qún fēng zhōng duàn chū yá mén, kuàng mǎng dāng nián tuō zhì zūn. yī zì cuì huá yóu yuè jiào, suì lìng wáng qì shī zhōng yuán.
群峰中斷出厓門,曠莽當年托至尊。一自翠華游粵嶠,遂令王氣失中原。
mán yān shàng dài qiān qiū hèn, dù yǔ zhǎng xián wàn dài yuān. bái gǔ cāng tái shì gòng yuǎn, jiāng jiān hé dì kě zhāo hún.
蠻煙尚帶千秋恨,杜宇長銜萬代冤。白骨蒼苔世共遠,江間何地可招魂。