bù yí táo lìng shì kuáng shēng, zuò fù qí rú yǒu dìng qíng
不疑陶令是狂生,作賦其如有定情。
yóu shèng jiāng nán yǐn jū shì, shī mó zhōng niǎo fù gū míng
猶勝江南隱居士,詩魔終裊負孤名。
zì gǔ shī rén shǎo xiǎn róng, táo míng hé yòng gèng tí míng
自古詩人少顯榮,逃名何用更題名。
shī zhōng yǒu lǜ yóu xū jiè, mò xiàng shī zhōng zhe bù píng
詩中有慮猶須戒,莫向詩中著不平。
dēng gāo kě xiàn shào nián chǎng, bái jú duī biān bìn shì shuāng
登高可羨少年場,白菊堆邊鬢似霜。
yì suàn gèng xī zhān shàng yào, jīn zhāo dì qī shí chóng yáng
益算更希沾上藥,今朝第七十重陽。