chà nǚ yù yáng qiú pèi ǒu xīn yuán hù zhǔ shí yāo xié
奼女育陽求配偶 心猿護主識妖邪
què shuō bǐ qiū guó jūn chén lí shù, sòng táng sēng sì zhòng chū chéng, yǒu èr shí lǐ zhī yuǎn, hái bù kěn shě. sān zàng miǎn qiáng xià niǎn, chéng mǎ cí bié ér xíng, mù sòng zhě zhí zhì wàng bù jiàn zōng yǐng fāng huí. sì zhòng xíng gòu duō shí, yòu guò le dōng cán chūn jǐn, kàn bù liǎo yě huā shān shù, jǐng wù fāng fēi, qián miàn yòu jiàn yī zuò gāo shān jùn lǐng. sān zàng xīn jīng wèn dào: tú dì, qián miàn gāo shān, yǒu lù wú lù, shì bì xiǎo xīn! xíng zhě xiào dào: shī fù zhè huà, yě bù xiàng gè zǒu zhǎng lù de, què shì gè gōng zǐ wáng sūn, zuò jǐng guān tiān zhī lèi. zì gǔ dào: shān bù ài lù, lù zì tōng shān. hé yǐ yán yǒu lù wú lù? sān zàng dào: suī rán shì shān bù ài lù, dàn kǒng xiǎn jùn zhī jiān shēng guài wù, mì lín shēn chù chū yāo jīng. bā jiè dào: fàng xīn, fàng xīn! zhè lǐ lái xiāng jìn jí lè bù yuǎn, guǎn qǔ tài píng wú shì! shī tú zhèng shuō, bù jué de dào le shān jiǎo xià. xíng zhě qǔ chū jīn gū bàng, zǒu shàng shí yá jiào dào: shī fù, cǐ jiān nǎi zhuǎn shān de lù ér, tè hǎo bù, kuài lái kuài lái! zhǎng lǎo zhǐ de fàng huái cè mǎ. shā sēng jiào:
卻說比丘國君臣黎庶,送唐僧四眾出城,有二十里之遠,還不肯舍。三藏勉強下輦,乘馬辭別而行,目送者直至望不見蹤影方回。四眾行彀多時,又過了冬殘春盡,看不了野花山樹,景物芳菲,前面又見一座高山峻岭。三藏心驚問道:「徒弟,前面高山,有路無路,是必小心!」行者笑道:「師父這話,也不象個走長路的,卻似個公子王孫,坐井觀天之類。自古道:山不礙路,路自通山。何以言有路無路?」三藏道:「雖然是山不礙路,但恐險峻之間生怪物,密林深處出妖精。」八戒道:「放心,放心!這裡來相近極樂不遠,管取太平無事!」師徒正說,不覺的到了山腳下。行者取出金箍棒,走上石崖叫道:「師父,此間乃轉山的路兒,忒好步,快來快來!」長老只得放懷策馬。沙僧教:
èr gē, nǐ bǎ dān zi tiāo yī jiān ér. zhēn gè bā jiè jiē le dān zi tiāo shàng. shā sēng lǒng zhe jiāng shéng, lǎo shī fù wěn zuò diāo ān, suí xíng zhě dōu bēn shān yá shàng dà lù. dàn jiàn nà shān:
「二哥,你把擔子挑一肩兒。」真箇八戒接了擔子挑上。沙僧攏着韁繩,老師父穩坐雕鞍,隨行者都奔山崖上大路。但見那山:
yún wù lóng fēng dǐng, chán yǒng jiàn zhōng. bǎi huā xiāng mǎn lù, wàn shù mì cóng cóng. méi qīng lǐ bái, liǔ lǜ táo hóng. dù juān tí chù chūn jiāng mù, zǐ yàn ní nán shè yǐ zhōng. é é shí, cuì gài sōng. qí qū lǐng dào, tū wù líng lóng. xuē bì xuán yá jùn, téng luó cǎo mù. qiān yán jìng xiù rú pái jǐ, wàn hè zhēng liú yuǎn làng hóng. lǎo shī fù huǎn guān shān jǐng, hū wén tí niǎo zhī shēng, yòu qǐ sī xiāng zhī niàn. dōu mǎ jiào dào: tú dì! wǒ zì tiān pái chuán zhǐ yì, jǐn píng fēng xià lǐng guān wén. guān dēng shí wǔ lí dōng tǔ, cái yǔ táng wáng tiān dì fēn, fǔ néng lóng hǔ fēng yún huì, què yòu shī tú ǎo mǎ jūn. xíng jǐn wū shān fēng shí èr, hé shí duì zi jiàn dāng jīn?
雲霧籠峰頂,潺-涌澗中。百花香滿路,萬樹密叢叢。梅青李白,柳綠桃紅。杜鵑啼處春將暮,紫燕呢喃社已終。峨峨石,翠蓋松。崎嶇嶺道,突兀玲瓏。削壁懸崖峻,藤蘿草木。千岩競秀如排戟,萬壑爭流遠浪洪。老師父緩觀山景,忽聞啼鳥之聲,又起思鄉之念。兜馬叫道:「徒弟!我自天牌傳旨意,錦屏風下領關文。觀燈十五離東土,才與唐王天地分,甫能龍虎風雲會,卻又師徒拗馬軍。行盡巫山峰十二,何時對子見當今?」
xíng zhě dào: shī fù, nǐ cháng yǐ sī xiāng wèi niàn, quán bù shì gè chū jiā rén. fàng xīn qiě zǒu, mò yào duō yōu, gǔ rén yún, yù qiú shēng fù guì, xū xià sǐ gōng fū. sān zàng dào: tú dì, suī rán shuō dé yǒu lǐ, dàn bù zhī xī tiān lù hái zài nà lǐ lī! bā jiè dào: shī fù, wǒ fú rú lái shě bù dé nà sān zàng jīng, zhī wǒ men yào qǔ qù, xiǎng shì bān liǎo bù rán, rú hé zhǐ guǎn bú dào? shā sēng dào: mò hú tán! zhǐ guǎn gēn zhe dà gē zǒu, zhǐ bǎ gōng fū ái tā, zhōng xū yǒu gè dào zhī zhī rì.
行者道:「師父,你常以思鄉為念,全不似個出家人。放心且走,莫要多憂,古人云,欲求生富貴,須下死工夫。」三藏道:「徒弟,雖然說得有理,但不知西天路還在那裡哩!」八戒道:「師父,我佛如來捨不得那三藏經,知我們要取去,想是搬了;不然,如何只管不到?」沙僧道:「莫胡談!只管跟着大哥走,只把工夫捱他,終須有個到之之日。」
shī tú zhèng zì xián xù, yòu jiàn yī pài hēi sōng dà lín. táng sēng hài pà, yòu jiào dào:
師徒正自閒敘,又見一派黑松大林。唐僧害怕,又叫道:
wù kōng, wǒ men cái guò le nà qí qū shān lù, zěn me yòu yù zhè gè shēn hēi sōng lín? shì bì zài yì. xíng zhě dào: pà tā zěn de! sān zàng dào: shuō nà lǐ huà! bù xìn zhí zhōng zhí, xū fáng rén bù rén. wǒ yě yǔ nǐ zǒu guò hǎo jǐ chù sōng lín, bù shì zhè lín shēn yuǎn. nǐ kàn:
「悟空,我們才過了那崎嶇山路,怎麼又遇這個深黑松林?是必在意。」行者道:「怕他怎的!」三藏道:「說那裡話!不信直中直,須防仁不仁。我也與你走過好幾處松林,不似這林深遠。你看:
dōng xī mì bǎi, nán běi chéng háng. dōng xī mì bǎi chè yún xiāo, nán běi chéng háng qīn bì hàn. mì chá jīng jí zhōu wéi jié, liǎo què chán zhī shàng xià pán. téng lái chán gé, gé qù chán téng. téng lái chán gé, dōng xī kè lǚ nán xíng gé qù chán téng, nán běi jīng shāng zěn jìn. zhè lín zhōng, zhù bàn nián, nà fēn rì yuè xíng shù lǐ, bù jiàn dòu xīng. nǐ kàn nà bèi yīn zhī chù qiān bān jǐng, xiàng yáng zhī suǒ wàn cóng huā. yòu yǒu nà qiān nián huái, wàn zài guì, nài hán sōng, shān táo guǒ yě sháo yào, hàn fú róng, yī zǎn zǎn mì qì zhòng duī, luàn fēn fēn shén xiān nán huà. yòu tīng dé bǎi niǎo shēng: yīng wǔ shào, dù juān tí, xǐ què chuān zhī, wū yā fǎn bǔ, huáng lí fēi wǔ, bǎi shé diào yīn, zhè gū míng, zǐ yàn yǔ, bā gē ér xué rén shuō huà, huà méi láng yě huì kàn jīng. yòu jiàn nà dà chóng bǎi wěi, lǎo hǔ kē yá, duō nián hú zhuāng niáng zǐ, rì jiǔ cāng láng hǒu zhèn lín. jiù shì tuō tǎ tiān wáng lái dào cǐ, zòng huì xiáng yāo yě shī hún! sūn dà shèng gōng rán bù jù, shǐ tiě bàng shàng qián bì kāi dà lù, yǐn táng sēng jìng rù shēn lín, xiāo xiāo yáo yáo, xíng jīng bàn rì, wèi jiàn chū lín zhī lù. táng sēng jiào dào: tú dì, yī xiàng xī lái, wú shù de shān lín qí xiǎn, xìng de cǐ jiān qīng yǎ, yí lù tài píng. zhè lín zhōng qí huā yì huì, qí shí kě rén qíng yì! wǒ yào zài cǐ zuò zuò: yī zé xiē mǎ, èr zé fù zhōng jī le, nǐ qù nà lǐ huà xiē zhāi lái wǒ chī. xíng zhě dào: shī fù qǐng xià mǎ, lǎo sūn huà zhāi qù lái. nà zhǎng lǎo guǒ rán xià le mǎ. bā jiè jiāng mǎ shuān zài shù shàng, shā sēng xiē xià xíng lǐ, qǔ le bō yú, dì yǔ xíng zhě.
東西密擺,南北成行。東西密擺徹雲霄,南北成行侵碧漢。密查荊棘周圍結,蓼卻纏枝上下盤。藤來纏葛,葛去纏藤。藤來纏葛,東西客旅難行;葛去纏藤,南北經商怎進。這林中,住半年,那分日月;行數里,不見斗星。你看那背陰之處千般景,向陽之所萬叢花。又有那千年槐,萬載檜,耐寒松,山桃果、野芍藥,旱芙蓉,一攢攢密砌重堆,亂紛紛神仙難畫。又聽得百鳥聲:鸚鵡哨,杜鵑啼,喜鵲穿枝,烏鴉反哺,黃鸝飛舞,百舌調音,鷓鴣鳴,紫燕語,八哥兒學人說話,畫眉郎也會看經。又見那大蟲擺尾,老虎磕牙,多年狐-妝娘子,日久蒼狼吼振林。就是托塔天王來到此,縱會降妖也失魂!」孫大聖公然不懼,使鐵棒上前臂開大路,引唐僧徑入深林,逍逍遙遙,行經半日,未見出林之路。唐僧叫道:「徒弟,一向西來,無數的山林崎險,幸得此間清雅,一路太平。這林中奇花異卉,其實可人情意!我要在此坐坐:一則歇馬,二則腹中飢了,你去那裡化些齋來我吃。」行者道:「師父請下馬,老孫化齋去來。」那長老果然下了馬。八戒將馬拴在樹上,沙僧歇下行李,取了缽盂,遞與行者。
xíng zhě dào: shī fù wěn zuò, mò yào jīng pà, wǒ qù le jiù lái. sān zàng duān zuò sōng yīn zhī xià, bā jiè shā sēng què qù xún fēng mì guǒ xián shuǎ.
行者道:「師父穩坐,莫要驚怕,我去了就來。」三藏端坐松陰之下,八戒沙僧卻去尋風覓果閒耍。
què shuō dà shèng zòng jīn dǒu, dào le bàn kōng, zhù dìng yún guāng, huí tóu guān kàn, zhǐ jiàn sōng lín zhōng xiáng yún piǎo miǎo, ruì ǎi yīn yūn, tā hū shī shēng jiào dào: hǎo a! hǎo a! nǐ dào tā jiào hǎo zuò shén? yuán lái kuā jiǎng táng sēng, shuō tā shì jīn chán zhǎng lǎo zhuǎn shì, shí shì xiū xíng de hǎo rén, suǒ yǐ yǒu cǐ xiáng ruì zhào tóu. ruò wǒ lǎo sūn, fāng wǔ bǎi nián qián dà nào tiān gōng zhī shí, yún yóu hǎi jiǎo, fàng dàng tiān yá, jù qún jīng zì chēng qí tiān dà shèng, jiàng lóng fú hǔ, xiāo le sǐ jí tóu dài zhe sān é jīn guān, shēn chuān zhe huáng jīn kǎi jiǎ, shǒu zhí zhe jīn gū bàng, zú tà zhe bù yún lǚ, shǒu xià yǒu sì wàn qī qiān qún guài, dōu chēng wǒ zuò dà shèng yé yé, zhe shí wèi rén. rú jīn tuō què tiān zāi. zuò xiǎo fú dī, yǔ nǐ zuò le tú dì, xiǎng shī fù tóu dǐng shàng yǒu xiáng yún ruì ǎi zhào dìng, jìng huí dōng tǔ, bì dìng yǒu xiē hǎo chù, lǎo sūn yě bì dìng dé gè zhèng guǒ. zhèng zì jiā zhè děng kuā niàn zhōng jiān, hū rán jiàn lín nán xià yǒu yī gǔ zǐ hēi qì, gǔ dōu dōu de mào jiāng shàng lái. xíng zhě dà jīng dào: nà hēi qì lǐ bì dìng yǒu xié le!
卻說大聖縱筋斗,到了半空,佇定雲光,回頭觀看,只見松林中祥雲縹緲,瑞靄氤氳,他忽失聲叫道:「好啊!好啊!」你道他叫好做甚?原來誇獎唐僧,說他是金蟬長老轉世,十世修行的好人,所以有此祥瑞罩頭。「若我老孫,方五百年前大鬧天宮之時,雲遊海角,放蕩天涯,聚群精自稱齊天大聖,降龍伏虎,消了死籍;頭戴着三額金冠,身穿着黃金鎧甲,手執着金箍棒,足踏着步雲履,手下有四萬七千群怪,都稱我做大聖爺爺,着實為人。如今脫卻天災。做小伏低,與你做了徒弟,想師父頭頂上有祥雲瑞靄罩定,徑回東土,必定有些好處,老孫也必定得個正果。」正自家這等夸念中間,忽然見林南下有一股子黑氣,骨都都的冒將上來。行者大驚道:「那黑氣里必定有邪了!
wǒ nà bā jiè shā sēng què bù huì fàng shén hēi qì. nà dà shèng zài bàn kōng zhōng, xiáng chá bù dìng.
我那八戒沙僧卻不會放甚黑氣。」那大聖在半空中,詳察不定。
què shuō sān zàng zuò zài lín zhōng, míng xīn jiàn xìng, fěng niàn nà mó hē bō rě bō luó mì duō xīn jīng, hū tīng dé yīng yīng de jiào shēng jiù rén. sān zàng dà jīng dào: shàn zāi! shàn zāi! zhè děng shēn lín lǐ, yǒu shèn me rén jiào? xiǎng shì láng chóng hǔ bào hǔ dào de, dài wǒ kàn kàn. nà zhǎng lǎo qǐ shēn nuó bù, chuān guò qiān nián bǎi, gé qǐ wàn nián sōng, fù gé pān téng, jìn qián shì zhī, zhǐ jiàn nà dà shù shàng bǎng zhe yī gè nǚ zǐ, shàng bàn jié shǐ gé téng bǎng zài shù shàng, xià bàn jié mái zài tǔ lǐ. zhǎng lǎo lì dìng jiǎo, wèn tā yī jù dào: nǚ pú sà, nǐ yǒu shèn shì, bǎng zài cǐ jiān? yí! fēn míng zhè sī shì gè yāo guài, zhǎng lǎo ròu yǎn fán tāi, què bù néng rèn dé. nà guài jiàn tā lái wèn, lèi rú quán yǒng. nǐ kàn tā táo sāi chuí lèi, yǒu chén yú luò yàn zhī róng xīng yǎn hán bēi, yǒu bì yuè xiū huā zhī mào. zhǎng lǎo shí bù gǎn jìn qián, yòu kāi kǒu wèn dào: nǚ pú sà, nǐ duān dì yǒu hé zuì guò? shuō yǔ pín sēng, què hǎo jiù nǐ. nà yāo jīng qiǎo yǔ huā yán, xū qíng jiǎ yì, máng máng de dá yīng dào: shī fù, wǒ jiā zhù zài pín pó guó. lí cǐ yǒu èr bǎi yú lǐ. fù mǔ zài táng, shí fēn hǎo shàn, yī shēng de hé qīn ài yǒu. shí yù qīng míng, yāo qǐng zhū qīn jí běn jiā lǎo xiǎo bài sǎo xiān yíng, yī xíng jiào mǎ, dōu dào le huāng jiāo yě wài. zhì yíng qián, bǎi kāi jì lǐ, gāng shāo huà zhǐ mǎ, zhǐ wén dé luó míng gǔ xiǎng, pǎo chū yī huǒ qiáng rén, chí dāo nòng zhàng, hǎn shā qián lái, huāng de wǒ men hún fēi pò sàn.
卻說三藏坐在林中,明心見性,諷念那《摩訶般若波羅密多心經》,忽聽得嚶嚶的叫聲「救人」。三藏大驚道:「善哉!善哉!這等深林里,有甚麼人叫?想是狼蟲虎豹唬倒的,待我看看。」那長老起身挪步,穿過千年柏,隔起萬年松,附葛攀藤,近前視之,只見那大樹上綁着一個女子,上半截使葛藤綁在樹上,下半截埋在土裡。長老立定腳,問他一句道:「女菩薩,你有甚事,綁在此間?」咦!分明這廝是個妖怪,長老肉眼凡胎,卻不能認得。那怪見他來問,淚如泉湧。你看他桃腮垂淚,有沉魚落雁之容;星眼含悲,有閉月羞花之貌。長老實不敢近前,又開口問道:「女菩薩,你端的有何罪過?說與貧僧,卻好救你。」那妖精巧語花言,虛情假意,忙忙的答應道:「師父,我家住在貧婆國。離此有二百餘里。父母在堂,十分好善,一生的和親愛友。時遇清明,邀請諸親及本家老小拜掃先塋,一行轎馬,都到了荒郊野外。至塋前,擺開祭禮,剛燒化紙馬,只聞得鑼鳴鼓響,跑出一夥強人,持刀弄杖,喊殺前來,慌得我們魂飛魄散。
fù mǔ zhū qīn, dé mǎ dé jiào de, gè zì táo le xìng mìng nú nú nián yòu, pǎo bù dòng, hǔ dào zài dì, bèi zhòng qiáng rén guǎi lái shān nèi, dà dài wáng yào zuò fū rén, èr dài wáng yào zuò qī shì, dì sān dì sì gè dōu ài wǒ měi sè, qī bā shí jiā yī qí zhēng chǎo, dà jiā dōu bù fèn qì, suǒ yǐ bǎ nú nú bǎng zài lín jiān, zhòng qiáng rén sàn pán ér qù. jīn yǐ wǔ rì wǔ yè, kàn kàn mìng jǐn, bù jiǔ shēn wáng! bù zhī shì nà shì lǐ zǔ zōng jī dé, jīn rì yù zhe lǎo shī fù dào cǐ. qiān wàn fā dà cí bēi, jiù wǒ yī mìng, jiǔ quán zhī xià, jué bù wàng ēn! shuō bà, lèi xià rú yǔ. sān zàng zhēn gè cí xīn, yě jiù rěn bú zhù diào xià lèi lái, shēng yīn gěng yè, jiào dào: tú dì. nà bā jiè shā sēng zhèng zài lín zhōng xún huā mì guǒ, měng tīng dé shī fù jiào dé qī chuàng, dāi zǐ dào: shā hé shàng, shī fù zài cǐ rèn le qīn yé. shā sēng xiào dào: èr gē hú chán! wǒ men zǒu le zhè xiē shí, hǎo rén yě bù céng zhuàng jiàn yī gè, qīn cóng hé lái? bā jiè dào: bú shì qīn, shī fù nà lǐ yǔ rén kū me? wǒ hé nǐ qù kàn lái. shā sēng zhēn gè huí zhuǎn jiù chù, qiān le mǎ, tiāo le dān, zhì gēn qián jiào: shī fù, zěn me shuō? táng sēng yòng shǒu zhǐ dìng nà shù shàng, jiào: bā jiè, jiě xià nà nǚ pú sà lái, jiù tā yī mìng. dāi zi bù fēn hǎo dǎi, jiù qù dòng shǒu.
父母諸親,得馬得轎的,各自逃了性命;奴奴年幼,跑不動,唬倒在地,被眾強人拐來山內,大大王要做夫人,二大王要做妻室,第三第四個都愛我美色,七八十家一齊爭吵,大家都不忿氣,所以把奴奴綁在林間,眾強人散盤而去。今已五日五夜,看看命盡,不久身亡!不知是那世里祖宗積德,今日遇着老師父到此。千萬發大慈悲,救我一命,九泉之下,決不忘恩!」說罷,淚下如雨。三藏真箇慈心,也就忍不住吊下淚來,聲音哽咽,叫道:「徒弟」。那八戒沙僧正在林中尋花覓果,猛聽得師父叫得悽愴,呆子道:「沙和尚,師父在此認了親耶。」沙僧笑道:「二哥胡纏!我們走了這些時,好人也不曾撞見一個,親從何來?」八戒道:「不是親,師父那裡與人哭麼?我和你去看來。」沙僧真箇迴轉舊處,牽了馬,挑了擔,至跟前叫:「師父,怎麼說?」唐僧用手指定那樹上,叫:「八戒,解下那女菩薩來,救他一命。」呆子不分好歹,就去動手。
què shuō nà dà shèng zài bàn kōng zhōng, yòu jiàn nà hēi qì nóng hòu, bǎ xiáng guāng jǐn qíng gài le, dào shēng: bù hǎo, bù hǎo! hēi qì zhào àn xiáng guāng, pà bú shì yāo xié hài ǎn shī fù!
卻說那大聖在半空中,又見那黑氣濃厚,把祥光盡情蓋了,道聲:「不好,不好!黑氣罩暗祥光,怕不是妖邪害俺師父!
huà zhāi hái shì xiǎo shì, qiě qù kàn wǒ shī fù qù. jí fǎn yún tóu, àn luò lín lǐ, zhǐ jiàn bā jiè luàn jiě shéng ér. xíng zhě shàng qián, yī bǎ jiū zhù ěr duǒ, pū de le yī diē. dāi zi tái tóu kàn jiàn, pá qǐ lái shuō dào: shī fù jiào wǒ jiù rén, nǐ zěn me shì nǐ yǒu lì, jiāng wǒ guàn zhè yī diē! xíng zhě xiào dào: xiōng dì, mò jiě tā. tā shì gè yāo guài, nòng xuān ér piàn wǒ men lī. sān zàng hè dào: nǐ zhè pō hóu, yòu lái hú shuō le! zěn me zhè děng yī gè nǚ zǐ, jiù rèn dé tā shì gè yāo guài! xíng zhě dào: shī fù yuán lái bù zhī. zhè dōu shì lǎo sūn gàn guò de mǎi mài, xiǎng rén ròu chī de fǎ ér, nǐ nà lǐ rèn dé! bā jiè zhe zuǐ dào: shī fù, mò xìn zhè bì mǎ wēn hōng nǐ! zhè nǚ zǐ nǎi shì cǐ jiān rén jiā. wǒ men dōng tǔ yuǎn lái, bù yǔ xiāng jiào, yòu bú shì qīn juàn, rú hé shuō tā shì yāo jīng! tā dǎ fā wǒ men diū le qián qù, tā què fān jīn dǒu, nòng shén fǎ zhuǎn lái hé tā gàn qiǎo shì ér, dào tà mén yě! xíng zhě hè dào: hāng huò! mò luàn tán! wǒ lǎo sūn yī xiàng xī lái, nà lǐ yǒu shèn bèi lǎn chù? shì nǐ zhè gè zhòng sè qīng shēng, jiàn lì wàng yì de náng zāo, bù shí hǎo dǎi, tì rén jiā hōng le zhāo nǚ xù, bǎng zài shù shàng lī! sān zàng dào: yě bà, yě bà. bā jiè a, nǐ shī xiōng cháng shí yě kàn de bù chà. jì zhè děng shuō, bú yào guǎn tā, wǒ men qù bà. xíng zhě dà xǐ dào: hǎo le! shī fù shì yǒu mìng de le! qǐng shàng mǎ, chū sōng lín wài, yǒu rén jiā huà zhāi nǐ chī. sì rén guǒ yí lù qián jìn, bǎ nà guài piē le.
化齋還是小事,且去看我師父去。」即返雲頭,按落林里,只見八戒亂解繩兒。行者上前,一把揪住耳朵,撲的-了一跌。呆子抬頭看見,爬起來說道:「師父教我救人,你怎麼恃你有力,將我摜這一跌!」行者笑道:「兄弟,莫解他。他是個妖怪,弄喧兒騙我們哩。」三藏喝道:「你這潑猴,又來胡說了!怎麼這等一個女子,就認得他是個妖怪!」行者道:「師父原來不知。這都是老孫幹過的買賣,想人肉吃的法兒,你那裡認得!」八戒-着嘴道:「師父,莫信這弼馬溫哄你!這女子乃是此間人家。我們東土遠來,不與相較,又不是親眷,如何說他是妖精!他打發我們丟了前去,他卻翻筋斗,弄神法轉來和他干巧事兒,倒踏門也!」行者喝道:「夯貨!莫亂談!我老孫一向西來,那裡有甚憊懶處?似你這個重色輕生,見利忘義的饢糟,不識好歹,替人家哄了招女婿,綁在樹上哩!」三藏道:「也罷,也罷。八戒啊,你師兄常時也看得不差。既這等說,不要管他,我們去罷。」行者大喜道:「好了!師父是有命的了!請上馬,出松林外,有人家化齋你吃。」四人果一路前進,把那怪撇了。
què shuō nà guài bǎng zài shù shàng, yǎo yá hèn chǐ dào: jǐ nián jiā wén rén shuō sūn wù kōng shén tōng guǎng dà, jīn rì jiàn tā, guǒ rán huà bù xū chuán. nà táng sēng nǎi tóng shēn xiū xíng, yī diǎn yuán yáng wèi xiè, zhèng yù ná tā qù pèi hé, chéng tài yǐ jīn xiān, bù zhī bèi cǐ hóu shí pò wú fǎ, jiāng tā jiù qù le. ruò shì jiě le shéng, fàng wǒ xià lái, suí shǒu zhuō jiāng qù, què bú shì wǒ de rén ér yě? jīn bèi tā yī piān sàn yán suì yǔ dài qù, què yòu bú shì láo ér wú gōng?
卻說那怪綁在樹上,咬牙恨齒道:「幾年家聞人說孫悟空神通廣大,今日見他,果然話不虛傳。那唐僧乃童身修行,一點元陽未泄,正欲拿他去配合,成太乙金仙,不知被此猴識破吾法,將他救去了。若是解了繩,放我下來,隨手捉將去,卻不是我的人兒也?今被他一篇散言碎語帶去,卻又不是勞而無功?
děng wǒ zài jiào tā liǎng shēng, kàn shì rú hé. hǎo yāo jīng, bù dòng shéng suǒ, bǎ jǐ shēng shàn yán shàn yǔ, yòng yī zhèn shùn fēng, yīng yīng de chuī zài táng sēng ěr nèi. nǐ dào jiào de shén me? tā jiào dào: shī fù a, nǐ fàng zhe huó rén de xìng mìng hái bù jiù, mèi xīn bài fó qǔ hé jīng?
等我再叫他兩聲,看是如何。」好妖精,不動繩索,把幾聲善言善語,用一陣順風,嚶嚶的吹在唐僧耳內。你道叫的甚麼?他叫道:「師父啊,你放着活人的性命還不救,昧心拜佛取何經?」
táng sēng zài mǎ shàng tīng dé yòu zhè bān jiào huàn, jí lēi mǎ jiào: wù kōng, qù jiù nà nǚ zǐ xià lái bà. xíng zhě dào: shī fù zǒu lù, zěn me yòu xiǎng qǐ tā lái le? táng sēng dào: tā yòu zài nà lǐ jiào lī. xíng zhě wèn: bā jiè, nǐ tīng jiàn me? bā jiè dào: ěr dà zhē zhù le, bù céng tīng jiàn. yòu wèn: shā sēng, nǐ tīng jiàn me? shā sēng dào: wǒ tiāo dān qián zǒu, bù céng zài xīn, yě bù céng tīng jiàn. xíng zhě dào: lǎo sūn yě bù céng tīng jiàn. shī fù, tā jiào shén me? piān nǐ tīng jiàn. táng sēng dào: tā jiào dé yǒu lǐ, shuō dào huó rén xìng mìng hái bù jiù, mèi xīn bài fó qǔ hé jīng? jiù rén yī mìng, shèng zào qī jí fú tú. kuài qù jiù tā xià lái, qiáng shì qǔ jīng bài fó. xíng zhě xiào dào: shī fù yào shàn jiāng qǐ lái, jiù méi yào yī. nǐ xiǎng nǐ lí le dōng tǔ, yí lù xī lái, què yě guò le jǐ chóng shān chǎng, yù zhe xǔ duō yāo guài, cháng bǎ nǐ ná jiāng jìn dòng, lǎo sūn lái jiù nǐ, shǐ tiě bàng, cháng dǎ sǐ qiān qiān wàn wàn jīn rì yī gè yāo jīng de xìng mìng shě bù dé, yào qù jiù tā? táng sēng dào: tú dì ya, gǔ rén yún, wù yǐ shàn xiǎo ér bù wèi, wù yǐ è xiǎo ér wèi zhī, hái qù jiù tā jiù bà. xíng zhě dào: shī fù jì rán rú cǐ, zhǐ shì zhè gè dān ér, lǎo sūn què dān bù qǐ.
唐僧在馬上聽得又這般叫喚,即勒馬叫:「悟空,去救那女子下來罷。」行者道:「師父走路,怎麼又想起他來了?」唐僧道:「他又在那裡叫哩。」行者問:「八戒,你聽見麼?」八戒道:「耳大遮住了,不曾聽見。」又問:「沙僧,你聽見麼?」沙僧道:「我挑擔前走,不曾在心,也不曾聽見。」行者道:「老孫也不曾聽見。師父,他叫甚麼?偏你聽見。」唐僧道:「他叫得有理,說道活人性命還不救,昧心拜佛取何經?救人一命,勝造七級浮屠。快去救他下來,強似取經拜佛。」行者笑道:「師父要善將起來,就沒藥醫。你想你離了東土,一路西來,卻也過了幾重山場,遇着許多妖怪,常把你拿將進洞,老孫來救你,使鐵棒,常打死千千萬萬;今日一個妖精的性命捨不得,要去救他?」唐僧道:「徒弟呀,古人云,勿以善小而不為,勿以惡小而為之,還去救他救罷。」行者道:「師父既然如此,只是這個擔兒,老孫卻擔不起。
nǐ yào jiù tā, wǒ yě bù gǎn kǔ quàn nǐ, quàn yī huì, nǐ yòu nǎo le. rèn nǐ qù jiù. táng sēng dào: hóu tóu mò duō huà! nǐ zuò zhe, děng wǒ hé bā jiè jiù tā qù.
你要救他,我也不敢苦勸你,勸一會,你又惱了。任你去救。」唐僧道:「猴頭莫多話!你坐着,等我和八戒救他去。」
táng sēng huí zhì lín lǐ, jiào bā jiè jiě le shàng bàn jié shéng zi, yòng bǎ zhú chū xià bàn jié shēn zi. nà guài diē diē xié, shù shù qún, xǐ zī zī gēn zhe táng sēng chū sōng lín, jiàn le xíng zhě, xíng zhě zhǐ shì lěng xiào bù zhǐ. táng sēng mà dào: pō hóu tóu! nǐ xiào zěn de? xíng zhě dào: wǒ xiào nǐ shí lái féng hǎo yǒu, yùn qù yù jiā rén. sān zàng yòu mà dào: pō hú sūn!
唐僧回至林里,教八戒解了上半截繩子,用鈀築出下半截身子。那怪跌跌鞋,束束裙,喜孜孜跟着唐僧出松林,見了行者,行者只是冷笑不止。唐僧罵道:「潑猴頭!你笑怎的?」行者道:「我笑你時來逢好友,運去遇佳人。」三藏又罵道:「潑猢猻!
hú shuō! wǒ zì chū niáng dù pí, jiù zuò hé shàng. rú jīn fèng zhǐ xī lái, qián xīn lǐ fú qiú jīng, yòu bú shì lì lù zhī bèi, yǒu shèn yùn tuì shí! xíng zhě xiào dào: shī fù, nǐ suī shì zì yòu wèi sēng, què zhǐ huì kàn jīng niàn fó, bù céng jiàn wáng fǎ tiáo lǜ. zhè nǚ zǐ shēng de nián shào biāo zhì, wǒ hé nǐ nǎi chū jiā rén, tóng tā yí lù xíng zǒu, tǎng huò yù zhe dǎi rén, bǎ wǒ men ná sòng guān sī, bù lùn shén me qǔ jīng bài fó, qiě dōu dǎ zuò jiān qíng zòng wú cǐ shì, yě yào wèn gè guǎi dài rén kǒu. shī fù zhuī le dù dié, dǎ gè xiǎo sǐ bā jiè gāi wèn chōng jūn shā sēng yě wèn bǎi zhàn wǒ lǎo sūn yě bù dé gān jìng, ráo wǒ kǒu néng, zěn me zhé biàn, yě yào wèn gè bù yīng. sān zàng hè dào: mò hú shuō! zhōng bù rán, wǒ jiù tā xìng mìng, yǒu shèn yí lèi bù chéng! dài le tā qù, fán yǒu shì, dōu zài wǒ shēn shàng. xíng zhě dào: shī fù suī shuō yǒu shì zài nǐ, què xiǎo zhī nǐ bú shì jiù tā, fǎn shì hài tā. sān zàng dào: wǒ jiù tā chū lín, dé qí huó mìng, zěn me fǎn shì hài tā? xíng zhě dào: tā dāng shí bǎng zài lín jiān, huò sān wǔ rì, shí rì bàn yuè, méi fàn chī è sǐ le, hái dé gè wán quán shēn tǐ guī yīn rú jīn dài tā chū lái, nǐ zuò dé shì gè kuài mǎ, xíng lù rú fēng, wǒ men zhǐ de suí nǐ, nà nǚ zǐ jiǎo xiǎo, nuó bù jiān nán, zěn me gēn de shàng zǒu? yī shí bǎ tā diū xià, ruò yù zhe láng chóng hǔ bào, yī kǒu tūn zhī, què bú shì fǎn hài qí shēng yě? sān zàng dào: zhèng shì ya, zhè jiàn shì què kuī nǐ xiǎng, rú hé chù zhì? xíng zhě xiào dào: bào tā shàng lái, hé nǐ tóng qí zhe mǎ zǒu bà. sān zàng chén yín dào: wǒ nà lǐ hǎo yǔ tā tóng mǎ! tā zěn shēng de qù? sān zàng dào: jiào bā jiè tuó tā zǒu bà. xíng zhě xiào dào: dāi zi zào huà dào le! bā jiè dào: yuǎn lù méi qīng dān, jiào wǒ tuó rén, yǒu shèn zào huà? xíng zhě dào: nǐ nà zuǐ zhǎng, tuó zhe tā, zhuǎn guò zuǐ lái, jì jiào sī qíng huà ér, què bù biàn yì? bā jiè wén cǐ yán, chuí xiōng bào tiào dào: bù hǎo! bù hǎo! shī fù yào dǎ wǒ jǐ xià, níng kě rěn téng, bēi zhe tā jué bù dé gān jìng, shī xiōng yī shēng huì zāng mái rén. wǒ tuó bù chéng! sān zàng dào: yě bà, yě bà. wǒ yě hái zǒu dé jǐ bù, děng wǒ xià lái, màn màn de tóng zǒu, zhe bā jiè qiān zhe kōng mǎ bà. xíng zhě dà xiào dào: dāi zi dào yǒu mǎi mài, shī fù zhào gù nǐ qiān mǎ lī. sān zàng dào: zhè hóu tóu yòu hú shuō le! gǔ rén yún, mǎ xíng qiān lǐ, wú rén bù néng zì wǎng. jiǎ rú wǒ zài lù shàng màn zǒu, nǐ hǎo diū le wǒ qù? wǒ ruò màn, nǐ men yě màn. dà jiā yī chù tóng zhè nǚ pú sà zǒu xià shān qù, huò dào ān guān sì yuàn, yǒu rén jiā zhī chù, liú tā zài nà lǐ, yě shì wǒ men jiù tā yī chǎng. xíng zhě dào: shī fù shuō dé yǒu lǐ, kuài qǐng qián jìn. sān zàng zhuài bù qián zǒu, shā sēng tiāo dān, bā jiè qiān zhe kōng mǎ, xíng zhě ná zhe bàng, yǐn zháo nǚ zǐ, yī xíng qián jìn. bù shàng èr sān shí lǐ, tiān sè jiāng wǎn, yòu jiàn yī zuò lóu tái diàn gé. sān zàng dào: tú dì, nà lǐ bì dìng shì zuò ān guān sì yuàn, jiù cǐ jiè sù le, míng rì zǎo xíng. xíng zhě dào: shī fù shuō dé shì, gè gè zǒu dòng xiē. shà shí dào le mén shǒu. fēn fù dào: nǐ men lüè zhàn yuǎn xiē, děng wǒ xiān qù jiè sù. ruò yǒu fāng biàn chù, zhe rén lái jiào nǐ. zhòng rén jù lì zài liǔ yīn zhī xià, wéi xíng zhě ná tiě bàng, xiá zhe nà nǚ zǐ.
胡說!我自出娘肚皮,就做和尚。如今奉旨西來,虔心禮佛求經,又不是利祿之輩,有甚運退時!」行者笑道:「師父,你雖是自幼為僧,卻只會看經念佛,不曾見王法條律。這女子生得年少標緻,我和你乃出家人,同他一路行走,倘或遇着歹人,把我們拿送官司,不論甚麼取經拜佛,且都打做姦情;縱無此事,也要問個拐帶人口。師父追了度牒,打個小死;八戒該問充軍;沙僧也問擺站;我老孫也不得乾淨,饒我口能,怎麼折辯,也要問個不應。」三藏喝道:「莫胡說!終不然,我救他性命,有甚貽累不成!帶了他去,凡有事,都在我身上。」行者道:「師父雖說有事在你,卻小知你不是救他,反是害他。」三藏道:「我救他出林,得其活命,怎麼反是害他?」行者道:「他當時綁在林間,或三五日,十日半月,沒飯吃餓死了,還得個完全身體歸陰;如今帶他出來,你坐得是個快馬,行路如風,我們只得隨你,那女子腳小,挪步艱難,怎麼跟得上走?一時把他丟下,若遇着狼蟲虎豹,一口吞之,卻不是反害其生也?」三藏道:「正是呀,這件事卻虧你想,如何處置?」行者笑道:「抱他上來,和你同騎着馬走罷。」三藏沉吟道:「我那裡好與他同馬!……他怎生得去?」三藏道:「教八戒馱他走罷。」行者笑道:「呆子造化到了!」八戒道:「遠路沒輕擔,教我馱人,有甚造化?」行者道:「你那嘴長,馱着他,轉過嘴來,計較私情話兒,卻不便益?」八戒聞此言,捶胸爆跳道:「不好!不好!師父要打我幾下,寧可忍疼,背着他決不得乾淨,師兄一生會贓埋人。我馱不成!」三藏道:「也罷,也罷。我也還走得幾步,等我下來,慢慢的同走,着八戒牽着空馬罷。」行者大笑道:「呆子倒有買賣,師父照顧你牽馬哩。」三藏道:「這猴頭又胡說了!古人云,馬行千里,無人不能自往。假如我在路上慢走,你好丟了我去?我若慢,你們也慢。大家一處同這女菩薩走下山去,或到庵觀寺院,有人家之處,留他在那裡,也是我們救他一場。」行者道:「師父說得有理,快請前進。」三藏拽步前走,沙僧挑擔,八戒牽着空馬,行者拿着棒,引着女子,一行前進。不上二三十里,天色將晚,又見一座樓台殿閣。三藏道:「徒弟,那裡必定是座庵觀寺院,就此借宿了,明日早行。」行者道:「師父說得是,各各走動些。」霎時到了門首。吩咐道:「你們略站遠些,等我先去借宿。若有方便處,着人來叫你。」眾人俱立在柳陰之下,惟行者拿鐵棒,轄着那女子。
zhǎng lǎo zhuài bù jìn qián, zhǐ jiàn nà mén dōng dào xī wāi, líng líng luò luò. tuī kāi kàn shí, rěn bú zhù xīn zhōng qī cǎn: zhǎng láng jì jìng, gǔ shā xiāo shū tái xiǎn yíng tíng, hāo zhēn mǎn jìng
長老拽步近前,只見那門東倒西歪,零零落落。推開看時,忍不住心中悽慘:長廊寂靜,古剎蕭疏;苔蘚盈庭,蒿蓁滿徑;
wéi yíng huǒ zhī fēi dēng, zhǐ wā shēng ér dài lòu. zhǎng lǎo hū rán diào xià lèi lái, zhēn gè shì: diàn yǔ diāo líng dǎo tā, láng fáng jì mò qīng tuí. duàn zhuān pò wǎ shí yú duī, jǐn shì xiē wāi liáng zhé zhù. qián hòu jǐn shēng qīng cǎo, chén mái xiǔ làn xiāng chú. zhōng lóu bēng huài gǔ wú pí, liú lí xiāng dēng pò sǔn. fó zǔ jīn shēn méi sè, luó hàn dào wò dōng xī. guān yīn lín huài jǐn chéng ní, yáng liǔ jìng píng zhuì dì. rì nèi bìng wú sēng rù, yè jiān jǐn sù hú lí, zhǐ tīng fēng xiǎng hǒu rú léi, dōu shì hǔ bào cáng shēn zhī chù. sì xià qiáng yuán jiē dào, yì wú mén shàn guān jū. yǒu shī wèi zhèng, shī yuē: duō nián gǔ shā méi rén xiū, láng bèi diāo líng dào gèng xiū. měng fēng chuī liè jiā lán miàn, dà yǔ jiāo cán fú xiàng tóu. jīn gāng diē sǔn suí lín sǎ, tǔ dì wú fáng yè bù shōu. gèng yǒu liǎng bān kān tàn chù, tóng zhōng zháo dì méi xuán lóu. sān zàng yìng zhe dǎn, zǒu jìn èr céng mén, jiàn nà zhōng gǔ lóu jù dào le, zhǐ yǒu yī kǒu tóng zhōng, zhá zài dì xià. shàng bàn jié rú xuě zhī bái, xià bàn jié rú diàn zhī qīng, yuán lái shì rì jiǔ nián shēn, shàng biān bèi yǔ lín bái, xià biān shì tǔ qì shàng de tóng qīng. sān zàng yòng shǒu mō zhe zhōng, gāo jiào dào: zhōng a! nǐ yě céng xuán guà gāo lóu hǒu, yě céng míng yuǎn cǎi liáng shēng. yě céng jī tí jiù bào xiǎo, yě céng tiān wǎn sòng huáng hūn. bù zhī huà tóng de dào rén guī hé chù, zhù tóng jiàng zuò nà biān cún. xiǎng tā èr mìng guī yīn fǔ, tā wú zōng jī nǐ wú shēng. zhǎng lǎo gāo shēng zàn tàn, bù jué de jīng dòng sì lǐ zhī rén. nà lǐ biān yǒu yī gè shì fèng xiāng huǒ de dào rén, tā tīng jiàn rén yǔ, bā qǐ lái, shí yī kuài duàn zhuān, zhào zhōng shàng dǎ jiāng qù. nà zhōng dāng de xiǎng le yī shēng, bǎ gè zhǎng lǎo hǔ le yī diē, zhēng qǐ shēn yào zǒu, yòu bàn zhe shù gēn, pū de yòu shì yī diē. zhǎng lǎo dào zài dì xià, tái tóu yòu jiào dào: zhōng a! pín sēng zhèng rán gǎn tàn nǐ, hū de dīng dāng xiǎng yī shēng. xiǎng shì xī tiān lù shàng wú rén dào, rì jiǔ duō nián biàn zuò jīng. nà dào rén gǎn shàng qián, yī bǎ chān zhù dào: lǎo yé qǐng qǐ. bù gàn zhōng chéng jīng zhī shì, què cái shì wǒ dǎ dé zhōng xiǎng. sān zàng tái tóu jiàn tā de mó yàng chǒu hēi, dào: nǐ mò shì wǎng liǎng yāo xié? wǒ bú shì xún cháng zhī rén, wǒ shì dà táng lái de, wǒ shǒu xià yǒu jiàng lóng fú hǔ de tú dì. nǐ ruò zhuàng zhe tā, xìng mìng nán cún yě! dào rén guì xià dào: lǎo yé xiū pà, wǒ bú shì yāo xié, wǒ shì zhè sì lǐ shì fèng xiāng huǒ de dào rén. què cái tīng jiàn lǎo yé shàn yán xiāng zàn, jiù yù chū lái yíng jiē kǒng pà shì gè xié guǐ qiāo mén, gù cǐ shí yī kuài duàn zhuān, bǎ zhōng dǎ yī xià yā jīng, fāng gǎn chū lái. lǎo yé qǐng qǐ. nà táng sēng fāng rán zhèng xìng dào: zhù chí, xiǎn xiē ér hǔ shā wǒ yě, nǐ dài wǒ jìn qù.
惟螢火之飛燈,只蛙聲而代漏。長老忽然吊下淚來,真箇是:殿宇凋零倒塌,廊房寂寞傾頹。斷磚破瓦十餘堆,儘是些歪梁折柱。前後盡生青草,塵埋朽爛香廚。鐘樓崩壞鼓無皮,琉璃香燈破損。佛祖金身沒色,羅漢倒臥東西。觀音淋壞盡成泥,楊柳淨瓶墜地。日內並無僧入,夜間盡宿狐狸,只聽風響吼如雷,都是虎豹藏身之處。四下牆垣皆倒,亦無門扇關居。有詩為證,詩曰:多年古剎沒人修,狼狽凋零倒更休。猛風吹裂伽藍面,大雨澆殘佛象頭。金剛跌損隨淋灑,土地無房夜不收。更有兩般堪嘆處,銅鐘着地沒懸樓。三藏硬着膽,走進二層門,見那鐘鼓樓俱倒了,止有一口銅鐘,札在地下。上半截如雪之白,下半截如靛之青,原來是日久年深,上邊被雨淋白,下邊是土氣上的銅青。三藏用手摸着鍾,高叫道:「鍾啊!你也曾懸掛高樓吼,也曾鳴遠彩梁聲。也曾雞啼就報曉,也曾天晚送黃昏。不知化銅的道人歸何處,鑄銅匠作那邊存。想他二命歸陰府,他無蹤跡你無聲。」長老高聲讚嘆,不覺的驚動寺里之人。那裡邊有一個侍奉香火的道人,他聽見人語,扒起來,拾一塊斷磚,照鐘上打將去。那鍾當的響了一聲,把個長老唬了一跌,掙起身要走,又絆着樹根,撲的又是一跌。長老倒在地下,抬頭又叫道:「鍾啊!貧僧正然感嘆你,忽的叮噹響一聲。想是西天路上無人到,日久多年變作精。」那道人趕上前,一把攙住道:「老爺請起。不干鍾成精之事,卻才是我打得鐘響。」三藏抬頭見他的模樣丑黑,道:「你莫是魍魎妖邪?我不是尋常之人,我是大唐來的,我手下有降龍伏虎的徒弟。你若撞着他,性命難存也!」道人跪下道:「老爺休怕,我不是妖邪,我是這寺里侍奉香火的道人。卻才聽見老爺善言相贊,就欲出來迎接;恐怕是個邪鬼敲門,故此拾一塊斷磚,把鍾打一下壓驚,方敢出來。老爺請起。」那唐僧方然正性道:「住持,險些兒唬殺我也,你帶我進去。」
nà dào rén yǐn dìng táng sēng, zhí zhì sān céng mén lǐ kàn chù, bǐ wài biān shèn shì bù tóng, dàn jiàn nà: qīng zhuān qì jiù cǎi yún qiáng, lǜ wǎ gài chéng liú lí diàn. huáng jīn zhuāng shèng xiàng, bái yù zào jiē tái. dà xióng diàn shàng wǔ qīng guāng, pí luó gé xià shēng ruì qì. wén shū diàn, jié cǎi fēi yún: lún cáng táng, miáo huā duī cuì. sān yán dǐng shàng bǎo píng jiān, wǔ fú lóu zhōng píng xiù gài. qiān zhū cuì zhú yáo chán tà, wàn zhǒng qīng sōng yìng fú mén. bì yún gōng lǐ fàng jīn guāng, zǐ wù cóng zhōng piāo ruì ǎi. cháo wén sì yě xiāng fēng yuǎn, mù tīng shān gāo huà gǔ míng. yīng yǒu zhāo yáng bǔ pò nà, qǐ wú duì yuè le cán jīng? yòu zhǐ jiàn bàn bì dēng guāng míng hòu yuàn, yī xíng xiāng wù zhào zhōng tíng.
那道人引定唐僧,直至三層門裡看處,比外邊甚是不同,但見那:青磚砌就彩雲牆,綠瓦蓋成琉璃殿。黃金裝聖象,白玉造階台。大雄殿上舞青光,毗羅閣下生銳氣。文殊殿,結采飛云:輪藏堂,描花堆翠。三檐頂上寶瓶尖,五福樓中平繡蓋。千株翠竹搖禪榻,萬種青松映佛門。碧雲宮裡放金光,紫霧叢中飄瑞靄。朝聞四野香風遠,暮聽山高畫鼓鳴。應有朝陽補破衲,豈無對月了殘經?又只見半壁燈光明後院,一行香霧照中庭。
sān zàng jiàn liǎo bù gǎn jìn qù, jiào: dào rén, nǐ zhè qián biān shí fēn láng bèi, hòu biān zhè děng qí zhěng, hé yě? dào rén xiào dào: lǎo yé, zhè shān zhōng duō yǒu yāo xié qiáng kòu, tiān sè qīng míng, yán shān dǎ jié, tiān yīn jiù lái sì lǐ cáng shēn, bèi tā bǎ fú xiàng tuī dǎo diàn zuò, mù zhí bān lái shāo huǒ. běn sì sēng rén ruǎn ruò, bù gǎn yǔ tā jiǎng lùn, yīn cǐ bǎ zhè qián biān pò fáng dōu shě yǔ nèi xiē qiáng rén ān xiē, cóng xīn lìng huà le xiē shī zhǔ, gài dé nà yī suǒ sì yuàn.
三藏見了不敢進去,叫:「道人,你這前邊十分狼狽,後邊這等齊整,何也?」道人笑道:「老爺,這山中多有妖邪強寇,天色清明,沿山打劫,天陰就來寺里藏身,被他把佛象推倒墊坐,木植搬來燒火。本寺僧人軟弱,不敢與他講論,因此把這前邊破房都舍與那些強人安歇,從新另化了些施主,蓋得那一所寺院。
qīng hùn gè yī, zhè shì xī fāng de shì qíng. sān zàng dào: yuán lái shì rú cǐ.
清混各一,這是西方的事情。」三藏道:「原來是如此。
zhèng xíng jiān, yòu jiàn shān mén shàng yǒu wǔ gè dà zì, nǎi zhèn hǎi chán lín sì. cái jǔ bù kuà rù mén lǐ, hū jiàn yī gè hé shàng zǒu lái. nǐ kàn tā zěn shēng mó yàng: tóu dài zuǒ jī róng jǐn mào, yī duì tóng quān zhuì ěr gēn. shēn zhuó pō luó máo xiàn fú, yī shuāng bái yǎn liàng rú yín. shǒu zhōng yáo zhe bō láng gǔ, kǒu niàn fān jīng tīng bù zhēn. sān zàng yuán lái bù rèn dé, zhè shì xī fāng lù shàng lǎ ma sēng. nà lǎ ma hé shàng zǒu chū mén lái, kàn jiàn sān zàng méi qīng mù xiù, é kuò dǐng píng, ěr chuí jiān, shǒu guò xī, hǎo sì luó hàn lín fán, shí fēn jùn yǎ. tā zǒu shàng qián chě zhù, mǎn miàn xiào xī xī de yǔ tā niǎn shǒu niǎn jiǎo, mō tā bí zi, jiū tā ěr duǒ, yǐ shì qīn jìn zhī yì. xié zhì fāng zhàng zhōng, xíng lǐ bì què wèn: lǎo shī fù hé lái? sān zàng dào: dì zǐ nǎi dōng tǔ dà táng jià xià qīn chà wǎng xī fāng tiān zhú guó dà léi yīn sì bài fó qǔ jīng zhě.
正行間,又見山門上有五個大字,乃鎮海禪林寺。才舉步跨入門裡,忽見一個和尚走來。你看他怎生模樣:頭戴左笄絨錦帽,一對銅圈墜耳根。身着頗羅毛線服,一雙白眼亮如銀。手中搖着播郎鼓,口念番經聽不真。三藏原來不認得,這是西方路上喇嘛僧。那喇嘛和尚走出門來,看見三藏眉清目秀,額闊頂平,耳垂肩,手過膝,好似羅漢臨凡,十分俊雅。他走上前扯住,滿面笑唏唏的與他捻手捻腳,摸他鼻子,揪他耳朵,以示親近之意。攜至方丈中,行禮畢卻問:「老師父何來?」三藏道:「弟子乃東土大唐駕下欽差往西方天竺國大雷音寺拜佛取經者。
shì xíng zhì bǎo fāng tiān wǎn, tè bēn shàng shā jiè sù yī xiāo, míng rì zǎo xíng, wàng chuí fāng biàn yī èr. nà hé shàng xiào dào: bù dāng rén zǐ! bù dāng rén zǐ! wǒ men bú shì hǎo yì yào chū jiā de, jiē yīn fù mǔ shēng shēn, mìng fàn huá gài, jiā lǐ yǎng bú zhù, cái shě duàn le chū jiā, jì zuò le fú mén dì zǐ, qiè mò shuō tuō kōng zhī huà. sān zàng dào: wǒ shì lǎo shí huà.
適行至寶方天晚,特奔上剎借宿一宵,明日早行,望垂方便一二。」那和尚笑道:「不當人子!不當人子!我們不是好意要出家的,皆因父母生身,命犯華蓋,家裡養不住,才舍斷了出家,既做了佛門弟子,切莫說脫空之話。」三藏道:「我是老實話。」
hé shàng dào: nà dōng tǔ dào xī tiān, yǒu duō shǎo lù chéng! lù shàng yǒu shān, shān zhōng yǒu dòng, dòng nèi yǒu jīng. xiàng nǐ zhè gè dān shēn, yòu shēng de jiāo nèn, nà lǐ xiàng gè qǔ jīng de! sān zàng dào: yuàn zhǔ yě jiàn dé shì, pín sēng yī rén, qǐ néng dào cǐ? wǒ yǒu sān gè tú dì, féng shān kāi lù, yù shuǐ dié qiáo, bǎo wǒ dì zǐ, suǒ yǐ dào de shàng shā. nà hé shàng dào: sān wèi gāo tú hé zài? sān zàng dào: xiàn zài shān mén wài cì hou. nà hé shàng huāng le dào: shī fù, nǐ bù zhī wǒ zhè lǐ yǒu hǔ láng yāo zéi guǐ guài shāng rén. bái rì lǐ bù gǎn yuǎn chū, wèi jīng tiān wǎn, jiù guān le mén hù. zhè zǎo wǎn bǎ rén fàng zài wài biān! jiào: tú dì, kuài qù qǐng jiāng jìn lái.
和尚道:「那東土到西天,有多少路程!路上有山,山中有洞,洞內有精。象你這個單身,又生得嬌嫩,那裡象個取經的!」三藏道:「院主也見得是,貧僧一人,豈能到此?我有三個徒弟,逢山開路,遇水疊橋,保我弟子,所以到得上剎。」那和尚道:「三位高徒何在?」三藏道:「現在山門外伺候。」那和尚慌了道:「師父,你不知我這裡有虎狼、妖賊、鬼怪傷人。白日裡不敢遠出,未經天晚,就關了門戶。這早晚把人放在外邊!」叫:「徒弟,快去請將進來。」
yǒu liǎng gè xiǎo lǎ ma ér pǎo chū wài qù, kàn jiàn xíng zhě hǔ le yī diē, jiàn le bā jiè yòu shì yī diē, bā qǐ lái wǎng hòu fēi pǎo dào: yé yé! zào huà dī le! nǐ de tú dì bù jiàn, zhǐ yǒu sān sì gè yāo guài zhàn zài nà mén shǒu yě. sān zàng wèn dào: zěn me mó yàng?
有兩個小喇嘛兒跑出外去,看見行者唬了一跌,見了八戒又是一跌,扒起來往後飛跑道:「爺爺!造化低了!你的徒弟不見,只有三四個妖怪站在那門首也。」三藏問道:「怎麼模樣?」
xiǎo hé shàng dào: yī gè léi gōng zuǐ, yī gè duì tǐng zuǐ, yī gè qīng liǎn liáo yá. páng yǒu yī gè nǚ zǐ, dǎo shì gè yóu tóu fěn miàn. sān zàng xiào dào: nǐ bù rèn dé. nà sān gè chǒu de, shì wǒ tú dì, nà yī gè nǚ zǐ, shì wǒ dǎ sōng lín lǐ jiù mìng lái de. nà lǎ ma dào: yé yé ya, zhè men hǎo jùn shī fù, zěn me xún zhè bān chǒu tú dì? sān zàng dào: tā chǒu zì chǒu, què jù yǒu yòng. nǐ kuài qǐng tā jìn lái, ruò zài chí le xiē ér, nà léi gōng zuǐ de yǒu xiē chuǎng huò, bú shì gè rén shēng fù mǔ yǎng de, tā jiù dǎ jìn lái yě. nà xiǎo hé shàng jí máng pǎo chū, zhàn jīng jīng de guì xià dào: liè wèi lǎo yé, táng lǎo yé qǐng lī. bā jiè xiào dào: gē a, tā qǐng biàn bà le, què zhè bān zhàn jīng jīng de, hé yě? xíng zhě dào: kàn jiàn wǒ men chǒu lòu hài pà. bā jiè dào: kě shì chě dàn! wǒ men nǎi shēng chéng de, nà gè shì hǎo yào chǒu lī! xíng zhě dào: bǎ nà chǒu qiě lüè shōu shi shōu shi! dāi zǐ zhēn gè bǎ zuǐ chuāi zài huái lǐ, dī zhe tóu, qiān zhe mǎ, shā sēng tiāo zhe dān, xíng zhě zài hòu miàn, ná zhe bàng, xiá zhe nà nǚ zǐ, yī xíng jìn qù. chuān guò le dǎo tā fáng láng, rù sān céng mén lǐ. shuān le mǎ, xiē le dān, jìn fāng zhàng zhōng, yǔ lǎ ma sēng xiāng jiàn, fēn le zuò cì. nà hé shàng rù lǐ biān, yǐn chū qī bā shí gè xiǎo lǎ ma lái, jiàn lǐ bì, shōu shí bàn zhāi guǎn dài. zhèng shì: jī gōng xū zài cí bēi niàn, fó fǎ xìng shí sēng zàn sēng. bì jìng bù zhī zěn shēng lí sì, qiě tīng xià huí fēn jiě
小和尚道:「一個雷公嘴,一個碓挺嘴,一個青臉獠牙。旁有一個女子,倒是個油頭粉面。」三藏笑道:「你不認得。那三個丑的,是我徒弟,那一個女子,是我打松林里救命來的。」那喇嘛道:「爺爺呀,這們好俊師父,怎麼尋這般醜徒弟?」三藏道:「他丑自丑,卻俱有用。你快請他進來,若再遲了些兒,那雷公嘴的有些闖禍,不是個人生父母養的,他就打進來也。」那小和尚即忙跑出,戰兢兢的跪下道:「列位老爺,唐老爺請哩。」八戒笑道:「哥啊,他請便罷了,卻這般戰兢兢的,何也?」行者道:「看見我們醜陋害怕。」八戒道:「可是扯淡!我們乃生成的,那個是好要丑哩!」行者道:「把那丑且略收拾收拾!呆子真箇把嘴揣在懷裡,低着頭,牽着馬,沙僧挑着擔,行者在後面,拿着棒,轄着那女子,一行進去。穿過了倒塌房廊,入三層門裡。拴了馬,歇了擔,進方丈中,與喇嘛僧相見,分了坐次。那和尚入裡邊,引出七八十個小喇嘛來,見禮畢,收拾辦齋管待。正是:積功須在慈悲念,佛法興時僧贊僧。畢竟不知怎生離寺,且聽下回分解——