fēng nián chéng ruì kàn nóng xiān, jǔ shǒu hán wēi rù xiù yán. bù dú pù yún néng zuò hǎi, guǒ rán sǎo tǔ biàn chéng yán.
豐年呈瑞看穠纖,舉手寒威入袖嚴。不獨鋪雲能作海,果然掃土便成鹽。
fèng chí xué shì bīng shān yǐ, diāo mào láng guān gǒu wěi yán. chéng yǔ dōng pō shū wàng yǎn, jīng kàn mǎ ěr méi shuāng jiān.
鳳池學士冰山倚,貂帽郎官狗尾檐。乘與東坡舒望眼,驚看馬耳沒雙尖。
kāi kǒu shuí lián wàng bǔ yā, chū mén wǒ tàn zhè gū chē. zhé yāo yǐ cuì táo qián liǔ, qiáng xiàng kōng kāi dǒng lìng huā.
開口誰憐望哺鴉,出門我嘆鷓鴣車。折腰已瘁陶潛柳,強項空開董令花。
xíng kè bàn chéng qióng dǎo kè, pín jiā zhuāng jiù yù táng jiā. qián kūn yī biàn shuí zhī zhǔ, chuí lǎo kàn yǔ shòu gǔ chā.
行客扮成瓊島客,貧家裝就玉堂家。乾坤一變誰支拄,垂老看予瘦骨叉。