strong wǔ tái shān mèng liáng jiè bīng sān guān zhài wǔ láng guān xiàng strong
五台山孟良借兵 三关寨五郎观象
què shuō xiāo tiān yòu fēn qiǎn yǐ dìng. rén bào sòng jiāng yáng shēng nì zhàn, tiān yòu pī guà shàng mǎ, lǜ fān bīng liè xià zhèn shì. duì miàn yuè shèng xiān chū, wǔ dāo dà jiào:" xiāng jiāng sù tuì, miǎn shāng hé qi. bù rán, zì qǔ miè wáng ěr." xiāo tiān yòu dà nù, tǐng qiāng zhí bèn yuè shèng. yuè shèng lūn dāo yíng zhàn. wèi jí shù hé, mèng liáng jiāo zàn zuǒ yòu chōng chū, jiē zhù fān bīng jiāo fēng. xiāo tiān yòu lì zhàn shù jiāng, yáng shū ér zǒu. liù láng cóng páng zhuī jí, tǐng qiāng cì zhī, jīn huǒ jìn qǐ, qiāng bù néng rù. liù láng qiě jīng qiě yí.
却说萧天佑分遣已定。人报宋将扬声溺战,天佑披挂上马,率番兵列下阵势。对面岳胜先出,舞刀大叫:“香将速退,免伤和气。不然,自取灭亡耳。”萧天佑大怒,挺枪直奔岳胜。岳胜抡刀迎战。未及数合,孟良、焦赞左右冲出,接住番兵交锋。萧天佑力战数将,佯输而走。六郎从旁追及,挺枪刺之,金火进起,枪不能入。六郎且惊且疑。
yuè shèng mèng liáng děng cuī bīng ér jìn, bèi tiān yòu zhuàn dào gǔ kǒu. liù shǐ jiàn shān shì jùn è, tíng zhù mǎ yuē:" zhòng rén qiě màn zhuī gǎn, kǒng dí rén yòng mái fú zhī jì." liáng yuē:" cǐ chù wǒ sù guàn shú, lǐ tou nǎi jué dì, zhǐ yǒu xiǎo lù kě tōng yàn lǐng. fān jiāng bù zhī lù jìng, zǒu rén gǔ zhōng, zhèng hǎo chéng shì qín zhī, rú hé bù jìn?" liù shǐ rán qí yán, lǜ zhòng gǎn rù gǔ zhōng, bú jiàn fān jiāng rén mǎ. liù shǐ jīng yuē:" dí rén yǐ yǒu jì móu, ruò bù jí tuì, dìng zāo qí kùn." dào wèi bà, gǔ kǒu jīn gǔ qí míng, hǎn shēng dà zhèn, yē lǜ dì fú bīng qí chū, jiāng nán bīng jìn jiē kùn le. mèng liáng yuè shèng děng pīn sǐ lái zhàn, shān shàng shǐ shí jiāo xià, sòng bīng shāng zhě wú shù. zhí dài xún yàn lǐng shā chū, yǐ bèi fān bīng lěi duàn lù jìng. shān hòu jīng qí luàn gǔn, nà yí gè gǎn jìn qián!
岳胜、孟良等催兵而进,被天佑赚到谷口。六使见山势峻恶,停住马曰:“众人且慢追赶,恐敌人用埋伏之计。”良曰:“此处我素惯熟,里头乃绝地,只有小路可通雁岭。番将不知路径,走人谷中,正好乘势擒之,如何不进?”六使然其言,率众赶入谷中,不见番将人马。六使惊曰:“敌人已有计谋,若不急退,定遭其困。”道未罢,谷口金鼓齐鸣,喊声大振,耶律第伏兵齐出,将南兵尽皆困了。孟良、岳胜等拼死来战,山上矢石交下,宋兵伤者无数。直待寻雁岭杀出,已被番兵垒断路径。山后旌旗乱滚,那一个敢近前!
liù shǐ yǔ zhòng rén kùn zài gǔ zhōng, wú jì néng tuō. jiāo zàn jìn yuē:" xiǎo jiàng yuàn bù bīng chōng kāi gǔ kǒu, jiù zhe běn guān chū qù." liù shǐ yuē:" fān bīng shén zhòng, rú hé dǐ dāng? tǎng shāng shì zú ér wú yì, bù rú tíng dài jǐ shí, chéng shì huò kě zǒu tuō." yuè shèng yuē:" zhài zhōng bù zhī wǒ děng bèi kùn, tǎng ruò wài wú jiù yuán, nèi jué liáng shí, fān bīng chéng pí shā rù, qǐ bù zuò ér dài bì! chèn jīn rén mǎ shàng qiáng, yī jiāo zàn zhī yán kě yě." liù shǐ yuē:" jiù yuán zhī chù běn yǒu, nài wú rén tōng tòu. cǐ qù wǔ tái shān, yī wàng zhī dì, ruò dé yī rén qián qù, bào yǔ wú xiōng yáng wǔ láng dé zhī, nèi wài jiā gōng, zé kě tuō cǐ è yǐ." mèng liáng yuē:" běn guān yǔ zhòng rén rěn nài zài cǐ, dài wǒ zhuāng zuò fān jūn, tōu chū shān gǔ, qián wǎng wǔ tái shān qiú qǔ jiù bīng." liù shǐ yuē:" rǔ qù xū yòng jī mì. jiàn le wú xiōng, qiú tā zuò jí ér lái."
六使与众人困在谷中,无计能脱。焦赞进曰:“小将愿部兵冲开谷口,救着本官出去。”六使曰:“番兵甚众,如何抵当?倘伤士卒而无益,不如停待几时,乘势或可走脱。”岳胜曰:“寨中不知我等被困,倘若外无救援,内绝粮食,番兵乘疲杀入,岂不坐而待毙!趁今人马尚强,依焦赞之言可也。”六使曰:“救援之处本有,奈无人通透。此去五台山,一望之地,若得一人前去,报与吾兄杨五郎得知,内外夹攻,则可脱此厄矣。”孟良曰:“本官与众人忍耐在此,待我装作番军,偷出山谷,前往五台山求取救兵。”六使曰:“汝去须用机密。见了吾兄,求他作急而来。”
mèng liáng suì jiě xià kuī jiǎ, bàn zuò fān rén, cí liù láng, chéng yè tōu chū yàn lǐng. qià yù xún yíng fān bīng, bèi mèng liáng yī dāo zhǎn zhī, qǔ qí tiě líng, mǎn yíng hǎn qù, kǒu nèi fān yǔ bù xiū yún:" láo bǎ zhài, láo bǎ zhài, mò jiào zǒu le yáng dōu dà." yòu yún:" láo bǎ xiǎn, láo bǎ xiǎn, mò jiào zǒu le yáng xún jiǎn." shí fān yíng bìng wú cāi yí, rèn cóng mèng liáng lái wǎng. xún zhì sān gēng, zǒu lí lǐng wài, dà tà bù wàng wǔ tái shān ér xíng.
孟良遂解下盔甲,扮作番人,辞六郎,乘夜偷出雁岭。恰遇巡营番兵,被孟良一刀斩之,取其铁铃,满营喊去,口内番语不休云:“牢把寨,牢把寨,莫教走了杨都大。”又云:“牢把险,牢把险,莫教走了杨巡检。”时番营并无猜疑,任从孟良来往。巡至三更,走离岭外,大踏步望五台山而行。
bù xiāo yī rì, mèng liáng lái dào shān mén zhī xià, jiàn yī shì zhě, wèn yuē:" rǔ shī fù zài sì zhōng fǒu?" dài zhě yuē:" jūn cóng hé chǔ ér lái?" mèng liáng yuē:" yáng liù shǐ jiāng jūn chāi qiǎn, jiāng lái jiàn yáng chán shī, yǒu jí shì bào zhī." shì zhě wén shì yáng jiā, jí yǐn mèng liáng jìn rù fāng zhàng zhōng, bǐng zhī shī fù, chū lái xiāng jiàn bì. wǔ láng wèn yuē:" rǔ lái sì zhōng, yǒu hé gāo lùn?" dá yuē:" xiǎo rén xìng mèng míng liáng, jìn guī yáng xún jiǎn, zhèn shǒu sān guān. gài wèi běi fān fàn biān, běn guān yǔ qí jiāo zhàn, bù qī zhōng le dí rén zhī jì, bèi kùn yú shuāng lóng gǔ, wài wú jiù yìng, liáng cǎo jiāng jǐn, tè qiǎn xiǎo rén lái qiú shī fù, chū lì xiāng zhù." wǔ láng xiào yuē:" wǒ chū jiā zhī rén, qǐ kě fù lín zhèn xiāng shā hū? qiě róng wǔ jiǔ huāng, wǔ yì jù fèi, zòng qù yì wú yì yǐ. jūn kě wǎng biàn jīng, qiú jiù yú cháo tíng, shù bù wù shì." mèng liáng yuē:" cǐ qù jīng shī, chéng tú yáo yuǎn, zhī tā jǐ shí chū bīng? wàng shī fù niàn shǒu zú zhī qíng, qīn láo yī xíng, yǐ jiù zhòng mìng, biàn shì huó fó chū shì, wàn wù tuī cí."
不消一日,孟良来到山门之下,见一侍者,问曰:“汝师父在寺中否?”待者曰:“君从何处而来?”孟良曰:“杨六使将军差遣,将来见杨禅师,有急事报知。”侍者闻是杨家,即引孟良进入方丈中,禀知师父,出来相见毕。五郎问曰:“汝来寺中,有何高论?”答曰:“小人姓孟名良,近归杨巡检,镇守三关。盖为北番犯边,本官与其交战,不期中了敌人之计,被困于双龙谷,外无救应,粮草将尽,特遣小人来求师父,出力相助。”五郎笑曰:“我出家之人,岂可复临阵相杀乎?且戎伍久荒,武艺俱废,纵去亦无益矣。君可往汴京,求救于朝廷,庶不误事。”孟良曰:“此去京师,程途遥远,知他几时出兵?望师父念手足之情,亲劳一行,以救众命,便是活佛出世,万勿推辞。”
wǔ láng chén yín bàn shǎng, nǎi yuē:" qù zé róng yì, nài wǒ zhàn mǎ yǐ sǐ, shǎo yī pǐ qí jùn, nán yǐ guǒ xíng." liáng yuē:" shī fù ruò kěn xiāng jiù, xiǎo kě jí wǎng zhài zhōng qǔ de mǎ lái." wǔ láng yuē:" wú suǒ chéng qí, zuì nán zhòng yì. chú fēi bā dài wáng qiān lǐ fēng wàn lǐ yún èr mǎ, ruò dé qí yī, zé kě qián xíng." mèng liáng yuē:" cǐ yì mò nài hé, xiǎo rén zhǐ de xīng yè rù biàn jīng, wèn bā wáng jiè de lái yòng." wǔ láng yuē:" ruò yǒu shì mǎ, dāng shèng fān bīng yǐ."
五郎沉吟半晌,乃曰:“去则容易,奈我战马已死,少一匹骑骏,难以果行。”良曰:“师父若肯相救,小可即往寨中取得马来。”五郎曰:“吾所乘骑,最难中意。除非八大王千里风、万里云二马,若得其一,则可前行。”孟良曰:“此亦没奈何,小人只得星夜入汴京,问八王借得来用。”五郎曰:“若有是马,当胜番兵矣。”
mèng liáng jí cí wǔ láng, jìng wǎng biàn jīng ér lái. bù rì dào jīng, jìn bā yù fǔ zhōng bài jiàn, dào zhī yào jiè mǎ zhī yóu. bā wáng yuē:" bié shì jiē kě, wéi cǐ èr mǎ, wú kàn zhī wèi bǎo, qǐ kěn jiè rén lín zhèn zāi? bù bì zài shuō, jué nán yǔn xǔ." mèng liáng mèn mèn ér tuì, fù wú nìng fǔ, lái jiàn yáng lìng pó, dào zhī liù láng bèi kùn. lìng pó sǎ tì yuē:" wú fū jūn lǜ zhū zǐ guī zi cháo zhōng, jīn zhǐ yǒu liù láng yī rén, néng chéng fù zhì, jīn yòu wèi fān bīng suǒ kùn, tǎng ruò yǒu bù cè, shǐ wǒ yǐ kào yú shuí?" jiǔ mèi jìn yuē:" mǔ qīn bù bì shēn yōu, jì gē ge yǒu nán, ér dāng tóng mèng liáng qián qù jiù yìng." lìng pó yuē:" rǔ qù zuì hǎo. biān tíng zhī shì, xū yí jǐn shèn." jiǔ mèi lǐng nuò. mèng liáng yuē:" qǐng xiǎo jiě xiān chū biàn jīng, yú èr shí lǐ zhī wài děng hòu. xiǎo rén jīn yè wǎng bā wáng fǔ zhōng, tōu dé qí mǎ, jí lái xiāng yuē." jiǔ mèi yī qí yán, xiān zì zhěng bèi, cí mǔ qīn qù le.
孟良即辞五郎,径往汴京而来。不日到京,进八玉府中拜见,道知要借马之由。八王曰:“别事皆可,惟此二马,吾看之未饱,岂肯借人临阵哉?不必再说,决难允许。”孟良闷闷而退,赴无佞府,来见杨令婆,道知六郎被困。令婆洒涕曰:“吾夫君率诸子归子朝中,今只有六郎一人,能承父志,今又为番兵所困,倘若有不测,使我倚靠于谁?”九妹进曰:“母亲不必深忧,既哥哥有难,儿当同孟良前去救应。”令婆曰:“汝去最好。边庭之事,须宜谨慎。”九妹领诺。孟良曰:“请小姐先出汴京,于二十里之外等候。小人今夜往八王府中,偷得其马,即来相约。”九妹依其言,先自整备,辞母亲去了。
zhǐ shuō mèng liáng fù lái bā wáng hòu huā yuán, mò dì yuè rù. jiāng jìn huáng hūn, zuǒ cè xiàng yù shū lóu biān fàng qǐ huǒ lái. yī fú shí, yān yàn zhāng tiān, mǎn chǔ tòng hóng, jūn xiào jí bào rù fǔ zhōng, bā wáng dà jīng, jí lìng rén fù jiù. mèng liáng chéng qí huāng luàn, shǎn rù mǎ jiù, tōu dé qiān lǐ fēng yī pǐ, cóng hòu yuán mén, jìng pǎo chū chéng. bǐ jí jiù miè huǒ shì, zhōng jūn chuán shuō: yǒu yī zhuàng shì, chéng qiān lǐ fēng zǒu chū dōng mén ér qù. bā wáng nù yuē:" bì shì mèng liáng yòng cǐ jì jiào yě." jí lìng qiān guò wàn lǐ yún, huī biān gǎn lái, tiān sè yǐ hēi. shí mèng liáng tōu mǎ chū dé biàn jīng chéng, bù shèng zhī xǐ, bù zhī bā wáng suǒ chéng, rú téng yún wù, qǐng kè jiān zhuī zhì. mèng liáng zhèng háng jiān, tīng dé hòu miàn rú fēng guò zhī shēng. bā wáng mà dào:" nì zéi sù liú xià mǎ hái wǒ, ráo rǔ xìng mìng." mèng liáng dà jīng yuē:" bǐ lái hé sù nà?" jí xīn shēng yī jì: jiāng qiān lǐ fēng tuī luò ní zé zhōng, zì duǒ rù sōng lín lǐ le wàng. shì bā wáng zhuī gǎn jìn qián, jiàn mǎ xiàn zài zé zhōng, xiào yuē:" cǐ zéi mò nài hé, shēng zhī jié tuī luò zé zhōng. qiě dài cóng jūn lái dào, jiù qǐ ér qù." suì tiào xià suǒ chéng, jìn qián shì zhī. mèng liáng zài kěn guāng zhī xià zhāng jiàn, jí kuà shàng wàn lǐ yún, jiào shēng:" bā dài wáng xiū guài, wú jiè cǐ mǎ, tuì fān bīng biàn sòng hái yǐ." yán bà, huī biān lēi pèi ér qù. bā wáng huǐ hèn wú jí. zhèng zài ào nǎo jiān, hòu tou suí jūn yǐ dào, bā wáng zhī dào bèi mèng liáng guǐ jì tuō qù wàn lǐ yún. suí jūn yuē:" diàn xià wù yōu, dài qí jiù chū yáng jùn mǎ, bì dāng sòng hái." bā wáng zhǐ de lìng rén jiù qǐ qiān lǐ fēng, fù huí biàn jīng bù tí.
只说孟良复来八王后花园,蓦地越入。将近黄昏,左侧向御书楼边放起火来。一伏时,烟焰张天,满处通红,军校急报入府中,八王大惊,即令人赴救。孟良乘其慌乱,闪入马厩,偷得千里风一匹,从后园门,径跑出城。比及救灭火势,中军传说:有一壮士,乘千里风走出东门而去。八王怒曰:“必是孟良用此计较也。”即令牵过万里云,挥鞭赶来,天色已黑。时孟良偷马出得汴京城,不胜之喜,不知八王所乘,如腾云雾,顷刻间追至。孟良正行间,听得后面如风过之声。八王骂道:“逆贼速留下马还我,饶汝性命。”孟良大惊曰:“彼来何速那?”即心生一计:将千里风推落泥泽中,自躲入松林里了望。适八王追赶近前,见马陷在泽中,笑曰:“此贼莫奈何,生支节推落泽中。且待从军来到,救起而去。”遂跳下所乘,近前视之。孟良在垦光之下张见,即跨上万里云,叫声:“八大王休怪,吾借此马,退番兵便送还矣。”言罢,挥鞭勒辔而去。八王悔恨无及。正在懊恼间,后头随军已到,八王知道被孟良诡计脱去万里云。随军曰:“殿下勿忧,待其救出杨郡马,必当送还。”八王只得令人救起千里风,复回汴京不提。
jiāng jìn píng míng, mèng liáng qià yǔ jiǔ mèi xiāng huì, shuō zhī dào dé wàn lǐ yún mǎ ér lái. jiǔ mèi xǐ yuē:" jì dé cǐ mǎ, jūn wǎng wǔ tái shān qiú wǔ gē xià shān jiù yuán, wǒ xiān qù sān guān sì hòu." mèng liáng lǐng nuò, jìng lái wǔ tái shān jiàn wǔ dǎn shī, gào zhī:" jiè mǎ yǐ dào, yòu yǔ lìng jiǔ mèi tóng lái jiù shòu." wǔ láng yuē:" kàn nǐ wéi zhǔ, zhì yì qín láo, dāng de xià shān xiāng jiù." jí diǎn qǐ tóu tuó wǔ liù bǎi rén, chě qǐ yáng jiā qí hào, lí le wǔ tái shān, dào sān guān yǔ jiǔ mèi děng xiāng jiàn. jiǔ mèi yuē:" liù gē bèi kùn rì jiǔ, chéng jīn biàn shā rù jiù zhī." wǔ láng yuē:" fān bīng zhòng shèng, dài qiǎn rén jī tàn xiāo xī, rán hòu chū bīng." zhòng rén rán qí yán, suì àn jiǎ ér dài.
将近平明,孟良恰与九妹相会,说知盗得万里云马而来。九妹喜曰:“既得此马,君往五台山求五哥下山救援,我先去三关俟候。”孟良领诺,径来五台山见五掸师,告知:“借马已到,又与令九妹同来救授。”五郎曰:“看你为主,志亦勤劳,当得下山相救。”即点起头陀五六百人,扯起杨家旗号,离了五台山,到三关与九妹等相见。九妹曰:“六哥被困日久,乘今便杀入救之。”五郎曰:“番兵众盛,待遣人缉探消息,然后出兵。”众人然其言,遂按甲而待。
xiāo xī chuán rù xiāo tiān yòu jūn zhōng, tiān yòu zhào zhū jiàng yì yuē:" yáng wǔ láng jiù bīng lái dào, cǐ rén xióng yǒng mò dí. wú yǒu yī jì, kě shǐ jiù yuán zì tuì, sòng bīng jǐn sǐ yú gǔ zhōng yǐ." yē lǜ dì yuē:" yuán shuài yǒu hé miào cè?" tiān yòu yuē:" jīn jūn zhōng zhuō dé yī biān mín, miàn mào jí shì liù láng. kě shā zhī, yǐ tóu xuán yú gāo gān, zhǐ shuō zuó rì bèi fān bīng suǒ qín, bù xià zhū lù dài jìn. bǐ ruò jiàn zhī, bì xìn ér tuì yǐ." yē lǜ dì yuē:" cǐ jì shén gāo." xiāo tiān yòu jí jiāng qí rén zhū zhī, zhǎn qí tóu, lìng fān bīng xuán chū zhèn qián, chuán shuō liù láng bèi shā, jīn yǐ shǒu jí hào lìng.
消息传入萧天佑军中,天佑召诸将议曰:“杨五郎救兵来到,此人雄勇莫敌。吾有一计,可使救援自退,宋兵尽死于谷中矣。”耶律第曰:“元帅有何妙策?”天佑曰:“今军中捉得一边民,面貌极似六郎。可杀之,以头悬于高杆,只说昨日被番兵所擒,部下诛戮殆尽。彼若见之,必信而退矣。”耶律第曰:“此计甚高。”萧天佑即将其人诛之,斩其头,令番兵悬出阵前,传说六郎被杀,今以首级号令。
shào jūn bào rù guān zhōng, wǔ láng wén cǐ xiāo xī, dà jīng yuē:" wú dì zāo kùn, wèi fān bīng chéng xū suǒ shā, cǐ lǐ yǒu zhī." jí lìng jiǔ mèi chū guān xià rèn zhī. jiǔ mèi lián máng pī guà, lái guān xià rèn zhī. xiān lìng jūn rén qián wǎng tōng zhī fān shuài:" ruò guǒ shì yáng jiā shǒu jí, jí biàn tuì bīng." jūn rén yú zhèn qián zhuàn shuō. xiāo tiān yòu dé zhī, lìng bù xià xiàn chū yuán mén yǔ shì. jiǔ mèi kàn shí, jiàn miàn mào pō shì liù láng, suì hào qì bù zhǐ, yáo zhǐ fān bīng ér mà yuē:" shā xiōng zhī chóu, dìng yào bào fù!" nǎi huí mǎ rù guān zhōng, bào zhī wǔ láng. wǔ láng tàn yuē:" běn wèi lái jiù wú dì, shuí xiǎng yǐ zāo qín lù, zhēn nǎi yáng mén zhī bù xìng yě." wéi yǒu mèng liáng bù xìn, nǎi yuē:" wǔ jiāng jūn, cǐ shì kě yí. dāng rì xiǎo rén lí shuāng lóng gǔ zhī shí, běn guān bù xià shàng yǒu xǔ duō rén mǎ, jí bèi qí shā, qǐ wú yī rén zǒu lòu zhě hū? cǐ shì wèi kě biàn xìn." wǔ láng yì yí xìn bù jué.
哨军报入关中,五郎闻此消息,大惊曰:“吾弟遭困,为番兵乘虚所杀,此理有之。”即令九妹出关下认之。九妹连忙披挂,来关下认之。先令军人前往通知番帅:“若果是杨家首级,即便退兵。”军人于阵前传说。萧天佑得知,令部下献出辕门与视。九妹看时,见面貌颇似六郎,遂号泣不止,遥指番兵而骂曰:“杀兄之仇,定要报复!”乃回马入关中,报知五郎。五郎叹曰:“本为来救吾弟,谁想已遭擒戮,真乃杨门之不幸也。”惟有孟良不信,乃曰:“五将军,此事可疑。当日小人离双龙谷之时,本官部下尚有许多人马,即被其杀,岂无一人走漏者乎?此事未可便信。”五郎亦疑信不决。
shì yè, qiū fēng wēi dòng, yuè míng rú zhòu. wǔ láng pī yī chū zhàng wài, guān wàng xīng dǒu, jiàn jiāng xīng míng lǎng, zhèng zhào yú shuāng lóng gǔ. zì sī:" liù láng bì rán shàng zài." cì rì wèi jiǔ mèi děng yuē:" wǒ yè guān xīng xiàng, zhī rǔ xiōng wú yàng. jīn dé yī rén tōng zhī xiāo xī cái hǎo." mèng liáng yuē:" xiǎo kě fù rén gǔ zhōng, tǐ tàn dòng jìng." wǔ láng yuē:" dé rǔ qù jí hǎo." mèng liáng jìng cí ér xíng. jiǔ mèi yuē:" mèng liáng jì qù, xiǎo mèi yì wǎng zuǒ jìn fǎng wèn qí shì." wǔ láng yuē:" rǔ qù xū yòng jī mì, wù bèi dí rén cè pò." jiǔ mèi yuē:" zì yǒu fāng lüè." jí cí què wǔ láng, zhuāng zuò dǎ liè xiǎo jūn xíng zhì tiān mǎ shān, lù jìng cóng zá, jìn rù lín zhōng, què yǒu fān bīng wú shù lái dào. jiǔ mèi zhuǎn dào hòu miàn, jiàn zhe xiǎo máo ān. jiǔ mèi chōu shēn rù ān zhōng.
是夜,秋风微动,月明如昼。五郎披衣出帐外,观望星斗,见将星明朗,正照于双龙谷。自思:“六郎必然尚在。”次日谓九妹等曰:“我夜观星象,知汝兄无恙。今得一人通知消息才好。”孟良曰:“小可复人谷中,体探动静。”五郎曰:“得汝去极好。”孟良径辞而行。九妹曰:“孟良既去,小妹亦往左近访问其事。”五郎曰:“汝去须用机密,勿被敌人测破。”九妹曰:“自有方略。”即辞却五郎,装作打猎小军行至天马山,路径丛杂,进入林中,却有番兵无数来到。九妹转到后面,见着小茅庵。九妹抽身入庵中。
qià yù ān zhǔ, yíng wèn zhī yuē:" rǔ shì hé rén? dú zì lái cǐ shēn shān?" jiǔ mèi dá yuē:" shí bù xiāng mán. xiǎo kě shì yáng jiā nǚ liú, gài wèi gē ge liù láng bèi fān bīng suǒ kùn, jīn lái fǎng wèn de shí. zǒu cuò lù jìng, yù fān rén zhuī bī, tè tóu ān zhǔ xiāng jiù." ān zhǔ yuē:" cǐ shì fān bāng jìng jiè, rǔ yuán hé qīng jìn? sù xiè qù gōng jiàn, qǔ dào fú chuān zhe." yī shí jiān, fān bīng dōu gǎn dào ān zhōng, zhuō zhù jiǔ mèi. ān zhǔ yuē:" shì wǒ dì zǐ, zài cǐ chū jiā, rǔ děng hé yǐ zhuō zhī?" fān bīng yuē:" jì shì chū jiā, yuán hé dài yǒu gōng jiàn?" ān zhǔ xiào yuē:" rǔ běn bù zhī, wǒ jū cǐ shān, bù shí yǒu měng shòu shāng rén, shì cái dì zǐ chū wài dǎ liè ér huí, gōng jiàn hé zú wèi guài." fān bīng suì fàng le shǒu, yīn yuē:" rǔ jì néng shè, bì yǒu yǒng lì, ruò dòu dé wǒ zhòng rén guò, zé fàng rǔ. bù rán, dìng yào zhuō qù, jiàn wǒ niáng niáng yě." ān zhǔ yuē:" rǔ děng rú hé chū cǐ yán?" fān bīng yuē:" jìn yīn nán cháo mèng liáng guò jiè, tōu qù sù shuāng yù mǎ, jīn xià lìng gè chù xún shì, kǒng fáng nán rén rù jiè. wǒ děng yí tā yì shì xì zuò, gù yào bǐ shì yě." jiǔ mèi yuē:" shī fù qiě dài wǒ yǔ tā bǐ shì." yán bà, jí chū cǎo píng zhōng bǐ dòu. fān bīng wú yī rén néng jìn zhī zhě. fān bīng dòu tā bù guò, gè zì huí yíng qù le. ān zhǔ yuē:" qiě dài jǐ rì, wǒ lìng rén tàn wèn lìng xiōng xiāo xī, xíng zhī wèi chí." jiǔ mèi yī yǔn, jiù liú zhǐ ān zhōng bù tí.
恰遇庵主,迎问之曰:“汝是何人?独自来此深山?”九妹答曰:“实不相瞒。小可是杨家女流,盖为哥哥六郎被番兵所困,今来访问的实。走错路径,遇番人追逼,特投庵主相救。”庵主曰:“此是番邦境界,汝缘何轻进?速卸去弓箭,取道服穿着。”一时间,番兵都赶到庵中,捉住九妹。庵主曰:“是我弟子,在此出家,汝等何以捉之?”番兵曰:“既是出家,缘何带有弓箭?”庵主笑曰:“汝本不知,我居此山,不时有猛兽伤人,适才弟子出外打猎而回,弓箭何足为怪。”番兵遂放了手,因曰:“汝既能射,必有勇力,若斗得我众人过,则放汝。不然,定要捉去,见我娘娘也。”庵主曰:“汝等如何出此言?”番兵曰:“近因南朝孟良过界,偷去骕骦御马,今下令各处巡视,恐防南人入界。我等疑他亦是细作,故要比试也。”九妹曰:“师父且待我与他比试。”言罢,即出草坪中比斗。番兵无一人能近之者。番兵斗他不过,各自回营去了。庵主曰:“且待几日,我令人探问令兄消息,行之未迟。”九妹依允,就留止庵中不提。