èr jiāng jūn gōng mén zhèn guǐ táng tài zōng dì fǔ huán hún
二将军宫门镇鬼 唐太宗地府还魂
què shuō tài zōng yǔ wèi zhēng zài biàn diàn duì yì, yī dì yī zhāo, bǎi kāi zhèn shì. zhèng hé làn kē jīng yún: bó yì zhī dào, guì hū yán jǐn. gāo zhě zài fù, xià zhě zài biān, zhōng zhě zài jiǎo, cǐ qí jiā zhī cháng fǎ. fǎ yuē: níng shū yī zi, bù shī yī xiān. jī zuǒ zé shì yòu, gōng hòu zé zhān qián. yǒu xiān ér hòu, yǒu hòu ér xiān. liǎng shēng wù duàn, jiē huó wù lián. kuò bù kě tài shū, mì bù kě tài cù. yǔ qí liàn zi yǐ qiú shēng, bù ruò qì zhī ér qǔ shèng yǔ qí wú shì ér dú xíng, bù ruò gù zhī ér zì bǔ. bǐ zhòng wǒ guǎ, xiān móu qí shēng wǒ zhòng bǐ guǎ, wù zhāng qí shì. shàn shèng zhě bù zhēng, shàn zhèn zhě bù zhàn shàn zhàn zhě bù bài, shàn bài zhě bù luàn. fū qí shǐ yǐ zhèng hé, zhōng yǐ qí shèng. fán dí wú shì ér zì bǔ zhě, yǒu qīn jué zhī yì qì xiǎo ér bù jiù zhě, yǒu tú dà zhī xīn. suí shǒu ér xià zhě, wú móu zhī rén bù sī ér yīng zhě, qǔ bài zhī dào. shī yún:" zhuì zhuì xiǎo xīn, rú lín yú gǔ." cǐ zhī wèi yě. shī yuē,
却说太宗与魏征在便殿对弈,一递一着,摆开阵势。正合《烂柯经》云:博弈之道,贵乎严谨。高者在腹,下者在边,中者在角,此棋家之常法。法曰:宁输一子,不失一先。击左则视右,攻后则瞻前。有先而后,有后而先。两生勿断,皆活勿连。阔不可太疏,密不可太促。与其恋子以求生,不若弃之而取胜;与其无事而独行,不若固之而自补。彼众我寡,先谋其生;我众彼寡,务张其势。善胜者不争,善阵者不战;善战者不败,善败者不乱。夫棋始以正合,终以奇胜。凡敌无事而自补者,有侵绝之意;弃小而不救者,有图大之心。随手而下者,无谋之人;不思而应者,取败之道。《诗》云:“惴惴小心,如临于谷。”此之谓也。诗曰,
qí pán wèi dì zi wèi tiān, sè àn yīn yáng zào huà quán.
棋盘为地子为天,色按陰阳造化全。
xià dào xuán wēi tōng biàn chù, xiào kuā dāng rì làn kē xiān.
下到玄微通变处,笑夸当日烂柯仙。
jūn chén liǎng gè duì yì cǐ qí, zhèng xià dào wǔ shí sān kè, yī pán cán jú wèi zhōng, wèi zhēng hū rán tà fú zài àn biān, hān hān dǔn shuì. tài zōng xiào yuē:" xián qīng zhēn shì kuāng fú shè jì zhī xīn láo, chuàng lì jiāng shān zhī lì juàn, suǒ yǐ bù jué dǔn shuì." tài zōng rèn tā shuì zháo, gèng bù hū huàn, bù duō shí, wèi zhēng xǐng lái, fǔ fú zài dì dào:" chén gāi wàn sǐ! chén gāi wàn sǐ! què cái yūn kùn, bù zhī suǒ wéi, wàng bì xià shè chén màn jūn zhī zuì." tài zōng dào:" qīng yǒu hé màn zuì? qiě qǐ lái, fú tuì cán qí, yǔ qīng cóng xīn gèng zhe." wèi zhēng xiè le ēn, què cái niān zi zài shǒu, zhǐ tīng dé cháo mén wài dà hū xiǎo jiào. yuán lái shì qín shū bǎo xú mào gōng děng, jiāng zhe yí gè xuè lín de lóng tóu, zhì zài dì qián, qǐ zòu dào:" bì xià, hǎi qiǎn hé kū céng yǒu jiàn, zhè bān yì shì què wú wén." tài zōng yǔ wèi zhēng qǐ shēn dào:" cǐ wù hé lái?"
君臣两个对弈此棋,正下到午时三刻,一盘残局未终,魏征忽然踏伏在案边,鼾鼾盹睡。太宗笑曰:“贤卿真是匡扶社稷之心劳,创立江山之力倦,所以不觉盹睡。”太宗任他睡着,更不呼唤,不多时,魏征醒来,俯伏在地道:“臣该万死!臣该万死!却才晕困,不知所为,望陛下赦臣慢君之罪。”太宗道:“卿有何慢罪?且起来,拂退残棋,与卿从新更着。”魏征谢了恩,却才拈子在手,只听得朝门外大呼小叫。原来是秦叔宝、徐茂功等,将着一个血淋的龙头,掷在帝前,启奏道:“陛下,海浅河枯曾有见,这般异事却无闻。”太宗与魏征起身道:“此物何来?”
shū bǎo mào gōng dào:" qiān bù láng nán, shí zì jiē tóu, yún duān lǐ là xià zhè kē lóng tóu, wēi chén bù gǎn bù zòu." táng wáng jīng wèn wèi zhēng:" cǐ shì hé shuō?" wèi zhēng zhuǎn shēn kòu tóu dào:
叔宝、茂功道:“千步廊南,十字街头,云端里落下这颗龙头,微臣不敢不奏。”唐王惊问魏征:“此是何说?”魏征转身叩头道:
" shì chén cái yī mèng zhǎn de." táng wáng wén yán, dà jīng dào:" xián qīng dǔn shuì zhī shí, yòu bù céng jiàn dòng shēn dòng shǒu, yòu wú dāo jiàn, rú hé què zhǎn cǐ lóng?" wèi zhēng zòu dào:" zhǔ gōng, chén de shēn zài jūn qián, mèng lí bì xià. shēn zài jūn qián duì cán jú, hé yǎn méng lóng mèng lí bì xià shèng ruì yún, chū shén dǒu sōu. nà tiáo lóng, zài guǎ lóng tái shàng, bèi tiān bīng jiāng bǎng fù qí zhōng. shì chén dào:' nǐ fàn tiān tiáo, hé dāng sǐ zuì. wǒ fèng tiān mìng, zhǎn rǔ cán shēng.' lóng wén āi kǔ, chén dǒu jīng shén. lóng wén āi kǔ, fú zhǎo shōu lín gān shòu sǐ chén dǒu jīng shén, liāo yī jìn bù jǔ shuāng fēng yī shēng dāo guò chù, lóng tóu yīn cǐ luò xū kōng." tài zōng wén yán, xīn zhōng bēi xǐ bù yī. xǐ zhě kuā jiǎng wèi zhēng hǎo chén, cháo zhōng yǒu cǐ háo jié, chóu shén jiāng shān bù wěn? bēi zhě wèi mèng zhōng céng xǔ jiù lóng, bù qī jìng zhì zāo zhū. zhǐ de qiáng dǎ jīng shén, chuán zhǐ zhe shū bǎo jiāng lóng tóu xuán guà shì cáo, xiǎo yù cháng ān lí shù, yī bì xiāng shǎng le wèi zhēng, zhòng guān sàn qì. dàng wǎn huí gōng, xīn zhōng zhǐ shì yōu mèn, xiǎng nà mèng zhōng zhī lóng, kū tí tí āi gào qiú shēng, qǐ zhī wú cháng, nán miǎn cǐ huàn. sī niàn duō shí, jiàn jué shén hún juàn dài, shēn tǐ bù ān. dàng yè èr gēng shí fēn, zhǐ tīng dé gōng mén wài yǒu hào qì zhī shēng, tài zōng yù jiā jīng kǒng. zhèng méng lóng shuì jiān, yòu jiàn nà jīng hé lóng wáng, shǒu tí zhe yī kē xiě lín lín de shǒu jí, gāo jiào:" táng tài zōng! hái wǒ mìng lái! hái wǒ mìng lái! nǐ zuó yè mǎn kǒu xǔ nuò jiù wǒ, zěn me tiān míng shí fǎn xuān rén cáo guān lái zhǎn wǒ? nǐ chū lái, nǐ chū lái! wǒ yǔ nǐ dào yán jūn chù zhé biàn zhé biàn!" tā chě zhù tài zōng, zài sān rǎng nào bù fàng, tài zōng qián kǒu nán yán, zhǐ zhèng dé hàn liú biàn tǐ. zhèng zài nà nán fēn nán jiě zhī shí, zhī jiàn zhèng nán shàng xiāng yún liáo rào, cǎi wù piāo piāo, yǒu yí gè nǚ zhēn rén shàng qián, jiāng yáng liǔ zhī yòng shǒu yī bǎi, nà méi tóu de lóng, bēi bēi tí tí, jìng wǎng xī běi ér qù. yuán lái zhè shì guān yīn pú sà, lǐng fú zhǐ shàng dōng tǔ xún qǔ jīng rén, cǐ zhù cháng ān chéng dōu tǔ dì miào lǐ, yè wén guǐ qì shén hào, tè lái hē tuì yè lóng, jiù tuō huáng dì. nà lóng jìng dào yīn sī dì yù jù gào bù tí.
“是臣才一梦斩的。”唐王闻言,大惊道:“贤卿盹睡之时,又不曾见动身动手,又无刀剑,如何却斩此龙?”魏征奏道:“主公,臣的身在君前,梦离陛下。身在君前对残局,合眼朦胧;梦离陛下乘瑞云,出神抖搜。那条龙,在剐龙台上,被天兵将绑缚其中。是臣道:‘你犯天条,合当死罪。我奉天命,斩汝残生。’龙闻哀苦,臣抖精神。龙闻哀苦,伏爪收鳞甘受死;臣抖精神,撩衣进步举霜锋——一声刀过处,龙头因此落虚空。”太宗闻言,心中悲喜不一。喜者夸奖魏征好臣,朝中有此豪杰,愁甚江山不稳?悲者谓梦中曾许救龙,不期竟致遭诛。只得强打精神,传旨着叔宝将龙头悬挂市曹,晓谕长安黎庶,一壁厢赏了魏征,众官散讫。当晚回宫,心中只是忧闷,想那梦中之龙,哭啼啼哀告求生,岂知无常,难免此患。思念多时,渐觉神魂倦怠,身体不安。当夜二更时分,只听得宫门外有号泣之声,太宗愈加惊恐。正朦胧睡间,又见那泾河龙王,手提着一颗血淋淋的首级,高叫:“唐太宗!还我命来!还我命来!你昨夜满口许诺救我,怎么天明时反宣人曹官来斩我?你出来,你出来!我与你到阎君处折辨折辨!”他扯住太宗,再三嚷闹不放,太宗箝口难言,只挣得汗流遍体。正在那难分难解之时,只见正南上香云缭绕,彩雾飘飘,有一个女真人上前,将杨柳枝用手一摆,那没头的龙,悲悲啼啼,径往西北而去。原来这是观音菩萨,领佛旨上东土寻取经人,此住长安城都土地庙里,夜闻鬼泣神号,特来喝退业龙,救脱皇帝。那龙径到陰司地狱具告不题。
què shuō tài zōng sū xǐng huí lái, zhǐ jiào" yǒu guǐ! yǒu guǐ!" huāng de nà sān gōng huáng hòu, liù yuàn pín fēi, yǔ jìn shì tài jiàn, zhàn jīng jīng yī yè wú mián. bù jué wǔ gēng sān diǎn, nà mǎn cháo wén wǔ duō guān, dōu zài cháo mén wài hòu cháo. děng dào tiān míng, yóu bú jiàn lín cháo, hǔ dé yí gè gè jīng jù chóu chú. jí rì shàng sān gān, fāng yǒu zhǐ yì chū lái dào:" zhèn xīn bù kuài, zhòng guān miǎn cháo." bù jué shū wǔ qī rì, zhòng guān yōu huáng, dōu zhèng yào zhuàng mén jiàn jià wèn ān, zhī jiàn tài hòu yǒu zhǐ, zhào yī guān rù gōng yòng yào, zhòng rén zài cháo mén děng hòu tǎo xìn. shǎo shí, yī guān chū lái, zhòng wèn hé jí. yī guān dào:" huáng shàng mài qì bù zhèng, xū ér yòu shù, kuáng yán jiàn guǐ, yòu zhěn dé shí dòng yī dài, wǔ zàng wú qì, kǒng bù huì zhī zài qī rì zhī nèi yǐ." zhòng guān wén yán dà jīng shī sè. zhèng chuàng huáng jiān, yòu tīng dé tài hòu yǒu zhǐ xuān xú mào gōng hù guó gōng yù chí gōng jiàn jià. sān gōng fèng zhǐ, jí rù dào fēn gōng lóu xià. bài bì, tài zōng zhèng sè qiáng yán dào:" xián qīng, guǎ rén shí jiǔ suì lǐng bīng, nán zhēng běi fá, dōng dǎng xī chú, kǔ lì shǔ zài, gèng bù céng jiàn bàn diǎn xié chóng, jīn rì què fǎn jiàn guǐ!" yù chí gōng dào:" chuàng lì jiāng shān, shā rén wú shù, hé pà guǐ hū?" tài zōng dào:" qīng shì bù xìn. zhèn zhè qǐn gōng mén wài, rù yè jiù pāo zhuān nòng wǎ, guǐ mèi hū háo, zhuó rán nán chǔ. bái rì yóu kě, hūn yè nán jìn."
却说太宗苏醒回来,只叫“有鬼!有鬼!”慌得那三宫皇后,六院嫔妃,与近侍太监,战兢兢一夜无眠。不觉五更三点,那满朝文武多官,都在朝门外候朝。等到天明,犹不见临朝,唬得一个个惊惧踌躇。及日上三竿,方有旨意出来道:“朕心不快,众官免朝。”不觉倏五七日,众官忧惶,都正要撞门见驾问安,只见太后有旨,召医官入宫用药,众人在朝门等候讨信。少时,医官出来,众问何疾。医官道:“皇上脉气不正,虚而又数,狂言见鬼,又诊得十动一代,五脏无气,恐不讳只在七日之内矣。”众官闻言大惊失色。正怆惶间,又听得太后有旨宣徐茂功、护国公、尉迟公见驾。三公奉旨,急入到分宫楼下。拜毕,太宗正色强言道:“贤卿,寡人十九岁领兵,南征北伐,东挡西除,苦历数载,更不曾见半点邪崇,今日却反见鬼!”尉迟公道:“创立江山,杀人无数,何怕鬼乎?”太宗道:“卿是不信。朕这寝宫门外,入夜就抛砖弄瓦,鬼魅呼号,着然难处。白日犹可,昏夜难禁。”
shū bǎo dào:" bì xià kuān xīn, jīn wǎn chén yǔ jìng dé bǎ shǒu gōng mén, kàn yǒu shèn me guǐ suì."
叔宝道:“陛下宽心,今晚臣与敬德把守宫门,看有甚么鬼祟。”
tài zōng zhǔn zòu, mào gōng xiè ēn ér chū. dāng rì tiān wǎn, gè qǔ pī guà, tā liǎng gè jiè zhòu zhěng qí, zhí jīn guā yuè fǔ, zài gōng mén wài bǎ shǒu. hǎo jiāng jūn! nǐ kàn tā zěn shēng dǎ bàn: tóu dài jīn kuī guāng shuò shuò, shēn pī kǎi jiǎ lóng lín. hù xīn bǎo jìng huǎng xiáng yún, shī mán shōu jǐn kòu, xiù dài cǎi xiá xīn. zhè yí gè fèng yǎn cháo tiān xīng dǒu pà, nà yí gè huán jīng yìng diàn yuè guāng fú. tā běn shì yīng xióng háo jié jiù xūn chén, zhǐ luò de qiān nián chēng hù wèi, wàn gǔ zuò mén shén.
太宗准奏,茂功谢恩而出。当日天晚,各取披挂,他两个介胄整齐,执金瓜钺斧,在宫门外把守。好将军!你看他怎生打扮:头戴金盔光烁烁,身披铠甲龙鳞。护心宝镜幌祥云,狮蛮收紧扣,绣带彩霞新。这一个凤眼朝天星斗怕,那一个环睛映电月光浮。他本是英雄豪杰旧勋臣,只落得千年称户尉,万古作门神。
èr jiāng jūn shì lì mén páng, yī yè tiān wǎn, gèng bù céng jiàn yì diǎn xié chóng. shì yè, tài zōng zài gōng, ān qǐn wú shì, xiǎo lái xuān èr jiāng jūn, chóng chóng shǎng láo dào:" zhèn zì dé jí, shù rì bù néng dé shuì, jīn yè zhàng èr jiāng jūn wēi shì shén ān. qīng qiě qǐng chū ān xī ān xī, dài wǎn jiān zài yī hù wèi." èr jiāng xiè ēn ér chū. suì cǐ èr sān yè bǎ shǒu jù ān, zhǐ shì yù shàn jiǎn sǔn, bìng zhuǎn jué zhòng. tài zōng yòu bù rěn èr jiāng xīn kǔ, yòu xuān shū bǎo jìng dé yǔ dù fáng zhū gōng rù gōng, fēn fù dào:" zhè liǎng rì zhèn suī dé ān, què zhǐ nán wéi qín hú èr jiāng jūn chè yè xīn kǔ. zhèn yù zhào qiǎo shǒu dān qīng, chuán èr jiāng jūn zhēn róng, tiē yú mén shàng, miǎn de láo tā, rú hé?" zhòng chén jí yī zhǐ, xuǎn liǎng gè huì xiě zhēn de, zhe hú qín èr gōng yī qián pī guà, zhào yàng huà le, tiē zài mén shàng, yè jiān yě jí wú shì.
二将军侍立门旁,一夜天晚,更不曾见一点邪崇。是夜,太宗在宫,安寝无事,晓来宣二将军,重重赏劳道:“朕自得疾,数日不能得睡,今夜仗二将军威势甚安。卿且请出安息安息,待晚间再一护卫。”二将谢恩而出。遂此二三夜把守俱安,只是御膳减损,病转觉重。太宗又不忍二将辛苦,又宣叔宝、敬德与杜、房诸公入宫,吩咐道:“这两日朕虽得安,却只难为秦、胡二将军彻夜辛苦。朕欲召巧手丹青,传二将军真容,贴于门上,免得劳他,如何?”众臣即依旨,选两个会写真的,着胡、秦二公依前披挂,照样画了,贴在门上,夜间也即无事。
rú cǐ èr sān rì, yòu tīng dé hòu zǎi mén pīng pāng pīng pāng zhuān wǎ luàn xiǎng, xiǎo lái jí xuān zhòng chén yuē:" lián rì qián mén xìng xǐ wú shì, jīn yè hòu mén yòu xiǎng, què bù yòu jīng shā guǎ rén yě!" mào gōng jìn qián zòu dào:" qián mén bù ān, shì jìng dé shū bǎo hù wèi hòu mén bù ān, gāi zháo wèi zhēng hù wèi." tài zōng zhǔn zòu, yòu xuān wèi zhēng jīn yè bǎ shǒu hòu mén. zhēng lǐng zhǐ, dàng yè jié shù zhěng qí, tí zhe nà zhū lóng de bǎo jiàn, shì lì zài hòu zǎi mén qián, zhēn gè de hǎo yīng xióng yě! tā zěn shēng dǎ bàn: shú juàn qīng jīn mò é, jǐn páo yù dài chuí yāo, dōu fēng chǎng xiù cǎi shuāng piāo, yā sài lěi tú shén mào. jiǎo tà wū xuē zuò zhé, shǒu chí lì rèn xiōng xiāo. yuán zhēng liǎng yǎn sì biān qiáo, nà gè xié shén gǎn dào? yī yè tōng míng, yě wú guǐ mèi. suī shì qián hòu mén wú shì, zhǐ shì shēn tǐ jiàn zhòng. yī rì, tài hòu yòu chuán zhǐ, zhào zhòng chén shāng yì bìn liàn hòu shì. tài zōng yòu xuān xú mào gōng, fēn fù guó jiā dà shì, dīng zhǔ fǎng liú shǔ zhǔ tuō gū zhī yì. yán bì, mù yù gēng yī, dài shí ér yǐ. páng shǎn wèi zhēng, shǒu chě lóng yī, zòu dào:
如此二三日,又听得后宰门乒乓乒乓砖瓦乱响,晓来急宣众臣曰:“连日前门幸喜无事,今夜后门又响,却不又惊杀寡人也!”茂功进前奏道:“前门不安,是敬德、叔宝护卫;后门不安,该着魏征护卫。”太宗准奏,又宣魏征今夜把守后门。征领旨,当夜结束整齐,提着那诛龙的宝剑,侍立在后宰门前,真个的好英雄也!他怎生打扮:熟绢青巾抹额,锦袍玉带垂腰,兜风氅袖采霜飘,压赛垒荼神貌。脚踏乌靴坐折,手持利刃凶骁。圆睁两眼四边瞧,那个邪神敢到?一夜通明,也无鬼魅。虽是前后门无事,只是身体渐重。一日,太后又传旨,召众臣商议殡殓后事。太宗又宣徐茂功,吩咐国家大事,叮嘱仿刘蜀主托孤之意。言毕,沐浴更衣,待时而已。旁闪魏征,手扯龙衣,奏道:
" bì xià kuān xīn, chén yǒu yī shì, guǎn bǎo bì xià cháng shēng." tài zōng dào:" bìng shì yǐ rù gāo huāng, mìng jiāng wēi yǐ, rú hé bǎo dé?" zhēng yún:" chén yǒu shū yī fēng, jìn yǔ bì xià, shāo qù dào míng sī, fù fēng dōu pàn guān cuī." tài zōng dào:" cuī jué shì shuí?" zhēng yún:" cuī nǎi shì tài shàng xiān huáng dì jià qián zhī chén, xiān shòu zī zhōu lìng, hòu shēng lǐ bù shì láng. zài rì yǔ chén bā bài wèi jiāo, xiāng zhī shén hòu. tā rú jīn yǐ sǐ, xiàn zài yīn sī zuò zhǎng shēng sǐ wén bù de fēng dōu pàn guān, mèng zhōng cháng yǔ chén xiāng huì. cǐ qù ruò jiāng cǐ shū fù yǔ tā, tā niàn wēi chén báo fēn, bì rán fàng bì xià huí lái, guǎn jiào hún pò huán yáng shì, dìng qǔ lóng yán zhuǎn dì dū." tài zōng wén yán, jiē zài shǒu zhōng, lóng rù xiù lǐ, suì míng mù ér wáng. nà sān gōng liù yuàn huáng hòu pín fēi shì zhǎng chǔ jūn jí liǎng bān wén wǔ, jù jǔ āi dài xiào, yòu zài bái hǔ diàn shàng, tíng zhe zǐ gōng bù tí.
“陛下宽心,臣有一事,管保陛下长生。”太宗道:“病势已入膏肓,命将危矣,如何保得?”征云:“臣有书一封,进与陛下,捎去到冥司,付酆都判官崔。”太宗道:“崔珏是谁?”征云:“崔-乃是太上先皇帝驾前之臣,先受兹州令,后升礼部侍郎。在日与臣八拜为交,相知甚厚。他如今已死,现在陰司做掌生死文簿的酆都判官,梦中常与臣相会。此去若将此书付与他,他念微臣薄分,必然放陛下回来,管教魂魄还阳世,定取龙颜转帝都。”太宗闻言,接在手中,笼入袖里,遂瞑目而亡。那三宫六院、皇后嫔妃、侍长储君及两班文武,俱举哀戴孝,又在白虎殿上,停着梓宫不题。
què shuō tài zōng miǎo miǎo máng máng, hún líng jìng chū wǔ fèng lóu qián, zhī jiàn nà yù lín jūn mǎ, qǐng dà jià chū cháo cǎi liè. tài zōng xīn rán cóng zhī, piǎo miǎo ér qù. xíng duō shí, rén mǎ jù wú. dú zì gě sàn bù huāng jiāo cǎo yě zhī jiān. zhèng jīng huáng nán xún dào lù, zhī jiàn nà yī biān, yǒu yī rén gāo shēng dà jiào dào:" dà táng huáng dì, wǎng zhè lǐ lái! wǎng zhè lǐ lái!" tài zōng wén yán, tái tóu guān kàn, zhī jiàn nà rén: tóu dǐng wū shā, yāo wéi xī jiǎo. tóu dǐng wū shā piāo ruǎn dài, yāo wéi xī jiǎo xiǎn jīn xiāng. shǒu qíng yá hù níng xiáng ǎi, shēn zhuó luó páo yǐn ruì guāng.
却说太宗渺渺茫茫,魂灵径出五凤楼前,只见那御林军马,请大驾出朝采猎。太宗欣然从之,缥渺而去。行多时,人马俱无。独自个散步荒郊草野之间。正惊惶难寻道路,只见那一边,有一人高声大叫道:“大唐皇帝,往这里来!往这里来!”太宗闻言,抬头观看,只见那人:头顶乌纱,腰围犀角。头顶乌纱飘软带,腰围犀角显金厢。手擎牙笏凝祥霭,身着罗袍隐瑞光。
jiǎo tà yī shuāng fěn dǐ xuē, dēng yún cù wù huái chuāi yī běn shēng sǐ bù, zhù dìng cún wáng. bìn fà péng sōng piāo ěr shàng, hú xū fēi wǔ rào sāi páng. xī rì céng wèi táng guó xiāng, rú jīn zhǎng àn shì yán wáng. tài zōng xíng dào nà biān, zhī jiàn tā guì bài lù páng, kǒu chēng" bì xià, shè chén shī yuǎn yíng zhī zuì!" tài zōng wèn yuē:" nǐ shì hé rén? yīn shén shì qián lái jiē bài?" nà rén dào:
脚踏一双粉底靴,登云促雾;怀揣一本生死簿,注定存亡。鬓发蓬松飘耳上,胡须飞舞绕腮旁。昔日曾为唐国相,如今掌案侍阎王。太宗行到那边,只见他跪拜路旁,口称“陛下,赦臣失-远迎之罪!”太宗问曰:“你是何人?因甚事前来接拜?”那人道:
" wēi chén bàn yuè qián, zài sēn luó diàn shàng, jiàn jīng hé guǐ lóng gào bì xià xǔ jiù fǎn zhū zhī gù, dì yī diàn qín guǎng dài wáng jí chà guǐ shǐ cuī qǐng bì xià, yào sān cáo duì àn. chén yǐ zhī zhī, gù lái cǐ jiān hòu jiē, bù qī jīn rì lái chí, wàng qǐ shù zuì shù zuì." tài zōng dào:" nǐ xìng shèn míng shuí? shì hé guān zhí?" nà rén dào:" wēi chén cún rì, zài yáng cáo shì xiān jūn jià qián, wèi zī zhōu lìng, hòu bài lǐ bù shì láng, xìng cuī míng. jīn zài yīn sī, dé shòu fēng dōu zhǎng àn pàn guān." tài zōng dà xǐ, jìn qián lái yù shǒu máng chān dào:" xiān shēng yuǎn láo. zhèn jià qián wèi zhēng yǒu shū yī fēng, zhèng jì yú xiān shēng, què hǎo xiāng yù." pàn guān xiè ēn, wèn shū zài hé chǔ. tài zōng jí xiàng xiù zhōng qǔ chū dì yǔ cuī bài jiē le, chāi fēng ér kàn. qí shū yuē: rǔ ài dì wèi zhēng, dùn shǒu shū bài dà dū àn qì xiōng cuī lǎo xiān shēng tái xià: yì xī jiāo yóu, yīn róng rú zài. shū ěr shù zài, bù wén qīng jiào. cháng zhǐ shì yù jié lìng shè shū pǐn fèng jì, wèi bǔ xiǎng fǒu? yòu chéng bù qì, mèng zhōng lín shì, shǐ zhī wǒ xiōng zhǎng dà rén gāo qiān. nài hé yīn yáng liǎng gé, tiān gè yī fāng, bù néng miàn dí. jīn yīn wǒ tài zōng wén huáng dì shū rán ér gù, liào shì duì àn sān cáo, bì rán dé yǔ xiōng zhǎng xiàng huì. wàn qí fǔ niàn shēng rì jiāo qíng, fāng biàn yī èr, fàng wǒ bì xià huí yáng, shū wèi ài yě. róng zài xiū xiè. bù jìn." nà pàn guān kàn le shū, mǎn xīn huān xǐ dào:" wèi rén cáo qián rì mèng zhǎn lǎo lóng yī shì, chén yǐ zǎo zhī, shèn shì kuā jiǎng bù jìn. yòu méng tā zǎo wǎn kàn gù chén de zǐ sūn, jīn rì jì yǒu shū lái, bì xià kuān xīn, wēi chén guǎn sòng bì xià huán yáng, zhòng dēng yù quē." tài zōng chēng xiè le.
“微臣半月前,在森罗殿上,见泾河鬼龙告陛下许救反诛之故,第一殿秦广大王即差鬼使催请陛下,要三曹对案。臣已知之,故来此间候接,不期今日来迟,望乞恕罪恕罪。”太宗道:“你姓甚名谁?是何官职?”那人道:“微臣存日,在阳曹侍先君驾前,为兹州令,后拜礼部侍郎,姓崔名。今在陰司,得受酆都掌案判官。”太宗大喜,近前来御手忙搀道:“先生远劳。朕驾前魏征有书一封,正寄与先生,却好相遇。”判官谢恩,问书在何处。太宗即向袖中取出递与崔-拜接了,拆封而看。其书曰:辱爱弟魏征,顿首书拜大都案契兄崔老先生台下:忆昔交游,音容如在。倏尔数载,不闻清教。常只是遇节令设蔬品奉祭,未卜享否?又承不弃,梦中临示,始知我兄长大人高迁。奈何陰阳两隔,天各一方,不能面觌。今因我太宗文皇帝倏然而故,料是对案三曹,必然得与兄长相会。万祈俯念生日交情,方便一二,放我陛下回阳,殊为爱也。容再修谢。不尽。”那判官看了书,满心欢喜道:“魏人曹前日梦斩老龙一事,臣已早知,甚是夸奖不尽。又蒙他早晚看顾臣的子孙,今日既有书来,陛下宽心,微臣管送陛下还阳,重登玉阙。”太宗称谢了。
èr rén zhèng shuō jiān, zhī jiàn nà biān yǒu yī duì qīng yī tóng zǐ, zhí zhuàng fān bǎo gài, gāo jiào dào:" yán wáng yǒu qǐng, yǒu qǐng." tài zōng suì yǔ cuī pàn guān bìng èr tóng zǐ jǔ bù qián jìn.
二人正说间,只见那边有一对青衣童子,执幢幡宝盖,高叫道:“阎王有请,有请。”太宗遂与崔判官并二童子举步前进。
hū jiàn yī zuò chéng, chéng mén shàng guà zhe yī miàn dà pái, shàng xiě zhe" yōu míng dì fǔ guǐ mén guān" qī ge dà jīn zì. nà qīng yī jiāng zhuàng fān yáo dòng, yǐn tài zōng jìng rù chéng zhōng, shùn jiē ér zǒu.
忽见一座城,城门上挂着一面大牌,上写着“幽冥地府鬼门关”七个大金字。那青衣将幢幡摇动,引太宗径入城中,顺街而走。
zhī jiàn nà jiē páng biān yǒu xiān zhǔ lǐ yuān, xiān xiōng jiàn chéng, gù dì yuán jí, shàng qián dào:" shì mín lái le! shì mín lái le!" nà jiàn chéng yuán jí jiù lái jiū dǎ suǒ mìng. tài zōng duǒ shǎn bù jí, bèi tā chě zhù. xìng yǒu cuī pàn guān huàn yī qīng miàn liáo yá guǐ shǐ, hē tuì le jiàn chéng yuán jí, tài zōng fāng dé tuō shēn ér qù. xíng bù shù lǐ, jiàn yī zuò bì wǎ lóu tái, zhēn gè zhuàng lì, dàn jiàn: piāo piāo wàn dié cǎi xiá duī, yǐn yǐn qiān tiáo hóng wù xiàn. gěng gěng yán fēi guài shòu tóu, huī huī wǎ dié yuān yāng piàn. mén zuān jǐ lù chì jīn dīng, kǎn shè yī héng bái yù duàn. chuāng yǒu jìn guāng fàng xiǎo yān, lián lóng huǎng liàng chuān hóng diàn. lóu tái gāo sǒng jiē qīng xiāo, láng wǔ píng pái lián bǎo yuàn. shòu dǐng xiāng yún xí yù yī, jiàng shā dēng huǒ míng gōng shàn. zuǒ biān měng liè bǎi niú tóu, yòu xià zhēng róng luó mǎ miàn. jiē wáng sòng guǐ zhuǎn jīn pái, yǐn pò zhāo hún chuí sù liàn. huàn zuò yīn sī zǒng huì mén, xià fāng yán lǎo sēn luó diàn. tài zōng zhèng zài wài miàn guān kàn, zhī jiàn nà bì xiāng huán dīng , xiān xiāng qí yì, wài yǒu liǎng duì tí zhú, hòu miàn què shì shí dài yán wáng jiàng jiē ér zhì. shì nà shí dài yán jūn: qín guǎng wáng chǔ jiāng wáng sòng dì wáng wǔ guān wáng yán luó wáng píng děng wáng tài shān wáng dū shì wáng biàn chéng wáng zhuàn lún wáng.
只见那街旁边有先主李渊,先兄建成,故弟元吉,上前道:“世民来了!世民来了!”那建成、元吉就来揪打索命。太宗躲闪不及,被他扯住。幸有崔判官唤一青面獠牙鬼使,喝退了建成、元吉,太宗方得脱身而去。行不数里,见一座碧瓦楼台,真个壮丽,但见:飘飘万迭彩霞堆,隐隐千条红雾现。耿耿檐飞怪兽头,辉辉瓦迭鸳鸯片。门钻几路赤金钉,槛设一横白玉段。窗牖近光放晓烟,帘栊幌亮穿红电。楼台高耸接青霄,廊庑平排连宝院。兽鼎香云袭御衣,绛纱灯火明宫扇。左边猛烈摆牛头,右下峥嵘罗马面。接亡送鬼转金牌,引魄招魂垂素练。唤作陰司总会门,下方阎老森罗殿。太宗正在外面观看,只见那壁厢环-叮-,仙香奇异,外有两对提烛,后面却是十代阎王降阶而至。是那十代阎君:秦广王、楚江王、宋帝王、仵官王、阎罗王、平等王、泰山王、都市王、卞城王、转轮王。
shí wáng chū zài sēn luó bǎo diàn, kòng bèi gōng shēn yíng yà tài zōng. tài zōng qiān xià, bù gǎn qián xíng, shí wáng dào:" bì xià shì yáng jiān rén wáng, wǒ děng shì yīn jiān guǐ wáng, fēn suǒ dāng rán, hé xū guò ràng?" tài zōng dào:" zhèn dé zuì huī xià, qǐ gǎn lùn yīn yáng rén guǐ zhī dào?" xùn zhī bù yǐ. tài zōng qián xíng, jìng rù sēn luó diàn shàng, yǔ shí wáng lǐ bì, fēn bīn zhǔ zuò dìng.
十王出在森罗宝殿,控背躬身迎迓太宗。太宗谦下,不敢前行,十王道:“陛下是阳间人王,我等是陰间鬼王,分所当然,何须过让?”太宗道:“朕得罪麾下,岂敢论陰阳人鬼之道?”逊之不已。太宗前行,径入森罗殿上,与十王礼毕,分宾主坐定。
yuē yǒu piàn shí, qín guǎng wáng gǒng shǒu ér jìn yán yuē:" jīng hé guǐ lóng gào bì xià xǔ jiù ér fǎn shā zhī, hé yě?" tài zōng dào:" zhèn céng yè mèng lǎo lóng qiú jiù, shí shì yǔn tā wú shì, bù qī tā fàn zuì dāng xíng, gāi wǒ nà rén cáo guān wèi zhēng chǔ zhǎn. zhèn xuān wèi zhēng zài diàn zhuó qí, bù zhī tā yī mèng ér zhǎn. zhè shì nà rén cáo guān chū mò shén jī, yòu shì nà lóng wáng fàn zuì dāng sǐ, qǐ shì zhèn zhī guò yě?" shí wáng wén yán, fú lǐ dào:" zì nà lóng wèi shēng zhī qián, nán dòu xīng sǐ bù shàng yǐ zhù dìng gāi zāo shā yú rén cáo zhī shǒu, wǒ děng zǎo yǐ zhī zhī. dàn zhǐ shì tā zài cǐ zhé biàn, dìng yào bì xià lái cǐ sān cáo duì àn, shì wǒ děng jiāng tā sòng rù lún cáng, zhuǎn shēng qù le. jīn yòu yǒu láo bì xià jiàng lín, wàng qǐ shù wǒ cuī cù zhī zuì." yán bì, mìng zhǎng shēng sǐ bù pàn guān:" jí qǔ bù zǐ lái, kàn bì xià yáng shòu tiān lù gāi yǒu jǐ hé?" cuī pàn guān jí zhuǎn sī fáng, jiāng tiān xià wàn guó guó wáng tiān lù zǒng bù, xiān zhú yī jiǎn yuè, zhī jiàn nán shàn bù zhōu dà táng tài zōng huáng dì zhù dìng zhēn guān yī shí sān nián. cuī pàn guān chī le yī jīng, jí qǔ nóng mò dà bǐ, jiāng" yī" zì shàng tiān le liǎng huà, què jiāng bù zǐ chéng shàng. shí wáng cóng tóu kàn shí, jiàn tài zōng míng xià zhù dìng sān shí sān nián, yán wáng jīng wèn:" bì xià dēng jī duō shào nián le?" tài zōng dào:" zhèn jí wèi, jīn yī shí sān nián le." yán wáng dào:" bì xià kuān xīn wù lǜ, hái yǒu èr shí nián yáng shòu. cǐ yī lái yǐ shì duì àn míng bái, qǐng fǎn běn huán yáng."
约有片时,秦广王拱手而进言曰:“泾河鬼龙告陛下许救而反杀之,何也?”太宗道:“朕曾夜梦老龙求救,实是允他无事,不期他犯罪当刑,该我那人曹官魏征处斩。朕宣魏征在殿着棋,不知他一梦而斩。这是那人曹官出没神机,又是那龙王犯罪当死,岂是朕之过也?”十王闻言,伏礼道:“自那龙未生之前,南斗星死簿上已注定该遭杀于人曹之手,我等早已知之。但只是他在此折辩,定要陛下来此三曹对案,是我等将他送入轮藏,转生去了。今又有劳陛下降临,望乞恕我催促之罪。”言毕,命掌生死簿判官:“急取簿子来,看陛下阳寿天禄该有几何?”崔判官急转司房,将天下万国国王天禄总簿,先逐一检阅,只见南赡部洲大唐太宗皇帝注定贞观一十三年。崔判官吃了一惊,急取浓墨大笔,将“一”字上添了两画,却将簿子呈上。十王从头看时,见太宗名下注定三十三年,阎王惊问:“陛下登基多少年了?”太宗道:“朕即位,今一十三年了。”阎王道:“陛下宽心勿虑,还有二十年阳寿。此一来已是对案明白,请返本还阳。”
tài zōng wén yán, gōng shēn chēng xiè. shí yán wáng chà cuī pàn guān zhū tài wèi èr rén, sòng tài zōng huán hún. tài zōng chū sēn luó diàn, yòu qǐ shǒu wèn shí wáng dào:" zhèn gōng zhōng lǎo shào ān fǒu rú hé?"
太宗闻言,躬身称谢。十阎王差崔判官、朱太尉二人,送太宗还魂。太宗出森罗殿,又起手问十王道:“朕宫中老少安否如何?”
shí wáng dào:" jù ān, dàn kǒng yù mèi shòu shì bù yǒng." tài zōng yòu zài bài qǐ xiè:" zhèn huí yáng shì, wú wù kě chóu xiè, wéi dá guā guǒ ér yǐ." shí wáng xǐ yuē:" wǒ chù pō yǒu dōng guā xī guā, zhǐ shǎo nán guā." tài zōng dào:" zhèn huí qù jí sòng lái, jí sòng lái." cóng cǐ suì xiāng yī ér bié.
十王道:“俱安,但恐御妹寿似不永。”太宗又再拜启谢:“朕回阳世,无物可酬谢,惟答瓜果而已。”十王喜曰:“我处颇有东瓜西瓜,只少南瓜。”太宗道:“朕回去即送来,即送来。”从此遂相揖而别。
nà tài wèi zhí yī shǒu yǐn hún fān, zài qián yǐn lù, cuī pàn guān suí hòu bǎo zhe tài zōng, jìng chū yōu sī. tài zōng jǔ mù ér kàn, bú shì jiù lù, wèn pàn guān yuē:" cǐ lù chà yǐ?"
那太尉执一首引魂幡,在前引路,崔判官随后保着太宗,径出幽司。太宗举目而看,不是旧路,问判官曰:“此路差矣?”
pàn guān dào:" bù chà. yīn sī lǐ shì zhè bān, yǒu qù lù, wú lái lù. rú jīn sòng bì xià zì zhuàn lún cáng chū shēn, yī zé qǐng bì xià yóu guān dì fǔ, yī zé jiào bì xià zhuǎn tuō chāo shēng."
判官道:“不差。陰司里是这般,有去路,无来路。如今送陛下自转轮藏出身,一则请陛下游观地府,一则教陛下转托超生。”
tài zōng zhǐ de suí tā liǎng gè, yǐn lù qián lái. jìng xíng shù lǐ, hū jiàn yī zuò gāo shān, yīn yún chuí dì, hēi wù mí kōng. tài zōng dào:" cuī xiān shēng, nà xiāng shì shèn me shān?" pàn guān dào:
太宗只得随他两个,引路前来。径行数里,忽见一座高山,陰云垂地,黑雾迷空。太宗道:“崔先生,那厢是甚么山?”判官道:
" nǎi yōu míng bèi yīn shān." tài zōng sǒng jù dào:" zhèn rú hé qù de?" pàn guān dào:" bì xià kuān xīn, yǒu chén děng yǐn lǐng." tài zōng zhàn zhàn jīng jīng, xiāng suí èr rén, shàng dé shān yán, tái tóu guān kàn, zhī jiàn: xíng duō tū āo, shì gèng qí qū. jùn rú shǔ lǐng, gāo shì lú yán. fēi yáng shì zhī míng shān, shí yīn sī zhī xiǎn dì. jīng jí cóng cóng cáng guǐ guài, shí yá lín lín yǐn xié mó.
“乃幽冥背陰山。”太宗悚惧道:“朕如何去得?”判官道:“陛下宽心,有臣等引领。”太宗战战兢兢,相随二人,上得山岩,抬头观看,只见:形多凸凹,势更崎岖。峻如蜀岭,高似庐岩。非阳世之名山,实陰司之险地。荆棘丛丛藏鬼怪,石崖磷磷隐邪魔。
ěr pàn bù wén shòu niǎo zào, yǎn qián wéi jiàn guǐ yāo xíng. yīn fēng sà sà, hēi wù màn màn. yīn fēng sà sà, shì shén bīng kǒu nèi shào lái yān hēi wù màn màn, shì guǐ suì àn zhōng pēn chū qì. yī wàng gāo dī wú jǐng sè, xiāng kàn zuǒ yòu jǐn chāng wáng. nà lǐ shān yě yǒu, fēng yě yǒu, lǐng yě yǒu, dòng yě yǒu, jiàn yě yǒu zhǐ shì shān bù shēng cǎo, fēng bù chā tiān, lǐng bù xíng kè, dòng bù nà yún, jiàn bù liú shuǐ. àn qián jiē wǎng liǎng, lǐng xià jǐn shén mó. dòng zhōng shōu yě guǐ, jiàn dǐ yǐn xié hún. shān qián shān hòu, niú tóu mǎ miàn luàn xuān hū bàn yǎn bàn cáng, è guǐ qióng hún shí duì qì. cuī mìng de pàn guān, jí jí máng máng chuán xìn piào zhuī hún de tài wèi, yāo yāo he hē zǎn gōng wén. jí jiǎo zi xuàn fēng gǔn gǔn, gōu sī rén hēi wù fēn fēn. tài zōng quán kào zhe nà pàn guān bǎo hù, guò le yīn shān. qián jìn, yòu lì le xǔ duō yá mén, yī chǔ chù jù shì bēi shēng zhèn ěr, è guài jīng xīn. tài zōng yòu dào:" cǐ shì hé chǔ?" pàn guān dào:" cǐ shì yīn shān bèi hòu yī shí bā céng dì yù." tài zōng dào:" shì nà shí bā céng?" pàn guān dào:" nǐ tīng wǒ shuō: diào jīn yù yōu wǎng yù huǒ kēng yù, jì jì liáo liáo, fán fán nǎo nǎo, jìn jiē shì shēng qián zuò xià qiān bān yè, sǐ hòu tōng lái shòu zuì míng. fēng dōu yù bá shé yù bāo pí yù, kū kū tí tí, qī qī cǎn cǎn, zhǐ yīn bù zhōng bù xiào shāng tiān lǐ, fó kǒu shé xīn duò cǐ mén. mó ái yù duì dǎo yù chē bēng yù, pí kāi ròu zhàn, mǒ zuǐ zī yá, nǎi shì mán xīn mèi jǐ bù gōng dào, qiǎo yǔ huā yán àn sǔn rén. hán bīng yù tuō qiào yù chóu cháng yù, gòu miàn péng tóu, chóu méi zhòu yǎn, dōu shì dà dǒu xiǎo chèng qī chī chǔn, zhì shǐ zāi tún lèi zì shēn. yóu guō yù hēi àn yù dāo shān yù, zhàn zhàn jīng jīng, bēi bēi qiè qiē, jiē yīn qiáng bào qī liáng shàn, cáng tóu suō jǐng kǔ líng dīng.
耳畔不闻兽鸟噪,眼前惟见鬼妖行。陰风飒飒,黑雾漫漫。陰风飒飒,是神兵口内哨来烟;黑雾漫漫,是鬼祟暗中喷出气。一望高低无景色,相看左右尽猖亡。那里山也有,峰也有,岭也有,洞也有,涧也有;只是山不生草,峰不插天,岭不行客,洞不纳云,涧不流水。岸前皆魍魉,岭下尽神魔。洞中收野鬼,涧底隐邪魂。山前山后,牛头马面乱喧呼;半掩半藏,饿鬼穷魂时对泣。催命的判官,急急忙忙传信票;追魂的太尉,吆吆喝喝趱公文。急脚子旋风滚滚,勾司人黑雾纷纷。太宗全靠着那判官保护,过了陰山。前进,又历了许多衙门,一处处俱是悲声振耳,恶怪惊心。太宗又道:“此是何处?”判官道:“此是陰山背后一十八层地狱。”太宗道:“是那十八层?”判官道:“你听我说:吊筋狱、幽枉狱、火坑狱,寂寂寥寥,烦烦恼恼,尽皆是生前作下千般业,死后通来受罪名。酆都狱、拔舌狱、剥皮狱,哭哭啼啼,凄凄惨惨,只因不忠不孝伤天理,佛口蛇心堕此门。磨捱狱、碓捣狱、车崩狱,皮开肉绽,抹嘴咨牙,乃是瞒心昧己不公道,巧语花言暗损人。寒冰狱、脱壳狱、怞肠狱,垢面蓬头,愁眉皱眼,都是大斗小秤欺痴蠢,致使灾屯累自身。油锅狱、黑暗狱、刀山狱,战战兢兢,悲悲切切,皆因强暴欺良善,藏头缩颈苦伶仃。
xuè chí yù ā bí yù chèng gǎn yù, tuō pí lù gǔ, zhé bì duàn jīn, yě zhǐ wèi móu cái hài mìng, zǎi chù tú shēng, duò luò qiān nián nán jiě shì, chén lún yǒng shì xià fān shēn. yí gè gè jǐn fù láo shuān, shéng chán suǒ bǎng, chà xiē chì fā guǐ hēi liǎn guǐ, cháng qiāng duǎn jiàn niú tóu guǐ mǎ miàn guǐ, tiě jiǎn tóng chuí. zhǐ dǎ dé zhòu méi kǔ miàn xiě lín lín, jiào dì jiào tiān wú jiù yìng. zhèng shì rén shēng què mò bǎ xīn qī, shén guǐ zhāo zhāng fàng guò shuí? shàn è dào tóu zhōng yǒu bào, zhǐ zhēng lái zǎo yǔ lái chí." tài zōng tīng shuō, xīn zhōng jīng cǎn.
血池狱、阿鼻狱、秤杆狱,脱皮露骨,折臂断筋,也只为谋财害命,宰畜屠生,堕落千年难解释,沉沦永世下翻身。一个个紧缚牢栓,绳缠索绑,差些赤发鬼、黑脸鬼,长枪短剑;牛头鬼、马面鬼,铁简铜锤。只打得皱眉苦面血淋淋,叫地叫天无救应。正是人生却莫把心欺,神鬼昭彰放过谁?善恶到头终有报,只争来早与来迟。”太宗听说,心中惊惨。
jìn qián yòu zǒu bù duō shí, jiàn yī huǒ guǐ zú, gè zhí zhuàng fān, lù páng guì xià dào:
进前又走不多时,见一伙鬼卒,各执幢幡,路旁跪下道:
" qiáo liáng shǐ zhě lái jiē." pàn guān hè lìng qǐ qù, shàng qián yǐn zháo tài zōng, cóng jīn qiáo ér guò.
“桥梁使者来接。”判官喝令起去,上前引着太宗,从金桥而过。
tài zōng yòu jiàn nà yī biān yǒu yī zuò yín qiáo, qiáo shàng xíng jǐ gè zhōng xiào xián liáng zhī bèi, gōng píng zhèng dà zhī rén, yì yǒu zhuàng fān jiē yǐn nà bì xiāng yòu yǒu yī qiáo, hán fēng gǔn gǔn, xuè làng tāo tāo, hào qì zhī shēng bù jué. tài zōng wèn dào:" nà zuò qiáo shì hé míng sè?" pàn guān dào:" bì xià, nà jiào zuò nài hé qiáo. ruò dào yáng jiān, qiè xū zhuàn jì, nà qiáo xià dū shì xiē bēn liú hào hào zhī shuǐ, xiǎn jùn zhǎi zhǎi zhī lù. yǎn rú pǐ liàn dā cháng jiāng, què shì huǒ kēng fú shàng jiè. yīn qì bī rén hán tòu gǔ, xīng fēng pū bí wèi zuān xīn. bō fān làng gǔn, wǎng lái bìng méi dù rén chuán
太宗又见那一边有一座银桥,桥上行几个忠孝贤良之辈,公平正大之人,亦有幢幡接引;那壁厢又有一桥,寒风滚滚,血浪滔滔,号泣之声不绝。太宗问道:“那座桥是何名色?”判官道:“陛下,那叫做奈河桥。若到阳间,切须传记,那桥下都是些奔流浩浩之水,险峻窄窄之路。俨如匹练搭长江,却似火坑浮上界。陰气逼人寒透骨,腥风扑鼻味钻心。波翻浪滚,往来并没渡人船;
chì jiǎo péng tóu, chū rù jìn jiē zuò yè guǐ. qiáo zhǎng shù lǐ, kuò zhǐ sān , gāo yǒu bǎi chǐ, shēn què qiān zhòng. shàng wú fú shǒu lán gān, xià yǒu qiǎng rén è guài. jiā chán shēn, dǎ shàng nài hé xiǎn lù. nǐ kàn nà qiáo biān shén jiāng shén xiōng wán, hé nèi niè hún zhēn kǔ nǎo, yā chà shù shàng, guà de shì kěn hóng huáng zǐ sè sī yī bì dòu yá qián, dūn de shì huǐ mà gōng pó yíng pō fù.
赤脚蓬头,出入尽皆作业鬼。桥长数里,阔只三-,高有百尺,深却千重。上无扶手栏杆,下有抢人恶怪。枷-缠身,打上奈河险路。你看那桥边神将甚凶顽,河内孽魂真苦恼,桠杈树上,挂的是肯红黄紫色丝衣;壁斗崖前,蹲的是毁骂公婆滢泼妇。
tóng shé tiě gǒu rèn zhēng cān, yǒng duò nài hé wú chū lù. shī yuē: shí wén guǐ kū yǔ shén hào, xuè shuǐ hún bō wàn zhàng gāo. wú shù niú tóu bìng mǎ miàn, zhēng níng bǎ shǒu nài hé qiáo." zhèng shuō jiān, nà jǐ gè qiáo liáng shǐ zhě, zǎo yǐ huí qù le. tài zōng xīn yòu jīng huáng, diǎn tóu àn tàn, mò mò bēi shāng, xiāng suí zhe pàn guān tài wèi, zǎo guò le nài hé è shuǐ, xuè pén kǔ jiè. qián yòu dào wǎng sǐ chéng, zhǐ tīng hǒng hǒng rén rǎng, fēn míng shuō" lǐ shì mín lái le! lǐ shì mín lái le!" tài zōng tīng jiào, xīn jīng dǎn zhàn. jiàn yī huǒ tuō yāo shé bì yǒu zú wú tóu de guǐ mèi, shàng qián lán zhù, dōu jiào dào: hái wǒ mìng lái! hái wǒ mìng lái!" huāng de nà tài zōng cáng cáng duǒ duǒ, zhǐ jiào" cuī xiān shēng jiù wǒ! cuī xiān shēng jiù wǒ!" pàn guān dào: bì xià, nèi xiē rén dōu shì nà liù shí sì chù yān chén, qī shí èr chù cǎo kòu, zhòng wáng zǐ zhòng tóu mù dì guǐ hún jìn shì wǎng sǐ de yuān yè, wú shōu wú guǎn, bù dé chāo shēng, yòu wú qián chāo pán chán, dōu shì gū hán è guǐ. bì xià de xiē qián chāo yǔ tā, wǒ cái jiù dé lī." tài zōng dào:" guǎ rén kōng shēn dào cǐ, què nà lǐ dé yǒu qián chāo?" pàn guān dào:" bì xià, yáng jiān yǒu yī rén, jīn yín ruò gān, zài wǒ zhè yīn sī lǐ jì fàng. bì xià kě chū míng lì yī yuē, xiǎo pàn kě zuò bǎo, qiě jiè tā yī kù, gěi sàn zhèi xiē è guǐ, fāng dé guò qù." tài zōng wèn yuē:" cǐ rén shì shuí?" pàn guān dào:" tā shì hé nán kāi fēng fǔ rén shì, xìng xiāng míng liáng, tā yǒu shí sān kù jīn yín zài cǐ. bì xià ruò jiè yòng guò tā de, dào yáng jiān hái tā biàn liǎo." tài zōng shén xǐ, qíng yuàn chū míng jiè yòng. suì lì le wén shū yǔ pàn guān, jiè tā jīn yín yī kù, zhe tài wèi jǐn xíng gěi sàn. pàn guān fù fēn fù dào:" zhèi xiē jīn yín, rǔ děng kě jūn fēn yòng dù, fàng nǐ dà táng yé ye guò qù, tā de yáng shòu hái zǎo lī. wǒ lǐng le shí wáng jūn yǔ, sòng tā huán hún, jiào tā dào yáng jiān zuò yí gè shuǐ lù dà huì, dù rǔ děng chāo shēng, zài xiū shēng shì." zhòng guǐ wén yán, dé le jīn yín, jù wěi wěi ér tuì. pàn guān lìng tài wèi yáo dòng yǐn hún fān, lǐng tài zōng chū lí le wǎng sǐ chéng zhōng, bēn shàng píng yáng dà lù, piāo piāo dàng dàng ér qù. bì jìng bù zhī cóng nà tiáo lù chū shēn, qiě tīng xià huí fēn jiě
铜蛇铁狗任争餐,永堕奈河无出路。诗曰:时闻鬼哭与神号,血水浑波万丈高。无数牛头并马面,狰狞把守奈河桥。”正说间,那几个桥梁使者,早已回去了。太宗心又惊惶,点头暗叹,默默悲伤,相随着判官、太尉,早过了奈河恶水,血盆苦界。前又到枉死城,只听哄哄人嚷,分明说“李世民来了!李世民来了!”太宗听叫,心惊胆战。见一伙拖腰折臂、有足无头的鬼魅,上前拦住,都叫道:还我命来!还我命来!”慌得那太宗藏藏躲躲,只叫“崔先生救我!崔先生救我!”判官道:陛下,那些人都是那六十四处烟尘,七十二处草寇,众王子、众头目的鬼魂;尽是枉死的冤业,无收无管,不得超生,又无钱钞盘缠,都是孤寒饿鬼。陛下得些钱钞与他,我才救得哩。”太宗道:“寡人空身到此,却那里得有钱钞?”判官道:“陛下,阳间有一人,金银若干,在我这陰司里寄放。陛下可出名立一约,小判可作保,且借他一库,给散这些饿鬼,方得过去。”太宗问曰:“此人是谁?”判官道:“他是河南开封府人氏,姓相名良,他有十三库金银在此。陛下若借用过他的,到阳间还他便了。”太宗甚喜,情愿出名借用。遂立了文书与判官,借他金银一库,着太尉尽行给散。判官复吩咐道:“这些金银,汝等可均分用度,放你大唐爷爷过去,他的阳寿还早哩。我领了十王钧语,送他还魂,教他到阳间做一个水陆大会,度汝等超生,再休生事。”众鬼闻言,得了金银,俱唯唯而退。判官令太尉摇动引魂幡,领太宗出离了枉死城中,奔上平阳大路,飘飘荡荡而去。毕竟不知从那条路出身,且听下回分解——