hé chǔ jiāng shān zhēn mèng làng, kuáng niān yī yǔ yī chén sī. gǔ jīn guài shì dōu nuó guǐ, lǎo bìng bēi gē shì jié shī.
何處江山真孟浪,狂拈一語一沈思。古今怪事都儺鬼,老病悲歌是節詩。
sì hǎi fēng huā nián guò rì, yī yuán tiān dì wǔ chū shí. shùn yī yù bǔ shēn shān wò, cán kuì rén jiān wǔ sè sī.
四海風花年過日,一元天地午初時。舜衣欲補深山臥,慚愧人間五色絲。