jūn bú jiàn zhāo yáng diàn lǐ péng lái rén, zhōng rě yú yáng hú mǎ chén. yòu bú jiàn wú gōng yè yè wū qī qū, jìng shǐ gū sū zǒu mí lù.
君不見昭陽殿裡蓬萊人,終惹漁陽胡馬塵。又不見吳宮夜夜烏棲曲,竟使姑蘇走麋鹿。
yí rén dà dǐ wù zhī yóu, sāng luàn wèi miǎn tiān gōng chóu. suī rán dān qīng bù jiě yǔ, lěng yǎn zhǐ zuò xiāng wēn róu.
移人大抵物之尤,喪亂未免天公愁。雖然丹青不解語,冷眼指作鄉溫柔。
shì wèn rén xián hé chǔ yǒu, huà shī kǒng shì qīng guó shǒu. què lián dāng rì máo yán shòu, gù xiě wū shān nǚ cū chǒu.
試問人閒何處有,畫師恐是傾國手。卻憐當日毛延壽,故寫巫山女粗丑。