sì míng shān, gāo wàn zhàng. nán wèi yáo yì miàn qián píng, běi jí xīn chāng hòu mén zhàng.
四明山,高萬丈。南為姚邑面前屏,北即新昌後門障。
xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ, yào yǔ cǐ shān yuē wéi zhǔ. chǐ sù féng jiāng yī xué tōng, wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ.
新昌有客身姓呂,要與此山約為主。尺素馮將一穴通,屋後安窗小如許。
chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ, shuō shì shān líng jiào sòng yǔ. yè lái měng hǔ xiào yī shēng, xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù.
窗中有時颯風雨,說是山靈教送與。夜來猛虎嘯一聲,雄心枕畔風吹去。
cháng ān huā zhī gāo rù tiān, jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán. huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù, guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián.
長安花枝高入天,金陵有酒多如泉。花留酒勸不肯住,歸來只愛窗中眠。
chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn, shū shū jìn shì shān líng guǎn. yǒu cái wú mìng bù gàn shí, yì duì shān líng tóng yī guǎn.
窗中有書積萬卷,書書儘是山靈管。有才無命不干時,亦對山靈同一莞。
wén dào qù nián zuì cǎi shí, zuì qù kuáng lái hū lǐ bái. sàn fà tí shū wàn zhú zhōng, téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè.
聞道去年醉採石,醉去狂來呼李白。散發題書萬竹中,騰身舞劍青天側。
cǐ shí shān líng shī zhǔ rén, zì qí qīng hǔ xún fù xún. ròu yǎn nǎ zhī shén dào zhì, zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín.
此時山靈失主人,自騎青虎尋復尋。肉眼那知神道至,主人自識交親臨。
qiè lái bǐ duān zì yǒu shén, héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn. cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ, cǐ jì shī huā nòng mò chūn.
朅來筆端自有神,橫開醉眼雙作嗔。此時墨雨添江水,此際詩花弄莫春。
mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān, shè cè fēng shū fù jǐ nián. míng zhū bù yù jiǎ hú shí, bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān.
莫春江水渺無邊,射策封書復幾年。明珠不遇賈胡識,寶劍難酬夜色鮮。
huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo, rú wén yǒng xiè cháng ān dào. kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén, jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo.
詼諧漢庭方朔老,如聞永謝長安道。況我今為抱拲人,蟣虱移家宮絮襖。
liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn, dāng shí tóng shuō bù tóng pín. jūn jīn xìng bù wéi fán lù, yì shì jiāo pán bù dé shēn.
兩人曾作青春身,當時同說不同貧。君今幸不為樊鹿,亦似蛟蟠不得申。
lián huā zhī fēng yì jiā lì, jūn hú zhōng dào xiāng juān qì. yāo wǒ tí shī duì sì míng, wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ.
蓮花之峰亦佳麗,君胡中道相捐棄。邀我題詩對四明,我自貪君百壺旨。
zhǐ kǒng lián huā chēn, sì míng xǐ, wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ.
只恐蓮花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。