fāng zī yàn zhì tiān yǔ yán, yù huán fēi yàn jù kān lián. zhāo yáng huá qīng liú bú zhù, huà qù què zuò huā zhōng xiān.
芳姿艷質天與妍,玉環飛燕俱堪憐。昭陽華清留不住,化去卻作花中仙。
dāng shí fú zuì chūn róng xǐng, fù guì fēng liú liǎng jīn chěng. diāo lán yù kǎn ān zài zāi, yī jiù dōng fēng hǎo guāng jǐng.
當時扶醉春容醒,富貴風流兩矜逞。雕欄玉檻安在哉,依舊東風好光景。
jīn rén shàng ài gōng zhōng zhuāng, yī chūn duì huā zuì bǎi chǎng. tà gē chuí gǔ qióng yè yǐn, lián tiān huà zhú mí chūn fāng.
今人尚愛宮中妝,一春對花醉百場。踏歌槌鼓窮夜飲,連天畫燭迷春芳。
lǎo wǒ piān cán jiǎo wú lì, shí nián bēn zǒu tā xiāng guó. huā shí ǒu xǐ de huán jiā, bǎ jiǔ kàn huā kōng tài xī.
老我偏慚腳無力,十年奔走他鄉國。花時偶喜得還家,把酒看花空太息。
jiào ér mò fàng qīng zūn kōng, jiǎn qǔ bù zhàng wéi chūn fēng. rén shēng de shí qiě huān lè, shào nián zhuǎn yǎn chéng shuāi wēng.
教兒莫放清樽空,剪取步障圍春風。人生得時且歡樂,少年轉眼成衰翁。