cán kuì yán xià sān zhū bǎi, yún shì xián tōng suì lǐ zhí. cuì yè cān tiān lǜ rù fán, lì jìn sān dōng bù gǎi sè.
慚愧岩下三株柏,雲是咸通歲里植。翠葉參天綠縟繁,歷盡三冬不改色。
nán zhū shēn dà jìn bǎi wéi, cháng zhí kān wèi máng yǔ shì. zhōng zhū suī xiǎo bù jí xún, èr gàn tíng tíng shì shuāng jǐ.
南株身大近百圍,長直堪為杗與栻。中株雖小不及尋,二干亭亭似雙戟。
běi zhū běn dà yà nán zhū, wǔ chǐ fēn wéi liù gàn shū. sān wù jiē hán dòng liáng jù, gōng shī wèi yù kōng chí chú.
北株本大亞南株,五尺分為六干殊。三物皆含棟樑具,工師未遇空踟躕。
wū hū dù lì mǎn dào qū, jiàng rén wàng cǎi wèi báo lú. cuì lǐ yè chén yòu sù xiǔ, hé yòng dān è tú qí fū.
嗚呼杜櫟滿道區,匠人妄採為薄櫨。脆理腋沉又速朽,何用丹堊塗其膚。
yì dà zuì shì shuǐ zhōng yú, ruò zhì qǐ kān jīn lù rú. wú wén yù zhāng zhī shēng zuì nán dà, qī zài zhēn méng wèi dài dàng.
易大最是水中榆,弱質豈堪金露濡。吾聞豫章之生最難大,七載針萌未駘蕩。
qiān nián péi zhí bǎo fēng shuāng, zhēng róng zhí chū qīng yún shàng. nài hé cǐ bǎi dú bào qí, shén wù hù zhī yīng yǒu yì.
千年培植飽風霜,崢嶸直出青雲上。奈何此柏獨抱奇,神物護之應有意。
guàn gǔ shí qī zhǐ, xiǎn yuán pān qí zhī. hūn yā bāo zhuó pí fū cūn, lóu yǐ chū rù kōng kē wēi.
鸛鵠時棲止,獮猿攀其枝。昏鴉剝啄皮膚皴,螻蟻出入空柯萎。
gǔ lái cái dà yòng jiē wǎn, qún ér jiàn yùn ān zú chī.
古來材大用皆晚,群兒見慍安足嗤。