tí lún zhōng gǔ rào qín chuān, lěng luò kuī rén quē fù yuán. chuī dí dài guāng qīn fèi fǔ, fēi shuāng wú dì zhe yún yān.
蹄輪終古繞秦川,冷落窺人缺復圓。吹笛帶光侵肺腑,飛霜無地着雲煙。
rén dāng qǐ shí féng chū luàn, shì bù chóu xīn fù nǎng yuán. shōu shí lèi hén zhī shòu gǔ, jī míng yīng yǒu xiàng nán biān.
人當乞食逢初亂,事不酬心付曩緣。收拾淚痕支瘦骨,雞鳴應有向南鞭。