēi gù ěr." dà fù xiào yuē:" wǒ yì cí bēi ruò." nǎi nì zhī gū shān fú shě, lìng yī ní yǔ jù. xiǎo qīng wú shì, zhé lín chí zì zhào, hǎo yǔ yǐng yǔ, xù xù rú wèn dá, rén jiàn zhé zhǐ. gù qí shī yǒu" shòu yǐng zì lín chūn shuǐ zhào, qīng xū lián wǒ wǒ lián qīng" zhī jù. hòu bìng zhài, jué lì, rì yǐn lí zhī shǎo xǔ, yǎn yǎn dài jǐn. nǎi hū huà shī xiě zhào, gēng huàn zài sān, dōu bù wèi shì.
尼曰:“是儿早慧福薄,乞付我作弟子。”母不许。长好读书,解音律,善奕棋。误落武林富人,为其小妇。大妇奇妒,凌逼万状。一日携小青往天竺,大妇曰:“西方佛无量,乃世独礼大士,何耶?”小青曰:“以慈悲故耳。”大妇笑曰:“我亦慈悲若。”乃匿之孤山佛舍,令一尼与俱。小青无事,辄临池自照,好与影语,絮絮如问答,人见辄止。故其诗有“瘦影自临春水照,卿须怜我我怜卿”之句。后病瘵,绝粒,日饮梨汁少许,奄奄待尽。乃呼画师写照,更换再三,都不谓似。
hòu huà shī zhù shì liáng jiǔ, jiàng yì yāo xiān. nǎi yuē:" shì yǐ." yǐ lí jiǔ gōng zhī tà qián, lián hū:" xiǎo qīng! xiǎo qīng!" yī tòng ér jué, nián jǐn shí bā. yí shī yī zhì.
后画师注视良久,匠意妖纤。乃曰:“是矣。”以梨酒供之榻前,连呼:“小青!小青!”一恸而绝,年仅十八。遗诗一帙。
dà fù wén qí sǐ, lì zhì fú shě, suǒ qí tú bìng shī fén zhī, jù qù.
大妇闻其死,立至佛舍,索其图并诗焚之,遽去。
xiǎo qīng bài cí yún gé shī:
小青《拜慈云阁》诗:
qǐ shǒu cí yún dà shì qián, mò shēng xī tǔ mò shēng tiān.
稽首慈云大士前,莫生西土莫生天。
yuàn jiāng yī dī yáng zhī shuǐ, sǎ zuò rén jiān bìng dì lián.
愿将一滴杨枝水,洒作人间并蒂莲。
yòu bài sū xiǎo xiǎo mù shī:
又《拜苏小小墓》诗:
xī lěng fāng cǎo qǐ lín lín, nèi xìn chuán lái huàn tà qīng.
西冷芳草绮粼粼,内信传来唤踏青。
bēi jiǔ zì jiāo sū xiǎo mù, kě zhī qiè shì yì zhōng rén.
杯酒自浇苏小墓,可知妾是意中人。