fá zhú wèi qióng gòng wǒ zhǎng, bù fán shéng xuē zì rán fāng. duān xíng zhī shì shēng lái shǎo, zhí jié shuí lián lǎo gàn gāng.
伐竹為筇共我長,不煩繩削自然方。端形祗是生來少,直節誰憐老乾剛。
zhǔ guò cāng tái kuī niǎo jī, tà cán huáng yè chū yáng cháng. cǐ jūn jìn lì fú shuāi xiǔ, yī rì píng ān bù kě wàng.
拄過蒼苔窺鳥跡,踏殘黃葉出羊腸。此君盡力扶衰朽,一日平安不可忘。