strong bā wáng jìn xiàn fǎn jiàn jì guāng měi fèng shǐ shuō yáng yè strong
八王进献反间计 光美奉使说杨业
què shuō shì yè tài zōng huí guī yíng zhōng, zhǐ shì mèn mèn bù yuè, wú jì kě shī. wéi shí bā wáng chuāi zhī shàng yì, yīn jìn yán yuē:" bì xià mèn mèn bù lè, qǐ fēi wéi wú jì zhāo xiáng yáng jiā fù zǐ yé?" tài zōng jīng wèn yuē" rǔ jīn yǒu hé miào jì lái xiàn?" bā wáng dùn shǒu jìn yuē:" yī chén yú jì, zhǐ kě qiǎn rén wǎng hé dōng xíng fǎn jiàn zhī jì, guǎn jiào yáng jiā fù zǐ lái guī." tài zōng xǐ yuē:" cǐ jì gù miào, dàn kǒng wú rén kě xíng." bā wáng yòu yuē:" cǐ xíng xū de yáng guāng měi qù, shì bì wàn quán." shì shí guāng měi zhèng zài páng biān, jí chū bān zòu yuē:" chén bù cái yuàn wǎng." tài zōng dà xǐ, jí rì gěi yǔ huáng jīn qiān liǎng, jǐn duàn qiān pǐ, yǐ jí zhēn bǎo huò lù, qián wǎng hé dōng.
却说是夜太宗回归营中,只是闷闷不悦,无计可施。维时八王揣知上意,因进言曰:“陛下闷闷不乐,岂非为无计招降杨家父子耶?”太宗惊问曰;“汝今有何妙计来献?”八王顿首进曰:“依臣愚计,只可遣人往河东行反间之计,管教杨家父子来归。”太宗喜曰:“此计固妙,但恐无人可行。”八王又曰:“此行须得杨光美去,事必万全。”是时光美正在旁边,即出班奏曰:“臣不才愿往。”太宗大喜,即日给与黄金千两,锦缎千匹,以及珍宝货赂,前往河东。
guāng měi xīng yè lái dào zhào suì fǔ zhōng. què shuō zhào suì shì liú zhǔ chǒng de bì xìng, zhào suì suǒ yán, jūn wú bù cóng. guāng měi lái dào, xiān lù qí zuǒ yòu, yǐn jiàn le zhào suì, sòng le tā huáng jīn jǐn duàn. zhào suì běn shì xiǎo rén, tān qí hòu lì, biàn xǐ bù zì shèng. wèn guāng měi yuē:" dà rén tiān cháo dà chén, hé yì shōu xìng xiá zōu zhī lǎo, dàn yǒu suǒ jiào, yān gǎn bù cóng." guāng měi yuē:" wú zhǔ jí zhī dà rén chǒng xìng yú liú zhǔ, yán wú bù cóng, gù shǐ guāng měi bù cǐ chéng yì. hé dōng zhōng yuán, yuán wú dà chóu, suǒ yǐ xīng bīng, bù guò yù lái jiǎng hé. nài yǒu yáng yè fù zǐ, shì qí yǒng hàn, zhuān yào bīng wēi, suì shǐ liǎng guó hé hǎo bù chéng. qiě bǐ zhàn bù lì, zé huò yí hé dōng bǐ zhàn yī shèng, zé zǔ bīng ér jiāo, liú zhǔ bì dà jiā chǒng xìng, yú dà rén zhī yù, wèi miǎn shǎo shuāi yǐ. wǒ zhǔ shì yǐ yuàn qǐ dà rén yī yán, shū zhī liú zhǔ, zé bǐ bì lè bīng ér huí. nà shí què yǔ dà rén dìng qí hé yì, shǐ hé dōng zhōng yuán, yǒng wèi xiōng dì zhī guó, zé dà rén zhī chǒng yì gù, bù ràng tā rén dé zhuān qí měi yě. yuàn qǐ dà rén cái zhī." zhào suì jì shòu le tā xǔ duō dōng xī, yòu tīng jiàn tā zhè fān yán yǔ, suì yǒu rǎng gōng dù néng zhī xīn, yuē:" dà rén fàng xīn, zhào suì zì yǒu qū chǔ, guǎn jiào chú le yáng yè fù zǐ." jiāng guāng měi kuǎn dài, qián dì sòng huí.
光美星夜来到赵遂府中。却说赵遂是刘主宠的嬖幸,赵遂所言,钧无不从。光美来到,先赂其左右,引见了赵遂,送了他黄金、锦缎。赵遂本是小人,贪其厚利,便喜不自胜。问光美曰:“大人天朝大臣,何意收幸遐陬之老,但有所教,焉敢不从。”光美曰:“吾主极知大人宠幸于刘主,言无不从,故使光美布此诚意。河东、中原,原无大仇,所以兴兵,不过欲来讲和。奈有杨业父子,恃其勇悍,专耀兵威,遂使两国和好不成。且彼战不利,则祸移河东;彼战一胜,则阻兵而骄,刘主必大加宠幸,于大人之遇,未免少衰矣。我主是以愿乞大人一言,疏之刘主,则彼必勒兵而回。那时却与大人定其和议,使河东、中原,永为兄弟之国,则大人之宠益固,不让他人得专其美也。愿乞大人裁之。”赵遂既受了他许多东西,又听见他这番言语,遂有攘功妒能之心,曰:“大人放心,赵遂自有区处,管教除了杨业父子。”将光美款待,潜地送回。
zhào suì zì sī:" dé le sòng rén xǔ duō lǐ wù, ruò bù chú yáng yè, tā rì gōng chéng, fǎn ràng tā dé zhuān qí měi, qǐ bù yòu shī le sòng rén miàn pí?" yú shì jiāng xiē jīn yín, rì yè bù mài yáo yán, shuō yáng yè shòu le sòng rén jīn zhū, yuē yǔ fǎn bīng zhù sòng, tóng jiǎo hé dōng, dài gōng jì chéng, biàn yǔ sòng cháo tóng fēn qí dì. cǐ yán yī shí chuán bō. què yòu mì mì tōng xùn, jiè sòng rén qiē wù jiāo zhàn, dàn xū dòu liú shí rì bàn yuè, guǎn jiào chéng gōng. tài zōng dé cǐ xiāo xī, dà xǐ, wèn guāng měi dào:" cǐ shì kě xìn fǒu?" guāng měi yuē:" chén shì zhào suì xiǎo rén, zhǐ zhī shí lù gù chǒng, yòu qiě jì dù yáng yè, cǐ shì kě xìn wú yí. bì xià zhǐ xū chuán yù gè yíng, jiān bì wù zhàn, bǐ suì dé jiù zhōng qǔ shì, shū jiān yáng jiā fù zǐ. cì bǐ yǒu xì, rán hòu chén fèng piàn yán zhào yù, guǎn jiào shān hòu jūn mǎ, rén wú gòu zhōng." tài zōng jī jié chēng shàn. nǎi xià lìng jiè yù jūn zhōng, gè yí jiān bì, wù yǔ jiāo zhàn ruò qí qǐng zhàn, dàn zhǐ tīng zhī ér yǐ. cǐ lìng jì xià, gè yíng guǒ shì jiān bì bù chū.
赵遂自思:“得了宋人许多礼物,若不除杨业,他日功成,反让他得专其美,岂不又失了宋人面皮?”于是将些金银,日夜布卖谣言,说杨业受了宋人金珠,约与反兵助宋,同剿河东,待功既成,便与宋朝同分其地。此言一时传播。却又秘密通讯,戒宋人切勿交战,但须逗留十日半月,管教成功。太宗得此消息,大喜,问光美道:“此事可信否?”光美曰:“臣视赵遂小人,只知食禄固宠,又且忌妒杨业,此事可信无疑。陛下只须传谕各营,坚壁勿战,俾遂得就中取事,疏间杨家父子。伺彼有隙,然后臣奉片言诏谕,管教山后军马,人吾彀中。”太宗击节称善。乃下令戒谕军中,各宜坚壁,勿与交战;若其请战,但只听之而已。此令既下,各营果是坚壁不出。
liú zhǔ jiàn cǐ yóu yù, měi rì zhǐ cù yáng yè chū zhèn. yáng yè fèng lìng zhěng jūn, rì chū tǎo zhàn, nài hé sòng yíng rén mǎ, zhǐ shì bù chū, yáng yè wú jì kě shī. yòu qiě hé dōng fēn tán, shuō shì lìng gōng dé sòng jīn zhū, jī mí yù pàn. yáng yè yù huāng, měi rì zhǐ shì dū jūn suǒ zhàn, sòng jūn bàn fēn bù lǐ, gù měi rì zhǐ shì kōng huí. zhào suì lián yè rù jiàn liú jūn, shuō yáng yè shòu sòng rén jīn zhū, yào jǔ zhòng jiàng dí. liú jūn dà jīng yuē:" guó jiù hé yǐ dé zhī?" suì yuē:" cǐ shì chén zhī yǐ jiǔ, wǎng nián zé zhōu zhī wéi, yáng yè tí bīng sù yuán, zì yǔ sòng rén tōng hé ér huí, chén yǐ guó jiā yòng rén zhī qiū, wèi gǎn zhé zòu jīn bǐ jī yán bù jìn, yǔ sòng shī wèi guān wàng zhī jì. cǐ fǎn qíng yǐ lù, zhōng wài jiē zhī, liú yán sì qǐ, wàn xìng cāng huáng, fēi dú chén yī rén zhī yě." liú jūn xìn qí yán, yīn wèn zhào suì ná yáng yè zhī jì. suì yuē:" bì xià xū jiàng chì, xuān qí rù guó yì shì. yù xiān mái fú jiǎ shì yú diàn xià, dài qí lái, tóu dāo wèi hào, qí chū qín zhī, zhǐ xiāo èr shí duō rén biàn néng chéng shì."
刘主见此犹豫,每日只促杨业出阵。杨业奉令整军,日出讨战,奈何宋营人马,只是不出,杨业无计可施。又且河东纷坛,说是令公得宋金珠,羁縻欲叛。杨业愈慌,每日只是督军索战,宋军半分不理,故每日只是空回。赵遂连夜入见刘钧,说杨业受宋人金珠,要举众降敌。刘钧大惊曰:“国舅何以得知?”遂曰:“此事臣知已久,往年泽州之围,杨业提兵速援,自与宋人通和而回,臣以国家用人之秋,未敢辄奏;今彼稽延不进,与宋师为观望之计。此反情已露,中外皆知,流言四起,万姓仓皇,非独臣一人知也。”刘钧信其言,因问赵遂拿杨业之计。遂曰:“陛下须降敕,宣其入国议事。预先埋伏甲士于殿下,待其来,投刀为号,齐出擒之,只消二十多人便能成事。”
cì rì, liú jūn qiǎn shǐ jìng yì běi yíng zhōng xuān zhào. yáng yè rén zhì diàn qián bài jiàn bì, liú jūn bá suǒ pèi dāo, tóu yú jiē xià. liǎng biān fú bīng tīng jiàn dāo shēng, yī qí bèng chū, jiāng yáng yè zhuō xià. yáng yè bù zhī qí yóu, dà jīng yuē:" chén wú zuì, bì xià hé yǐ zhuō wǒ?" liú jūn nù mà yuē:" rǔ yǔ sòng jūn tōng móu zuò pàn, shàng shuō wú zuì?" jí lìng tuī chū zhǎn zhī. sòng qí qiū kǔ jiàn yuē:" yáng yè fù zǐ, zhōng qín wéi zhǔ, yān yǒu fǎn qíng? bì xià wù xìn yáo yán ér wù dà shì." jūn yuē:" bǐ yǒu sān fǎn zhī zuì, qǐ shì yáo yán wú jù? lǚ rì bù chū bīng, yī fǎn yě bù qiǎn rén tōng zhī chū bīng, èr fǎn yě wǎng nián sī zì shòu hé ér guī, sān fǎn yě, yǒu cǐ sān fǎn zhī zuì, nán yǐ róng liú." dīng guì bǎo zòu yuē:" jí rì sòng shī lín dí, dài qí chū zhàn bù shèng, zhǎn zhī wèi chí." liú jūn yī zòu, nǎi shè zhī, lìng tuì sòng shī. lìng gōng mò rán ér tuì. huí zhì jūn zhōng, wèi zhū zǐ yuē:" cǐ bì sòng rén yòng huì lù zhī jì, shǐ hàn zhǔ shū wǒ fù zǐ. qǐng jiān ruò fēi sòng chéng xiàng děng lì zòu, xiǎn xiē yī mìng bù bǎo. jīn mìng shā tuì sòng shī, zé miǎn wǒ zhū lù bù rán, réng yào zhèng zuì. zhēng nài dí bīng bù chū, hé yǐ tuì zhī?" yán dé jìn yuē:" dà rén hé yòng shēn yōu? jì hàn zhǔ xìn chán, ér píng zhú wǒ fù zǐ, zé jiāng rén mǎ fù huí yìng zhōu, dài sòng bīng gōng pò hé dōng, nà shí sī wǒ fù zǐ, huǐ zhī wǎn yǐ." lìng gōng yuē:" wǒ jīn běn yù jìn zhōng yú guó, jì chū bīng lái yuán, qǐ yǒu yǐn tuì zhī lǐ? rǔ zhòng rén míng rì zhǐ guǎn chū zhàn, zài zuò shāng yì." yán dé huái fèn ér tuì, yǔ bù jiàng mì yì, yù yǒu guī fù dà cháo zhī yì. cì rì, yán sì yán lǎng liǎng xiōng dì chū zhèn nì zhàn, sòng yíng zhōng wú yī qí lái dí zhě. rì wǎn, yán sì děng zhǐ de tuì qù.
次日,刘钧遣使径诣北营中宣召。杨业人至殿前拜见毕,刘钧拔所佩刀,投于阶下。两边伏兵听见刀声,一齐迸出,将杨业捉下。杨业不知其由,大惊曰:“臣无罪,陛下何以捉我?”刘钧怒骂曰:“汝与宋军通谋作叛,尚说无罪?”亟令推出斩之。宋齐邱苦谏曰:“杨业父子,忠勤为主,焉有反情?陛下勿信谣言而误大事。”钧曰:“彼有三反之罪,岂是谣言无据?屡日不出兵,一反也;不遣人通知出兵,二反也;往年私自受和而归,三反也,有此三反之罪,难以容留。”丁贵保奏曰:“即日宋师临敌,待其出战不胜,斩之未迟。”刘钧依奏,乃赦之,令退宋师。令公默然而退。回至军中,谓诸子曰:“此必宋人用贿赂之计,使汉主疏我父子。顷间若非宋丞相等力奏,险些一命不保。今命杀退宋师,则免我诛戮;不然,仍要正罪。争奈敌兵不出,何以退之?”延德进曰:“大人何用深忧?既汉主信谗,而屏逐我父子,则将人马复回应州,待宋兵攻破河东,那时思我父子,悔之晚矣。”令公曰:“我今本欲尽忠于国,既出兵来援,岂有引退之理?汝众人明日只管出战,再作商议。”延德怀愤而退,与部将密议,欲有归附大朝之意。次日,延嗣、延朗两兄弟出阵溺战,宋营中无一骑来敌者。日晚,延嗣等只得退去。
tài zōng wén liú jūn yào zhū yáng yè xiāo xī, yīn yǔ móu chén shāng yì zhāo xiáng zhī jì. yáng guāng měi jìn yuē:" bì xià zhèng yí chéng cǐ jī huì, yǐ yòu yáng jiā lái jiàng yě." tài zōng yuē:" zhèn zhèng kǔ wèi dé qí cè." guāng měi yuē:" chén yǒu yī jì, bù xiāo bàn gè yuè, hé dōng tuò shǒu kě qǔ, shǐ yáng jiā fù zǐ jìng rù wǒ cháo yě." tài zōng xīn rán yuē:" qīng yǒu hé miào cè?" guāng měi jìn qián, yú tài zōng ěr biān, lián dào jǐ jù" rú cǐ rú cǐ". tài zōng dà yuè yuē:" cǐ shì fēi qīng bù kě xíng." guāng měi xīn rán lǐng mìng, jìng yì yáng yè zhài zhōng, xiān shǐ rén tōng zhī yáng yè. yáng yè yuē:" wǎng nián zhèng yīn cǐ rén lái yì hé, wú hòu dài zhī ér qù, zhì hàn zhǔ yí jì jīn yòu zhì cǐ, bì yǒu shuō cí." xiān lìng jiàn zú èr shí, fú yú zhàng wài, bìng zhǔ yuē:" wú hē yī shēng, jí chū qín zhī." fēn bù yǐ dìng, xū yú guāng měi áng rán ér rù. yáng yè duān zuò bù dòng, liǎng biān qī zǐ, qí qí lì kāi. yáng yè nǎi wèn guāng měi yuē:" rǔ lái yù hé wéi?" guāng měi yuē:" tè lái quàn jiāng jūn guī shùn tiān cháo yě." yè dà nù, hē yī shēng, zhàng xià zǒu guò èr shí rén, jiāng guāng měi dēng shí zhuō fù, zhé lìng zhǎn zhī. yán sì yuē:" dà rén zàn xī léi tíng, shěn qí lái yǔ, rú yǒu bú shì, rán hòu zhǎn zhī." yè yuē:" rǔ shì shuō lái, ruò shuō bù tōng, jí qǐng shì dāo." guāng měi quán wú jù sè, lǎng shēng wèi yuē:" wú wén liáng qín zé mù ér qī, xián chén zé zhǔ ér zuǒ. jīn jiāng jūn lái yuán hé dōng, běn yù jié jìn qí zhōng shū cāi jì rì shēn, wú yǐ zì míng xīn jī, shì bì bài yǐ. wǒ sòng zhǔ rén dé yuǎn fū, zhū zhèn yǎng fú, zhǐ yǒu hé dōng wèi xià, qí néng jiǔ ān hū? bèi àn tóu míng, gǔ rén suǒ guì, yuàn míng gōng chuí chá yān." yè tīng bà, bàn shǎng wú yǔ. jì ér yuē:" wú bù shā rǔ, fàng rǔ qù, sù lìng yǒng jiāng lái zhàn." guāng měi bù huāng bù máng, tuì chū zhàng wài, gù yì fú xiù duò luò yī mì fēng yú jūn zhōng ér qù.
太宗闻刘钧要诛杨业消息,因与谋臣商议招降之计。杨光美进曰:“陛下正宜乘此机会,以诱杨家来降也。”太宗曰:“朕正苦未得其策。”光美曰:“臣有一计,不消半个月,河东唾手可取,使杨家父子径入我朝也。”太宗欣然曰:“卿有何妙策?”光美进前,于太宗耳边,连道几句“如此如此”。太宗大悦曰:“此事非卿不可行。”光美欣然领命,径诣杨业寨中,先使人通知杨业。杨业曰:“往年正因此人来议和,吾厚待之而去,致汉主疑忌;今又至此,必有说词。”先令健卒二十,伏于帐外,并嘱曰:“吾喝一声,即出擒之。”分布已定,须臾光美昂然而入。杨业端坐不动,两边七子,齐齐立开。杨业乃问光美曰:“汝来欲何为?”光美曰:“特来劝将军归顺天朝也。”业大怒,喝一声,帐下走过二十人,将光美登时捉缚,辄令斩之。延嗣曰:“大人暂息雷霆,审其来语,如有不是,然后斩之。”业曰:“汝试说来,若说不通,即请试刀。”光美全无惧色,朗声谓曰:“吾闻良禽择木而栖,贤臣择主而佐。今将军来援河东,本欲竭尽其忠;殊猜忌日深,无以自明心迹,事必败矣。我宋主仁德远敷,诸镇仰服,只有河东未下,其能久安乎?背暗投明,古人所贵,愿明公垂察焉。”业听罢,半晌无语。既而曰:“吾不杀汝,放汝去,速令勇将来战。”光美不慌不忙,退出帐外,故意拂袖堕落一密封于军中而去。
zuǒ yòu shí dé, bèi yán dé jiē zhe, chāi kāi shì zhī, què shì huà chéng tú jú yī zhāng, yǒu wú nìng zhái shū zhuāng lóu xiē mǎ tíng shèng zhǐ fāng, nèi xiě" jiē dài yáng jiā fù zǐ zhī suǒ", jí qí měi lì. yán dé jiāng yǔ qī láng děng xì wán. qī láng yuē:" mò shuō yǔ wú děng jū zhù, biàn dé yī jiàn, yì gān xīn yě." yán huī yuē:" qiě mò lù jī, kàn hàn zhǔ shì tóu rú hé, ruò bù shàn dài wǒ fù zǐ, jí fǎn guī nán cháo yě." zhòng rén yǐn xià, bù yǔ lìng gōng zhī zhī.
左右拾得,被延德接着,拆开视之,却是画成图局一张,有无佞宅、梳装楼、歇马亭、圣旨坊,内写“接待杨家父子之所”,极其美丽。延德将与七郎等细玩。七郎曰:“莫说与吾等居住,便得一见,亦甘心也。”延辉曰:“且莫露机,看汉主势头如何,若不善待我父子,即反归南朝也。”众人隐下,不与令公知之。
shù rì, liú jūn qiǎn rén dū zhàn, liáng cǎo shǎng jūn zhī wù, yòu bù gěi yǔ. lìng gōng yù huāng, yǔ qí zi shāng yì, fēn bīng chū zhàn. yán lǎng jìn yuē:" fēi wǒ zhòng rén bù kěn jìn xīn, shù rì jūn zhōng liáng cǎo bù fū, zhòng rén gè wú dòu zhì. ruò shǐ chū bīng, bì xiān zì luàn, yān néng qǔ shèng? bù rú yǐn tuì yīng zhōu, zài zuò jì yì hé rú?" yè yuē:" rǔ děng ruò yǒu cǐ jǔ, fù hé miàn mù yǐ jiàn tiān xià zhàng fū hū?" yán dé yuē:" dà rén bù zì cǔn liàng, jūn shì yì yù jī biàn yǐ." yè jiàn zhòng lùn fēn fēn, qiě liú jūn lǚ lái zé zuì, zhǐ de xià lìng, jiāng jūn mǎ yī xī tuì kǒu yīng zhōu qù le. xiāo xī bào rù sòng yíng zhōng, tài zōng zhī zhī, jí zhào qún chén shāng yì, yáng guāng měi yuē:" qiě lìng zhū jiàng zàn huǎn hé dōng zhī gōng, xiān dìng jì jiàng le yáng jiā fù zǐ, bù chóu hé dōng bù xià yě. jīn chéng qí jūn mǎ yǐ tuì, kě bù yáo yán yú yīng zhōu chuán shuō: běi hàn zhǔ yǐ yáng jiā fù zǐ yǒu kàng bīng sī táo zhī zuì, yù jié dà liáo chū bīng tǎo zhī. bǐ wén cǐ xiāo xī, rén huái nèi jù, bì xià zài qiǎn rén shuō zhī, shì bì chéng yǐ." tài zōng yī qí yì, jí xià lìng jūn zhōng, bù yáo yán chuán rù shān hòu. bù tí.
数日,刘钧遣人督战,粮草赏军之物,又不给与。令公愈慌,与其子商议,分兵出战。延朗进曰:“非我众人不肯尽心,数日军中粮草不敷,众人各无斗志。若使出兵,必先自乱,焉能取胜?不如引退应州,再作计议何如?”业曰:“汝等若有此举,复何面目以见天下丈夫乎?”延德曰:“大人不自忖量,军士亦欲激变矣。”业见众论纷纷,且刘钧屡来责罪,只得下令,将军马一夕退口应州去了。消息报入宋营中,太宗知之,即召群臣商议,杨光美曰:“且令诸将暂缓河东之攻,先定计降了杨家父子,不愁河东不下也。今乘其军马已退,可布谣言于应州传说:北汉主以杨家父子有抗兵私逃之罪,欲结大辽出兵讨之。彼闻此消息,人怀内惧,陛下再遣人说之,事必成矣。”太宗依其议,即下令军中,布谣言传入山后。不提。
què shuō yáng lìng gōng xīng yè guī zhì zhèn xià, bù shù rì wén cǐ xiāo xī, jūn shì huáng huáng, tǒng shǔ bù yī. lìng gōng zuò wò wú jì, yōu xíng yú sè. fū rén shé shì wèn zhī yuē:" lìng gōng zì jìn yáng guī shān, hé yǐ rì xī bào mèn?" lìng gōng cháng tàn bù yǐ, zhǐ de jiāng hàn zhǔ jiàn zuì zhī shì gào zhī. fū rén yuē:" céng yǔ zhòng ér zi shāng yì fǒu?" lìng gōng yuē:" duō yǒu quàn wǒ tóu xiáng, zhǐ kǒng fēi cháng cè yě." fū rén yuē:" ruò dà cháo hòu dài rǔ fù zǐ, guī zhī yì shì cháng cè, hé bì shēn yōu?" lìng gōng yuē:" zhèng bù zhī dài wǒ zhī qíng hé rú, ruò shǐ bù jí hàn zhǔ, fǎn shòu fù zhōng zhī míng, nà shí jìn tuì liǎng nán yǐ." lìng gōng yán bà, jìng chū jūn zhōng. shì wǔ láng yán dé rù wèn mǔ yuē:" fāng cái fù qīn suǒ yán hé shì?" shé shì yǐ lìng gōng zhī yǔ gào zhī. yán dé yuē:" shì bù ǒu rán, wǒ fù zǐ yǒu wáng zuǒ zhī cái, dìng luàn zhī wǔ, hé suǒ guī ér bù hòu zāi?" yán bà jí yǐ suǒ de sòng rén huì tú zhǎn kāi, yǔ mǔ guān zhī, yán dé yī yī zhǐ shuō qí xiáng. shí yǒu èr mèi zài páng: zhǎng yuē bā niáng, nián shí wǔ cì yuē jiǔ mèi, nián shí sān. wén shuō rú cǐ zhī fù guì, lì sǒng qí mǔ, quàn fù guī shùn dà cháo. mǔ yuē: rǔ děng qiě wù yán, dài wǒ yǐ jī huì quàn zhī."
却说杨令公星夜归至镇下,不数日闻此消息,军士皇皇,统属不一。令公坐卧无计,忧形于色。夫人佘氏问之曰:“令公自晋阳归山,何以日夕抱闷?”令公长叹不已,只得将汉主见罪之事告知。夫人曰:“曾与众儿子商议否?”令公曰:“多有劝我投降,只恐非长策也。”夫人曰:“若大朝厚待汝父子,归之亦是长策,何必深忧?”令公曰:“正不知待我之情何如,若使不及汉主,反受负忠之名,那时进退两难矣。”令公言罢,径出军中。适五郎延德入问母曰:“方才父亲所言何事?”佘氏以令公之语告之。延德曰:“事不偶然,我父子有王佐之才,定乱之武,何所归而不厚哉?”言罢即以所得宋人绘图展开,与母观之,延德一一指说其详。时有二妹在旁:长曰八娘,年十五;次曰九妹,年十三。闻说如此之富贵,力怂其母,劝父归顺大朝。母曰:汝等且勿言,待我以机会劝之。”
cì rì, yǔ lìng gōng duì xí ér yǐn, jiǔ zhì bàn hān, fū rén wèn yuē:" qiè wén jūn zhōng rì xī huái dà liáo chū bīng zhī yōu, cǐ shì shū wèi kě lǜ. lìng gōng zhí cǐ jìn tuì bù jué zhī dì, guāng jǐng yì qù, nián huá rì bī, zhì shǐ gōng míng bù jiàn, shēn wèi kě xī. bù rú cóng zhòng hái ér zhī yán, qì hé dōng ér guī shùn dà cháo, shàng chóu píng shēng zhī zhì, xià lì jīn shí zhī míng, qǐ bù shèng yōu chén yú yí sú, zhì wàn gǔ zhǐ shì yī wǔ fū hū?" lìng gōng wén yán, xīn rán yuē:" fū rén suǒ lùn jí shì, wǒ míng rì dāng yǔ zhòng jiāng shāng yì guī xiáng." lìng gōng
次日,与令公对席而饮,酒至半酣,夫人问曰:“妾闻军中日夕怀大辽出兵之忧,此事殊为可虑。令公值此进退不决之地,光景易去,年华日逼,致使功名不建,深为可惜。不如从众孩儿之言,弃河东而归顺大朝,上酬平生之志,下立金石之名,岂不胜幽沉于夷俗,致万古只是一武夫乎?”令公闻言,欣然曰:“夫人所论极是,我明日当与众将商议归降。”令公
sī fù yī yè, cì rì, chū jūn zhōng zhào jí zhū jiàng, dìng yì guī shùn sòng cháo zhī jì. yá jiāng wáng guì jìn yuē:" lìng gōng cǐ jǔ, yì fēi xì shì. bì xiān zì zhòng, rán hòu rén zhòng zhī. xū xiān qiǎn rén tōng zhī sòng zhǔ, dài qí chà dà chén yǒng jiāng jī chì shū lái dào, rán hòu guī zhī, kě bǎo quán měi." lìng gōng rán qí yán, xiān qiǎn bù jiàng zhāng wén, qián yì sòng jūn zhōng, lái jiàn tài zōng, dào zhī lìng gōng jiāng guī shùn dà cháo zhī shì. tài zōng zhào jí wén wǔ wèn yuē:" lìng gōng jiāng yù lái guī, dāng hé yǐ chù zhī?" bā yù jìn yuē:" yáng jiā fù zǐ ruò yǒu cǐ jǔ, bì xià nán yǐ děng xián dài tā, xū yú wén wǔ bān zhōng, tuī èr rén jī zhào qián wǎng tōng yì, zé bǐ bì qīng xīn guī shùn, wú suǒ yí huò." tài zōng wèn:" shuí kě wǎng?" dào shēng wèi bà, yáng guāng měi jìn yuē:" wén chén niú sī jìn, yán cí qīng lǎng wǔ chén hū yán zàn, yīng qì kāng kǎi. cǐ èr rén ruò qù, shì bì wàn quán." tài zōng yǔn zòu, jí xià zhào, qiǎn èr rén jī hòu lǐ yì yīng zhōu, lái jiàn lìng gōng. xuān dú zhào shū yuē:
思付一夜,次日,出军中召集诸将,定议归顺宋朝之计。牙将王贵进曰:“令公此举,亦非细事。必先自重,然后人重之。须先遣人通知宋主,待其差大臣勇将赍敕书来到,然后归之,可保全美。”令公然其言,先遣部将张文,前诣宋军中,来见太宗,道知令公将归顺大朝之事。太宗召集文武问曰:“令公将欲来归,当何以处之?”八玉进曰:“杨家父子若有此举,陛下难以等闲待他,须于文武班中,推二人赍诏前往通意,则彼必倾心归顺,无所疑惑。”太宗问:“谁可往?”道声未罢,杨光美进曰:“文臣牛思进,言词清朗;武臣呼延赞,英气慷慨。此二人若去,事必万全。”太宗允奏,即下诏,遣二人赍厚礼诣应州,来见令公。宣读诏书曰:
zhèn yǐ guó jiā duō shì zhī qiū, suǒ nán de zhě rén cái yě, shì yǐ jí wèi zhī chū, zhù yì biān jiāng. zī ěr shān hòu yīng zhōu yáng lìng gōng fù zǐ, wén néng xīng bāng, wǔ néng dìng luàn wēi qū yú diào yuǎn zhī fāng, shě zhì yú xián sǎn zhī dì, zhèn shén xī yān. qiě hé dōng kè zài mù xià, jūn jiāng hé guī? jīn tè qiǎn qīn xìn wén wǔ èr chén, jī lái chì mìng, dào zhī zhèn yì. ěr zhī fù zǐ guǒ yǒu fān rán zhī zhì, tóu xiáng wǒ cháo, zhèn jiāng wěi yǐ zhòng zhí, shǐ zǐ sūn shòu mò bǐ zhī fù guì, ér lìng gōng dé jīn shí zhī gāo míng, qǐ bù wěi yú? gù zī zhào shì, xiǎng yí zhī xī. yáng lìng gōng dé zhào, bài shòu mìng bì, jí qǐng niú sī jìn yǔ hū yán zàn rù yú zhàng zhōng, fēn bīn zhǔ zuò dìng. niú sī jìn yuē:" zhǔ shàng yǐ lìng gōng qīng xīn guī mìng, tè qiǎn xiǎo kě èr rén, jìng lái huī xià, miàn dìng qí yuē. qiě zhòng rén wàng gōng zhī dào, rú dà hàn zhī wàng yún ní. xìng wù yí èr." lìng gōng yuē:" qū qū shǒu cǐ pì tǔ, shàng bù néng jìn zhōng hàn zhǔ, xià bù néng lì gōng dāng cháo, shí wèi tiān xià suǒ xiū." hū yán zàn yuē:" lìng gōng dào chà yǐ, jūn yǒu wén wǔ quán cái, xiào zhōng wèi guó, zhì yì qín láo, nài liú jūn xìng chén yòng shì zhī rì, bù yù lìng gōng fù zǐ jiàn lì qí gōng, zhì shǐ jìn tuì chén zhì, ér yǒu guī dà cháo zhī niàn. cǐ chéng tiān yì, shǐ gōng děng lì bù shì zhī míng yú wǒ cháo, qǐ ǒu rán zāi?" lìng gōng jiàn èr rén lǐ tōng cì shùn, shén jiā jìng fú, yīn lìng zuǒ yòu shè jiǔ lǐ xiāng dài, zhòng rén jìn huān ér sàn.
朕以国家多事之秋,所难得者人才也,是以即位之初,注意边将。兹尔山后应州杨令公父子,文能兴邦,武能定乱;隈屈于窎远之方,舍置于闲散之地,朕甚惜焉。且河东克在目下,君将何归?今特遣亲信文武二臣,赍来敕命,道知朕意。尔之父子果有幡然之志,投降我朝,朕将委以重职,使子孙受莫比之富贵,而令公得金石之高名,岂不伟欤?故兹诏示,想宜知悉。杨令公得诏,拜受命毕,即请牛思进与呼延赞入于帐中,分宾主坐定。牛思进曰:“主上以令公倾心归命,特遣小可二人,敬来麾下,面定其约。且众人望公之到,如大旱之望云霓。幸勿疑贰。”令公曰:“区区守此僻土,上不能尽忠汉主,下不能立功当朝,实为天下所羞。”呼延赞曰:“令公道差矣,君有文武全才,效忠为国,志亦勤劳,奈刘钧幸臣用事之日,不欲令公父子建立奇功,致使进退沉滞,而有归大朝之念。此诚天意,使公等立不世之名于我朝,岂偶然哉?”令公见二人理通伺顺,甚加敬服,因令左右设酒醴相待,众人尽欢而散。
cì rì, lìng gōng rù yǔ fū rén shāng yì guī xiáng zhī shì, fū rén yuē:" lìng gōng jì rán yǒu yì guī shùn yú tiān cháo, hé bì zài yì?" yīn xiān lìng chà lái èr chén fù mìng, zài lìng qí zi diào jí biān fáng jūn mǎ, zhuāng zài fǔ kù jīn bó, zhǔn bèi qǐ xíng. hòu rén yǒu shī zàn yuē:
次日,令公入与夫人商议归降之事,夫人曰:“令公既然有意归顺于天朝,何必再议?”因先令差来二臣复命,再令其子调集边防军马,装载府库金帛,准备起行。后人有诗赞曰:
shān chuān zhōng xiù bù tú rán, zhì shǐ yīng xióng chǎn tài yuán.
山川钟秀不徒然,致使英雄产太原。
fù zǐ cóng lái guī dà sòng, qì dān gǒng shǒu dìng sān biān.
父子从来归大宋,契丹拱手定三边。